Tại Huyền Thần Tông.
Trong đại điện, mười trưởng lão của Huyền Thần Tông, một trăm hộ pháp và các tầng lớp cấp cao đều đang ngồi đây.
Bọn họ đều mong chờ nhìn người trên ngai vàng trên cao, như thể đang đợi một kỳ tích nào đó xảy ra vậy.
Vù!
Không lâu sau, một luồng sáng ba màu đỏ xanh vàng hợp lại chợt lóe sáng, chiếu sáng khắp đại điện.
Tông chủ Huyền Thần Tông La Hùng ngồi trên ngai vàng, trên đầu có ba đóa hoa, sau lưng xuất hiện một vầng sáng hình tròn khổng lồ.
Trong vầng sáng này có hình ảnh của một thần thú.
Thần thú này có ba đầu trâu, dê, rắn, phần thân thì giống sư tử, tứ chi thì giống người có hai tay hai chân, còn có một cái đuôi bò cạp khổng lồ.
Thoạt nhìn khí thế rất uy nghiêm, uy phong lẫy lừng, kiêu ngạo tột cùng!
Soạt!
Trong đại điện lập tức ồn ào xôn xao.
“Tam hoa tụ điển soi chiếu tứ phương, Tù Sư Thần Côn trấn lục hợp, cuối cùng tông chủ cũng trở thành Cổ Thánh rồi!”
“Lợi hại! Đúng là lợi hại! Trong ba trăm năm lịch sử của tông ta, ngoài tổ sư gia ra thì chưa có ai đạt đến trình độ này, lần này tông chủ đã tạo nên thành tựu trước nay chưa từng có!”
“Tông chủ thăng cấp lên Cổ Thánh, Huyền Thần Tông chúng ta chắc chắn sẽ tiến lên một bước, vinh quang vạn thế!”
Nghe thấy các tầng lớp cấp cao dưới điện phấn khích tung hô, vẻ mặt La Hùng khẽ cười gật đầu:
“Không sai! Bổn tông chủ đã trở thành Cổ Thánh danh xứng với thực, sau này Huyền Thần Tông chúng ta nhất định sẽ càng vẻ vang hơn!”
Thấy vẻ mặt ông ta đắc ý sáng lạn, đại trưởng lão Cố Kim Chí bất giác xúc động nói một câu:
“Tế Thiên này đúng là lợi hợi, tùy ý vung tay cũng có thể tặng một bộ công pháp thánh cấp, thực sự khiến người ta không thể không kính sợ!”
La Hùng nghe vậy lập tức gật đầu:
“Đại trưởng lão nói đúng!”
“Chuyện đáng để vui vẻ là, đây chỉ là một phần cọc mà đốc chủ cho ta trước, chắc chắn chẳng mấy chốc ông ta sẽ cho Huyền Thần Tông chúng ta nhiều lợi ích hơn nữa!”
Lần này Thần Quang Cổ Trùng hạ cổ toàn bộ vương quốc Bắc Huyền Thiên, chính là nhiệm vụ mà đốc chủ Tế Thiên Hồng Thiên Thu giao cho ông ta.
Mà để khiến La Hùng dốc sức ứng phó, Hồng Thiên Thu thẳng tay đưa cho La Hồng một miếng ngọc giản thánh cấp truyền công.
Miếng ngọc truyền công này được chế tạo đặc biệt để tu luyện cổ đạo, hiệu quả rất phi thường.
Thế nên, La Hùng mới tu luyện chưa đến một ngày, dưới sự giúp đỡ của nó mà đã thành công thăng cấp đến Cổ Thánh.
Không những có được tu vi Đại Thánh Cảnh, mà còn có được trình độ Cổ Đạo đủ để kiêu ngạo với ca Cửu Thiên Tiên Vực.
Bởi vậy có thể thấy, Hồng Thiên Thu không chỉ ra tay rộng rãi, mà thực lực Tề Thiên cũng rất thâm hậu!
“Còn có lợi ích lớn hơn sao?”
Các tầng lớp cấp cao nghe vậy thì đều kinh ngạc.
Chỉ mới đặt cọc đã là một bộ công pháp thánh cấp rồi, vậy lợi ích lớn hơn, há chẳng phải càng nghịch thiên hơn sao?
La Hùng khẽ cười:
“Bổn tông chủ đã đặc biệt cử người đến Thiên Linh Sơn Bắc Huyền Thiên tìm hiểu, tin chắc chẳng mấy chốc sẽ có được tin tức đại hội Vạn Quốc náo động.”
“Đến lúc đó, chắc chắn Hồng đốc chủ của Tế Thiên sẽ cho Huyền Thần Tông chúng ta một một bất ngờ to lớn!”
Các tầng lớp cấp cao nghe vậy đều cười gật đầu.
Bọn họ đều biết, Hồng Thiên Thu cho La Hùng một lọ Thần Quang Cổ Trùng đến từ Thần Giới.
Mà bây giờ Thần Quang Cổ Trùng sớm đã bị rải khắp Bắc Huyền Thiên, chắc chắn Thần Quang Cổ Trùng bỗng nhiên xuất hiện trên hội trường sẽ khiến vợ chồng Huyền Băng Nữ Đế và các quốc vương của Bắc Huyền Thiên mất sức đối phó.
Mà với sự đáng sợ của Thần Quang Cổ Trùng, cho dù miểu sát vợ chồng Huyền Băng Nữ Đế thì tất cả mọi người cũng sẽ không thấy bất ngờ.
