Hoắc Thánh Bá cười nói: "Chắc chắn Huyền Băng Nữ Đế không ngờ được là bệ hạ đạt đến cảnh giới Cổ Thần Cảnh nhanh như vậy."
Thánh Chủ Thanh Vân Thánh Địa Giang Tùng Vận nói: "Với uy của bệ hạ, bây giờ tiêu diệt Huyền Băng Nữ Đế dễ như diệt sâu kiến!"
Tất cả Thánh Chủ và đám tông chủ còn lại cũng nhao nhao lên tiếng nói hùa theo, tỏ vẻ bây giờ Tư Mã Vô Tướng đã công che thiên hạ, đủ quét ngang bất kỳ thiên địa nào.
San bằng Bắc Huyền Thiên cũng là chuyện không đáng kể!
Tư Mã Vô Tướng vẻ mặt hào khí như mây, đứng dậy nói ra: "Cô triệu tập các ngươi tới chính là vì muốn lấy tốc độ nhanh nhất cầm xuống Bắc Huyền Thiên!"
"Tuy nói một trận chiến này cô bị Huyền Băng Nữ Đế hố sáu trăm vạn quân, nhưng với công lực của cô bây giờ thì đủ để miểu sát nàng và nam nhân của nàng."
"Mà các ngươi, theo cô cùng san bằng mỗi một khối cương thổ Bắc Huyền Thiên!"
Hoắc Thánh Bá, Giang Tùng Vận và các Thánh Chủ tông chủ vội vàng hành lễ: "Chúng ta đã triệu tập mấy trăm vạn môn hạ đệ tử tinh nhuệ, chờ lệnh của bệ hạ, chúng ta lập tức đánh thẳng tới Bắc Huyền Thiên!"
"Tốt!" Tư Mã Vô Tướng thỏa mãn gật đầu: "Như vậy thì theo cô xuất chinh đi!"
Nói xong, hắn mang theo vạn trượng tiên quang, đi xuống bảo tọa. Muốn muốn dẫn dắt tất cả cường giả mười Thánh Địa, mười tông môn xuất chinh Bắc Huyền Thiên.
Không chờ bọn họ đi ra ngoài. Đột nhiên một đạo uy áp Thần cấp từ trên trời giáng xuống, khiến cho mọi người như rơi vào Thần Hải, trong lòng không khỏi cảm thấy sợ hãi.
Một giọng nói nam tử trầm thấp vang lên: "Chỉ bằng đám ô hợp các ngươi mà còn muốn đối phó Bắc Huyền Thiên?"
Bạch quang lóe lên.
Lâm Hiên áo trắng phần phật, từ hư không đi ra, lạnh nhạt đứng ở trước mặt mọi người.
"Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
Lâm Hiên vừa lộ diện một cái, bọn người Tư Mã Vô Tướng lập tức nhận ra thân phận của hắn.
Vì Bắc Huyền Thiên mà đến, dung mạo đẹp như thần, khí chất siêu phàm như thế, ngoại trừ nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế thì không còn là ai khác!
Sau khi nhận ra Lâm Hiên.
Tư Mã Vô Tướng phất tay áo mà đứng, lạnh lùng hừ một tiếng, biểu cảm cực kỳ khinh thường.
Vô Song Thánh Chủ Hoắc Thánh Bá trầm giọng nói: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, hẳn là ngươi cho rằng chỉ dựa vào một mình ngươi thì có thể ngăn cản chúng ta?"
Tuy nói Thần Đỉnh Cung phòng bị sâm nghiêm, có được hàng trăm pháp trận bảo hộ, trăm vạn cấm vệ tinh nhuệ phòng thủ. Nhưng trong mắt bọn người Hoắc Thánh Bá thì Lâm Hiên công khai xuyên qua tất cả phòng tuyến tiến vào điện cũng không hiếm lạ.
Dù sao hắn là phu quân của Huyền Băng Nữ Đế, nam nhân của một nữ yêu nghiệt đương nhiên cũng là một yêu nghiệt.
Nhưng!
Lâm Hiên mới mở miệng thì giẫm tất cả mọi người dưới chân, chuyện này khiến cho bọn người Hoắc Thánh Bá rất là phản cảm, phẫn nộ.
Dù sao tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều là cao thủ mạnh mẽ nhất giới võ đạo Cửu Đỉnh Thiên. Thánh Chủ mười Thánh Địa đều là Thánh Cảnh trở lên. Mà tông chủ mười tông môn cũng đều là Thánh Cảnh sơ kỳ. Chớ nói chi là phía sau bọn họ còn có cường giả Cổ Thần Cảnh Tư Mã Vô Tướng.
Lâm Hiên miệt thị bọn họ như vậy, có thể nói là cuồng vọng vô độ!
Thanh Vân Thánh Chủ Giang Tùng Vận thẳng thắn nói: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, ta nghe nói Huyền Băng Nữ Đế đã bị bệ hạ đánh thành trọng thương, ngươi muốn báo thù giúp nàng, vậy phải xem mình có sống được tới ngày mai hay không đi!"
Thánh Chủ Thánh Địa, tông chủ tông môn còn lại đều nhao nhao gật đầu đồng ý.
Nơi này là sân nhà Cửu Đỉnh Thiên. Chẳng những có tu sĩ cấp cao nhất, còn có Cửu Đỉnh Đại Đế Cổ Thần Cảnh trấn giữ. Lâm Hiên tùy tiện xâm nhập, khẩu xuất cuồng ngôn, theo như bọn họ nghĩ thì không phải cử chỉ sáng suốt, thậm chí có thể nói là tự tìm đường chết!
Lâm Hiên lấy Hồng Hoang Cổ Kiếm ra, kiếm khí như nước thủy triều, liếc nhìn bọn người Hoắc Thánh Bá một chút: "Một đám cẩu nô tài điên cuồng kêu to, đúng là ồn ào!"
Linh khí nhất bạo, Hồng Hoang Cổ Kiếm phát ra một tiếng viễn cổ long minh.
"Cực Đạo Kiếm Pháp!"
Lâm Hiên đi tới trước một bước, một kiếm bổ ra ngoài.
Hô!
Kiếm thế như điện, kiếm quang bùng lên, kiếm khí oanh minh.
Một kiếm đơn giản như vậy lại bộc phát ra uy lực đáng sợ không thể địch nổi, lôi theo Hồng Hoang tiên khí, hóa thành một đạo cầu vồng đánh thẳng tới bọn người Hoắc Thánh Bá.
"Tê, kiếm khí thật mạnh!"
"Uy lực này có thể trảm thiên!"
Bọn người Hoắc Thánh Bá con ngươi co rụt lại, run lên bần bật dưới kiếm khí đáng sợ. Bọn họ vội vàng vận chuyển chân nguyên, lấy thần công hộ thể mạnh nhất đón đỡ.
Nhưng Hồng Hoang Cổ Kiếm bắn ra tiên kiếm khí như muốn bắn nổ sao trời. Trong chớp mắt bao phủ phạm vi mười dặm, kiếm quang đáng sợ điên cuồng khuếch tán, khiến bọn người Hoắc Thánh Bá không đường để trốn!
Chỉ một hơi.
Hoắc Thánh Bá và Giang Tùng Vận, còn có ba tông chủ khác đều bị kiếm khí nổ thành bột mịn.
"A? !"
Chúng Thánh Chủ và tông chủ còn lại thấy thế đều líu lưỡi. Bọn họ hoàn toàn không ngờ được là Lâm Hiên tiện tay một kiếm lại đáng sợ như thế.
Ngay cả đỉnh cấp Thánh Chủ như Hoắc Thánh Bá và Giang Tùng Vận đều bị miểu sát, như vậy thì trước mặt Lâm Hiên, bọn họ cũng không khác sâu kiến!
"Nam nhân này quả nhiên giống như thân phận của hắn!"
"Thoạt nhìn hắn còn mạnh mẽ hơn Huyền Băng Nữ Đế!"
"Huyền Băng Nữ Đế, nữ tử kiệt ngạo cường thế như thế, nếu như không mạnh bằng nàng thì sao có thể lọt vào mắt của nàng được?"
...
Thánh Chủ Huyền Đình Thánh Địa Vũ Thịnh, tông chủ Vũ Tiên Tông Cô Tinh Trạch, tông chủ Quang Minh Thần Tông Vân Thiên Không nhịn không được thấp giọng bàn tán.
Một kiếm vừa rồi của Lâm Hiên khiến cho bọn họ cảm thấy kiêng kị. Loại kiêng kị này khắc cốt minh tâm, chỉ có tự mình đối mặt Lâm Hiên mới có thể trải nghiệm.
Tư Mã Vô Tướng nghe được tiếng bàn tán của mọi người, biểu cảm không có bất kỳ biến hóa nào. Bình tĩnh không gợn sóng, mang theo vài phần khinh miệt. Hắn có tu vi Cổ Thần Cảnh, Cửu Châu Thần Đỉnh và Thiên Mẫu Đỉnh gia thân, có thể nói công thủ vô địch.
Chương 747 Chương 747. Bắc Huyền Thiên Đế phu còn mạnh hơn Huyền Băng Nữ Đế!
Một kiếm này của Lâm Hiên, trong mắt mọi người thì đã có Thiên Tiên chi uy. Nhưng với hắn thì chỉ thường thôi! Ôm phần tự tin này, hắn cũng không nóng nảy ra tay.
Thứ nhất, hắn nhìn ra Lâm Hiên chưa dốc hết toàn lực, hắn muốn nhìn một chút xem thực lực chân chính của Lâm Hiên như thế nào. Chờ nắm giữ tu vi nội tình của Lâm Hiên, hắn dùng thần thông "Nhiếp Thần Ngự Hồn", như vậy thì cũng dò ra được mức tiêu hao của thần thông này.
Dù sao rất có thể Lâm Hiên sẽ trở thành vong hồn thứ nhất dưới thần thông của hắn. Hắn muốn lợi dụng Lâm Hiên tích lũy kinh nghiệm sử dụng thần thông của mình.
Thứ hai, hắn tạm thời không ra tay chính là vì mười Thánh Chủ và mười tông chủ đều không phải là hạng người hời hợt. Bọn họ là tồn tại đặc thù trong Cửu Đỉnh Thiên.
Tiếp theo, bọn họ hợp lực phản công Lâm Hiên, sẽ rất khủng bố. Tư Mã Vô Tướng cảm thấy Lâm Hiên chưa hẳn có thể chống đỡ được bọn họ phản kích. Căn cứ vào những nguyên nhân này, Tư Mã Vô Tướng quyết định tiếp tục yên lặng theo dõi kỳ biến.
Lúc này Vũ Thịnh, Cô Tinh Trạch và tám Thánh Chủ, bảy tông chủ đã tụ tập lại, đối chọi gay gắt với Lâm Hiên.
Vũ Thịnh rống một tiếng nói: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngươi rất mạnh! Nhưng nếu ngươi khinh thường chúng ta, ta cam đoan ngươi sẽ hối hận!"
Lâm Hiên cười lạnh không nói.
Cố Tinh Trạch nhướng mày: "Ra tay!"
