Mục lục
Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1366 Quá phát rồ!

Nếu không phải mấy người Tuyền Châu đang ở bên cạnh, chỉ với câu nói của tên ngu ngốc này thì Lâm Hiên đã vò nát giẫm dẹp bọn họ.

Đương nhiên, dựa theo dự định lúc đầu của Lâm Hiên, giết người hộ đạo Hạ Hầu Lịch, nếu như Côn gia cụp đuôi làm người, hắn cũng lười đối phó. Bây giờ đã dám ra mặt, vậy đừng trách hắn hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong, triệt để san bằng Côn gia!

Lâm Hiên buông tay Tuyền Châu và Tuyền Hàm ra, vẻ mặt cưng chiều nói với các nàng: "Các bảo bối, các ngươi vào ngọc liễn trước!"

Tuyền Châu và Tuyền Hàm đều cực kỳ thông minh, biết có kẻ xấu tới, cha muốn giáo huấn bọn họ, cho nên ngoan ngoãn khẽ gật đầu, sau đó theo Tuyền Hi, Tuyền Ấu và Mộ Ấu Khanh vào trong ngọc liễn.

Không trung, hai huynh đệ Côn Băng Hằng và Côn Quân Húc hai mắt huyết hồng, quanh thân kim quang như nước thủy triều, sát khí kinh thiên.

Ánh mắt tràn đầy bá khí khinh miệt của Lâm Hiên khiến cho bọn họ tức giận không thôi. Bọn họ thân là Côn gia chi tử, chưa bao giờ bị người ta khinh thị như thế.

Ánh mắt khinh miệt của Lâm Hiên tựa như là đao nhọn đâm thật sâu vào trái tim của bọn họ, khiến cho bọn họ cảm thấy vô cùng thống hận và phẫn nộ.

Côn Quân Húc cắn răng nói: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, dám khinh thường chúng ta, ngươi sẽ chết rất thảm!"

"Làm càn!"

Khương Bác Thanh, Thạch Mãnh và Tôn Ân Miểu, còn có Y Đạo Song Quỷ cùng gầm thét.

Mấy người bọn họ đều thật tâm sùng bái Lâm Hiên, mắt thấy Côn thị huynh đệ nói năng lỗ mãng như thế, năm người không kìm nén được nộ khí, cùng tiến lên gầm thét với Côn Băng Hằng và Côn Quân Húc.

"Đế phu thân phận vô cùng tôn quý, huynh đệ các ngươi lại có mắt không tròng, nói năng lỗ mãng làm Đế phu tức giận, đúng là tự tìm đường chết!"

"Thức thời tranh thủ quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, có lẽ Đế phu sẽ cho các ngươi chết tốt, nếu không hối hận thì đã muộn!"

Xét thấy Lâm Hiên có tu vi và thực lực vô địch, bọn họ đều cực kỳ tin tưởng cho dù Côn thị huynh đệ hoặc là Côn gia ra chiêu gì thì kết quả đều là tự chịu diệt vong.

Côn Băng Hằng lạnh lùng nói: "Một đám sâu kiến!"

Nói xong tay hắn vừa nhấc, lấy ra một thanh quyền trượng toàn thân đen nhánh, thôi động linh khí rót vào.

Ông ~

Quyền trượng đột nhiên tuôn ra một đoàn hắc quang nồng đậm, như keo như sơn lấp đầy không gian trong phạm vi trăm trượng. Từng con viễn cổ ma thú giương nanh múa vuốt sinh ra trong hắc quang, gào thét, bộc phát ra từng đạo khí tức khủng bố ẩn chứa viễn cổ chi uy. Còn có từng đạo tia chớp màu xanh lam quanh quẩn xung quanh quyền trượng, lôi quang đáng sợ ẩn chứa diệt tuyệt chi uy.

Chỉ vừa đối mặt, bọn người Khương Bác Thanh, Thạch Mãnh, Tôn Ân Miểu và Y Đạo Song Quỷ đều hít vào một hơi khí lạnh, bị buộc lui lại mười bước.

"Tê! Tiên giai ma khí!"

Huyền Tà Ma Trượng chỉ hiển lộ một chút uy lực đã khiến cho bọn họ cảm thấy sợ hãi thấu xương.

Mà có thể làm cho một đám cường giả Thánh Cảnh, Đế Cảnh kiêng kỵ như vậy, chắc chắn là một tiên vật đường đường chính chính!

Bọn người Khương Bác Thanh và Thạch Mãnh liếc nhau, đồng thời sinh ra một ý nghĩ: Tiên khí này vô cùng ghê gớm!

Sau đó nghĩ lại, cũng khó trách Côn thị huynh đệ dám đường hoàng đối mặt Đế phu như thế, hóa ra bọn họ có Tiên giai ma khí trong người.

Ma khí uy lực nghịch thiên như vậy, một khi sử xuất, chắc chắn có thể sinh ra hiệu quả đồ thiên diệt địa.

Chỉ là ma khí này là vật gì mà lại mạnh như thế?

Lúc này, chẳng những là mấy người Khương Bác Thanh, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều lộ ra vẻ mặt nghi ngờ, rất muốn làm rõ ràng thứ mà Côn Băng Hằng cầm trong tay là cái gì mà khiến cho hắn tự tin dám ăn nói với Lâm Hiên như vậy.

Một giọng nói trẻ tuổi giàu từ tính vang lên: "Huyền Tà Ma Trượng, chính là Huyền Tà Ma Thần từ thời kỳ viễn cổ dùng Thâm Không Thần Thiết chế tạo thành."

"Ma khí này phẩm chất Tiên giai, ẩn chứa lôi lực sát khí, một khi sử dụng, dưới tình huống tu vi ngang nhau, có thể để cho lực sát thương của mình bạo tăng sáu thành trở lên, có thể nói là siêu cấp sát khí cùng giai vô địch!"

Nghe đến đó, Côn Băng Hằng và Côn Quân Húc hơi lộ ra vẻ kinh ngạc, không ngờ được là Lâm Hiên cũng nhận ra ma khí này. Nghĩ lại, dù sao Lâm Hiên cũng là phu quân của Huyền Băng Nữ Đế, nhất đại yêu nghiệt tu đạo, kiến thức hắn uyên bác một chút cũng không lạ.

Dù sao, thần binh đồ phổ của Côn gia cũng không phải là duy nhất, nói không chừng Lâm Hiên từng đọc cuốn đồ phổ này ở nơi nào rồi nên mới có thể nhận ra Huyền Tà Ma Trượng.

Về phần bọn người Khương Bác Thanh, sau khi nghe nói Huyền Tà Ma Trượng là sát khí lợi hại như thế thì đều giật mình gật đầu, nghĩ thầm khó trách ma khí này khí thế mạnh mẽ như vậy, hóa ra là viễn cổ ma thần chế tạo.

Lâm Hiên tiếp tục nói: "Càng khó hơn là Huyền Tà Ma Trượng có thể cưỡng ép chuyển đổi tu vi hai phe địch ta."

"Nếu gặp được đối thủ cảnh giới cao thì có thể dùng ma khí này nghịch chuyển tu vi song phương, từ đó thay đổi chiến cuộc, đưa hết thảy kẻ địch vào chỗ chết!"

Tê ~

Nghe nói như vậy, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều điên cuồng hít khí lạnh, ánh mắt vô số người đều rung động kịch liệt.

"Có thể nghịch chuyển tu vi hai phe địch ta, cái này cũng quá tà môn đi!"

"Không hổ là sát khí viễn cổ ma thần tự tay chế tạo, thứ này đúng là vô cùng mạnh mẽ!"

"Ta chưa bao giờ nghĩ là trên đời này lại có ma khí mạnh mẽ như vậy!"

...

Côn Băng Hằng và Côn Quân Húc nghe vậy đều cười lạnh một tiếng: "Ngươi đúng là học rộng hiểu nhiều!"

Vừa mới dứt lời, hai người bỗng nhiên nhíu mày một cái, cảm thấy Lâm Hiên có chút không đúng.

Nghĩ lại, bọn họ mới biết không đúng ở chỗ nào. Đó chính là Lâm Hiên biết rất rõ Huyền Tà Ma Trượng lợi hại như thế nào, vậy tại sao hắn không sợ?

Hô ~
Chương 1367 Ngươi dùng Huyền Tà Ma Trượng đoạt tu vi ta thử một chút?

Trăm vạn trượng huyền quang sáng lên, quanh thân Lâm Hiên như ngâm trong một đoàn thải quang to lớn, có vô số đạo lực lượng pháp tắc dài nhỏ du tẩu, xoay múa quanh người.

Uy áp đến từ Thiên Quân Cảnh như giang hà từ trên trời giáng xuống, rơi vào trong lòng tất cả mọi người đang có mặt ở đây, khiến cho người ta rung động khó có thể bình an.

Côn Băng Hằng và Côn Quân Húc đều con ngươi co rụt lại: "Thần a, là Thiên Quân Cảnh!"

Bọn họ rung động vạn phần, hoàn toàn không ngờ được là bây giờ Lâm Hiên đã là Thiên Quân Cảnh. Thiên phú yêu nghiệt bực này khiến cho những người tự hào là hậu duệ truyền thừa viễn cổ Thần thú như bọn họ mặc cảm, đồng thời cực kỳ hâm mộ.

Lâm Hiên nghiền ngẫm nhìn về phía côn Băng Hằng: "Ta đã là Thiên Quân Cảnh, ngươi dùng Huyền Tà Ma Trượng đoạt tu vi ta thử xem?"

Nếu như hai huynh đệ Côn Băng Hằng tràn đầy tự tin đem theo Huyền Tà Ma Trượng mà đến, Lâm Hiên cũng muốn chơi với bọn họ một chút. Chơi đến bọn họ đều tuyệt vọng, sau đó một chưởng vỗ chết bọn họ, giết người tru tâm.

Nếu không thì quá nhân từ với bọn họ!

Nghe được Lâm Hiên ngả ngớn nói như thế, Côn Băng Hằng và Côn Quân Húc đều nổi giận. Theo như hai huynh đệ bọn họ nghĩ thì Lâm Hiên thể hiện ra tu vi Thiên Quân Cảnh chính là đang uy hiếp bọn họ, chắc chắn sẽ động thủ giết hai huynh đệ bọn họ.

Dưới tình huống này, bọn họ cũng lười suy nghĩ tại sao Lâm Hiên không sợ Huyền Tà Ma Trượng, bởi vì tên đã trên dây, không phát không được, trước mặt đại năng Thiên Quân Cảnh, muốn chạy trốn là chuyện không thể nào, chỉ có ra sức đánh cược một lần!

