“Đây là ai thế Phương tổng? Các cô tới để gây rối đúng không? Cái này đã lên tới công việc nội bộ của liên đoàn từ thiện tôi rồi? Sao nào? Cô muốn kiểm tra không?”
Hà Kiện tức giận nói.
VietWriter
“Được thôi, kiểm tra một lát thì có sao?”
Diệp Quân Lâm cười lạnh nói.
“Người đâu, đuổi bọn họ ra ngoài!”
Hà Kiện không muốn nói chuyện nữa, anh ta thẳng thừng gọi người đuổi khách.
Diệp Quân Lâm lại ngăn lại: “Không được! Chuyện này nhất định phải nói rõ ra! Vì sao dự án từ thiện của Vân Đình lại đổi thành dự án từ thiện của tập đoàn Tam Hưng?”
Đọc nhanh ở VietWriter
“Tôi cứ không thừa nhận số quyên góp đó là của tập đoàn Vân Đình đấy thì sao? Tôi thừa nhận là đã đổi nó thành của tập đoàn Tam Hưng đấy thì sao?”
Hà Kiện đã bị Diệp Quân Lâm chọc tức, anh ta hỏi ngược lại trước mặt anh.
Nụ cười trên khóe môi Diệp Quân Lâm càng sâu: “Được, anh đừng có hồi hận là được!”
“Tôi mà hối hận á? Nực cười! Nói cho các anh biết! Dự án này là tập đoàn Tam Hưng quyên tặng, không liên quan gì tới các anh! Tiễn khách!”
Sau khi đi ra, Phương Tử Tình bất lực khoát tay: “Thấy chưa? Đây chính là thái độ của liên đoàn từ thiện! Tôi phải quay về hỏi Lục tổng xem làm thế nào, chuyện này không thể bỏ qua như này được.”
Hai người trở lại tập đoàn Vân Đình.
Sau khi Diệp Quân Lâm về phòng làm việc của mình.
Anh liên lạc với thư ký chuyên dụng Nhiếp Tiểu Vân.
“Tiểu Vân, người nào phụ trách liên đoàn từ thiện Tô Hàng?”
Diệp Quân Lâm hỏi.
“Lãnh đạo phụ trách là hội trưởng Tiết Trần!”
ct88oslðz #Ề: Nào Ăn Ban Hùm Một Bấu,Thế HảM @® # 1) “Tốt, lập tức hẹn Tiết Trấn nói chuyện! Bảo ông ta tới chỗ tôi một chuyến!”
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.
Rất nhanh, Tiết Trấn và máy vị lãnh đạo cấp cao của liên đoàn từ thiện toát mồ hôi lạnh đi tới tập đoàn Vân Đình.
Trong phòng làm việc.
Năm người Tiết Trấn đứng đó, cúi đầu, trên trán cứ toát ra mồ hôi lạnh.
Bọn họ còn không dám lau.
Người ngồi trước mặt quá đáng sợ.
Không chỉ là lãnh đạo của Tô Hàng, quan trọng hơn anh là tướng quân Côn Luân!
Viên Sơn Hà sao lại chết?
Chính là vì anh!
“Không biết đúng không?”
“Các anh có biết bây giờ đang ở đâu không?”
Diệp Quân Lâm vỗ bàn.