“Ò, vậy thì tôi hiểu rồi.”
Khoản đầu tư bí ẳn của Lục Nam Hiên vào công ty Hoa Đình nhanh chóng được truyền đi khắp thành phố Tô Hàng.
VietWriter
Đặc biệt, tin tức này cũng đã tới tai Phòng thương mại Tô Hàng.
Trong tòa nhà văn phòng, Phạm Đại Thành đang hút xì gà, thân hình ục ịch đi đi lại lại trong căn phòng rộng.
“Lục Nam Hiên lai lịch thế nào? Anh chưa từng nghe nói về người này sao?”
Người trợ lý phía sau cho biết: “Chúng tôi đã tiến hành điều tra rồi. Tuy nhiên chỉ có thể nắm được những thông tin cơ bản, không thể tìm hiểu được những thông tin sâu hơn.”
“Cũng không biết chuyện gì đã xảy ra với nhà họ Tiêu nữa. Họ đã thực sự giao tập đoàn Quân Lâm và Diệp thị cho anh ta.”
Đọc nhanh ở VietWriter
“Đi kiểm tra mối liên hệ giữa nhà họ Tiêu và Lục Nam Hiên.”
Phạm Đại Thành ra lệnh.
Sau đó, ông ta mỉm cười rồi nói tiếp: “Lý Tử Nhiễm nhận được khoản đầu tư đó thì đã sao chứ? Ít nhất thì Diệp Quân Lâm cũng không thể nhởn nhơ được nữa. Bọn chúng dám động đến con đỡ đầu của tôi, chỉ có thể chọn cái chết.”
Không ai có thể ngờ được, Charles hóa ra lại là con của Phạm Đại Thành.
Sau khi Lý Tử Nhiễm nhận được khoản đầu tư từ tập đoàn Quân Lâm, công ty đã có thể hoạt động bình thường trở lại.
Tuy nhiên những thiệt hại vẫn cần phải thanh lý và khoản bồi thường vẫn phải hoàn trả.
Nếu cô không thể kiếm được tiền trong thời gian ngắn, Diệp Quân Lâm vẫn phải vào tù. Lý Tử Nhiễm nghĩ tới đây, vẫn không thể thoát khỏi được cảm giác lo lắng.
Lúc này Diệp Quân Lâm và Thanh Long đang ngồi cùng nhau.
Thiếu tướng Thanh Long bật cười thành tiếng sau khi nghe hết mọi chuyện.
“Ha ha, lại còn có người dám tống tướng quân vào tù ư?”
Diệp Quân Lâm hút một điều thuốc: “Chủ yếu là tôi không ngờ rằng mấy người nước ngoài này lại có liên quan với Phòng thương mại Tô Hàng.”
“Bây giờ tướng quân định thế nào?” Thanh Long hỏi.
“Đầu tiên, phải tìm từng người một đã đưa lời khai giả. Thứ hai, cần phải giải quyết luật sư. Và thứ ba, cần phải tìm được bằng chứng để có thể trục xuất những người nước ngoài này.” Diệp Quân Lâm ghé sát vào Thanh Long rồi nói.
“Chứng cứ? Nhưng tôi nghe nói không hề có chứng cứ.” Thanh Long sửng sốt, ngước mắt nhìn Diệp Quân Lâm.
Diệp Quân Lâm không nói gì, chỉ bật cười.
Thanh Long liền nhanh chóng phản ứng lại, nhận ra mọi thứ đều nằm trong tính toán của Diệp Quân Lâm.
Trên chiến trường, Diệp Quân Lâm không chỉ mạnh về khả năng chiến đấu, lấy một đánh trăm, mà còn là một người rất có mưu lược.
“Diệp Quân Lâm, tại sao lại là anh? Anh đang nói gì vậy? Tôi không hiểu.”
Vừa nhận ra Diệp Quân Lâm, sắc mặt Trần Đình liền thay đổi.
Diệp Quân Lâm cười nói: “Thời điểm này tối qua, cô uống rượu ở quán bar. Tôi còn nhớ rõ, cô say rượu, tôi đã cứu cô, sau đó còn sắp xếp người đưa cô về.”
Nghe đến đây, sắc mặt Trần Đình lập tức tối sầm. Cô ta còn lớn tiếng phủ nhận: “Anh đang nói gì vậy? Hôm qua tôi không hề say, cũng không hề có việc anh đến cứu tôi.”
“Dối trá, tiếp tục dối trá.” Diệp Quân Lâm bật cười.
Lúc này, một số người bạn của Trần Đình cũng đã nhận ra sự có mặt của Diệp Quân Lâm, lập tức đứng dậy và vây quanh anh: “Anh là ai vậy? Sao bỗng dưng lại tới đây gây chuyện?”