Mục lục
Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 241 Thanh Vân Kiếm của ta! (1)

Đây là một kích toàn lực của Tịch Lệ, bộc phát tất cả tiềm năng, uy lực so sánh với bình thời còn muốn lớn hơn vài phân.

Đùi phải của Diệp Vân đá mạnh, nhưng mà bắp chân bị bắt chặt, căn bảnkhông cách nào triệt thoái phía sau, mắt thấy một quyền sẽ bị đánhtrúng, tình huống nguy cấp chí cực, trong cơ thể cửu tinh chợt cuồng bạo vận chuyển, toàn bộ hóa thành huyền băng chi khí, che ở trong bụng.

Oanh một tiếng, Tịch Lệ một quyền oanh ở bụng Diệp Vân, đem Diệp Vân oanh bay ngược ra.

- Đi chết đi, Tịch Lệ ta tung hoành hơn mười năm, giết người vô số, chỉ bằng ngươi cũng muốn giết lão phu, còn non lắm ?

Tịch Lệ càn rỡ cười to, lấy uy lực một quyền kia của mình, coi như làĐịa Tôn cấp đỉnh phong, bị oanh ở bụng bộ vị yếu hại bực này, cũng làhẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Hắn cười đáp một nửa, chỉ thấy "Sưu " một tiếng, một đạo hàn quang bắn nhanh tới.

Đạo hàn quang này mau đạt đỉnh phong, Tịch Lệ thậm chí còn chưa kịpnghĩ kia là vật gì, chỉ nghe "Phốc " một tiếng, nơi cổ họng máu tươi bắn nhanh ra, để lại một lổ máu nhìn thấy mà giật mình, Tịch Lệ há miệng,một chút thanh âm cũng phát không ra, một hồi lâu, tròng mắt mất điquang thải, thân thể ầm ầm té xuống.

Diệp Vân bay ra hơn 10m, ngã nhào trên đất, giãy giụa ngồi dậy, cảmthụ được huyền khí trong cơ thể hỗn loạn, mặc dù đan điền nhận lấy mộtít chấn động, nhưng không có đáng ngại, xem ra mình vẫn là quá coithường những Địa Tôn cường giả này, cho là mình có thể bằng tu vi đánhbại Tịch Lệ, không nghĩ tới cuối cùng vẫn là muốn nhờ phi đao.

Chung quanh các Địa Tôn cường giả đang kịch chiến thấy một màn như vậy,trong lòng cũng nghiêm nghị cả kinh, Tịch Lệ đã chết ? Diệp Vân cuốicùng rốt cuộc là dùng cái gì giết Tịch Lệ ? Một đạo hàn quang kia là vật gì ? Ám khí ? Tại sao mặt đất sau lưng Tịch Lệ lại là cái gì cũng không lưu lại ?

Một Địa Tôn trung kỳ cường giả tung hoành hơn mười năm, lại chết ở trong tay một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, nếu như không phải là tậnmắt nhìn thấy, bọn họ quả quyết sẽ không tin tưởng!

Một đám Thiên Khôi Tinh Tông Địa Tôn cường giả kinh sợ nảy ra, bọn họ đã liên tiếp hao tổn hai Địa Tôn cao thủ!

- Tịch Lệ đã chết, Phương Bách, đi giết tiểu tử kia!

Một Thiên Khôi Tinh Tông Địa Tôn đỉnh phong cường giả giận quát mộttiếng, ngăn cản hai Địa Tôn cường giả của Hiên Dật dược tôn ở bên cạnh,một Thiên Khôi Tinh Tông Địa Tôn sơ kỳ cường giả hướng Diệp Vân chạytới, Vân sắc hung ác.

- Cẩn thận ám khí của hắn!

Bên cạnh có người nhắc nhở.

Địa Tôn sơ kỳ cường giả gọi Phương Bách kia hừ lạnh một tiếng, nếu nhưkhông phải là Tịch Lệ quá mức khinh thường, há lại sẽ bị Diệp Vân ámtoán, hắn có đề phòng, ám khí của Diệp Vân căn bản không thể nào bịthương hắn!

Huyền khí hỗn loạn bên trong thân thể còn không có khôi phục, thấyPhương Bách đánh tới, Diệp Vân miễn cưỡng vận chuyển huyền khí, chuẩnbị cùng Phương Bách quyết nhất tử chiến.

Tròng mắt Diệp Vân lạnh như băng, nếu như vạn bất đắc dĩ, vậy thì đừng trách ta thi triển Vân hồn!

Nếu như Vân hồn xuất hiện ở bên trong tầm mắt của thế nhân, tất nhiênsẽ kinh thế hãi tục, thậm chí bị những người khác làm thành ngoại tộc,nhưng sinh tử một đường, Diệp Vân không nghĩ nhiều như vậy!

- Chết!

Tay phải của Phương Bách hóa thành móng nhọn, hướng đầu Diệp Vân bắt xuống.

Diệp Vân đang chuẩn bị vận chuyển huyền khí, cùng Phương Bách đánh mộttrận, A Ly đứng ở trên bả vai Diệp Vân, tròng mắt căm tức nhìn PhươngBách, tùy thời chuẩn bị thi triển ảo thuật.

Chỉ nghe "A " một tiếng, Phương Bách ngừng tay ở giữa không trung, không nhúc nhích, cổ tay của hắn bị một bàn tay nhỏ bé trắng mập bắt được,mặc cho Phương Bách dùng sức như thế nào, cũng không có thể di động.

Bắt được cổ tay Phương Bách, rõ ràng chính là Tiểu Dực!

- Diệp Vân ca ca, ngươi không sao chớ ?

Tiểu Dực vội vàng hỏi, hắn đang ở vào thời khắc tu luyện mấu chốt, cảmnhận được bên này kịch liệt đánh nhau, vội vàng chạy tới, may là tớikịp.

- Ta không sao.

Diệp Vân lắc đầu nói, vẻ mặt buông lỏng, Tiểu Dực tới liền không cóchuyện gì, Tiểu Dực nhất định là một Địa Tôn cấp cường giả, ít nhất hẳnlà có Địa Tôn sơ kỳ thực lực, chỉ cần Tiểu Dực có thể kéo một thời gianngắn, hắn liền có thể khôi phục như cũ!

- Dám đánh Diệp Vân ca ca của ta, ta rất tức giận!

Tiểu Dực quay đầu, giận dữ nhìn chằm chằm Phương Bách trước người, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận, may nhờ hắn kịp thời chạy đến, nếu không DiệpVân ca ca sẽ bị thương. . .

- Con nít chưa mọc lông, cút ngay!

Phương Bách gầm lên, vận chuyển huyền khí, muốn đem tay trái của TiểuDực đánh văng ra, nhưng vô luận hắn vận chuyển huyền khí như thế nào,huyền khí bên trong thân thể tựa như đá chìm đáy biển, một chút tiếngvang cũng không có, cánh tay vẫn không nhúc nhích, cái trước mắt này, rõ ràng chỉ là một tiểu oa nhi mới năm sáu tuổi mà thôi!

- Tiểu tử chưa dứt sữa, muốn chết!

Phương Bách ngoài mạnh trong yếu lãnh quát một tiếng, tay trái hóa quyền, một quyền oanh hướng đầu Tiểu Dực.

- Tiểu Dực cẩn thận!

Diệp Vân ở một bên gấp giọng hô.

"Thình thịch" một tiếng, một quyền của Phương Bách oanh ở trên đầu TiểuDực, một quyền này, lại giống như là đánh vào trên kiên cương, Tiểu Dựcvẫn không động, trướng đỏ mặt, đối với Phương Bách trợn mắt nhìn:

- Ngươi chọc giận ta!

Phương Bách hoảng sợ nhìn Tiểu Dực, trên quyền trái của hắn truyền tớitrận trận đau đớn như tê liệt, trên đầu bị Địa Tôn cấp cường giả đánhmột quyền, lại một chút chuyện cũng không có, người trước mắt này, rốtcuộc là quái vật gì!

- Ngươi đánh ta một quyền, ta cũng đánh ngươi một quyền!

Tay phải mập mạp của Tiểu Dực tạo thành một cái nhục quyền nhỏ, mộtquyền oanh hướng Phương Bách, chỉ nghe "Thình thịch" một tiếng, thanh âm xương cốt bạo liệt bùm bùm một trận loạn hưởng, tựa như rang đậu.

Một đám Địa Tôn cường giả đánh thành một đoàn, chỉ thấy thân thể mộtngười từ bên cạnh bay ngang mà qua, bay ra năm sáu chục thước, đụng vàotrên tường, bức tường kia ầm ầm sụp đổ, đợi mọi người kịp phản ứng,Phương Bách đã không thấy đâu.

Tiểu Dực một quyền đem Phương Bách đánh bay, còn vững vàng đứng ở nơi đó.

Bọn họ phục hồi tinh Vân lại, nhìn về phía Tiểu Dực phía trước Diệp Vân, trong con ngươi không che dấu được hoảng sợ.

Mới vừa rồi Diệp Vân đánh chết Tịch Lệ, đã để cho bọn họ hoàn toàn kinh hãi, một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, lại có thực lực Địa Tôntrung kỳ, đã là hoàn toàn phá vỡ bọn hắn nhận thức, nội tâm kinh đào hãi lãng còn không có bình phục lại, này lại tới một cái lợi hại hơn!

Này mới năm sáu tuổi a, lại một quyền đánh bay Địa Tôn cấp cường giả,hắn không phải là từ trong bụng mẹ bắt đầu tu luyện chứ? Cho dù từ trong bụng mẹ bắt đầu tu luyện, cũng mới năm sáu năm a! Đây là cái thế đạo gì a! Chẳng lẻ chúng ta những lão đồ cổ này, hẳn là đến trong quan tài nằm đi sao?
Chương 242 Thanh Vân Kiếm của ta! (2)

Tất cả Địa Tôn cường giả cũng ngừng lại, quên mất đánh nhau, lăng lăngnhìn Tiểu Dực, một quyền đem Phương Bách đánh cho thê thảm như thế, tiểu oa nhi năm sáu tuổi này, chỉ sợ đã có thực lực Thiên tôn cấp cường giả, bọn họ những Địa Tôn cấp này, còn đánh cái rắm!

Tiểu Dực quay đầu lại, buồn bực nhìn về phía Diệp Vân hỏi:

- Diệp Vân ca ca, bọn họ đang nhìn cái gì ?

- Đương nhiên là đang nhìn ngươi a.

Diệp Vân cũng bị Tiểu Dực một quyền kia hù sợ rồi, chẳng lẻ thực lựcTiểu Dực lại khôi phục một ít ? Nếu như không phải biết trước Tiểu Dựclà thượng cổ dị chủng, đỉnh phong kỳ có thực lực Yêu Vương cấp, nét mặtbây giờ của Diệp Vân, khẳng định cùng những Địa Tôn cấp cường giả kiakhông sai biệt lắm!

- Nhìn ta làm gì ?

Tiểu Dực nháy nháy ánh mắt, nghi ngờ hỏi.

Diệp Vân cũng không biết nên giải thích như thế nào rồi, Vân hồn độtnhiên vừa động, cảm giác được một thân ảnh mập mạp nhanh chóng xông vềphòng luyện đan, Diệp Vân gấp giọng nói:

- Tiểu Dực, mau cản người kia lại!

- Ân.

Tiểu Dực đáp một tiếng, hướng người kia phóng đi, tốc độ nhanh như thiểm điện.

Lúc trước chiến đấu quá mức chuyên chú, không có chú ý tình huống quanhthân, không nghĩ tới trừ Hạng Hùng cùng Yến Phong Thành trên bầu trời,lại còn có Thiên tôn cấp cường giả thứ ba đến nơi này!

Diệp Vân vừa dứt lời, liền vì Tiểu Dực lo lắng lên, mặc dù thương thế của Tiểu Dực khôi phục một ít, nhưng chỉ sợ còn không phải là đối thủcủa Thiên tôn cấp cường giả.

- Lão đầu, đứng lại!

Tiểu Dực một quyền hướng thân ảnh kia ném tới.

Thân ảnh mập mạp kia cảm giác được quả đấm của Tiểu Dực gào thét tới, xoay người lại một chưởng.

"Oanh " một tiếng!

Thân ảnh mập mạp kia lui mấy bước, thân hình Tiểu Dực cũng dừng một chút.

- Thanh Vân Tông tông chủ, Niếp Thanh Vân!

Hiên Dật dược tôn thủ hạ một Địa Tôn đỉnh phong cường giả thất thanh nói.

Thanh Vân Tông tông chủ, Niếp Thanh Vân ?

