Đoàn Chính Diệu nghe vậy trong lòng vui mừng, cảm thấy hẳn là Đế phu đồng ý giúp mình.
Ngẫm lại cũng thế.
Đế phu thân phận cỡ nào, sao có thể ngồi ghế mà Nam Cung Thần Đồng vừa ngồi?
Mà mắt thấy Lâm Hiên ngồi ở chính giữa đại sảnh, Nam Cung Thần Đồng và Hoắc Hồng Kỳ đều ngồi ở sau.
Tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều âm thầm tán thưởng, Bắc Huyền Thiên Đế phu, khí tràng mạnh không hợp thói thường!
Nhìn thấy Đoàn Chính Diệu thối lui đến bên cạnh mình, Đoàn Nghi Mỹ vội vàng nói:
"Cha, Hoắc Hồng Kỳ hắn vì ở rể Nam Cung gia tộc, hôm nay đến đưa thư bỏ vợ cho ta."
Đoàn Chính Diệu gật gật đầu: "Ừm, cha đã biết."
"Việc nhỏ này tạm thời không đề cập tới, chờ Đế phu xử lý xong chuyện rồi nói sau."
Đoàn Nghi Mỹ nghe xong giật mình, hóa ra hôm nay Đế phu đến đây cũng có chuyện muốn làm.
Hoàn toàn chính xác, so với chuyện của hắn, chuyện mình bị bỏ không có ý nghĩa mấy.
Thế là Đoàn Nghi Mỹ thôi thút thít, sợ bị mất lễ nghi trước mặt Lâm Hiên, ngoan ngoãn đứng qua một bên.
Nam Cung Thần Đồng nghe hết cuộc nói chuyện của đôi cha con này, hắn không khỏi nhìn Lâm Hiên một chút.
"Bắc Huyền Thiên Đế phu không phải vì Đoàn gia mà đến, đó chính là vì chúng ta mà tới."
"Rốt cuộc hắn muốn làm gì?"
Nghĩ đến đây, Nam Cung Thần Đồng đứng dậy, có chút hành lễ: "Không biết Đế phu đến đây là muốn làm gì?"
Lâm Hiên phẩm một ngụm trà người Đoàn gia đưa lên, lạnh nhạt phun ra hai chữ: "Hàn Tĩnh."
Hàn Tĩnh!
Nghe vậy, Nam Cung Thần Đồng và Hoắc Hồng Kỳ đều chấn động mạnh một cái.
Bởi vì lúc giết chết Hàn Tĩnh Lâm Hiên ra tay quá nhanh, sau đó bọn người Hắc Bạch Học Cung Lý Hà Khách cũng không dám tuyên dương chuyện Lâm Hiên giết chết Hàn Tĩnh, cho nên ngay từ đầu Hoắc gia cũng không biết rốt cuộc là ai giết Hàn Tĩnh.
Bọn họ chỉ nhận được tin tức nói có người nhìn thấy người của Hắc Bạch Học Cung đang xử lý thi thể Hàn Tĩnh.
Mà khi đó Nam Cung Thần Đồng đang dẫn theo một đám cao thủ đến Hoắc gia, chuẩn bị giúp hắn đến Đoàn gia bỏ vợ, thế là quyết định thuận đường tiến về Hắc Bạch Học Cung, tìm ra người giết Hàn Tĩnh.
Nào biết được hóa ra lại là Lâm Hiên ra tay!
Nhưng mà nghĩ lại.
Có thể giết chết Chuẩn Đế Cảnh Kiếm Thánh như Hàn Tĩnh, lại không để Hắc gia, thậm chí Nam Cung gia tộc vào mắt.
Trên đời này ngoại trừ Lâm Hiên cũng không có mấy người có thể làm được!
Cố nén ý giận, Nam Cung Thần Đồng nói: "Xin hỏi Đế phu, tại sao muốn giết Hàn Tĩnh?"
Hắn cảm thấy Nam Cung gia tộc đã đồng ý trợ giúp Hoắc gia, như vậy Lâm Hiên giết Hàn Tĩnh chính là đang nhằm vào Nam Cung gia tộc.
Việc này, nhất định phải hỏi rõ ràng!
Lâm Hiên nhấp một miếng trà, lạnh nhạt nhìn Nam Cung Thần Đồng một cái: "Chuyện này cần giải thích với ngươi?"
Nam Cung Thần Đồng cau mày nói: "Hàn Tĩnh chính là người của Hoắc gia, mà lần này Nam Cung gia tộc chúng ta ra tay là vì trợ giúp Hoắc gia thẩm tra hung thủ giết chết Hàn Tĩnh."
"Nếu như là Đế phu ra tay, như vậy thì Đế phu nhất định phải giải thích cho ta, nếu không..."
Nam Cung Thần Đồng nói được nửa câu thì cảm thấy khí lạnh thấu xương giáng lâm, nửa cầu còn lại không dám nói ra.
Trong mắt Lâm Hiên lộ ra mấy phần hàn ý: "Giải thích với ngươi? Ngươi xứng sao? Nam Cung gia tộc các ngươi xứng sao?"
Hắn thốt ra lời này, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều trái tim co lại.
Hoắc Hồng Kỳ và đám người hộ đạo Nam Cung gia tộc không khỏi lộ ra một tia khẩn trương.
Bọn họ cảm nhận được, lần này Nam Cung Thần Đồng uy hiếp như vậy đã chọc giận tới Lâm Hiên.
Mà bọn người Đoàn Chính Diệu thì nhíu mày nhìn về phía Nam Cung Thần Đồng.
Dám uy hiếp Đế phu như vậy, Nam Cung Thần Đồng hoành hành ngang ngược đã quen, giờ không nhịn được!
Lúc này cả đại sảnh đều yên tĩnh lại trong bầu không khí ngột ngạt, tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
Lâm Hiên giọng điệu lãnh đạm nói: "Trong đời ta có mấy chuyện ta cực kỳ phản cảm, trong đó có một cái là bị người ta uy hiếp."
"Đại công tử cẩn thận!"
Dự cảm được Lâm Hiên chuẩn bị động thủ, hai người hộ đạo Đế Cảnh lập tức trước mặt Nam Cung Thần Đồng.
Hai người toàn lực thôi động chân nguyên, tạo thành hai đạo khí thuẫn kiên cố chắn trở nên Nam Cung Thần Đồng.
Lâm Hiên mặt lộ vẻ khinh thường, kêu mấy người Tuyền Châu đến đại sảnh chơi.
Sau đó dùng ngón tay khiến cho chén trà bay ra một đạo sương mù, sau đó bắn ra.
Hô!
Một đạo sương mù nhàn nhạt từ trong tay hắn hóa thành một đạo lôi đình chi quang kinh khủng, bỗng nhiên bắn ra!
Bành bành! Liên tiếp hai tiếng vang lên.
Đạo sương mù này bắn vào khí thuẫn của hai người hộ đạo Đế Cảnh, bắn bay bọn họ.
Dư âm chấn động bắn Nam Cung Thần Đồng bay mấy trăm trượng, rơi xuống ngoài phòng khách.
Theo một tiếng hét thảm, Nam Cung Thần Đồng cuồng thổ mấy miệng máu tươi.
Toàn thân như bị mười tòa núi lớn nghiền ép, xương cốt vỡ vụn, đa số kinh mạch đứt gãy.
Hắn vô cùng hoảng sợ nhìn Lâm Hiên một chút, sợ hãi trong lòng dâng lên như nước thủy triều.
"Một lời không hợp thì động thủ, Bắc Huyền Thiên Đế phu đúng là bá đạo hung tàn!"
"Càng đáng sợ hơn là năng lực của hắn quá kinh khủng!"
"Hai Đế Cảnh cũng không đỡ nổi một giọt nước của hắn, tuyệt đối là đại năng Đại Thánh Cảnh!"
Cảm nhận được người mình mang tới cũng không phải là đối thủ của Lâm Hiên.
Nam Cung Thần Đồng cảm thấy muốn toàn thân trở ra, chỉ có thể dùng uy tín của Nam Cung gia tộc ép Lâm Hiên, để hắn kiêng kỵ.
Nghĩ đến đây, hắn vội vàng nói:
"Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngươi đừng quên ta là con trai của Nam Cung gia chủ, ngươi dám đụng đến ta thì sẽ trở thành kẻ địch của Nam Cung gia tộc!"
Tê ~
Hắn thốt ra lời này, tất cả mọi người đang có mặt ở đây kể cả Đoàn Chính Diệu đều sắc mặt lạnh lẽo.
Bọn họ biết Nam Cung Thần Đồng muốn ép Lâm Hiên thu tay lại, dùng thế lực của Nam Cung gia tộc để Lâm Hiên cảm thấy kiêng kị.
Nhưng...
Chương 442 Chương 442. Thân là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế, nên cường đại như vậy mới đúng!
Nói như vậy chẳng khác gì là uy hiếp!
"Nam Cung Thần Đồng ơi là Nam Cung Thần Đồng, ngươi ngang ngược quen rồi, không biết chịu thua."
"Sau khi nói ra lời này, chẳng lẽ ngươi còn cho là Đế phu sẽ bỏ qua cho ngươi sao?"
Bọn người Đoàn Chính Diệu lắc đầu không thôi, Nam Cung Thần Đồng thông minh quá sẽ bị thông minh hại, phạm vào kiêng kỵ lớn nhất!
Mà khi tất cả mọi người ở đây khẩn trương.
Lâm Hiên thân hình lóe lên, đã đi tới bên ngoài đại sảnh, đứng trước mặt Nam Cung Thần Đồng.
"Vậy ta cũng muốn xem xem Nam Cung gia tộc các ngươi có thể làm gì được ta."
Sau khi nói xong, Lâm Hiên giơ tay lên nhắm ngay trán Nam Cung Thần Đồng chỉ một cái.
Một đạo huyền quang bắn vào trán Nam Cung Thần Đồng, sau đó hắn lập tức ngậm miệng lại, yên tĩnh ngã xuống đất.
Mọi người ở đây thấy thế đều hít vào một hơi khí lạnh.
Đế phu giết người trong vô hình, đúng là hảo thủ đoạn!
... ... ... ... ... ... .
Bởi vì các tiểu nha đầu ở đây, cho dù là giết hai Đế Cảnh hay là Nam Cung Thần Đồng.
Lâm Hiên ra tay đều cực kỳ tiêu sái linh động, hoàn toàn không giống như là đang quyết đấu một trận sinh tử.
Chuyện này càng khiến cho mọi người đang có mặt ở đây cảm nhận được hắn cao thâm mạt trắc, trong lòng nhịn không được kính sợ.
Mà khi hắn quay người trở về đại sảnh.
Một đám người của Nam Cung gia tộc vội vàng nâng thi thể Nam Cung Thần Đồng lên.
Bốn Chuẩn Đế Cảnh và hơn chín trăm cao thủ Tôn Giả Cảnh đều vô cùng sợ hãi mà nhìn Lâm Hiên, cảm thấy hô hấp có chút khó khăn.
Trước trước sau sau, Lâm Hiên chỉ ra tay hai lần.
Nhưng chỉ hai lần này đã khiến cho người hộ đạo, hộ vệ Nam Cung gia tộc vốn ngang tàng hống hách cảm nhận được sợ hãi.
Một giọt nước miểu sát hai Đại Đế cảnh!
Một chỉ huyền quang lặng yên đưa Nam Cung Thần Đồng xuống Địa ngục!
Đủ loại thủ đoạn bí pháp như thế này đã vượt ra khỏi nhận thức của đám người của Nam Cung gia tộc.
Lúc này nếu ai còn dám ngỗ nghịch Lâm Hiên, như vậy chính là tự mình muốn chết!
Dừng một chút, thủ lĩnh người hộ đạo, Chuẩn Đế Cảnh cúi đầu sát đất:
"Đại công tử nhà ta nói năng lỗ mãng, nhiều lần uy hiếp, xin Đế phu thứ lỗi!"
Sau khi nói xong, một đám người phía sau bọn họ cũng đều quỳ rạp xuống đất, mặt mũi tràn đầy kinh sợ.
Mặc dù Nam Cung Thần Đồng đã bị giết nhưng bọn họ vẫn cảm thấy nên xin lỗi mới được.
Dù sao, Bắc Huyền Thiên Đế phu chi uy không thể xúc phạm, ai biết hắn có muốn buông tha cho mình hay không?
Mà nhìn thấy đông đảo cao thủ Nam Cung gia tộc quỳ rạp xuống đất, khẩn cầu Lâm Hiên tha thứ như thế, bọn người Đoàn Chính Diệu lộ ra vẻ mặt cực kỳ rung động.
Đồng thời Đoàn Chính Diệu may mắn không thôi, hôm nay may mà có Lâm Hiên ở đây.
Nếu không với tính khí phách lối của người của Nam Cung gia tộc, nói không chừng sẽ san bằng Đoàn gia.
Mà Đoàn Nghi Mỹ đưa đôi mắt đẹp nhìn Lâm Hiên và Hoắc Hồng Kỳ vài lần.
Không khỏi âm thầm cảm khái, so với Lâm Hiên, Hoắc Hồng Kỳ đúng là không chút nam nhân vị.
Cũng đúng lúc này, Đoàn Nghi Mỹ phát hiện mình cũng không còn thích Hoắc Hồng Kỳ.
Ngược lại nhìn thấy mặt của hắn thì có cảm giác buồn nôn.
"Đế... Đế phu... Ta..."
Lúc này, người khẩn trương nhất trong đại sảnh, trừ Hoắc Hồng Kỳ ra thì không còn là ai khác.
Hắn đâu có ngờ được là hôm nay dẫn theo đám người Nam Cung Thần Đồng nghênh ngang tới, sẽ rơi vào kết quả như vậy?
Mắt thấy Lâm Hiên nhấc tay liên sát hai Đại Đế cảnh và Nam Cung Thần Đồng, hắn sợ vỡ mật, muốn chạy trốn.
Chỉ là sợ Lâm Hiên uy nghiêm, cho hắn mười lá gan hắn cũng không dám động một cái!
Lâm Hiên lạnh nhạt nhìn hắn một cái: "Ngươi không có tư cách bỏ người của Đoàn gia, nhưng người của Đoàn gia có tư cách bỏ ngươi."
Với hắn, động thủ giết Nam Cung Thần Đồng, đã kết thù với Nam Cung gia tộc.
So với Nam Cung gia tộc, Hoắc gia quá nhỏ bé.
Tăng thêm Hoắc Hồng Kỳ cứ co lại ở đó, không dám kít một tiếng, Lâm Hiên cũng không có lý do động thủ với hắn.
Nhưng mà hôm nay đã tới Đoàn gia, như vậy cũng nên nói một chút.
Cắt đứt quan hệ thông gia giữa Đoàn gia và Hoắc gia cũng là tiện tay mà thôi, làm một chuyện tốt.
Nghe được hắn nói như vậy, mấy người Đoàn Chính Diệu, Đoàn Nghi Mỹ, Đoàn Tuấn Thần và tất cả người Đoàn gia đều mừng rỡ.
Đúng a!
Hoắc Hồng Kỳ dựa vào cái gì mà bỏ Đoàn Nghi Mỹ?
Hẳn là Đoàn Nghi Mỹ bỏ Hoắc Hồng Kỳ mới đúng nha!
Đế phu đã nói như vậy, vậy thì tương đương với làm chỗ dựa cho Đoàn gia.
Có hắn, Đoàn gia hoàn toàn không cần kiêng kị Hoắc gia, trực tiếp bỏ Hoắc Hồng Kỳ là được!
Sau đó Đoàn Chính Diệu tiến lên nói ra: "Đế phu nói không sai! Nữ nhi của ta phẩm hạnh đoan chính, tâm địa tốt, ngươi đâu có tư cách bỏ nàng?"
"Cần bỏ cũng là nàng bỏ ngươi!"
Nói xong, Đoàn Chính Diệu xé thư bỏ vợ Hoắc Hồng Kỳ để ở trên bàn thành từng mảnh.
Sau đó thay Đoàn Nghi Mỹ viết một phong thư bỏ chồng, hung hăng đập vào mặt Hoắc Hồng Kỳ.
Hét lớn: "Cút đi!"
Trên mặt Hoắc Hồng Kỳ nóng bỏng, bị Đoàn Chính Diệu nhục nhã đến kém chút thổ huyết.
Hắn dám khẳng định, hôm nay sau khi hắn từ Đoàn gia ra ngoài, chắc chắn sẽ trở thành trò cười cho Thanh Châu, Vân Châu thậm chí toàn bộ đại lục.
Đường đường thiếu gia Hoắc gia, lại bị thê tử của mình bỏ, tương đương với ném mặt mũi của hắn xuống mặt đất liều mạng ma sát a!
Nhưng mà có Lâm Hiên ở đây, Hoắc Hồng Kỳ chỉ có thể nuốt nước đắng cho qua.
Bất đắc dĩ cúi đầu, dáng vẻ nghèo túng thoát khỏi Đoàn gia.
Những người hộ đạo và hộ vệ của Nam Cung gia tộc cũng không dám ở thêm, vội vàng đem thi thể Nam Cung Thần Đồng rời đi.
Mắt thấy chuyện đã giải quyết, Lâm Hiên chuẩn bị dẫn chúng nữ nhi rời đi.
Đoàn Chính Diệu, Đoàn Nghi Mỹ và đám người Đoàn gia vội vàng hành lễ cảm ơn hắn:
"Đa tạ Đế phu xuất thủ tương trợ, nếu không hôm nay Đoàn gia chúng ta sẽ không bước qua được một ải này!"
Chương 443 Chương 443. Thân là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế, nên cường đại như vậy mới đúng! (2)
"Sau này Đế phu có dặn dò gì, người của Đoàn gia cho dù máu chảy đầu rơi cũng sẽ làm!"
Lâm Hiên khẽ vuốt cằm, sau đó được người của Đoàn gia cung tiễn, vui vẻ rời đi.
Nhìn bóng lưng tiêu sái của hắn dần dần đi xa, Đoàn Nghi Mỹ không khỏi lộ ra vẻ cảm khái.
"Huyền Băng Nữ Đế có được nam nhân như vậy, đúng là có phúc lớn a!"
...
Bắc Huyền Thiên.
Trong một viện tử bí ẩn nào đó ở biên giới tây bắc, đó là cứ điểm tình báo Huyền Băng Cung.
Sĩ quan tình báo trong cứ điểm này chủ yếu phụ trách thu thập các loại tin tức trọng đại trong Thiên Ma Giới.
Mà trưởng quan tối cao ở trong đó chính là một trong số ngũ đại thống lĩnh tình báo dưới trước Đại thống lĩnh Nhược Ảnh, Khương Tân.
Phàm là các loại tin tức Thiên Ma Giới đều qua tay Khương Tân, sau đó hồi báo cho Nhược Ảnh.
Lúc này.
Sĩ quan tình báo mới được chiêu mộ Đỗ Hạo Lỗi vẻ mặt hưng phấn đi vào thư phòng của Khương Tân.
"Thống lĩnh, thuộc hạ nhận được hai phần tình báo quan trọng!"
Khương Tân nói ra: "Tình báo gì?"
Đỗ Hạo Lỗi mở tình báo ra, nói ra:
"Thứ nhất, Thiên Ma Giới đột nhiên xuất hiện một nhóm ma tử sĩ, thực lực cụ thể của bọn họ tạm thời không biết, nhưng có thể khẳng định ít nhất đều là Chuẩn Đế Cảnh!"
Khương Tân gật gật đầu: "Tình báo này đúng là rất quan trọng, vì phòng ngừa vạn nhất, ta sẽ báo cáo cho Đại thống lĩnh!"
"Ừm!" Đỗ Hạo Lỗi thấy tình báo của mình rất có giá trị, không khỏi lộ ra vẻ vui mừng: "Phần tình báo thứ hai, thuộc hạ phát hiện mấy ngày trước Bát Hoang Ma Tông trong Ma Thú Sơn Mạch bị Đế phu diệt trừ!"
Nằm ngoài dự liệu của hắn, sau khi nghe xong, Khương Tân nở một nụ cười khinh miệt: "Chỉ như vậy?"
Đỗ Hạo Lỗi kinh ngạc nói: "Chẳng lẽ tình báo này không có quan trọng?"
Khương Tân xùy cười một tiếng: "Ta ngoại trừ biết Đế phu diệt trừ Bát Hoang Ma Tông, còn biết sau đó hắn đi Vô Sinh Quốc làm khách, lại lên Ma Sơn vân vân!"
"Hóa ra thống lĩnh ngươi biết tất cả mọi chuyện!" Đỗ Hạo Lỗi vẻ mặt kinh ngạc nói: "Như vậy tình báo có liên quan tới Đế phu có cần bẩm báo lên không?"
"Ngươi cứ nói đi?" Khương Tân nghiền ngẫm cười một tiếng.
Đỗ Hạo Lỗi nhìn ra ý Khương Tân, thế là thăm dò: "Cũng không cần."
Khương Tân gật gật đầu, đứng dậy nói ra:
"Đương nhiên không cần! Nếu đưa loại tin tình báo này lên, đừng nói là ngươi, ngay cả tính mạng của ta cũng sợ khó bảo toàn!"
Đỗ Hạo Lỗi vẻ mặt kinh ngạc nói ra: "Thống lĩnh, tiểu nhân không hiểu cho lắm!"
"Tiểu Lỗi Tử, suy cho cùng thì ngươi cũng là người mới, còn non lắm!"
Khương Tân cười ha ha nói: "Ta hỏi ngươi, ngươi cảm thấy tại sao Nữ Đế bệ hạ lại lựa chọn Đế phu làm phu quân?"
Đỗ Hạo Lỗi nghiêm túc nghĩ nghĩ, nói: "Đương nhiên là bởi vì Đế phu tướng mạo có một không hai cửu thiên, hơn nữa hắn còn có năng lực kinh thế!"
"Đúng!" Khương Tân gật đầu: "Đế phu tướng mạo và năng lực là thủ đoạn hắn chinh phục Nữ Đế bệ hạ!"
"Đừng nói Đế phu tiêu diệt mấy cái tông môn Ma Đạo, giết chết mấy Ma Tôn, Ma Quân, cho dù hắn chọc Thiên Ma Giới ra một cái động lớn cũng chẳng có gì lạ!"
Đỗ Hạo Lỗi nghĩ nghĩ, cảm thấy Khương Tân nói rất có đạo lý.
Dù sao thân là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế, nên cường đại như vậy mới đúng.
Khương Tân tiếp tục nói ra:
"Nữ Đế bệ hạ và Đế phu là một đôi vợ chồng, đương nhiên là cực kỳ hiểu rõ nhau, hơn nữa tình cảm bọn họ tốt như vậy, có chuyện gì chắc chắn đối phương đều biết."
"Ngươi đưa những tin tình báo về Đế phu này lên, ngược lại sẽ khiến cho Nữ Đế bệ hạ cảm thấy chúng ta làm việc bất lợi, không tìm được tình báo hữu dụng khác, chỉ có thể dùng tình báo có liên quan tới Đế phu góp đủ số."
"Đúng đúng đúng, đúng là đạo lý này!" Đỗ Hạo Lỗi lộ ra mấy phần kính nể, giơ ngón tay cái lên với Khương Tân, nói: "Vẫn là thống lĩnh ngươi phân tích thấu triệt!"
Khương Tân hít sâu một hơi: "Quan trọng nhất là Nữ Đế bệ hạ và Đế phu lưỡng tình tương duyệt, người trong thiên hạ đều biết nàng và Đế phu phu thê tình thâm, vì Đế phu mà cam tâm tình nguyện sinh bốn vị công chúa."
"Nếu như ngươi trình tình báo Đế phu lên, chẳng phải là là ám chỉ Nữ Đế bệ hạ không tín nhiệm Đế phu, bí mật giám thị hắn?"
Nghe nói như vậy, Đỗ Hạo Lỗi không khỏi lưng phát lạnh, da đầu tê dại một hồi.
"Đúng thế!"
"Thống lĩnh, ngươi nói quá đúng!"
"Nếu như gây xích mích tình cảm giữa Nữ Đế bệ hạ và Đế phu, chúng ta có mười cái đầu cũng không đủ giết a!"
Khương Tân cười cười, đi lên trước vỗ vỗ bả vai Đỗ Hạo Lỗi, nói:
"Cho nên, làm thần tử, chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm, cái gì có thể nói, cái gì không thể nói, nhất định phải rõ ràng!"
"Nếu không, lỡ như có bất kỳ sai lầm gì thì thần tiên đều không gánh nổi ngươi!"
"Vâng! Thuộc hạ đã hiểu!" Đỗ Hạo Lỗi nghe vậy gật đầu.
Hắn âm thầm cảm khái, suy cho cùng gừng càng già càng cay, hôm nay nói chuyện với Khương Tân một phen, đúng là được ích lợi không nhỏ a!
... ... ... ... ... ... ... . . .
Cửu Đỉnh Thiên, hoàng cung.
Thần Châu Cửu Đỉnh trấn áp chín phương hướng trong hoàng cung.
Bỗng nhiên bị một đạo huyền lực thôi động, đồng thời bộc phát ra một đạo tử kim sắc huyền quang.
Trong chín đạo huyền quang này đều có cảnh tượng vạn thiên sơn hà bao la hùng vĩ.
Còn có sao trời lấp lóe, vũ trụ lượn quanh, thanh thế vô cùng to lớn.
Mà càng khiến cho người ta ngạc nhiên là.
Toàn bộ thiên địa trong Cửu Đỉnh Thiên như hợp làm một thể với Thần Châu Cửu Đỉnh.
Vô tận thiên địa linh khí, vô tận thiên địa huyền khí.
Lưỡng khí hợp nhất, hóa thành khí vận chi long mắt thường không thể nhìn thấy, từ bốn phương tám hướng bay tới Thần Châu Cửu Đỉnh.
Đương! Đương! Đương...
Liên tiếp chín tiếng nổ, tựa như là Thần Châu Cửu Đỉnh bị tỉnh lại.
Trên không hoàng cung tràn ngập ánh sáng.
Hạo nhiên tiên khí che trời trải đất, không ai bì nổi!
Đảo mắt về sau.
Chương 444 Chương 444. Cửu Thiên Tiên Vực, ngoài ta còn ai!
Chín cái Thần Đỉnh huyền không mà lên, nhao nhao hóa thành một đạo quang mang sáng chói bắn về phía trong cung điện.
Khi toàn bộ chúng nó hội tụ đến trên người Tư Mã Vô Tướng, trong nháy mắt dung hợp lại với nhau.
Bành!
Một đạo khí tức Thánh Cảnh bỗng nhiên bộc phát từ trên người Tư Mã Vô Tướng.
Nếu không phải hắn cố ý khống chế, chỉ sợ phạm vi mấy trăm vạn dặm hoàng cung đều bị nghiền nát trong nháy mắt.
"Nhân đỉnh hợp nhất, chí tại Cửu Châu!"
"Từ đây Cửu Đỉnh Thiên thiên hạ này mới là của ta!"
"Một ngọn cây cọng cỏ, một mạch một khí đều kết nối với ta!"
Trong ánh mắt Tư Mã Vô Tướng lộ ra vẻ mừng như điên.