Hơn nữa trước lúc đến thì hai huynh đệ đã tìm người trong Côn gia thử Huyền Tà Ma Trượng, phát hiện nó đúng là uy lực vô biên, có thể tùy tâm sở dục chuyển đổi tu vi hai phe địch ta.

Cho nên bọn họ ôm mấy phần may mắn, cảm thấy Lâm Hiên đang ỷ vào tu vi Thiên Quân Cảnh phô trương thanh thế. Mà lỡ như có thể đoạt được tu vi Thiên Quân Cảnh của Lâm Hiên thì bọn họ kiếm lời, kiếm lời thật!

Vừa nghĩ đến đây, linh khí quanh thân Côn Băng Hằng nhất bạo, kim quang nở rộ, quơ Huyền Tà Ma Trượng chỉ vào Lâm Hiên: "Như vậy thì ta chiều theo ý ngươi!"

Ông ~

Có Thánh Cảnh linh khí của hắn thôi động, Huyền Tà Ma Trượng ầm vang run lên, bắn ra một đạo quang mang màu đỏ, như thiểm điện rơi xuống, tốc độ cực nhanh.

Trong lúc nhất thời Khương Bác Thanh và tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều cực kỳ hồi hộp, trong mắt lộ ra vẻ run rẩy sợ hãi nhìn về phía Lâm Hiên.

Huyền Tà Ma Trượng đã công tới Đế phu, sắp chuyển đổi tu vi của hắn và Côn Băng Hằng, nhưng mà Đế phu lại không tránh né một chút nào.

Cái này thật sự là...

Bá khí a!

Tất cả mọi người cảm thấy Lâm Hiên đã hiểu rõ Huyền Tà Ma Trượng như vậy thì chắc chắn biết phương pháp đối phó ma khí này. Bây giờ mặc dù hắn đứng ở nơi đó không nhúc nhích tí nào nhưng trên thực tế nói không chừng đã làm ra rất nhiều biện pháp ứng đối.

Dù sao hắn chính là Thiên Quân Cảnh đại năng, cao thâm khó dò, cũng không phải phàm nhân, có thể dễ dàng nhìn thấu!

Phốc! !

Trong lúc nói chuyện, đạo ma quang màu đỏ tím kinh thiên đó đã đi tới trước mặt Lâm Hiên. Nhưng mà khiến cho người ta khiếp sợ là ma quang này còn chưa chạm tới vạt áo Lâm Hiên thì đã bị một đạo thần lực huyền diệu chấn vỡ, hóa thành vô số điểm sáng tan theo gió.

"A, chuyện này? !"

Côn Băng Hằng ánh mắt run lên: "Chuyện gì xảy ra?"

Côn Quân Húc thì bỗng nhiên nhíu lông mày một cái: "Lại không có tác dụng!"

Một khi Huyền Tà Ma Trượng bắt đầu chuyển đổi tu vi song phương thì đạo ma quang màu đỏ tím đó sẽ hình thành một cái hình khuyên lớn, giống như một cái thông đạo khép kín, truyền tu vi song phương cho đối phương.

Nhưng mà một màn này lại không có xảy ra, ngược lại ma quang chí cường đó còn chưa chạm đến Lâm Hiên thì đã bị một đạo thần lực vô hình hóa giải. Chuyện này khiến cho Côn thị huynh đệ cả kinh trái tim phát lạnh, có chút không thể tin được.

Trong hội trường ngọc thạch vang lên tiếng ồn ào kinh thiên.

"Ông trời ơi, Đế phu lại hoàn toàn miễn dịch ma lực của Huyền Tà Ma Trượng!"

"Đế phu đứng ở tại chỗ, nối liền nhất thể với thiên địa, hộ thể huyền công như thế, đúng là Thần cấp!"

"Ha ha ha, ta nói Đế phu chắc chắn có thể đối phó Huyền Tà Ma Trượng, bây giờ mới thấy quả nhiên không sai!"

...

Trong lúc nhất thời, không biết có bao nhiêu người ném ánh mắt hâm mộ cho Lâm Hiên.

Ngay cả Tiên giai ma khí như Huyền Tà Ma Trượng mà cũng có thể miễn dịch được, hộ thể huyền công của Lâm Hiên đã có phong thái vô địch, khiến cho các tu sĩ cả đời sờ soạng lần mò trong giang hồ cực kỳ hâm mộ!

Mà tán thưởng Lâm Hiên đồng thời cũng có người vẻ mặt trào phúng nhìn về phía Côn thị huynh đệ: "Huyền Tà Ma Trượng rác rưởi này chính là nguyên nhân khiến cho các ngươi tự tin đến khiêu chiến Đế phu sao?"

"Đối với hành vi của các ngươi, ta chỉ muốn nói một câu: ‘Ngu không ai bằng’!"

Nghe bọn họ làm nhục mình như vậy, Côn thị huynh đệ hai mắt đỏ như máu, như muốn phun máu, phẫn nộ xấu hổ đến cực hạn.

Côn Băng Hằng cắn răng một cái, vung Huyền Tà Ma Trượng về phía Lâm Hiên một lần nữa: "Ma khí này có thể sử dụng mà không hạn chế số lần, ta muốn xem xem rốt cuộc ngươi có thể chống đỡ được bao lâu!"

Ông ~

Ông ~

Ông ~

...

Nhưng mà hắn liên tục sử dụng mười lần đều giống như trước đó, bị Vô Địch Cấm Vực của Lâm Hiên hóa giải, đừng nói cướp đoạt tu vi Thiên Quân Cảnh của Lâm Hiên, ngay cả một sợi tóc của hắn cũng không đụng vào được.

"A cái này. . . tại sao lại như vậy được?"

"Đáng chết, Huyền Tà Ma Trượng không có tác dụng a!"

Côn thị huynh đệ như muốn nổi điên.

Lâm Hiên lạnh lùng cười một tiếng: "Hai thằng ngu!"
Chương 1368 Đây cũng quá... kích thích!

Mắt thấy Côn thị huynh đệ đã gần như điên cuồng, lòng tự trọng bị đả kích đến không nói nên lời, Lâm Hiên lười không muốn đùa với bọn họ nữa.

Khoát tay, thôi động chục tỷ Thần Tượng Chi Lực, phóng ra linh áp cảnh giới Thiên Quân chí cường, Lâm Hiên búng tay một cái.

Ba ~

Chỉ âm chưa rơi, bên kia, Côn Băng Hằng đã hét thảm một tiếng: "A ~ đừng!"

Bành! ! !

Thân thể của hắn lập tức nổ thành một đoàn sương máu!

Mây trắng bồng bềnh, cương phong tiêu tiêu. Vô hình sóng gió thổi qua đỉnh Dược Thần Sơn, cuốn lên sương máu Côn Băng Hằng hóa thành, đầu tiên là ép thành một đoàn, sau đó sóng gió chấn động, triệt để đánh nát sương máu, phân tán thành vô số huyết điểm thổi không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Hội trường ngọc thạch, hơn mười vạn người đều há to miệng mở to mắt, ánh mắt toát ra vẻ kinh hãi nồng đậm.

"Một cái búng tay... giết Thái tử Côn gia!"

"Đây là cường giả Thánh Cảnh, hơn nữa có được chí cường Thần thú huyết mạch Kim Sí Bằng nhất tộc, vậy mà lại bị Đế phu một cái búng tay miểu sát!"

"Đây là uy nghiêm của Thiên Quân Cảnh đại năng! Đây là thực lực đại năng Thiên Quân Cảnh!"

...

Không biết có bao nhiêu người trái tim điên cuồng run rẩy, thân thể mất không thể rung động. Nửa nén hương trước, bọn họ thấy được vô thượng đan y tạo nghệ và tâm hoài thương sinh, mẫn trạch thiên hạ, cũng chứng kiến Lâm Hiên diệu thủ hồi xuân, cải tử hồi sinh.

Bây giờ, mọi người thấy được hắn vô địch và bá đạo, giết người trong thoáng chốc, tùy tâm sở dục, không thể ngăn cản! Đây là phong thái bá khí của bậc cường giả thống trị, giống như ở trước mặt hắn, vạn vật có thể diệt, thiên địa có thể diệt!

Về phần Côn Quân Húc đứng bên cạnh Côn Băng Hằng thì sợ đến mặt xám như tro, suýt nữa tiểu tiện không khống chế. Hắn và Côn Băng Hằng ỷ vào Huyền Tà Ma Trượng, trước khi đến Dược Thần Sơn hăng hái, hào khí vượt mây, hoàn toàn không xem Lâm Hiên ra gì.

Dù biết hắn rất mạnh nhưng bọn họ vô cùng tin tưởng chắc chắn Huyền Tà Ma Trượng sẽ làm cho Lâm Hiên chịu nhiều đau khổ, rơi vào vực sâu vạn kiếp bất phục. Nào nghĩ đến tất cả đều không giống như bọn họ dự liệu!

Lâm Hiên chẳng những miễn dịch Huyền Tà Ma Trượng, còn một cái búng tay miểu sát Côn Băng Hằng, thực lực như thế đúng là khiến cho Côn Quân Húc cực kỳ sợ hãi.

"Nam nhân này mẹ nó là một yêu nghiệt!"

"Côn gia chúng ta không nên chọc một yêu nghiệt như thế a!"

Trong mắt Côn Quân Húc tràn đầy vẻ hối hận, nghĩ thầm nếu sau khi Hạ Hầu Lịch bị giết, mình và nhị ca nén giận thì tốt biết bao.

Đáng tiếc!

Chuyện kết cục đã định, tất cả đều không thể vãn hồi! Hắn tin tưởng với thực lực và tính tình Lâm Hiên, chắc chắn sẽ diệt tuyệt Côn gia.

"Nên chạy nhanh về! Hôm nay phụ thân và ca sẽ từ bí cảnh trở về, nhất định phải nhanh chóng báo việc này cho bọn họ, đề phòng trước!"

Côn Quân Húc không định ở lại nữa, toàn thân linh khí nhất bạo, hóa ra bản thể Kim Sí Bằng to lớn, thôi động chí cường huyết mạch chi lực mở ra một thông đạo trốn chạy, trong nháy mắt biến mất trong hư không.

Bọn người Khương Bác Thanh không khỏi ánh mắt run lên: "Hắn trốn!"