Diệp Vân hơi ngẩn ra, đang muốn nhắc nhở Tiểu Dực cẩn thận, lại pháthiện Tiểu Dực cùng Niếp Thanh Vân chạm nhau một chưởng, không rơi vàothế hạ phong chút nào. Niếp Thanh Vân kia một thân trường bào màu xanhlá, là một lão giả, nhưng mà vóc người rất mập, mập tựa như một cái nhục cầu.

Niếp Thanh Vân cũng là không nghĩ tới, trên người Tiểu Dực không có mộttia huyền khí ba động, chỉ bằng vào một đôi nhục quyền, lại không rơivào thế hạ phong. Đường đường Thanh Vân Tông tông chủ, cư nhiên bị mộttiểu oa nhi năm sáu tuổi một quyền cho đánh lui lại mấy bước, nếu làtruyền đi, không bị chết cười mới lạ!

- Tiểu oa nhi, nếu như đối lão phu dây dưa không nghỉ nữa, đừng trách lão phu ra tay độc ác!

Niếp Thanh Vân nhìn chằm chằm Tiểu Dực nói.

- Diệp Vân ca ca nói, không thể để cho ngươi đi vào, nếu ngươi không đi vào, ta liền không đánh ngươi, nếu ngươi đi vào, ta liền đánh ngươi.

Tiểu Dực giơ giơ nhục quyền béo nhỏ, nãi thanh nãi khí nói.

Sắc mặt Niếp Thanh Vân xanh mét, hắn còn là lần đầu tiên bị uy hiếp nhưvậy, hơn nữa đối phương lại là một tiểu oa nhi năm sáu tuổi.

- Ngươi muốn chết, không thể trách ai được!

Mặc dù Niếp Thanh Vân kiêng kỵ quái lực kinh khủng kia của Tiểu Dực,nhưng nghĩ đến lấy thực lực Thiên tôn cấp đỉnh phong của hắn, làm sao có thể ngay cả một mao hài tử năm sáu tuổi cũng thu thập không được!

Niếp Thanh Vân vốn là nói mình bế quan, không tham dự vào trận tranhđoạt này, nhưng mà cuối cùng kiềm nén không được Nhân phẩm đan dược hấpdẫn, nếu như chỉ có một hai viên Nhân phẩm đan dược, cũng không làm hắntham niệm như vậy, đây chính là không dưới mấy trăm viên Nhân phẩm đandược!

Hắn thừa dịp Minh Vũ Đại Đế cùng Hạng Hùng, Yến Phong Thành triền đấu,đánh bất ngờ tới, vốn cho là nhất định phải được, nhưng mới vừa rồi Tiểu Dực một quyền đánh bay Phương Bách, để cho hắn sinh lòng kiêng kỵ. Saulại phát hiện trên người Tiểu Dực không có huyền khí ba động, chỉ là một cơ lực lạ lùng, trong bụng an tâm một chút, liền hiện thân muốn xôngvào phòng luyện đan, không nghĩ tới bị Tiểu Dực ngăn lại.

Phong Hề Phá Địa!

Niếp Thanh Vân khẽ kêu một tiếng, áo bào toàn thân phồng lên, ống tay áo trướng phình là vũ khí của hắn, vung ống tay áo lên hướng Tiểu Dực quét tới.

Tiểu Dực còn chưa từng thấy vũ kỹ như vậy, chần chờ một chút, một quyền đánh tới.

Vù vù hô! ! !

Áo bào của Niếp Thanh Vân gào thét, tiếng gió bay phất phới.

Tiểu Dực một quyền đánh hụt, thiếu chút nữa ngã xuống đất, ống tay áocủa Niếp Thanh Vân thình thịch một tiếng, vỗ vào sau lưng Tiểu Dực.

Thân pháp của Thiên tôn cấp cường giả, huyền diệu vô cùng, Niếp ThanhVân kia mặc dù mập giống như đầu heo, nhưng mà thi triển bộ pháp, lạigiống như một trận gió khinh linh.

Tiểu Dực bị đánh một kích, lảo đảo mấy bước, ảo não vạn phần, xoay người lại hướng về phía Niếp Thanh Vân lại là một quyền.

Thân thể mập mạp kia của Niếp Thanh Vân hơi chợt lóe, thoải mái trốn ra Tiểu Dực công kích.

Mặc dù Tiểu Dực là thượng cổ dị chủng, nhưng mà chưa từng học qua thânpháp gì, cùng anh chàng lỗ mãng đánh nhau không có gì khác biệt, mà Niếp Thanh Vân dùng là thân pháp đứng đầu, hai cái chênh lệch thoáng cáiliền rất rõ ràng.

Thình thịch thình thịch! ! !

Thình thịch thình thịch! ! !

Ồng tay áo của Niếp Thanh Vân hàm chứa sức lực vạn quân, một lần lại một lần nện ở trên người Tiểu Dực, tuy nói Niếp Thanh Vân ổn chiếm thượngphong, nhưng mà hắn là càng đánh càng kinh hãi, một quyền của hắn, đủ để đánh nát kim huyền cương giáp, nhưng mà đánh đến bây giờ, hắn lần lượtgia tăng lực đạo công kích ở trên người Tiểu Dực, nhưng Tiểu Dực giốngnhư là cái rắm bị thương cũng không có!

Diệp Vân vốn còn lo lắng Tiểu Dực ăn thiệt thòi, tùy thời chuẩn bịphóng thích Vân hồn, nhưng thấy Niếp Thanh Vân công kích ở trên ngườiTiểu Dực, Tiểu Dực là một chút đả thương cũng không có, lúc này mớitrong bụng đại định, mặc dù Tiểu Dực bị thương, thực lực đại tổn, nhưngmà bản thân vẫn là thượng cổ dị chủng Dực xà, cho dù Huyền tôn cấp cường giả tới đây, chỉ sợ cũng không cách nào thương tổn được Tiểu Dực!

Tiểu Dực bị đánh một cái lại công kích một cái, giận đến khuôn mặt nhỏnhắn trướng đỏ bừng, nhưng mà bất kể hắn vung quyền làm sao, cũng đánhkhông tới Niếp Thanh Vân, rất là buồn bực.

- Vốn còn muốn tha cho ngươi một mạng, là ngươi tự tìm đường chết!

Niếp Thanh Vân cảm giác huyền khí của mình tiêu hao rất nhiều, vẫn không làm gì được Tiểu Dực, trong bụng nảy sinh ác độc, đem Thanh Vân Tôngtrấn tông chi bảo, tam phẩm linh bảo Thanh Vân Kiếm rút ra, hàn mangphun ra nuốt vào, một kiếm bổ về phía Tiểu Dực.

Lấy uy lực của Thanh Vân Kiếm, Thiên sư cấp yêu thú bình thường cũngmuốn bị một kiếm chém giết, thậm chí có thể chém thương Huyền sư cấp yêu thú, dưới thân kiếm, Huyền tôn cấp cường giả chỉ sợ cũng muốn bịthương!

Đinh một tiếng, Thanh Vân Kiếm một kiếm chém vào sau lưng Tiểu Dực, yphục của Tiểu Dực bị phá, nhưng mà da hoàn hảo không tổn hao gì, trênThanh Vân Kiếm kia, cũng nhiều hơn một cái lổ hổng, nhưng ngay sau đó,nhiều tiếng vỡ ra ở trên Thanh Vân Kiếm lan tràn, tam phẩm linh bảoThanh Vân Kiếm bể thành khối vụn, rơi xuống.

- Thanh Vân Kiếm của ta!

Niếp Thanh Vân phát ra một tiếng bi thảm thê lương, thịt béo trên mặt vặn vẹo đến cùng nhau.
Chương 243 Ngươi bồi thường ta quần áo mới! ! (1)

Thanh Thanh Vân Kiếm này ở trong tam phẩm linh bảo, cũng được cho là cực phẩm, giá trị hơn vạn Ngưng Khí Đan, chính là một trong những đồ vậtquý trọng nhất của Thanh Vân Tông, bình thời hắn cũng không nỡ dùng,không nghĩ tới hôm nay dùng một chút, lại thành mảnh nhỏ!

Niếp Thanh Vân quả thực muốn khóc lên rồi, rống giận đánh về phía Tiểu Dực, quả đấm một quyền trào ra:

- Ngươi bồi Thanh Vân Kiếm của ta!

Tiểu Dực cảm giác sau lưng bị chặt một kiếm, đem y phục sau lưng xé tớiđây nhìn một chút, phía trên rách một mảng lớn, mới vừa rồi Niếp ThanhVân dùng là nội kình, cho nên đánh đến bây giờ y phục của Tiểu Dực vẫnhoàn hảo không tổn hao gì, nhưng mà bây giờ, bị Niếp Thanh Vân chém mộtkiếm, phá vỡ rồi!

Mặt của Tiểu Dực trong nháy mắt kéo xuống, tựa như một con cọp nhỏ xông về Niếp Thanh Vân, rống giận một tiếng:

- Đây là A Ly tỷ tỷ chọn quần áo mới cho ta, ngươi bồi quần áo cho ta!

Nhục quyền một quyền xuất ra.

"Oanh" một tiếng vang thật lớn, chung quanh những Địa Tôn cấp cường giảkia cũng lâm vào biến sắc, này chính là hai Thiên tôn cấp cường giả tỷthí!

Một quyền này, không có một chút xinh đẹp, chính là song phương cứng đối cứng!

Cảm nhận được huyền khí bàng bạc cuồn cuộn trên người Niếp Thanh Vân,trong lòng Diệp Vân căng thẳng, không khỏi có chút bận tâm, đây chínhlà Thiên tôn cấp đỉnh phong cường giả, cho dù hắn sử dụng Vân hồn, chỉsợ cũng không cách nào đón lấy một quyền kia!

Tiểu Dực bị đánh một quyền, long đong lui năm sáu bước, lúc này mới đứng vững, trên mặt đất những đá xanh kia chà chà chà cũng bay ra ngoài.

Những Địa Tôn cấp cường giả kia rối rít vung quyền đem những đá xanhhướng mình bay tới kia nổ nát, khi bọn hắn định ra ánh mắt, hướng địaphương kích chiến nhìn lại, mắt liền choáng váng. Chỉ thấy Niếp ThanhVân cũng bay ra hơn 10m, đụng vào trên tường, bức tường kia trong nháymắt biến thành phế tích, áo của Niếp Thanh Vân vỡ vụn, trên người tất cả đều là tro bụi, chật vật không chịu nổi.

Một Thiên tôn đỉnh phong cường giả, lại thành bộ dáng như vậy, để chomột đám Địa Tôn cấp cường giả hai mặt nhìn nhau, nhìn về phía Tiểu Dực,mặt hiện vẻ hoảng sợ.

Niếp Thanh Vân cũng không bị thương tích gì, nhưng một quyền này, cũngđể huyền khí trong cơ thể hắn chấn động, ngẩng đầu nhìn hướng Tiểu Dực,trong con ngươi hiện lên một tia hoảng sợ, thân thể vừa động:

- Quái vật! Lão phu không đánh với ngươi!

Giống như một đại điêu, dồn dập tung người bay vút đi.

- Lão đầu chớ đi, ngươi bồi y phục cho ta!

Tiểu Dực tức giận vạn phần, nhưng đuổi theo mấy bước liền ngừng lại,Niếp Thanh Vân đã biến mất ở trong rừng cây nơi xa, nếu như không biếnvề bản thể, hắn là đuổi không kịp Niếp Thanh Vân, nhưng mà Diệp Vân caca đã thông báo hắn, không thể ở trước mặt người khác biến trở về bảnthể!

Tiểu Dực quay đầu lại nhìn về phía những Thái Ất Kiếm Tông cùng ThiênKhôi Tinh Tông Địa Tôn cấp cường giả kia, những Địa Tôn cấp cường giảkia hai mặt nhìn nhau.

- Đi!

Hơn mười Địa Tôn cấp cường giả sợ hãi tứ tán bỏ chạy, e sợ cho chống lại quái vật Tiểu Dực này.

Minh Vũ Đại Đế một người chống lại hai đại Thiên tôn cấp cường giả, mặcdù miễn cưỡng có thể ứng đối, nhưng mà cực kỳ cố hết sức, nếu không phải trên người linh bảo đông đảo, chỉ sợ đã bị thua, mặc dù bọn họ đang ởkhông trung kịch chiến, nhưng mà vẫn thời khắc chú ý đến tình huống phía dưới.

Lúc Niếp Thanh Vân xuất hiện, Hạng Hùng cùng Yến Phong Thành thiếu chútnữa chửi ầm lên, bọn họ phái người đi mời Niếp Thanh Vân, Niếp Thanh Vân nói bế quan không chịu tới, cao thủ lưỡng đại tông môn bọn họ ra hết,thật vất vả kéo lại Minh Vũ Đại Đế cùng người của Hiên Dật dược tôn, lại thiếu chút nữa bị Niếp Thanh Vân lão gian cự hoạt này hái được quả.

Vốn cho là Niếp Thanh Vân nhất định phải được rồi, không nghĩ tới độtnhiên xuất hiện một hài tử năm sáu tuổi, đứa bé kia không biết lai lịchra sao, mao cũng còn không có dài đủ đây này, lại đem Thanh Vân Tôngtông chủ, một Thiên tôn đỉnh phong cường giả đánh cho chật vật bỏ chạy,này cũng quá không thể tưởng tượng nổi a!

Thái Ất Kiếm Tông cùng Thiên Khôi Tinh Tông một đám Địa Tôn cao thủ cũng bị hù dọa đi, này còn đánh cái rắm?

Hạng Hùng cùng Yến Phong Thành liếc mắt nhìn nhau.

- Đi!

- Minh Vũ tiểu tử, hôm nay không có phân ra thắng bại, sau này chúng ta đánh nữa.

Yến Phong Thành lướt thân bay đi.

Hạng Hùng cũng lăng không bay đi.

Minh Vũ Đại Đế hừ một tiếng, đem trường kiếm trên tay thu vào, hai lãogia hoả không biết xấu hổ, có đảm lượng tới một mình đấu ? Còn nói tràng diện! Cho dù đánh lên mấy giờ nữa, hắn cũng sẽ không thua, xoay ngườilại nhìn về phía Tiểu Dực, cau mày, lúc Niếp Thanh Vân xuất hiện, hắncòn tưởng rằng đồ vật này nọ sẽ bị Niếp Thanh Vân đoạt đi, không nghĩtới Niếp Thanh Vân lại thua ở trong tay một hài tử năm sáu tuổi, đứa békia rốt cuộc là lai lịch gì, có thực lực mạnh mẽ như vậy?

Thái Ất Kiếm Tông cũng không có tổn thất gì, mấy trưởng lão bị một ítthương tích, Thiên Khôi Tinh Tông thảm nhất, Tịch Dương Tịch Lệ chếttrận, Phương Bách trọng thương bị phế, sau khi tông chủ bọn họ trở vềđoán chừng sẽ hộc máu. Một Địa Tôn cấp cường giả, cũng không phải là dễdàng có thể nuôi dưỡng được đi ra như vậy.

Minh Vũ Đại Đế phi thân rơi xuống, nhìn về phía Diệp Vân cùng Tiểu Dực ở một bên, Tiểu Dực này vẫn đi theo phía sau Diệp Vân, không biết cùngDiệp Vân liên hệ thế nào với, thật giống như rất nghe Diệp Vân nói,lúc trước Vũ Lâm Kim Giáp thu thập đến tin tức, Tiểu Dực một quyền đánhnát đầu lâu Kim Khôi giáp ngư, hắn cũng đã có điều chú ý, nhưng khôngnghĩ tới thực lực Tiểu Dực lại mạnh mẽ hung hãn như vậy.

May mà mình cùng Diệp Vân quan hệ không tính là quá xấu, trong lòngMinh Vũ Đại Đế đã khẳng định, Diệp Vân nhất định là đệ tử tông môn Vân bí nào đó, mà tông môn Vân bí kia, chỉ sợ so sánh với những siêu cấptông môn ở Trung ương đế quốc cũng không kém chút nào!

- Như thế nào ? Có bị thương không ?

Minh Vũ Đại Đế nhìn về phía Diệp Vân, an ủi nói, hiện tại hắn đã đem Diệp Vân đặt ở vị trí cùng mình ngang nhau.

Diệp Vân thương thế đã hồi phục xong, đứng lên, lắc đầu:

- Ta không sao.

Ánh mắt những Địa Tôn cường giả của Hiên Dật dược tôn cùng Minh Vũ ĐạiĐế kia có chút quái dị nhìn Diệp Vân cùng Tiểu Dực, thầm nghĩ tronglòng, hai cái quái vật! Sau này cho dù cho bọn hắn mười lá gan, cũngkhông dám trêu chọc Diệp Vân cùng Tiểu Dực, nhất là những Địa Tôn cấpcường giả thủ hạ của Minh Vũ Đại Đế, thầm nghĩ nhất định phải cẩn thậndặn dò người thân cận, ngàn vạn không thể trêu chọc hai người kia.

Ngoại giới cũng không biết thủ hạ của Minh Vũ Đại Đế có nhiều Địa Tôncao thủ như vậy, lần này thủ hạ tinh anh của Minh Vũ Đại Đế ra hết, lầnđầu tiên hiện ra ở trước mắt thế nhân, mặc dù Tây Vũ Hoàng Tộc xuốngdốc, nhưng so sánh với ba đại tông môn cũng là mạnh không ít, chỉ bấtquá đồng thời đối mặt hai đại tông môn mà nói, liền hơi có chút thuakém. Nếu có Nhân phẩm đan dược phụ trợ, tình huống sẽ rất có thay đổi.
Chương 244 Ngươi bồi thường ta quần áo mới! ! (2)

Lúc bọn hắn nói chuyện, một mùi thuốc từ trong luyện đan phòng nhẹ nhàng truyền ra ngoài.

- Đan dược luyện thành!

Minh Vũ Đại Đế Vân sắc vừa động.

Diệp Vân đẩy ra đại môn phòng luyện đan, mang theo Tiểu Dực đi vào, Minh Vũ Đại Đế theo sát phía sau.

- Sư tôn, đan dược đã luyện tốt?

Diệp Vân hỏi.

- Không sai.

Hiên Dật dược tôn hắng giọng cười một tiếng nói, vẫn đang luyện chế đandược, một hồi lâu, sau khi đem đan dược làm xong, kiểm lại số lượng mộtchút.

- Tổng cộng năm trăm hai mươi viên Tử Kim Vân Đan!

Vô số viên đan dược màu tím, như viên trân châu, tản ra tử sắc quangtrạch sâu kín, vật kia mùi thuốc nồng nặc, mang theo từng sợi hương khínhẹ nhàng khoan khoái, làm cho người ta nghe một chút, liền cảm giác tâm Vân sảng khoái.

