• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 131 Chương 131. Thật sự là đều có đặc điểm! (2)

"Ừm." Lâm Hiên gật gật đầu, sau đó dẫn theo bốn tiểu nha đầu, còn có Đường Dĩnh đi đến đại điện.

Bên trong đại điện, trên đài cao chỉ có một cái bàn.

Tất cả mọi người biết, đó là chỗ ngồi của Lâm Hiên.

Ở trước mặt hắn, Lam Vân quốc quân Đường Vũ đều phải ngồi ở thứ tịch.

Nhưng mà bởi vì Đường Dĩnh phải chơi với mấy người Tuyền Châu, cho nên cũng được ngồi chung ở vị trí chính giữa với Lâm Hiên.

Chuyện này khiến cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây vô cùng hâm mộ.

Qua ba lần rượu.

Được thủ vệ hoàng cung dẫn dắt, một đội nhân mã vội vàng đi tới.

Trong đó người thủ lĩnh có dáng dấp cực kỳ cao lớn thô kệch, mặc khôi giáp màu đen và váy da thú, cánh tay lộ ra ngoài bắp thịt cuồn cuộn, sát khí lộ rõ.

Nhìn thấy Lâm Hiên, hắn vội vàng quỳ một chân xuống đất, tay phải để trong ngực, miệng hành lễ: "Thủ lĩnh bộ lạc Liệt Diễm Ba Hách Đồ, bái kiến Đế phu!"

Lâm Hiên khẽ vuốt cằm: "Đứng lên đi."

Ba Hách Đồ lén lút nhìn Lâm Hiên một chút. Nghĩ thầm không hổ là đại nhân vật ở Cửu Thiên Tiên Vực, đúng như là đệ đệ Ba Hách Lâm nói, tràn ngập khí độ thượng vị giả.

"Đế phu tại thượng, tại hạ nghe nói hôm nay là sinh nhật của tiểu công chúa Lam Vân Quốc, cả gan suy đoán Đế phu sẽ tới, cho nên mới đem một số quà nhỏ của bản tộc đến đây để hiến cho Đế phu và tiểu công chúa."

Ba Hách Đồ vẻ mặt ân cần, ra lệnh cho thủ hạ mở những cái rương mà hắn đem tới ra, đều là một chút vật phẩm quý hiếm.

Bọn người Đường Vũ thấy thế, trong lòng nhịn không được âm thầm cảm thán. Nếu không phải Đế phu xuất thủ, với tính cách kiệt ngạo bất tuần của Ba Hách Đồ thì sao có thể ăn nói khép nép chủ động tặng quà như thế được?

Nghĩ đến đây, tất cả mọi người càng cảm thấy, Lam Vân Quốc có thể gặp được Lâm Hiên chính là may mắn lớn như trời.

Mà lúc này, Lâm Hiên lại đưa mắt nhìn Ba Hách Đồ một lần nữa, ý vị thâm trường hỏi: "Có phải là ngươi tu luyện công pháp quỷ đạo hay không?"

Ba Hách Đồ nghe vậy giật mình, vội vàng nói: "Tại hạ cả đời chỉ tu đạo pháp và công phu hoành luyện, chưa hề tu luyện tà ma quỷ đạo chi thuật!"

"Đế phu, ngài hỏi như vậy có phải là tại hạ có gì đó khác thường hay không?"

"Ừm." Lâm Hiên khẽ vuốt cằm: "Chốn vui mừng như thế này không được phép để cho đồ dơ bẩn đi vào, ta giúp ngươi giải quyết nó."

Hô!

Trong nháy mắt hắn buông ra La Sát Thần Niệm.

Thần niệm kinh khủng khiến cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều cảm thấy trái tim co rụt lại, giống như đang phải gánh chịu uy áp của Viễn Cổ Cự Thần.

Sau đó mọi người thấy.

Một cái bàn tay màu vàng óng to lớn đột nhiên xuất hiện gần như che đầy không trung nữa cái đại điện. Bàn tay màu vàng óng vồ một cái về phía Ba Hách Đồ, lấy một cái quỷ ảnh màu đen từ trong cơ thể của hắn ra.

Hô!

Bàn tay xiết chặt, bóp cái quỷ ảnh màu đen này nát thành không khí.

Nhìn thấy cảnh này tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều sợ đến ngây người.

Ba Hách Đồ sợ đến lông tóc dựng đứng, toàn thân mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Ba Hách Đồ vội vàng hành lễ: "Đế phu, đây là có chuyện gì?"

Lâm Hiên ung dung nói ra: "Ngươi bị quỷ linh phụ thể."

Hắn vừa mới bắt đầu thì đã dựa vào tu vi Đế Cảnh nhìn ra được đạo quỷ khí đang ẩn giấu bên trong cơ thể Ba Hách Đồ.

Nếu như Ba Hách Đồ cố ý tu luyện quỷ đạo, Lâm Hiên sẽ ném hắn ra khỏi hoàng cung để cho hắn tự sinh tự diệt. Dù sao, hôm nay là sinh nhật Đường Dĩnh. Một đám trẻ con tụ hợp lại với nhau bầu không khí rất là vui mừng không thể để cho thứ dơ bẩn như quỷ vào trong này được.

Nhưng vừa rồi Ba Hách Đồ thề thốt nói là mình không có tu luyện quỷ đạo. Như vậy thì Lâm Hiên có thể kết luận chắc chắn là hắn gặp phải quỷ vật. Bởi vậy mới phóng ra La Sát Thần Niệm, hóa thành bàn tay vô hình bóp nát quỷ linh.

"Tê!" Nghe được hắn nói như vậy, Ba Hách Đồ không khỏi lưng trở nên lạnh lẽo.

Nếu không phải Đế phu phát hiện ra thì hát hoàn toàn không biết bên trong cơ thể mình đã cất giấu quỷ vật.

May mắn hôm nay mình phúc chí tâm linh chạy tới đây tặng quà cho Đế phu.

Nếu không thì sợ là đến khi mình biến thành cái xác không hồn mình cũng chưa biết được nguyên nhân.

Sau đó Ba Hách Đồ cung cung kính kính quỷ gối xuống trước mặt lạy Lâm Hiên. Đây là lễ nghĩa tối cao của bộ lạc Liệt Diễm, tương đương với tế bái thần minh.

Sau khi hắn đứng dậy thì lên tiếng hỏi: "Đế phu, xin hỏi quỷ linh này rốt cuộc là tu vi như thế nào, tại sao ta hoàn toàn không có phát hiện ra được?"

“Nó còn chưa tới Thông Huyền, mặc dù tu vi của ngươi cao hơn nó nhưng mà tinh thần lực cũng không mạnh bởi vậy nên mới tạo cơ hội cho nó."

Ba Hách Đồ nghe vậy một mặt kính sợ gật đầu.

Đời này hắn chỉ tập trung gia tăng tu vi và tăng cường thể phách, chưa từng tập trung tu luyện tinh thần lực. Đế phu một câu nói trúng yếu hại, không hổ là cường giả Đế Cảnh.

"Kỳ quái, ta bị quỷ linh phụ thể từ chỗ nào chứ?"

Sau đó Ba Hách Đồ không hiểu ra sao gãi gãi cái ót.

Bạch Quân Khiêm thông đọc sách sử, thông kim bác cổ, tri thức tương đương uyên bác, liền hỏi: "Thủ lĩnh bộ lạc Liệt Diễm, có phải các người đã từng đi qua U Minh Tuyệt Địa hay không?"

Lần trước Lâm Hiên giáng lâm Lam Vân Quốc, buộc bộ lạc Liệt Diễm di chuyển ra khỏi biên giới Lam Vân Quốc bảy ngàn dặm. Bạch Quân Khiêm kết hợp với tất cả những gì mà mình chứng kiến được phán đoán phạm vi hoạt động của bộ lạc Liệt Diễm bây giờ bao gồm cả U Minh Tuyệt Địa.

Phải biết. U Minh Tuyệt Địa chính là một cái quỷ địa lớn nhất trong phạm vi một vạn dặm xung quanh Lam Vân Quốc. Nơi đó đã trải qua vạn năm, chính là một khu vực loạn táng cực lớn.
Chương 132 Chương 132. Anh hùng và núi cao trong lòng chúng nữ nhi!

Bên trong đó mai táng các tướng sĩ tử chiến trên sa trường. Hơn nữa nghe nói còn có không ít cô hồn dã quỷ tử chiến phương xa tràn vào bên trong đó. Có thể tưởng tượng quỷ vật bên trong đó có oán khí và sát khí lớn như thế nào.

Nghe hắn hỏi như vậy, Ba Hách Đồ bỗng nhiên vỗ đầu một cái, vẻ mặt hoảng sợ nói: "Không sai! Hôm qua ta dẫn theo tộc nhân đi săn, đi ngang qua U Minh Tuyệt Địa."

"Hẳn là bị quỷ linh phụ thể từ lúc đó!"

Đường Vũ vội hỏi: "Lúc đó ngươi dẫn theo bao nhiêu người?"

"Một ngàn!" Ba Hách Đồ ánh mắt run lên.

Ngay cả cao thủ nội ngoại song tu như hắn mà cũng bị quỷ linh phụ thể. Có thể nghĩ những thủ hạ yếu hơn hắn tuyệt đối không có một ai may mắn thoát khỏi!

Bạch Quân Khiêm trầm tư một lát sau đó nói ra: "Ta cảm thấy tình huống có chút không ổn!"

Đúng lúc này. Một dũng sĩ bộ lạc Liệt Diễm cực nhanh vọt vào đại điện.

"Thủ lĩnh, không xong!"

Ba Hách Đồ vội hỏi: "Có phải nháo quỷ hay không?"

Dũng sĩ nói: "Vâng! Bên trong bộ lạc chúng ta có hơn nghìn người đột nhiên nổi điên, gặp người giết người. Càng đáng sợ hơn chính là có một đám ác quỷ ít nhất một vạn đang xuất phát từ bộ lạc của chúng ta."

"Có người nhìn thấy thủ lĩnh ác quỷ thân cao một trượng, người mặc Hắc Long Chiến Giáp, cực kỳ khủng bố! Hơn nữa trong miệng còn không ngừng kêu gào phục hưng Yến Quốc!"

Bạch Quân Khiêm nghe vậy ánh mắt run lên: "Yến Quốc... Hắc Long Chiến Giáp, đó không phải chính là đệ nhất võ tướng trong lịch sử Yến Quốc Triệu Long sao?"

Triệu Long, khi còn sống danh xưng Hắc Long Sát Tinh, chính là đệ nhất sát tướng được công nhận trong lịch sử Yến Quốc.

