• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 196 Chương 196. Dám ra tay với con gái ta, ai cũng phải chết!

Chờ khi hắn lấy lại bình tĩnh thì đã rớt từ trên xe ngựa xuống. Hắn vội vàng khống chế lại thân hình, chật vật ngẩng đầu nhìn về nơi xa.

Khi nhìn thấy Lâm Hiên lần đầu tiên, trong lòng của hắn kinh hãi không thôi: "Trên đời này lại có yêu nghiệt trẻ tuổi mà mạnh mẽ như vậy!"

Hắn vốn cho rằng, thiên phú và thực lực của mình đã là trên đời hiếm thấy, có thể xông ra một phiến thiên địa ở Cửu Thiên Tiên Vực. Nhưng mà hắn không ngờ được là Lâm Hiên xuất hiện, hoàn toàn nghiền nát tự tin của hắn.

Mà khi giọng nói của Lăng Dung vang lên, trong lòng Phong Vô Trần cũng lạnh lẽo.

Hắn nghe được, Lăng Dung gọi Lâm Hiên là... Đế phu!

Trong số các thế lực ẩn thế trong Cửu Thiên Tiên Vực, có một cái thế lực siêu cấp là Thái Cổ Thần Đình. Mà Phong Vô Trần chính là một Hoàng tử đến từ Thái Cổ Thần Đình. Vì cướp đoạt hoàng vị Thần Đình, hắn tự mình rời khỏi Thần Đình, đi tới Cửu Thiên Tiên Vực lịch luyện. Đồng thời lợi dụng năng lực thần bí của mình sáng lập Diêm La Điện, triệu hoán ra ba ngàn sát thủ.

Mà mặc dù hắn đi vào Cửu Thiên Tiên Vực mới được một tháng nhưng đối với đại danh Huyền Băng Nữ Đế lại như sấm bên tai. Hắn thấy, Đông Hoàng Tử U chính là cường giả Đế Cảnh. Như vậy, nam nhân của nàng chắc chắn cũng là một cường giả, hơn nữa cũng không thấp hơn Đế Cảnh.

Cho nên khi nhận nhiệm vụ ám sát mấy người Tuyền Châu, vì có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ. Hắn lần đầu tiên phái ra ba người Long Tứ, Long Ngũ và Long Bát.

Hắn cảm thấy ba người Long Tứ phối hợp lẫn nhau, chắc chắn có thể tìm được sơ hở, giết bốn cô con gái của Huyền Băng Nữ Đế.

Nhưng hiện tại xem ra mình triệt để tính sai! Lâm Hiên chẳng những toàn diệt ba người Long Tứ, còn đi thẳng tới trước mặt mình, trong lúc giơ tay nhấc chân nghiền nát xe ngựa của mình.

Năng lực như thế, Phong Vô Trần cảm thấy mình hoàn toàn không thể so sánh! Thậm chí, hồn phách cất giấu trong cơ thể hắn cũng không thể so!

Lâm Hiên ánh mắt lạnh nhạt nhìn Phong Vô Trần, sau đó nghiền ngẫm cười một tiếng: "Một thân thể Chuẩn Đế Cảnh, cất giấu một hồn phách Đế Cảnh khác, khó trách dám ra đây tùy ý làm bậy."

Có được La Sát Thần Niệm, hắn trực tiếp nhìn thấu được bí mật lớn nhất của Phong Vô Trần. Đó chính là trong cơ thể Phong Vô Trần cất giấu một hồn phách Đế Cảnh cổ xưa.

"Hít~" Phong Vô Trần nghe vậy không khỏi âm thầm hít vào một hơi khí lạnh: "Diệp lão, hắn lại phát hiện được sự tồn tại của ngươi!"

Trong đầu của hắn lập tức vang lên một tiếng nói già nua: "Bắc Huyền Thiên Đế phu có thể phát hiện được sự tồn tại của ta dễ như trở bàn tay, thần niệm của hắn sợ là đạt đến cấp bậc Đại Thánh!"

Phong Vô Trần nghe vậy, sắc mặt lập tức trở nên xanh xám. Nếu như thần niệm của Bắc Huyền Thiên Đế phu là cấp bậc Đại Thánh, vậy tu vi của hắn nói không chừng cũng đến cảnh giới Đại Thánh! Phải biết, dưới tình huống bình thường, tu vi cao thấp tương đương thần niệm mạnh yếu. Tu vi gì thì cường độ thần niệm sẽ là như thế.

Cho nên suy đoán này khiến cho trong lòng Phong Vô Trần lập tức lạnh lẽo.

Hô!

Một đạo hắc quang hiện lên, Diệp Kình Thương tiềm ẩn trong cơ thể Phong Vô Trần vội vàng hiện ra hồn phách, hành lễ với Lâm Hiên nói: "Bắc Huyền Thiên Đế phu quả nhiên là Hỏa Nhãn Kim Tinh, lão hủ bái kiến Đế phu!"

"Nơi này không có chuyện của ngươi." Lâm Hiên trong nháy mắt thả ra La Sát Thần Niệm.

Bành!

Một vệt kim quang hiện lên, không chút lưu tình ép hồn phách của Diệp Kình Thương thành mảnh vỡ.

"Diệp lão!" Phong Vô Trần lập tức sợ đến mặt xám như tro.

Diệp lão khi còn sống là cường giả Đế Cảnh, hồn phách của hắn cho dù yếu như thế nào đi nữa thì cũng là hồn phách của cường giả Đế Cảnh đó!

Không ngờ được là lại bị Lâm Hiên nghiền nát dễ dàng như thế. Toàn bộ quá trình mây trôi nước chảy... giống như là thổi một hơi.

Thấy cảnh này.

Lăng Dung, Thái Cốc Thánh Chủ Phùng Vân Tùng và tất cả mọi người đang có mặt ở đây cũng chấn kinh đến không cách nào hình dung.

"Hồn phách Đế Cảnh đó rất mạnh, vừa rồi chắc chắn là hắn không chút lưu tình nghiền ép Thánh Chủ, không ngờ được là ngay cả một ánh mắt của Đế phu cũng đỡ không nổi!"

"Đúng đó, không phải cái hồn phách đó yếu mà là Đế phu quá mạnh!"

"Trời ạ, ta cảm thấy Đế phu chính là thần!"

...

Bầu không khí toàn bộ chủ phong Thái Cốc Thánh Địa đột nhiên thay đổi.

Bởi vì Lâm Hiên xuất hiện, tất cả mọi người nhất thời lâm vào cuồng nhiệt sùng bái và kính sợ.

Mà Phong Vô Trần và Long Nhất Long Nhị thì như rơi vào hầm băng.

Phong Vô Trần vội vàng cúi đầu sát mặt đất: "Đế phu tại thượng, tiểu nhân nguyện suất lĩnh toàn bộ Diêm La Điện quy thuận Đế phu, đến chết mới thôi!"

Lâm Hiên khinh thường nói: "Không cần."

"..." Phong Vô Trần trực tiếp im lặng. Ngẫm lại cũng thế, thực lực khủng bố như Đế phu, hắn sẽ không coi trong Diêm La Điện.

Lâm Hiên tiện tay bóp ra hai đạo Ngũ Hành lôi quyết. Như thiểm điện bắn trúng Long Nhất và Long Nhị, đánh bọn họ bạo thành khí thể.

Dưới ánh mắt hoảng sợ của Phong Vô Trần. Hắn vô tình đi đến trước mặt Phong Vô Trần, ở trên cao nhìn xuống nói: "Là ai ban bố nhiệm vụ cho ngươi?"

Đã sợ mất mật, Phong Vô Trần bị Lâm Hiên uy áp, không dám giấu diếm chút nào: "Là Thánh Chủ Thanh Vũ Thánh Địa!"

Lần này, Thánh Chủ Thanh Vũ Thánh Địa cho ra thù lao cực kỳ phong phú. Một bản công pháp Thánh giai hạ phẩm, một trăm viên linh thạch chuẩn tiên phẩm. Nhưng bây giờ Phong Vô Trần cảm thấy cho dù cho thiên đại thù lao thì hắn cũng không nên nhận lấy nhiệm vụ này.

"Đế phu tại thượng, tiểu nhân chính là đệ tử truyền thừa của Thái Cổ Thần Đình, xin Đế phu tha ta một mạng, tiểu nhân..."

Phong Vô Trần nhịn không được nói ra bí mật lớn nhất của mình, muốn cầu Lâm Hiên bỏ qua cho. Nhưng lời còn chưa nói hết, Lâm Hiên đã trực tiếp vận ra một đoàn Ngũ Hành Lôi Hỏa kinh khủng đánh vào đầu hắn.

"Thái Cổ Thần Đình thì đã sao?"

"Dám ra tay với con gái ta, ai cũng phải chết!"

Bành!
Chương 197 Chương 197. Dám ra tay với con gái ta, ai cũng phải chết! (2)

Lôi Hỏa nổ tung, trong nháy mắt đốt Phong Vô Trần thành khí thể. Nhìn thấy Lâm Hiên quả quyết giết Phong Vô Trần như thế, Phùng Vân Tùng không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.

Nếu như Phong Vô Trần tới từ Thái Cổ Thần Đình thật, như vậy lần này Lâm Hiên ra tay thì tương đương với trêu chọc một cái thế lực phi thường khủng bố. Phải biết, Thái Cổ Thần Đình chính là thế lực Thái Cổ tiềm ẩn ở thế ngoại.

Trong truyền thuyết, mỗi một cái Thái Cổ Thần Đình đều có ít nhất một cường giả Đại Thánh Cảnh tọa trấn. Có thể tưởng tượng, một khi bọn họ xuất hiện sẽ mang đến kinh đào hải lãng bao lớn.

Nhưng mà Phùng Vân Tùng nghĩ lại, hắn tận mắt thấy năng lực của Lâm Hiên, tuyệt đối thâm bất khả trắc.

"Nếu như Đế phu đã ra tay giết hắn, vậy chứng tỏ là Đế phu đã tính trước hết rồi mới làm."

"Thái Cổ Thần Đình đáng sợ như thế này thì ta không không biết được nhưng mà bây giờ ta biết được là Đế phu cực kỳ đáng sợ!"

"Cực kỳ đáng sợ!"

Nghĩ đến đây, Phùng Vân Tùng vẻ mặt kính sợ, nắm tay xá Lâm Hiên một cái. Hắn thân chịu trọng thương, đã không thể nào mở miệng nói chuyện được, chỉ có thể yên lặng bày tỏ kính ý của mình dành cho Lâm Hiên.

Về phần là ai mời Diêm La Điện đến diệt Thánh Địa của mình, chuyện này đã không còn quan trọng nữa.

Vừa rồi rõ ràng Lâm Hiên đang nổi nóng, hắn đâu có dám nhờ Lâm Hiên hỗ trợ hỏi thăm hắc thủ phía sau màn?

Mà bọn người Lăng Dung thì nhao nhao quỳ hành lễ: "Đa tạ ơn cứu giúp của Đế phu!"

Trong mắt của Lăng Dung ẩn chứa vô số tình cảm. Hai lần gặp nhau, nàng đã triệt để bị sự mạnh mẽ và vĩ đại của Lâm Hiên chinh phục.

Nàng âm thầm tự nói với mình, Lăng Dung, ngươi phải cố gắng nhiều hơn nữa, cố gắng tới gần Đế phu mới được!

Lâm Hiên lạnh nhạt nhìn mọi người một cái, phất tay triệt tiêu đại trận của Phong Vô Trần bày ra, sau đó nhanh chóng bay về hướng Tây Nam.

Nơi đó chính là Cửu Đỉnh Thiên.

Nơi mà Lâm Hiên muốn đến chính là Thanh Vũ Thánh Địa ở Cửu Đỉnh Thiên!

...

Thanh Vũ Thánh Địa.

Thanh Vũ Sơn, trong đại điện.

"Chúc mừng nhạc phụ đại nhân thần công đại thành!"

"Chúc mừng Thanh Vũ Thánh Chủ thần công đại viên mãn, hưởng thọ nguyên chín nghìn năm!"

"Hôm nay Thanh Vũ Thánh Địa có thể nói là song hỉ lâm môn, đúng là đáng mừng!"

Lúc này, khách quý ngồi chật ních hai bên đại điện, ai cũng vui mừng hớn hở.

Bởi vì hôm nay chẳng những là ngày mừng thọ chín nghìn tuổi của Thanh Vũ Thánh Chủ Phong Côn Tuyên mà còn là ngày mà thần công của hắn đại viên mãn nữa.

Tất cả mọi người đang có mặt ở đây. Trừ con rể của hắn Tào Thiên Vũ ra thì những người khác cũng đều là bạn tri kỉ của hắn, thậm chí còn có người của Hoàng tộc Cửu Đỉnh Thiên.

…………………………

Lúc này, Thanh Vũ Thánh Chủ Phong Côn Tuyên đang ngồi ngay ngắn trên tông chủ bảo tọa, mặt mũi tràn đầy vui mừng.

"Đa tạ chư vị đến đây chúc mừng, Phong mỗ vô cùng cảm kích!"

Hôm nay khiến cho hắn vui vẻ nhất chính là hắn đã tu luyện tuyệt học cấm kỵ của Thanh Vũ Thánh Địa "Hỗn Nguyên Nhất Khí Quyết" đến đại viên mãn. Từ giờ trở đi, chẳng những tuổi thọ của hắn sẽ được tăng lên trên diện rộng. Lại có thể trẻ trở lại, trong cơ thể hình thành một đạo Hỗn Độn Vô Cực Chi Khí.

Chỉ với đạo khí này, hắn có thể phát huy ra thực lực cao nhất lên tới gấp ba trở lên. Mà lấy tu vi Chuẩn Đế Cảnh của hắn, hiện tại hắn không phải Đế Cảnh, nhưng lại hơn hẳn Đế Cảnh.

Lại thêm "Hỗn Nguyên Nhất Khí Kiếm Pháp" hoàn mỹ phù hợp với "Hỗn Nguyên Nhất Khí Quyết", uy lực của nó không thể tưởng tượng!

"Tới tới tới, tất cả mọi người thỏa thích uống, hôm nay không say không về!"

Sau đó Phong Côn Tuyên bưng chén rượu đứng dậy, cách không chạm cốc với mọi người.

Qua ba lần rượu.

Thừa dịp tiến lên mời rượu, Tào Thiên Vũ bám vào bên tai Phong Côn Tuyên thấp giọng hỏi: "Nhạc phụ đại nhân, lần trước ngươi nói đối phó Huyền Băng Nữ Đế, có tiến triển chưa?"

"Tiểu ngoại tôn của ta chết thảm ở trong tay Huyền Băng Nữ Đế, việc này ta có thể nào quên!"

Phong Côn Tuyên lạnh lùng nói: "Yên tâm, ta đã dùng trọng kim thuê người của Diêm La Điện giết bốn cô con gái của nàng, báo thù ở trong tầm tay!"

Tào Thiên Vũ sau khi nghe xong nhướng mày: "Diêm La Điện? Cái này thế lực này đáng tin cậy sao?"

Hắn hôm nay hắn đặc biệt đến đây chúc mừng cho cha vợ, còn có một mục đích quan trọng là đối phó Đông Hoàng Tử U. Bây giờ nghe nhạc phụ mời một cái thế lực không biết tên xuất thủ, chuyện này khiến cho hắn có chút ngoài ý muốn.

"Tuyệt đối đáng tin cậy!" Phong Côn Tuyên quả quyết gật đầu.

"Yên tâm đi, ta đã tự mình tìm hiểu, Điện Chủ bọn họ lai lịch cực kỳ đáng sợ, thực lực cũng tương đối mạnh mẽ."

"Đừng nhìn bọn họ là tổ chức sát thủ mới sáng lập, thực lực lại tương đối hùng hậu, gần đây cái chết của Cung Chủ Độn Thế Tiên Cung, Các Chủ Vân Lan Các bị chém đầu, đều là bọn họ gây nên!"

"Thì ra là thế."

Tào Thiên Vũ sau khi nghe xong âm thầm gật đầu. Độn Thế Tiên Cung và Vân Lan Các đều là tông môn thế lực tiếng tăm lừng lẫy Cửu Đỉnh Thiên. Tông chủ của bọn họ đều có Chuẩn Đế chi tư, không có dễ giết như vậy. Mà không đến bảy ngày, hai tông chủ này liên tiếp bị giết. Bởi vậy có thể thấy được Diêm La Điện đúng là có thực lực tương đối mạnh.

"Nhưng lỡ như bọn họ thất bại thì sao?"

Tào Thiên Vũ luôn cảm thấy đối phó Huyền Băng Nữ Đế, cho dù cẩn thận như thế nào đi nữa cũng không đủ. Nhất là gần đây hắn hỏi thăm một chút tình huống ở Bắc Huyền Thiên. Trong lúc vô tình nghe nói, Bắc Huyền Thiên Đế phu Lâm Hiên xuất hiện, cũng là một cường giả tuyệt thế. Cụ thể mạnh bao nhiêu, hắn còn chưa kịp tìm hiểu kỹ càng. Nhưng mà, cẩn thận chạy thuyền được vạn năm, chỉ dựa vào một cái Diêm La Điện, hắn luôn cảm thấy không quá ổn thỏa.

Phong Côn Tuyên gật gật đầu: "Ta cũng cân nhắc đến tình huống này."

"Nếu như Diêm La Điện thất bại, cũng không cần quá bối rối."
Chương 198 Chương 198. Bắc Huyền Thiên Đế phu đạp Thánh Bia mà đến!

"Hơn nữa chuyện lần này Diêm La Điện nói mà không có bằng chứng, ta cũng chưa từng ký kết một tờ hiệp ước nào với bọn họ."

"Thứ hai, cho dù hoàn toàn bại lộ, ngươi cảm thấy Huyền Băng Nữ Đế có can đảm vọt tới Thanh Vũ Thánh Địa chúng ta sao?"

Tào Thiên Vũ sau khi nghe xong liên tục gật đầu: "Nhạc phụ đại nhân phân tích chí phải!"

Đương nhiên trong lòng của hắn hi vọng Diêm La Điện có thể mã đáo thành công. Mà cho dù thất bại cũng không cần gấp. Với thực lực của Thanh Vũ Thánh Địa cũng đủ tự vệ.

"Ừm?"

Đúng lúc này, Phong Côn Tuyên nhướng mày, nhìn về phía cổng.

Ầm ầm ~

Sau một tiếng vang thật lớn, đại điện rung động không thôi.

Một cái bóng đen to lớn xé rách đêm tối, xé rách mái vòm đại điện, ầm vang rơi xuống.

Trong lúc nhất thời, đại điện vốn xa hoa tràn ngập khói bụi, đá vụn bắn tung trời. Bóng đen to lớn rơi vào giữa đại điện, nối liền nó với ngoài cửa.

Mà tập trung nhìn lại thì tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều không nhịn được mà kinh hô một tiếng: "Là Thánh Địa Thánh Bia!"

Thanh Vũ Thánh Địa đạo thống trăm vạn năm.

Từ khi tổ sư gia sáng lập Thánh Địa, đã lập xuống một tấm bia đá lớn cao tới ngàn trượng. Trên tấm bia đá này ghi lại các sự tích vinh quang, các nhân vật kiệt xuất của Thánh Địa trong trăm vạn năm nay.

Có thể nói, khối bia đá này chính là biểu tượng của Thanh Vũ Thánh Địa. Thánh Địa vinh thì Thánh Bia vinh, trái lại cũng thế. Không ngờ được là, Thánh Bia bây giờ sụp đổ trong khoảnh khắc, hiển nhiên là có người cố ý làm như vậy!

Không chờ tất cả mọi người đang có mặt ở đây lấy lại tinh thần thì đã nhìn thấy một bóng dáng màu trắng, giẫm lên Thánh Bia, rảo bước đi vào đại điện.

Ánh đèn đỏ bừng chiếu sáng người hắn, để hắn tản mát ra vẻ tuấn mỹ và mị lực kinh thế.

"Hủy Thánh Bia của Thánh Địa ta, đây là thù không đội trời chung!"

Phong Côn Tuyên ánh mắt phát lạnh, trầm tư một hồi sau đó lên tiếng nói ra: "Ngươi là Bắc Huyền Thiên Đế phu!"

Lâm Hiên khí chất vô song, lại tùy tiện xâm nhập Thánh Địa vào lúc này, hủy Thánh Bia. Phong Côn Tuyên chỉ cần suy nghĩ một chút thì có thể đoán ra được thân phận của hắn.

Mà sau khi Phong Côn Tuyên nói ra thân phận của Lâm Hiên, bọn người Tào Thiên Vũ, Vương Thành đều trong lòng chấn kinh. Bắc Huyền Thiên Đế phu đạp Thánh Bia mà đến, hiển nhiên là đang khiêu khích Thánh Địa!

Mà những người khác như là thành viên Hoàng tộc Cửu Đỉnh Thiên và tông chủ của những tông môn khác đều âm thầm quan sát Lâm Hiên.

Hóa ra đây chính là Bắc Huyền Thiên Đế phu, quả nhiên có sức hấp dẫn vô hạn.

Chỉ là... hắn xâm nhập Thánh Địa, hủy Thánh Bia của người ta như vậy phải chăng có chút ngông cuồng?

Lâm Hiên đi đến trong đại điện, nhìn xuống bọn người Phong Côn Tuyên và Tào Thiên Vũ: "Nếu biết ta là ai, vậy thì chịu chết đi."

"Chờ một chút!" Phong Côn Tuyên tiến lên một bước, ôm quyền nói: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, bản tọa không rõ tại sao ngươi muốn đối phó chúng ta?"

Mặc dù cũng không e ngại Lâm Hiên nhưng Phong Côn Tuyên cũng không muốn trực tiếp động thủ. Dù sao Lâm Hiên kẻ đến không thiện, nếu đánh nhau thật thì sẽ khó tránh khỏi lưỡng bại câu thương, để một số kẻ địch tiềm ẩn của Thánh Địa chiếm được tiện nghi.

Cho nên hắn định sẽ biện luận trước một phen. Dù sao ước định của hắn và Diêm La Điện lại không có ai biết, Lâm Hiên còn có thể lấy ra được chứng cứ hay sao?

Nếu như cãi cọ không thành, vậy thì động thủ. Còn có thể để cho người khác cảm thấy Thánh Địa không phải cố ý muốn trở thành kẻ địch của Bắc Huyền Thiên, là do Bắc Huyền Thiên Đế phu ép Thánh Địa động thủ.

"Ngươi muốn chơi xấu?" Lâm Hiên khinh thường nhìn Phong Côn Tuyên và Tào Thiên Vũ: "Cần ta lặp lại những gì mà các ngươi vừa mới nói hay không?"

Trước khi tiến vào đại điện, hắn cũng đã dùng La Sát Thần Niệm giám sát nơi này. Bởi vậy, hắn cũng nghe được cuộc nói chuyện của Phong Côn Tuyên và Tào Thiên Vũ. Cũng thông qua bọn họ, biết rõ bọn tại sao họ vì muốn ra tay với nữ nhi bảo bối của mình.

Phong Côn Tuyên và Tào Thiên Vũ nghe vậy đều âm thầm giật mình. Nhìn dáng vẻ Lâm Hiên thì hiển nhiên hắn nghe được cuộc nói chuyện của hai người.

Mà với thực lực Chuẩn Đế Cảnh của Phong Côn Tuyên mà cũng không có phát hiện mình bị Lâm Hiên nghe lén. Điều này chứng tỏ là thần thức của Lâm Hiên đã đạt đến trình độ đáng sợ!

Bắp thịt trên mặt Phong Côn Tuyên co rút lại, trong ánh mắt lộ ra một tia sát ý.

Lúc này, Hoàng tộc Cửu Đỉnh Thiên, Tư Mã Ân đứng dậy, lên tiếng nói ra: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, Cửu Đỉnh Thiên này cũng không phải là nơi mà ngươi muốn làm gì thì làm..."

Hắn chính là đường đệ của Cửu Đỉnh Đại Đế Tư Mã Vô Tướng, địa vị khá cao. Mắt thấy mình ở đây, hẳn là nên ra mặt giúp Thanh Vũ Thánh Địa.

Thế là trong lời nói có chút ý uy hiếp.

"Nơi này không có chuyện của ngươi." Lâm Hiên tiện tay vung lên.

Một đạo chân khí cường hoành nổ bắn ra, trực tiếp xuyên thấu tim Tư Mã Ân.

Tư Mã Ân mở to ánh mắt hoảng sợ, đến chết cũng không ngờ được là mình còn chưa có nói xong thì đã bị giết.

Mà nhìn thấy hắn bị giết, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều nổ.

Tư Mã Ân là đường đệ của Cửu Đỉnh Đại Đế, hắn chết ở Thanh Vũ Thánh Địa, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều không tránh khỏi liên quan.

"Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngươi quá làm càn!"

Trong nháy mắt, Tào Thiên Vũ dẫn đầu. Mười hai tông chủ đều thôi động chân nguyên mạnh nhất, cản trước mặt Lâm Hiên. Bọn họ biết đánh không lại Lâm Hiên, cho nên chỉ muốn dùng khí thế ép hắn một chút.

Phải biết, tất cả bọn họ chẳng những đại biểu cho mười hai cái tông môn thế lực, quan hệ phía sau cũng đan chéo nhau, rất phức tạp. Mà bây giờ ở đây là sân nhà của Cửu Đỉnh Thiên, không thể nào trơ mắt nhìn Tư Mã Ân bị giết mà không làm gì được!

"Muốn chết." Lâm Hiên ánh mắt lạnh lẽo.
Chương 199 Chương 199. Bắc Huyền Thiên Đế phu đạp Thánh Bia mà đến! (2)

Một luồng khí tức kinh khủng từ trên người hắn bộc phát ra.

Như thần ma hàng thế, kinh thiên động địa.

Mà sau khi cảm nhận được khí tức của hắn, bọn người Phong Côn Tuyên, Tào Thiên Vũ đều vô cùng sợ hãi.

"Khí tức thật là mạnh!"

"Đây chính là uy nghiêm chân chính của cường giả Đế Cảnh sao?"

"Đây không phải Đế Cảnh mà là Đại Thánh Cảnh!"

Phong Côn Tuyên nói, khiến cho bọn người Tào Thiên Vũ vốn vô cùng chấn động toàn thân run rẩy.

Xoát!

Lâm Hiên tiện tay lấy ra một thanh chuẩn tiên kiếm, bổ ra một đạo kiếm quang, chém chết toàn bộ đám người Tào Thiên Vũ.

Hít~

Phong Côn Tuyên thấy thế quá sợ hãi.

"Hỗn Nguyên Nhất Khí Quyết" gì đó đã bị hắn quên mất tiêu. Trước mặt cường giả Đại Thánh Cảnh như Lâm Hiên, hắn hoàn toàn không có can đảm ra tay!

Mắt thấy Lâm Hiên tới gần, hắn vội vàng lấy một khối ngọc bội từ bên hông ra, dùng tay bóp nó một cái.

"Tổ sư gia, cứu ta!"

…………………………….

Hô!

Một đạo thuần kim sắc quang mang từ trên ngọc bội toát ra. Trong chớp mắt, hình thành một cái bóng dáng hỗn hỗn độn độn ở giữa không trung. Đó là tổ sư khai sơn Thanh Vũ Thánh Địa, Thanh Vũ Lão Tổ!

Trước đó không lâu trong điển lễ tế điện tiên tổ Phong Côn Tuyên trong lúc vô tình phát hiện khối ngọc bội này trong khe hở trong bài vị lão tổ. Lúc ấy hắn kết luận khối ngọc bội này lai lịch phi phàm, chắc chắn có liên quan đến tổ sư gia.

Sau này hắn thông qua thần thức không ngừng câu thông với khối ngọc bội này. Quả nhiên tìm được một đạo thần niệm của tổ sư gia lưu lại ở bên trong. Luk đó, hắn cũng biết được tổ sư gia còn sống!

Chỉ cần rót linh khí vào trong khối ngọc bội này thì có thể kích hoạt thần niệm của tổ sư gia.

Sau đó, Phong Côn Tuyên vội vàng nói chuyện hôm nay cho Thanh Vũ Lão Tổ.

Thanh Vũ Lão Tổ đứng trong hư không nhìn Lâm Hiên, trong giọng nói có chút ý lấy lòng: "Bắc Huyền Thiên Đế phu quả nhiên là thiếu niên hào kiệt, lão tổ ta tung hoành cả đời cũng chưa từng nhìn thấy cường giả Đại Thánh Cảnh trẻ tuổi giống ngươi!"

"Không biết Đế phu có thể dừng tay, cho nhau một con đường lui hay không?"

Phong Côn Tuyên nghe được Thanh Vũ Lão Tổ nói như vậy thì không khỏi khẽ chau mày. Hắn không ngờ được là tổ sư gia vậy lại khách khí với Lâm Hiên như thế.

Nghĩ lại, hắn cảm thấy tổ sư gia làm như thế nói không chừng có huyền cơ. Đầu tiên, trong điển tịch Thánh Địa ghi chép, tổ sư gia chính là một người quý tài ái tài. Nói không chừng hắn cảm thấy Lâm Hiên thiên phú yêu nghiệt, cố ý giao hảo. Mặt khác, tổ sư gia không có lập tức chọc tức Lâm Hiên, chỉ sợ cũng là vì muốn bảo vệ một cái mạng cho đương nhiệm Thánh Chủ Phong Côn Tuyên.

Lâm Hiên lạnh lùng nói: "Người muốn hại con gái của ta, ta sẽ không cho bất kỳ đường lui nào."

"Cho dù ngươi chân nhân ở đây, dám cản ta thì cũng giết không tha!"

Hô!

Trong khoảnh khắc, hắn phóng ra La Sát Thần Niệm. Hóa thành một đạo uy áp diệt thế, hoàn toàn nghiền nát thần niệm của Thanh Vũ Lão Tổ. Sau đó hắn nâng tay phải lên, điều khiển bốn thanh chuẩn tiên kiếm bay trên không trung.

"Ngươi muốn giết con gái của ta, vậy ta dùng máu của ngươi tắm kiếm của các nàng!"

Nghe vậy, Phong Côn Tuyên sợ đến toàn thân điên cuồng rung rẩy. Bốn thanh chuẩn tiên kiếm cùng nhắm ngay hắn, khiến cho hắn sợ đến tim gan muốn nứt.

Cho dù thân thể hắn làm bằng sắt thì cũng không gánh được bốn thanh chuẩn tiên kiếm đồng thời công kích! Giờ khắc này, Phong Côn Tuyên mới chính thức cảm nhận được chọc giận Lâm Hiên rốt cuộc sẽ đáng sợ như thế nào.

"Đế phu tại thượng, ta biết sai!"

Hắn vừa mới dứt lời, bốn thanh chuẩn tiên kiếm của Lâm Hiên bỗng nhiên bắn ra. Trong nháy mắt đã đánh cho thân thể của hắn vỡ thành mảnh vỡ.

Nhìn thấy tất cả vết máu trên thân kiếm khô cạn biến mất trong khoảnh khắc, Lâm Hiên lộ ra vẻ mặt hài lòng, cất kiếm đi ra khỏi đại điện. Trước khi đi, hắn bóp một cái Ngũ Hành lôi quyết, ném về phía Thanh Vũ Đại Điện.

Ầm ầm! ! !

Một đạo ánh chớp năm màu phóng lên tận trời, khiến cho toàn bộ đỉnh Thanh Vũ Sơn vỡ nát. Những đệ tử Thanh Vũ Thánh Địa từ sơn phong khác chạy tới nhìn thấy dưới ánh trăng u ám, ánh chớp năm màu lộng lẫy xẹt qua bầu trời đêm, sừng sững đánh xuống.

Trái tim tất cả mọi người siết chặt.

"Ông trời ơi, Thanh Vũ Thánh Địa chúng ta... xong!"

...

Trong không gian mênh mông bát ngát của Cửu Thiên Tiên Vực, trong một khu vực huyền diệu nào đó. Trong không gian này chỉ có một cái quan tài nhỏ. Trừ phi là người tới gần nơi này, nếu không thì chắc chắn không thể nào phát hiện được khu vực quỷ dị này.

Mà bên trong không gian này có một người đang nằm đó.

Đầu tóc hắn trắng bệch, người mặc trường bào kim sắc, ngực có một thanh kim sắc Chân Vũ Thần Kiếm dài một trượng.

Mặt trời mọc mặt trời lặn, tuế nguyệt lưu chuyển. Thời gian như tránh đi khu vực này, không có khiến cho người đang ngủ say trong này bừng tỉnh.

Hắn chính là Thanh Vũ Lão Tổ!

Nhưng vào lúc này.

"Ừm?"

Thanh Vũ Lão Tổ bỗng nhiên mở hai mắt ra, một đạo uy áp mạnh mẽ từ trong cơ thể hắn phóng ra. Không gian quỷ dị lập tức xuất hiện một đạo sức mạnh huyền diệu, triệt để hóa giải mất uy áp này.

Chớp chớp mắt nhìn thoáng qua bốn phía, Thanh Vũ Lão Tổ không khỏi thở dài một tiếng: "Ài, Thì Không Lao Lung, có thể nói là lừa lão tổ ta quá thảm!"

Trăm vạn năm trước, hắn tìm khắp Cửu Thiên Tiên Vực, tìm được một bản thiên thư từ thời viễn cổ để lại. Căn cứ thiên thư ghi chép, hắn học được một môn thần thông cực kỳ huyền diệu. Mượn nhờ thần thông này và tu vi Đế Cảnh. Hắn vốn định đột phá thời không trói buộc, phi thăng tới Thần Giới trong truyền thuyết.

Nhưng mà hắn không ngờ được là một đạo thiên ngoại thần lôi bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống, chặn đường đi của hắn lại, muốn đánh nát hắn.

Dưới tình thế cấp bách. Hắn sử dụng thần thông trợ mình cưỡng chế mở ra một cái thông đạo nho nhỏ, chui vào trong đó để tránh né thần lôi. Nhưng mà kết quả là thần lôi đã tránh được nhưng hắn lại bị vây ở cái không gian thu hẹp này.
Chương 200 Chương 200. Chọc giận Lâm Hiên rốt cuộc sẽ đáng sợ như thế nào!

Cho đến sau này hắn mới hiểu được hóa ra là mình gặp được Thì Không Lao Lung trong truyền thuyết.

Trăm vạn năm tuế nguyệt chậm rãi trôi qua, hắn vẫn chưa đột phá rời khỏi không gian này được.

Vốn cho rằng mình sẽ vĩnh viễn an nghỉ ở chỗ này.

Nhưng mà hắn không ngờ được là một đạo thần niệm lúc trước hắn để lại Thanh Vũ Thánh Địa trước khi phi thăng đột nhiên bị xóa bỏ, khiến cho hắn bừng tỉnh khỏi giấc ngủ sâu.

Mà mặc dù đạo thần niệm đó bị xoá bỏ nhưng mà cảnh tượng Lâm Hiên xuất thủ vẫn được truyền vào trong đầu của hắn.

Hắn không khỏi lộ ra một tia sát ý: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, lão tổ ta dùng lời hay ý đẹp khuyên bảo, không ngờ được là ngươi vẫn hạ sát thủ."

"Thù này nếu không báo thì lão tổ ta còn mặt mũi nào tồn tại trong thiên địa này!"

Phát tiết xong, Thanh Vũ Lão Tổ lâm vào trầm tư. Trăm vạn năm nay, hắn tích lũy thực lực cực kỳ mạnh mẽ, tuyệt đối sẽ không thấp hơn Đại Thánh Cảnh. Bây giờ chuyện hắn cần phải làm là nghĩ biện pháp từ bên trong Thì Không Lao Lung ra ngoài.

Có lẽ là bởi vì bị Lâm Hiên kích thích, Thanh Vũ Lão Tổ đột nhiên linh quang lóe lên, mừng lớn nói: "Đúng rồi, ta có thể dùng 'Kim Thiền Quyết' thoát thân, đem toàn bộ tu vi của ta ra ngoài."

"Chỉ cần đoạt xá được tuyệt thế thiên kiêu nào đó, chắc chắn có thể quét ngang Cửu Thiên Tiên Vực, thành công báo thù!"

...

Cửu Đỉnh Thiên, Cửu Đỉnh hoàng cung.

Chiếm diện tích mấy trăm vạn dặm, xung quanh hoàng cung có tổng cộng chín cái đại đỉnh đứng thẳng. Mỗi một cái đại đỉnh đều khắc hàng vạn viễn cổ văn tự kỳ ảo và cuộc sống đồ án Thần nhân Thần thú. Từng đạo kim quang huyền diệu vây quanh đại đỉnh kéo dài không thôi. Giống như nối liền thiên địa, trấn thủ cả khu vực này.

Đó là Thần khí mà Cửu Đỉnh Đại Đế Tư Mã Vô Tướng dùng để trấn thủ sơn hà, Thần Châu Cửu Đỉnh!

Chỉ cần chín cái đại đỉnh này dựng ở trong hoàng cung, toàn bộ phạm vi ngàn dặm bên trong hoàng cung sẽ tràn ngập uy áp không thể nào diễn tả rõ được. Bởi vì vị trí sắp xếp chín cái đại đỉnh này đều không phải là bình thường, nó tạo thành một cái thiên địa đại trận. Mà bọn chúng trấn thủ hoàng cung đồng thời cũng đang điên cuồng hấp thu thiên địa đạo lực, hội tụ thành sông cho Tư Mã Vô Tướng sử dụng.

Giờ phút này, bên trong đại điện.

Tư Mã Vô Tướng mặt một bộ hoàng bào thuần kim, quanh người mơ hồ có đồ đằng chín cái Thần Châu Đỉnh lóe lên, uy nghiêm cực thịnh.

Nhìn đại thần Doãn Chí Hải dưới điện, hắn nói lên tiếng nói ra: "Toàn bộ đỉnh Thanh Vũ Sơn đều bị san thành bình địa?"

Doãn Chí Hải vội nói: "Đúng vậy, thưa bệ hạ!"

Tư Mã Vô Tướng nghe vậy không khỏi cau mày. Thánh Chủ Thanh Vũ Thánh Địa Phong Côn Tuyên chính là cường giả Chuẩn Đế Cảnh, có hắn bảo vệ, Thanh Vũ Sơn vẫn bị san bằng. Điều này chứng tỏ là Thanh Vũ Thánh Địa đã gặp được đối thủ cực kỳ đáng sợ.

"Điều tra được là ai ra tay chưa?" Tư Mã Vô Tướng vội lên tiếng gặn hỏi.

Doãn Chí Hải lắc đầu: "Người xuất thủ quá mạnh mẽ và nhanh chóng, chờ đến khi những đệ tử khác của Thanh Vũ Thánh Địa lên núi thì đối phương đã không biết tung tích rồi."

"Vậy thì điều tra cho cô!" Tư Mã Vô Tướng lập tức bộc phát ra uy nghiêm Đế Hoàng.

"Rõ!" Doãn Chí Hải lộ ra vẻ mặt nơm nớp lo sợ lên tiếng nói ra: "Bệ hạ, theo điều tra, trước khi Thanh Vũ Sơn xảy ra bạo tạc, đường đệ ngài cũng đang có mặt ở đó."

"Ngươi nói là Tư Mã Ân cũng bị giết ở đó?"

Tư Mã Vô Tướng nghe vậy lập tức bộc phát ra một đạo sát khí kinh khủng, bay thẳng lên mây xanh.

Doãn Chí Hải bị sát khí của hắn đè ép, không khỏi mặt xám như tro, hắn cảm thấy Tư Mã Vô Tướng sắp đột phá Đế Cảnh.

"Cô muốn ngươi lập tức đi mời Ma Da Thiên Sư đến đây!" Tư Mã Vô Tướng lên tiếng nói.

Hắn đã không có kiên nhẫn chậm rãi điều tra việc này nữa. Chỉ có thể vận dụng thủ đoạn phi thường, mời Ma Da Thiên Sư ra tay.

Mà Ma Da Thiên Sư chính là Dự Ngôn Giả có khả năng tiên tri rất có tiếng trong Cửu Thiên Tiên Vực.

Có một câu nói là, có được Ma Da, biết được cả vũ trụ.

Tư Mã Vô Tướng tin tưởng rằng có Ma Da Thiên Sư ra tay thì chắc chắn có thể tìm được kẻ đứng sau màn ra tay đồ sát Thanh Vũ Thánh Địa.

"Rõ!" Doãn Chí Hải vội vàng đáp lời, sau đó vội vã đi ra khỏi cung điện.

Ngày kế tiếp, đêm xuống.

Thủy Tinh Cung.

Đông Hoàng Tử U xử lý xong chính vụ một ngày, sau đó vui vẻ trở lại Thủy Tinh Cung. Hôm qua bọn nhỏ đến Thiên Kiếm Sơn tham gia thiếu niên kiếm đạo đại hội, nàng còn chưa hiểu rõ biểu hiện của các nàng như thế nào. Nhưng mà nàng biết nữ nhi mình thiên phú đều rất yêu nghiệt.

Tăng thêm các nàng đã tu luyện "Thiên Chiêu Kiếm Pháp" rất lâu, đối phó một số thiếu niên kiếm tu, chắc chắn có thể có biểu hiện kiệt xuất.

Nhưng mà cụ thể như thế nào thì vẫn phải hỏi bọn nhỏ một chút mới được. Người làm mẹ cũng phải dùng phương thức như vậy bày tỏ sự quan tâm của mình dành cho bọn nhỏ.

Nghĩ đi nghĩ lại, ngẩng đầu, thấy đã đến cửa chính Thủy Tinh Cung.

"Bệ hạ thánh an!"

Lúc này Phong Cấm Phàm dẫn theo một đội thủ vệ tuần tra, vừa mới bắt gặp Đông Hoàng Tử U thì vội vàng hành lễ.

"Ừm."

Đông Hoàng Tử U khẽ vuốt cằm. Đi vài bước, sau đó lại ngừng lại, ánh mắt lạnh nhạt nhìn về phía Phong Cấm Phàm:

"Nếu như trẫm không có nhớ lầm, chín năm trước tu vi của ngươi cũng đã là Thần Phách Cảnh đỉnh phong chứ?"

Phong Cấm Phàm nghe vậy không khỏi kinh ngạc. Không ngờ được là bệ hạ một ngày trăm công ngàn việc, ngay cả việc này cũng nhớ rõ ràng như thế.

"Đúng vậy, bệ hạ!" Hắn vội vàng trả lời.

Đông Hoàng Tử U nhìn thoáng qua bên trong Thủy Tinh Cung. Giờ phút này trong nội tâm nàng nghĩ lại những gì liên quan tới Lâm Hiên...

Bốn năm trước mang thai con của Lâm Hiên, nàng phái người tìm hiểu nhiều mặt về Lâm Hiên. Tin tức nhận được là Lâm Hiên chính là con trai độc nhất của Lâm gia ở Lam Vân Quốc hạ giới. Kế thừa một bút của cải từ phụ thân, từ đây trải qua cuộc sống thiếu gia nhà giàu chơi bời lêu lổng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK