Mỗi khi đến thời điểm nó xuất hiện, 4 phía đều sẽ có ma vụ đang cuộn trào mênh mông như hải dương.
Giống như một thế giới mới đầy thần kỳ và huyền bí, không hợp với khung cảnh của Thiên Ma Giới.
Phía trên nó có bảo vật và kỳ ngộ đếm mãi không hết, có thể nói là bí cảnh đặc biệt của Thiên Ma Giới.
Bởi vậy mỗi khi Ma Sơn xuất hiện.
Là nhân sĩ võ đạo của ma tộc chỉ cần biết vị trí của nó đều sẽ chen chúc nhau mà tới.
Muốn tìm được một chút kỳ ngộ, cơ duyên và bảo vật trên Ma Sơn.
Đương nhiên!
Bởi vì là bí cảnh đặc biệt của Thiên Ma Giới, nên nguy hiểm trên Ma Sơn nhiều như bụi cỏ, sâu không lường được.
Cũng không phải tất cả tu sĩ của ma tộc đều có thể đi tới đi lui tự nhiên ở trên Ma Sơn.
Trong truyền thuyết ở Thiên Ma Giới, không biết Ma Sơn đã cắn nuốt hết bao nhiêu tu sĩ cường đại.
Cũng không biết có bao nhiêu người khi đi thì sống sờ sờ, cuối cùng cả hài cốt cũng không còn, chết đi ngay cả sâu kiến cũng khôngbằng.
Nhưng mà càng là như thế, càng hấp dẫn vô số tu sĩ ma tộc tiến đến tìm tòi hư thực.
Ngay cả Khải U Ma Quân khi nghe Ma Sơn xuất hiện trong cảnh nội đất nước mình, cũng nhịn không được lộ ra một tia kích động.
“Đế phu tại thượng, hành tung của Ma Sơn mờ mịt, khó mà xuất hiện được một lần, không biết đế phu có hứng thú đến đó quan sát hay không?” Khải U Ma Quân vội vàng đứng lên nói.
Hắn tin tưởng với năng lực của Lâm Hiên, nhất định có thể đi lại tự nhiên trên Ma Sơn.
Nếu Lâm Hiên đến đó, đi theo cạnh hắn, cố gắng một chút có thể nhìn được diện mạo thật của Ma Sơn.
“Ma Sơn là bí cảnh đặc biệt của Thiên Ma Giới tất nhiên sẽ phải nhanh đến xem.”
Lâm Hiên nhìn thấy các con gái bảo bối trong mắt đầy là ý mong đợi, cười gật đầu.
“Vậy cha ơi, chúng ta mau đi đi.”
Mấy người Tuyền Châu đã ăn no, nghe được nói như vậy, liên tục không ngừng lôi kéo Lâm Hiên đứng lên.
Khải U Ma Quân thấy thế vội vàng hành lễ: “Đế phu, mời!”
Sau đó, hỏi thăm vị trí cụ thể của Ma Sơn, hắn liền đi đầu dẫn Lâm Hiên và bọn Mộ Ấu Khanh xuất phát.
Khải U Quốc, Hắc Thạch Thành.
Vạn dặm trên không.
Một tòa hắc sơn trôi nổi trong sương mù cao không thấy đỉnh to lớn đến che khuất bầu trời.
Ở dưới đất nhìn lên, núi này giống một viễn cổ ma thần, có thân thể cao lớn đen như mực, đang thỏa thích nhìn xuống đại địa.
Đây cũng là bí cảnh trứ danh nhất Thiên Ma Giới, Ma Sơn!
Lúc này, bên dưới Ma Sơn.
Một tiếng nói trong trẻo vang lên.
“Đệ đệ của tiểu nữ đã mất tích được tròn năm năm.”
“Nếu có vị cao nhân tiền bối nào có thể đưa tiểu nữ đến Ma Sơn tìm được hắn, tiểu nữ nguyện giăng ra chí bảo Ma Ảnh Kiếm của bản tộc làm báo đáp.”
Một thiếu nữ mặc váy dài màu đen, trên mắt được một mảnh vải che khuất.
Đang ôm một thanh ma kiếm không ngừng cúi đầu với đám người xung quanh.
Người ở đây đều là cao thủ võ đạo tới từ Thiên Ma Giới.
Nghe được tiếng nói của nàng liền nhao nhao ngừng chân, tỉ mỉ nhìn nàng mấy cái.
“Nữ tử này che mắt bằng một miếng vải đen, có lẽ là một người mù lòa.”
“Đúng vậy, nhìn kiếm trong ngực nàng chính xác là một kiện bảo vật không tệ, chỉ là mắt nàng đã mù hoàn toàn, trên thân lại không có một tia ma khí, hiển nhiên chỉ là một người bình thường, ai đồng ý đưa nàng đi lên Ma Sơn mạo hiểm?”
“Ma Sơn hung hiểm vô cùng, bao nhiêu cao thủ cường giả đã chết ở nơi đó, ai đưa nàng theo khẳng định là có đi không có về.”
“Aizz! Lực bất tòng tâm! Lực bất tòng tâm!”
....
Sau khi đang cẩn thận cân nhắc lợi và hại, không có ai đồng ý phản ứng lại thiếu nữ này.
Thậm chí có rất nhiều người cảm thấy nàng không biết nông cạn, tự tìm đường chết.
Phải biết rằng, theo lời nói của thiếu nữ này, đệ đệ nàng mất tích trong Ma Sơn.
Ròng rã năm năm, có thể nghĩ đệ đệ của nàng tuyệt đối đã chết không có chỗ chôn.
Mà thiếu nữ này không có chút tu vi nào, hai mắt đã mù, ai mang theo nàng đều rất vướng víu.
Đối mặt với Ma Sơn sâu không lường được, sợ là chỉ có người thiên ngoại mới có bản lĩnh tùy ý dẫn nàng ra vào.
“Cầu xin các ngươi...”
Thiếu nữ phát hiện không có ai để ý đến mình, giọng nói đã có chút nghẹn ngào.
“Đệ đệ của ta đã từng là một thiên kiêu của ma tộc, hắn sẽ không chết dễ dàng như vậy chong Ma Sơn!”
“Cầu xin các ngươi giúp ta một lần, thanh kiếm này của ta thật sự rất tốt!”
Lúc này một tiếng nói non nớt vang lên: “A di, ngươi không nhìn thấy, không thể tùy tiện lấy ra một thanh kiếm tốt như vậy.”
Lại là một tiếng nói non nớt không khác biệt lắm tiếp lời: “Đúng thế, bên ngoài có rất nhiều người xấu, ngươi phải giấu ma kiếm của mình thật kỹ mới được.”
Bởi vì Ma Sơn sơ hiện, lối vào Ma Sơn vẫn chưa xuất hiện”
Mấy người Tuyền Châu nhìn thấy trong thành náo nhiệt như vậy, nên để lâm viên dẫn các nàng xuống tham gia náo nhiệt một chút.
Thế là đúng lúc đụng phải thiếu nữ ma tộc Dạ Chiêu đang tìm kiếm đệ đệ.
Dạ Chiêu nhìn theo hướng tiếng nói của mấy người Tuyền Châu, cười khổ một tiếng:
“A di há lại không biết người bên ngoài hiểm ác? Chị là vì muốn tìm đệ đệ, bất kể nguy hiểm gì ta cũng có thể đồng ý đón nhận.”
Mộ Ấu Khanh nói: “Nghe ý của ngươi, đệ đệ của ngươi năm năm trước đi vào Ma Sơn, đến nay vẫn chưa về, chỉ sợ đã dữ nhiều lành ít.”
Sau khi Dạ Chiêu nghe xong thì im lặng một hồi lâu.
Hít sâu một hơi nói: “Ta chỉ có một đệ đệ, dù hắn chết, ít nhất cũng phải nhìn thấy thi cốt của hắn, an táng hắn cho thật tốt.”
“Lời này cũng có lý.” Sau khi Mộ Ấu Khanh nghe xong thì lộ ra một tia thương xót.
Thoạt nhìn thiếu nữ ma tộc này có hoàn cảnh rất đáng thương.
Dạ Chiêu bỗng nhiên quỳ xuống, hai tay dâng Ma Ảnh Kiếm lên, nói:
“Mặc dù tiểu nữ không thể nhìn thấy, nhưng có thể cảm nhận được tiểu thư là người thiện tâm, nói năng lại không tầm thường, nghĩ rằng nhất định có năng lực kinh thiên.”
Chương 317 Chương 317. Biểu tỷ phu của công chúa, chính là Bắc Huyền Thiên đế phu. (2)
“Tiểu nữ thỉnh cầu tiểu thư, nếu như tiểu thư đi lên Ma Sơn, xin nhận lấy thanh Ma Ảnh Kiếm cấp linh bảo này, đưa theo ta cùng lên núi!”
Ma kiếm cấp linh bảo!
Mộ Ấu Khanh nghiền ngẫm nói: “Loại bảo vật chuẩn tiên phẩm này, ngươi lại tùy tiện nói ra phẩm cấp của nó cho ta, không sợ ta cướp đoạt?”
Dạ Chiêu lắc đầu: “Con mắt của tiểu nữ mặc dù không thể nào nhìn thấy bất kỳ vật gì, nhưng tâm linh của tiểu nữ biết tiểu thư là người tốt.”
Sau khi Mộ Ấu Khanh nghe xong, khẽ vuốt cằm, xem ra tâm tư của thiếu nữ ma tộc này không phải nhạy cảm bình thường.
Sau đó nàng cười một tiếng: “Ta không có năng lực lớn như vậy mang theo ngươi lên Ma Sơn được, nhưng biểu tỷ phu của ta thì có thể, ngươi hỏi hắn một chút đi!”
Vẻ mặt của Khải U Ma Quân cung kính nói thêm: “Biểu tỷ phu của công chúa, chính là Bắc Huyền Thiên đế phu.”
Bắc Huyền Thiên đế phu!
Nghe thấy lời như vậy, thân thể nho nhỏ của Dạ Chiêu không khỏi run lên bần bật.
Không ngờ được là, mình lại có may mắn có thể gặp được nhân vật lớn như vậy.
Dạ Chiêu vội vàng quỳ xuống, giơ cao Ma Ảnh Kiếm lên:
“Đế phu tại thượng, mời nhận lấy Ma Ảnh Kiếm của tiểu nữ!”
“Tiểu nữ chỉ cầu lên núi một chuyến, bất kể tìm được đệ đệ hay không đều không oán không hối.”
“Ngươi cầm kiếm về đi.”
Lâm Hiên từ tốn nói: “Mang ngươi lên núi chỉ là chuyện tiện tay thôi, không cần thù lao.”
Ma Ảnh Kiếm mặc dù không tệ, nhưng so với kiếm mà hắn luyện chế cho các nữ nhi bảo bối vẫn là chênh lệch một chút.
Lại nói, đưa các con gái lên núi cũng chỉ là tùy tiện dạo chơi, mang nhiều theo một Dạ Chiêu cũng không có gì to tát.
“Rõ!”
Dạ Chiêu không dám ngỗ nghịch vội vàng thu lại Ma Ảnh Kiếm.
Mà khóe miệng của nàng không khỏi lộ ra ý cười.
Lần này thật sự là trời xanh có mắt, cho mình gặp được đế phu.
Mà nghe ý tứ của đế phu, đưa mình lên núi chỉ là một chuyện nhỏ vô cùng.
Điều này nói rõ đế phu thật sự là người có năng lực kinh thiên.
Chuyện người khác không dám làm, đối với hắn mà nói, chỉ như chuyện không đáng nhắc tới.
“Woa ~~ thật nhiều người đều bay lên trời.”
Lúc này mấy người Tuyền Châu chỉ lên trời hô to.
Chỉ thấy dưới làn mây mù của Ma Sơn, lộ ra mấy tia sáng vàng kim nhàn nhạt, giống như cánh cửa không gian đang mở ra.
Lâm Hiên thấy thế liền phất tay, mang theo bọn người Tuyền Châu bay lên.
Không bao lâu sau, đám người đã đến trên Ma Sơn.
Đưa mắt nhìn, ngày một hoàn cảnh u ám đập vào mắt, đi tới chỗ nào cũng là sương mù màu đen.
Vô số thảm thực vật và rừng cây, dòng sông bị ma vụ mịt mờ bao phủ, khiến trong này tràn ngập hương vị quỷ bí.
Mắt Lâm Hiên sáng như đuốc, ngước mắt đã thấy nơi xa có một dòng suối lăn tăn như sợi tử quang.
“Ma Sơn không hổ là bí cảnh trứ danh của Thiên Ma Giới, đồ tốt thật đúng là không ít.”
Dòng suối này trong nháy mắt khiến Lâm Hiên hứng thú.
Mà Mộ Ấu Khanh và Khải U Ma Quân cũng rất nhanh đã chú ý tới dòng suối này.
Khi mọi người đi tới bên cạnh dòng suối, đã thấy hai bên bờ có rất nhiều tinh thể, toàn thân trong suốt màu tím nhạt.
Khi cầm lên một khối tinh thạch, Mộ Ấu Khanh cẩn thận nghiên cứu, không khỏi giật nảy mình:
“Đây là cực phẩm thượng phẩm linh thạch Tử Linh Thạch!”
Tử Linh Thạch, là linh thạch tốt nhất trong thượng phẩm linh thạch.
Một viên Tử Linh Thạch, có thể đổi được chí ít 100 khối thượng phẩm linh thạch phổ thông.
Bởi vậy có thể thấy được nó quý giá đến cở nào.
Nhưng đưa mắt nhìn, toàn bộ hai bên bờ dòng suối này, vậy mà đều là Tử Linh Thạch!
Lâm Hiên mỉm cười: “Kỳ thật toàn bộ dòng suối đều là loại linh thạch này.”
Cái gì?!
Nghe được lời nói như vậy, Mộ Âu Khanh và Khải U Ma Quân đều sợ ngây người, cả một dòng suối đều là Tử Linh Thạch, chuyện này cũng thật không thể tin được!
Nhưng mà bọn họ đều biết Lâm Hiên đang nói sự thật, bởi vì kiến thức của Lâm Hiên thông kim bác cổ, có thể xưng không gì không biết.
Hắn, cơ hồ giống như chân lý quyền uy hiện hữu.
“Muốn lấy Tử Linh Thạch, trước tiên để mạng lại đi!”
Lúc này một cơn gió đen thổi qua, ma khí bùng lên.
Một uy áp kinh khủng từ trên trời giáng xuống, chấn động trong phạm vi một dặm.
Làn sương mù màu đen dùng hết tốc độ xông phía về Mộ Ấu Khanh, giữa không trung biến ra một đầu lâu cực lớn.
Mộ Ấu Khanh chỉ cảm thấy lưng phát lạnh, dưới cỗ uy áp kinh khủng này, lại có một cảm giác khẩn trương.
Mà chẳng những là nàng.
Ngay cả Khải U Ma Quân là Đế Cảnh cường giả uy tín lâu năm, cũng nhịn không được sắc mặt căng chặt.
“Cỗ ma khí này vô cùng mạnh mẽ và cổ lão, nhất định không phải ma tộc Thiên Ma Giới chúng ta!”
Oành!
Một lực lớn bỗng nhiên đánh tới ma vụ kia, hung hăng đặt nó ở trên mặt đất.
Đợi khi ma vụ tiêu tán.
Một nam tử mặc phục sức màu đen kỳ dị, trên đầu mọc ra một đôi sừng trâu, sau lưng mọc lên hai cánh nằm trên đất.
“Bất Tử Ma tộc!”
Khải U Ma Quân thấy thế kinh hô một tiếng: “Nếu phía trên Ma Sơn có ma tộc này thủ hộ, vậy có thể hiểu được, vì sao tất cả người lên trên Ma Sơn, đều muốn đứng trước nguy hiểm cửu tử nhất sinh!”
Mấy nhóc Tuyền Châu kinh ngạc nhìn Khải U Ma Quân, nháy nháy đôi mắt to.
Sau đó xoay người hỏi Lâm Hiên: “Cha, Bất Tử Ma tộc thật sự đáng sợ như thế sao?”
Lâm Hiên khẽ vuốt cằm: “Bọn họ đúng là rất lợi hại, là một loại ma tộc vô cùng cổ xưa mà mạnh mẽ.”
“Tục truyền, tộc này chính là hậu duệ Thái Cổ Cửu Lê ma tộc, từ khi ra đời đã có lực lượng thân thể phi phàm.”
“Lại nói mỗi một người của Bất Tử Ma tộc, đều mang trong mình Bất Tử Hắc Liên, có thể lợi dụng ma khí xung quanh, cường hóa lực lượng của mình gấp trăm lần nghìn lần.”
“Bởi vậy bọn hắn rất khó bị giết chết, tên cổ là Bất Tử Ma tộc!”
“A ~ thì ra là thế!”
Mấy bé con lập tức nhớ kỹ tri thức này.
Chương 318 Chương 318. Thật sự là một khởi đầu tốt.
Nghĩ lại, Bất Tử Ma tộc lợi hại như thế, vẫn bị cha một chiêu tiêu diệt.
Cha quả nhiên là nam tử lợi hại nhất trên đời này!
Dạ Chiêu thì hơi lộ ra vẻ mặt kích động, đế phu quả nhiên là lợi hại tới cực điểm.
Có hắn ở đây, cho dù núi đao biển lửa, cũng chỉ như giẫm trên đất bằng!
Khải U Ma Quân nói: “Đế phu, ngươi mới vừa nói cả dòng suối này đều là Tử Linh Thạch, hẳn là nước trong này chính là Tử Linh Tuyền sao?”
“Đúng thế.” Lâm Hiên nhẹ gật đầu.
Khải U Ma Quân hỏi tiếp: “Vậy làm như thế nào mới có thể biến những linh tuyền này thành linh thạch?”
“Đơn giản, dùng phương pháp luyện khí mà luyện hóa là được.” Lâm Hiên mỉm cười.
Sau đó đi lên phía trước, tay phải vung lên, dẫn toàn bộ nước nước trong suối tới giữa không trung.
Đón lấy, lợi dụng kỹ năng luyện khí cấp Tông Sư.
Hắn thôi động chân nguyên, lấy linh khí hóa lửa thiêu đốt bốc hơi những dòng nước này.
Ngắn ngủi hai hơi thở, tử quang lóe lên.
Vô số viên Tử Linh Thạch óng ánh sáng long lanh bay múa đầy trời.
Dưới chỉ dẫn của Lâm Hiên, nhanh chóng tiến vào trong nạp giới của hắn.
“Dòng suối Tử Linh Thạch này chí ít có năm vạn khối, chuyến đi Ma Sơn này, thật đúng là một khởi đầu tốt!”
Lâm Hiên thỏa mãn thu hồi nạp giới, ném nó vào bên trong thanh hệ thống vật phẩm.
Về phần còn lại một vạn khối Tử Linh Thạch hai bên bờ.
Hắn không có hứng thú, tùy tiện mấy người Mộ Ấu Khanh chia đi.
Mà nhìn thấy Lâm Hiên trong lúc nhấc tay đã luyện hóa suối nước thành linh thạch, mặt mũi Mộ Ấu Khanh và Khải U Ma Quân đều tràn đầy sợ hãi thán phục.
“Hóa ra còn có thể luyện khí dạng này, biểu tỷ phu cũng quá trâu bò rồi!”
“Từ xưa đến nay, tất cả linh thạch của chúng ta, đều là linh khí của thiên địa hoá lỏng kết tinh thành, không nghĩ tới lại có thể dùng thủ đoạn luyện khí luyện chế ra, đế phu thật sự là thần!”
Trong lòng hai người cảm khái không thôi.
Sau đó, Mộ Ấu Khanh nói với Khải U Ma Quân:
“Biểu tỷ phu của ta đã luyện chế dòng suối thành Tử Linh Thạch, chỗ còn lại người gặp có phần, ta và ngươi mỗi người một chút đi!”
Khải U Ma Quân vội vàng lắc đầu cười nói: “Tại hạ nào dám chia đồ với công chúa?”
“Lại nói tại hạ là là nhất quốc chi quân, không hề thiếu tài nguyên linh thạch, cho nên công chúa xin cứ tự nhiên đi!”
Nhìn thấy Mộ Ấu Khanh có quan hệ thân mật với Lâm Hiên như thế, tình như huynh muội.
Coi như cho mười cái lá gan, Khải U Ma Quân cũng không dám giật đồ từ trong tay Mộ Ấu Khanh.
Cái này, nói cho cùng chính là kính sợ đối với Lâm Hiên.
Mộ Ấu Khanh thấy hắn khăng khăng chối từ, đành phải gật gật đầu.
Ngọc thủ vung lên, thu sạch chỗ Tử Linh Thạch còn lại.
“Cha, chúng ta tiếp tục đi vào trong, nói không chừng còn có thật nhiều đồ tốt đó!”
Các bé con chợt lôi kéo Lâm Hiên đi về phía trước.
Mộ Ấu Khanh cùng Khải U Ma Quân vội vàng đuổi theo.
Ước chừng đi nửa dặm đường.
Bỗng nhiên ma vụ bên tay phải Khải U Ma Quân tản ra, một tia huyết khí bỗng nhiên vọt ra.
Ba dáng người quanh thân toàn bộ bao phủ ma khí cực mạnh, một mạch vọt tới trước mặt Khải U Ma Quân.
“Khải U Ma Quân!”
Ba người trước mắt này là một lão giả tóc trắng, một bộ áo bào đen, khí chất phi phàm.
Mà bên tay phải hắn có một người, chính là một người nam tử trung niên mặc trường bào màu đỏ tím, mặt chữ quốc, ánh mắt sắc bén.
Người cuối cùng, là một nam tử tương đối trẻ tuổi, ma khí quanh thân cực kì đậm, nhìn qua thực lực cực mạnh.
Ba người vừa nhìn thấy Khải U Ma Quân, lập tức đồng thời kinh hô một tiếng.
Khải U Ma Quân cũng rất nhanh đã nhận ra ba người.
“Mạc Tà Ma Quân, Hắc Lân Thánh Chủ, Huyết Cấm Thánh Chủ!”
Hắc Lân Thánh Địa chính là đại thánh địa thứ nhất của Khải U Quốc, Thánh Chủ của bọn hắn tên là Thận Vũ.
Mà Huyết Cấm Thánh Địa, chính là đại thánh địa thứ nhất của Mạc Diệp Quốc bên cạnh Khải U Quốc, Thánh Chủ là Bách Tổ Phong.
Về phần Mạc Tà Ma Quân, đó chính là quốc quân của Mạc Diệp Quốc, cũng là một cường giả Đế Cảnh khá là kinh khủng.
Ba người này, mặc dù không giống Khải U Ma Quân lòng có thất khiếu, có thể trải qua bảy lần sinh tử.
Nhưng cũng đều có ba ngàn ma công gia thân, ngàn vạn bí pháp hộ thể.
Thực lực tổng hợp so ra không thua Khải U Ma Quân bao nhiêu.
Mà Khải U Ma Quân lại kinh ngạc nhìn thấy, lúc này ba người đều tóc tai bù xù, bộ dáng vô cùng chật vật.
Thậm chí trường bào của đường đường Mạc Tà Ma Quân, vậy mà thủng mấy cái lỗ lớn, mười phần bất nhã.
“Các ngươi làm sao vậy?” Khải U Ma Quân vội hỏi.
Mạc Tà Ma Quân cười khổ một tiếng: “Sau khi chúng ta tiến vào Ma Sơn, lập tức một đường đi lên trên.”
“Nào biết gặp phải Bất Tử Ma tộc cực kỳ mạnh mẽ, bị bọn hắn vây công, miễn cưỡng trở về từ cõi chết, mới rơi xuống tình cảnh như vậy!”
Hắc Lân Thánh Chủ và Huyết Cấm Thánh Chủ nghe vậy, đều cười khổ lắc đầu.
Cảm nhận được phía sau truyền đến ma khí đầy áp bách, Mạc Tà Ma Quân vội vàng nói:
“Nói nhảm ít thôi, bây giờ chúng ta mau trốn đi!”
“Nếu lại bị Bất Tử Ma tộc vây quanh, hôm nay sẽ thật sự bỏ mệnh ở nơi này!”
Sau khi hắn nói xong, lập tức cùng Hắc Lân Thánh Chủ, Huyết Cấm Thánh Chủ đồng thời nâng lên hơi thở muốn nhanh chóng chạy khỏi nơi này.
Hả?
Nhưng mà ba người mới xông ra xa hơn mười trượng, lại phát hiện Khải U Ma Quân không nhúc nhích tí nào, ngược lại sắc mặt bình tĩnh.
“Khải U Ma Quân, vì sao ngươi không trốn?” Mạc Tà Ma Quân giật mình hỏi.
Khải U Ma Quân nở nụ cười bình tĩnh: “Có đế phu ở đây, nên trốn là Bất Tử Ma tộc.”
Đế phu!
Ba người Mạc Tà Ma Quân tranh thủ nâng đầu lên.
Đã thấy Lâm Hiên một bộ áo trắng, dắt bốn tiểu bảo bối đáng yêu, đang một mặt lạnh nhạt đứng sau lưng Khải U Ma Quân cách đó không xa.
“Hóa ra là Bắc Huyền Thiên đế phu!”
Ba người Mạc Tà Ma Quân lập tức đã đoán được thân phận của Lâm Hiên, lập tức kinh ngạc.
Chương 319 Chương 319. Thật sự là một khởi đầu tốt. (2)
Nghe ý tứ này của Khải U Ma Quân, bọn hắn chẳng những gặp phải Bất Tử Ma tộc.
Mà đế phu đã hóa giải thế công của Bất Tử Ma tộc.
Cho nên, Khải U Ma Quân mới có thể bình tĩnh như thế, không chút nào đặt Bất Tử Ma tộc trong mắt!
Mà, Khải U Ma Quân chính là Đế Cảnh uy tín lâu năm, lòng có thất khiếu, thất chuyển sinh tử.
Ngay cả hắn đều tôn sùng kính ngưỡng Bắc Huyền Thiên đế phu như thế.
Điều này nói rõ thực lực của Bắc Huyền Thiên đế phu tuyệt đối siêu cường, mạnh đến căn bản không cần để Bất Tử Ma tộc vào mắt!
Nghĩ tới những thứ này, ba người Mạc Tà Ma Quân vội vàng tiến lên đón Lâm Hiên hành lễ.
“Mạc Diệp Quốc Mạc Tà Ma Quân bái kiến Bắc Huyền Thiên đế phu!”
“Hắc Lân Thánh Địa Thánh Chủ bái kiến Bắc Huyền Thiên đế phu!”
“Huyết Cấm Thánh Địa Thánh Chủ bái kiến Bắc Huyền Thiên đế phu!”
Lâm Hiên khẽ vuốt cằm, vẻ mặt vui mừng.
Ba người Mạc Tà Ma Quân nhìn thấy thần thái hắn như thế, càng hơn vạn phần kính ngưỡng.
Oành!
Lúc này một đạo ma khí kinh khủng nổ tung.
Sau lưng có mấy chục tên Bất Tử Ma tộc hai cánh kết nối lẫn nhau thành vòng, vây tất cả mọi người vào giữa.
Đám người Mạc Tà Ma Quân nhất thời sắc mặt phát lạnh, lâm vào vòng vây của Bất Tử Ma tộc!
Khải U Ma Quân thấy bọn họ sợ hãi như thế, không khỏi nói ra: “Chư vị, chớ sợ, có đế phu ở đây.”
Ba người Mạc Tà Ma Quân lập tức nhìn về phía Lâm Hiên, lúc này mới cảm giác trong lòng kiên định lại.
Cũng trong lúc này, tay phải Lâm Hiên nâng lên, nhẹ nhàng đảo xuống.
Oành! ! !
Một luồng uy áp kinh khủng.
Như trăm tòa Ma Sơn đảo lộn, mang theo hư không bị xé rách, thế như chấn vỡ đại địa, từ trên trời giáng xuống, đè sấp tất cả Bất Tử Ma tộc trên mặt đất.
Nhìn thấy những Bất Tử Ma tộc này vừa rồi suýt nữa lấy đi mạng già của mình, vậy mà dưới một chiêu của Lâm Hiên toàn bộ xong đời.
Mạc Tà Ma Quân, Hắc Lân Thánh Chủ cùng Huyết Cấm Thánh Chủ đều nhịn không được há to miệng.
Bắc Huyền Thiên đế phu. . . Quả nhiên rất mạnh!
“Thủ đoạn của đế phu thật sự là thông thần thông, làm cho người kính nể!”
“Bội phục bội phục! Đế phu thật sự là nhân tài kiệt xuất, ngày khác nhất định có thể đứng hàng tiên ban!”
Sau đó, Mạc Tà Ma Quân, Hắc Lân Thánh Chủ cùng Huyết Cấm Thánh Chủ bước lên phía trước hành lễ.
Là cường giả Đế Cảnh hoặc là Chuẩn Đế Cảnh, bọn hắn giờ phút này rất rõ ràng hiểu được, thực lực Lâm Hiên tuyệt đối đứng hàng Thánh giai!
Mà bọn hắn xem như đã từng là thiên kiêu ma tộc, nghĩ tới đây, thật sự là cảm thấy bội phục từ đáy lòng.
Trước mặt Lâm Hiên, cái gọi là thiên phú tu đạo của bọn hắn, tựa như đồ giả.
Lâm Hiên tuổi còn trẻ như thế, đã có thể đạt tới Đại Thánh cảnh, loại thiên phú này so cùng bọn hắn thật sự là khác nhau một trời một vực!
Coi như địa vị bọn hắn tại Ma vực cao hơn nữa, giờ phút này đối với Lâm Hiên, cũng chỉ còn lại vô tận ngưỡng vọng!
Sau khi bọn hắn vỗ mông ngựa, Khải U Ma Quân hỏi:
“Ba vị, các ngươi đến cùng là gặp được nhiều như vậy Bất Tử Ma tộc như vậy ở nơi nào?”
Mạc Tà Ma Quân nói: “Đương nhiên là tại lãnh địa của bọn hắn.”
Huyết Cấm Thánh Chủ nói bổ sung: “Trên thực tế, ta cảm thấy cả tòa Ma Sơn, đều là lãnh địa của bọn hắn!”
Sau khi Lâm Hiên nghe xong cũng cảm thấy rất có đạo lý.
Trước sau hai lần gặp được Bất Tử Ma tộc xem ra, cả tòa Ma Sơn, đều là phạm vi thế lực của bọn hắn.
Trước đó dòng suối Tử Linh Thạch thừa thãi kia, rất rõ ràng đã bị bọn hắn coi thành của riêng, bởi vậy mới cực lực bảo hộ.
Mà theo khoảng cách đỉnh núi càng ngày càng gần, Bất Tử Ma tộc hiển nhiên đã nhiều hơn.
Điều này nói rõ đây là lãnh địa đại bản doanh của bọn hắn, ngay cách đó không xa.
Nhìn thấy Lâm Hiên đứng ở một bên khẽ gật đầu, Huyết Cấm Thánh Chủ không khỏi vui mừng.
Đế phu biểu lộ như thế, rõ ràng là đồng ý phán đoán của hắn, cái này khiến hắn nhất thời cảm thấy rất vinh quang.
“Nếu như cả tòa Ma Sơn đều là lãnh địa của bọn hắn, vậy khó trách sẽ chết nhiều người như vậy!” Ánh mắt Khải U Ma Quân có chút rung động.
Bất Tử Ma tộc đã mạnh mẽ lại táo bạo.
Bởi vậy toà Ma Sơn này đối với vô số người của Ma tộc mà nói, cũng không phải là bí cảnh có bảo tàng khắp nơi trên đất.
Mà chính là một cái bẫy cực lớn, hấp dẫn vô số người kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên chịu chết!
“Đúng vậy!” Mạc Tà Ma Quân thở dài một tiếng.
“Ba người chúng ta, lần này mang theo hơn một trăm tên tùy tùng lên núi, vừa tiếp cận thành trì của Bất Tử Ma tộc đã bị bọn hắn phát hiện, kết quả chỉ có ba người chúng ta trốn thoát.”
“Nhưng mà, chúng ta phát hiện Bất Tử Ma tộc là thật tà ác, bọn hắn bắt sống thêm rất nhiều người hiến tế cho tồn tại mạnh mẽ nào đó, cứng rắn rút người thành thây khô, tình cảnh thật sự là vô cùng thê thảm!”
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộ Ấu Khanh tràn đầy hào quang chính nghĩa: “Cho dù là ma tộc, cũng không phải tất cả đều là người xấu.”
“Mà Bất Tử Ma tộc này hung tàn bạo ngược như thế, hiển nhiên là một tộc loại tà ma.”
Tròng mắt đen nhánh của Tuyền Ấu đảo quanh, tràn đầy tự tin nói ra:
“Vậy để cha chính nghĩa mà mạnh mẽ của chúng ta đi giáo huấn bọn hắn!”
Tuyền Hi nắm đôi bàn tay nho nhỏ trắng như phấn: “Đúng!”
Tuyền Châu và Tuyền Hàm cũng gật đầu đồng ý.
Khải U Ma Quân, Mạc Tà Ma Quân, Hắc Lân Thánh Chủ cùng Huyết Cấm Thánh Chủ nghe vậy đều yên lặng gật đầu.
Bất Tử Ma tộc ẩn náu sâu bên trong Ma Sơn, bắt sống người hiến tế, đây đã đường đường chính chính là tà ma.
Hôm nay may mắn có đế phu ở đây, cố gắng có thể diệt trừ tận gốc nguồn cơn tội ác này.
“Vậy đi xem một chút đi.” Lâm Hiên tùy ý nói.
Trước sau hắn đã giết hơn mười người Bất Tử Ma tộc, thù này đã kết.
Các con gái cũng đều chờ mong hắn trừ tà ma giữ gìn chính nghĩa, vậy hắn tất nhiên cũng nghĩa bất dung từ.
“Được!”
Chương 320 Chương 320. Cha yên tâm đi chủ trì chính nghĩa đi
Bọn Mạc Tà Ma Quân vội vàng đưa Lâm Hiên đi về hướng thành trì Bất Tử Ma tộc.
Mà Dạ Chiêu thì nhịn không được chờ mong, đệ đệ của mình có lẽ đã bị Bất Tử Ma tộc bắt đi.
“Đệ đệ. . . Ngươi nhất định phải còn sống!”
Trong lòng Dạ Chiêu, yên lặng nói với mình như vậy.
. . .
Đang đến gần đỉnh Ma Sơn, có một khu đất bằng phương viên mười vạn dặm rộng rãi.
Bị một đoàn ma vụ bao phủ.
Một tòa thành to lớn màu tím huyền bí đập vào mắt.
Xung quanh thành trì ma vụ nồng đậm, trong ma vụ có ức vạn đạo ma hỏa màu tím đen đang không ngừng nhảy lên.
Nhìn một cái, cả tòa thành trì tựa như vật từ vực ngoại, quỷ bí mà kinh khủng.
Đây cũng là lãnh địa của Bất Tử Ma tộc, Bất Tử Ma Thành!
Giờ phút này.
Trong ma thành.
Mấy trăm tu sĩ Thiên Ma Giới, bị binh sĩ Bất Tử Ma tộc sau lưng có hai cánh thô lỗ xô ngã trên mặt đất.
Bên trong nhóm người này, có Trụy Ma Cốc cốc chủ Lan Nguyên Kỳ thực lực mạnh nhất.
Hắn có tu vi Chuẩn Đế Cảnh, có Thiên giai thượng phẩm “Trụy Ma Công” hộ thể.
Thấy binh sĩ Bất Tử Ma tộc muốn giơ ma kiếm lên đâm về phía mình, hắn điên cuồng vận chuyển chân nguyên toàn thân nổ tung.
Oành!
Lực lượng toàn thân hội tụ vào một chưởng, hung ác đánh vào ngực binh sĩ Bất Tử Ma tộc, đánh bay người lính kia ra xa vài chục trượng.
“Tà ma nhất tộc các ngươi, mơ tưởng bắt ta hiến tế!”
Nhìn thấy một chưởng này của hắn có uy lực vô tận, đánh bay binh sĩ Bất Tử Ma tộc, nội tâm những người còn lại bị Ma tộc bắt đều phấn chấn hẳn lên.
“Lan cốc chủ đánh thật hay!”
“Lan cốc chủ giết hết những tà ma này đi, cứu chúng ta ra ngoài với!”
“Đúng, giết sạch bọn hắn!”
Oành!
Mà trong tiếng hô hưng phấn của đám người.
Ma vụ trong tầng mây từ vạn dặm không trung, bỗng nhiên rơi xuống một tia sét đạo đen nhánh, đánh vào đỉnh đầu Lan Nguyên Kỳ.
Lan Nguyên Kỳ kêu thảm một tiếng, cũng cảm giác cơ bắp cùng xương cốt toàn thân đều bị nghiền nát, đau đớn không chịu nổi.
“Ha ha ha, Bất Tử Ma tộc chúng ta có thủ hộ thần viễn cổ phù hộ, mặc kệ ai đến nơi này đều chỉ có một con đường chết!”
Binh sĩ Bất Tử Ma tộc bị Lan Nguyên Kỳ hành hung, phục sinh trên vũng máu.
Hắn đi lên trước, một chân giẫm trên lưng Lan Nguyên Kỳ, giơ ma kiếm trong tay lên: “Muốn phản kháng? Không có cửa đâu!”
Phốc phốc!
Một kiếm này trực tiếp đâm xuyên sau lưng Lan Nguyên Kỳ.
Phốc phốc! Phốc phốc!
Tiếp đó âm thanh ma kiếm xuyên thấu da thịt xương cốt vang lên bên tai không dứt.
Những Ma tộc bị bắt tới cùng Lan Nguyên Kỳ, đều phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.
Hô hô hô ~
Khi binh sĩ Bất Tử Ma tộc rút ra ma kiếm.
Trong vết thương trên người bọn Lan Nguyên Kỳ lập tức có một dòng máu màu tím phóng lên tận trời.
Trong khi mấy người Lan Nguyên Kỳ kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng.
Mấy trăm vết máu dưới một cỗ lực hút to lớn, điên cuồng tụ tập hướng đến ma vụ trong không trung vạn dặm.
Trong lúc nhất thời, cột máu trùng thiên.
Mấy người Lan Nguyên Kỳ bị điên cuồng hút lấy huyết dịch, thân thể nhanh chóng khô quắt xuống.
. . .
“Đế phu, phía trước chính là thành trì của Bất Tử Ma tộc!”
Lâm Hiên dưới sự dẫn đường của bọn Mạc Tà Ma Quân, rất mau đã đi đến bên ngoài thành trì.
“Ừm.” Lâm Hiên khẽ vuốt cằm, quay người cưng chiều nhìn thoáng qua mấy nhóc Tuyền Châu, “Các bảo bối, ở chỗ này chơi cùng tiểu di một lát.”
“A a, vâng!”
“Cha yên tâm đi chủ trì chính nghĩa đi!”
Mấy nhóc Tuyền Châu đều rất ngoan ngoãn gật gật đầu.
Bọn Khải U Ma Quân, Mạc Tà Ma Quân nhìn thoáng qua nhau, đều yên lặng nhẹ gật đầu.
Bọn hắn đã biết được, Mộ Ấu Khanh chính là tu vi Đế Cảnh, lại có kiếm thuật siêu phàm, đứng hàng Kiếm Thánh.
Mà Lâm Hiên để nàng ở lại nơi này trông con, hiển nhiên chính là không muốn để cho nàng đi mạo hiểm.
Nghĩ tiếp theo đó.
Ngay cả Mộ Ấu Khanh cũng bị lưu lại ở nơi này.
Vậy những ngươi như Khải U Ma Quân, Mạc Tà Ma Quân có thực lực tương đương Mộ Ấu Khanh, đương nhiên cũng không đủ tư cách tiến đến Bất Tử Ma Thành công thành nhổ trại.
Suy nghĩ rõ điểm này, mấy người Khải U Ma Quân cùng Mạc Tà Ma Quân âm thầm quyết định lưu lại, giúp Mộ Ấu Khanh trông đám nhóc.
“Biểu tỷ phu, ngươi cẩn thận một chút.”
Mặc dù biết Lâm Hiên sẽ không gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào, Mộ Ấu Khanh vẫn không quên căn dặn một câu.
Mạc Tà Ma Quân cũng nói: “Đế phu, bên ngoài thành này có cấm chế rất mạnh”
Lời của hắn còn chưa dứt, Lâm Hiên đã bay về phía Bất Tử Ma Thành.
Bọn Mạc Tà Ma Quân kinh ngạc nhìn thấy.
Lực cấm chế kinh khủng kia của Bất Tử Ma tộc, căn bản không áp chế nổi Lâm Hiên mảy may.
Ngược lại Lâm Hiên tựa như tiến vào chỗ không người, tiến quân thần tốc, rất nhanh đã bay đến trên không của Bất Tử Ma Thành.
Một bộ áo trắng, lơ lửng dưới ma vụ đen nghịt, tuyệt thế loá mắt như thế!
Mà khi phát hiện Lâm Hiên xâm nhập.
Hơn ngàn binh sĩ Bất Tử Ma tộc lập tức hội tụ thành một mảnh đen nghịt, vỗ cánh bay về phía hắn.
“Người đến là ai, lại dám xông vào Bất Tử Ma Thành của chúng ta?!”
Lâm Hiên không nói hai lời, lấy một thanh Chuẩn tiên kiếm bổ ra.
Oanh! ! !
Kiếm khí như thép, nhanh như thiểm điện, hung ác như hổ sói, phóng khoáng tự do, không cách nào ngăn cản!
Dưới một kiếm, những binh sĩ Bất Tử Ma tộc kia lập tức toàn bộ bị chặn ngang chặt đứt, rầm rầm! Một mảng máu lớn rơi xuống.
Thấy cảnh này, cả tòa Bất Tử Ma Thành trong nháy mắt lâm vào trong lúc khiếp sợ.
“Một kiếm miểu sát ngàn người tộc ta, đây rốt cuộc là thần thánh phương nào?”
“Ngay cả cấm chế của tộc ta cũng không đối phó được hắn, xem ra người này tuyệt đối là cường giả Thánh giai!”
“Kẻ đến bất thiện!”
Mà bọn người Trụy Ma Cốc Lan Nguyên Kỳ đang bị rút đến dục sinh dục tử, cũng ngẩng đầu nhìn một bộ áo trắng trên bầu trời kia.
Lập tức, ánh mắt Lan Nguyên Kỳ run lên, lộ ra vạn phần kính sợ:
“Đại năng áo trắng, chính là Bắc Huyền Thiên đế phu!”