Tuyền Hàm giật mình, nàng và Tuyền Hi, Tuyền Ấu vui vẻ nhìn về phía cổng, quả nhiên thấy Đông Hoàng Tử U đi đến.
Đông Hoàng Tử U mặc một bộ váy mỏng tử sắc dài bó sát người. Thiết kế một chiếc thắt lưng nhỏ nơi eo khiến cho nàng càng đẹp hơn, tôn lên vẻ đep của hai ngọn núi.
Một tay chống eo thon, dáng vẻ như liễu rủ phù phong, mang tới cho người ta cảm giác mềm mại.
Váy dài chấm đất chẳng những không có che khuất đùi ngọc, đường cong của nàng mà ngược lại theo bước tiến của nàng càng lộ ra thêm vẻ gợi cảm.
Ánh mắt Lâm Hiên dồn trên người Đông Hoàng Tử U, không khỏi hơi khẽ cau mày.
Nàng bị thương!
Đông Hoàng Tử U lại vẻ mặt giống như ngày thường, cưng chiều ôn nhu nhìn mấy người Tuyền Châu: "Mẫu thân nghe Tuyền Hàm bảo bối nói như vậy, lập tức tới!"
Mặc dù là nói dối nhưng Đông Hoàng Tử U biết hài tử phải được dỗ dành, chắc chắn các nàng thích nghe mình nói như vậy.
Đây là kỹ xảo nói chuyện với bọn nhỏ mà nàng học được từ thư tịch trong mấy ngày gần đây. Sở dĩ đọc loại sách này là vì đề cao mình ở phương diện chăm con, cố gắng tới gần Lâm Hiên.
Quả nhiên!
Tuyền Hàm hết sức kích động vỗ tay: "Oa! Thật là lợi hại!"
Nàng và Tuyền Châu, Tuyền Hi, Tuyền Ấu vội vàng nhảy xuống ghế, vọt tới bên người Đông Hoàng Tử U giữ chặt tay của nàng.
"Mẫu thân, đêm nay có nhiều đồ ăn ngon, ngươi nhất định phải ăn nhiều một chút giống như chúng ta!"
"Tốt!"
Đông Hoàng Tử U ôn nhu cười.
Sau khi kết thúc trận ác chiến với Tư Mã Vô Tướng, nàng trở lại Huyền Băng Cung nhanh chóng xử lý chính vụ liên quan, đồng thời sắp xếp những chuyện tiếp theo.
Kết thúc, nàng lập tức lên đường tiến về Thủy Tinh Cung.
Muốn đến thăm bọn nhỏ, ăn cơm chơi đùa với các nàng, hưởng thụ niềm vui gia đình.
Làm nàng ngạc nhiên là Lâm Hiên lại làm một bàn đồ ăn, giống như biết nàng muốn tới.
Mặc dù biết đây chỉ là trùng hợp nhưng vẫn khiến cho trong lòng nàng không khỏi có chút ấm áp.
Lúc ăn cơm, Đông Hoàng Tử U nhìn Lâm Hiên một chút, sau đó để đũa xuống, nói ra: "Lâm Hiên, có chuyện ta muốn hỏi cái nhìn của ngươi."
Lâm Hiên gật gật đầu: "Ngươi nói."
Đông Hoàng Tử U: "Giáp Quốc khai chiến với Ất Quốc, quốc quân Ất Quốc bày kế tiêu diệt một bộ phận binh lính tinh nhuệ của Giáp Quốc nhưng quốc quân Giáp Quốc cực kỳ mạnh, thực lực tương đương quốc quân Ất Quốc, thậm chí hơi chiếm ưu thế."
"Quốc quân Ất Quốc không cách nào đánh bại quốc quân Giáp Quốc, chỉ có thể đánh cho trọng thương, tự mình cũng bị tổn thương thu binh về nước, ngươi cảm thấy theo xuống tình thế hai nước sẽ phát triển như thế nào?"
Xét thấy lúc trước Lâm Hiên đưa ra rất nhiều kiến giải có kiến thức. Đông Hoàng Tử U cảm thấy mình phải thảo luận thế cục giữa Bắc Huyền Thiên với Cửu Đỉnh Thiên với hắn một chút.
Đương nhiên, vì để tránh cho Lâm Hiên và bọn nhỏ lo lắng. Nàng cố ý giấu diếm chiến sự giữa Bắc Huyền Thiên và Cửu Đỉnh Thiên, lấy Giáp Quốc và Ất Quốc thay thế.
Lâm Hiên thuận miệng nói ra: "Lần này hai nước Giáp Ất quyết đấu, Ất Quốc chiếm một chút ưu thế."
"Nhưng Giáp Quốc để uẩn vẫn còn, cho nên quốc quân hai nước ai trở nên mạnh hơn trước thì có hi vọng đánh bại đối phương."
Có được Cực Đạo Thánh Thư. Lâm Hiên có thể tìm tới mấy ngàn loại ví dụ như vậy trong nháy mắt, đối với Giáp Quốc và Ất Quốc ai có thể thắng lợi hắn cũng có thể nói ra mấu chốt để chiến thắng.
Hơn nữa hắn còn có thể đánh giá ra Ất Quốc mà Đông Hoàng Tử U nói chính là chỉ Bắc Huyền Thiên. Hắn cảm thấy Đông Hoàng Tử U không có nói rõ Bắc Huyền Thiên có chiến sự có thể là không muốn để cho mấy người Tuyền Châu lo lắng, cho nên hắn cũng không có vạch trần.
"Nói hay lắm."
Đông Hoàng Tử U khẽ vuốt cằm. Những gì Lâm Hiên nói giống như những gì nàng nghĩ, muốn đánh bại Cửu Đỉnh Thiên, trọng yếu nhất là đánh bại Cửu Đỉnh Đại Đế.
"Nhưng mà Giáp Quốc đã tổn thất một bộ phận tinh nhuệ, chẳng lẽ Ất Quốc không thể cường công Giáp Quốc?"
Đông Hoàng Tử U cũng cân nhắc qua điểm này, đó chính là mình dẫn trọng binh Bắc Huyền Thiên tiến đánh Cửu Đỉnh Thiên.
Lâm Hiên khẽ lắc đầu: "Quốc quân Ất Quốc bị trọng thương, tuy có trọng binh nơi tay nhưng rõ ràng không có phần thắng."
"Dù sao Giáp Quốc ngoại trừ binh sĩ ra thì còn có vô số cao thủ võ đạo bảo hộ."
"Cái gọi là bắt giặc bắt vua trước, chỉ có đánh bại quốc quân Giáp Quốc mới có thể đánh bại Giáp Quốc mà ít thương vong nhất."
Hắn vừa mới dứt lời, Đông Hoàng Tử U đôi mắt đẹp sáng lên, mắt thả dị sắc.
Bắt giặc bắt vua trước! Câu nói này như thể hồ quán đỉnh, làm tất cả nghi hoặc và xoắn xuýt của nàng lập tức quét sạch sành sanh. Nàng hạ quyết tâm, tiếp theo sẽ chuyên tâm nghiên cứu biện pháp đối phó Tư Mã Vô Tướng. Mau chóng để cho mình có năng lực miểu sát Tư Mã Vô Tướng, như thế mới có thể lấy tốc độ nhanh nhất để Bắc Huyền Thiên chiến thắng.
Không suy nghĩ nữa, ánh mắt nàng có chút tán thưởng nhìn Lâm Hiên: "Ngươi không theo chính đúng là khuất tài."
Lâm Hiên lắc đầu cười một tiếng: "Có thể chăm sóc tốt cho mấy người Tuyền Châu thì đã rất thỏa mãn rồi, những chuyện khác đều không quan trọng với ta."
Đông Hoàng Tử U âm thầm lắc đầu. Nam nhân này nếu có một chút dã tâm thì tốt. Bây giờ chăm con thì thật là tốt. Nhưng về sau bọn nhỏ không cần chăm nữa thì cũng nên có chút việc chính để làm chứ?
Nhưng mà nàng biết muốn thay đổi Lâm Hiên thì rất khó, không thể gấp nhất thời.
Thêm Lâm Hiên đúng là rất có kiến giải khi phân tích mọi chuyện, luôn có thể cho nàng một chút dẫn dắt mới, chuyện này khiến tâm tình nàng rất tốt.
"Ăn cơm đi."
Đông Hoàng Tử U dùng ngữ khí ôn nhu hiếm thấy nói.
Lâm Hiên gật gật đầu, không cần phải nhiều lời nữa.
"Ngô!"
Ngay khi Đông Hoàng Tử U giơ đũa lên lần nữa, bỗng nhiên cảm thấy phần bụng đau đớn một hồi.
Mấy đạo huyền lực xung kích kinh mạch tạng phủ của nàng một cách dã man, mặc dù cực lực khống chế nhưng vẫn không nhịn được yết hầu ngòn ngọt, một tia máu tươi từ khóe miệng tràn ra.
Chương 742 Chương 742. Lật đổ thế giới quan của Đông Hoàng Tử U!
Mấy người Tuyền Châu nghe được động tĩnh vội vàng nhìn về phía Đông Hoàng Tử U, thấy khóe miệng nàng có máu thì lập tức giật nảy mình.
"Khóe miệng mẫu thân có máu!"
"Ai nha! Mẫu thân là sinh bệnh sao?"
"Thật là nhiều máu, sao lại như vậy?"
"Mẫu thân không có sao chứ!"
...
Bọn nha đầu lập tức thả bát đũa xuống, bổ nhào vào trong ngực Đông Hoàng Tử U. Bốn đôi mắt đen nhánh tràn đầy lo âu và đau lòng.
"Mẫu thân không sao!"
Đông Hoàng Tử U vội vàng nâng ngọc thủ lên, bóp ra một đạo linh khí lau đi vết máu ở khóe miệng. Đồng thời, nàng vận chuyển chân nguyên, tiên pháp ma công sát nhập cùng thi triển, muốn muốn mạnh mẽ ngăn chặn thương thế trong cơ thể.
Thương thế là Cửu Đỉnh Đại Đế Tư Mã Vô Tướng để lại. Trận chiến ở Phong Hàn Cốc, Tư Mã Vô Tướng diễn biến ra Cửu Châu Thần Đỉnh pháp tướng, có lực lượng pháp tắc siêu cấp kinh khủng. Khi Đông Hoàng Tử U hóa thành Hỏa Phượng Hoàng cứng đối cứng chạm vào Cửu Châu Thần Đỉnh, không ngừng bị lực lượng pháp tắc của Thần Đỉnh công kích.
Chín lần giằng co. Mặc dù Đông Hoàng Tử U đánh tan Thần Đỉnh pháp tướng của Tư Mã Vô Tướng nhưng cũng bị tổn thương. Mà tổn thương này khó trị nhất chính là mười hoàng kim khiếu huyệt ở đan điền. Mười hoàng kim khiếu huyệt này lấy huyệt Khí Hải làm chủ.
Chính là Đông Hoàng Tử U dung hợp rất nhiều công pháp tu tiên và tu ma, xây dựng ra khiếu huyệt một lần nữa. Bọn chúng cứng cáp mạnh mẽ hơn so với ba trăm sáu mươi khiếu huyệt của người tu đạo bình thường, có thể dung nạp Tiên Ma chi khí đồng thời vận hành. Có thể thu nạp nhiều linh khí hơn, chuyển vận đến toàn thân trong nháy mắt.
Tầm quan trọng không cần nói cũng biết!
Cửu Châu Thần Đỉnh của Tư Mã Vô Tướng đáng sợ ở chỗ lực lượng pháp tắc nó thả ra như giòi trong xương. Một khi bị lực lượng pháp tắc này gây thương tích thì vết thương không ngừng bị lực lượng pháp tắc xâm nhập, khó mà chữa trị.
Với tu vi và công pháp trước mắt của Đông Hoàng Tử U, hoàn toàn không thể trừ tận gốc lực lượng pháp tắc này ra khỏi cơ thể. Cho nên nàng chỉ có thể cưỡng chế áp chế, đồng thời nhịn cảm giác đau đớn do bị thương mang đến.
"Mẫu thân, để cha xem cho ngươi một chút đi!"
"Đúng đó, cho dù chúng ta bị thương như thế nào thì cha đều có thể nhanh chóng trị tốt cho chúng ta!"
"Ừm, lần trước ta đá chân sưng lên, cha giúp ta chữa rất nhanh, mẫu thân, ngươi cũng nhìn thấy nha!"
Mặc dù Đông Hoàng Tử U nói không có sao nhưng các nha đầu vẫn rất lo lắng. Các nàng biết mẫu thân của mình là một nữ hài cực kỳ mạnh mẽ, cho dù bị thương cũng sẽ không nói cho người khác biết. Cho nên bọn họ đều ra sức thuyết phục Đông Hoàng Tử U nhờ Lâm Hiên chữa bệnh. Hơn nữa các nàng tin chắc với năng lực của cha mình thì chắc chắn có thể trị cho mẫu thân rất nhanh.
Lâm Hiên nhìn Đông Hoàng Tử U một chút: "Ta bắt mạch cho ngươi."
Hắn vừa mới phát hiện tư thế đi đường của Đông Hoàng Tử U hơi cứng ngắc, cho nên đoán có thể là nàng bị thương. Bây giờ Đông Hoàng Tử U thổ huyết, hắn biết nàng bị trọng thương, đương nhiên phải giúp nàng chữa khỏi triệt để. Mà trong y đạo hắn biết có một loại huyền thuật tên là "Đọc Mạch Thuật".
Dựa vào huyền thuật này thì có thể căn cứ tình huống nhân thể kinh mạch mà nhìn ra tất cả tật bệnh trên người. Loại huyền thuật này còn chuẩn hơn dùng linh khí điều tra. Nếu ở kiếp trước thì là kỹ thuật chụp cộng hưởng từ.
"Ừm!" Đông Hoàng Tử U duỗi ra cổ tay trắng như tuyết.
Lần trước thấy Lâm Hiên giúp Tuyền Ấu chữa mắt cá chân, Đông Hoàng Tử U cảm thấy hẳn là Lâm Hiên hiểu một chút tri thức y đạo cơ sở. Mà y đạo chẩn bệnh, quan trọng vọng, văn, vấn, thiết.
Lâm Hiên muốn bắt mạch giúp mình, thoạt nhìn đúng là có chút ý như vậy. Nhưng mà Đông Hoàng Tử U bị Tiên Khí gây thương tích, không như chứng bệnh bình thường. Nàng cũng không tin Lâm Hiên dùng thủ pháp y đạo cơ sở là có thể trị cho mình được.
Nhưng ở trước mặt chúng nữ nhi, nàng không thể cự tuyệt hảo ý của Lâm Hiên, đành phải phối hợp.
Lâm Hiên khoác ngón tay lên trên cổ tay Đông Hoàng Tử U, cảm nhận được cảm xúc tinh tế tỉ mỉ.
Nhưng mà giờ phút này hắn không rảnh thưởng thức da thịt trơn nhẵn của Đông Hoàng Tử U mà âm thầm vận dụng "Đọc Mạch Thuật" nhìn trộm kinh mạch của Đông Hoàng Tử U.
Rất nhanh, hắn phát hiện gần đan điền của Đông Hoàng Tử U có thương. Vết thương cực kì huyền diệu, chính là bị lực lượng pháp tắc của Tiên Khí gây thương tích, cắt đứt liên hệ giữa đan điền của Đông Hoàng Tử U và khiếu huyệt gần đó. Khiến cho linh khí trong cơ thể Đông Hoàng Tử U không thể tiến vào đan điền, lại không thể từ đan điền ra.
Thương thế này tạo thành đau đớn cực lớn. Đồng thời một khi lấy linh khí cưỡng ép áp chế thì sẽ khiến cho thương thế nặng thêm. Vừa rồi Đông Hoàng Tử U thổ huyết là vì cưỡng chế lấy linh khí áp chế thương thế mới tạo thành tác dụng ngược như thế.
"Tra ra cái gì rồi?" Đông Hoàng Tử U thấy Lâm Hiên trầm mặc, thuận miệng hỏi một chút.
Lâm Hiên ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn Đông Hoàng Tử U: "Bụng ngươi khí huyệt dồn ứ, đan khiếu bị cắt đứt mới dẫn đến cấp khí công tâm, khí huyết dâng lên mà thổ huyết."
Đông Hoàng Tử U sau khi nghe xong yên lặng cười một tiếng. Lâm Hiên nói như vậy cũng có chút đúng. Ví dụ như là khí huyệt dồn ứ, đan khiếu bị cắt đứt cũng phù hợp thương thế của Đông Hoàng Tử U.
Nhưng nghĩ kĩ lại thì loại thuật ngữ này trong sách thuốc nào cũng có, cũng không có chỗ đặc biết gì. Dựa vào chẩn bệnh như thế này thì có thể trị hết thương thế của mình sao?
Đông Hoàng Tử U âm thầm lắc đầu không thôi. Nhưng mà nàng cũng không muốn đả kích lòng tự tin của Lâm Hiên, tiếp tục hỏi: "Như vậy phải nên làm như thế nào mới có thể trị?"
Lâm Hiên: "Lấy chỉ ấn huyệt vị mấu chốt hẳn là có thể khơi thông."
Chương 743 Chương 743. Lật đổ thế giới quan của Đông Hoàng Tử U! (2)
Đến Cổ Thần Cảnh, Lâm Hiên có thể hội tụ một loại lực lượng pháp tắc có năng lực chữa trị rất mạnh từ hư vô thiên địa, hóa giải lực lượng pháp tắc đang tổn thương Đông Hoàng Tử U.
Đương nhiên, nó cần dựa vào y kỹ cấp Tông sư, dùng đầu ngón tay đưa những lực lượng pháp tắc này vào trong khiếu huyệt bị thương của Đông Hoàng Tử U.
Đông Hoàng Tử U không khỏi mỉm cười: "Vậy ngươi giúp ta thử một chút đi."
Lấy chỉ ấn, đây chính là xoa bóp tiêu chuẩn. Dùng xoa bóp để hóa giải thương tích do Tiên Khí tạo thành? Đông Hoàng Tử U cảm thấy thế giới quan của bản thân sắp bị lật đổ.
"Ừm."
Bởi vì hai người ngồi kế nhau, Lâm Hiên nói Đông Hoàng Tử U nghiêng người sang, lấy ngón trỏ tay phải đặt trên bụng Đông Hoàng Tử U. Chỗ chạm đến, cảm giác bóng loáng và co dãn kinh người phản hồi đến ngón tay Lâm Hiên.
Làn da như thế nào khiến cho Lâm Hiên không khỏi cảm thán, nữ nhân này bảo dưỡng thật là tốt, cực kỳ tốt!
Trên người nàng ngoại trừ biểu tượng mẫu tính cực kỳ to lớn ra thì cho dù là dáng người hay là da thịt đều như ngọc, hơn thiếu nữ gấp trăm ngàn lần.
"..." Thân thể Đông Hoàng Tử U có chút cứng đờ. Dù là đêm bốn năm trước, nàng cũng không để cho Lâm Hiên đụng vào bụng mình. Không ngờ được là loại cảm giác này kỳ quái xao động như thế.
Ngay trước mặt chúng nữ nhi, nàng cố gắng bảo trì trấn định, mặc cho Lâm Hiên ấn.
Khi Lâm Hiên thoáng dùng sức, Đông Hoàng Tử U khẽ chau mày, cảm giác huyệt Khí Hải phần bụng có chút đau nhức.
"Ừm?"
Nhưng mà nàng cũng lập tức cảm nhận một dòng nước ấm kỳ dị chậm rãi tuôn từ huyệt Khí Hải ra. Mặc dù cực kỳ nhỏ nhưng có thể cảm nhận được rõ ràng.
"Hắn nhẹ nhàng ấn xuống một cái, khiến cho linh khí trong huyệt Khí Hải mơ hồ có xu thế lưu thông, thần kỳ như vậy?"
Đông Hoàng Tử U không cảm nhận được lực lượng pháp tắc Lâm Hiên đưa vào, cũng không cảm nhận được hắn có linh lực dao động. Cho nên nghĩ là hắn chỉ dựa vào ấn bình thường. Chuyện này khiến nàng giật mình, suýt nữa bị phá vỡ tam quan.
Lúc này Lâm Hiên lại nhô ra ngón tay thứ hai, ấn lên trên đan điền của Đông Hoàng Tử U.
Ông ~
Đông Hoàng Tử U chỉ cảm thấy phần bụng hơi chấn động một chút. Một dòng nước ấm cực nhỏ từ khí hải tiến vào đan điền, cảm giác cực kỳ thoải mái ấm áp.
"Thông thật!"
Đôi mắt đẹp của Đông Hoàng Tử U lấp lóe hào quang kinh dị. Nàng phát hiện đan điền và huyệt Khí Hải chẳng những không có cách trở mà linh khí vận hành cũng không có cảm giác đau đớn.
"Không nên động." Lâm Hiên nhắc nhở.
Lúc này Đông Hoàng Tử U mới chú ý tới phần bụng sóng ngầm cuồn cuộn, khiến cho nàng nhịn không được khép hai chân lại, tư thế thoạt nhìn có chút kỳ quái. Một màn này khiến cho nàng hai gò má đỏ ửng, có chút choáng.
Nhưng mà nàng che giấu vẻ ngượng ngùng của mình rất tốt, hơi tách hai chân ra, khôi phục lại vị trí cũ.
Nhìn thấy Đông Hoàng Tử U bảo trì trấn định, Lâm Hiên tiếp tục dùng ngón tay ấn, đồng thời hội tụ những lực lượng pháp tắc có khả năng chữa trị đến đan điền của Đông Hoàng Tử U khiếu huyệt gần đó.
"Tốt."
Tổng cộng ấn mười lần, Lâm Hiên chữa khỏi mười hoàng kim khiếu huyệt của Đông Hoàng Tử U.
Giờ phút này, Đông Hoàng Tử U cảm thấy cực kỳ thoải mái, thư thích. Nàng vội vàng vận chuyển linh khí trong cơ thể, lấy tốc độ cực nhanh vận chuyển qua lại giữa đan điền và mười hoàng kim khiếu huyệt tám mươi mốt chu thiên.
"Hoàn toàn phục hồi như cũ thật!"
Trong lòng Đông Hoàng Tử U kinh thán không thôi, nhịn không được ném một ánh mắt tán thưởng cho Lâm Hiên: "Ngươi khiến cho ta phải lau mắt mà nhìn."
Bởi vì không cảm nhận được Lâm Hiên có bất kỳ linh lực dao động nào. Đông Hoàng Tử U cảm thấy Lâm Hiên có thể hóa giải thương thế của mình, nguyên nhân trọng yếu nhất là hắn dùng thủ pháp xoa bóp, khơi thông linh khí của mình. Khiến cho linh khí trong cơ thể mình sinh ra tác dụng, hóa giải lực lượng pháp tắc của Cửu Châu Thần Đỉnh.
Mà trước đó mình cứ lấy tiên pháp ma công xung kích, áp chế lực lượng pháp tắc của Cửu Châu Thần Đỉnh, không để mắt đến khâu cơ sở là khơi thông, bởi vậy mới không thể trừ tận gốc.
Cho nên nói, Lâm Hiên xoa bóp tạo nên kỳ hiệu, mặc dù rất đơn giản nhưng lại cực kỳ quan trọng. Điểm này làm cho Đông Hoàng Tử U đại khai nhãn giới, đánh giá Lâm Hiên đề cao rất nhiều.
Mà nhìn thấy Lâm Hiên chữa khỏi cho Đông Hoàng Tử U, mấy người Tuyền Châu vẫn đang luôn cuốn nở một nụ cười, thở phào nhẹ nhõm.
Các nha đầu vội vàng bổ nhào vào trong ngực Lâm Hiên, ôm hắn lắc tới lắc lui, vui vẻ không thôi.
"Cha thật lợi hại!"
"Cha quả nhiên là nam hài tử lợi hại nhất trên thế giới!"
"Cha đối xử với chúng ta quá tốt, đối xử với mẫu thân cũng quá tốt, ta rất hạnh phúc!"
"Ừm ừm ừm, ta và Tiểu Cửu đều vội vàng đến muốn bay lên trời!"
Nhìn thấy bọn nha đầu ôm mặt Lâm Hiên hôn tới hôn lui, Đông Hoàng Tử U cực kỳ hâm mộ. Nàng không có chút đố kỵ nào, trong lòng tràn đầy ấm áp. Lâm Hiên có thể thân mật với các cô con gái như thế khiến cho nàng cảm thấy cực kỳ ấm áp.
"Đa tạ!"
Chờ bọn nha đầu buông Lâm Hiên ra, Đông Hoàng Tử U ánh mắt nhu hòa nói.
Lâm Hiên tùy ý nói: "Người một nhà không cần nói cảm ơn?"
"Ừm." Đông Hoàng Tử U khẽ vuốt cằm.
Lâm Hiên biểu hiện cực kỳ bình thản nhưng Đông Hoàng Tử U có thể cảm nhận ra hắn rất quan tâm gia đình này, chuyện này khiến cho nàng có nhiều hảo cảm hơn với Lâm Hiên.
Nam nhân này đáng giá để mình ở bên cạnh hắn cả đời.
Mấy người Tuyền Châu nhào vào trong ngực Đông Hoàng Tử U, vừa rồi các nha đầu cảm thấy lo lắng vì bệnh tình của Đông Hoàng Tử U, bây giờ lại cực kỳ hưng phấn.
Tuyền Châu ôm cánh tay Đông Hoàng Tử U thật chặt: "Mẫu thân, sau này nếu như có cảm thấy khó chịu thì phải nói cho cha biết để cho hắn giúp ngươi!"
Tuyền Hi khẽ gật đầu: "Ừm, cha đối xử với mẫu thân tốt như vậy, chắc chắn hắn sẽ giúp ngươi!"
Tuyền Hàm vẻ mặt trịnh trọng nói: "Đúng đó, mẫu thân, cho dù bị thương như thế nào thì cha cũng có thể trị được!"
Chương 744 Chương 744. Đông Hoàng Tử U không giết được ngươi, ta có thể!
Tuyền Ấu biết Đông Hoàng Tử U là một nữ hài tử mạnh mẽ, dứt khoát nói ra: "Mẫu thân, trên người người còn tổn thương không?"
"Có cần cha sờ bụng xoa chân giúp ngươi hay không?"
Đông Hoàng Tử U nghe vậy không khỏi gương mặt đỏ lên. Đến Thánh Cảnh, thân thể giác quan cực kỳ nhạy cảm. Vừa rồi Lâm Hiên ấn bụng mình, cảm giác kỳ quái đó vẫn còn quanh quẩn quanh đây. Nếu lại để cho hắn vò bụng xoa chân thì còn đến đâu?
Nàng vội vàng lắc đầu: "Mẫu thân đã hoàn toàn khỏi hẳn, các bảo bối yên tâm!"
"A a, vậy là tốt rồi!"
Lúc này các nha đầu mới yên tâm.
Lâm Hiên quan sát vẻ mặt ngượng ngùng của Đông Hoàng Tử U, không khỏi âm thầm lắc đầu cười một tiếng. Nữ nhân này bình thường lãnh khốc cường thế tới cực điểm. Nhưng khi gặp phải chủ đề ái muội giữa nam nữ thì sẽ trở nên hồn nhiên hiếm thấy.
Như vậy cũng có hương vị khác.
Bữa tối tiếp tục.
Có lẽ là thương thế khỏi hẳn, Đông Hoàng Tử U tâm tình tốt, ăn nhiều hơn trước đó một chút.
Trong bữa tiệc, nàng còn nhắc đến một chuyện: "Các bảo bối, trước đó mẫu thân nói sẽ xây dựng kình đảo cho các ngươi, bây giờ đã làm xong, ngày mai mẫu thân dẫn các ngươi đi chơi được không?”
“Được?"
Trước đó vài ngày, nàng tiến về cực uyên thâm hải bên ngoài Bắc Huyền Thiên, tìm được thi thể một con thượng cổ kình ngư. Đưa nó từ đáy biển về Bắc Huyền Thiên, sau đó lấy vạn năm băng tuyết đóng băng thành núi, sai người chế tạo thành hải đảo.
Mắt thấy kình đảo đã xây dựng xong, nàng quyết định ngày mai sẽ dẫn chúng nữ nhi đi chơi. Mặt khác, trên kình đảo có một thứ phi phàm, ngày mai là ngày thu hoạch.
Đông Hoàng Tử U cảm thấy vận khí tốt, nói không chừng ngày mai công lực của mình có thể tiến thêm một tầng.
"Tốt a!"
"Mẫu thân thật tốt!"
Bọn nha đầu hưng phấn đập tay, sau đó cũng tiến lên trước hôn Đông Hoàng Tử U một lúc lâu.
Cảm nhận được chúng nữ nhi nhiệt tình như vậy, Đông Hoàng Tử U nhất thời nét mặt tươi cười như hoa. Sau khi ăn xong bữa tối, nàng lại tắm rửa cho bọn nha đầu, cùng Lâm Hiên dỗ các nàng chìm vào giấc ngủ.
Cho đến trăng sáng treo cao trên trời mới trở về Huyền Băng Cung.
Sau khi Đông Hoàng Tử U đi, Lâm Hiên không buồn ngủ. Mắt thấy bọn nha đầu đã ngủ say, hắn xuống giường. Từ lời nói của Đông Hoàng Tử U hôm nay, Lâm Hiên suy đoán nàng có một trận ác chiến với Đế Hoàng của phương thiên địa nào đó.
Chuyện như vậy, Lâm Hiên cảm thấy đi Huyền Băng Cung dạo một vòng là có thể biết được. Cho nên tiếp theo hắn muốn đi tìm hiểu rõ ràng đối phương là ai, sau đó tiêu diệt.
Dám đánh mẫu thân của nữ nhi của mình thành như vậy, Lâm Hiên phải đưa hắn vào Địa Ngục, một khắc cũng không muốn chờ!
Giống như Lâm Hiên nghĩ, trong Huyền Băng Cung, hắn dễ dàng tra ra được là ai đả thương Đông Hoàng Tử U.
"Cửu Đỉnh Đại Đế Tư Mã Vô Tướng, ngươi chờ đó cho ta!"
"Đông Hoàng Tử U không giết được ngươi, ta có thể!"
Lâm Hiên hóa thành một đạo tật quang, nhanh như điện chớp bay về phía Cửu Đỉnh Thiên.
...
Cửu Đỉnh Thiên, Hoàng Lăng. Kiến trúc Hoàng Lăng xa hoa tráng lệ, nằm ở phương nam Thần Đỉnh Cung Cửu Đỉnh Thiên. Tất cả kiến trúc có bố cục phù hợp phong thuỷ đại cát, hô ứng với Thần Đỉnh Cung. Tạo thành thế nam bắc, vô hình hội tụ khí vận toàn bộ Cửu Đỉnh Thiên.
Trung ương Hoàng Lăng, dưới mộ Đế Hoàng được phòng bị nghiêm mật nhất có một cái mật thất lớn.
Trên đài cao trung ương mật thất có một bộ Huyền Kim Cổ Quan. Phía trên khắc vô số minh văn viễn cổ phức tạp, có vô số đạo pháp trận quấn quanh gia trì. Không chỉ thoạt nhìn vô cùng tôn quý, lại cấm kỵ rất sâu, lộ rõ viễn cổ Đế Hoàng chi uy.
Giờ phút này Cửu Đỉnh Đại Đế Tư Mã Vô Tướng đang đứng trước Huyền Kim Cổ Quan, ánh mắt lộ ra vẻ cung kính: "Thái tổ gia gia, bây giờ Cửu Đỉnh Thiên của tôn nhi hãm sâu trong gian nan khổ cực, tôn nhi chiến một trận với Bắc Huyền Thiên Nữ Đế, bất hạnh bị thương."
"Vì mau chóng chữa trị thương thế, tôn nhi cả gan mở ra cổ quan, mong thái tổ gia gia chớ trách!"
Tư Mã Vô Tướng cúi người thật sâu, sau đó vận chuyển chân nguyên, lấy linh lực xóa đi rất nhiều pháp trận phía ngoài Huyền Kim Cổ Quan.
Căn cứ cổ tịch Hoàng tộc ghi chép. Huyền Kim Cổ Quan ngoại trừ trong đó có hài cốt của Thái tổ hoàng đế Tư Mã Hồng Thiên ra thì còn có một kiện chí bảo vô thượng. Nếu như Cửu Đỉnh Thiên gặp được nguy cơ trước nay chưa từng có, Đế Hoàng đương nhiệm Cửu Đỉnh Thiên có thể mở cổ quan, lấy chí bảo ra.
Có được bảo vật này, cho dù bị thương như thế nào cũng có thể nhanh chóng khôi phục lại trong nháy mắt. Lại còn có thể thông qua bảo vật này đạt được một môn vô thượng thần thông, trấn áp thiên hạ.
Theo Tư Mã Vô Tướng, bây giờ Cửu Đỉnh Thiên tổn thất mấy trăm vạn tinh nhuệ, mình cũng bị trọng thương. Mà Bắc Huyền Thiên sĩ khí còn đó, Bắc Huyền Thiên Đế phu Lâm Hiên còn chưa lộ diện, Cửu Đỉnh Thiên áp lực vô cùng lớn. Cho nên hắn cảm thấy bây giờ chính là thời điểm mở cổ quan lấy chí bảo ra.
Ầm ầm ~
Một tiếng vang thật lớn, sau đó cổ quan mở ra. Một bộ hài cốt trắng như tuyết yên tĩnh nằm trong cổ quan, bên cạnh là một cái đỉnh đen nhánh.
"Đây chính là vô thượng chí bảo của Cửu Đỉnh Thiên chúng ta?"
Tư Mã Vô Tướng có chút giật mình, bảo vật ngoại hình không giống như hắn tưởng tượng, thoạt nhìn thường thường không có gì lạ.
Nhưng mà Tư Mã Vô Tướng biết cổ tịch ghi chép không có sai. Hơn nữa pháp trận cấm chế gia trì trên Huyền Kim Cổ Quan chỉ có lịch đại Đế Hoàng Cửu Đỉnh Thiên mới có thể mở ra.
Trước hắn, phụ hoàng hắn, tổ phụ hắn chưa hề mở Huyền Kim Cổ Quan ra. Như vậy cũng chứng tỏ là cái đỉnh đen nhánh này chính là vô thượng chí bảo.
Tư Mã Vô Tướng cung kính dùng hai tay lấy cái đỉnh đen nhánh ra.
Bành!
Một đạo kim quang sáng chói đột nhiên nổ tung. Một cỗ tiên lực không cách nào hình dung phóng lên tận trời, biến toàn bộ mật thất thành một cái Tiên Vực.
Chương 745 Chương 745. Đông Hoàng Tử U
Đỉnh nhỏ lắc mình biến thành Kim Sắc Thần Đỉnh. Trên thần đỉnh điêu khắc vô số đồ đằng viễn cổ Thần thú, huyền quang quanh quẩn, lực lượng pháp tắc cuồn cuộn lao nhanh như sông Trường Giang và Hoàng Hà.
Hai hàng chữ trên đó làm cho Tư Mã Vô Tướng sợ hãi thán phục.
"Thiên Mẫu Đỉnh!"
"Cửu Châu Thần Đỉnh chi mẫu, mười đỉnh hợp nhất, Cổ Thần lập hiện!"
Tư Mã Vô Tướng đọc xong thì kích động không thôi.
"Hóa ra Cửu Châu Thần Đỉnh còn có một cái mẫu đỉnh, mà dung hợp mẫu đỉnh này, ta có thể lập tức bước vào Cổ Thần Cảnh!"
"Khó trách cổ tịch nói bảo vật này chính là chí bảo thiên hạ, quả nhiên danh bất hư truyền!"
"Chỉ cần ta đạt tới Cổ Thần Cảnh, miểu sát vợ chồng Huyền Băng Nữ Đế là chuyện dễ như trở bàn tay!"
Tư Mã Vô Tướng cuồng hỉ, lập tức thôi động chân nguyên, phóng ra Cửu Châu Thần Đỉnh trong chín chí tôn khiếu huyệt, dung hợp chúng nó với Thiên Mẫu Đỉnh.
Bành! ! !
Một đạo linh khí vô cùng cuồng bạo từ trong đan điền Tư Mã Vô Tướng bắn ra, hóa thành Thiên Hà Linh Thủy rả rích không dứt cọ rửa toàn thân của hắn. Thương thế do Đông Hoàng Tử U để lại gần như phục hồi như cũ trong nháy mắt.
Khi dung hợp Thiên Mẫu Đỉnh, Cửu Châu Thần Đỉnh trở lại chín chí tôn khiếu huyệt. Quanh người Tư Mã Vô Tướng dâng lên vô biên pháp tắc chi quang. Trong nháy mắt toàn bộ vạn ức ức huyền diệu lực lượng pháp tắc trong Cửu Đỉnh Thiên trở nên tương thông với tâm ý của hắn, nghe hắn điều khiển!
"Cổ Thần Cảnh! Đây chính là lực lượng của Cổ Thần Cảnh!"
"Ha ha ha!"
Tư Mã Vô Tướng cười như điên.
Không đợi Tư Mã Vô Tướng bình phục tâm tình, một đạo quang ảnh huyền diệu hiện lên ở trong thức phủ Linh Hải của hắn. Quang ảnh là một lão giả, đứng đối mặt với Tư Mã Vô Tướng.
"Cô từng lập quy củ, chỉ có Cửu Đỉnh Thiên tao ngộ nguy cơ cực lớn mới được lấy Thiên Mẫu Đỉnh này ra."
"Làm hậu duệ của cô, ngươi dung hợp Thiên Mẫu Đỉnh và Cửu Châu Thần Đỉnh, chứng minh ngươi đúng là người có thiên phú, không thẹn với huyết mạch Tư Mã hoàng tộc ta."
"Cô sẽ truyền thụ ngươi vô thượng thần thông 'Nhiếp Thần Ngự Hồn', có được thần thông này, có thể bỏ qua tất cả phòng ngự, cưỡng chế rút ra thần hồn của đối thủ, phá hủy!"
Không đợi Tư Mã Vô Tướng trả lời, lão giả hóa thành một đạo thần niệm, dung nhập linh thức hắn.
Tư Mã Vô Tướng gần như lĩnh ngộ quyết khiếu của "Nhiếp Thần Ngự Hồn" trong khoảnh khắc, trong lòng cực kỳ kích động.
Môn thần thông này lại có thể không nhìn tất cả phòng ngự của đối thủ, trực tiếp phá hủy thần hồn, mạnh đến không hợp thói thường!
"Đa tạ thái tổ gia gia!"
"Tôn nhi nhất định không phụ hi vọng của thái tổ gia gia, chính tay đâm hết thảy cừu địch, hộ Cửu Đỉnh Thiên ta vạn thế hưng thịnh!"
Tư Mã Vô Tướng biết lão giả là ai. Hai đầu gối quỳ xuống đất, bái Huyền Kim Cổ Quan ba bái. Sau đó đứng dậy, vẻ mặt cực kỳ đắc chí rời khỏi mật thất.
Rất nhanh, hắn đi vào Thần Đỉnh Cung.
Còn chưa đi vào điện thì đã cảm nhận được uy áp trong điện như nước thủy triều, giống như có rất nhiều siêu cấp cường giả tề tụ một đường. Thần Doãn Chí Hải vội vàng chạy ra khỏi điện, vẻ mặt cung kính nói ra: "Bệ hạ, bọn họ đều tới!"
"Ừm." Tư Mã Vô Tướng khẽ vuốt cằm, mang theo bất thế chi uy đi vào điện.
Hô ~
Hắn vừa bước vào điện một bước, uy áp quanh thân khiến cho tất cả mọi người trong điện run lên. Thánh Chủ mười đỉnh cấp Thánh Địa Cửu Đỉnh Thiên và tông chủ mười đỉnh cấp tông môn Cửu Đỉnh Thiên đều lộ ra vẻ kính sợ, vội vàng quỳ lạy Tư Mã Vô Tướng.
"Bái kiến bệ hạ!"
"Bình thân."
Tư Mã Vô Tướng thân hình như chớp, trong chớp mắt đã xuất hiện trên bảo tọa, quan sát mọi người.
Tê!
Khi tất cả Thánh Chủ tông chủ đang có mặt ở đây ngẩng đầu lên thì đều kinh hãi.
Tốc độ thật nhanh!
Hơn nữa lấy tu vi của bọn họ mà lại không phát hiện ra Tư Mã Vô Tướng đi qua trước mặt mình, chuyện này quá đáng sợ!
Vô Song Thánh Địa xếp hạng thứ nhất trong mười Thánh Địa Cửu Đỉnh Thiên, Thánh Chủ Hoắc Thánh Bá chắp tay nói: "Bệ hạ tốc độ như điện, quanh thân có lực lượng pháp tắc đi theo, tiên quang xán lạn, hẳn là đã bước vào Cổ Thần Cảnh?"
Trước khi đi tới Thần Đỉnh Cung, bọn họ còn nghe nói Tư Mã Vô Tướng là Thánh Cảnh đỉnh phong. Nhưng hiện tại xem ra Tư Mã Vô Tướng đã vượt qua Thánh Cảnh, đến cảnh giới mới.
Tư Mã Vô Tướng mỉm cười: "Cô được Thái tổ hoàng đế tương trợ, bây giờ chẳng những đã là Cổ Thần Cảnh, còn có vô thượng thần thông hộ thể."
Thái tổ hoàng đế!
Hắn nói như vậy khiến cho tất cả mọi người ở đây đều lộ ra vẻ kinh ngạ, cực kỳ kính sợ.
Hoắc Thánh Bá tán thán: "Khó trách bệ hạ mạnh như thế, hóa ra là có cơ duyên như thế!"
Tất cả Thánh Chủ và đám tông chủ còn lại đều gật đầu nói phải.
Trong truyền thuyết Cửu Đỉnh Thiên, Thái tổ hoàng đế Tư Mã Hồng Thiên là một tồn tại giống như thần thoại.
Hắn sáng lập Cửu Đỉnh Thiên Tư Mã hoàng triều, mười vạn năm sau thì đạt tới tu vi Cổ Thần Cảnh, trở thành Đế Hoàng mạnh nhất Cửu Thiên Tiên Vực lúc đó.
Nhưng mà hắn cũng không có chuyên tâm mở rộng lãnh thổ mà là một lòng muốn phi thẳng vào Thần Giới hư vô mờ mịt.
Dưới ánh nhìn chăm chú của toàn bộ Cửu Đỉnh Thiên.
Hắn hai lần lấy nhục thân đối cứng Lục Cửu Lôi Kiếp, toàn bộ thành công lui thân.
Trở thành yêu nghiệt chí cường quét ngang Cửu Thiên Tiên Vực trước sau ba ngàn vạn năm.
Sau đó hắn đột phá Lục Cửu Lôi Kiếp, lấy nhục thân đón đỡ Cửu Cửu Thiên Kiếp. Ở lượt thiên kiếp cuối cùng thì hắn bị thiên kiếp đốt cháy nhục thân, chỉ để lại một bộ bạch cốt.
Có người nói hắn đã phi thăng, cũng có người nói hắn bỏ mình ở lượt thiên kiếp cuối cùng. Nhưng cho dù nó như thế nào thì hắn cũng đã từng là tuyệt thế yêu nghiệt quét ngang toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực, có thể xưng thần thoại ở Cửu Đỉnh Thiên!
Bây giờ Tư Mã Vô Tướng nói được Tư Mã Hồng Thiên trợ giúp, chuyện này khiến cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.