Tám Thánh Chủ, bảy tông chủ lập tức linh khí quanh thân như nước thủy triều, uy áp tựa như biển, ngưng tụ ra đạo đạo kim quang phóng tới vạn dặm trên không trung.
Bành!
Tất cả kim quang hội tụ lại một chỗ, huyễn hóa thành huyễn ảnh chín Thần Đỉnh. Chín cái Thần Đỉnh này không khác gì Cửu Châu Thần Đỉnh! Từng đạo lực lượng pháp tắc huyền diệu, từng đạo tiên khí đạo lực mờ mịt theo ánh sáng mà động, tràn ngập cả phiến thiên địa.
"Rơi!"
Theo tám Thánh Chủ, bảy tông chủ ra lệnh một tiếng. Huyền ảnh Cửu Đỉnh trên vạn dặm không trung tụ lại, không ngừng xoay tròn, rơi thẳng xuống đỉnh đầu Lâm Hiên.
Mắt trần có thể thấy. Nơi huyền ảnh Cửu Đỉnh đi qua, không gian đều đổ sụp từng tầng từng tầng, dường như phải chịu trọng lượng cực lớn.
Hơn nữa huyền ảnh Cửu Đỉnh này có tốc độ cực nhanh, mang tới cảm giác quỷ dị như có thể xuyên qua hư không, gần như trong nháy mắt đã vượt qua vạn dặm đi tới đỉnh đầu Lâm Hiên.
Nhìn thấy Lâm Hiên đứng yên bất động, Vũ Thịnh cuồng cười một tiếng: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngươi cho là mình có thể gánh được?"
Lâm Hiên vẻ mặt khinh miệt: "Nếu biết, đâu cần phải hỏi nhiều?"
Ầm ầm!
Trong lúc nói chuyện, huyền ảnh Cửu Đỉnh ầm vang rơi trên người Lâm Hiên, hư không nổ ra vô số đạo kim quang óng ánh.
Kim quang tiêu tán, Lâm Hiên vẫn lù lù như cũ, hoàn toàn không có bị bất kỳ ảnh hưởng gì.
"..."
Rốt cuộc vẻ mặt Tư Mã Vô Tướng biến đổi, hơi có chút không thể tin. Mà tám Thánh Chủ, bảy tông chủ Vũ Thịnh thì cả kinh thân thể run lên bần bật.
"Sao có thể như vậy được? !"
"Trên đời này không có ai có thể chọi cứng huyền lực Cửu Đỉnh mà chúng ta gia trì mà lông tóc không tổn hao gì, tại sao hắn không bị thương tổn?"
Đón ánh mắt khiếp sợ của chúng Thánh Chủ, tông chủ, Lâm Hiên khinh thường nói: "Các ngươi cho là mình ký kết khế ước với Cửu Châu Thần Đỉnh thì có thể dùng lực lượng của nó trấn sát hết thảy?"
Có được Cực Đạo Thánh Thư.
Lâm Hiên nhìn một cái là nhận ra được sở dĩ bọn người Vũ Thịnh có thể vận dụng Cửu Châu Thần Đỉnh chi lực gia trì huyền ảnh Thần Đỉnh là vì bọn họ ký kết khế ước với Cửu Châu Thần Đỉnh.
Khế ước này chính là Cửu Đỉnh Đại Đế chủ trì, gia trì khí vận chi lực của Cửu Châu Thần Đỉnh đến những Thánh Chủ, tông chủ này, để mỗi người bọn họ trấn thủ một phương, thay Cửu Đỉnh Thiên ổn định khí vận.
Có thể nói trong khoảnh khắc khi những Thánh Chủ tông chủ này ký kết khế ước thì đã trở thành phân thân của Cửu Châu Thần Đỉnh. Càng trực tiếp hơn là bọn họ thành nô bộc trung thực của Cửu Đỉnh Đại Đế.
Mà một chiêu vừa rồi là bọn họ vận dụng Cửu Châu Thần Đỉnh tụ tập khí vận chi lực, mênh mông nặng nề, không thua gì trăm vạn tòa Thông Thiên Sơn.
Nhưng Lâm Hiên có "Vô Địch Cấm Vực" hộ thể, hoàn toàn không cần tốn nhiều sức thì có thể đánh vỡ khí vận chi lực.
"Bắc Huyền Thiên Đế phu ngay cả chuyện này cũng biết!"
Mấy người Vũ Thịnh triệt để kinh ngạc đến ngây người.
Ký kết khế ước với Cửu Châu Thần Đỉnh, trở thành nô bộc của Đại Đế, chia nhau trấn thủ hai mươi vị trí quan trọng của Cửu Đỉnh Thiên. Chuyện này chỉ có mười Thánh Chủ, mười tông chủ bọn họ và Tư Mã Vô Tướng biết, đối ngoại được giữ bí mật tuyệt đối. Bọn họ không ngờ được là Lâm Hiên lại nói ra bí mật của bọn họ.
Chuyện này. . .
"Không hổ là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế, luôn có năng lực ngoài dự liệu!"
Ngay lúc mấy người Vũ Thịnh bọn họ khiếp sợ không thôi, Lâm Hiên bỗng nhiên ra tay.
"Cực Đạo Kiếm Pháp!"
Hồng Hoang Cổ Kiếm Hồng Hoang chi khí bắn ra, chân tiên kiếm khí sắc bén như cửu thiên ngân hà trút xuống, điên cuồng đánh thẳng tới mấy người Vũ Thịnh.
Vừa rồi Lâm Hiên ra tay, sử dụng chiêu thứ nhất của Cực Đạo Kiếm Pháp.
Bây giờ chiêu thứ hai, khí thế trở nên mạnh mẽ vô cùng.
"Kiếm khí thật là khủng khiếp! Mạnh hơn vừa rồi nhiều!"
Cảm nhận được kiếm khí liệt liệt đánh tới, mấy người Vũ Thịnh sợ đến hai chân rung động, suýt nữa không kềm chế được.
"Bắc Huyền Thiên Đế phu, chớ có làm càn!"
Một tiếng bạo rống.
Tư Mã Vô Tướng diễn hóa Cửu Châu Thần Đỉnh pháp tướng, hư không ngưng tụ ra một thanh kim sắc đạo kiếm.
"Chân Vô Đạo Kiếm!"
Kiếm quang sáng rực hung ác bổ về phía Lâm Hiên, chặt đứt mười vạn tầng không gian.
Bành!
Trong nháy mắt kiếm khí của hai người va chạm vào nhau.
Trong không trung bộc phát ra uy lực kinh khủng có thể nghiêng lật mười toà hải vực, sau cơn chấn động mạnh, trọn tòa Thần Đỉnh Cung bị chặt đứt.
"Tê! Kiếm khí thật là khủng khiếp!"
Mấy người Vũ Thịnh sợ đến cuồng nuốt nước bọt, vội vàng vận chuyển chân nguyên trốn xa.
Chương 748 Chương 748. Bắc Huyền Thiên Đế phu còn mạnh hơn Huyền Băng Nữ Đế! (2)
Bọn họ cảm thấy cực kỳ may mắn, nếu không phải Tư Mã Vô Tướng kịp thời ra tay hóa giải kiếm khí của Lâm Hiên thì sợ là bọn họ sẽ bị miểu sát trong nháy mắt.
Lúc này, Tư Mã Vô Tướng vẻ mặt khẽ run lên, mặt lộ một tia thống khổ. Vừa rồi hắn nhìn thấy Lâm Hiên còn không thèm chú ý đòn công kích của huyền ảnh Cửu Đỉnh của mấy người Vũ Thịnh, trong lòng đã cảm thấy không ổn, vội vàng ra tay ngăn cản Lâm Hiên giết chết mấy người Vũ Thịnh.
Nhưng mà nằm ngoài dự tính của hắn là kiếm khí của Lâm Hiên mạnh mẽ đến vượt mức tưởng tượng.
Hắn diễn hóa Cửu Đỉnh thành đạo kiếm nhưng lại không thể áp chế kiếm khí của Lâm Hiên. Ngược lại còn bị kiếm khí của Lâm Hiên phản phệ, kém chút nghiền nát cổ tay phải của hắn.
Đây là chuyện trước đó Tư Mã Vô Tướng hoàn toàn không nghĩ tới!
"Chỉ từ lần giao thủ này cũng biết Bắc Huyền Thiên Đế phu còn mạnh hơn Huyền Băng Nữ Đế!"
"Nếu như không diệt nam nhân này thì không thể nào cầm xuống Bắc Huyền Thiên!"
Tư Mã Vô Tướng vừa nghĩ đến đây, thôi động chân nguyên mạnh nhất, diễn hóa Cửu Đỉnh, biến thành một thanh đạo kiếm vô cùng to lớn.
"Chân Vô Đạo Kiếm! Trảm Thiên!"
Dưới ánh trăng, tay hắn cầm đạo kiếm dài mười vạn trượng phi thân lên, lấy chém rách hư không chi uy bổ về phía Lâm Hiên.
Bọn người Vũ Thịnh thấy thế đều không ngừng run rẩy: "Một kiếm này quá mạnh, như là tiên nhân hạ kiếm, sợ là ngay cả Chân Tiên cũng có thể chặt đứt a!"
Không giống như mấy người Vũ Thịnh, Lâm Hiên đối mặt nghịch thiên nhất kiếm của Tư Mã Vô Tướng thì hoàn toàn không sợ.
"Ngươi chỉ có chút bản lãnh này?"
Quanh người hắn linh khí nhất bạo, hóa thành linh triều theo hắn bay lên.
Mà cảm nhận được linh lực đáng sợ Lâm Hiên thả ra, mấy người Vũ Thịnh sợ hãi đến muốn rách cả mí mắt.
"Cổ Thần Cảnh! Bắc Huyền Thiên Đế phu cũng là Cổ Thần Cảnh!"
Bọn họ không khỏi trong lòng cảm khái, Đông Hoàng Tử U có mưu trí tuyệt thế, Lâm Hiên có tu vi siêu cường, một đôi vợ chồng yêu nghiệt bọn họ, nếu chưa trừ diệt thì tất cả sẽ bị bọn họ nuốt hết!
Dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người đang có mặt ở đây, Lâm Hiên một bộ áo trắng, đã cách kiếm khí của Tư Mã Vô Tướng không đủ ngàn trượng.
"Cực Đạo Kiếm Pháp!"
Lâm Hiên tay cầm Hồng Hoang Cổ Kiếm, nở rộ vạn cổ kiếm quang, dưới bầu trời đêm, liên miên trăm vạn dặm, như cầu vồng kinh thiên vọt tới đạo kiếm của Tư Mã Vô Tướng.
Bành! ! !
Kiếm khí bạo liệt, ngàn vạn dặm, mây bay đều nát, tựa như toàn bộ Cửu Đỉnh Thiên đều chấn động.
Tư Mã Vô Tướng cũng cảm thấy đạo kiếm của mình như va chạm vào một đạo Thiên Môn, chẳng những không cách nào xé rách nó mà ngược lại còn bị đâm đến chia năm xẻ bảy.
"Nguy rồi!"
Tư Mã Vô Tướng cảm thấy không ổn, vội vàng phóng ra Cửu Châu Thần Đỉnh và Thiên Mẫu Đỉnh, hóa thành một cái Thần Đỉnh pháp trận lớn ở phía trên đỉnh đầu của mình.
Thần Đỉnh pháp trận này, bốn phương tám hướng xung quanh nó có vô tận lực lượng pháp tắc quanh quẩn, diễn hóa thành một cái không gian phòng ngự cực mạnh, hoàn toàn bao phủ Tư Mã Vô Tướng.
Bành! ! !
Nhưng khi nghịch thiên kiếm quang của Lâm Hiên rơi lên trên nó.
Toàn bộ không gian bị nổ tung, kiếm khí còn sót lại không chút lưu tình xuyên thấu thân thể Tư Mã Vô Tướng, nổ hắn huyết nhục văng tung tóe.
"A! ! !"
Tư Mã Vô Tướng kêu thảm một tiếng, trùng điệp ngã xuống đất, chỉ cảm thấy xương cốt toàn thân vỡ vụn, tạng phủ đều nứt!
Ánh mắt của hắn rung động nhìn về phía Lâm Hiên.
"Nam nhân này là yêu nghiệt như thế nào!"
Hắn đã sử dụng kiếm chiêu mạnh nhất, đồng thời khi đạo kiếm bị tổn hại thì phóng ra Thiên Mẫu Đỉnh và Cửu Châu Thần Đỉnh, hình thành pháp trận phòng ngự chí cường.
Nào biết được Lâm Hiên chỉ một kiếm thì đã chém đạo kiếm của hắn, sau đó chém vỡ pháp trận phòng ngự của hắn.
Có thể nói là phá vỡ tam quan của Tư Mã Vô Tướng!
Bọn người Vũ Thịnh cũng chấn kinh đến tim phổi muốn nứt. Bọn họ hoàn toàn không ngờ được là Tư Mã Vô Tướng cường hoành như trời lại bị Lâm Hiên một kiếm phá chí cường đạo kiếm và Thần Đỉnh pháp trận.
Lâm Hiên một kiếm kinh thiên, có thể nói là triệt để đánh nát tất cả tự tin và chờ mong của bọn họ. Chỉ với một kiếm này, bọn họ có thể kết luận, Cửu Đỉnh Đại Đế phải xong đời!
"Thế nhân đều nói Huyền Băng Nữ Đế bá đạo cường thế, nhưng chỉ có tự mình trải qua mới biết được Bắc Huyền Thiên Đế phu mới là một bức tường không thể vượt qua của Bắc Huyền Thiên!"
"Đời này tao ngộ Bắc Huyền Thiên Đế phu chính là bất hạnh của chúng ta!"
Thậm chí bọn người Vũ Thịnh nhịn không được trong lòng rên rỉ.
Mà giờ phút này Tư Mã Vô Tướng cảm xúc phun trào, rung động bất an.
Làm sao bây giờ?
Hắn điên cuồng hỏi mình.
Bây giờ nhục thân bị phế, tu vi hạ xuống một nửa, hắn đã không thể chính diện chống lại Lâm Hiên. Chẳng lẽ chỉ có thể chờ chết sao?
Nhìn bóng người tiêu sái tuấn mỹ của Lâm Hiên từ kiếm quang đi ra, Tư Mã Vô Tướng gấp đến độ kém chút liệt hỏa công tâm.
"Có!"
Đột nhiên ánh mắt của hắn sáng lên, nghĩ đến mình còn có một đòn sát thủ hoành áp thiên hạ.
Thần thông, Nhiếp Thần Ngự Hồn!
Nghĩ tới đây, hắn vội vàng điều động toàn bộ chân nguyên, thi triển ra thần thông.
"Bắc Huyền Thiên Đế phu, nhận lấy cái chết!"
Hô!
Một vệt kim quang từ trên người Tư Mã Vô Tướng phóng lên tận trời, ngưng tụ thành một bàn tay màu vàng óng lớn trong hư không, hung ác chụp vào Lâm Hiên.
Bọn người Vũ Thịnh thấy thế, tất cả đều ánh mắt run lên.
"Chẳng lẽ đây là trấn thiên thần thông của Cửu Đỉnh Thiên chúng ta, Nhiếp Thần Ngự Hồn?"
"Tê! Xem ra chính là môn thần thông này!"
Làm đỉnh cấp đại lão giới võ đạo Cửu Đỉnh Thiên, bọn họ biết rõ các loại thần thông trong thiên địa mình. Nhiếp Thần Ngự Hồn, môn thần thông này chính là cấm kỵ thần thông chỉ có Tư Mã hoàng tộc mới có, đặc điểm là kim sắc hư vô chi thủ.
Chương 749 Chương 749. Hắn đúng là đến từ Thần Giới!
Mấy người Vũ Thịnh cảm thấy bây giờ Tư Mã Vô Tướng bị phế nhục thân, huyền kỹ và công pháp đều rất khó thi triển. Chiêu duy nhất có thể thi triển ra, thay đổi xu hướng suy tàn chỉ có môn thần thông Nhiếp Thần Ngự Hồn này.
"Xem ra chắc chắn là lấy được thần thông truyền thừa từ Thái tổ hoàng đế, thần thông này có thể bỏ qua tất cả phòng ngự, nói không chừng có thể thu được kỳ hiệu, miểu sát Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
Nghĩ tới chuyện này, bọn người Vũ Thịnh không khỏi mừng rỡ, cảm thấy mùa xuân lại tới.
Hô ~
Nhưng mà bàn tay màu vàng óng vừa tiếp xúc đến Lâm Hiên thì bị một cỗ thần lực huyền diệu biến thành hư vô. Một màn này khiến cho nụ cười vừa xuất hiện trên mặt bọn người Vũ Thịnh cứng lại.
"A? Tại sao lại như vậy?"
"Cửu Đỉnh khí vận chi lực không gây thương tổn được hắn, chí tôn thần thông Cửu Đỉnh Thiên chúng ta cũng không thể làm gì được hắn, rốt cuộc hắn có hộ thể huyền công gì?"
Lâm Hiên không nhúc nhích thì có thể hóa giải các loại thế công chí cường. Tư thái vô địch thiên nhân hợp nhất này khiến cho bọn người Vũ Thịnh tam quan sụp đổ.
Mà Tư Mã Vô Tướng thì hoàn toàn tuyệt vọng.
Hắn vốn cho rằng, mình được thái tổ gia gia truyền thừa thần thông, có thể trong nháy mắt vô địch khắp thiên hạ. Nào biết được danh xưng trấn thiên thần thông của Cửu Đỉnh Thiên nhưng lại không gây ra được sóng gió gì trước mặt Lâm Hiên! Đừng nói miểu sát Lâm Hiên, ngay cả một sợi lông của hắn đều không động được!
"Ngươi không phải người của Cửu Thiên Tiên Vực, ngươi đến từ Thần Giới?"
Tư Mã Vô Tướng nhịn không được hỏi.
Hắn cảm thấy năng lực Lâm Hiên đã vượt ra khỏi nhận thức, chỉ với hộ thể huyền công của hắn thì đã áp đảo Cửu Thiên Tiên Vực.
Lâm Hiên đi tới trước mặt Tư Mã Vô Tướng, tay cầm Hồng Hoang Cổ Kiếm chỉ trán hắn: "Nói cho ngươi ngươi cũng không hiểu, an tâm nhận lấy cái chết là được rồi."
"Chờ một chút!"
Ngay khi hắn muốn động thủ, một đạo bạch quang như thiểm điện rơi xuống.
Lâm Hiên xoay người nhìn lại, là một bộ xương trắng như tuyết. Trong lòng ngực khô lâu có một đoàn kim quang hỗn hỗn độn độn lấp lóe. Trong quang mang có hư ảnh một lão giả.
Tư Mã Vô Tướng không khỏi ánh mắt run lên: "Thái tổ gia gia!"
Trước đó ở Hoàng Lăng, Tư Mã Hồng Thiên chỉ truyền thụ thần thông thì biến mất khiến Tư Mã Vô Tướng không có thời gian gặn hỏi hắn còn sống hay không.
Bây giờ Tư Mã Vô Tướng kết luận.
Vô cùng có khả năng Tư Mã Hồng Thiên còn sống, nếu không thì không thể nào vận dùng thần niệm điều khiển hài cốt, xuất hiện ở trước mặt mình.
Bọn người Vũ Thịnh thấy thế thì khiếp sợ không thôi. Bọn họ cũng không nhịn được suy đoán có phải Tư Mã Hồng Thiên còn sống hay không. Nếu còn sống thật, như vậy tu vi của hắn sẽ kinh khủng bực nào!
Tư Mã Hồng Thiên nhìn Lâm Hiên, lên tiếng nói ra: "Cô chính là Cửu Đỉnh Thiên, Tư Mã hoàng tộc chi tổ, Tư Mã Hồng Thiên, đây là một đạo thần niệm cô để lại Cửu Thiên Tiên Vực."
"Bắc Huyền Thiên Đế phu, cô xin ngươi nể mặt một lần, để lại một đạo huyết mạch cuối cùng của Tư Mã hoàng tộc, cô thể cam đoan từ nay về sau Cửu Đỉnh Thiên và Bắc Huyền Thiên vĩnh viễn giao hảo!"
Hắn thốt ra lời này, Tư Mã Vô Tướng và bọn người Vũ Thịnh chấn kinh đến tột đỉnh. Tư Mã Hồng Thiên ngụ ý là hắn còn sống! Như vậy cũng chứng tỏ là hắn không ở Cửu Thiên Tiên Vực mà ở thượng giới!
Thượng giới, đó chính là Thần Giới trong truyền thuyết!
Như thế xem xét, tu vi Tư Mã Hồng Thiên đã vượt qua Cổ Thần, hạ giới thì có thể miểu sát tất cả chí cường giả Cửu Thiên Tiên Vực!
Mấy người Tư Mã Vô Tướng đều cảm thấy đối mặt tồn tại cường hoành bực này, chắc chắn Lâm Hiên sẽ cẩn thận làm việc, nói không chừng sẽ dừng tay trở lại Bắc Huyền Thiên.
Nhưng mà Lâm Hiên lại cười lạnh một tiếng: "Ngươi là cái thá gì mà muốn ta nể mặt ngươi?"
Chỉ cần dám động đến các cô con gái hoặc là mẹ ruột của các nàng Đông Hoàng Tử U, thiên vương lão tử đều phải giết!
Đừng nói một đạo thần hồn của Tư Mã Hồng Thiên, cho dù Tư Mã Hồng Thiên xuất hiện ở đây thì Lâm Hiên cũng mặc xác hắn!
Vung kiếm lên, bành một tiếng.
Lâm Hiên chém khô lâu Tư Mã Hồng Thiên thành mảnh vỡ.
"Bắc Huyền Thiên Đế phu, con đường này là chính ngươi chọn, ngươi chờ đó!"
Thần hồn Tư Mã Hồng Thiên phát ra một tiếng hò hét cuối cùng, nhanh chóng biến mất ở giữa thiên địa.
Thấy cảnh này, Tư Mã Vô Tướng và bọn người Vũ Thịnh sợ hãi đến mất khống chế.
Bọn họ hoàn toàn không ngờ được là Lâm Hiên ngoan tuyệt, quả quyết động thủ như thế, một chút mặt mũi cũng không cho!
"Ngay cả thái tổ gia gia đều không để vào mắt như thế, người này cực kỳ phách lối cuồng hoành!"
"Xem ra, đúng là hắn đến từ Thần Giới, hơn nữa còn có lai lịch!"
Tư Mã Vô Tướng suy đoán như thế.
Lấy lại tinh thần, Tư Mã Vô Tướng nhìn thấy Lâm Hiên đã cầm kiếm bay lên trời cao.
Sau đó nghe Lâm Hiên lạnh nhạt nói: "Lúc đầu ta muốn trực tiếp giết các ngươi, nhưng Tư Mã Hồng Thiên ở trên trời nhìn, vậy thì để động tĩnh lớn hơn một chút."
Tư Mã Vô Tướng nghe vậy không khỏi trái tim co rụt lại: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngươi muốn làm gì?"
Lâm Hiên không có trả lời mà điều động chân nguyên toàn thân, sử xuất một chiêu chí cường của "Cực Đạo Kiếm Pháp".
Hô hô hô!
Khi hắn nâng Hồng Hoang Cổ Kiếm lên bầu trời, toàn bộ Cửu Đỉnh Thiên mưa gió đột biến, ức vạn dặm đều bị một đạo tinh quang sáng chói bao phủ.
Dưới bóng đêm yếu ớt, vô số lưu tinh xông ra bầu trời đêm, điên cuồng tụ đến trên Thần Đỉnh Cung.
Một màn này làm cho tất cả mọi người trong Cửu Đỉnh Thiên run rẩy.
"Mưa sao băng, chuyện này trước nay chưa từng có!"
"Vô số lưu tinh rơi xuống, đồng thời tuôn tới Thần Đỉnh Cung, đây là Cửu Đỉnh Đại Đế đang vận công hay là thiên ngoại thần nhân ra tay với Thần Đỉnh Cung?"
"Có thể điều khiển mưa sao băng ở phạm vi như thế, chuyện này tuyệt không phải phàm nhân có thể làm được, cái gọi là thiên hữu dị tượng thì có yêu nghiệt ra tay, tối nay sắp có việc xảy ra!"
...
Chương 750 Chương 750. Hiếu tâm bạo rạp!
Dưới ánh nhìn chăm chú của vô số người.
Mưa sao băng kinh khủng hội tụ thành tinh quang, rơi vào Hồng Hoang Cổ Kiếm của Lâm Hiên.
Khí thế liệt liệt, có thể trảm tinh thần, có thể đoạn tinh hà!
Đối mặt đạo kiếm quang cực kỳ kinh khủng này, Tư Mã Vô Tướng và bọn người Vũ Thịnh triệt để im lặng.
Ý nghĩ duy nhất trong lòng chính là: Mạng ta xong rồi!
Lúc này, Lâm Hiên cầm kiếm đánh xuống, kiếm khí tung hoành một tỷ dặm!
"Cực Đạo Kiếm Pháp!"
"Tinh Kiếm!"
Ầm ầm! ! ! !
Kiếm quang đáng sợ vừa hạ xuống, xoắn nát Tư Mã Vô Tướng và bọn người Vũ Thịnh.
Tính cả Thần Đỉnh Cung, phạm vi ba ngàn vạn dặm, tất cả kiến trúc đều bị đánh thành bột mịn.
Cửu Đỉnh Thiên Đế Hoàng Tư Mã Vô Tướng, ngay cả kiến trúc hoàng quyền vĩnh viễn trở thành lịch sử!
Bắc Huyền Thiên, Huyền Băng Cung.
Ánh bình mình vừa hé rạng, từng tia nắng ấm áp xuyên thấu sương mù nồng đậm, chiếu vào Dưỡng Tâm Điện.
Xuyên qua song cửa sổ, chiếu vào bàn đọc sách.
Ánh nắng rơi vào ngón tay như ngọc của Đông Hoàng Tử U, phản xạ ra ánh sáng chói lòa. Ngón tay của nàng tinh tế thon dài, khớp xương như trúc, cực kì đẹp. Ánh nắng ấm áp trải qua băng vụ, chiếu lên trên tay của nàng, khiến cho khung cảnh như mộng ảo.
Trên bàn sách, ánh nến dần trở nên yếu ớt, mà tia sáng trong điện dần sáng lên. Tấu chương thành đống, chứng tỏ là Đông Hoàng Tử U bận rộn suốt cả đêm chưa chợp mắt.
Đưa tay buông xuống một phần tấu chương cuối cùng, nàng lộ ra vẻ nhẹ nhõm nói: "Cuối cùng cũng phê duyệt xong!"
Có được Bắc Huyền Thiên và Động Nguyên Thiên, Đông Hoàng Tử U càng thêm bận rộn chính vụ. Nhưng mà đối với người một lòng muốn làm sự nghiệp như nàng thì cho dù bận rộn đi nữa cũng có thể chấp nhận, cũng đáng!
Một đạo huyền hắc quang mang xuất hiện trong Dưỡng Tâm Điện.
Trên mặt Nhược Ảnh lộ ra vẻ vui sướng và hưng phấn: "Bệ hạ, việc vui!"
Đông Hoàng Tử U nhíu mày một cái: "Nói nghe một chút."
Nhược Ảnh: "Cửu Đỉnh Đại Đế triệu tập mười Thánh Chủ, mười tông chủ Cửu Đỉnh Thiên gặp mặt ở Thần Đỉnh Cung, lại chết hết trong một đêm! Thần Đỉnh Cung đã bị san thành bình địa!"
