• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 296 Chương 296. Lần đầu tiên nắm tay, nam nhân này không biết thương hương tiếc ngọc!

Mà nàng thân là một đời Đế Hoàng, cực kỳ chú trọng cử chỉ lễ nghi, hoàn toàn không thể nào có chuyện khoa tay múa chân, không hề cố kỵ giống Lâm Hiên.

Nhưng mà nàng không đành lòng cự tuyệt yêu cầu của các nữ nhi bảo bối, đành phải gật đầu: "Được, mẫu thân chơi với các ngươi."

"Vậy mẫu thân ngươi nắm tay cha, sau đó một tay khác nắm tay chúng ta!"

Tuyền Châu nắm lấy tay Đông Hoàng Tử U, Tuyền Hàm nắm lấy tay Lâm Hiên, để hai bàn tay lớn của bọn họ lại chung một chỗ.

Sau đó hai người lớn và bốn tiểu bảo bối tay cầm tay làm thành một vòng tròn.

Tuyền Châu hưng phấn nói ra: "Tuyền Hi, Tuyền Hàm, Tuyền Ấu, chúng ta hát một bài 'Đại phong xa' cha dạy cho mẫu thân nghe đi!"

"Tốt!" Tuyền Hi, Tuyền Hàm và Tuyền Ấu đồng thời gật đầu.

Sau đó các tiểu nha đầu hát lên.

"Đại phong xa chi chi nha nha lăn bánh, phong cảnh nơi này thật là đẹp..."

Đông Hoàng Tử U nghe các nàng ca hát, không khỏi lộ ra một tia kinh dị. Nàng không ngờ được là nhạc thiếu nhi Lâm Hiên dạy cho chúng nữ nhi mới lạ thú vị như thế. Chuyện này khiến nàng nhịn không được cảm thán một lần nữa, Lâm Hiên đúng là một thiên tài chăm con.

Nhưng mà không lâu sau tâm tư của nàng không ở trên người bọn nhỏ. Nàng cảm thấy tay nhỏ của mình đang bị Lâm Hiên dùng sức cầm chặt.

Bàn tay Lâm Hiên rất rộng rất lớn, bao trọn bàn tay của nàng.

Loại cảm giác này...

Để Đông Hoàng Tử U trong lòng rung động khó hiểu.

"Hóa ra nắm tay là cảm giác như thế."

"Ta là lần đầu tiên nắm tay, chắc hẳn hắn cũng như thế đi."

Ở hạ giới, trước khi đến Lâm gia.

Đông Hoàng Tử U đã tìm hiểu, ngàn vạn mỹ nữ Lam Vân Quốc cầu ái Lâm Hiên nhưng Lâm Hiên lại làm như không thấy. Cho nên, chuyện này cũng khiến cho nàng chấp nhận Lâm Hiên, dẫn Lâm Hiên về Bắc Huyền Thiên.

Mà tay Lâm Hiên dùng sức như thế, thoạt nhìn không hiểu thương hương tiếc ngọc, khiến cho Đông Hoàng Tử U càng thêm kiên định phán đoán này.

Âm thầm lắc đầu cười cười, Đông Hoàng Tử U cảm thấy may mắn mình tu vi cao thâm. Nếu là nữ tử bình thường bị hắn nắm như thế này sợ là đã hô đau.

Mà lúc này tâm tư Lâm Hiên cũng bay đầy trời.

Cảm nhận được tay nhỏ yếu đuối không xương trong lòng bàn tay, cảm xúc bóng loáng cực kì mỹ diệu, còn có êm mềm như mây.

Trong lòng Lâm Hiên tán thưởng không thôi.

Tay Đông Hoàng Tử U không chỉ có đẹp như mây, nắm lấy thì cảm giác còn rất dễ chịu.

"Tay nữ nhân này mềm mại như thế, nếu như không khống chế một chút khí lực, sợ sẽ nắm hỏng."

Lâm Hiên không khỏi nghĩ đến.

Không khỏi cúi đầu nhìn thoáng qua bàn tay nhỏ xinh đẹp của Đông Hoàng Tử U.

Còn có trong tay áo lộ ra một đoạn cổ tay dài nhỏ trắng như tuyết.

Ngẩng đầu, hai người lại đối mặt một lần nữa.

Đôi mắt đẹp của Đông Hoàng Tử U có chút lấp lóe.

Lâm Hiên tưởng rằng mình không cẩn thận quá dùng sức, nắm đau Đông Hoàng Tử U, thế là thuận miệng hỏi một chút: "Làm đau ngươi rồi?"

"Không có!" Đông Hoàng Tử U trong lòng cười thầm.

Đồ ngốc này, mình là cường giả sắp vấn đỉnh Đại Thánh Cảnh, sao lại bị làm đau?

Vấn đề của Lâm Hiên, dưới cái nhìn của nàng tuyệt đối là vấn đề mà chỉ có người không biết tu luyện mới hỏi.

Cứ chơi như vậy một hồi.

Đông Hoàng Tử U mới buông tay ra, gọi hai cung nữ và lão giả qua.

Lâm Hiên nhìn thấy trong tay hai cung nữ đều bưng một cái khay ngọc. Bên trong khay ngọc để các loại vải vóc quý báu, thoạt nhìn là dùng để may quần áo.

Đông Hoàng Tử U khẽ nhất tay một cái, nói ra: "Đây là thợ may vá tốt nhất Bắc Huyền Thiên chúng ta, Hoàng Viêm lão tiên sinh, ta dẫn hắn đến đây là vì may quần áo cho ngươi và bọn nhỏ tham gia vạn quốc đại hội."

Lâm Hiên khẽ vuốt cằm.

Vạn quốc đại hội chính là thịnh hội trọng yếu nhất Bắc Huyền Thiên, đương nhiên hẳn là nên nghiêm túc một chút.

Hoàng Viêm vội vàng đi lên hành lễ: "Bái kiến Đế phu!"

Sau khi nói xong, hắn lấy ra thước cuộn đặc chế, đo kích thước cho Lâm Hiên.

Sau khi ghi lại kích thước ngực, hông của Lâm Hiên vân vân ra giấy.

Hoàng Viêm cẩn thận tính toán, không khỏi giật nảy cả mình: "Ghê gớm! Thật sự là ghê gớm!"

Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U đồng thời tò mò nhìn về phía hắn: "Thế nào?"

Hoàng Viêm vẻ mặt kính ngưỡng: "Thân thể Đế phu chính là 'tỉ lệ vàng' ta chỉ có thể nhìn thấy ở trong sách."

"Vai của hắn chiều rộng là một phần ba chiều cao, mà thân trên với thân dưới là năm tám."

"Trừ cái đó ra, eo, cánh tay của hắn tỉ lệ cũng là cực kỳ hoàn mỹ."

"Dáng người hoàn mỹ như thế, đúng là vạn người không được một!"

Hoàng Viêm sau khi nói xong, không khỏi nghĩ đến không hổ là nam nhân được cao lạnh Nữ Đế chọn trúng, tướng mạo này, vóc người này, tất cả đều là cực phẩm nhân gian!

Mà Lâm Hiên thì hơi nhíu lông mày.

Không ngờ được là sau khi liên tục nhận được Hỗn Độn Chi Thể và Đại Thánh Cảnh tu vi, thân thể thay đổi lại to lớn như thế.

Từ một thân thể bình thường lập tức biến thành tỉ lệ vàng dáng người hoàn mỹ, thay đổi này có chút nghịch thiên!

………………………………….

Đông Hoàng Tử U lộ ra một tia kinh ngạc. Ánh mắt không khỏi nhìn thân thể Lâm Hiên.

"Dáng người tỉ lệ vàng..."

Nàng âm thầm đọc câu này.

Bốn năm trước, một đêm đó, nàng không có chú ý tới dáng người Lâm Hiên là hoàn mỹ như vậy. Nghĩ lại, trừ tu vi không nói, trời cao ban cho Lâm Hiên dung mạo tuyệt đối hoàn mỹ.

Như vậy, hắn có được dáng người hoàn mỹ cũng không phải chuyện không thể tưởng tượng gì. Dù sao dáng người và dung mạo đều liên quan đến nhau.

Dung mạo Lâm Hiên chính là ban thưởng lớn nhất trời cao cho hắn.

Nghĩ như vậy, Đông Hoàng Tử U nói ra: "Hoàng lão, y phục của hắn cứ dựa theo long bào lịch đại đế vương định chế."

Lâm Hiên cảm thấy màu trắng tương đối tốt, nói ra: "Dùng chất liệu màu trắng đi."

Đông Hoàng Tử U khẽ vuốt cằm.

Nàng cũng cảm thấy màu trắng thích hợp khí chất Lâm Hiên nhất, thoạt nhìn khiến cho người ta cảm thấy rất dễ chịu.

"Rõ!"
Chương 297 Chương 297. Nữ Đế phi thường dụng tâm với người nhà!

Hoàng Viêm vội vàng gật đầu.

Hắn lại nhịn không được ngắm Lâm Hiên một chút.

Dáng người Đế phu hoàn mỹ như vậy, nếu như dùng chất liệu màu trắng làm long bào, mặc trên người hắn chắc chắn sẽ để hắn như thiên thần hạ phàm. Mà có thể gặp được người có dáng người tỉ lệ vàng như Lâm Hiên cũng khiến cho Hoàng Viêm hưng phấn không thôi.

Hắn âm thầm cắn răng quyết định, nhất định phải dốc hết sở học suốt đời, làm ra một cái long bào hoàn mỹ nhất.

Như thế mới có thể không thẹn với dáng người hoàn mỹ của Lâm Hiên!

Mắt thấy chuyện của Lâm Hiên đã được quyết định, Đông Hoàng Tử U ôn nhu nhìn về phía mấy người Tuyền Châu: "Các bảo bối, các ngươi cũng chọn nhan sắc và chất liệu mình thích nhất."

"Được!"

Mấy người Tuyền Châu lập tức chọn lựa chất liệu mình hài lòng nhất từ trong khay ngọc trong tay cung nữ.

Đợi sau khi mọi chuyện được giải quyết xong. Đông Hoàng Tử U cưng chiều vuốt vuốt đầu các tiểu nha đầu, tạm biệt các nàng, về Huyền Băng Cung xử lý chính vụ.

Hoàng Viêm và các cung nữ thấy thế đều âm thầm tán thưởng. Huyền Băng Nữ Đế mặc dù cao lãnh cường thế nhưng đối với người nhà thì vô cùng dụng tâm. Trong lúc cấp bách, tự mình ra mặt làm quần áo cho Đế phu và đám công chúa.

Việc này thoạt nhìn đơn giản lại có thể thể hiện ra vị Nữ Đế này dụng tâm với người nhà.

Chờ bọn họ đi không lâu sau.

Cổng Thủy Tinh Cung vang lên tiếng huyên náo.

Mộ Ấu Khanh dẫn theo Đông Hoàng Hạo Vũ đi đến.

"Biểu tỷ phu tốt!"

"Biểu cô phu tốt!"

Bọn họ nhìn thấy Lâm Hiên, vội vàng hành lễ chào hỏi hắn.

"Tiểu di ngươi tới rồi!"

Mấy người Tuyền Châu cũng đều rất vui vẻ vây quanh bên cạnh Mộ Ấu Khanh: “Tiểu di, đã mấy ngày ngươi không có tới."

Mộ Ấu Khanh cưng chiều sờ lên khuôn mặt nhỏ non nớt của các tiểu nha đầu: "Tiểu di gần đây bận rộn tu luyện, đương nhiên thời gian không nhiều!"

Tuyền Châu chớp mắt to nói ra: "Nói cách khác, bây giờ tiểu di ngươi đã tu luyện thành công mới có thời gian đúng không?"

"Thật thông minh!" Mộ Ấu Khanh vuốt vuốt cái đầu nhỏ của Tuyền Châu: “Tiểu di sắp đột phá đến cảnh giới kiếm đạo Đệ Tứ Trọng."

"Oa ~ thật là lợi hại!"

"Tiểu di sắp biến thành kiếm thánh a!"

Mấy người Tuyền Châu đều vui vẻ vỗ tay.

Các nàng nhớ mẫu thân nói, đến cảnh giới kiếm đạo Đệ Tứ Trọng chính là kiếm thánh.

Mộ Ấu Khanh ngại ngùng cười cười, không khỏi nhìn Lâm Hiên một chút, nghĩ thầm mình so với biểu tỷ phu thì còn kém quá nhiều.

"Biểu tỷ phu, hôm nay là ngày Vạn Ma Quốc và Vô Sinh Quốc thông thương với Bắc Huyền Thiên."

"Ở tòa thành biên giới hai nước và Bắc Huyền Thiên có thịnh đại hội nghị, ngươi cũng dẫn mấy người Tuyền Châu đi xem một chút đi!"

Mộ Ấu Khanh nói ra.

"Được." Lâm Hiên thờ ơ gật gật đầu.

Dựa theo phán đoán của hắn, đây cũng là chính sách mậu dịch mới mà Đông Hoàng Tử U chế định có hiệu lực. Cho nên hai cái ma quốc này và Bắc Huyền Thiên mới hoàn toàn đả thông mậu dịch.

Đại sự như thế, đương nhiên phải dẫn chúng nữ nhi đi xem một chút a.

"Ma quốc thông thương với Bắc Huyền Thiên chúng ta, lợi hại!" Mấy người Tuyền Châu vẻ mặt kinh dị.

Mộ Ấu Khanh cười nói: "Đều là vì mẫu thân các ngươi lợi hại, nàng làm được chuyện tất cả Đế Hoàng trước đó đều không làm được, cho nên mới có thể có hội nghị chơi vui như vậy."

"Ừm ừm, mẫu thân là nữ hài tử lợi hại nhất!"

Mấy người Tuyền Châu nhao nhao lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo, sau đó kéo Lâm Hiên: "Cha, chúng ta nhanh đi đi!"

"Tốt tốt tốt!"

Nhìn thấy các tiểu nha đầu không kịp chờ đợi như thế, Lâm Hiên đành phải dẫn theo các nàng và Mộ Ấu Khanh cưỡi lên Thiên Mã xuất phát.

Rất nhanh, Lâm Hiên đến Quan Hà Thành bên ngoài biên giới Bắc Huyền Thiên.

Thành này vừa khéo ở giữa Bắc Huyền Thiên và Vạn Ma Quốc, Vô Sinh Quốc.

Vị trí địa lý không tồi, nhân khí cực cao.

Hôm nay là ngày đầu thông thương, không biết hấp dẫn bao nhiêu thương nhân và người của mọi tầng lớp đến đây tham gia náo nhiệt.

Lâm Hiên và Mộ Ấu Khanh dẫn theo bọn nhỏ đáp xuống mặt đất, đi đến đường phố chính náo nhiệt nhất Quan Hà Thành.

Đưa mắt nhìn lại, người đông nghìn nghịt.

Thương phẩm đồ vật rực rỡ muôn màu, nhiều vô số kể.

"Lão bản, đồ trên sạp hàng của ngươi đều là thật sao?"

"Đó là đương nhiên! Ta là thương gia đồ cổ lớn nhất Vô Sinh Quốc, tất cả mọi thứ đều hàng thật giá thật!"

"Lợi hại, trong này rất nhiều đều là Linh khí, thoạt nhìn không tệ a!"

...

Bên cạnh, thương gia đồ cổ Chúc Vinh đang tinh thần phấn chấn thảo luận thương phẩm của mình với những khách chú ý.

Lâm Hiên nhìn thấy trên sạp hàng của hắn đều là một chút đồ cổ, cổ vật. Ở trong đó có rất nhiều thứ là có linh tính, thoạt nhìn niên đại xa xưa. Chắc hẳn là bảo bối tới từ một ít gia tộc, hay là trộm mộ, chiến trường.

Các tiểu nha đầu lập bị những đồ cổ rực rỡ muôn màu này hấp dẫn sự chú ý. Các nàng kéo Lâm Hiên và Mộ Ấu Khanh vây lại, trong mắt trước đây hiếu kì quan sát các loại đồ tốt trên sạp hàng.

"Lão bản, Huyền Thiết này bán thế nào?" Bên cạnh, một nam tử thanh y thoạt nhìn là võ đạo nhân sĩ hỏi.

"Mười cái trung phẩm linh thạch!" Chúc Vinh nói.

"Mười cái?" Nam tử thanh y hiển nhiên cảm thấy hơi đắt.

"Ta ra mười lăm cái, khối Huyền Thiết này ta muốn!"

Ngay lúc nam tử thanh y chần chờ. Một nam tử áo đen tuấn mỹ trước đây ma khí, quần áo lộng lẫy từ một bên đi tới.

Ở sau lưng nam tử áo đen là một lão giả áo bào đen, khí chất quỷ quyệt, thoạt nhìn rất huyền bí cường đại.

"Có ngay, khối Huyền Thiết này thuộc về ngài!"

Chúc Vinh ý cười đầy mặt, đưa Huyền Thiết cho nam tử áo đen. Nam tử áo đen hào phóng móc ra mười lăm cái trung phẩm linh thạch ném vào sạp hàng, sau đó nhận lấy Huyền Thiết.

Thấy cảnh này.

Nam tử thanh y và bảy tám người ở một bên chọn lựa đồ vật đều xông tới.

"Công tử, khối Huyền Thiết này thoạt nhìn có chút niên đại, trong đó cũng có linh lực dao động, nhưng không đáng mười lăm cái trung phẩm linh thạch, ngươi có thể sẽ thua lỗ!"
Chương 298 Chương 298. Nữ Đế phi thường dụng tâm với người nhà! (2)

"Đúng vậy, nó nhiều nhất xem như hạ phẩm pháp khí, không đáng cái giá này!"

Những người nói chuyện này cũng đều là kẻ già đời, gặp không ít Linh khí pháp khí.

Đối với chuyện nam tử áo đen tốn hao mười lăm cái trung phẩm linh thạch, bọn họ tỏ vẻ rất không hiểu. Dù sao, bọn họ đều cảm giác được nam tử áo đen cũng không phải là người bình thường, tuyệt đối không phải một đứa ngốc. Chớ nói chi là sau lưng nam tử áo đen còn có một lão giả thoạt nhìn rất không bình thường đi theo.

Nam tử áo đen Tây Môn Đồng mỉm cười, đưa Huyền Thiết cho lão giả áo bào đen: "Đại Ma Sư, vậy hãy để bọn họ mở mang kiến thức một chút đi."

"Tốt!"

Đại Ma Sư Dung Phương, tay phải bóp ra một đạo tử sắc ma quyết huyền diệu, bao trùm Huyền Thiết.

Bành!

Trong nháy mắt tử quang nổ tung, một đạo khí tức Thần Phách Cảnh đỉnh phong từ đó dâng lên.

Tất cả mọi người đang có mặt ở đây bao gồm nam tử thanh y đều khiếp sợ không thôi: "Cái Huyền Thiết này lại có linh lực cường đại như thế!"

Dung Phương cười hắc hắc nói: "Đó là đương nhiên! Huyền Thiết này tên là Hàn Tâm Thiết, chính là Thượng phẩm Pháp khí."

"Bề ngoài biểu hiện linh lực nông cạn, thật ra thì linh lực thâm hậu."

"Nếu hòa tan nó vào trong vũ khí, có thể gia tăng gấp đôi lực sát thương của vũ khí."

Nói xong, Tây Môn Đồng móc ra bội đao mang theo người giao cho Dung Phương.

Dung Phương thôi động chân nguyên, lấy ma quyết huyền diệu trong nháy mắt luyện hóa Hàn Tâm Thiết, rót nó vào trong đao.

Hô ~

Một cỗ đao khí cực kỳ mênh mông bắn ra, khiến mọi người đang có mặt ở đây đều khiếp sợ không thôi.

Bọn họ rõ ràng cảm nhận được đao khí của thanh bội đao này đã đến tình trạng bức người. Dựa theo phán đoán của bọn họ, thanh bội đao này của Tây Môn Đồng đã đạt đến phẩm chất Linh khí.

"Lợi hại! Đúng là lợi hại!"

Đám người nhịn không được nhao nhao tán thưởng.

"Chúc mừng công tử tuệ nhãn thức châu, chọn lựa được món bảo bối tốt này!" Chúc Vinh vẻ mặt tươi cười.

Vì bán thêm vài thứ, hắn cố ý bấu víu quan hệ với Tây Môn Đồng.

"Công tử thoạt nhìn chính là người tôn quý, mà theo ta được biết, ở Thiên Ma Giới chúng ta chỉ có người của Ma Quân nhất tộc mới có tư cách dẫn theo Đại Ma Sư đi ra ngoài."

"Hẳn là công tử chính là Thái tử của một vị Ma Quân nào đó?"

Hắn vừa mới dứt lời, Dung Phương đang đứng bên cạnh lộ ra vẻ mặt cung kính nói: "Thiếu chủ nhà ta chính là Khải U Ma Quân chi tử."

Tê ~

Nghe được cái tên Khải U Ma Quân.

Chẳng những Chúc Vinh, mấy vị võ đạo nhân sĩ đang đứng bên cạnh cũng lộ ra vẻ mặt cực kỳ kính úy.

Khải U Ma Quân chính là Khải U Quốc chi chủ. Mà Khải U Quốc tiếp giáp Vô Sinh Quốc. Chính là một cái ma quốc cổ xưa, quốc lực tổng hợp ít nhất cũng gấp ba Vô Sinh Quốc.

Về phần chủ nhân quốc gia này Khải U Ma Quân, tục truyền chính là Thái Cổ Lão Ma Thất Khiếu Ma Tâm hóa linh mà thành. Hắn chẳng những là cường giả Đế Cảnh uy tín lâu năm khu vực xung quanh, lại tinh thông sinh tử chuyển đổi chi thuật.

Nghe nói hắn sử xuất lực lượng đỉnh phong, có thể tâm mở thất khiếu, diễn hóa bảy hồn sáu phách thành bốn mươi chín hồn bốn mươi hai khiếu.

Thường nhân chỉ có thể trải qua một lần từ sinh đến chết. Nhưng hắn mở ra thất khiếu tâm, có thể trải qua quá trình này bảy lần.

Nói thẳng ra là hắn có thể chết bảy lần!

Loại bản lĩnh huyền diệu kỳ ảo này khiến cho Khải U Ma Quân rất có uy danh trong giới võ đạo Thiên Ma Giới. Phàm là nghe nói tới hắn đều lộ ra mấy phần kính sợ.

Bởi vậy, làm con của hắn, Tây Môn Đồng đương nhiên cũng được kính trọng và lễ đãi.

Nhưng mà lúc này, càng khiến người ta kính úy hơn Tây Môn Đồng là Đại Ma Sư Dung Phương đứng bên cạnh hắn. Người này danh xưng một trong số "Thiên Ma Giới Thập Đại Ma Sư".

Hắn chẳng những ma pháp thông thiên, lại trời sinh tự mang một loại thể chất Ma tộc Thần cấp.

Khám Hư Ma Đồng!

Ma Đồng này có thể khám phá kiếp trước kiếp này của vô số Linh khí pháp khí. Nói cách khác, hắn có thể dựa vào hai mắt nhìn ra các loại khí linh tồn tại, đồng thời hiểu thấu đáo lai lịch của bọn nó.

Ví dụ như là khối Hàn Tâm Thiết vừa rồi. Nếu để người khác xem, chỉ có thể cảm nhận mặt ngoài của nó có một chút linh lực dao động.

Nhưng Dung Phương không giống!

Khám Hư Ma Đồng của hắn có thể xuyên thấu mặt ngoài của Hàn Tâm Thiết, thẳng tới vị trí hạch tâm nhất, nhìn ra lực lượng kinh khủng nó ẩn giấu.

Chỉ dựa vào Ma Đồng này, Dung Phương trổ hết tài năng trong số ngàn vạn Ma Sư Thiên Ma Giới, được Khải U Ma Quân trọng dụng.

"Hóa ra là Thái tử Khải U Quốc và Dung Phương Đại Ma Sư!"

"Các ngươi có thể vào xem, tại hạ đúng là tam sinh hữu hạnh a!"

Chúc Vinh nở một nụ cười nịnh nọt, sau đó đại thủ vừa nhấc.

"Như vậy đi, nếu như các ngươi thích, vật phẩm trên sạp hàng có thể miễn phí chọn lựa một món, coi như là tâm ý của tại hạ!"

Hắn biết với năng lực của Dung Phương, chắc chắn có thể lấy ra một món Linh khí tốt nhất. Nhưng mà nếu có thể mượn cơ hội này kết giao được với đại nhân vật như Thái tử Khải U Quốc, tuyệt đối là kiếm lợi lớn!

"Được." Tây Môn Đồng cũng không khách khí, cho Dung Phương bắt đầu chọn lựa.

Dung Phương Khám Hư Ma Đồng đảo qua tất cả khí cụ trên sạp hàng. Cuối cùng rơi vào một cái quả cầu thủy tinh màu đỏ sậm. Đưa tay ném quả cầu thủy tinh sang một bên, Dung Phương cầm một khối gỗ đen như mực bị nó che đi.

"Thiếu chủ, cái này đi."

Dung Phương đưa gỗ cho Tây Môn Đồng.

Tây Môn Đồng vuốt vuốt gỗ, nói: "Đây là vật phi phàm gì?"

Hắn biết, Dung Phương tuyệt đối sẽ không nhìn lầm. Đã lựa chọn cục gỗ này, như vậy chắc chắn nó là đồ tốt nhất trên sạp hàng.

Dung Phương nói: "Nó chính là Xá Lợi Tử của một vị Chuẩn Đế Cảnh ma tăng sau khi chết biến thành, hình như gỗ, thật ra thì uy lực phi phàm."
Chương 299 Chương 299. Cô nương này nhìn cũng không giống như người thiếu tiền!

"Một khi dùng cho tu luyện, có thể để một phàm nhân trong nháy mắt tăng lên tới Thần Phách Cảnh, nếu là bản thân có tu vi thì sẽ được ích lợi không nhỏ!"

Nói xong, hắn lại dùng huyền diệu ma quyết bao trùm khúc gỗ lần nữa.

Bành!

Theo một đạo ma khí kinh khủng dâng lên.

Gỗ đen như mực lại biến thành một vật thể như xương nhỏ, khiết bạch vô hạ.

Thấy thế, người ở chỗ này đều lộ ra vẻ mặt tán thưởng.

"Không hổ là Đại Ma Sư thân có Khám Hư Ma Đồng, đúng là tuệ nhãn thức châu!"

"Hóa ra cục gỗ này đúng là Xá Lợi Tử của ma tăng, đúng là nhìn không ra a!"

"Đó là đương nhiên, Đại Ma Sư có Khám Hư Ma Đồng, ngươi sao có thể so được?"

...

Chúc Vinh cũng đang đứng bên cạnh âm thầm gật đầu.

Đồ cổ Linh khí hắn bán ra đa số là thu mua.

Mỗi một lần thu mua, hắn đều sẽ thuê cao thủ tu vi cao thâm, lại tinh thông Linh khí pháp khí đến hỗ trợ kiểm nghiệm. Mà cục gỗ này, lúc trước thu mua, hắn biết là một món đồ phi phàm.

Chỉ không ngờ được là lại là Xá Lợi Tử của một vị Chuẩn Đế Cảnh ma tăng.

"Xem ra vẫn là Đại Ma Sư năng lực cao hơn, nhìn càng chuẩn hơn!"

Chúc Vinh không khỏi âm thầm cảm khái, hận không thể mời Dung Phương đi theo làm giám bảo sư cho mình.

"Thúc thúc, quả cầu thủy tinh này bán thế nào?"

Đúng lúc này, một giọng nói non nớt vang lên.

Mấy người Tuyền Châu nhìn thấy quả cầu thủy tinh, cảm thấy hồng hồng nhìn rất đẹp, thế là Tuyền Châu giơ nó lên hỏi.

Chúc Vinh cười nói: "Năm cái thượng phẩm linh thạch!"

Mắc như vậy!

Mọi người tại đây đều âm thầm líu lưỡi.

Nhưng mà nghĩ đến vừa rồi hắc mộc đầu chính là Xá Lợi Tử của ma tăng, bọn họ cũng học được bài học, không có lập tức trách cứ Chúc Vinh lòng dạ hiểm độc.

Mà là vẻ mặt lấy lòng hỏi Dung Phương: "Đại Ma Sư, chắc chắn ngươi biết quả cầu thủy tinh này là vật gì chứ?"

Dung Phương gật gật đầu: "Vật này chính là một món trung phẩm pháp khí, ở trong chứa một đạo Tiên Thiên Huyết Mạch Chi Lực, một khi kích hoạt, đeo ở trên người có thể tăng huyết khí tự thân lên."

"Đối người trong võ đạo thì có giá trị không nhỏ!"

"Thì ra là thế!"

"Trung phẩm pháp khí có thể tăng huyết khí lên, giá này cũng không sai!"

Nghe được Dung Phương giải thích, mọi người tại đây đều âm thầm gật đầu.

"Thật ra thì bọn nhỏ muốn mua, chỉ là vì thích dáng vẻ của nó."

Lúc này, Mộ Ấu Khanh đi đến trước sạp hàng, lấy năm cái thượng phẩm linh thạch ra: "Chỉ cần bọn nhỏ thích, thì đáng giá!"

Thấy được nàng cao quý mỹ lệ như vậy. Tất cả mọi người lộ ra vẻ hiểu rõ, nghĩ thầm cô nương này thoạt nhìn chính là quý tộc hào môn, là một người không thiếu tiền.

Sau khi Mộ Ấu Khanh giao linh thạch xong, mấy người Tuyền Châu cầm quả cầu thủy tinh lên, đi tới trước mặt Lâm Hiên đưa cho hắn như hiến vật quý.

Hỏi: "Cha, quả cầu này giống như lão gia gia đó nói sao?"

Lâm Hiên cười gật đầu: "Đúng, hơn nữa còn tốt hơn hắn nói nhiều!"

Hả?

Nghe được Lâm Hiên nói như vậy, Tây Môn Đồng, Dung Phương, Chúc Vinh và tất cả mọi người đều nhìn về Lâm Hiên.

Lâm Hiên ngụ ý là Dung Phương nói như vậy cũng không chính xác.

Thậm chí có thể nói là xuất hiện sai lầm!

Cái này. . .

"Vị công tử này dáng vẻ phi phàm, chắc hẳn kiến thức cũng phi thường không tầm thường, không bằng ngươi nói một chút xem đây rốt cuộc là vật gì?"

Dung Phương sau khi tỉ mỉ quan sát Lâm Hiên, vội vàng tiến lên nói.

Với kiến thức của hắn, đương nhiên có thể nhìn ra Lâm Hiên phi phàm. Cho nên, dù cho Lâm Hiên nói hắn phán đoán sai hắn cũng không tức giận. Ngược lại một lòng thỉnh giáo, muốn nghe xem Lâm Hiên nói thế nào.

Hơn nữa chẳng những là Dung Phương, ngay cả mấy người Tây Môn Đồng cũng có ý tưởng giống như vậy.

Bọn họ rất hiếu kì, Lâm Hiên sẽ đưa ra kiến giải như thế nào.

Lâm Hiên cưng chiều mà nhìn mấy người Tuyền Châu nói ra: "Nó đúng là một món Tiên Thiên huyết mạch chi vật, nhưng bởi vì bên trong nó ẩn chứa Hỏa Phượng Chi Huyết."

"Cho nên nó vô cùng trân quý, chính là một món thượng phẩm Linh khí!"

Hỏa Phượng Chi Huyết!

Thượng phẩm Linh khí!

Nghe được nói như vậy, bọn người Dung Phương sợ ngây người.

Dung Phương vội vàng nói: "Vậy công tử chứng minh nó ẩn chứa Hỏa Phượng Chi Huyết như thế nào?"

Hắn cảm thấy mình cũng nhìn không thấu diện mạo chân thực của quả cầu thủy tinh này, cũng không thể khiến cho nó khôi phục hình dáng cũ.

Cho nên, hắn cảm thấy phải mời Lâm Hiên động thủ, để lộ bí ẩn này.

"Đơn giản."

Lâm Hiên mỉm cười.

Chân nguyên Đại Thánh Cảnh kinh khủng lập tức vận chuyển, thôi động kích hoạt Hỏa Phượng Huyết Mạch Chi Lực trong quả cầu thủy tinh.

Bành!

Theo một đạo ánh lửa chói mắt nổ tung.

Trong quả cầu thủy tinh lao ra hư ảnh một con Hỏa Phượng Hoàng, trong nháy mắt chiếu sáng ánh mắt tất cả mọi người.

……………………………………..

"Hỏa khí thật mạnh, đúng là Hỏa Phượng!"

"Hỏa Phượng này huyết khí dồi dào bức người như thế, tuyệt đối là cấp Tiên Thiên!"

"Không ngờ được là Linh khí ngay cả Đại Ma Sư cũng nhìn không thấu lại bị công tử mở ra chân diện mục dễ dàng như vậy, công tử thần nhân!"

...

Quần chúng ăn dưa xung quanh đều tán thưởng không thôi.

Âm thầm dò xét Lâm Hiên, sau đó lớn gan suy đoán thân phận Lâm Hiên chắc chắn rất cao quý. Mà có người chú ý tới bốn tiểu bảo bối bên người Lâm Hiên, thậm chí đã đoán được thân phận Lâm Hiên.

Ngay cả Tây Môn Đồng và Dung Phương cũng vui lòng phục tùng Lâm Hiên. Khí chất của Lâm Hiên khiến cho bọn họ cảm thấy kính ngưỡng từ đáy lòng. Không có vì bị Lâm Hiên vạch ra sai lầm mà sinh ra bất mãn.

"Công tử có thể nhìn một cái là nhìn ra được Linh khí lão hủ nhìn không thấu, lại có thể kích hoạt nó dễ dàng như thế, năng lực như thế lão hủ theo không kịp!"

Dung Phương cung kính hành lễ với Lâm Hiên: "Xin cho lão hủ cả gan suy đoán, công tử hẳn là Bắc Huyền Thiên Đế phu?"

Lâm Hiên khẽ gật đầu: "Vâng."

Hắn trả lời như vậy, tất cả mọi đang có mặt ở đây người đều lộ ra vẻ giật mình. Không hổ là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế, đúng là rất đáng gờm!
Chương 300 Chương 300. Cha giúp nghĩ cách cho các ngươi!

Tây Môn Đồng vội vàng tiến lên hành lễ: "Bái kiến Bắc Huyền Thiên Đế phu!"

Thế giới Ma tộc, cường giả vi tôn, càng bợ đỡ hơn nhân tộc. Lâm Hiên chẳng những thân phận hiển hách, lại tiểu thí ngưu đao là có thể vượt xa Dung Phương, một trong số Thiên Ma Giới Thập Đại Ma Sư.

Theo Tây Môn Đồng, như vậy rất đáng để kính sợ.

Cho nên dù là phụ thân của hắn là Khải U Ma Quân nghe tiếng xa gần, hắn cũng chủ động tiến lên hành lễ chào hỏi.

Đối với cử động của hắn, bọn người Chúc Vinh đều cảm thấy đương nhiên.

"Đế phu nếu coi trọng bất kỳ vật gì trên sạp hàng đều có thể cầm đi!"

So với Tây Môn Đồng, Chúc Vinh mở ra điều kiện tốt hơn cho Lâm Hiên. Cho dù Lâm Hiên lấy sạch đồ trên sạp hàng hắn thì hắn cũng không cảm thấy đau lòng chút nào, thậm chí còn lấy đó làm vinh hạnh.

Phải biết bây giờ Vô Sinh Quốc cũng thuộc về Bắc Huyền Thiên. Mà Lâm Hiên là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế, cho dù tốn giá lớn bao nhiêu nịnh bợ lấy lòng, Chúc Vinh đều cảm thấy đáng giá.

Lâm Hiên lắc đầu: "Những thứ khác thì miễn đi."

Ngoại trừ quả cầu thủy tinh ẩn chứa Hỏa Phượng huyết mạch chi lực, hắn chướng mắt những vật khác.

"Cha, có thể buộc quả cầu này lại không? Ta sợ làm rơi!" Tuyền Châu nói.

"Đúng thế, cầm trong tay không cẩn thận sẽ rơi!" Tuyền Hi gật gật đầu.

"Nếu mất đi vậy thì thật là đáng tiếc!" Tuyền Hàm vẻ mặt thành thật.

Tuyền Ấu gật cái đầu nhỏ: "Đúng đó, dù sao cũng là tấm lòng thành của tiểu di."

Lâm Hiên vẻ mặt cưng chiều cười nói: "Cha nghĩ cách cho các ngươi!"

Cho dù là bất cứ tiểu hài tử nào cũng sẽ xem món đồ chơi mới mua được như bảo bối, không nỡ vứt bỏ. Đương nhiên Lâm Hiên phải thỏa mãn yêu cầu của chúng nữ nhi, nghĩ cách giúp các nàng.

Thế là hắn kêu Mộ Ấu Khanh đi sạp hàng trang sức bên cạnh mua một sợi dây đỏ. Sau đó vận dụng tu vi và kỹ năng luyện khí cấp Tông sư của mình, trực tiếp cắm một đầu của sợi dây đỏ vào trong quả cầu thủy tinh.

Thấy cảnh này, tất cả mọi người đang có mặt ở đây chấn kinh.

Động tác này của Lâm Hiên mặc dù vô cùng đơn giản nhưng chỉ cần là người có một chút kiến thức thì có thể nhìn ra hắn đang luyện khí!

Cái gọi là luyện khí. Chẳng những bao gồm luyện chế pháp bảo và vũ khí mới, tăng cường uy lực của pháp bảo và vũ khí. Còn bao gồm thay đổi đặc thù hoặc là cách sử dụng, khiến cho nó có được chức năng mới.

Mà Lâm Hiên dùng một sợi dây thừng xỏ xuyên qua quả cầu thủy tinh, đây chính là đang thay đổi đặc thù của quả cầu thủy tinh.

"Bắc Huyền Thiên Đế phu dùng một sợi dây bình thường để luyện chế thượng phẩm Linh khí, quả là quá sức tưởng tượng!"

"Đương nhiên, so với tưởng tượng thì càng đáng sợ hơn là thủ đoạn luyện khí của hắn, khiến cho người ta kinh động như gặp thiên nhân, đứng hàng Tông sư a!"

Giờ khắc này, ngay cả Dung Phương cũng nhịn không được ở trong lòng cảm thán liên tục.

Nhất cử nhất động của Lâm Hiên hoàn toàn đổi mới thế giới quan của hắn.

So với Lâm Hiên, Dung Phương thậm chí cảm thấy Khải U Ma Quân cũng kém hơn một chút!

Mà chẳng những Dung Phương, Tây Môn Đồng cũng không nhịn được sinh ra ý tưởng giống vậy. Trong lúc nhất thời, hai người chỉ cảm thấy lần này tao ngộ Lâm Hiên đúng là được mở rộng tầm mắt, phá vỡ nhận thức!

"Tốt!"

Lâm Hiên xỏ dây qua quả cầu thủy tinh, sau đó thắt lại, như vậy thuận tiện cho chúng nữ nhi cầm trong tay.

"Như vậy thì sẽ không thành vấn đề!"

"Cha đúng là quá lợi hại!"

Các tiểu nha đầu đều cực kỳ vui mừng, nhịn không được leo lên trên người Lâm Hiên, hôn hắn mấy cái.

Mộ Ấu Khanh ở bên cạnh tràn ngập sùng bái cười.

Nàng cảm thấy muốn học tập chăm con như thế nào, làm như thế nào để được bọn nhỏ thích. Không cần thỉnh giáo bất kỳ kẻ nào, chỉ cần đi theo bên cạnh biểu tỷ phu mình là được rồi!

"Đế phu thủ bút như thần nhân, đúng là khiến người ta mở rộng tầm mắt!"

Tây Môn Đồng vẻ mặt tán thưởng: "Ta nghe nói hôm nay ở Quan Hà Thành có một trận đấu thú vô cùng long trọng, nếu không có Đế phu tham gia thì chắc chắn sẽ thiếu đi một phần vui thú!"

Đấu thú?

Nghe được cái tên mới lạ này, mấy người Tuyền Châu đều ánh mắt sáng lên.

"Cha, cái gì là đấu thú?" Tuyền Châu vội hỏi.

Lâm Hiên nói: "Chính là giống như nhân tộc đua ngựa, sẽ xuất hiện các loại ma thú giỏi về chạy, mọi người cùng lên đài thi đấu tỷ thí!"

"A, thì ra là thế, vậy chắc chắn rất thú vị!"

Các tiểu nha đầu gật gật đầu, nhanh chóng nhớ kỹ tri thức này.

Lâm Hiên cưng chiều nói: "Nếu như các ngươi cảm thấy hứng thú, vậy cha sẽ dẫn các ngươi đi xem một chút."

"Được!"

Các tiểu nha đầu lập tức vui vẻ không thôi.

Mà Tây Môn Đồng cũng nở một nụ cười.

Hắn nhắc tới đấu thú, ý là muốn mời Lâm Hiên đến đó. Bây giờ Lâm Hiên vì chúng nữ nhi mà đến đó, khiến cho hắn có chút mừng rỡ.

Kể từ đó, hắn có thể biểu hiện trước mặt Lâm Hiên nhiều một chút.

Hắn tự tin, sau khi trở về nếu nói cho phụ thân của mình Khải U Ma Quân biết là mình làm quen Bắc Huyền Thiên Đế phu, chắc chắc Khải U Ma Quân sẽ khen hắn thông minh.

Sau đó, Lâm Hiên và Mộ Ấu Khanh dẫn theo một đám hài tử đi theo Tây Môn Đồng, Dung Phương đến hội trường đấu thú.

...

Quan Hà Thành, tây ngoại ô, chân núi.

Nơi đây có một tòa thành đá cự đại, chiếm diện tích trăm dặm, đắp từ hắc thạch, thoạt nhìn vừa cổ lão vừa huyền diệu. Còn nếu như có cao thủ tinh thông trận pháp ở đây thì có thể nhìn thấy trên không cổ thành này có ma lực mơ hồ dao động.

Đây là vì cổ thành này được một cái ma trận cường đại mà viễn cổ bao phủ. Cái ma trận này có công dụng là áp chế tu vi của hết thảy ma thú trong cổ thành, chỉ giữ lại lực lượng nhục thân thuần túy nhất của bọn chúng.

Mà tòa thành này chính là sân thi đấu ma thú nghe tiếng gần xa.

Lúc này, sân thi đấu không còn chỗ ngồi.

Hơn mười vạn người đang điên cuồng lớn tiếng khen hay cỗ vũ cho các loại ma thú trong sân thi đấu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK