Trương Thiếu Huỳnh tức giận nói.
“Cái gì? Tướng quân Tản Viên? Vậy đúng thật sự là hết cách! Nhưng mà nhà họ Chí của tôi cũng có mối quan hệ với tướng quân Tản Viên! Chẳng phải anh đã nhắc đến Chí Hồng Doãn trước mặt Tướng quân Tản Viên sao? Đó là cánh tay phải của anh ta. Chỉ cần nói một chút, đáng lẽ anh ta phải nể mặt một chút mà không làm khó anh mới đúng chứ?”
Chí Đông Phương khó hiểu hỏi.
“Đừng nhắc tới nữa, Tướng quân Tản Viên nói hoàn toàn không biết người này. Tôi suýt nữa bị bắn, ông Chí, ông quá không đáng tin rồi.”
Nghe những gì Trương Thiếu Huỳnh nói, Chí Đông Phương rất ngạc nhiên.
Điều này không thể nào?
Làm sao có thể không biết Chí Hồng Doãn?
Thật là đáng giận!
Chắc chắn là rất đáng giận!
Có lẽ lời nói đã khiến cho Tướng quân Tản Viên bị xúc phạm, ai thuyết phục anh ta cũng vô ích.
“Có lẽ là anh đã khiêu khích Tướng quân Tản Viên đúng không? Anh đúng là đồ rác rưởi, suýt chút nữa đã hại nhà họ Chí chúng tôi Chí Đông Phương nhanh chóng cúp máy.
Ông ta không muốn nói chuyện với Trương Thiếu Huỳnh nữa, vì ông ta sợ làm liên lụy đến nhà họ Chí.
Khi Diệp Quân Lâm trở lại công ty, Lý Từ Nhiệm rất ngạc nhiên: “Anh đã đi đâu vậy?”
“Anh đã dọn dẹp Công ty giải trí Hoa Phong rồi!”
Diệp Quân Lâm tiến lại gần.
“Anh cứ chém gió đi! Em không tin!”
Lý Từ Nhiệm không để tâm đến vấn đề này.
Nhưng ngay sau đó, thư ký và Trịnh Thiết Hàm chạy vào.
“Chủ tịch Đoàn, có chuyện lớn rồi, Trương Thiếu Huỳnh mang theo một đoàn người đến công ty. Nhìn bộ dạng cũng không thân thiện cho lắm Cô thư ký lo lắng.
Các lãnh đạo công ty khác cũng rất lo lắng.
Xét cho cùng, Công ty giải trí Hoa Phong là một gã khổng lồ trong ngành.
Nếu bị công ty này nhằm tới thì không tốt chút nào.
Rõ ràng là Trương Thiếu Huỳnh mang người tới trả thù.
“Đưa tôi đi xeml”
Lý Từ Nhiệm mặt lạnh lùng.
Cô không sợ Trương Thiếu Huỳnh.
Rất nhanh đã đến sảnh lớn của công ty.
Ngay cả Võ Sâm cũng gọi đến, cố gắng bảo vệ Lý Từ Nhiệm.
Đối diện Trương Thiếu Huỳnh mang theo mấy chục người hung hăng tiến vào đại sảnh.