Mỗi một vị khách quý đến từ các ngành nghề khác nhau, từ khắp ba giới quân, chính, thương là quân sự, chính trị và thương giới. Ai nây đều có lai lịch lớn. Đủ thấy người của nhà họ Tiêu quảng giao đến mức nào, ảnh hưởng của họ lớn đếu đâu.
Còn như vị trí hàng trước đều trống không.
Đó là chỗ dành cho các khách quý quan trọng nhất của buổi lễ kỉ niệm hôm nay.
VietWriter
Bọn họ dĩ nhiên là cùng vào sau cùng!
Người nhà họ Tiêu cũng mau chóng ngồi xuống, phô ra nội tình bề thế của một gia tộc giàu có.
Lúc minh tinh Chu Vũ Đồng cùng Thái Chiến đi ra, bầu không khí đã náo nhiệt vô cùng.
Tiếp, Tiêu Quốc Phổ đứng trên sân khấu, trước thì nói vài lời chào mừng hoan nghênh. Sau đó, Tiêu Quốc Phổ cảm xúc dâng trào, ngắng cao đầu nói: “Tiếp theo chúng ta hãy cùng hoan nghênh vị khách quan trọng nhất ngày hôm nay tiến vào…”
“Không phải khoe khoang nhưng hai mươi người sắp tiến vào đây đều là người tôi vinh hạnh được tiếp xúc dạy dỗ khi còn trong quân đội.”
“Vị thứ nhất, Thắm Hiểu Huy Đoàn trưởng Trung đoàn Gang Thép quân khu Tô Hàng!”
Đọc nhanh ở VietWriter
“Vị thứ hai, Vương Dã Đội trưởng Bộ đội đặc chủng quân khu Kỳ Lân!”
“Vị thứ ba, Đoàn trưởng Khổng Văn Phong đoàn Đặc chiến quân khu Tô Bắc!”
“Vị thứ tư, Hồng Quan Trì, Khu trưởng khu Đông thành Tô Hàng!”
“Vị thứ năm, Hà Đông Phi, Cục trưởng cục Công thương!”
Sau khi Tiêu Quốc Phổ đọc lên từng cái tên của từng vị khách quý, cả hội trường lên xôn xao!
Tiêu Quốc Phổ quen biết khắp thiên hạ.
Học sinh của ông ta trải rộng từ Bắc vào Nam, người nào người nấy đều đang nắm giữ chức quyền.
Cấp bậc Đoàn trưởng chừng hai mươi người. Những người có chức vụ cao, lăn lội trong quân đội cũng đến năm sáu chục người. Dù có là người giàu hay không đi chăng nữa, thì bất cứ người nào trong số họ đều khiến mọi người kiêng kị.
Đây quả thực quá kinh khủng!
Khiến cho không người nào có thể tưởng tượng nổi!
Con cháu nhà họ Tiêu mặt đầy kiêu ngạo, nhà họ Tiêu mạnh mẽ đến mức nào cơ chứ? Thân là người nhà họ Tiêu, họ rất tự hào!
Tiêu Quốc Phổ nhìn từng người học sinh đi vào trong sân, mặt mày hăm hở.
Đây chính là nội tình của nhà họ Tiêu!
Tô Hàng có người nào dám cùng nhà họ Tiêu đánh một trận?
Hơn mười một minh tinh ra sân, nhà họ Tiêu là phô diễn tiền tài.
Hơn mười vị quan cao ra sân, nhà họ Tiêu là phô diễn mạng lưới giao thiệp.
Thấy một màn này, Vương Học Long cười lạnh nói: “Nhà họ Tiêu cường đại như vậy, Diệp Quân Lâm lấy cái gì mà đòi đấu với họ?”
Lâm Mị cùng Chung Đào cũng rất là kích động: “Nói thật, nội tình nhà họ Tiêu đến mức này thì thật không dám tưởng tượng! Bọn họ đã vượt khỏi phạm vi tiền tài của người thường, đã có được một địa vị đích thực trong xã hội rồi!”
“Lật đồ nhà họ Tiêu là chuyện không thể nào!”
Đám người Thẩm Hiểu Huy vừa vào sân, chỗ ngồi hàng trước dường như đã đầy. Nhưng vị trí ở giữa vẫn còn trống không.
Mọi người đều biết cái chỗ ngồi kia ý vị như thế nào, ai sẽ ngồi lên đó!
Thiếu tướng Kỳ Lân!
Tiêu Quốc Phổ cao giọng nói: “Tiếp theo, khiến cho chúng ta phải dùng tiếng vỗ tay nhiệt liệt nhất hoan nghênh – một trong năm đại chiến vương dưới quyền chiến thần hộ quốc Côn Luân tướng quân, Thiếu tướng Kỳ Lân!”
“Bộp bộp bộp…”
Đám người Tiêu Quốc Phổ không nghĩ xa như vậy.
Bọn họ cảm thấy Thiếu tướng Kỳ Lân mặc quân trang, ngược lại đem đến hiệu quả tốt hơn.
Quân hàm trên vai, càng khiến người ta nễ sợ hơn.
Cũng đủ thấy Thiếu tướng Kỳ Lân xem trọng lễ kỷ niệm này.
Đối với người nhà họ Tiêu mà nói đó là chuyện tốt!
Tạo thành một loại ảo giác như Thiếu tướng Kỳ Lân không phải là được mời tới, mà là ông ta vốn có quan hệ rất tốt với nhà họ Tiêu, cố ý tới tham dự!