Nghĩ đến đây, mọi người không nhịn được đều đắc ý bật cười.
“Lần này, Bắc Huyền Thiên có trò hay để xem rồi!”
A!
Ngoài đại điện bỗng vang lên tiếng người la hét thảm thiết, khiến mọi người giật mình rồi bỗng im lặng.
Sau đó, một cơn giá hung tà xanh lục nồng nặc tràn vào cửa, mang theo mùi hương tanh nồng hôi thối.
“Đây là…”
Tính cả đại trưởng lão Cổ Kim Chí bên trong, thì tất cả các tầng lớp cấp cao đều sợ hãi đứng bật dậy.
Quay người nhìn sang.
Thì thấy ngoài cửa đại điện chợt lóe lên luồng sáng xan lục, vô vàn côn trùng màu xanh lớn chừng nắm tay, lao vào đại điện như nổi điên.
Rầm rầm!
Côn trùng như thủy triều nghiền nát bức tường trong đại điện, điên cuồng lao vào trong lớp tro bụi vô tận.
Cổ Kim Chí bỗng trừng mắt: “Đây chẳng phải là Hồn Địa Lục Tằm mà tông môn chúng ta nuôi hay sao? Sao bọn nó lại xông vào đây?”
Hỗn Địa Lục Tằm chính là cổ trùng mà Huyền Thần Tông nuôi dưỡng trong lồng riêng, bọn nó có sức mạnh phi phàm và sức tấn công rất lớn.
Mỗi một con Hỗn Địa Lục Tằm có thể sánh ngang với tu sĩ Thần Phách Cảnh của Nhân Tộc.
Mả cả Huyền Thần Tông nuôi tổng cộng hơn một trăm nghìn con, số lựng khổng lồ như vậy cùng lúc tấn công đại điện, sức công phá gây ra có thể tưởng tượng được!
Chỉ là…
Những con Hỗn Địa Lục Tằm này đều bị khống chế bởi đệ tử của tông, sao đột nhiên lại đánh trả vào đại điện mình chứ?
Vốn dĩ cũng không kịp nghĩ nhiều, Cố Kim Chí vội vàng sử dụng chân nguyên, sử dụng công pháp không chế cổ trùng của bổn tông.
“Tâm Cổ Thần Pháp!”
Vù!
Một luồng sáng vàng lóe lên từ trong tay ông ta, mạnh mẽ đáp về hướng Hỗn Địa Lục Tằm.
Ầm!
Luồng sáng vàng bỗng tan vỡ, Hỗn Địa Lục Tằm không những không bị khống chế, trái lại còn lao vào điên cuồng hơn.
“Hả, chuyện này?”
Kể cả Cố Kim Chí bên trong, tất cả các tầng lớp cấp cao đều kinh sợ, Tâm Cổ Thần Pháp không khống chế được mấy cổ trùng này, chuyện này thực sự ngoài sức tưởng tượng!
Phù!
Chưa kịp đợi mọi người định thần lại, một luồng sáng trắng từ bên ngoài phóng bào, chiếu sáng cả đại điện.
Một công tử y phục trắng tuấn mỹ, tóc dài đen bay theo gió, tự tin bước vào.
Chương 1052 Chương 1052. Bạch y công tử này chắc chắn có lai lịch bất phàm, bối cảnh sau lưng khổng lồ! (2)
Khi hắn bước vào trong đại điện, đám Hỗn Địa Lục Tằm kia lại lao ra khắp bốn phía đại điện như điên cuồng, khiến vách tường cột đá khắp bốn mặt đều đổ vỡ.
Cảnh tượng này, ngay cả La Hùng cũng ngây ngốc mà nhìn.
Bọn họ không ngờ được, cổ trùng mà bổn tông nuôi dưỡng, lại trở thành con rối trong tay của bạch y công tử, đánh trả đại điện Huyền Thần Tông!
Không quan tâm đến Hỗn Địa Lục Tằm nữa, sau đó mọi người đều tập trung ánh nhìn vào bạch y công tử kia.
Thì thấy ngũ quan hắn tinh xảo, tướng mạo như thần tiên, khí chất siêu việt, chỉ đứng ở đó thôi nhưng đã có khí thế siêu phàm chỉ có mình ta trên đời này rồi.
Phản ứng đầu tiên của mấy người La Hùng chính là, bạch y công tử này chắc chắn có lai lịch bất phàm, bối cảnh rất lớn!
La Hùng cố nén giận hỏi:
“Xin hỏi cao tính đại danh các hạ, tại sao lại vào đại điện tông ta náo loạn như vậy?”
Lâm Hiên nhếch miệng cười:
“Lúc này mà có người đến cửa hỏi tội Huyền Thần Tông các ngươi thì còn có thể là ai được nữa?”
Mấy người La Hùng nghe vậy, ánh mắt run rẩy: “Bắc Huyền Thiên Đế Phu!”
Khi chất phi phàm độc nhất của Lâm Hiên, kết hợp với lời nói của hắn, dù La Hùng có ngốc cũng có thể đoán ngay ra được thân phận của hắn.
“Ngươi lại tìm đến cửa nhanh như vậy, chẳng lẽ là thám tử ta cử đi đã bị ngươi bắt được?”
Ông ta cảm thấy chuyện mình thả Thần Quang Cổ Trùng, chắc chắn thần không biết quỷ không hay.
Trừ phi Lâm Hiên bắt được người mà ông ta cử ra, nếu không thì không thể tìm đến được nơi này.
Hơn nữa Lâm Hiên chỉ có bắt được người của Huyền Thần Tông mới có thể biết được người đứng sau chuyện Thần Quang Cổ Trùng này là La Hùng ông ta.
Vì vậy La Hùng mới nói một cách chắc chắn, khẳng định người mình cử đi đã bị bắt rồi.
Lâm Hiên nghe vậy thì chỉ cười không nói.
Ngay lúc này, bên ngoài đại điện truyền âm thanh vội vã:
“Bẩm báo tông chủ, Thần Quang Cổ Trùng vẫn chưa gây họa ở đại hội Vạn Quốc!”
“Đệ tử đã cẩn thận điều tra, biết được Bắc Huyền Thiên Đế Phu đã tiêu diệt Thần Quang Cổ Trùng rồi!”
Nghe thấy đệ tử bẩm báo, La Hùng kinh sợ, thân thể cũng run rẩy.
Ánh mắt ông ta nhìn Lâm Hiên bỗng chốc đầy vẻ kinh sợ và e ngại.
“Bắc Huyền Thiên Đế Phu không bắt được đệ tử ta cả đi, vậy sao hắn biết được Thần Quan Cổ Trùng là do ta thả?”
“Sao hắn lại biết được Huyền Thần Tông chúng ta ở đây?”
Hai vấn đề này khiến La Hùng bỗng chốc như rơi vào nỗi hoảng sợ vô tận.
Ông ta bỗng chốc cảm thấy, Lâm Hiên tựa như một vực sâu không thấy đáy vậy, đầy rẫy những năng lực đáng sợ vẫn chưa biết.
Chuyện này khiến ông ta cảm thấy rất khó chịu!
Cực kỳ khó chịu!
La Hùng cắn răng nhìn Lâm Hiên: “Rốt cuộc sao ngươi biết được Thần Quang Cổ Trùng là do ta thả ra?”
Vấn đề này mà không làm rõ, ông ta cảm thấy cái danh Cổ Thánh này của mình coi như công cốc mất.
Lâm Hiên khinh thường nói: “Vấn đề cao thâm như vậy, nói với ngươi cũng không hiểu!”
La Hùng: “…”
Ông ta bỗng nhìn sang mấy trưởng lão hộ pháp cấp cao ở đây.
Ông ta hiểu rồi, nhất định bên trong có người bán đứng mình rồi.
Mấy nhân vật cấp cao bị La Hùng nhìn chằm chằm mà thấy khó hiểu, ánh mắt này của tông chủ là sao chứ?
Không để bọn họ nghĩ nhiều, La Hùng càng tức giận rống lên: “Giết chết Bắc Huyền Thiên Đế Phu cho ta!”
Nếu chuyện đã lộ, vậy thì Huyền Thần Tông và Bắc Huyền Thiên đã tạo thành mối thù không thể xóa rồi.
Vì vậy La Hùng nghĩ, lúc này toàn bộ tông môn và Lâm Hiên đã lâm vào cảnh hoặc ngươi chết hoặc ta chết.
Lúc này chỉ có thể ra tay mới có thể có được cơ hội sống sót!
Hơn nữa, ông ta cũng có thể dựa vào việc tầng lớp cấp cao ra tay, mà tìm được rốt cuộc là ai đã bán đứng mình.
Nghe thấy La Hùng ra lệnh, đại trường lão Cố Kim Chí lập tức đưa mắt nhìn tất cả mọi người trong sân:
“Bắc Huyền Thiên Đế Phu sở hữu bản lĩnh ngự thú phi phàm, mọi người đừng cố đối đầu ngự thú của hắn, cứ dùng thẳng cổ trùng bổn mệnh của mình!
Nuôi cổ, không chế cổ trùng cũng thuộc kỹ năng trong phạm vi của ngự thú.
Mà vừa nãy Lâm Hiên khống chế được cả trăm nghìn Hỗn Địa Lục Tằm tiến vào đại điện, không thể đỡ được, khiến Cố Kim Chí hiểu ra thiên phú ngự thú của mình chắc chắn không thể địch nổi Lâm Hiên.
Bởi vậy, Cố Kim Chí nghĩ phải phát huy điểm mạnh bỏ điểm yếu thì mới giành được ưu thế với Lâm Hiên.
“Vâng!”
Các trưởng lão hộ pháp nghe vậy, đều sử dụng chân nguyên trong thân thể, phóng ra từng luồng linh khí hùng mạnh.
Trong đại điện thoáng chốc nổi lên một trận mưa tanh gió lớn, vô vàn cổ trùng khổng lồ hung ác đáp xuống bên cạnh bọn họ, khí thế sôi sục.
Đưa mắt nhìn xung quan.
Các loại cổ trùng nổi danh như rắn vàng năm sắc, ve bạc sáu cánh, bọ cạp tuyệt địa đồng hành cùng nhau, sát khí như thủy triều, cổ quang hừng hực.
“Giết cho ta!”
Cố Kim Chí vừa rống lên, hơn trăm cao thủ cùng lúc khống chế cổ trùng của mình tấn công về phía Lâm Hiên.
Đủ các loại nọc độc, lửa độc, khí độc như không cần mạng đều lao đến Lâm Hiên, khiến không gian xung quanh trong vòng nghìn dặm tràn ngập cổ độc và linh áp đáng sợ.
La Hùng ở phía xa bất giác nheo mắt lại:
“Huyền Thần Tông ta chính là tông môn Cổ Đạo ẩn thế từng đứng trong hàng ngũ mười tông đứng đầu của Cửu Thiên Tiên Vực, mấy người Cố Kim Chí không những sở hữu cổ thuật siêu mạnh mà còn có tu vi hộ thân từ Đế Cảnh trở lên.”
“Nhiều người như vậy cùng vây đánh, ta muốn xem xem Bắc Huyền Thiên Đế Phu ngươi làm sao để đối phó!”
Các đệ tử của Huyền Thần Tông ở phía xa thấy vậy cũng chấn động không thôi.
“Các đại trưởng lão và cổ trùng bổn mình của mình cùng tấn công rồi, thế tấn công này thực sự quá mạnh!”
Khác với người của Huyền Thần Tông, Lâm Hiên đố mặt với thế tấn công ồ ạt của mấy người Cố Kim Chí thì thì khinh thường.
Hai tay hắn hướng xuống dưới, một ngọn lửa kinh khủng bùng lên.
Vù!
Chương 1053 Chương 1053. Tông chủ Huyền Thần Tông bối rối!
Ảnh lửa dữ dội hóa thành Thái Cổ Hỏa Linh Long khổng lồ, thét gào phóng lên cao.
Tất thảy nọc độc, khói độc, khí độc đều bị đốt cháy lập tức, trong nháy mắt đã thiêu trụi hơn bốn mươi hộ pháp, cùng với cổ trùng bổn mệnh của bọn họ.
Mấy người Cố Kim Chí thấy vậy thì đều kinh sợ trợn trừng mắt, suýt nữa đã té ngã xuống đất.
“Tiên Thiên Thần Hỏa!”
“Thoáng chốc đã phóng ra tám hỏa long đáng sợ như vậy rồi, hắn đây đúng là nghịch thiên mà!”
“Mau rút!”
Tất cả cổ trùng đều là những vật rất độc.
Mà Thái Cổ Hỏa Linh Thể của Lâm Hiên, từng ngọn lửa đều vô cùng mạnh mẽ, có thể nói là khắc tinh trời sinh của cổ trùng.
Tuy mấy người Cố Kim Chí không biết rốt cuộc ngọn lửa của Lâm Hiên là thế chất nào, nhưng chắc chắn có thể khẳng định, ngọn lửa mà Lâm Hiên phóng ra là thần hỏa cấp bậc tiên thiên.
Bởi vì ngọn lửa này thực sự quá mạnh, chỉ trong chốc lát đã có thể thiêu hủy hộ pháp Đế Cảnh cũng với cổ trùng mạnh ngang với yêu hoàng.
Dù là người ngoài ngành, cũng biết được ngọn lửa này hung hiểm cỡ nào.
Nhìn thấy mấy người Cố Kim Chí liên tục lùi lại, La Hùng bất giác nhìn sang tứ trưởng lão.
Vừa nãy chính là tứ trưởng lão hô rút lui đầu tiên.
“Chẳng lẽ là tứ trưởng lão đã bán đứng mình sao?”
La Hùng nhíu mày, rống lớn: “Hợp thể với cổ trùng bổn mệnh, dùng công pháp mạnh nhất của tông ta đối phó với Bắc Huyền Thiên Đế Phu!”
Đối với ông ta, mặc kệ có phải tứ trưởng lão bán đứng mình hay không, trước mắt các trưởng lão hộ pháp chỉ có thể dùng cách hợp thể với cổ trùng để đối phó với Lâm Hiên mà thôi.
Mà dựa theo công pháo của Huyền Thân Tông.
Một khi đã hợp thể với cổ trùng của mình thì có thể nâng cao tiềm lực bản thân đến cực hạn, đạt được hiệu quả vô cùng đáng sợ.
Tuy làm vậy chắc chắn phải hy sinh cổ trùng bổn mệnh của mình, nhưng trước mắt nếu muốn đối phó với Lâm Hiên, thì đây lựa chọn tốt nhất của tầng lớp cấp cao.
Để phòng ngừa chuyện bất trắc.
La Hùng cũng âm thầm sử dụng nguyên chân, chuẩn bị để hợp thể với cổ trùng bổn mệnh của mình bất cứ lúc nào, và giải phóng vật thể của Tù Sư Thần Trùng ra ngay lập tức, nâng cao thực lực bản thân lên mức cao nhất.
“Vâng!”
Mấy người Cố Kim Chí không hề do dự sử dụng chân nguyên, dung hợp cổ trùng bổn mệnh vào trong thân thể.
Bỗng chốc, bầu trời trên Huyền Thần Tông trong vòng chục nghìn dặm tối sầm lại.
Khí thế mấy người Cố Kim Chí dâng trào như sóng thần, đặc điểm cổ trùng bổn mệnh cũng xuất hiện trên da thịt bọn họ với tốc độ nhanh chóng.
Mười trưởng lão cùng với hơn năm mươi hộ pháp còn lại, toàn bộ đều biến thành quái vật nửa người nửa trùng đáng sợ.
“Xông lên!”
“Thất Sát Độc Thiên Chưởng!”
Rầm!
Ngọn núi nơi Huyền Thần Tông tọa lạc bỗng chấn động, một luồng cổ quang đáng sợ cắt ngang bầu trời Huyền Thần Tông.
Cổ Kim Chí và mấy người khác tập trung toàn lực đánh ra một chưởng, chứa đựng uy năng cổ ma viễn cổ đáng sợ, có cả bóng hình đến mười tỷ cổ trùng hung hiểm đang thét gào không ngừng trên không.
La Hung thấy vậy bất giác cũng siết chặt nắm tay:
“Mấy người Cố Kim Chí sau khi đã hợp thể thì tu vi đều tăng vọt cả một cảnh giới lớn, hôm nay sử dụng công pháp thượng phẩm thiên cấp của tông ta, đánh tập thể càng có thể miểu sát một cao thủ đại thánh thực thụ!”
“Hơn nữa pháp tướng cổ trùng được thả ra càng có uy lực mạnh mẽ, thần hỏa cũng không thể hóa giải, ta xem xem lần này Bắc Huyền Thiên Đế Phu ngươi đối phó ra sao!”
La Hùng biết với bản lĩnh của Lâm Hiên, chắc chắn sẽ không bị giết chết bởi một chiêu của nhóm người Cố Kim Chí.
Nhưng theo ông ta thấy, dưới sự tấn công tập thể của nhóm Cố Kim Chí với uy lực phi phàm, lực sát thương và cổ độc đều đạt đến đỉnh cao, muốn khiến Lâm Hiên bị thương cũng không phải không được.
Một khi Lâm Hiên bị thương thì ông ta sẽ ra tay ngay lập tức, dùng uy lực của cổ thánh đoạt lấy mạng hắn!
Sau khi tính toán xong xuôi, La Hùng không giấu được vẻ mặt quyết tâm giành chiến thắng.
Đối mặt với thế tấn công dữ dội của Cố Kim Chí và mọi người.
Vẻ mặt Lâm Hiên vẫn bình tình như lúc đầu, cầm kiếm cổ Hồng Hoang trong tay.
Ánh mắt có chút xem thường liếc nhìn mấy người Cố Kim Chí: “Hợp thể rồi càng tốt, như vậy tiêu diệt càng nhanh hơn.”
Mấy người Cố Kim Chí nghe vậy thì tức giận: “Bắc Huyền Thiên Đế Phu, ngươi ngông cuồng quá rồi!”
Lâm Hiên cười lạnh, linh khí quanh người lập tức sôi sục như thủy triều trào dâng, kinh động cả đất trời trăm nghìn dặm xung quanh.
“Cực Đạo Kiếm Pháp!”
Dưới tác động của linh khí Cổ Thần Cảnh đáng sợ, cổ kiếm Hồng Hoang tỏa ra sức mạnh che cả trời đất, giải phóng kiếm áp kinh khủng khiến người ta phải tuyệt vọng.
Lâm Hiên sử dụng chính là Cực Đạo Kiếm Pháp thứ mười ba, chỉ trong nháy mắt đã tạo thành kiếm trận màu trắng khổng lồ.
Trong kiếm trận này, có đến của chục tỷ tiên kiếm đang gào thét như rồng!
Vù!
Sau khi tiên kiếm lóe sáng, một luồng sáng từ thần hỏa đỏ rực hóa thành một con rồng khổng lồ ngửa mặt lên trời thét gào, dung hợp với luồng sáng từ tiên kiếm, uy thế tăng gấp nghìn lần!
Mấy người Cố Kim Chí cảm nhận được kiếm thế này thì đều kinh sợ: “Kiếm khí quá mạnh!”
Còn chưa kịp tiếp xúc với luồng sáng tiên kiếm của Lâm Hiên thì bọn họ đã có suy nghĩ sợ hãi và rút lui rồi.
“Mau tránh đi!”
Nhìn thấy luồng sáng tiên kiếm đáng sợ này đang rơi xuống như sao rơi xuống, da thịt quanh người có cảm giác như muốn nứt ra, Cố Kim Chí cắn răng thét lên.
Nhưng đã muộn!
Lâm Hiên sử dụng Cực Đạo Kiếm Pháp Cổ Thần Cảnh, có sự biến hóa vô biên, tốc độ càng khó nắm chắc.
Ngay sau khi Cố Kim Chí lên tiếng, vầng sáng tiên kiếm rực rỡ đã bao trùm lấy toàn bộ bọn họ.
Bên trong kiếm quang, Thái Cổ Hỏa Thần Long thét gào, khí thế hung hiểm, quét ngang không trung!
Ầm!
La Hùng và các đệ tử Huyền Thần Tông đều trơ mắt nhìn mấy người Cố Kim Chí bị miểu sát thành tro bụi.
Chương 1054 Chương 1054. Tông chủ Huyền Thần Tông bối rối! (2)
Tiên kiếm khí không thể tưởng tượng nổi, sau khi nổ tung tia lửa bay khắp nơi, khiến toàn bộ kiến trúc của Huyền Thần Tông trong phạm vi trăm dặm đều nổ tung thành tro bụi.
“Kiếm khí này mạnh quá!”
“Tiên kiếm! Đây chắc chắn là tiên kiếm đi qua mọi thời đại!”
“Càng đáng sợ hơn là Bắc Huyền Thiên Đế Phu đã có tu vi Cổ Thần Cảnh, một kiếm này quả thực là thần ma cũng không đỡ nổi!”
Các đệ tử Huyền Thần Tông nhìn Lâm Hiên trên đỉnh núi, đều có cảm giác kích động muốn quỳ xuống.
Nghe thấy các đệ tử kinh hô, gương mặt La Hùng bỗng có chút bối rối.
Đối mặt với Bắc Huyền Thiên Đế Phu kiêu ngạo siêu cường như vậy, rốt cuộc phải ra tay thế nào mới giành được phần thắng?
La Hùng nghĩ, đây là một vấn đề lớn, thực sự quá khó!
Hít sâu một hơi, La Hùng cắn răng hỏi:
“Bắc Huyền Thiên Đế Phu, giữa ta và ngươi có còn cách cứu vãn không?”
Lâm Hiên cầm cổ kiếm Hồng Hoang trong tay, tiên quang mờ nhạt quanh người, thoải mái đến khó mà hình dung nổi.
Nghe vậy cười nhạt nói:
“Ngươi thấy ngươi có tư cách hỏi vấn đề này không?”
Hai mắt La Hùng lạnh lẽo, siết chặt hai nắm tay:
“Xem ra, ta không còn lựa chọn nào nữa rồi!”
Ông ta chỉ có tu vi cảnh giới Đại Thánh trung kỳ, so với tu vi Cổ Thần Cảnh của Lâm Hiên thì thua kém quá nhiều.
Cạnh tranh về tu vi thì hoàn toàn ở thế hạ phong, hơn nữa còn tự chuốc lấy xấu hổ.
Tuy đã trở thành Cổ Thánh, có thể giải phóng pháp tướng cổ trùng Tù Sư Thần, cũng có thể sử dụng cổ thuật mạnh nhất.
Nhưng La Hùng biết, bản thân không phải đối thủ của Lâm Hiên.
Lâm Hiên có thể chất thần hỏa, căn bản không sợ gì cổ độc, ngay cả mấy người Cố Kim Chí vây đánh nhiều người như vậy cũng không đến gần được hắn, đương nhiên La Hùng sẽ không ngây thơ đến mức nghĩ mình có thể dựa vào cổ thuật chiếm lấy ưu thế.
Mát thấy Lâm Hiên hoàn toàn chiếm thế thượng phong với mình ở mọi mặt, hơn nữa giữa hai người chắc chắn phải chết một người.
La Hùng chỉ đành tàn nhẫn, quyết định dùng cấm kỵ chi thuật của bổn tông để giết Lâm Hiên.
“Bắc Huyền Thiên Đế Phu, Huyền Thần Tông ta không phải nơi ngươi tùy ý giẫm đạp, ta sẽ cho ngươi cảm nhận thế nào là hối hận tuyệt vọng ngay thôi!”
Linh khí trong thân thể La Hùng bùng nổ, cắt đứt một nửa kinh mạch, ho ra ngụm máu tươi đặc.
Tay phải nâng lên, nắm máu huyết bổn mạng trong tay giơ lên trời cao.
“Tâm sinh thì sinh, tâm diệt thì diệt, vạn đạo Cổ Thần, pháp lực vô biên!”
La Hùng đọc lớn thần chú, đưa máu huyết bổn mạng của mình lên trên cao.
Nhìn thấy La Hùng làm như vậy, các đệ tử Huyền Thần Tông đều kinh sợ trừng mắt.
“Hiến tế!”
“Tông chủ đang triệu hồi Cổ Thần giá lâm!”
Trong sách xưa của Huyền Thần Tông có ghi chép một loại thuật pháp cấm ký cực mạnh, chính là tông chủ dùng máu huyết bổn mạng của mình hiến tế cho Cổ Thần bên ngoài, cầu xin y mang theo pháp lực vô biên giáng trần.
Nhưng một khi Cổ Thần giáng trần, mặt đất xung quanh trong vòng trăm triệu dặm chắc chắn sẽ là thế giới của cổ trùng, vạn vật phải cúi đầu!
Cổ Thần sẽ dùng tu vi Cổ Thần Cảnh vô địch của mình, cộng thêm cổ thuật chí cường quét sạch tất thảy kẻ địch!
Không chỉ là La Hùng, mà tất cả đệ tử của Huyền Thần Tông cũng vô cùng tin tưởng, Cổ Thần chính là pháp bảo để chiến thắng Lâm Hiên!
Vù!
Chẳng mấy chốc máu huyết bổn mạng của La Hùng đã bị nuốt chửng trong hư khôn vạn dặm, một luồng sáng màu tím đậm bỗng nhiên xé ngang hư không xuất hiện.
Một đôi mắt màu tím máu che trời xuất hiện giữa hư không nhìn xuống dưới, trong đôi mắt có vô số bóng dáng cổ trùng ngoại vực đang lóe sáng, vô cùng hung bạo và kinh sợ.
Ánh mắt La Hùng vui mừng, vội vàng quỳ lạy dưới đất:
“Tông chủ đời thứ một trăm lẻ ba của Huyền Thần Tông, cầu xin Cổ Thần điện hạ giá lâm!”
Các đệ tử Huyền Thần Tông cũng vội vàng quỳ xuống, trong lòng bỗng dưng cũng kích động.
Cổ Thần sắp giáng trần rồi, cuối cùng cũng có thể nhìn thấy đại năng trong truyền thuyết này rồi!
Phù!
Chưa đợi Cổ Thần trả lời, Lâm Hiên đã ngẩng đầu, ánh mắt tỏa ra hai luồng sáng vàng rực rỡ, nhìn thẳng vào Cổ Thần.
Mấy người La Hùng kinh sợ nhìn theo, chỉ nhìn thẳng vào mắt một lần mà đôi mắt màu tím thẫm của Cổ Thần đã bị luồng sáng vàng trong mắt Lâm Hiên làm vỡ nát.
“A!”
Tiếng thét thê thảm vang lên từ hư không ngoại vực truyền xuống, khiến mất người La Hùng giật mình hoảng sợ, lạnh cả sống lưng.
Lại ngẩng đầu lên, bọn họ đều kinh ngạc, không thấy Cổ Thần đâu!
“A chuyện này?”