"Ồ?"
Đôi mắt phượng mỹ lệ của Đông Hoàng Tử U xuất hiện một tia dị sắc, chuyện này đúng là việc vui!
Nàng đang rầu chuyện đối phó Cửu Đỉnh Đại Đế thì hắn và một đám cường giả đỉnh cấp giới võ đạo Cửu Đỉnh Thiên bị giết. Chuyện này đúng là trời phù hộ, có thể nói là hoàn mỹ!
"Là ai giết bọn họ?"
Đông Hoàng Tử U vừa hỏi vừa suy nghĩ như bay. Mình vừa ác chiến một trận với Cửu Đỉnh Đại Đế thì hắn bị người giết, chuyện này quá trùng hợp. Rất giống như là có người cố ý hành động!
Nhược Ảnh: "Là Thiên Ngoại Lưu Tinh!"
"Ừm?" Đông Hoàng Tử U nghe vậy lông mày nhíu một cái: "Thiên tượng?"
Sao băng, chính là mưa sao băng, chính là một loại thiên tượng tương đối ít thấy. Đông Hoàng Tử U chưa từng nghĩ tới sẽ là lưu tinh thiên tượng san bằng Thần Đỉnh Cung.
Chuyện này khiến nàng ngửi được một tia hương vị không giống như bình thường.
Nhược Ảnh cẩn thận nghĩ nghĩ, nói: "Trước mắt chuyện duy nhất có thể xác nhận là đúng là lưu tinh thiên tượng tru sát Cửu Đỉnh Đại Đế và nhiều cao thủ như vậy."
"Lúc ấy đám sao băng đó gần như che đậy toàn bộ Cửu Đỉnh Thiên, sau đó mới hội tụ đến Thần Đỉnh Cung."
"Có thể nghĩ đối mặt đám sao băng lớn như thế, cho dù Cửu Đỉnh Thiên chi chủ cũng khó có thể chống đỡ!"
Đông Hoàng Tử U trầm tư một lát, hít sâu một hơi nói: "Đủ loại sự kiện thoạt nhìn đều là trùng hợp nhưng tuyệt đối không phải như thế!"
"Đám sao băng đầu tiên là che đậy Cửu Đỉnh Thiên, sau đó hội tụ Thần Đỉnh Cung, chắc chắn là có người đang thao túng!"
"Có thể điều khiển sao băng ở phạm vi như thế..."
Dù là nhất đại Nữ Đế, Đông Hoàng Tử U cũng không khỏi lộ ra vẻ kính sợ.
Bởi vì năng lực bực này đã vượt qua phạm trù phàm nhân, chính là thiên nhân Chân Tiên mới có thể làm được!
Chẳng lẽ là người kia?
Đông Hoàng Tử U không nhịn được nghĩ đến người thần bí đó. Nếu là người thần bí, như vậy thì có thể giải thích được tại sao trong thời khắc nhạy cảm như vậy, Cửu Đỉnh Đại Đế và Thần Đỉnh Cung đột nhiên bị diệt.
Nhưng mà như vậy thì người thần bí đó đã đạt đến cấp Chân Tiên, không phải phàm nhân trong Cửu Thiên Tiên Vực.
Nàng và người này chênh lệch quá lớn!
Muốn để lộ khăn che mặt bí ẩn của người đó thì phải tốn nhiều tâm huyết hơn mới được!
Ngực có chút chập trùng, đường cong to lớn sung mãn ưu mỹ chập chùng, Nhược Ảnh sợ hãi thán phục.
Đông Hoàng Tử U thở dài ra một hơi: "Cho dù như thế nào thì Cửu Đỉnh Đại Đế bị diệt là việc vui lớn."
"Ngươi nhanh chóng an bài nhân thủ tiến về Cửu Đỉnh Thiên, mau chóng điều tra quan thần có trọng quyền trong Cửu Đỉnh Thiên, còn có nhân vật quan trọng trong giới võ đạo Cửu Đỉnh Thiên, lập danh sách chi tiết giao cho trẫm."
"Đồng thời mật thiết chú ý các phương diện trong Cửu Đỉnh Thiên, xem có thể tìm ra dấu vết liên quan đến chuyện lần này để lại hay không."
"Rõ!" Nhược Ảnh lộ ra vẻ hưng phấn.
Nữ Đế hạ mệnh lệnh này, nói rõ nàng chuẩn bị chiếm đoạt Cửu Đỉnh Thiên. Bắc Huyền Thiên lần lượt chiếm đoạt Động Nguyên Thiên và Cửu Đỉnh Thiên, thời khắc huy hoàng gần ngay trước mắt!
Sau khi Nhược Ảnh rời đi, Đông Hoàng Tử U nhìn thoáng qua sắc trời, ánh mắt trở nên ôn nhu ấm áp: "Hôm qua hứa dẫn mấy người Tuyền Châu đi kình đảo, bây giờ Cửu Đỉnh Thiên thế cục đã định, cũng có thể buông lỏng một hơi, dẫn các nàng đi chơi."
Đông Hoàng Tử U đứng dậy tiến về Thủy Tinh Cung. Khi đi vào Thủy Tinh Cung, mấy người Tuyền Châu đang ăn điểm tâm, salad hoa quả.
Đi Hồng Hoang cổ đảo một chuyến trở về, Lâm Hiên lại dùng sữa của Hồng Hoang Nãi Mã điều chế salad hoa quả mới.
Trải qua nhiệt độ cao sấy khô, để vào bồn ngọc giữ ấm đặc chế, không chỉ có thể lâu dài bảo trì tươi ngon ấm áp, lại rất ngon, khiến cho bọn nhỏ ăn mà không ngừng hô to.