“Từ nhỏ sống ở đầu đường xó chợ liền nghĩ nhà thờ tổ cũng giống vậy! Đây chính là đang xúc phạm và làm ô uế dòng máu cao quý của tôi!”
Chí Nguyên, cháu trai của Chí Đông Phương tức giận nói.
Diệp Quân Lâm nghe vậy sắc mặt âm trầm, lên tiếng: “Dòng máu cao quý? Vậy thì còn phải xem trên người mày cao quý ở chỗ nào? Hay để tao rút vài cân máu của mày xem nó có màu gì?”
Dứt lời, anh tiến từng bước đi về phía Chí Nguyên.
“Cái gì? Mày định làm gì?”
Mọi người xôn xao, khung cảnh vô cùng hỗn loạn.
Đặc biệt là khi nhìn thấy Diệp Quân Lâm đằng đằng sát khí, Chí Đông Phương chỉ có một ý nghĩ: “Thôi xong!!”
Mặc dù quen biết Diệp Quân Lâm không lâu.
Nhưng ông ta biết người này là một kẻ cực hung ác.
Nói được làm được! Anh tuyệt đối dám cầm dao rút máu của Chí Nguyên! Nếu Diệp Quân Lâm và Chí Nguyên nổi lên xung đột, cả gia đình ông ta cũng coi như xong đời.
Nỗi sỉ nhục này sẽ hẳn sâu vào thân thê, không bao giờ xóa được.
“Làm càn! Mày định làm gì?”
Chí Nguyên cảm nhận được Diệp Quân Lâm không đễ chọc, anh ta liên lùi về sau theo bản năng.
Những người khác cũng măng: “Hắn ta lá gan cũng thật lớn? Trong trường hợp này còn dám cỗ ý gây sự!”
Ông tổ Chí Khang Dũng lại càng không cần nói tới, cực kỳ tức giận nện gậy xuống sàn m.
“Đường đường là đại gia tộc họ Chí sao lại có kẻ khốn nạn như vậy?”
Mắt thấy Diệp Quân Lâm sắp đến gần Chí Nguyên.
“Sao lại ôn ào thế này?”
Lúc này, một giọng nói truyền đến.
Một người đàn ông mặc bộ quần áo xanh lục của quân đội, trên lưng mang một chiếc balo cùng màu bước vào.
“A? Là lão thất! Chí Tiềm Long đã về!”
Chí Đông Phương cao hứng nói.
Mọi người cũng lộ ra vẻ vui mừng.
Đại công thần nhà họ Chí đã trở vê! Đây chính là một thiếu tướng thực sự al Hay còn gọi là cánh tay phải đắc lực của Chiến thân Côn Luân lữ đoàn Khải Hoàng! Lúc này, ánh mắt của mọi người đều tập trung một chỗ trên người Chí Tiêm Long.
“Cha, con đã trỏ vêt”
Chí Tiêm Long kích động nói.
Chí Đông Phương ôm con trai hưng phấn nhìn qua một lượt.
Chí Tiềm Long trở về thật đúng lúc! “Hả? Con trai, sao bộ quân phục của con lại bị sai?” Chí Đông Phương ngạc nhiên hỏi.
Hóa ra bộ quân phục màu xanh lá cây của Chí Tiêm Long không hề có bất cứ phù hiệu gì.
Phù hiệu trên tay áo đã được tháo ra, quân hàm không có, vạch số và các phù hiệu khác đều trống rông! Vì Chí Tiềm Long là một người đào ngũ, lại suýt tiết lộ bí mật.
Anh ta đã bị đuổi từ lâu.