Phong cách tác chiến bưu hãn, ra tay ác độc vô tình. Đã từng một trận chiến chém đầu hai trăm ngàn người Lam Vân Quốc, máu chảy thành sông. Mà Yến Quốc vốn là một quốc gia nhỏ ở gần Lam Vân Quốc. Hai nước không ngừng ma sát, chiến tranh là chuyện thường ngày.

Triệu Long một trận chiến chém đầu nhiều người của Lam Vân Quốc như vậy, đẩy ân oán của hai nước lên tới đỉnh điểm.

Ba ngàn năm trước.

Hoàng đế tổ tiên Lam Vân Quốc vận dụng lực lượng cực lớn mới giết Triệu Long, cuối cùng thành công chiếm đoạt Yến Quốc. Bạch Quân Khiêm cảm thấy nếu như mình đoán không lầm thì quỷ hồn Triệu Long đột nhiên dẫn đầu ác quỷ giết ra, mục tiêu cuối cùng của hắn nhất định là Lam Vân Quốc!

Đường Vũ hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm này, lập tức tay phải không khỏi khẽ run lên. Triệu Long đó khi còn sống chính là đại sát tinh quét ngang một phương. Bây giờ hắn đã chết ba ngàn năm, tu vi không biết đạt đến cảnh giới kinh khủng bực nào. Hơn nữa quỷ linh dưới tay hắn ngay cả Ba Hách Đồ cũng có thể dễ dàng phụ thể. Nếu để cho bọn họ không ngừng phụ thể, tạo thành hiệu ứng quả cầu tuyết, sợ là chẳng mấy chốc số lượng ác quỷ sẽ nhiều hơn gấp mấy lần.

"Không ngờ được là Triệu Long này lại âm hồn bất tán như thế, nếu như hắn tấn công vào bên trong nước ta thì sẽ nguy hiểm lắm!"

"Thế nhưng... Triệu Long ba ngàn năm trước đã là Linh Luân Cảnh đỉnh phong, bây giờ hóa thành ác quỷ, chắc hẳn thực lực càng khủng bố hơn!"

"Mà nước ta Trấn Quốc đại tướng quân dưới tay hắn cũng mới khó khăn lắm bước vào Linh Luân Cảnh trung kỳ."

Đường Vũ nhất thời gấp gáp không thôi, gấp đến độ xoay quanh.

"Gia gia không nên gấp, có thúc thúc ở đây mà!" Lúc này Đường Dĩnh bỗng nhiên hô một tiếng.

Nàng hô lên như thế để cho đám người đang lo nghĩ ở bên trong đại điện yên tĩnh lại trong nháy mắt.

Mọi ánh mắt đều nhìn về phía Lâm Hiên.

Đúng, có Đế phu ở đây, còn sợ Triệu Long đó làm gì?

Đường Vũ vội vàng tiến lên hành lễ: "Tại hạ không có sức chống cự ác quỷ, xin Đế phu xuất thủ cứu giúp lần nữa!"

Ba Hách Đồ cũng nói: "Xin Đế phu cứu vạn dân trong thủy hỏa!"

Bá quan ở đây cũng vội vàng lên tiếng nói theo: "Xin Đế phu xuất thủ!"

Lâm Hiên khẽ gật đầu, gặp chuyện như thế này đương nhiên là hắn phải ra tay giải quỷết. Nếu không, để ác quỷ xâm chiếm Lam Vân Quốc, sau này mình cũng không còn quê hương nữa.

Đương nhiên, cứu vớt vạn dân trong thủy hỏa, chuyện như thế này cũng là một cơ hội để mình dựng lên hình tượng vĩ đại trong lòng của các con gái.

Làm cha, có người nào mà không hy vọng trở thành anh hùng và núi cao trong lòng của các cô con gái?

Quả nhiên, nhìn thấy Lâm Hiên lại muốn làm anh hùng, các tiểu nha đầu đều đứng lên.

"Cha, chúng ta cùng đi đuổi tà ma với ngươi!"

"Cha! Cha! Đánh bại hoại quỷ xong chúng ta trở lại ăn cơm!"

"Ân ân ân, ta bỏ đùi gà xuống trước... cắn một cái trước đã. . . chờ cha đánh xong về ăn phần còn lại!"

Bốn tiểu nha đầu quấn lấy Lâm Hiên.

Lâm Hiên thấy bốn cô con gái vô cùng lo lắng, dở khóc dở cười gật gật đầu: "Tốt tốt tốt, bây giờ cha lập tức dẫn các ngươi đi."

Bọn người Đường Vũ, Ba Hách Đồ thấy thế, không khỏi nhao nhao mặt lộ vẻ vui mừng. Có Đế phu xuất thủ, chuyến này chẳng những có thể giải quỷết ác oán với Triệu Long. Nói không chừng còn có thể thanh trừ toàn bộ U Minh Tuyệt Địa, trả lại bình yên cho nhân gian.

...

Một dặm bên ngoài bộ lạc Liệt Diễm.

"Mau trốn a!"

"Tất cả mọi người ném tất cả vật nặng trên người đi như vậy sẽ chạy nhanh hơn!"

Ba Hách Lâm đang dẫn theo tất cả tộc nhân còn sống chạy trốn cực nhanh. Mà khoảng cách không đến một dặm sau lưng bọn họ, hơn một vạn năm ngàn ác quỷ đang đuổi theo.

Những nơi mà ác quỷ đi qua thì khói đen cuồn cuộn, huyết tinh khắp nơi, oán khí trùng thiên, khiến cho trong lòng người ta tràn ngập sợ hãi và tuyệt vọng.

………………………………

Bởi vậy, ở khoảng cách mấy ngàn dặm bên ngoài biên cảnh Lam Vân Quốc, phàm là địa phương ác quỷ tứ ngược, tất cả đều loạn thành một đoàn. Lúc này chẳng những là bộ lạc Liệt Diễm, trên trăm bộ lạc to to nhỏ nhỏ khác cũng điên cuồng chạy trốn từ nam tới bắc.

Mà mục tiêu cuối cùng của bọn họ chính là Lam Vân Quốc!

"Đáng chết, những quỷ vật này càng ngày càng nhiều, bộc phát giống như là tuyết lở, chúng ta phải chạy trốn tới chỗ nào đây!"
Chương 133 Chương 133. Cha cam đoan, các ngươi đều sẽ vĩnh sinh!

Ba Hách Lâm cắn răng nhìn bầu trời đen kịt sau lưng mình, không khỏi lo lắng. Quay đầu nhìn về Lam Vân Quốc phía trước, trong mắt của hắn xuất hiện hy vọng.

Nếu như Bắc Huyền Thiên Đế phu ở nơi đó thì tốt. Nếu như ca ca Ba Hách Đồ có thể mời được hắn, như vậy thì cho dù có nhiều quỷ vật như thế nào đi nữa thì cũng không phải là chuyện đáng để lo!

Hô ~

Một đạo máu ánh sáng màu đỏ phá vỡ hư không, dẫn theo khí thế bén nhọn rơi vào hậu phương bộ lạc Liệt Diễm.

Bọn người Ba Hách Lâm khiếp sợ nhìn lại, chỉ thấy đạo huyết quang nhanh chóng mở rộng. Chỉ trong hai ba hơi thở thì đã tạo thành một cái bình chướng cao tới trăm trượng.

Bành! ! !

Những quỷ vật đi trước đâm đầu vào trong lớp bình chướng này phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc. May mắn là bọn chúng không thể đụng vỡ bình chướng này.

"Cứu tinh đến rồi!"

Ba Hách Lâm mừng rỡ trong lòng. Người xuất thủ có thể dễ dàng chặn bầy quỷ, điều này nói rõ thực lực của hắn tuyệt đối không phải bình thường. Ngẩng đầu nhìn thấy một con Lê Vân Linh Tước màu trắng to lớn trên bầu trời bay tới.

Trên lưng của nó có mấy chục người đang đứng.

Trước mắt, một người mặc Thái Cực đạo bào màu xám, đầu đội mũ hỗn nguyên, đeo tử kim kiếm gỗ đào, khí vũ hiên ngang.

"Đó chẳng lẽ là Hổ Long Sơn Trịnh Thiên Sư?"

Ba Hách Lâm không khỏi lộ ra mấy phần kính ngưỡng. Trên Đông Hoang đại địa, Hổ Long Sơn chính là tông môn vạn năm chuyên môn đối phó quỷ vật. Mà tông chủ của bọn họ Trịnh Thiên Khuê càng là tuyệt đỉnh cao thủ trong phương diện hàng phục quỷ vật.

Người xưng "Trịnh Thiên Sư".

Cho dù là người của bộ lạc dã man hung hãn như Ba Hách Lâm nhìn thấy hắn cũng phải lộ ra mấy phần kính sợ.

Đợi đến khi bọn người Trịnh Thiên Khuê hạ xuống mặt đất.

Ba Hách Lâm vội vàng tiến lên ôm quỷền hành lễ: "Tiền bối, ngài chính là Hổ Long Sơn Trịnh Thiên Sư sao?"

"Ừm." Trịnh Thiên Khuê khẽ vuốt cằm.

Ba Hách Lâm trong lòng vui mừng, vội nói: "Mời Trịnh Thiên Sư hàng phục ác quỷ, bộ lạc Liệt Diễm chúng ta và hơn trăm bộ lạc khác đã loạn hết rồi!"

"Không tiêu diệt những quỷ vật này thì chúng ta không còn nhà để về nữa!"

Nghe đồn Trịnh Thiên Khuê thích dẫn theo đệ tử chu du bốn phía, lợi dụng tìm quỷ Linh khí tìm kiếm tung tích quỷ vật. Ba Hách Lâm cảm thấy lời đồn quả nhiên không giả, hôm nay có thể đụng phải Trịnh Thiên Khuê, có thể nói rằng rất là may mắn.

Trịnh Thiên Khuê lạnh nhạt nhìn hắn một cái: "Hổ Long Sơn chúng ta lấy diệt trừ ác quỷ, trả lại yên tĩnh cho thiên hạ làm tôn chỉ lập tông, cứu vớt vạn dân, không cần ngươi nhiều lời."

"Rõ!" Ba Hách Lâm vội vàng ngậm miệng.

Sau đó Trịnh Thiên Khuê nhìn thoáng qua bình chướng xa xa, nói ra: "Ta Thái Âm Kỳ Môn Trận trước mắt chỉ có thể phát huy ba thành tác dụng, cũng không thể vĩnh cửu ngăn cản những quỷ vật này."

"Các ngươi theo ta cùng nhau tấn công vào đi, tiêu diệt những quỷ vật này."

Phía sau hắn, các đệ tử nghe vậy nhao nhao lấy ra kiếm gỗ đào đeo trên người: "Vâng, sư tôn!"

Trịnh Thiên Khuê tay phải chỉ lên trời một cái. Hơn mười đạo hào quang huyết hồng ngút trời mà lên, biến thành mười mấy tấm đồ án phức tạp, hóa thành phù lục uy lực cường đại.

"Những Cửu Thiên Thần Sát Phù này chính là Tiên Thiên Linh phù, dán lên trên thân kiếm có thể tăng uy lực lên gấp bội, nhớ lấy đừng có làm mất."

"Rõ!"

Thấy các đệ tử gật đầu, Trịnh Thiên Khuê miệng đọc chú ngữ, chia nhau dán những phù chú này lên thân kiếm của tất cả mọi người.

Ba Hách Lâm đứng ở bên cạnh nhìn thấy rõ sau khi Cửu Thiên Thần Sát Phù và kiếm gỗ đào hợp lại cùng nhau, lập tức bộc phát ra từng đạo thần sát lôi lực kinh khủng.

Mà lôi lực thuần dương, chính là khắc tinh của quỷ vật chí âm.

Ba Hách Lâm trong lòng thầm tán thưởng một tiếng, Trịnh Thiên Sư không hổ là người trong nghề đối phó quỷ vật, có hắn xuất thủ, đại cục đã định!

"Giết!"

Trịnh Thiên Khuê hô to một tiếng, dẫn theo các đệ tử phi thân tiến vào thủy triều quỷ vật. Có được Cửu Thiên Thần Sát Phù gia trì, tất cả mọi người đều có thể sử dụng Cửu Thiên Thần Sát chi lực, đại khai sát giới trong đám quỷ vật.

Từng đạo hào quang huyền diệu loé lên, không lâu sau không gian trở nên trong sáng.

Bọn người Ba Hách Lâm đứng ở chỗ xa không nhịn được mà hưng phấn nắm chặt nắm đấm, khoảng cách thành công tiêu diệt ác quỷ ngay trong tầm với!

Mà Trịnh Thiên Khuê cũng không khiến cho tất cả mọi người phải thất vọng.

Mười hơi thở sau, quỷ vật ở đây bị bọn họ tiêu diệt sạch sẽ.

"Sư tôn, chúng ta thắng!"

Đệ tử Hổ Long Sơn đều mặt lộ vẻ vui mừng, nhao nhao lấy một cái hồ lô nhỏ màu đen từ bên trong túi càng khôn ra. Cái này chính là pháp khí thiết yếu của tất cả mọi người trong Hổ Long Sơn, dưỡng khí hồ lô.

Mỗi khi hàng phục hoặc tiêu diệt ác quỷ, sau đó có thể dùng dưỡng khí hồ lô hấp thụ quỷ khí lưu lại bốn phía, cung cấp sau này tu hành.

Trịnh Thiên Khuê xoa xoa mồ hôi trên trán, chỉ cảm thấy mình cũng sắp kiệt lực rồi.

Hắn khẽ gật đầu: "Ừm, lần này xuất thủ hao tổn quá lớn, nhưng cũng may thu hoạch cũng không ít."

"Tụ những quỷ khí này lại mang về, ít nhất có thể gia tăng một thành tu vi!"

Nói xong, hắn cũng lấy một cái dưỡng khí hồ lô từ trong túi càn khôn ra.

Mở cái nắp gỗ đào trên miệng hồ lô ra, chuẩn bị hấp thu quỷ khí xung quanh vào.

"Ha ha ha!"

Lúc này một trận cuồng tiếu từ bầu trời xa xăm vọng lại.

Trong chốc lát, quỷ khí phân tán xung quanh đám người Trịnh Thiên Khuê điên cuồng tụ lại một lần nữa. Như ngàn vạn đạo lưu quang màu đen, du tẩu không ngừng.

Mà bầu trời mới vừa rồi còn sáng tỏ lập tức lại âm trầm xuống, chẳng khác nào mưa to sắp tới.

Sau đó nhìn thấy khói đen cuồn cuộn từ khoảng cách ngàn mét trước mặt ập tới.

Một cự hình quỷ vật người mặc Hắc Long Chiến Giáp cầm đại đao trong tay lao đến. Mỗi khi hắn bước ra một bước thì có mấy trăm quỷ vật từ dưới mặt đất chui lên.
Chương 134 Chương 134. Cha cam đoan, các ngươi đều sẽ vĩnh sinh! (2)

Chỉ trong mấy hơi thở ngắn ngủi, xung quanh mấy người Trịnh Thiên Khuê lại bị quỷ vật lấp đầy.

"Không được! Chúng ta trúng kế!"

Trịnh Thiên Khuê ánh mắt khóa lại quỷ hồn Triệu Long: "quỷ Tướng này dùng 'Luân Hồi quỷ Pháp', nếu như chúng ta không tiêu diệt hắn thì thủ hạ của hắn sẽ vĩnh viễn không giết chết hết được!"

Nghe đến đó, chúng đệ tử Hổ Long Sơn đều nội tâm mát lạnh. Nếu nói như vậy, quỷ Tướng Triệu Long cố ý chờ cho tới bây giờ mới hiện thân. Mục đích của hắn chính là lợi dụng đợt quỷ vật thứ nhất tiêu hao tinh lực của tất cả mọi người.

Đợi đến khi tất cả mọi người kiệt lực thì hắn có thể ngư ông đắc lợi trực tiếp đại khai sát giới.

"Giỏi cho một quỷ Tướng, đúng là quỷ kế đa đoan a!"

Chẳng những đệ tử Hổ Long Sơn, mấy vạn người trong bộ lạc Ba Hách Lâm cũng trong lòng mát lạnh.

Thật là xui xẻo, đụng phải quỷ vật coi như xong, còn đụng phải một quỷ Tướng tinh thông chiến thuật, không thể chơi nổi!

Ba Hách Lâm nhịn không được hô to một tiếng: "Trịnh Thiên Sư, các ngươi còn có sức đánh sao?"

Trịnh Thiên Khuê: "..."

...

Trên không trung, cách bọn người Ba Hách Lâm bốn năm dặm, Lâm Hiên dẫn theo bốn cô con gái ngừng trên không trung.

"Oa, thứ đen sì đó chính là quỷ sao?"

Các tiểu nha đầu lần đầu tiên nhìn thấy quỷ vật, từng người đều lộ ra vẻ hiếu kỳ.

Lâm Hiên khẽ gật đầu: "Đúng thế."

Bởi vì lúc này không có cảnh tượng máu tanh gì cho nên Lâm Hiên cũng không để ý để chúng nữ nhi nhìn hình dạng chân chính của quỷ vật. Dù sao, tồn tại như quỷ tu cũng là đối tượng mà các nàng sẽ gặp được trong kiếp sống tu luyện.

Tuyền Châu lắc đầu nói: "quỷ thật sự rất xấu đâu!"

Tuyền Hi gật gật đầu: "Đúng nga, đen như than, không có gì để nhìn hết!"

Tuyền Hàm chớp mắt to: "Người sau khi chết đều sẽ trở nên xấu như vậy sao?"

Tuyền Ấu nghe được nàng nói như vậy mãnh liệt lắc đầu: "Vậy ta thà để cho mình biến thành Thiên Cẩu Thú cũng không muốn đi chết!"

Lâm Hiên ôn nhu nhìn thoáng qua bốn tiểu nha đầu: "Các bảo bối, cha cam đoan, các ngươi đều sẽ vĩnh sinh, lại vĩnh viễn đẹp như thế."

Đối diện với mấy tiểu khả ái này, Lâm Hiên đâu nỡ để cho các nàng chết được?

Có hệ thống, Lâm Hiên khẳng định mình và các nàng chắc chắn có thể vĩnh sinh.

"Ừm ừm! Cha nói như vậy chúng ta an tâm!"

Được Lâm Hiên cam đoan, các tiểu nha đầu lập tức vui vẻ trở lại.

Lâm Hiên cưng chiều cười một tiếng, mắt thấy quỷ Tướng Triệu Long sắp giết tới trước mặt bọn người Trịnh Thiên Khuê.

Hắn khoát tay chỉ vào hư không một cái, Thái Âm Kỳ Môn Trận đó bùm một tiếng lớn hơn gấp mấy lần, bao phủ khắp nơi!

…………………………………

"A?"

Trịnh Thiên Khuê nhịn không được ngẩng đầu nhìn lại, chỉ gặp Thái Âm Kỳ Môn Trận đã hoàn toàn thành hình. Trận pháp to lớn tản ra huyết sắc chi quang, hoàn toàn bao phủ tất cả quỷ vật bên trong đó.

"Ta chỉ có thể phát huy ra ba thành uy lực của Thái Âm Kỳ Môn Trận, mà bây giờ nó lại phát huy mười thành..."

Trịnh Thiên Khuê ánh mắt run lên, lộ ra vẻ kính sợ vạn phần: "Rốt cuộc là đại năng nào đã xuất thủ!"

Hắn vội vàng quay đầu nhìn xung quanh.

Chỉ thấy một nam tử tuấn mỹ mặc áo trắng đang đứng lơ lửng trên bầu trời xa xăm. Bên cạnh hắn có bốn tiểu nữ oa đáng yêu giống như bốn con búp bê.

Nam tử khí chất, mạo như thiên thần. Chỉ đứng im tại đó mà đã khiến cho người ta sinh ra ý nghĩ muốn cúng bái từ tận đáy lòng.

Mà lúc này, mấy người Ba Hách Lâm cũng phát hiện Lâm Hiên ở trên không trung.

"Bắc Huyền Thiên Đế phu!" Ba Hách Lâm kích động không thôi: "Đế phu tới, lần này chúng ta được cứu rồi!"

Mà, theo hắn kêu một tiếng này ra.

Không chỉ là người của tất cả bộ lạc. Mà ngay cả đám đạo sĩ Hổ Long Sơn Trịnh Thiên Khuê cũng đều là lộ ra vẻ kính sợ.

Thậm chí quỷ Tướng Triệu Long vừa rồi kêu gào đồ diệt tất cả mọi người cũng bỗng nhiên sững sờ tại nơi đó.

Giờ khắc này, mọi ánh mắt đều hội tụ trên người Lâm Hiên.

"Không hổ là Bắc Huyền Thiên Đế phu, khí chất đúng là siêu phàm thoát tục a!"

"Đế phu dễ như trở bàn tay đã để Thái Âm Kỳ Môn Trận hoàn toàn thành hình, đúng là thủ đoạn thông thiên!"

"Tiểu tiểu quỷ vật, trước mặt Đế phu còn dám phách lối sao?"

Lo lắng trong lòng tất cả mọi người đều biến mất sạch sẽ.

Bởi vì Lâm Hiên xuất hiện mà trở nên phấn chấn.

Mà thời khắc này khắp khuôn mặt Triệu Long đầy vẻ hoảng sợ. Thái Âm Kỳ Môn Đại Trận, nếu chỉ có ba thành uy lực, hắn tuyệt đối không coi ra gì. Cho dù là sáu thành bảy thành thì cũng không phải là trận pháp tất sát đối với hắn. Nhưng Thái Âm Kỳ Môn Đại Trận hoàn toàn thành hình thì sức sát thương rất mạnh.

Chớ nói chi là trận pháp bực này vẫn là tới từ tay của cường giả như Bắc Huyền Thiên Đế phu. Dù là bây giờ Lâm Hiên còn chưa xuất thủ, Triệu Long cũng đã cảm thấy sợ hãi thật sâu.

Phải biết, quỷ hồn nếu là bị diệt thì chính là hồn tử đạo tiêu thật, biến mất triệt triệt để để.

"Cầu thượng tiên bỏ qua cho!" Triệu Long nhịn không được hô to một tiếng.

Nhưng mà Lâm Hiên chỉ lạnh nhạt nhìn hắn một cái sau đó nhẹ nhàng búng ngón trỏ ra.

Hô!

Trong chốc lát.

Huyết sắc quang mang chói mắt điên cuồng xoay tròn, hóa thành gió lốc thổi tứ tung bên trong Thái Âm Kỳ Môn Đại Trận.

Những nơi mà nó đi qua tất cả quỷ vật đều bị xé thành bột phấn.

Chỉ hai ba hơi, tất cả quỷ vật ở bên trong đó bao gồm cả Triệu Long đều bị nghiền nát thành bột mịn.

"Không hổ là Đế phu, cho dù quỷ vật có nhiều thế nào đi nữa nhưng ở trước mặt hắn thì cũng chỉ là gà đất chó sành hoàn toàn không chịu nổi một đòn!"

Trịnh Thiên Khuê ánh mắt rung động nhìn về phía Lâm Hiên trên bầu trời, trong lòng dâng lên sùng bái nồng đậm.

"Cảm tạ Đế phu!"

Ba Hách Lâm dẫn đầu, tất cả thành viên bộ lạc đều quỷ hành lễ. Cảnh tượng lớn như là đang tế tự thần linh.

Lâm Hiên lạnh nhạt nhìn tất cả mọi người sau đó chuẩn bị dẫn chúng nữ nhi trở về ăn. Các tiểu nha đầu đói bụng theo hắn đến diệt quỷ, đương nhiên Lâm Hiên không nỡ để các nàng ở chỗ này chờ lâu.
Chương 135 Chương 135. quỷ Vương sợ hãi!

Nhưng mà ngay khi Lâm Hiên sắp xoay người, bầu trời xa xăm bỗng nhiên tối sầm. Một cái bàn tay màu đen cực lớn từ trong hư không đi ra sau đó vồ một cái về phía Lâm Hiên.

Trịnh Thiên Khuê thấy thế không khỏi kinh hãi: "Đây là U Minh quỷ Trảo!"

Chúng đệ tử Hổ Long Sơn hỏi vội: "Sư tôn, cái gì là U Minh quỷ Trảo?"

Trịnh Thiên Khuê vội nói: "Cái này chính là một loại sát chiêu quỷ Vương mới có thể đánh ra, chuyên công linh hồn của con người."

"Đáng sợ là quỷ Vương sử xuất một chiêu này hoàn toàn không cần phải có mặt ở tại chỗ nhưng lại có thể nhô quỷ trảo ra từ trong hư không, như vậy chứng tỏ rằng tu vi của hắn ít nhất cũng là Thần Phách Cảnh đỉnh phong!"

Trịnh Thiên Khuê tu luyện hơn bốn ngàn năm, cũng mới Thần Phách Cảnh sơ kỳ.

Đối với quỷ Vương Thần Phách Cảnh đỉnh phong trở lên đương nhiên là hắn sẽ cảm thấy sợ hãi rồi.

Hắn tỉ mỉ tưởng tượng lại, kết luận quỷ Vương sử xuất U Minh quỷ Trảo rất có thể đang giấu ở trong U Minh Tuyệt Địa cách đây ngàn dặm. Nhưng mà khi ánh mắt của hắn nhìn vào người Lâm Hiên một lần nữa, tâm tình nhanh chóng bình tĩnh trở lại.

quỷ Vương cho dù lợi hại như thế nào đi nữa thì vẫn không thể nào sánh được với Đế phu. Chỉ sợ lần này quỷ Vương đánh lén sẽ triệt để làm tức giận Đế phu, mang tới tai họa ngập đầu cho mình.

Bành!

Giống y như những gì mà Trịnh Thiên Khuê đã lường trước được.

U Minh quỷ Trảo cách Lâm Hiên còn có trăm trượng thì bị một ánh mắt của Lâm Hiên chấn động vỡ nát.

Lâm Hiên khẽ nhíu mày nhìn về phía nơi xa, cười lạnh: "Ngươi đúng là tự mình tìm đường chết."

Hắn nhìn ra, phương hướng U Minh quỷ Trảo xuất hiện đúng lúc là U Minh Tuyệt Địa. Lúc đầu, quỷ Vương cấp bậc thấp như thế này, nếu như đàng hoàng trốn ở chỗ của mình thì Lâm Hiên cũng khinh thường xuất thủ.

Nhưng bây giờ hắn lại dám đánh lén mình, như vậy Lâm Hiên cũng chỉ có thể san bằng U Minh Tuyệt Địa.

Các tiểu nha đầu cũng đã nhận ra còn có quỷ vật lợi hại hơn tồn tại, thế là vội vàng kéo tay Lâm Hiên.

"Cha, không cần lo lắng chúng ta đói bụng, tiếp tục đi giáo huấn những tên bại hoại quỷ đó đi!"

"Ừm, hắn dùng cái tay đen như vậy để bắt chúng ta đúng là không có chú ý vệ sinh gì cả!"

"Cha, bắt hắn!”

Các tiểu nha đầu đều bị Lâm Hiên ôm vào trong ngực.

Tuyền Ấu giống một con khỉ nhỏ leo lên trên bờ vai Lâm Hiên, giơ tay nhỏ chỉ thẳng vào U Minh Tuyệt Địa.

Nhìn thấy chúng nữ nhi đấu chí mạnh mẽ như thế, Lâm Hiên cười ha ha một tiếng: "Được, cha tiếp tục dẫn các ngươi đi dạy dỗ đám quỷ hư hỏng đó!"

Nói xong, hắn dẫn theo chúng nữ nhi hoá thành Lưu Quang bay thẳng về phía U Minh Tuyệt Địa.

Trịnh Thiên Khuê vội vàng nhìn thoáng qua chúng đệ tử: "Đế phu muốn đi U Minh Tuyệt Địa tìm quỷ Vương, chúng ta cũng đi theo nhìn xem!"

Chúng đệ tử đều vội vàng gật đầu.

quỷ Vương, quỷ ở cấp bậc này rất khó gặp được một lần.

Nếu như có thể đứng bên cạnh quan sát Đế phu tiêu diệt quỷ Vương, có lẽ có thể học được một chút gì đó. Mà đối với tông môn chuyên môn đối phó quỷ vật như Hổ Long Sơn. Có thể học được một chút gì đó từ chỗ của Đế phu thì cũng có thể nói là thu hoạch lớn!

...

U Minh Tuyệt Địa.

Đây là một cái hố sâu hình dạng xoắn ốc to lớn, sâu vạn dặm, tăm tối, giống như Địa Phủ.

Phía dưới đáy của hố sâu có một cái quỷ Thành phạm vi vạn dặm. Bên trong quỷ Thành ác quỷ hung linh khắp nơi, đen nghịt, giống như là thuỷ triều lưu động bốn phía.

Kiến trúc ở trung ương quỷ Thành là quỷ Vương đại điện.

Giờ phút này.

quỷ Vương Lý Tiêu mặt mũi tràn đầy vẻ hoảng sợ, trên cánh tay đen nhánh không ngừng có dòng máu màu đỏ chảy ra ngoài.

"Rốt cuộc là đại năng phương nào, vậy mà trực tiếp trọng thương U Minh quỷ Trảo ta, thậm chí tổn thương đến bản thể của ta!"

Lý Tiêu khẽ lắc đầu, cảm thấy rất khó tưởng tượng nổi.

Vừa rồi, liên hệ giữa hắn và quỷ Tướng Triệu Long bị chặt đứt, thắng cũng cảm nhận được Triệu Long bị tiêu diệt.

Vì tìm tòi hư thực, hắn cưỡng ép thôi động thần thức, kiểm tra tình huống ở phạm vi ngoài ngàn dặm. Bởi vì thần trí của hắn cũng không tính quá mạnh, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy một bóng trắng màu trắng rất khiến cho người ta chú ý tới.

Không có suy nghĩ nhiều, hắn lập tức thôi động chân nguyên sử xuất U Minh quỷ Trảo, muốn cho đối phương một đòn trở tay không kịp.

Nào biết được lần này hắn có thể nói là đá vào trong tấm sắt.

Chẳng những đánh lén không thành, còn bị thương tới bản thể, chuyện này khiến cho trong lòng của hắn cảm thấy sợ hãi không thôi.

"Triệu Long bị diệt, chắc chắn là do vị cường giả đó đã ra tay."

"Mà ta lại bị thương tới cánh tay phải, xem ra trước mắt chỉ có thể tạm thời tránh mũi nhọn, tiếp tục trốn ở chỗ này."

Suy nghĩ một hồi, Lý Tiêu quỷết định không cứng đối cứng với vị cường giả đó, tiếp tục trốn đi rồi sau đó tính sau.

Hắn lập tức truyền lệnh cho tất cả ác quỷ trong toàn thành: "Quan bế cửa đá, phong tỏa U Minh Tuyệt Địa!"

Vô số ác quỷ sau khi nghe được mệnh lệnh của hắn thì lập tức giống như là thuỷ triều hội tụ đến trên không quỷ Thành.

Thôi động một khối cự thạch cao tới vạn trượng, dùng nó phong kín thông đạo giữa quỷ Thành và U Minh Tuyệt Địa.

Ầm ầm ~

Theo thông đạo bị lấp, trái tim đang hồi hộp của Lý Tiêu rốt cuộc cũng bình tĩnh trở lại.

U Minh Tuyệt Địa, tục truyền chính là do một vị Âm Thần có năng lực thông thiên ở thời kỳ viễn cổ xây dựng. Lúc ấy hắn dùng một thanh thần khí đục xuyên đại địa, để lại U Minh Tuyệt Địa vạn cổ vĩnh hằng này.

Mỗi khi chiến loạn. Vô số quỹ hồn từ bên trong tử thi bóc ra, còn có những cô hồn dã quỹ sinh ra trên chiến trường sẽ tràn vào trong nơi này. Dần dà khiến cho nơi này trở thành một khối quỹ địa nổi tiếng Đông Hoang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK