“Cậu chủ, đắc tội rồi Tất cả mọi người đồng thanh nói.
Sau đó, tất cả cùng nhau đứng dậy, rất nhanh liền biến mất trong màn đêm.
Bỏ qua tiếng la hét của Kiều Nguyên Thu và những người khác.
Cao thủ mời đến đều đã chạy đi hết, các thủ lĩnh của Hoa Hải cũng cực kỳ ngại ngùng.
Tất cả bọn họ đều chỉ là thủ hạ bại tướng dưới tay của Diệp Quân Lâm cho nên muốn trả thù là điều không thể.
Còn không mau trốn đi, “Chậm đã. Tôi có nói là sẽ cho các người rời đi hay sao chứ?”
Diệp Quân Lâm cất giọng nói.(Chọn truyen1 . one đọc chuẩn nội dung và khích lệ nhóm edit tốt nhé cả nhà!)
Mọi người vốn dĩ định rời khỏi nhưng sau khi nghe thấy câu nói đó liền dừng bước. Bọn mới bị Diệp Quân Lâm đánh cho một trận bây giờ vân còn đang khiếp sợ đây này: Nếu như lại bị Diệp Quân Lâm đánh thêm một trận nữa thì mặt mũi của bọn họ sẽ mất sạch sẽ luôn. Không bằng đi chết còn hơn.
“Chỗ của tôi là nơi mà các người muốn đến thì đến, muốn đi thì đi hay sao chứ? Coi như tôi chết rồi sao?”
Giọng nói lạnh lùng của Diệp Quân Lâm khiến mọi người cảm thấy như hít phải một ngụm khí lạnh.
Động đến vị này thực sự là đen đủi mà.
“Quân Lâm, thôi bỏ qua đi. Dù sao anh cũng đã đánh bọn chúng rồi, chuyện này cũng giải quyết xong xuôi rồi. Bỏ qua đi, có thể tha thứ thì tha thứ cho người ta đi.”
Lý Từ Nhiệm không muốn mọi chuyện trở nên phức tạp hơn chủ động đứng ra giải vây.
“Vậy cũng được thôi, coi như các người may mắn. Cút đi! Lần sau nếu còn dám đến thì chỉ có đường, chết!”
Diệp Quân Lâm lạnh lẽo nói.
Người của Đảng Thái Tử như được ân xá, lập tức chạy không còn tăm hơi.
“Được rồi, mọi người đều đi nghỉ ngơi đi.
Chuyện xảy ra tối nay không được truyền ra bên ngoài.”
Lý Từ Nhiệm dặn dò nói.
Diệp Quân Lâm cứ nghĩ rằng nhất định Lý Từ Nhiệm sẽ hỏi anh tại sao những người đó lại quỳ xuống.
Kết quả không có.
Giống như là cô đã đoán ra được đáp án là gì vậy.
Thật kỳ lạ.
Diệp Quân Lâm cảm thấy dạo gần đây Lý Từ Nhiệm thực sự rất kỳ lạ.
Bản thân anh dạo gần đây làm ra nhiều chuyện bất thường như thế mà Lý Từ Nhiệm đều không hề cảm thấy kỳ lạ.
Giống như là cô đã quen với việc đó rồi vậy.
Nhưng anh đâu biết rằng, Lý Từ Nhiệm đã nghĩ rằng anh lấy thân phận là cháu trai của nhà họ Chí để giải quyết hết tất cả chứ.
Ở một nơi khác.
Nhâm Mộ Dã gấp gáp gặp lại một trăm vị cao thủ vừa mới quay về.
“Là ngài Quân Lâm bảo chúng tôi quay trở về.”
Người đứng đầu nói.
Nhâm Mộ Dã võ tay.
Quả nhiên là Diệp Quân Lâm.
“Như thế thì hỏng rồi, đoàn người kia chết chắc rồi.”
Nhâm Mộ Dã lập tức tăng tốc, kết quả lại gặp ngay Kiều Kim Nguyên và những người khác.