Bởi vì Côn Quân Húc dùng huyết mạch chi lực mở thông đạo cho nên tốc độ cực nhanh, hoàn toàn không thể bắt giữ.

Lâm Hiên vung tay lên thu Huyền Tà Ma Trượng vào, với hắn mà nói ma khí này cũng vô dụng nhưng tóm lại là một kiện Tiên Khí thuần chính, ngu sao không lấy. Sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Côn Quân Húc biến mất, cười lạnh: "Trốn nhanh, có thể nhanh hơn thiểm điện của ta không?"

Giơ tay lên, một đạo Ngũ Hành Thần Lôi từ không trung vạn dặm rơi xuống, ầm vang nổ tung trong hư không ngoài trăm dặm.

"A ~ "

Một tiếng hét thảm truyền vào tai, chỉ thấy hư không có bóng đen lóe lên, hiện ra bản thể Kim Sí Bằng của Côn Quân Húc. Mà bị Ngũ Hành Thần Lôi oanh tạc, toàn thân lông vũ Kim Sí Bằng đều bị đốt cháy khét, một đôi cánh kẹp chặt thân thể rơi xuống, toàn thân bốc lên khói đen, giống như một con gà nướng bị đốt cháy khét.

Một màn này khiến cho hơn mười vạn người đang có mặt ở đây yên lặng nuốt một ngụm nước bọt.

"Thiên kiêu Kim Sí Bằng tộc hung hãn lăng lệ bị Đế phu một đạo thần lôi chém thành gà nướng, đây cũng quá... kích thích!"

Lâm Hiên nhìn thoáng qua Mộ Ấu Khanh: "Dẫn bọn nhỏ đi chơi lòng vòng một hồi, ta sẽ trở về rất nhanh."

Hắn bóp ra một đạo ấn quyết huyền diệu bắn về phía không trung cao mười vạn dặm, đảo mắt bố một cái Chu Thiên Tinh Thần Trận bao phủ cả tòa núi. Trận này trải qua Lâm Hiên cải tạo, chỉ có thể ra không thể vào, lại có thể chống cự hết thảy tà sát người, có thể nói là vững như thành đồng, vô cùng an toàn.

Mộ Ấu Khanh biết Lâm Hiên sắp tiến về Côn gia bãi bình bọn họ, nhu thuận gật đầu: "Biết, biểu tỷ phu!"

Lâm Hiên nhìn thoáng qua Côn Quân Húc đã khôi phục hình người sắp rớt xuống đất, vung tay lên vung ra một đạo linh khí kéo nó tới giữa không trung.

Mắt sáng lãnh đạm, có chút sát khí nói: "Dẫn ta đi Côn gia các ngươi!"

"Không..." Côn Quân Húc cắn chặt hàm răng, căm hận lắc đầu.

Hắn biết lấy năng lực của Lâm Hiên, một khi tiến về Côn gia thì chắc chắn sẽ huyết tẩy một phen, thậm chí rất có thể hủy hoại căn cơ Côn gia, khiến cho Côn gia rớt khỏi vị trí bốn gia tộc cao cấp Thái Cổ Thần Sơn. Bây giờ phụ thân và ca chưa về, gia tộc đã không ai có thể bảo hộ tộc nhân, cho nên trong lòng hắn quyết định cho dù chết cũng sẽ không dẫn Lâm Hiên đến đó.

Lâm Hiên cười lạnh một tiếng, hai mắt kim quang lóng lánh, liệt liệt như đao, trực tiếp đâm vào trán Côn Quân Húc: "Sự kiên nhẫn của ta có hạn, cho ngươi một hơi cân nhắc."

Theo thần đao Lâm Hiên ngưng tụ thần niệm mà thành chui vào trán, Côn Quân Húc cảm nhận được đầu đau như bị xé nứt, cảm giác này khiến cho mỗi một dây thần kinh của hắn đều cực kỳ đau đớn, đau đến hắn hận không thể dùng tay mở đâu ra chặt đứt dây thần kinh.

"A!"
Chương 1369 Có thể nói là cơ hội trời cho!

trời cho!

Trong nháy mắt, vẻ quật cường và căm hận trong mắt Côn Quân Húc biến mất, thay vào đó là sợ hãi và run rẩy, hắn vội vàng quát: "Ta dẫn ngươi đi! Ta dẫn ngươi đi! Xin ngươi đừng tra tấn ta!"

Lâm Hiên cười lạnh: "Nói sớm không phải đỡ đau khổ hơn sao?"

Côn Quân Húc: "..."

Hắn ôm đầu hoảng sợ nhìn Lâm Hiên một chút, nghĩ thầm nam nhân này tuấn lãng cực hạn, ra tay lại cực kỳ tàn nhẫn vô tình, đúng là một ác ma khoác da người!

Ác Ma! !

Mà mắt thấy Lâm Hiên sắp tiến về Côn gia, Khương Bác Thanh và rất nhiều tu sĩ vội vàng tiến lên hành lễ: "Đế phu tại thượng, lần này ngài đi Thái Cổ Thần Sơn Côn gia chắc chắn sẽ có một trận chiến kinh thiên động địa."

"Chúng ta sức đơn lực bạc, không đủ để đối kháng gia tộc có huyết mạch viễn cổ Thần thú mạnh mẽ như Côn gia nhưng vẫn không nhịn được muốn đi quan sát, mong Đế phu cho phép!"

Lâm Hiên thấy bọn họ ngôn từ khẩn thiết, thoạt nhìn rất muốn đến Thái Cổ Thần Sơn du lịch, lạnh nhạt gật gật đầu: "Được."

"Đa tạ Đế phu!"

Chúng tu sĩ nhao nhao lộ ra vẻ mặc kích động. Thái Cổ Thần Sơn Côn gia, đây là một trong số bốn gia tộc cao cấp uy danh hiển hách, sừng sững Thái Cổ Thần Sơn mấy chục ức năm. Nếu như dưới tình huống tầm thường, các tu sĩ nhân gian hoàn toàn không có cơ hội tiến về gia tộc mạnh mẽ như vậy, cũng không có can đảm đi đến.

Bây giờ thì khác, Lâm Hiên dẫn theo Thiên Quân chi uy, muốn đi Côn gia. Những tu sĩ bọn họ có ngọn núi lớn là Lâm Hiên chống lưng, có thể tự tin leo lên Thần Sơn, chiêm ngưỡng quyết chiến kinh thiên giữa Lâm Hiên và Côn gia.

Sau đó, Lâm Hiên áp giải Côn Quân Húc phi tốc biến mất, Khương Bác Thanh và các tu sĩ cũng vội vàng sử xuất toàn bộ sức mạnh đuổi theo.

Thái Cổ Thần Sơn.

Côn gia.

Côn gia rộng lớn, kiến trúc cung điện xa hoa giống như tiên cảnh, trên không linh vụ mờ mịt, bốn phía linh tuyền phun trào, ánh mặt trời lóa mắt chiếu sáng lấp lánh, lưu ly kim ngói lóe ra cấm chế quang trạch nhàn nhạt, lộ ra vẻ thần thánh không thể mạo phạm.

Chỉ từ nơi xa xôi nhìn lại đã khiến cho người ta nhịn không được sinh lòng kính sợ, chỉ dám quan sát từ đằng xa, không dám tới gần, sợ không cẩn thận xúc phạm thần uy mà vạn kiếp bất phục.

Khí thế bốn gia tộc cao cấp Thái Cổ Thần Sơn không ai bì nổi như thế!

Hô hô ~

Song khi hai đạo quang ảnh xuất hiện ở ức vạn dặm trên không Côn gia, kiến trúc rộng lớn đó đột nhiên trở nên nhỏ đi rất nhiều. Chỉ thấy hai đạo quang ảnh này mang theo khí thế che trời mà xuống, đều là chim, bản thể là hai con Kim Sí Bằng.

Một con Kim Sí Bằng bên trái đặc thù rõ rệt nhất là một đôi cánh chim đầy kim sắc lông vũ, so với thiên kiêu dòng chính của Kim Sí Bằng tộc như Côn Băng Hằng Côn Quân Húc thì vẻ ngoài của hắn càng tráng lệ, khí thế cũng cường thịnh hơn.

Dưới khí thế phách tuyệt vô biên của hắn, con Kim Sí Bằng bên phải giống như hai người Côn Băng Hằng, thấp hơn một bậc, toàn thân lông vũ màu đen, hoàn toàn không thể sánh với Kim Sí Bằng bên phải.

Hai con Kim Sí Bằng này chính là gia chủ Côn gia Côn Tuấn Hùng và Thái tử Côn Đồng Minh.

Dưới bóng người che trời của Côn Tuấn Hùng, ánh nắng trên quảng trường tiền viện Côn gia đều bị che khuất, một mảnh đen nghịt, khiến cho người ta cảm thấy áp lực.

Nhưng mà rất nhanh, quảng trường tiền viện vang lên tiếng hoan hô lớn: "Gia chủ và Thái tử về rồi!"

Ngàn người tụ tập ở quảng trường tiền viện, ngước đầu nhìn hai cự điểu phi tốc rơi xuống. Bọn họ có tầng lớp cấp cao của Côn gia, cũng có gia chủ một chút gia tộc khác đến từ Thái Cổ Thần Sơn. Những gia chủ này ngày thường khá là thân thiết với Côn gia, bởi vì Côn gia thế lớn, bọn họ thường đến nịnh nọt, kề sát đại thụ lớn là Côn gia, hèn mọn phát dục trên Thái Cổ Thần Sơn.

Biết được hôm nay là ngày phụ tử Côn Tuấn Hùng và Côn Đồng Minh từ bí cảnh trở về, bọn họ vội vàng chạy tới Côn gia xoát cảm giác tồn tại, muốn chúc mừng phụ tử Côn Tuấn Hùng.

Phải biết lần này phụ tử Côn Tuấn Hùng tiến vào bí cảnh cực kỳ lợi hại, chính là bí cảnh hi hữu mười vạn năm khó gặp, không biết có bao nhiêu cơ duyên và bảo vật. Cho nên nói lần này phụ tử Côn Tuấn Hùng trở về, chắc chắn thực lực sẽ bạo tăng một đoạn so với một tháng trước.

Những gia tộc vốn dựa vào Côn gia mà sinh tồn lâu dài trên Thái Cổ Thần Sơn cũng nên biểu hiện lòng trung thành vào lúc này để được che chở nhiều hơn, khiến cho bản tộc phát triển tốt hơn.

Hô ~

Hô ~

Côn Tuấn Hùng và Côn Đồng Minh quanh thân huyền quang lóe lên, nhao nhao biến thành hình người rơi vào giữa tiền viện, ngạo nghễ đứng trước mặt tất cả mọi người đang có mặt ở đây.

Phụ tử không giận tự uy, chỉ một ánh mắt đảo qua, tất cả mọi người đang có mặt ở đây lập tức tỏ vẻ phục tùng, cảm nhận được rõ ràng khí thế của bọn họ mạnh hơn so với trước đó.

"Cung nghênh gia chủ trở về!"

"Cung nghênh tiền bối!"

Đám người Côn gia và hơn ba trăm vị gia chủ gia tộc khác vội vàng hành lễ, tiếng hò hét như sấm.

Côn Tuấn Hùng đầu tóc kim hồng, tai mang Huyền Kim Thần Hoàn, mắt hổ nhìn đám người một chút, trầm giọng hỏi: "Tại sao Băng Hằng và Quân Húc không đến?"

Trưởng lão Côn gia Côn Thái trả lời: "Gia chủ, Hạ Hầu Lịch bị Bắc Huyền Thiên Đế phu giết chết, cho nên Nhị thái tử và Tam thái tử đều đi tìm hắn báo thù!"

Bắc Huyền Thiên Đế phu!

Nghe được xưng hô thế này, Côn Tuấn Hùng, Côn Đồng Minh và tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều kinh ngạc. Đối với tên Lâm Hiên, bọn họ như sấm bên tai.

Không ngờ được là Nhị thái tử và Tam thái tử Côn gia lại đi báo thù hắn, như vậy không khác gì chính diện khiêu chiến Bắc Huyền Thiên a! Mà không nói Bắc Huyền Thiên, tên Lâm Hiên đã truyền khắp Thái Cổ Thần Sơn, tất cả mọi người đều nghe nói hành động vĩ đại san bằng Long gia, đánh cho Long gia lão tổ long hồn tiêu tán của hắn.
Chương 1370 Có thể nói là cơ hội trời cho! (2)

Lâm Hiên tu vi Cổ Thần Cảnh cũng khiến cho tất cả gia tộc trên Thái Cổ Thần Sơn rung động, khiến cho bọn họ biết kẻ này yêu nghiệt và bá đạo như thế nào. Đừng nói gia tộc bình thường, cho dù là gia tộc đỉnh cấp như Côn gia cũng không muốn tuỳ tiện trêu chọc tồn tại như thế này.

Nhưng khiến cho người ta không thể tưởng tượng được là Côn Băng Hằng và Côn Quân Húc lại đường hoàng đi báo thù hắn.

Côn Tuấn Hùng vẻ mặt tức giận trừng mắt nhìn Côn Thái: "Tại sao ngươi không ngăn bọn họ lại?"

Côn Thái bị uy thế vô biên của hắn làm cho hơi kinh hãi, vội vàng cúi người nói ra: "Bọn họ đạt được một kiện Tiên giai ma khí ở Viễn Cổ Thần Ma Chiến Trường, tên là Huyền Tà Ma Trượng, có thể chuyển đổi tu vi hai phe địch ta! Vật này cực kỳ lợi hại, có thể nói là thần tiên không chịu nổi!"

"Mà Nhị thái tử và Tam thái tử lại lời thề son sắt một lòng muốn đi tìm Bắc Huyền Thiên Đế phu, ta muốn ngăn cũng không được a!"

Côn Tuấn Hùng nhíu nhíu mày, trầm tư chốc lát nói: "Cho dù có Tiên Khí nơi tay, đối phó tồn tại như Bắc Huyền Thiên Đế phu cũng không thể lơ là!"

"Chuyến đi bí cảnh này, ta đã cách Thiên Quân Cảnh một cước, mà Đồng Minh cũng đạt đến cảnh giới Cổ Thần Cảnh sơ kỳ, muốn đi Bắc Huyền Thiên diệt sát Bắc Huyền Thiên Đế phu thì tốt nhất là nên có ta và Đồng Minh!"

Côn Thái lắc đầu nói: "Bắc Huyền Thiên Đế phu không ở Bắc Huyền Thiên, nghe nói đi hạ giới tham gia Dược Thần Sơn luận đạo hội."

"Không ở Bắc Huyền Thiên?" Côn Tuấn Hùng mắt hổ sáng lên: "Có thể nói là cơ hội trời cho!"

Lúc đầu, hắn còn đang suy tính xem phải làm sao để đến Bắc Huyền Thiên trợ giúp hai đứa con trai. Dù sao Bắc Huyền Thiên chính là thiên hạ của Huyền Băng Nữ Đế, không những có binh lực nhiều mà còn có rất nhiều thế lực võ đạo. Mà phiền toái hơn là một khi phu phụ Nữ Đế liên thủ thì chắc chắn sẽ tạo thành trở ngại lớn cho bọn họ, không dễ đối phó.

Bây giờ tốt, phu phụ Nữ Đế không liên thủ, mà Lâm Hiên một mình đi tới Thương Long Đại Lục, muốn đối phó hắn thì dễ dàng hơn nhiều.

Côn Tuấn Hùng không khỏi trầm ngâm một tiếng: "Khó trách Băng Hằng và Quân Húc vội vàng đi báo thù như thế, hóa ra Bắc Huyền Thiên Đế phu đang ở hạ giới!"

Hắn lập tức tinh thần phấn chấn, đằng đằng sát khí mệnh lệnh Côn Đồng Minh triệu tập cao thủ bản tộc, chuẩn bị đi tới Dược Thần Sơn, trợ giúp hai đứa con trai đối phó Lâm Hiên.

Một giọng nói hùng hậu mà phẫn nộ xuyên thấu linh vân nồng đậm, vang lên trên không tiền viện Côn gia: "Côn Tuấn Hùng, trả Xích Phượng lại cho Thánh Địa ta!"

Tiền viện Côn gia, tất cả mọi người đang có mặt ở đây ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một đoàn bạch quang phạm vi mười vạn dặm từ không trung rơi xuống, hóa thành một đám bạch bào nam nữ ở trên không.

Dẫn đầu là một lão giả tóc bạc râu trắng, chân đạp đám mấy giống như lốc xoáy tinh vân, đỉnh đầu tam sắc Thần Hoa lam hoàng hồng phát sáng rạng rỡ. Bên cạnh hắn, một trái một phải là một thiếu nữ mỹ mạo và một thanh niên tuấn mỹ, đều giống như lão giả, ánh mắt tóe lửa, tràn đầy thù địch nhìn Côn Tuấn Hùng.

Trên mặt Côn Tuấn Hùng lộ ra mấy phần ngang ngược phách lối: "Hóa ra là đám ô hợp Vị Ương Thánh Địa, dám đuổi tới Côn gia chúng ta đòi Xích Phượng, ta thấy các ngươi chán sống rồi!"

Vị Ương Thánh Địa!

Côn Tuấn Hùng nói ra cái tên này khiến tất cả gia chủ đang có mặt ở đây đều có chút giật mình. Đối với những gia tộc thân ở Thái Cổ Thần Sơn bọn họ mà nói, Vị Ương Thánh Địa cũng không phải là một cái tên xa lạ. Bởi vì Thánh Địa này chính là một trong số Thánh Địa bốn đỉnh cấp Thương Long Đại Lục, môn hạ đệ tử ngàn vạn, có được đạo thống lâu đời kéo dài gần ức năm, có thể nói là để uẩn thâm hậu, thực lực nổi bật.

Nhân gian còn có truyền thuyết về Thái Cổ Thần Sơn như sau: Vị Ương Thánh Địa chính là Thần Giới Vị Ương Thần sáng lập từ trăm triệu năm trước, lúc ấy hắn dẫn theo một con Hỏa Diễm Thần Điểu hạ giới, sau khi lấy trứng Thần Điểu ra, hắn phong ấn Thần Điểu ở dưới mười vạn dặm dưới lòng đất Thánh Địa, không ngừng cung cấp Hỏa Sát Chi Lực cho vạn vật trên Thánh Địa.

Sau đó hắn để lại một bộ Tiên phẩm công pháp và ba bộ chuẩn Tiên phẩm công pháp, dặn dò Thánh Chủ Vị Ương Thánh Địa đời thứ nhất tiếp tục truyền thừa. Mà những công pháp này đều là công pháp thuộc tính Hỏa, có thể hấp thu Hỏa Sát Chi Lực mà Thần Điểu trong lòng đất cung cấp tu luyện, có thể nói là uy lực kinh người.

Cũng chính là vì Vị Ương Thánh Địa có để uẩn thần kỳ như vậy cho nên bọn họ mới có thể một đêm quật khởi, trở thành một phương thế lực cấp cao nhất Thương Long Đại Lục.

Chúng gia chủ không ngờ được là gia chủ Côn gia Côn Tuấn Hùng lại kết thù với Vị Ương Thánh Địa.

Sau đó lại nghĩ, thiên hạ đều biết Thánh Thú Vị Ương Thánh Địa chính là Xích Phượng, huyết mạch đích hệ của Thần Điểu dưới lòng đất đó, trong mắt người của Vị Ương Thánh Địa, Xích Phượng còn tôn quý, quan trọng hơn mạng của bọn họ.

Bởi vì đó là biểu tượng của Thần Điểu, cũng là hóa thân của Vị Ương Thần ở nhân gian.

Côn Tuấn Hùng đã bắt Xích Phượng đem về Côn gia, như vậy người của Vị Ương Thánh Địa liều mạng với hắn cũng không có sai. Nhìn sơ qua, lần này Vị Ương Thánh Địa có chí ít mười vạn tu sĩ Tôn Giả Cảnh trở lên đến đây, xem ra đúng là muốn liều mạng thật.

Mắt thấy Côn Tuấn Hùng vẻ mặt ngang ngược càn rỡ, hoàn toàn không xem mình ra gì, Vị Ương Thánh Chủ nhíu đôi mày bạc, trong đôi mắt hổ lộ ra vẻ phẫn nộ: "Xích Phượng chính là vô thượng Thánh Thú của Vị Ương Thánh Địa chúng ta, trả nó lại, Vị Ương Thánh Địa chúng ta sẽ bỏ qua!"

"Bằng không, cho dù ngươi là một trong số bốn gia tộc Thái Cổ Thần Sơn thì Thánh Địa chúng ta cũng phải đòi lại công đạo, tuyệt đối không bỏ qua!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang