Nghe được lời này của Đông Hoàng Tử U, Huyền Thiên Thánh chủ cùng tứ đại Thánh chủ hai mắt đều sáng lên.
Trong số các nhân sĩ ở giới võ thuật hiện nay, người có đủ tư cách để cạnh tranh vị trí minh chủ cũng chỉ có bốn người bọn họ mà thôi.
Nếu hắn có thể giành được vị trí này trước mặt Nữ đế và Đế phu, thì đó đích thị là vinh quang vô thượng để toả sáng qua nhiều đời sau.
Mà việc trở thành minh chủ, cò có thể mang lại nhiều lợi ích đáng kể.
Tỉ dụ như hắn có thể dẫn thánh địa của mình lên đỉnh cao, trở thành người đứng đầu ở Động Nguyên Thiên, không cần khải so sánh với những thánh địa khác.
Vì vậy, trong mắt bốn vị Thánh chủ đều tràn ngập ý chí chiến đấu và còn có chút hơi lo lắng.
Đông Hoàng Tử U bình tĩnh liếc nhìn mọi người, nói tiếp:
“Phương thức lựa chọn rất đơn giản, giống như tất cả các đại hội Võ đạo khác, chư vị có thể tự tiến cử mình lên đài để cạnh tranh với người khác.”
“Đương nhiên, chỉ cần dừng lại ở điểm giữa cuộc tỉ thí, người chiến thắng sẽ được quyết định trong một hiệp, người ở lại tới cuối cùng có thể trở thành minh chủ. Ta tin chư vị không có ý kiến phản đối!”
Đám người nghe vậy đều khom người hành lễ: “Bệ hạ thánh minh!”
Đông Hoàng Tử U giơ bàn tay trắng như ngọc lên: “Vậy thì bắt đầu đi!”
Nàng vừa nói những lời này xong, bên trong đại điện liền bắt đầu vang lên cuộc thảo luận.
Mặc dù Đông Hoàng Tử U đã cho tất cả mọi người có quyền cạnh tranh công bằng.
Nhưng đám người có mặt đều không ngu ngốc, bọn họ đều biết tự lượng sức mình.
Vì vậy, khi cuộc thảo luận kết thúc, ngay cả Thánh chủ của Thánh địa Thanh Vân, người đứng thứ năm trong tất cả Thánh địa cũng tự động từ bỏ cuộc tỉ thí.
Cuối cùng, tất cả mọi người đều cảm thấy, người có tư cách lên đài vẫn là tứ đại Thánh địa của Huyền Thiên Thánh địa, Thất Tinh Thánh địa, Huyền Nhạc Thánh địa và Thiên Viêm thánh địa.
Bởi vì bọn họ đều đứng hàng Chuẩn Thánh, dù là tu vi, công pháp hay tài nguyên thánh địa đều vượt trội hơn so với nhiều người khác.
Trước mặt Nữ đế và Đế phu, không ai muốn làm kẻ ngốc mà đi cạnh tranh với tứ đại Thánh chủ.
Vì thế quá trình so tài cũng diễn ra khá nhanh.
Huyền Thiên Thánh chủ xung phong là người đầu tiên lên đài, với sự trợ giúp của “Huyền Thiên Thánh Ý Quyết”, lại một hơi liền liên tục đánh bại tam đại Thánh chủ còn lại, khiến cho toàn bộ khán giả đều kinh ngạc.
Kết quả như vậy, thực sự khiến đám người Huyền Thiên Thánh Địa phấn khích không thôi.
“Thánh chủ liên tiếp đánh bại tam đại đối thủ mạnh mẽ, điều này thật sự thể hiện rõ sức mạnh của minh chủ!”
“Đúng vậy a, Thánh chủ thực sự quá lợi hại!”
Trong mắt mọi người đều tràn đầy sự hưng phấn và phấn khích, có vẻ như vị trí minh chủ của Huyền Thiên Thánh chủ đã nằm trong tầm tay.
Quách Thánh Tinh, môn chủ của Thần Ý Môn hưng phấn nắm chặt tay, trong lòng gào thét không thôi.
“Hưng thịnh! Thật sự là hưng thịnh!”
“Huyền Thiên Thánh Chủ đã trở thành minh chủ, Thần Ý Môn của chúng ta kể từ nay nhất định sẽ thăng hoa!”
Quách Vân Kỳ không nhịn được hô lên một tiếng: “Quá tốt rồi!”
Hắn cảm kích vạn phần liếc nhìn Tiếu Uy.
Nghĩ thầm nếu không có sự dắt mối của Tiếu Uy, hắn ta sẽ không có cơ hội bám lấy Huyền Thiên Thánh Nữ, chứ chưa nói đến sự ủng hộ của minh chủ Thánh Chủ Huyền Thiên.
Bây giờ, Huyền Thiên Thánh chủ sắp trở thành nhất đại minh chủ, một người đắc đạo gà chó cũng thăng thiên, bọn họ những người quan hệ mật thiết với Thánh địa Huyền Thiên, chắc chắn cũng sẽ nổi tiếng khắp thiên hạ, tôn quý cả đời!
Tiếu Uy nhìn thấy sự hưng phấn của Quách Vân Kỳ, cũng gật đầu mỉm cười không ngừng.
Bởi vì đã sớm quen biết phụ tử Thần Ý Môn Quách Thánh Tinh, Quách Vân Kỳ.
Sau khi biết Huyền Thiên Thánh Nữ muốn tìm một cặp đôi để cùng nhau tu luyện, lập tức tìm tới Quách Vân Kỳ, đứa con trai được chọn và giới thiệu hắn với Huyền Thiên Thánh Nữ.
Cũng may tiểu tử Quách Vân Kỳ đủ thông minh và biết cách chiều theo ý muốn của Huyền Thiên Thánh Nữ, gần như ngay lập tức bắt được vị Thánh Nữ ngu dốt này.
Đợi cho đến khi Huyền Thiên Thánh Chủ trở thành minh chủ, Thần Ý Môn nhất định sẽ biết ơn Tiếu Uy hơn, hắn cũng có thể lợi dụng Thần Ý Môn để thu được nhiều lợi ích hơn cho bản thân.
Vì cả Quách Thánh Tinh và Quách Vân Kỳ đều là người gió chiều nào theo chiều ấy.
Tiếu Uy thậm chí còn cảm thấy nếu suy nghĩ kỹ hơn, thì hắn có thể âm thầm khống chế Thần Ý Môn.
Đến lúc đó, Tiếu Uy hắn có thể hoàn toàn chứng minh thân phân là di tộc của Bạch Thượng Huyền tôn, trở thành lão đại ẩn hình có thể hô mưa gọi gió.
Cho dù có người vạch trần thân phận trước kia của hắn, hắn cũng không sợ hãi nữa.
Nghĩ tới đủ lợi ích khác nhau.
Bất kể là Huyền Thiên Thánh chủ, phụ tử Quách Thánh Tinh, Quách Vân Kỳ hay là Tiếu Uy, trong lòng đều cười rạng rỡ.
Tất cả bọn họ đều háo hức nhìn Đông Hoàng Tử U, hy vọng nàng sẽ ngay lập tức tuyên bố Huyền Thiên Thánh Chủ sẽ là minh chủ đảm nhiệm Động Nguyên Thiên Vũ Đạo.
Đúng lúc này, một âm thanh tức giận vang lên:
“Khởi bẩm bệ hạ, Huyền Thiên Thánh địa đã sơ suất nhân sự, bổ nhiệm cựu tà đạo Thượng Huyền tôn Di tộc làm trưởng lão ngoại môn!”
“Thần Ý môn cùng Thượng Huyền tôn Di tộc đang thông đồng, phản bội và xúc phạm Phong Thanh tôn của tại hạ!”
“Tại hạ nguyện lấy cái chết để minh oan, thỉnh cầu bệ hạ minh xét, thay thiên hạ thanh trừ Thượng Huyền tôn Di tộc, trả lại công bằng cho Phong Thanh tôn của thần!”
Lời này vừa nói ra, khiến cho toàn bộ đại điện đều bàng hoàng.
Thường Huyền tôn Di tôc!
Năm chữ cực kỳ chói tay khiến cho tất cả nhân sĩ trong giới võ đạo ở đây đều lộ ra vẻ chấn động.
Lúc trước Thượng Huyền tôn đã bắt một nữ tử vô tội để làm lò nung gần như đã được mọi người trong giới võ thuật biết đến.
Kể từ đó, ba chữ “Thượng Huyền tôn” đã trở thành tiếng xấu trong Động Nguyên Thiên Võ Đạo Giới.
Chương 827 Chương 827. Có vẻ như Đế phu đã có diệu kế (2)
Tuy nhiên, khi Nam Hiệp Dương Tĩnh huỷ diệt Thượng Huyền tôn, thì tất cả mọi người đều coi Thượng Huyền tôn đã không còn tồn tại trên thế gian.
Không nghĩ tới trong đại hội Võ Đạo long trọng ngày hôm nay lại có người đứng ra làm chứng, nói rằng Thương Huyền tôn vẫn có người sống sót, lại gia nhập Huyền Thiên Thánh địa được bổ nhiệm làm ngoại môn trưởng lão.
Nếu chuyện này là sự thật….
Tất cả mọi người đều mơ mơ hồ hồ cảm thấy, hôm nay sẽ có một biến cố lớn xảy ra.
Lần theo giọng nói đó, đám người liền thấy Dương Tĩnh được Dương Hoan đỡ lấy, với bộ dạng ốm yếu đang chậm rãi đi về phía đại điện.
“Là Phong Thanh tôn đích tôn chủ, Nam Hiệp Dương Tĩnh trước đây!”
Người quen của Dương Tĩnh lập tức tiết lộ thân phận của hắn.
Nhìn thấy hai cha con hắn xuất hiện, nụ cười trên mặt Quách Thánh Tinh và Quách Vân Kỳ bỗng nhiên biến mất.
Quách Vân Kỳ lộ ra mười phần bối rối, lo lắng.
Tiếu Uy vội vàng trừng mắt nhìn phụ tử Quách Thánh Tinh, ra hiệu bọn họ bình tĩnh lại tránh để lộ khuyết điểm.
Huyền Thiên Thánh chủ và Huyền Thiên Thánh Nữ kinh ngạc nhìn Dương Tĩnh và Dương Hoan, ánh mắt rất phức tạp.
Không đợi đám người lấy lại tinh thần, Quách Thánh Tinh dưới sự chỉ dẫn của Tiếu Uy đã tiến lên quát lớn:
“Phong Thanh tôn Dương tôn chủ, ngươi đừng có ngậm máu phun người!”
“Thần Ý Môn bọn ta đối với Phương Thanh tôn các ngươi không thù không oán, tại sao trước đại điện ngươi lại muốn vu khống bọn ta?”
Hắn cũng kịp phản ứng, kể từ khi Thượng Huyền tôn bắt sống người đề làm lò thiêu đến nay đã trôi qua hàng nghìn năm.
Mà về thân phân của Tiếu Uy, ngay từ khi hay người mới quen biết, hắn đã bỏ ra rất nhiều tiền thuê người tẩy trắng.
Mọi thông tin về quá khứ của Tiếu Uy đã được quên lãng từ lâu.
Vì vậy, Quách Thánh Tinh khẳng định không ai trên thiên hạ này có thể đưa ra bằng chứng xác thực chứng minh Tiếu Uy từng là người của Thương Huyền tôn.
Trong trường hợp này, những gì Dương Tĩnh nói hết thảy đều là nói suông, hắn cần gì phải sợ hãi?
Chẳng bằng nhân cơ hội xuất kích, khiến Dương Tĩnh và Dương Hoan bị tra tấn đến chết.
“Ngươi!’
Dương Tĩnh không ngờ Quách Thánh Tinh công khai phản kích, hắn hít một hơi thật sâu, nói:
“Ngươi, thiếu môn chủ của Thần Ý Môn, trước kia yêu nữ nhi của ta, liền sai người tới cầu hôn, ước định ngày tháng kết hôn.”
“Ngay tại hôm nay, hắn lại lật lọng, đưa Thượng Huyền tôn Di tộc tới cửa vũ nhục ẩu đả bọn ta, điều này hoàn toàn là sự thật!’
“Hừ! Điều này quả thực rất vô lý!” Quách Vân kỳ nổi giận đùng đùng bước tới.
“Dương tôn chủ, rõ ràng con gái ngươi muốn giúp ngươi chấn hưng Phong Thanh tôn, mà cố ý muốn tiếp cận ta.”
“Mắt thấy ta cùng Huyền Thiên Thánh Nữ kết làm đạo giáo, ngươi sẽ khóc thực hiện kế hoạch của mình, cho nên tìm lý do độc ác như vậy để tấn công Thần Ý Môn bọn ta, các ngươi còn là con người sao?”
Phù!
Nghe nói như thế, Dương Tĩnh tức giận đến mức lồng ngực phồng lên, phun ra một ngụm máu tươi.
Ông không ngờ phụ tử nhà họ Quách có thể mặt dày vô sỉ như vậy, cưỡng bước đổi trắng thay đen.
Dương Hoan tức giận đến mức nghiến chặt răng, dùng móng tay dài cào xước cổ tay chảy máu, trong ánh mắt hiện lên hận ý đến cực hạn.
‘Mời bệ hạ minh giám!’
“Tại hạ nguyện ý lấy cả mạng sống để đảm bảo, sẽ không bao giờ nói dối!”
Dương Tĩnh tràn ngập nước mắt tủi nhục, quỳ xuống đất dập đầu
Đông Hoàng Tử U lặng lẽ chăm chú nhìn Dương Tĩnh.
Sau khi tiếp quản Động Nguyên Thiên, nàng đã sớm đọc hết điển tích và thông tin về hoàng thất của Động Nguyên Thiên, đồng thời cũng biết đến vị Nam Hiệp Dương Tĩnh này.
Cho nên, nàng biết Dương Tĩnh là người cương trực công chính, lòng mang hiệp nghĩa, nàng tin rằng ông sẽ không bao giờ nói dối.
Nhưng thông tin về Thương Huyền tôn không nhiều.
Hơn nữa, lời của Dương Tĩnh toàn là những lời sáo rỗng không có chứng cứ xác thực.
Đông Hoàng Tử U cảm thấy trước mặt tất cả cường giả trong Động Nguyên Thiên Võ Giới, không thể dùng sức mạnh bức bách phụ tử Quách Thánh Tinh và Tiếu Uy bàn giao sự thật.
Nếu không, Động Nguyên Thiên Võ Đạo Giới lòng người sẽ bị tất tán, điều này không có lợi cho việc nàng tạo dựng uy tín và đoàn kết lòng người.
Vì vậy nàng bình tĩnh nói:
“Như những lời ngươi vừa nói, điều quan trọng nhất chính là Thượng Huyền tôn Di tộc liên quan tới chuyện này, ngươi có chứng cứ xác thực không?”
Dương Tĩnh mở miệng.
Ông cũng vô cùng rõ ràng để hạ gục những kẻ độc ác như Tiếu Uy, nhất định phải có đầy đủ chứng cứ xác thức.
Bằng không, trong mắt mọi người, ông cũng chỉ là đang cố ý gây sự, cố ý hãm hại thôi.
Nữ đế Đông Hoàng Tử U không thể chỉ dựa vào lời nói của ông, liền tuỳ tiện kết tội người khác.
Nhưng vấn đề lớn nhất bây giờ chính là nàng biết rõ Tiếu Uy là ác nhân, nhưng lại không có bằng chứng thuyết phục.
Nhìn thấy Dương Tĩnh trầm lặng, Tiếu Uy cùng phụ tử Quách Thánh Tinh, Quách Vân Kỳ đều cười nhạo.
“Dương Tĩnh, Nữ đế bệ hạ không thể dễ bị lừa gạt, ngươi hoàn toàn không có chứng cứ liền muốn hãm hại người khác, thật sự là muốn chết!”
Đối mặt với ánh mắt chế nhạo của Tiếu Uy và những người khác, Dương Tĩnh trong lòng lo lắng, lại phun ra một ngụm máu lớn.
Nhìn thấy bộ dạng của ông rất đáng thương, nhóm tiểu nha đều cũng không nhịn được.
Tuyền Châu vội vàng kéo Lâm Hiên: “Cha, con thấy ông lão chống nạng này không giống như đang nói dối, người có cách nào chứng minh lời nói của ông ấy không?”
Tuyền Hi, Tuyền Hàm và Tuyền Ấu cũng gật đầu, muốn để Lâm Hiên giúp họ chứng minh.
Đám tiểu nha đầu có tấm lòng thiện lương, có thể cảm nhận được sự trượng nghĩa và tức giận trong lòng Dương Tĩnh, nên không muốn nhìn ông ấy bất lực như vậy.
Lâm Hiên cười nhạt một tiếng: “Được!”
Khi hắn nói ra những lời này, trong nháy mắt ánh mắt của cả đại điện đều tập trung vào hắn.
“Xem ra Đế phu đã có diệu kế!”
Một vị tu sĩ không khỏi sợ hãi thán phục.
Về phía ba người Tiếu Uy, Quách Thánh Tinh và Quách Vân Kỳ, trong lòng không khỏi sợ hãi.
Chương 828 Chương 828. Có vẻ như Đế phu đã có diệu kế (3)
Bọn hắn tin rằng với thân phận cùng với uy lực của Lâm Hiên, tuyệt đối sẽ không bao giờ nói nhảm.
Nói các khác, lời nói dối của bọn hắn có thể bị phơi bày.
Nhưng dù cố suy nghĩ thế nào, bọn chúng cũng không nghĩ ra Lâm Hiên sẽ dùng biện pháp gì để đối với với chúng.
Lúc này, ngay cả Đông Hoàng Tử U cũng không nhịn đường nhìn về phía Lâm Hiên: “Chàng có cách gì sao?”
Nàng cũng đang nghĩ cách để điều tra sự tình.
Nếu Lâm Hiên đã có diệu kế, nàng đương nhiên sẽ nguyện ý nghe theo.
Lâm Hiên mỉm cười, vì hắn và Đông Hoàng Tử U ngồi cạnh nhau nên hắn yêu cầu nàng quay về phía hắn.
Đông Hoàng Tử U liền hiểu ý, tạo ra một trận pháp cách âm, sau đó hơi nghiêng người về phía Lâm Hiên.
Sau khi nghe được cách của Lâm Hiên, Đông Hoàng Tử Y mắt phượng không khỏi sáng lên!
Tuyệt vời!
Sau khi nghe xong diệu kế của Lâm Hiên, Đông Hoàng Tử U ngồi nghiêm chỉnh, mắt phượng mang theo uy nghiêm nhìn xuống Dương Tĩnh:
“Tiếp theo trẫm sẽ tiến hành chứng thực lời của ngươi, nếu ngươi nói dối, nhất định phải trả cái giá rất lớn!”
“Ngươi có dám để trẫm đi chứng thực không?”
Dương Tĩnh cắn răng nói: “Dám!”
“Vậy được!” Đông Hoàng Tử U gật đầu: “Thượng Huyền Tông Di Độc mà ngươi nói là ai?”
Dưỡng Tĩnh chỉ tay về phía Tiếu Uy: “Chính là hắn!”
Ngay lập tức mọi người đều nhìn về phía Tiếu Uy với ánh mắt khiếp sợ.
Huyền Thiên Thánh Chủ và Huyền Thiên Thánh Nữ càng thêm chấn động, không nhịn được hô to: “Tiếu trưởng lão!”
Bọn họ không ngờ trưởng lão Tiếu Uy có tiếng hiền lành thân thiện lại bị nghi ngờ là Thượng Huyền Tông Di Độc.
Tất nhiên bây giờ mọi chuyện vẫn chưa tra ra manh mối, tất cả còn chưa có kết luận.
Những Dương Tĩnh chỉ ra và xác nhận Tiếu Uy làm Huyền Thiên Thánh Chủ và Thánh Nữ đều cảm thấy không ổn.
Có Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U nhìn, Tiếu Uy không dám lộ ra bất cứ dấu vết gì.
Hắn ta cắn răng ngừng thở, cố gắng bình tĩnh:
“Dương tông chủ, tại hạ chỉ là một vũ phu bình thường, ngươi lại hãm hại ta như vậy, thật sự quá oan uổng!”
Mặc dù biết Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U đều rất lợi hại, nhưng hắn ta cảm thấy đã ngàn năm trôi qua, tất cả tư liệu có liên quan đến hắn ta đều biến mất, hắn ta không tin mình sẽ bị tra ra.
“Hừ!” Dương Tĩnh tức giận nói: “Trước mặt bệ hạ và Đế phu, chắc chắn đuôi cáo của ngươi cũng không giấu được bao lâu!”
Hắn cảm thấy nếu Lâm Hiên ra tay, Đông Hoàng Tử U cũng đồng ý với ý kiến của Lâm Hiên, như vậy bọn họ chắc chắn có thể vạch trần được thân phận của Tiếu Uy.
Cho nên lúc nói chuyện hắn có hơi tăng âm lượng, nhiều vài phần tự tin.
Đông Hoàng Tử U nâng tay ý bảo bọn họ câm miệng, sau đó nhìn về phía Quách Thánh Tinh và Tiếu Uy:
“Hai người các ngươi ra ngoài chờ triệu kiến.”
Tiếu Uy và Quách Thánh Tinh hơi cắn môi, nhìn lướt qua Quách Vân Kỳ, ý bảo hắn ta không cần nói lung tung, sau đó đi ra đại điện.
Đông Hoàng Tử U nhéo một trận pháp cách âm, đảm bảo hai người bọn họ không nghe thấy bất cứ âm thanh gì trong đại điện.
Ngoài điện, Tiếu Uy và Quách Thánh Tinh đừng chờ gần nửa tiếng.
Từ bình tĩnh dần dần trở nên nôn nóng bất an.
Bọn họ biết ý chí của Quách Vân Kỳ yếu đuối, nếu Nữ đế mạnh mẽ ép hỏi, mà chính mình lại không ở bên cạnh hắn ta, sợ rằng rất nhanh hắn ta sẽ đầu hàng.
Hai người liếc nhìn nhau, chuẩn bị nghĩ cách cứu lại thế cục này.
Lúc này Nhược Ảnh bước ra từ trong đại điện, lạnh lùng nhìn Quách Thánh Tinh nói:
“Quách Vân Kỳ đã khai hết những gì hắn biết ra, tiếp theo bệ hạ tìm ngươi hỏi chuyện!”
“Cái gì?”
Nghe vậy, Quách Thánh Tinh và Tiếu Uy đều rất khiếp sợ.
Quả nhiên đúng như những gì mình đoán, Vân Kỳ không khiêng được!
“Còn đứng đơ ra đó làm gì?” Nhược Ảnh lạnh lùng nói, Quách Thánh Tinh sợ đến mức hơi run lên.
“Rõ.” Quách Thánh Tinh vội vàng đi theo nàng ta vào đại điện.
Chỉ còn lại một mình Tiếu Uy nôn nóng lo sợ không yên ở ngoài điện.
Hắn ta cảm thấy bản chất của phụ tử Quách Thánh Tinh và Quách Vân Kỳ đều như nhau, không chịu nổi một đòn.
Như vậy tiếp theo hắn ta chỉ có thể nói ra tình hình thực tế, cầu xin sự khoan hồng tha thứ của Nữ đế.
Nói cách khác, đôi phụ tử này đã bỏ.
Nếu Quách Thánh Tinh nói ra chuyện năm đó trợ giúp chính mình tẩy trắng thân phận như thế nào, khả năng cao Nữ đế sẽ tìm hiểu nguồn gốc tra ra thân phận thật sự của mình.
Lui một vạn bước, cho dù không tra ra tư liệu năm đó, chắc chắn Nữ đế có thể bắt được những người năm đó đã tẩy trắng thân phận giúp hắn ta.
Đến lúc đó Tiếu Uy chỉ còn đường chết!
“Chết tiệt, không ngờ Bắc Huyền Thiên Đế phu lại dùng cách tiêu diệt từng bộ phận này với ta, chiêu này đủ lợi hại!”
Tiếu Uy không nhịn được thầm than trong lòng.
Nếu ba người ở bên nhau, hắn ta có thể ngăn chặn được phụ tử Quách Thánh Tinh và Quách Vân Kỳ, âm thầm thống nhất với bọn họ, cắn chặt răng cũng không há mồm.
Nhưng hiện tại đôi phụ tử này lần lượt bị Nữ đế gọi vào hỏi chuyện, chắc chắn tâm lý của bọn họ sẽ không thừa nhận được áp lực lớn này.
Cho nên trong mắt Tiếu Uy, Lâm Hiên chính là một yêu nghiệt chuyên tấn công tâm lý, dễ dàng đánh tan phòng tuyến của ba người bọn họ!
Tiếu Uy trở nên vô cùng nôn nóng.
Nếu chính mình đã bại lộ, vậy tiếp theo nên làm gì bây giờ?
Đứng chỗ này chờ Nữ đế triệu kiến, sau đó bị nàng tra ra tình hình thực tế rồi bị giết chết sao?
“Có!”
Tiếu Uy lóe lên một suy nghĩ.
Bây giờ hắn ta đứng ngoài điện, nếu dùng công pháp Huyền Thiên Thánh giai “Huyền Ảnh Thần Bộ”, có khi có thể chạy thoát trước khi Quách và Lâm Hiên chưa chuẩn bị.
Đến lúc đó núi cao sông dài, trời cao đất rộng.
Cho dù Đông Hoàng Tử U đã tra ra được thân phận của hắn ta, muốn bắt giữ hắn ta cũng không phải chuyện dễ dàng.
Nghĩ đến đây, Tiếu Uy vội vàng thúc giục chân nguyên mạnh nhất, thân thể hóa thành một hư ảnh, lao xuống dưới chân núi với tốc độ cực nhanh.
Nhưng còn chưa đi được hai bước thì có một ánh sáng màu tím chắn trước mặt hắn ta.
Chương 829 Chương 829. Đông Hoàng Tử U khen ngợi!
Tiếp theo hắn ta đã bị một huyền lực cường đại trói buộc, nhấc lên không trung, ném vào bên trong đại điện.
Bịch!
Nhìn thấy Tiếu Uy bị Đông Hoàng Tử U ra tay bắt giữ, trong nháy mắt đại điện trở nên ồn ào xôn xao.
“Thì ra lão giả đầu trọc này thật sự là Thượng Huyền Tông Di Độc, có tật giật mình muốn chạy trốn!”
“Có bệ hạ và mắt thần của Đế phu chú ý, cho dù hắn ta có ba đầu sáu tay cũng đừng hòng thực hiện được!”
“Xem ra kế sách tấn công tâm lý này của Đế phu rất có hiệu quả, làm cho Thượng Huyền Tông Di Độc như Tiếu Uy tự rối loạn trận tuyến, chưa đánh đã khai!”
“Đúng vậy, hôm nay mới biết được thì ra còn có thể dùng cách này để lấy lời khai!”
Cảnh tượng Tiếu Uy muốn chạy trốn đã bị mọi người nhìn thấy hết.
Đông Hoàng Tử U ra tay bắt giữ hắn ta cũng đại biểu ngụy trang của Tiếu Uy đã hoàn toàn bại lộ, không chỗ che giấu.
Hiện tại mọi người đều khen nức nở diệu kế của Lâm Hiên, không cần cố sức cũng đã chọc thủng lời nói dối của đám người Quách Thánh Tinh.
Cụ thể hơn, lợi dụng tâm lý có tật giật mình của Tiếu Uy, Quách Thánh Tinh và Quách Vân Kỳ, tách bọn họ ra sau đó đánh tan phòng tuyến tâm lý của bọn họ, làm bọn họ chưa đánh đã khai, tự lòi đuôi.
Trên thực tế từ lúc bắt đầu đến giờ, Đông Hoàng Tử U vẫn chưa dò hỏi Quách Vân Kỳ bất kỳ vấn đề gì.
Quách Thánh Tinh và Tiếu Uy lại tự não bổ, kết luận khả năng Quách Vân Kỳ sẽ tự khai ra mọi chuyện.
Tiếp theo Đông Hoàng Tử U bảo Nhược Ảnh đi ra nói cho hai người Quách Thánh Tinh và Tiếu Uy biết Quách Vân Kỳ đã đầu hàng, như vậy sẽ dễ dàng đánh tan phòng tuyến tâm lý của Quách Thánh Tinh.
Sau khi Quách Thánh Tinh đi vào, căn bản không chờ Đông Hoàng Tử U hỏi chuyện đã tự khai hết tất cả mọi chuyện ra.
Tiếp theo mọi chuyện cũng đủ sáng tỏ.
Tiếu Uy mang theo lòng may mắn muốn chạy trốn, kết quả vẫn trốn không thoát Ngũ Chỉ Sơn của Nữ đế.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận diệu kế của Lâm Hiên, mọi người thật sự vô cùng bội phục, sùng bái hắn.
Ngay cả Đông Hoàng Tử U cũng thầm gật đầu khen ngợi.
Nàng không nhịn được hỏi Lâm Hiên: “Sao chàng nghĩ ra được kế này vậy?”
Lâm Hiên tùy tiện nói: “Trước kia rảnh rỗi không có chuyện gì, trùng hợp đọc được trong sách.”
Thật ra cách thẩm vấn này thường xuyên xuất hiện trong phim ảnh ở kiếp trước.
Chẳng qua thế giới này chú trọng tu tiên, võ lực đứng đầu, cho nên kỹ xảo thẩm vấn tương đối lạc hậu, tất cả mọi người đều cảm thấy kế này vô cùng cao siêu.
Đông Hoàng Tử U hỏi: “Có tên không?”
Lâm Hiên cười nói: “Tên là vây khốn tù nhân, nếu sử dụng linh hoạt kế này sẽ có tác dụng rất lớn.”
Đông Hoàng Tử U nở nụ cười xinh đẹp, hơi gật đầu.
Nàng quyết định sau khi trở về sẽ mở rộng cách này ở Hình Bộ.
Với kỹ xảo thẩm vấn cao cấp này, tội nhân xảo quyệt đến mấy cũng không chỗ che giấu.
Thấy sự việc đã sáng tỏ, trần ai đã định.
Dương Tĩnh thở dài một hơi, nắm lấy tay Dương Hoan, hai cha con kích động cười mấy tiếng.
Sau đó, hai người đồng thời dập đầu với Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U:
"Bệ hạ mắt sáng như đuốc, đế phu diệu kế nghịch thiên, cuối cùng khiến di độc của Thượng Huyền Tông hết cách che giấu, bộ mặt xấu xí của Thần Ý Môn có thể chiếu cáo thiên hạ."
"Tại hạ cảm tạ hai vị tôn thượng, ra mặt thay Thanh Phong Tông ta, cũng cho những người vô tội uổng mạng một công đạo viên mãn."
Thấy phụ tử bọn họ dập đầu thành kính như vậy, hơn sáu trăm vạn người có mặt cũng quỳ xuống bái lạy.
"Bệ hạ thánh minh!"
"Đế phu thánh minh!"
Tiếng hét thanh thế lớn như vậy vọng vào trong tai phụ tử Quách Thánh Tinh, Quách Vân Kỳ, tựa như sấm dậy.
Hai cha con lúc này đều tái nhợt, vẻ mặt tuyệt vọng tê liệt ngã xuống đất.
Họ chưa bao giờ tưởng tượng rằng diệu kế Lâm Hiên vừa ra, Đông Hoàng Tử U căn bản không cần điều tra bất cứ điều gì, đã khiến cho thủ đoạn giữa bọn họ và Tế Uy đều lộ ra trước toàn thiên hạ.
Bây giờ hai cha con đều trở thành kẻ có tội, Thần Ý Môn nhất định xong rồi.
"Sao chuyện này có thể xảy ra được?"
"Sao chuyện này có thể xảy ra được?"
Quách Thánh Tinh nhanh chóng nước mắt tuôn đầy mặt, buồn bã khóc lóc thảm thiết không ngừng.
Quách Vân Kỳ cũng run rẩy toàn thân, nước mắt không ngừng rơi thấm đẫm y phục trước ngực.
Một canh giờ trước, bọn họ dựa vào mối quan hệ của mình với Huyền Thiên Thánh Địa, họ cảm thấy mình đã đạt đến đỉnh cao nhân sinh.
Nào biết rằng mình nháy mắt đã rơi vào địa ngục, từ nay vạn kiếp bất phục!
Quách Thánh Tinh khẽ nghiếnrăng, hét lên với Huyền Thiên Thánh chủ:
"Thánh chủ, con trai ta là đạo lữ của thánh nữ. Xin ngài niệm tình, nói giúp ta trước mặt bệ hạ !
"Nếu có thể khiến bệ hạ tha thứ cho phụ tử chúng ta, chúng ta nguyện ý trả bất cứ giá nào!"
Huyền Thiên thánh chủ nghe vậy, tức giận khiển trách:
" Càn rỡ! Chuyện đến mức này, ngươi còn dám ôm lòng may mắn?"
" Bệ hạ cương trực công chính, ghét ác như thù, thiên hạ đều biết, các ngươi vẫn là đàng hoàng chờ chịu phạt đi!"
Thấy Huyền Thiên thánh chủ tức giận như vậy, Quách Thánh Tinh và Quách Vân Kỳ trong nháy mắt ủ rũ.
Đúng vậy, nữ đế cường thế quyết tuyệt nổi danh khắp thiên hạ, trước giờ chưa từng nương tay trong việc trừ gian diệt ác.
Ở trước mặt nàng còn muốn ôm lòng may mắn, quả thực chính là người si nói mộng!
Huyền Thiên Thánh chủ lại hành lễ, nói:
“Huyền Thiên Thánh địa xuất hiện Tiếu Uy là di độc Thượng Huyền Tông, tại hạ không thể tránh khỏi trách nhiệm.”
“Xin bệ hạ cho phép rút khỏi đại hội võ thuật này, chờ đợi sự trừng phạt tiếp theo của ngài."
Đông Hoàng Tử U khẽ gật đầu, hừ một tiếng.
Trên thực tế, ngay từ đầu nàng đã có thể nhận ra rằng bốn đại thánh chủ đều là người có tâm danh lợi rất lớn, không phù hợp với yêu cầu minh chủ trong lòng nàng.
Chương 830 Chương 830. Ở trước mặt nàng còn ôm lòng may mắn, thực sự là người si nói mộng!
Bây giờ Huyền Thiên thánh chủ dùng người không xét, dẫn đến di độc của Thượng Huyền Tông Thánh ẩn náu tại thánh địa lâu như vậy, về tình về lý đều không đủ tư cách đảm nhiệm chức minh chủ.
Nhìn thấy Đông Hoàng Tử U đồng ý hủy bỏ tư cách của Huyền Thiên Thánh chủ, Thất Tinh Thánh Chủ, Huyền Nguyệt Thánh Chủ, Thiên Viêm Thánh Chủ đều có vẻ vui mừng khôn xiết.
Huyền Thiên Thánh Chủ rút lui, đồng nghĩa với việc cơ hội của bọn hắn lại đến!
Đông Hoàng Tử U không để lại dấu vết liếc nhìn đám người Thất Tinh Thánh chủ, sau đó hướng ánh mắt về phía Dương Tĩnh:
“Khó cho ngươi, bị thương nặng như vậy, còn dám tới đây vạch trần kẻ xấu, để bộ mặt của bọn chúng lộ rõ với thiên hạ!"
Dương Tĩnh khom người, nói: "Tại hạ cũng có tư tâm, đó chính là thiếu môn chủ Thần Ý Môn trước cầu hôn, sau đó tới cửa làm nhục nữ nhi của ta."
" Tại hạ thân thể đã phế, không đáng nhắc tới, nhưng nữ nhi của ta đang thời xuân sắc, há có thể để những kẻ xấu xa đó lăng nhục?"
"Cho nên tại hạ thà liều mạng cũng phải chống đối bọn chúng đến cùng!"
Đông Hoàng Tử U nghe vậy khẽ mỉm cười, ngước mắt lên nhìn lướt qua toàn trường:
"Chư vị, các vị nghĩ sao về Dương tông chủ?"
Lời vừa hỏi ra, sắc mặt của Thất Tinh Thánh Chủ và những người khác đều thay đổi, đánh hơi được mùi vi bất thường.
Tuy nhiên, trước mặt nữ đế, họ không dám trái lời.
Thay vào đó họ cùng nhau nói: "Dương tông chủ là người cương trực công chính, ghét ác như thù, là người anh hùng nghĩa hiệp, vì nước vì dân, thật sự là tấm gương của chúng ta !"
Đông Hoàng Tử U gật đầu và mỉm cười: "Vậy thì để Dương tông chủ, người từng làm nam hiệp, đảm nhiệm minh chủ võ đạo của Động Nguyên Thiên đi!"
Dương Tĩnh nghe vậy, vội hoảng hốt lắc đầu, nói:
"Bệ hạ, ta đã là phế nhân, tuyệt đối không thể đảm nhận trọng trách. Xin hãy chọn một hiền tài khác!"
Đông Hoàng Tử U bình tĩnh nói: "Thân thể tàn tật có thể cứu trị, nhưng nếu tâm địa không thuần khiết, chức vụ càng cao, nguy hại càng lớn. "
"Giới vũ đạo của Động Nguyên Thiên trước giờ luôn chia năm xẻ bảy, tai họa ngầm rất lớn, cần một người ghét cái ác như thù, thậm chí có thể hy sinh mạng sống của mình vì công lý." "
" Trẫm cảm thấy ngươi có thể đảm nhận trọng trách này!"
Nói xong, nàng khẽ vung bàn tay ngọc của mình, một ma pháp thần bí rơi xuống người Dương Tĩnh.
Dương Tĩnh chỉ cảm thấy một cỗ ma khí mạnh mẽ điên cuồng cọ rửa kinh mạch hai chân, tựa như dược thủy nhanh chóng sửa chữa những kinh mạch bị đứt, cưỡng ép vận hành huyết khí và linh khí.
Rất nhanh, hắn cảm giác được một đạo lực lượng từ hai chân bừng bừng xuất hiện, hắn vội ném chiếc nạng đi, phát hiện mình có thể tự do đứng trên mặt đất.
"Đây là. . . "
Dương Tĩnh vui mừng khôn xiết.
Lúc này hắn mới bừng tỉnh đại ngộ, Đông Hoàng Tử U vừa nói thân thể tàn phế có thể chữa trị, lời này tuyệt đối không sai!
Bạch quang lóe lên.
Một tấm ngọc giản truyền công lơ lửng trước mặt Dương Tĩnh.
Đông Hoàng Tử U nói: "Trẫm đã chữa trị kinh mạch đứt đoạn của ngươi, cộng thêm ngọc giản truyền công thiên giai thượng phẩm, ngươi có thể nhanh chóng đề cao tu vi đến Đế cảnh, thậm chí còn cao hơn.
" Sau này, giới võ đạo Động Nguyên Thiên có thể thay đổi đến mức nào, phải xem ngươi bỏ ra bao nhiêu tâm huyết."
Dương Tĩnh đã sớm bị Đông Hoàng Tử U làm cảm động đến nước mắt như mưa, vội vàng cất đi ngọc giản truyền công, quỳ xuống khấu đầu, nói:
"Tại hạ lấy tính mạng ra thề, nhất định sẽ dốc toàn lực quản lý giới vũ đạo, cúc cung tận tụy, đến chết mới thôi!"
"Tốt." Đông Hoàng Tử U gật đầu.
Bổ nhiệm nhất đại nam hiệp làm minh chủ võ đạo, đây mới là kết quả tốt nhất .
Hơn sáu trăm vạn tu sĩ có mặt đều hành lễ, nói: "Bệ hạ thánh minh!"
Quách Thánh Tinh và Quách Vân Kỳ đều chết lặng.
Bọn họ không ngờ, chưa tới nửa ngày Dương Tĩnh, một tên phế nhân, lại biến thành đại nhân vật đỉnh cấp của giới võ đạo Động Nguyên Thiên.
Biến hóa này giống như một giấc mơ, làm người ta khó mà tin được!
Quách Vân Kỳ nghĩ đến mình vì dựa thế huyền thiên thánh nữ, tới cửa làm nhục Dương Hoan, tự tay biến nữ nhi của minh chủ thành kẻ thù, thật sự là hận không thể đánh chết mình."
Chát!
Trước khi kịp lấy lại tinh thần, hắn liền cảm thấy mặt mình bị tát mạnh.
Huyền Thiên Thánh Nữ vận đủ linh khí, tát Quách Vân Kỳ một cái hộc máu miệng, oán hận mắng:
"Khốn nạn!"
Nói xong, nàng đi theo Huyền Thiên Thánh chủ tràn đầy chán nản rời đi.
"Thánh nữ..."
Quách Vân Kỳ nhìn bóng dáng Thánh Huyền Thiên rời đi, lại nhìn gương mặt vui vẻ của Dương Hoan, hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng vô tận.
Mắt thấy đại hội võ đạo lần này đã trần ai lạc định.
Đông Hoàng Tử U lệnh cho Dương Tĩnh áp giải Quách Thánh Tinh, Quách Vân Kỳ và Tiếu Uy đi, tiếp theo cùng Lâm Hiên đứng dậy chuẩn bị rời khỏi Động Nguyên Thiên.
Lúc này, mặt trời đã lặn về hướng Tây, những tia nắng hoàng hôn vàng rực rỡ xuyên qua vân vụ dày đặc, rơi xuống những đỉnh núi phía xa, tạo thành một cầu vồng ánh kim vô cùng đẹp mắt.
"Đẹp quá nha!"
Tuyền Hàm không nhịn được phát ra một tiếng kinh hô.
"Ta cảm giác như đứng trên đỉnh núi, có thể vươn tay chạm vào cầu vồng vàng!"
Tuyền Châu và Tuyền Hi thấy thế cũng mê mẩn, đôi mắt to đen láy tràn đầy khao khát và yêu thích.
Đông Hoàng Tử U mỉm cười trìu mến, nói: “Các con đã thích như vậy, mẫu thân sẽ dẫn các con đến đó xem!”
“Được a!”
Nhóm tiểu nha đầu nghe vậy vui vẻ vỗ tay.
Đông Hoàng Tử U nâng tay, bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn vung lên không trung, một đạo linh khí cuồn cuộn nổi lên, mang theo một nhà lập tức rời khỏi đại điện Thần Vũ Sơn.
Trên không tràn ngập nắng chiều, những mảnh mây hồng trời dệt bầu trời thành gấm vóc mỹ lệ, rực rỡ và lộng lẫy.
Mặt trời lặn như vén rèm, bên dòng suối lặng cảnh xuân tối trầm.
Phi Hà Sơn phía tây Thần Vũ Sơn bao phủ trong ánh hoàng hôn vàng rực rỡ, kim quang nồng đậm như những đám mây óng ánh, dính trên đỉnh núi, tựa như không thể vứt bỏ.