Sau khi dung hợp Thần Châu Cửu Đỉnh, hắn chân chính tập hợp toàn bộ khí vận Cửu Đỉnh Thiên vào một thân.
Từ nay về sau, hắn chính là Cửu Châu Thần Đỉnh, Cửu Châu Thần Đỉnh chính là hắn, không phân lẫn nhau!
"Bây giờ ta được Cửu Châu Thần Đỉnh trợ giúp thành công bước vào Đại Thánh Cảnh, còn tu luyện 'Hỗn Nguyên Nhất Khí Quyết' tới hóa cảnh."
"Từ nay về sau, bất kỳ kẻ địch nào bước vào Cửu Đỉnh Thiên một bước đều sẽ bị ta hoàn toàn áp chế, cho dù ta rời khỏi Cửu Đỉnh Thiên cũng có thể hội tụ khí vận chi lực của Cửu Đỉnh Thiên ở ngoài ngàn vạn dặm!"
"Toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực, ngoài ta còn ai!"
Tư Mã Vô Tướng nhất thời hào tình vạn trượng, không khỏi nắm chặt nắm đấm.
Trong nắm đấm lôi quang chớp động, thần lực dậy sóng, khí thế vô cùng kinh người.
"Bệ hạ, tu vi của ngài quá kinh khủng!"
Doãn Chí Hải vừa đi vào đại điện thì thấy Tư Mã Vô Tướng thả ra thần lực, lập tức sợ đến nuốt nước miếng.
Tư Mã Vô Tướng thu liễm khí tức, hỏi: "Đã mời được người chưa?"
"Phải!" Doãn Chí Hải gật gật đầu.
Rất nhanh, ở cửa đại điện xuất hiện một bóng người thon dài.
Lần đầu tiên khi nhìn thấy hắn, Tư Mã Vô Tướng ánh mắt run lên: "Đại Thánh Cảnh!"
Người đến chính là Thanh Vũ Lão Tổ, cũng chính là thiên kiêu Nhất Nguyên Tông Tần Huyền bây giờ!
Từ biểu cảm trên mặt, bây giờ Thanh Vũ Lão Tổ chỉ có hai mươi tuổi.
Bởi vậy khi cảm nhận được khí tức của hắn, Tư Mã Vô Tướng nhịn không được lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Dù sao, phóng nhãn toàn bộ gần mười vạn năm Cửu Thiên Tiên Vực.
Có thể chừng hai mươi tuổi mà bước vào Đại Thánh Cảnh thì chắc chắn là phượng mao lân giác, hiếm thấy trên đời.
Lúc này ở trong mắt Tư Mã Vô Tướng, Thanh Vũ Lão Tổ chính là một thiên tài siêu cấp yêu nghiệt.
"Tham kiến Đại Đế!"
Thanh Vũ Lão Tổ hành lễ đơn giản, trong thần sắc mang theo vài phần kiêu căng.
Tư Mã Vô Tướng cũng không tức giận, sai Doãn Chí Hải mang một cái ghế cho Thanh Vũ Lão Tổ, cho hắn ngồi trong điện.
Thanh Vũ Lão Tổ ngồi xuống, hỏi: "Không biết Đại Đế mời ta đến đây là có chuyện gì?"
Tư Mã Vô Tướng nói: "Bây giờ là lúc Cửu Đỉnh Thiên cần dùng người, cô muốn mời chào thiên hạ hào kiệt làm việc cho ta, cho nên khi biết biểu hiện huy hoàng của ngươi, muốn gặp ngươi."
Thanh Vũ Lão Tổ âm thầm cười một tiếng, hắn cũng đang có ý liên thủ với Tư Mã Vô Tướng.
Tuy nói bây giờ hắn đã tăng tu vi lên tới Đại Thánh Cảnh.
Nhưng căn cứ vào sự mạnh mẽ của Lâm Hiên, còn có Đông Hoàng Tử U cường thế.
Thanh Vũ Lão Tổ cảm thấy muốn trợ giúp Thánh Địa báo thù, biện pháp tốt nhất là tìm một giúp đỡ mạnh mẽ, cùng đối phó Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U.
Mà, Cửu Đỉnh Đại Đế Tư Mã Vô Tướng chính là người thích hợp nhất.
Thế là Thanh Vũ Lão Tổ nói ra: "Nếu như ta gia nhập dưới trướng Đại Đế, chắc chắn sẽ mang tới cho Đại Đế một đối thủ cực kỳ cường đại."
Tư Mã Vô Tướng nghe ra ý trong lời nói của hắn, nheo mắt lại nói: "Là ai?"
"Bắc Huyền Thiên Đế phu!" Thanh Vũ Lão Tổ lộ ra vẻ cừu hận: "Hắn giết thân nhân ta, chính là kẻ thù không đội trời chung của ta!"
Vì che giấu bí mật lớn nhất của mình, Thanh Vũ Lão Tổ cũng không nói ra thân phận chân thật của mình.
Mà lý do này, hắn cảm thấy đủ để lừa Tư Mã Vô Tướng.
Dù sao hắn cố ý tìm hiểu, hắn phát hiện gần đây Lâm Hiên đã làm nhiều chuyện lớn ở Cửu Thiên Tiên Vực, đắc tội rất nhiều người.
Sau khi Tư Mã Vô Tướng nghe xong, lộ ra vẻ mặt ý vị thâm trường: "Huyền Băng Nữ Đế, Bắc Huyền Thiên Đế phu, cũng là cừu gia của cô."
Nhớ năm đó, trong trận doanh chèn ép Bắc Huyền Thiên, Tư Mã Vô Tướng hắn cũng là một phần tử không thể thiếu.
Càng quan trọng là.
Phụ hoàng Đông Hoàng Tử U Đông Hoàng Quân Dương trước khi qua đời cũng bị Tư Mã Vô Tướng đâm một kiếm.
Cho nên, mối thù một kiếm này đã khiến cho hắn và Đông Hoàng Tử U trở thành kẻ thù sống còn.
Về phần Lâm Hiên, là phu quân của Đông Hoàng Tử U, dĩ nhiên cũng chính là cừu nhân.
Thanh Vũ Lão Tổ nghe đến đó, đứng lên nói:
"Nếu như Đại Đế có thể giúp ta giết Bắc Huyền Thiên Đế phu, ta chỉ nghe lệnh Đại Đế!"
Mặc dù hắn là lão tổ Thanh Vũ Thánh Địa, tu vi trác tuyệt.
Nhưng so với Tư Mã Vô Tướng có được Cửu Đỉnh Thiên khí vận gia thân thì vẫn kém hơn một chút.
Hắn tự tin, nếu như Tư Mã Vô Tướng xuất thủ tương trợ, hắn có trăm phần trăm nắm chắc giết Lâm Hiên!
Tư Mã Vô Tướng trầm giọng nói: "Huyền Băng Nữ Đế và Bắc Huyền Thiên Đế phu nhất định phải giết, chỉ là việc này không thể gấp trong nhất thời."
"Cô nhận được một tin tức quan trọng, sau ba ngày, Động Nguyên Đại Đế xuất quan, có lẽ sẽ tỷ thí một trận với Đông Hoàng Tử U."
"Cô cảm thấy, biết người biết ta mới là thượng sách, nếu như bọn họ đánh nhau thật, vậy thừa cơ biết rõ nội tình của vợ chồng Đông Hoàng Tử U mới hạ thủ thì càng có phần thắng."
Sau khi Thanh Vũ Lão Tổ nghe xong, trong ánh mắt hơi lộ ra một tia hưng phấn.
Nói cách khác, chờ Đông Hoàng Tử U và Động Nguyên Đại Đế đánh xong, như vậy thời gian bọn họ ra tay cũng không xa!
"Được, vậy thì đợi thêm mấy ngày, tạm thời nhìn xem, lại một mẻ hốt gọn vợ chồng bọn họ!"
Thanh Vũ Lão Tổ nở nụ cười dữ tợn.
...
Chương 445 Chương 445. Cửu Thiên Tiên Vực, ngoài ta còn ai! (2)
Động Nguyên Thiên.
Thiên Nguyên Cung.
Theo vạn trượng thần quang nở rộ ra trong cung điện, một đạo khí tức bàng bạc như cửu thiên Ngân Hà bao phủ cả hoàng cung.
Không Thanh Vũ chờ đợi ở nơi nào đó ngoài mật thất trong hoàng cung không khỏi ánh mắt run lên: "Phụ hoàng xuất quan!"
Ngay sau đó, hắn thấy cửa mật thất mở ra.
Động Nguyên Đại Đế Không Kình Thương, đỉnh đầu tam hoa, chân đạp ngũ sắc bảo liên, khí thế không ai bì nổi đi ra.
"Tam Hoa Tụ Đỉnh, Ngũ Khí Triều Nguyên, đây là tiêu chí bước vào Đại Thánh Cảnh của Không Thị nhất tộc chúng ta!"
"Phụ hoàng, rốt cục ngươi cũng thành cường giả tuyệt thế quét ngang Cửu Thiên Tiên Vực!"
Không Thanh Vũ mừng rỡ như điên.
Không Kình Thương thu hồi khí tức kinh khủng, đi đến trước mặt Không Thanh Vũ nói ra: "Mấy ngày nay có đại sự gì xảy ra không?"
Mặc dù bế quan, Không Kình Thương vẫn tùy thời hỏi thăm Không Thanh Vũ về một ít chuyện xảy ra trong Động Nguyên Thiên, thậm chí Cửu Thiên Tiên Vực.
Mà từ lần trước hai cha con câu thông, đã ròng rã ba ngày Không Kình Thương tiến hành bước cuối cùng.
Rốt cục dựa theo thời gian định trước đột phá đến Đại Thánh Cảnh, lại tu luyện tuyệt học Không Thị Hoàng tộc đến đỉnh phong.
Cho nên bây giờ, là chủ nhân Động Nguyên Thiên.
Hắn muốn hiểu rõ kỹ càng động tĩnh trong ba ngày này, có chuyện thì còn tìm cách đối phó.
Không Thanh Vũ nói: "Ba ngày trước, Thánh Chủ Lăng Phong Thánh Địa từng tới tìm ta, nói hắn kết thù với Huyền Băng Nữ Đế."
"Cũng ngay sau khi hắn trở về nửa ngày, ta nhận được tin tức, nói Đông Hoàng Tử U một mình giết tới Lăng Phong Thánh Địa, miểu sát tổ sư gia Lăng Phong Thánh Địa và Lăng Phong Thánh chủ."
"Thật sao?" Sau khi Không Kình Thương nghe xong, bỗng nhiên nhíu mày.
"Theo cô biết, Lăng Phong Thánh Địa cũng có trăm vạn năm đạo thống, tổ sư gia bọn họ cho dù thiên phú không được thì sống sót nhiều năm như vậy cũng có thể tăng tu vi lên tới Đại Thánh Cảnh."
Không Thanh Vũ gật gật đầu: "Phụ hoàng ý là Đông Hoàng Tử U cũng là tu vi Đại Thánh Cảnh đúng không?"
"Ừm." Không Kình Thương khẽ vuốt cằm: "Với thiên phú của nữ nhân này, nàng đạt tới Đại Thánh Cảnh cũng không khiến cho người cảm thấy kỳ quái."
Không Thanh Vũ vô cùng đồng ý: "Vâng, trước đó Lăng Phong Thánh chủ cũng cảm thấy Đông Hoàng Tử U có thể là Đại Thánh Cảnh."
"Được, như vậy mới thú vị!" Sau đó Không Kình Thương không khỏi phách lối cười một tiếng.
Nhìn thấy vẻ mặt hắn tự tin như vậy, Không Thanh Vũ biết, Không Kình Thương hoàn toàn chắc chắn đối phó Đông Hoàng Tử U.
"Phụ hoàng, ta đã dẫn người đến, chờ sau đó ngươi có thể thử một chút cấm kỵ thần công của Không Thị Hoàng tộc chúng ta!"
Sở dĩ Không Thanh Vũ cảm thấy Không Kình Thương có thể mười phần chắc chín đối phó Đông Hoàng Tử U.
Ngoại trừ tu vi Đại Thánh Cảnh ra, quan trọng hơn là tuyệt học cấm kỵ của Không Thị Hoàng tộc.
Tịch Diệt Thần Công!
Thần công này lấy tịch diệt làm tên, Thánh giai tiên pháp chân chính!
Vạn vật tịch diệt, chỉ có chu thiên tinh thần không phá!
Tam thập tam thiên, đẩu chuyển tinh di, duy ta bất diệt!
Tịch Diệt Thần Công có thể cưỡng ép hấp thu chu thiên tinh thần chi lực hóa thành sinh mệnh lực và chân nguyên, lại có thể sáng tạo một cái hoặc là một số cái tịch diệt lĩnh vực.
Cưỡng ép thôn phệ sinh mệnh lực và tu vi của tất cả sinh linh bên trong lĩnh vực, biến thành cho bản thân sử dụng!
Có thể nói, đối mặt công pháp cường hoành bực này.
Dù là Đông Hoàng Tử U là cường giả Đại Thánh Cảnh thiên phú yêu nghiệt cũng sẽ cảm thấy áp lực lớn như trời.
Nàng đầu tiên là phải cân nhắc nên hóa giải lĩnh vực chi lực Không Kình Thương sáng tạo như thế nào.
Mà lĩnh vực chính là một số pháp tắc tập hợp, muốn phá giải thì rất khó!
Trong lúc nói chuyện, Không Kình Thương và Không Thanh Vũ đi vào quảng trường bên ngoài cung điện.
Lúc này, ba cái lồng lớn màu đen do Tiên Thiên Huyền Thiết làm thành đặt ở chỗ đó.
Mà bên trong mỗi một cái lồng là một viễn cổ lão ma cảnh giới Chuẩn Thánh.
Bọn họ bị đặt chung một chỗ, trong lúc nhất thời ma khí trùng thiên, uy áp vô biên.
Cho dù là Không Kình Thương cũng cảm nhận được một tia áp lực vô hình.
Nhưng mà lúc này Không Kình Thương hưng phấn nhiều hơn.
"Ba viễn cổ lão ma này chính là vật thí nghiệm tiên tổ Không Thị Hoàng tộc chúng ta bắt lại giam giữ tại trong hoàng cung, chính là để cho hậu thế thử uy lực của Tịch Diệt Thần Công một lần."
"Bây giờ, cô không phụ tiên tổ kỳ vọng, rốt cục thần công đại thành, dùng bọn họ để luyện tay một chút đi!"
Sau đó hắn vung tay lên.
"Thả tất cả bọn họ ra!"
"Rõ!" Không Thanh Vũ hưng phấn gật đầu, sau đó điều khiển Linh khí, mở cơ quan của ba cái lồng sắt ra.
Rống! ! !
Trong chốc lát thiên địa biến sắc, ma khí trùng thiên.
Ba viễn cổ lão ma đều hóa thành khói đen xông về phía Không Kình Thương.
Vừa rồi Không Kình Thương chọc giận bọn họ, cho nên trong nháy mắt sát khí bọn họ tăng lên tới cực điểm.
Mà dưới uy thế kinh khủng của bọn họ.
Không Thanh Vũ không khỏi lui lại mấy bước, nghĩ thầm không hổ là viễn cổ lão ma cấp Chuẩn Thánh, khí thế đáng sợ giống như phá thiên!
"Rất tốt." Không Kình Thương lại kinh thường cười một tiếng, sau đó nâng hai tay lên: "Vạn vật tịch diệt, duy ta bất diệt!"
Hô!
Ngay dưới chân ba viễn cổ lão ma bỗng nhiên xuất hiện ba đạo huyền quang.
Mỗi một đạo huyền quang đều ẩn chứa tinh thần lưu chuyển, dường như ba cái vũ trụ cỡ nhỏ.
Mà trong nháy mắt.
Ba viễn cổ lão ma hóa thành điểm điểm tinh quang, bị cái ba đạo huyền quang hoàn toàn nuốt sống.
Bành!
Một đạo khí tức cực kì cường hãn từ trên người Không Kình Thương phóng ra.
Nếu không phải hắn cố ý thu liễm, chỉ sợ trong nháy mắt là xé Không Thanh Vũ cho bên cạnh thành bụi phấn.
"Mạnh! Thật sự là quá mạnh!"
Không Thanh Vũ sợ đến trắng bệch cả mặt, nhưng vẫn khó nén tâm tình mừng như điên: "Không hổ là tộc tuyệt học cấm kỵ của Không Thị Hoàng chúng ta, quả là lợi hại đến nghịch thiên!"