“Hiến tế nhưng lại bị Bắc Huyền Thiên Đế Phu cắt ngang rồi!”
“Không phải cắt ngang! Là hắn dùng thần niệm chí cường khiến Cổ Thần bị thương rồi, ép Cổ Thần phải rút lui!”
“Chậc! Thực sự quá mạnh!”
Huyền Thần Tông bỗng chốc trở nên ồn ào xôn xao.
Tất cả các đệ tử đều thét lên đau khổ, như thể đã nhìn thấy chuyện khó tin nhất trên đời vậy.
La Hùng càng kinh sợ hơn, liên tục lùi về sau ba bước, ánh mắt vô cùng kính sợ nhìn Lâm Hiên:
“Người đàn ông này thực sự là quái vật!”
Ông ta nào ngờ được, bản thân tiêu hao cả một nửa máu huyết bổn mạng để hiến tể Cổ Thần, nhưng lại bị Lâm Hiên dùng cách như vậy đẩy lùi.
Bây giờ, ông ta dám khẳng định rằng, cho dù Cổ Thần có xuất hiện thì ở trước mặt Lâm Hiên cũng chỉ có một đường chết!
Ánh mắt lóe lên.
Trước ngập đau đớn.
La Hùng định thận lại thì đã bị Lâm Hiên đạp ngã dưới đất.
Lâm Hiền nhìn xuống La Hùng nói: “Ai sai khiến ngươi hạ cổ với các quốc vương Bắc Huyền Thiên?”
Từ khi Lâm Hiền đên Huyền Thần Tông, hắn đã điều tra về La Hùng và Huyền Thần Tông mọi mặt.
Hắn đoán, La Hùng không đủ sức mạnh để lấy được Thần Quang Cổ Trùng từ Thần Giới.
Quan trọng hơn là.
Từ biểu hiện của La Hùng, ông ta cũng khôn có kiểu mưu kế này, nghĩ đến việc dùng Thần Quang Cổ Trùng hạ cổ các quốc vương Bắc Huyền Thiên, rồi lợi dụng đặc tính của cổ trùng để ám toán hắn và Đông Hoàng Tử U và bọn nhỏ.
Chương 1055 Chương 1055. Không thấy Cổ Thần!
Kế hoạch tỉ mỉ như vậy, hành động kỹ càng, Lâm Hiên nghĩ chắc chắn có cao nhân chỉ điểm La Hùng ở phía sau.
La Hùng cắn răng lắc đầu nói: “Không có ai sai khiến ta cả!”
Tế Thiên đáng sợ thế nào, trong lòng ông ta biết rõ.
Mà bán đứng Hồng Thiên Thu, chính là bán đứng Tế Thiên.
Dù La Hùng có ra sao cũng không gánh nổi trách nhiệm to lớn như vậy, cũng không có gan bán đứng Hồng Thiên Thu.
Răng rắc!
Lâm Hiên đâm một kiếm xuyên qua ngực phải La Hùng, ánh mắt lóe lên luồng sáng vàng, tựa như bạo long hồng hoang hung hiểm vậy.
“Nếu không nói, ta sẽ đào rỗng linh hải thức phủ của ngươi, rồi cắt đứt yết hầu ngươi!”
Cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo của Lâm hiên, La Hùng sợ hãi không thôi, lập tức mất đi suy nghĩ chống trả trong đầu.
“Ta nói!”
“Là Hồng đốc chủ của Tế Thiên sai khiến ta, nên mới ra tay với Bắc Huyền Thiên!”
Tế Thiên?
Hồng đốc chủ?
Lâm Hiên khẽ nhíu mày.
Có được thánh thư cực đạo, Tế Thiên là gì đương nhiên hắn biết rõ mồn một.
Còn về Hồng đốc chủ trong lời La Hùng…
“Tại sao hắn ta lại muốn hạ độc thủ như vậy với Bắc Huyền Thiên?”
La Hùng ngẫm nghĩ rồi đáp:
“Tại hạ từng nghe Hồng đố chủ… Hồng Thiên Thu khoác lác, nói ban đầu trong lúc chèn ép Bắc huyền Thiên, hắn ta từng cài bẫy tĩnh kế phụ hoàng của Huyền Băng Nữ Đế là Đông Hoàng Quân Dương một vố, khiến Đông Hoàng Quân Dương bị vây đánh đã đến trọng thương.”
“Sau khi Nữ Đế đăng cơ, hắn biết với tính cách của Nữ Đế, sớm muộn sẽ báo thù mình, vì vậy quyết định tại đại hội vạn quốc gây chuyện với Nữ Đế và… Người, đánh một đòn chí mạng!”
“Còn về chuyện khác, tại hạ không biết!”
Lâm Hiên nghe rồi khẽ gật đầu, ánh mắt lại càng lạnh lùng.
“Tính kế hãm hại phụ hoàng của Đông Hoàng Tử U, rồi lại muốn tính kế cả nhà sáu người chúng ta, Hồng Thiên Thu này đúng là tội đáng muôn chết!”
Đối với Lâm Hiên mà nói, bọn nhỏ và Đông Hoàng Tử U chính là cấm kỵ không thể chạm đến của hắn.
Hồng Thiên Thu này không những tính kế với Đông Hoàng Quân Dương, mà còn muốn ra tay với người mà hắn quan tâm nhất, có thể nói là chạm phải giới hạn của hắn rồi.
Lâm Hiên kích động có suy nghĩ muốn băm thây hắn thành trăm nghìn mảnh.
“Nói, bây giờ Hồng Thiên Thu đang ở đâu?”
Ánh mắt Lâm Hiên tựa như rồng, nhìn chằm chằm La Hùng.
La Hùng nuốt nước bọt nói: “Trước đến giờ, hắn đều tự mình rời cửa đến tìm ta, còn về hắn ở đâu, tại hạ thực sự không biết gì!”
“Nhưng, tại hạ đoán, có lẽ chẳng mấy chốc hắn sẽ biết nhiệm vụ ở đại hội vạn quốc đã thất bại, nói không chừng sẽ mau chóng đến chỗ tông ta thôi!”
Lâm Hiên cân nhắc nói: “Có phải ngươi nhận được lợi ích gì từ hắn không?”
Vẻ mặt La Hùng kinh sợ: “Mọi chuyện đều không qua được mắt Đế Phu!”
Lâm Hiên cười lạnh, không nói gì.
Xem ra La Hùng đã nhận được lợi ích từ Hồng Thiên Thu, như vậy, Hồng Thiên Thu biết được nhiệm vụ thất bại tất nhiên sẽ tức giận, đến cửa hỏi tội.
Vậy tiếp theo cứ kiên nhận đợi là được.
Ôm theo suy nghĩ này, Lâm Hiên cũng không vội giết La Hùng, mà giam giữ ông ta tại chỗ, còn mình thì ngồi trên ngai vàng, đợi Hồng Thiên Thu đến.
Qua chừng một nén hương, một luồng huyền quang đáp xuống trước đại điện Huyền Thần Tông.
Hồng Thiên Thu vừa nhìn đã thấy La Hùng đang quỳ dưới đất, cùng với cảnh tượng hoang tàn bên cạnh ông ta.
Kinh ngạc nói: “La tông chủ, ngươi sao vậy?”
La Hùng cầu xin nói: “Hồng đốc chủ, Bắc Huyền Thiên Đế Phu đến rồi!”
Bắc Huyền Thiên Đế Phu!
Hồng Thiên Thu nghe vậy, lập tức ngẩng đầu nhìn.
Chỉ thấy trên ngai vàng trong đại điện phía xa, Lâm Hiên mặc y phục trắng phong thái vô biên, ánh mắt bình tĩnh nhìn ông ta.
Nhưng Hồng Thiên Thu có thể cảm nhận được, trong ánh mắt Lâm Hiên tràn đầy sát y vô hạn!
Hồng Thiên thu vội xoay người nhìn La Hùng:
“Sao Bắc Huyền Thiên Đế phu làm thế nào tìm được ngươi ở đây?”
Hắn cảm thấy với khả năng của La Hùng, tuyệt đối có thể thả Thần quang cổ trùng vào Bắc Huyền Thiên mà không để lộ dấu vết.
Cho dù nhiệm vụ thất bại, cũng không đến mức để Lâm Hiên tìm được sơn môn nhanh như vậy.
La Hùng bất đắc dĩ và rối rắm:
“Đốc chủ, chuyên thần quang cổ trùng chỉ có cao tầng bản tông biết.”
"Tại hạ còn cho rằng là một trong các trưởng lão bán đứng ta, nhưng họ đều bị Bắc Huyền Thiên Đế phu giết chế, xem ra họ căn bản không phải phản bội."
“Cho nên…”
Hắn cũng đã nghĩ cẩn thận, tứ trưởng lão không phải phản đồ, nếu không tuyệt đối sẽ không bị Lâm Hiên giết.
Dù sao ở cấp độ của Lâm Hiên, nếu muốn lợi dụng Tứ trưởng lão làm nội gián, sẽ không tùy tiện giết hắn.
Mà La Hùng đã cẩn thận quan sát, giữa Tứ trưởng lão và Lâm Hiên không có trao đổi gì, rõ ràng là cả hai bên đều không biết nhau.
Nếu như vậy Huyền thần tông hẳn là không tồn tại phản đồ .
Hồng Thiên Thu nghe xong, hơi lộ vẻ ngạc nhiên.
Nếu Huyền Thiên Tông không có người bán đứng Hồng Thiên Thu, vậy Bắc Huyền Thiên Đế phu làm thế nào tìm được Huyền Thần Tông?
Lâm Hiên lạnh lùng liếc nhìn hai người:
"Các ngươi đừng xoắn xuýt vấn đề này nữa, lấy chỉ số thông minh của các ngươi không làm rõ được đâu!”
“Ngươi…”
Hồng Thiên Thu hơi tức giận.
Thân là nhất đại đốc chủ của Tế Thiên, trong quá trình giúp Tế Thiên tranh giành giang sơn, hắn không biết đã bày mưu tính kế bao nhiêu lần, có thể nói là bách chiến bách thắng trong bày mưu tính kế.
Mà hiện tại Lâm Hiên lại thẳng mặt khinh nhục hắn chỉ số thông minh thấp, điều này khiến hắn trong nháy mắt nổi lên sát tâm nồng đậm.
Cảm nhận được sát ý của Hồng Thiên Thu, sắc mặt La Hùng đột nhiên thay đổi.
“Hồng Thiên Thu không hổ là cổ thần cảnh lâu năm, chỉ bắt đầu tức giận mà đã có loại uy áp đáng sợ phá vỡ nhân tâm.
Lâm Hiên sau đó chuyển ánh mắt lên người Hồng Thiên Thu:
“Tại sao lúc trước trù tính làm hại Đông Hoàng Quân Dương ?”
Trong mắt hắn, Hồng Thiên Thu đã là một người chết.