Nhân phẩm đan dược này, mỗi một viên cũng giá trị vài vạn thậm chí hơnmười vạn Ngưng Khí Đan, có thể so với một tam phẩm linh bảo!

Bảo vật như vậy, làm sao không làm cho ba đại tông môn tranh nhau cướpđoạt ? Ở Tây Vũ Đế Quốc, tư sản một Quận Vương, nhiều nhất bất quá làmấy chục vạn Tụ Khí Đan, ba đại tông môn cùng Tây Vũ Hoàng Tộc, liền cao hơn rất nhiều rồi, mấy vạn Ngưng Khí Đan cũng cầm được đi ra, trên tay cũng sẽ có chút ít một hai phẩm linh bảo, tam phẩm linh bảo đối với bọn họ mà nói, đã là trấn tông chi bảo, bảo vật gia truyền.

Năm trăm hai mươi viên Tử Kim Vân Đan, tương đương với năm trăm haimươi kiện tam phẩm linh bảo! Đây đối với chút siêu cấp thế gia ở Trungương đế quốc, có lẽ còn không coi vào đâu, nhưng đối với Tây Vũ HoàngTộc cùng Thái Ất Kiếm Tông, Thanh Vân Tông cùng Thiên Khôi Tinh Tông bađại tông môn mà nói, cũng đủ để khiến bọn họ điên cuồng!

Diệp Vân hào phóng cho Hiên Dật dược tôn, Lê Hủ cùng Minh Vũ Đại Đế mỗi người sáu mươi viên đan dược, mình lưu lại ba trăm bốn mươi viên.

Nhiều Nhân phẩm đan dược như vậy, tiện tay liền đưa ra ngoài rồi, Diệp Vân thật đúng là hào phóng .

Nhiều đan dược như vậy, không thể không nói, Minh Vũ Đại Đế hơi có chútđộng tâm, những đan dược này, nếu như tất cả đều lấy đến trong tay, cóthể bồi dưỡng được bao nhiêu thập giai, Địa Tôn cấp cường giả ? Ít nhấtcó thể làm cho Tây Vũ Đế Quốc kéo dài thêm mấy trăm năm thời gian!

Vì dòng họ, cho dù lưng đeo danh nhơ, hắn cũng cam tâm, bất quá sau khisuy nghĩ, hắn liền thu hồi những ý niệm trong đầu kia, sáu mươi viênNhân phẩm đan dược, đã là thu hoạch tương đối khá rồi, Diệp Vân cùngTiểu Dực bây giờ thì có tu vi bực này, tương lai tất nhiên có thể đưathân hàng ngũ tuyệt thế cường giả, không cần thiết vì những đan dượcnày, mà đắc tội hai tuyệt thế cường giả tương lai!

Huống chi Tiểu Dực tu vi kinh người, ngay cả tam phẩm linh bảo Thanh Vân Kiếm cũng chém không vào, thậm chí hắn cũng có thể không phải là đốithủ của Tiểu Dực! Hơn nữa cùng Diệp Vân trong lúc đó có hợp tác, tươnglai nói không chừng có thể thu hoạch càng nhiều cực phẩm đan dược!

- Tiểu Dực, tu vi của ngươi khôi phục ?

Mới vừa rồi quá mức hỗn loạn, Diệp Vân còn chưa kịp hỏi thăm tình huống thân thể Tiểu Dực, hiện tại chiến đấu kết thúc, Diệp Vân đem Tiểu Dựckéo đến nói.

Tiểu Dực lắc đầu, buồn bực nói:

Advertisements

- Mới khôi phục một chút xíu.

Bất quá suy nghĩ một chút, lại nhoẻn miệng cười.

- Bất quá khôi phục đã là rất tốt. Canh cá kia đối với khôi phục thương thế rất có hiệu quả.

Tiểu Dực rất đơn thuần, rất nhanh liền thoát khỏi tâm tình như đưa đám.

Diệp Vân dùng Vân hồn dò xét một chút, Tiểu Dực khôi phục một ít, đãkhông kém hơn Thiên tôn trung cấp cường giả, sở dĩ có thể chiến thắngNiếp Thanh Vân Thiên tôn đỉnh phong cường giả như vậy, nguyên nhân là ởcường độ thân thể bản thân hắn, còn có một ít lực lượng thân thể, dù sao Tiểu Dực đỉnh phong kỳ có thực lực ít nhất là Yêu Vương cảnh, cho dù bị thương, thân thể cũng còn là một Yêu Vương!

Huyết nhục chi thân, trình độ cứng rắn kia đã không thua ngũ phẩm linhbảo, Niếp Thanh Vân Thanh Vân Kiếm chém ở trên người Tiểu Dực, cũng chỉcó thể rơi vào kết quả bể tan tành. Nếu như Niếp Thanh Vân vẫn tránh né, không cùng Tiểu Dực triền đấu, vậy còn khá hơn một chút, Thanh Vân Kiếm vừa vỡ, tâm tình Niếp Thanh Vân hỏng bét tới cực điểm, đây chính là bảo vật trấn phái của Thanh Vân Tông, không có động não liền xông lên cùngTiểu Dực chạm nhau một chưởng, đây còn không phải là tìm tai vạ sao?

Nghĩ đến bộ dạng chật vật kia của Niếp Thanh Vân, Diệp Vân cũng không khỏi cười một tiếng.

Nếu canh cá Tử Kim Vân Ngư có hiệu quả, Tử Kim Vân Đan này hẳn là cũng có thể trợ giúp Tiểu Dực khôi phục thương thế! Diệp Vân nghĩ tới, đưatay nắm lên một ít đan dược nhét vào trong Càn Khôn túi, đưa cho TiểuDực.

- Tiểu Dực, những đan dược này ngươi trước cầm đi ăn, đợi ăn xong rồi, hỏi Diệp Vân ca ca muốn nữa.

Nếu như thương thế của Tiểu Dực có thể khôi phục, chút Nhân phẩm đan dược này coi là cái gì ?

Tiểu Dực tư tưởng đơn thuần, nhưng cũng biết, nhiều người như vậy tớiđoạt những đan dược kia, đan dược này khẳng định rất đáng tiền, DiệpVân lại cho hắn nhiều như vậy, hốc mắt hắn thoáng cái đỏ lên, trừ giagia, cũng chỉ có Diệp Vân ca ca cùng A Ly tỷ tỷ đối với hắn tốt nhất,không chỉ cho hắn đùi dê thịt bò ăn, mua quần áo mới cho hắn, lại làmcanh cá cho hắn uống, còn có những đan dược này. . .

- Người của ba đại tông môn sẽ không đi mà quay lại, nhưng nghe nói cócao thủ Man quốc cũng đi tới đế đô, mấy ngày gần đây, Dược tôn không nên ra ngoài a.

Minh Vũ Đại Đế nhìn về phía Hiên Dật dược tôn nói.

- Ân.

Hiên Dật dược tôn nhẹ gật đầu, suy nghĩ lại bay tới một chỗ khác, nghĩtới bọn người Lôi Nghị, trong nội tâm bùi ngùi thở dài, có một số việc,hắn không thể không bắt tay vào làm giải quyết.

Minh Vũ Đại Đế chiếm được đan dược, ban cho thủ hạ Địa Tôn cao thủ mộtngười một khỏa, Hiên Dật dược tôn cũng chia một ít đan dược cho bảy ĐịaTôn cường giả của hắn, sau đó tự nuốt một khỏa đan dược, hấp thu dượclực. Về phần Lê Hủ, thì chỉ dung nửa viên, dùng thực lực cửu giai trungkỳ của hắn, thoáng cái ăn quá nhiều mà nói, căn bản hấp thu không được.

Ăn một khỏa Nhân phẩm đan dược ít nhất phải đả tọa hai giờ, trước tiênđem dược lực hút vào đan điền, dược lực sẽ ở trong tương lai mấy thángthời gian thong thả hấp thu, tăng cường tu vi người dùng. Cho nên mặc dù ăn đan dược, tu vi cũng không phải một lần liền tăng lên. Bất quá ănNhân phẩm đan dược, trong thời gian ngắn vẫn có thể rõ ràng tăng cườngtu vi.

A Ly cùng Diệp Vân cũng ăn một khỏa, bắt đầu nhắm mắt tu luyện.

Tiểu Dực có chút buồn bực, vì cái gì A Ly tỷ tỷ cùng Diệp Vân ca ca ănđan dược xong đều phải nhắm mắt tu luyện một hồi, hắn cắn xuống "kẹtkẹt" một khỏa Tử Kim Vân Đan, còn chưa tới trong bụng liền tiêu hóasạch, cũng may hắn có thể rõ ràng cảm giác được Tử Kim Vân Đan này đốivới thương thế của mình có hiệu quả, so với thịt cá Tử Kim Vân Ngư còntốt hơn, nói không hắn nhất định là dùng Tử Kim Vân Đan một điểm dùngcũng không có, trả Tử Kim Vân Đan lại cho Diệp Vân .
Chương 245 Ăn đường đậu

Lộp cộp, lộp cộp, Tiểu Dực giống như là ăn đường đậu, một hơi ăn hơnmười khỏa, dùng đầu lưỡi liếm liếm môi, Tử Kim Vân Đan này không giốngđan dược khác vừa khổ lại khó ăn như vậy, dẫn theo một ít tiên vị của Tử Kim Vân Ngư, Tiểu Dực càng ăn càng nghiền. Lộp cộp, lộp cộp, một látqua đi, lại là hơn mười khỏa đan dược biến mất .

- Ăn ngon thật!

Trong miệng Tiểu Dực nhét được tràn đầy, xem xét đan dược trong túi càn khônbị mình ăn hết nhất thời nữa khắc, tranh thủ thời gian dừng lại, ăn nữalại không có, Tử Kim Vân Đan này chính là đồ đáng giá, Tiểu Dực cảmgiác mình thật sự quá tham ăn, nghĩ nghĩ, ăn hai khỏa nữa sẽ không ăn !

Lộp cộp, lộp cộp.

Ân, ăn hai khỏa nữa. . .

Ân, ăn ngon thật!

Mới sau nửa ngày, lại là hơn mười khỏa đan dược bị ăn mất.

Tu luyện giả nếu là như vậy ăn Tử Kim Vân Đan loại Nhân phẩm đan dượcnày, mặc dù là Địa Tôn cấp cường giả, phỏng chừng hai khỏa đan dược liền trực tiếp bị bạo thể mà chết, Thiên Tôn cấp cường giả phỏng chừng tốiđa cũng chỉ có thể ăn năm khỏa, Tiểu Dực chính là thượng cổ dị chủng Dực xà, đối với loại thiên tài địa bảo này năng lực tiêu hóa rất mạnh, đandược ăn đi dược lực toàn bộ bị hấp thu, hơn nữa cường độ thân thể củahắn, cho dù một lần ăn mấy trăm khỏa cũng không cần lo lắng cái gì.

Một lát sau, Diệp Vân thu nạp hết dược lực đan dược, tu vi càng thêm củngcố. Người thường tu vi tăng lên tới Địa Tôn cấp, phải cần thời gian nửanăm củng cố, mới có thể phát huy thực lực Địa Tôn cấp, mà Diệp Vân, mới qua vài ngày thời gian, tu vi liền đã hoàn toàn củng cố .

DiệpVân mở to mắt, chứng kiến Tiểu Dực đại khẩu ăn đan dược, trong nội tâmquýnh lên, Tử Kim Vân Đan này cũng không giống như Tụ Khí Đan bìnhthường, dược hiệu rất mạnh, tự trách mình quá sơ ý, cho Tiểu Dực nhiềuđan dược như vậy, một lần ăn nhiều Tử Kim Vân Đan như vậy, này cònkhông bạo thể mà chết?

- Tiểu Dực, đừng ăn!

Diệp Vân vội vàng gọi Tiểu Dực lại.

Trong nháy mắt Diệp Vân gọi, Tiểu Dực "xoạch" một tiếng, lại nhét vào trong miệng hai khỏa Tử Kim Vân Đan.

Diệp Vân tranh thủ thời gian bắt lấy cổ tay phải của Tiểu Dực, dùng huyền khí dò xét một phen.

- Diệp Vân ca ca, đan dược này ăn quá ngon, ta nhịn không được ăn thật nhiều, ngươi mắng ta đi.

Vẻ mặt Tiểu Dực áy náy, cảm giác mình đã làm sai chuyện, Tử Kim Vân Đannày đáng giá như vậy, bị hắn thoáng cái ăn thật nhiều, chỉ là hắn nhưthế nào cũng quản không được miệng của mình.

Di, kỳ quái, dượctính rõ ràng toàn bộ bị hấp thu, Diệp Vân kinh ngạc vạn phần, nhìnthoáng qua Tiểu Dực, trình độ thể chất của Tiểu Dực cường hãn, xa xavượt ra khỏi tưởng tượng của hắn.

- Không có việc gì, ngươi ăn đi.

Diệp Vân cười cười, thân thể Tiểu Dực đã không có việc gì, này ăn nhiều Tử Kim Vân Đan một chút cũng không sao.

- Bất quá nơi này Tử Kim Vân Đan quá ít, chỉ sợ không đủ ngươi ăn, ngươi tiết kiệm một chút.

Diệp Vân lại bắt một nắm cho Tiểu Dực.

Tổng cộng ba trăm bốn mươi khỏa Tử Kim Vân Đan, cho Tiểu Dực gần một trămkhỏa, còn phải lưu một bộ phận cho tộc nhân, mình và A Ly lưu một trămkhỏa hẳn là đủ .

Minh Vũ Đại Đế cùng Hiên Dật dược tôn hấp thuhết dược lực Tử Kim Vân Đan, chứng kiến Tiểu Dực băng băng băng cũng đã ăn vài chục khỏa đan dược, từng người đều trợn tròn mắt, đây chính làTử Kim Vân Đan, rõ ràng thoáng cái bị ăn sạch nhiều như vậy!

Bọn họ quả thực là vô cùng đau đớn, một viên Tử Kim Vân Đan này ít nhấtgiá trị mười vạn Ngưng Khí Đan a, Tiểu Dực lần này ăn hết bao nhiêutiền? Người thường cũng không dám như Tiểu Dực làm như vậy, ăn không hết vài khỏa thân thể đã bị bạo. Chẳng lẽ thân thể Tiểu Dực này cường hãn,đều là ăn đan dược ra tới?

Ăn vài chục khỏa Tử Kim Vân Đan cũng không có việc gì, quả thực có thểdùng quái vật để hình dung, Minh Vũ Đại Đế cùng Hiên Dật dược tôn khôngkhỏi nhìn nhau cười khổ.

Bế quan một ngày, Hiên Dật dược tôn đểcho thủ hạ một Địa Tôn cường giả, đem ba người Lôi Nghị còn có những kýdanh đệ tử kia tất cả đều tìm tới.

Advertisements

Trong phòng luyện đan, HiênDật dược tôn cùng Minh Vũ ngồi ở trên cao, Diệp Vân, Tiểu Dực cùng LêHủ đứng ở một bên, bọn người Lôi Nghị quỵ đầy đất.

Hiên Dật dược tôn nhìn xem mọi người phía dưới, nhìn về phía Lôi Nghị, Vân sắc ảm đạm, thở dài:

- Lôi Nghị, ngươi đi theo ta học luyện đan đã bao lâu?

- Hai mươi năm.

Lôi Nghị cúi đầu nói, trong nội tâm lo sợ bất an, Hiên Dật dược tôn khẳngđịnh đã biết chuyện tình bọn họ tư thông ba đại tông môn, ngày hôm quatình hình chiến đấu, bọn họ xa xa nhìn xem, không biết tình huống cụ thể như thế nào, chỉ biết là ba đại tông môn rút lui. Hiên Dật dược tôn cái này không phải là chuẩn bị thu về tính sổ chứ?

- Hách Phong, Diêm Thành, hai người các ngươi thì sao?

- Mười một năm.

- Mười hai năm.

Hách Phong cùng Diêm Thành cúi thấp đầu, lục tục đáp.

- Mười mấy năm qua này, ta dạy các ngươi luyện đan chi đạo, mỗi tháng sẽcho các ngươi một ít các loại đan dược như Hỏa Huyền đan, Địa Huyền Đan, cho các ngươi có thể ở nơi này an tâm luyện đan, có từng có chỗ xin lỗi các ngươi không?

Sắc mặt Hiên Dật dược tôn u ám, nhân sinhchuyện thống khổ nhất, không ai qua bị người thân cận nhất phản bội,những đệ tử này đi theo Hiên Dật dược tôn hơn mười năm, Hiên Dật dượctôn một mực xem bọn hắn như thân sinh, mặc dù bọn họ phạm vào một ít sai lầm, hắn cũng là cực kỳ bao dung.

- Sư tôn, chúng ta sai rồi.

- Sư tôn, cầu ngài tha thứ chúng ta.

Hách Phong cùng Diêm Thành khóc rống chảy nước mắt, một đám đệ tử ký danh cũng lớn thanh khóc thảm.

Hiên Dật dược tôn đối với bọn họ, tuyệt đối là hết lòng quan tâm giúp đỡ,được cho là lương sư, thậm chí tựa như một từ phụ, chỉ là từ phụ nhiềubại nhi!

- Lúc ta luyện chế Tử Kim Vân Đan, ta liền nghĩ qua từtrong một phần đó của mình, san ra một ít đan dược đến cho các ngươi,chỉ là không nghĩ tới các ngươi rõ ràng phản bội vi sư, liên lạc ba đạitông môn, mưu đoạt Tử Kim Vân Đan, những chuyện khác, ta đều có thểkhoan dung, nhưng mà chuyện tình khi sư diệt tổ bực này, ta lại khôngthể lại bao dung các ngươi!

Hiên Dật dược tôn Vân sắc trầm xuống, thanh sắc nghiêm túc nói.

- Dùng ý kiến của ta, hạng người khi sư diệt tổ bực này, giết sạch mới thống khoái.

Minh Vũ Đại Đế ở một bên lên tiếng nói, ngay cả hắn cũng là nhìn không được .

- Cầu sư tôn khai ân!

- Cầu sư tôn tha mạng cho ta!

- Niệm chúng ta đi theo sư tôn nhiều năm, cầu sư tôn khai ân.

Bọn người Lôi Nghị nghe được Minh Vũ Đại Đế nói, dọa đến sắc mặt thảm lục,đều dập đầu, bùm bùm bùm, gõ cực kỳ dùng lực, chỉ chốc lát, cái trán đãra một ít vết máu.

Hiên Dật dược tôn hai tay nắm tay vịn thậtchặt, sau nửa ngày, nhìn xem những đệ tử trước người này, lại hạ khôngđược nhẫn tâm, hồi lâu, mới thở dài một hơi thật dài, vô lực phất phấttay nói:

- Các ngươi đi thôi, thầy trò chúng ta duyên phận đã hết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK