• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 291 Chương 291. Không làm thì thôi, làm thì làm đến cùng!

Bành Hạo Long cười ha ha vài tiếng: "Tề Hoành Chí ơi là Tề Hoành Chí, cái này là người tính không bằng trời tính, ngươi cũng không ngờ được là mình sẽ chọc đến Đế phu cchuws?"

Bọn họ vô cùng vững tin Lâm Hiên đã tự thân lên cửa, chắc chắn sẽ san bằng toàn bộ Tề gia. Cho nên giờ phút này bọn họ không che dấu chút nào, phát tiết phẫn nộ trong lòng mình ra ngoài.

Mới vừa rồi bị Tề Hoành Chí ép hung ác như thế nào, bây giờ bốn người điên cuồng chèn ép Tề Hoành Chí như thế ấy.

Có bốn người này dẫn đầu.

Một số người vừa rồi bởi vì Tề gia lãnh đạm mà sinh lòng bất mãn cũng chỉ trích hành vi diệt tuyệt nhân tính của Tề Hoành Chí. Bọn họ đã chắc chắn hôm nay Lâm Hiên đến nhà hỏi tội, Tề Hoành Chí cho dù như thế nào đi nữa cũng không tránh được một kiếp này. Đã như vậy, bọn họ cũng không che giấu chút nào, phát tiết bất mãn của mình ra.

Nhìn thấy mình bị ngàn người chỉ trỏ, Tề Hoành Chí không khỏi cắn răng, bởi vì chọc phải Lâm Hiên mà ảo não không thôi.

Nhưng mà hắn tốt xấu gì cũng là gia chủ nhất đại thế gia, tâm tư thâm trầm, hít sâu một hơi nói: "Chư vị chớ có bị tin đồn lừa gạt, Tề mỗ cho dù như thế nào cũng không làm được chuyện táng tận thiên lương như thế!"

"Hơn nữa vừa rồi chư vị đều thấy được, bảo đao đã là thành phẩm."

"Tề mỗ đã nhân đao hợp nhất với bảo đao, thực lực tăng nhiều, làm gì cần dùng đồng nam đồng nữ luyện khí đâu?"

Hắn nói như vậy, tất cả mọi người lập tức ngậm miệng không nói.

Hoàn toàn chính xác, mới vừa rồi Tề Hoành Chí nối liền thành một thể với bảo đao, thực lực bạo tăng. Hơn nữa thoạt nhìn bảo đao đúng là đã được luyện thành thành phẩm, không cần tiếp tục rèn luyện.

Lâm Hiên khinh miệt nói ra: "Ai nói cây đao này đã là thành phẩm?"

Đám người nghe xong, không khỏi lộ ra vẻ mặt cực kỳ hiếu kì. Đế phu đã nói như vậy, như vậy thì chứng tỏ là đao này còn có thể tiếp tục rèn luyện.

Lúc này, tất cả mọi người muốn nhìn một chút, bảo đao thành phẩm tất cả là dáng dấp ra sao.

Đón ánh mắt mọi người. Lâm Hiên vận dụng kỹ năng luyện khí cấp Tông sư của mình, thôi động chân nguyên, biến linh khí thành lửa, luyện khí tại chỗ!

"Ông trời ơi, Đế phu lại tay không luyện khí!"

Sau khi nhìn ra Lâm Hiên đang luyện khí, tất cả võ đạo nhân sĩ đang có mặt ở đây đều kinh hãi.

Từ xưa đến nay, phàm là người luyện khí đều giống như rèn sắt trong tiệm thợ rèn. Không chỉ cần có các loại thiên địa Linh Hỏa, hỏa lô đặc chế, pháp bảo minh văn trận pháp và thú hồn khí linh vân vân.

Còn có quá trình luyện khí nghiêm khắc.

Từ chiết xuất đến chế tác, lại đến tăng thêm tài liệu phụ trợ, thiếu một thứ cũng không được. Cho dù dưới tình huống như thế cũng chưa hẳn có thể luyện khí thành công.

Bởi vì luyện khí cũng cần thiên phú, có tiêu chuẩn rất cao. Không biết có bao nhiêu võ đạo nhân sĩ thiên phú dị bẩm đều bị vô tình cự tuyệt bên ngoài cánh cửa luyện khí.

Nhưng mà tới Lâm Hiên, chỉ lấy linh lực hóa lửa, dùng bàn tay làm hỏa lô bắt đầu trực tiếp luyện khí.

Một màn như thế, lật đổ tam quan của tất cả mọi người đang có mặt ở đây!

Nhưng mà không có người sẽ hoài nghi Lâm Hiên đang làm loạn. Bọn họ hết sức rõ ràng, Lâm Hiên chính là một thiên tài luyện khí!

Quả nhiên!

Chỉ năm hơi ngắn ngủi qua đi, một vệt kim quang phóng tới mây xanh, sáng chói loá mắt. Còn có một cỗ đao khí sắc bén mênh mông bao phủ toàn trường, hình như có một cái đao trận cự đại vây mọi người lại.

Dưới cỗ đao khí này, tất cả mọi người cảm thấy đau đớn.

"Đao khí thật mạnh! Mạnh ít nhất gấp đôi lúc nãy!"

"Hóa ra bảo đao thành phẩm là thuần kim sắc, đúng là cực kỳ bá khí!"

"Đế phu tay không luyện khí, đúng là thiên phú siêu tuyệt, đứng hàng Tông sư a!"

"Bội phục bội phục!"

Nhìn thấy thuần kim sắc bảo đao trong tay Lâm Hiên, tất cả mọi người đang có mặt ở đây nhịn không được nhao nhao tán thưởng.

Lâm Hiên có chút hài lòng nhìn thoáng qua Đông Hoàng Đao, khẽ vuốt cằm. Cây đao này chính là bội đao Đông Hoàng Tiên Tổ mang theo người lên chiến trường, chính là một món Tiên Thiên Linh Bảo.

Sau này trong một lần chiến đấu, đao này bị bẻ gãy. Sau đó bị Đông Hoàng Tiên Tổ giấu đi, đặt ở trong cung.

Hơn mười vạn năm trước, khi Cố gia lấy được thanh tàn đao này. Bởi vì ngại luyện chế lại một lần phiền phức cho nên tặng nó cho tổ tiên Tề gia. Tổ tiên Tề gia đạt được đao này, xem như trân bảo, vẫn luôn nghĩ biện pháp khôi phục nó lại như trước đây.

Trải qua đời đời kiếp kiếp cố gắng, rốt cục lấy được đột phá lớn trong tay Tề Hoành Chí, có hi vọng luyện chế ra Đông Hoàng Đao thành phẩm.

"Đao này chính là chiến đao chí cương chí dương, ở trong chứa một ngụm Long Dương Chi Khí của Đông Hoàng Tiên Tổ."

"Mà ngươi lại muốn dùng huyết dịch đồng nam đồng nữ để tẩy luyện nó, sau đó nhốt hồn phách của bọn chúng ở trong thân đao, biến nó thành một thanh ma đao chí âm chí tà."

"Ngươi làm chuyện nghịch thiên như thế chắc chắn chết không được tử tế!"

Lâm Hiên lạnh nhạt nhìn Tề Hoành Chí.

Có được Huyền Tuyệt Thiên Thư và kỹ năng luyện khí cấp Tông sư, hắn có thể nói là rõ như lòng bàn tay về mục đích và thủ pháp của Tề Hoành Chí.

Tề Hoành Chí sau khi nghe xong sắc mặt đại biến. Hắn hoàn toàn không ngờ được là mục đích mình luyện khí cũng bị Lâm Hiên biết rõ như thế.

Cái này khiến hắn nhịn không được ở trong lòng than thở một tiếng: "Bắc Huyền Thiên Đế phu đúng là mắt sáng như đuốc, năng lực thông thiên, hôm nay ta xem như triệt để cắm trên tay hắn!"

Nhìn thấy Tề Hoành Chí trầm mặc, ánh mắt Lâm Hiên lộ ra một tia sát ý: "Nếu như ngươi không có gì đáng nói, vậy thì để ta thử một chút cây đao này sắc bén như thế nào đi."

Cổ tay Lâm Hiên hơi lắc một cái, trên Đông Hoàng Đao lóe ra một đạo đao mang lăng lệ. Những nơi đao mang chiếu rọi, râu tóc đều đoạn, sắc bén kinh người!
Chương 292 Chương 292. Không làm thì thôi, làm thì làm đến cùng! (2)

"Chậm đã!"

Lúc này, ngoài cửa bỗng nhiên có giọng nói của một lão giả truyền tới.

Đám người theo tiếng nhìn lại.

Chỉ thấy một ông lão mặc áo bào xám dẫn theo một đội nhân mã vội vàng tiến vào đại sảnh. Có người chú ý tới ngực lão giả áo xám thêu đồ án Hỏa Liệt Điểu.

Có người lập tức nhịn không được kinh hô một tiếng: "Là người của Thái Cổ Thần Sơn Cố gia!"

Tục truyền, lão tổ Thái Cổ Thần Sơn Cố gia ức vạn năm trước tao ngộ một con Hỏa Liệt Điểu. Hỏa Liệt Điểu này tinh thông tiếng người, lại tâm ý tương thông với lão tổ Cố gia.

Khi thọ nguyên hắn sắp cạn, hòa làm một thể với hắn, ngạnh sinh sinh tăng tuổi thọ của hắn lên hơn mười vạn năm. Từ nay về sau, Hỏa Liệt Điểu trở thành tín ngưỡng đồ đằng của Cố gia, được đời đời kiếp kiếp khắc sâu trên người Cố gia.

Đồng thời đồ đằng này cũng là tượng trưng thân phận của người Cố gia. Dù người chưa từng gặp bọn họ nhưng chỉ cần nghe nói qua đồ đằng Hỏa Liệt Điểu thì có thể nhìn ra bọn họ đến từ Cố gia.

Mà Tề Hoành Chí vốn đã lòng như tro nguội khi nhìn thấy lão giả áo xám thì không khỏi sắc mặt vui mừng: "Tam trưởng lão!"

Người đến, tam trưởng lão Cố gia Cố Hà!

Cố Hà khẽ vuốt cằm, nhìn hắn nói ra: "Hôm nay gia chủ nghe nói Tề gia các ngươi luyện chế được bảo đao thành phẩm, lệnh cho ta đến đây chúc mừng."

"Nhưng mà không ngờ được là chuyện lại diễn biến đến tình trạng như thế!"

Tề Hoành Chí vội nói: "Tam trưởng lão, chuyện này có hiểu lầm, ngươi nhất định phải nghĩ biện pháp giúp ta!"

Hắn suy nghĩ với thực lực của Cố gia, chắc chắn có thể để Lâm Hiên sợ ném chuột vỡ bình. Mà bây giờ mình lại không có chính miệng thừa nhận những chuyện táng tận thiên lương đó là do mình làm, cho nên chuyện này vẫn còn có thể cứu vãn được.

Dù sao có gia tộc ở Thái Cổ Thần Sơn như Cố gia làm chỗ dựa, khi đàm phán với Lâm Hiên thì khả năng ổn hơn rất nhiều.

Cố Hà ừ một tiếng, quay người hành lễ với Lâm Hiên nói: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, có thể nể tình Cố gia một chút chúng ta hay không, tha cho gia chủ Tề gia?"

Trước khi hắn vào cửa, nghe một hồi động tĩnh, sau khi hiểu rõ thân phận Lâm Hiên mới dẫn người đi đến.

Như thế cũng là vì biết người biết ta, lấy cái giá thấp nhất cứu Tề Hoành Chí.

"Không thể."

Lâm Hiên quả quyết từ chối.

Nếu như gia chủ Cố gia biết Cố Trường Ca bị mình phế đi, hắn còn sẽ cho người thương lượng với mình?

Cho nên, Lâm Hiên căn cứ nguyên tắc hoặc là không làm, đã làm thì cho xong, trực tiếp xuất thủ.

Hô!

Đông Hoàng Đao được tu vi Đại Thánh Cảnh điều khiển, bộc phát ra một đạo đao mang xé rách thời không.

Chợt lóe lên trên cổ Tề Hoành Chí.

"Các bảo bối, đêm nay ánh trăng không tệ."

Lúc này Lâm Hiên ôm bốn tiểu bảo bối Tuyền Châu đi ra ngoài cửa.

Sau lưng bọn họ, Tề Hoành Chí mặt mũi tràn đầy hoảng sợ, há to mồm, đầu nghiêng một cái, từ trên bờ vai rớt xuống.

……………………………

Tĩnh mịch!

Ngạt thở!

Sau khi Lâm Hiên dẫn theo chúng nữ nhi đã đi lâu rồi, toàn bộ đại sảnh Tề gia vẫn đắm chìm trong không khí như thế này. Ai mà ngờ được là tam trưởng lão Cố gia tự mình ra mặt cầu tình mà Lâm Hiên lại không chút do dự hạ sát thủ.

Một đạo đao mang, cắt đứt cổ Tề Hoành Chí.

Tốc độ nhanh chóng, như thiểm điện xẹt qua!

Ra tay hung ác, như miểu sát sâu kiến!

Hồi lâu, rốt cục có người nhịn không được thở dài một tiếng: "Không hổ là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế, dáng vẻ quyết đoán này đúng là trên đời hiếm thấy!"

"Trên đời này cao thủ có thể giết người có rất nhiều, nhưng giết người giống Đế phu vẫn là người đầu tiên!"

Những người khác nghe nói như vậy cũng nhịn không được liên tục gật đầu, rất tán thành. Bữa tiệc đêm nay bọn họ xem như kiến thức được nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế phong thái bá đạo, khí chấn thiên hạ như thế nào!

Ngay cả Cố Hà cũng âm thầm thở dài ở trong lòng: "Bắc Huyền Thiên Đế phu này ra tay ác độc như vậy, không có để Cố gia chúng ta vào mắt chút nào, đúng là không thẹn danh xưng của hắn!"

"Với tính liều mạng của hắn, lại thêm năng lực của Huyền Băng Nữ Đế, hai vợ chồng này đúng là quá làm cho người ta kính sợ!"

"Nếu như Cố gia chúng ta trở thành kẻ địch của bọn họ, cần phải suy tính lại rất nhiều!"

Cố gia mặc dù là ẩn thế gia tộc tới từ Thái Cổ Thần Sơn, thế lực vô cùng to lớn. Nhưng Bắc Huyền Thiên chính là một trong số Cửu Thiên, trong đó có năng nhân dị sĩ nhiều vô số kể.

Còn có vạn cổ Nữ Đế như Huyền Băng Nữ Đế tọa trấn, nam nhân bá đạo như Bắc Huyền Thiên Đế phu phụ tá, tuyệt đối là lực lượng cường đại bất cứ kẻ nào đều không thể khinh thường.

Nghĩ đến đây, Cố Hà âm thầm lắc đầu, lập tức khởi hành trở về Thái Cổ Thần Sơn, chuẩn bị kể lại tất cả mọi chuyện chứng kiến đêm nay cho gia chủ Cố gia.

Hắn có dự cảm mãnh liệt, Cố gia và Bắc Huyền Thiên sắp có một trận phong ba lớn!

Đợi đến khi Cố Hà dẫn người rời khỏi, bốn người Đoàn Chính Diệu, Hô Diên Vũ cũng nhịn không được vui vẻ ra mặt. Phần diễn đêm nay bọn họ xem rất sung sướng.

Ai mà ngờ được chỉ một khắc đồng hồ trước đó, Tề Hoành Chí phách lối vô độ lại chết trong nhà mình. Mấu chốt nhất là người giết chết hắn... Lâm Hiên, dẫn theo chúng nữ nhi ung dung rời đi, không ai dám ngăn cản.

Chuyện này bọn họ nằm mơ cũng không dám nghĩ a!

"Hô Diên gia chủ, Doãn gia chủ, Bành gia chủ, ta thấy yến hội hôm nay cũng có thể dừng ở đây rồi!" Đoàn Chính Diệu nói.

Ba người Hô Diên Vũ đều gật đầu.

Sau đó, bọn họ cùng nhau rời khỏi Tề gia.

Mặc dù có Cố gia xem, bọn họ không dám làm ra động tác gì với Tề gia nhưng hôm nay những gì bọn họ nhận ở Tề gia cũng không thể bỏ qua như vậy, bọn họ nhất định sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế để Tề gia trả một cái giá thê thảm đau đớn!

...
Chương 293 Chương 293. Bàn chân nhỏ đầy mùi sữa!

Thái Cổ Thần Sơn, Cố gia.

Tọa lạc ở trên Thần Sơn vô biên, Cố gia chính là một tòa kiến trúc giống như một tòa nhà cao trăm tầng. Mỗi một tầng đều như một cái thành trì cự đại, khoáng đạt rộng rãi.

Mà cho dù là một tầng thấp nhất đều có mây khói lượn lờ, tựa như nhân gian tiên cảnh.

Nhìn từ đằng xa.

Toàn bộ kiến trúc Cố gia đặt trong mây, như ẩn như hiện, lại cực kỳ rộng lớn phú quý.

Lúc này, ở tầng chót vót trong sân.

Gia chủ Cố gia Cố Vĩ Khôn và đại trưởng lão Cố Hàn, nhị trưởng lão Cố Vũ Hoa đang ở đó.

Ba người đang thưởng thức trà luận đạo, bỗng nhiên ngoài cửa truyền đến giọng nói của Cố Trường Ca: "Cha!"

Cố Vĩ Khôn quay đầu lại thì thấy Cố Trường Ca vẻ mặt thống khổ đi vào cửa, ở phía sau hắn là Tề Vũ vẻ mặt sợ hãi bất an đi theo.

"Trường Ca, ngươi sao thế?" Cố Vĩ Khôn kinh ngạc hỏi.

Cố Trường Ca cắn răng nói: "Hôm nay hài nhi đi Đông Hoang Thiên Toàn Thánh Địa cầu hôn, bị Bắc Huyền Thiên Đế phu phế đi!"

"Cái gì? !"

Nghe vậy, Cố Vĩ Khôn giật mình đứng lên, vội vàng bóp ra một đạo linh khí quấn quanh người Cố Trường Ca.

Tỉ mỉ cảm nhận một phen, không khỏi ánh mắt run lên.

"Lôi Hỏa!"

Hắn lấy linh khí điều tra thân thể kinh mạch Cố Trường Ca, phát hiện bên trong kỳ kinh bát mạch của hắn đều ẩn giấu Lôi Hỏa Chi Lực. Những Lôi Hỏa này cực kỳ nhỏ, cũng sẽ không trực tiếp thiêu huỷ kinh mạch Cố Trường Ca. Nhưng lại có thể cách trở linh khí vận hành trong cơ thể Cố Trường Ca.

Nói cách khác, nếu như không thể trừ bỏ những Lôi Hỏa này, đời này Cố Trường Ca cũng chỉ có thể làm một phế nhân!

Cố Trường Ca nghe vậy sợ đến toàn thân khẽ run rẩy: "Cha, ngươi nói là Bắc Huyền Thiên Đế phu rót Lôi Hỏa vào trong cơ thể ta?"

Cố Vĩ Khôn ừ một tiếng, vội vàng toàn lực thôi động chân nguyên, sử xuất truyền thế tuyệt học Cố gia "Tử Cực Thần Công".

Muốn mạnh mẽ xua đuổi Lôi Hỏa, chữa trị kinh mạch của Cố Trường Ca.

Bành!

Một đạo chân khí phản phệ ra, dẫn theo một tia hỏa khí nổ tung trong lòng bàn tay Cố Vĩ Khôn.

Cố Vĩ Khôn chỉ cảm thấy trong lòng bàn tay tê rần, tranh thủ tay rút về: "Lôi Hỏa này như keo như sơn, vững vàng đính vào trong kinh mạch của ngươi!"

"Vậy không phải ta triệt để phế đi sao?" Cố Trường Ca như muốn khóc lên.

Đối với đệ tử thế gia như hắn, không có tu vi, không thể tu luyện, như vậy còn khó chịu hơn chết a!

"Bắc Huyền Thiên Đế phu, không hổ tên này, thủ đoạn đúng là phi phàm a!"

Cố Vĩ Khôn chăm chú nắm nắm đấm, ánh mắt trở nên hết sức phức tạp.

Cố Hàn nói ra: "Đại ca, Trường Ca bị phế, thù này không thể không báo!"

Cố Vũ Hoa gật đầu phụ họa: "Thù nhất định phải báo, nhưng nhất định phải chuẩn bị kế hoạch hoàn mỹ mới được, không thể qua loa chủ quan a!"

Bọn họ không ngốc, ngay cả người mạnh nhất Cố gia bây giờ là Cố Vĩ Khôn đều không thể khu trừ Lôi Hỏa trong cơ thể Cố Trường Ca. Điều này nói rõ, nếu như cứng đối cứng đối mặt Lâm Hiên, bọn họ đều không có trăm phần trăm phần thắng.

Chớ nói chi là bên cạnh Lâm Hiên còn có vạn cổ Nữ Đế Đông Hoàng Tử U.

Với tính cách cẩn thận chặt chẽ của Cố gia, sẽ không không lý trí trả thù bọn họ.

Cố Vĩ Khôn làm nhất gia chi chủ, đương nhiên cũng nghĩ đến điểm này.

Hít sâu một hơi, hắn nhìn về phía Tề Vũ: "Bắc Huyền Thiên Đế phu tu vi đại khái bao nhiêu?"

Tề Vũ nói ra: "Căn cứ thuộc hạ suy đoán, vô cùng có khả năng là Đại Thánh Cảnh!"

"Ừm!" Cố Vĩ Khôn gật gật đầu, tựa hồ cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, sau đó hắn trầm giọng nói ra: "Ngươi là người hộ đạo của Trường Ca, lại để cho hắn nhận lấy thương thế khó mà phục hồi như cũ, tội lỗi khó tha!"

Bành!

Sau khi nói xong, hắn vung tay lên, chấn Tề Vũ thành một đạo sương máu.

Cố Hàn và Cố Vũ Hoa thấy thế đều hơi kinh hãi, trong lòng biết Cố Vĩ Khôn đang trút giận lên Tề Vũ. Đương nhiên, đối với Cố gia, chỉ là một Tề Vũ hoàn toàn không có ý nghĩa.

"Đại ca!"

Lúc này tam trưởng lão Cổ Hà từ ngoài cửa vội vàng đi đến, ánh mắt phức tạp nói ra: "Bắc Huyền Thiên Đế phu đi Tề gia, tại chỗ giết gia chủ Tề gia, ta cản cũng không cản được!"

"Hay cho một Bắc Huyền Thiên Đế phu, quả nhiên đủ cuồng đủ hung ác!" Cố Vĩ Khôn tuôn ra uy áp cực kỳ đáng sợ, trong mắt sát ý bạo tăng: "Vậy thì đừng trách ta ăn miếng trả miếng, ra tay ác độc vô tình!"

Cố Hàn biết rõ tính tình Cố Vĩ Khôn, ngửi ra một tia khác biệt từ trong lời của hắn, hỏi: "Đại ca, hẳn là ngươi đã nghĩ ra biện pháp đối phó hắn rồi?"

Cố Vĩ Khôn nói ra: "Bắc Huyền Thiên Đế phu tuổi trẻ yêu nghiệt, tu vi của hắn là Đại Thánh Cảnh, như vậy chắc chắn Huyền Băng Nữ Đế cũng không thua kém bao nhiêu."

"Muốn trực tiếp đối phó hắn và Huyền Băng Nữ Đế, độ khó cực lớn! Nhưng nếu như đặt mục tiêu ở người thân cận nhất của hắn thì dễ dàng hơn rất nhiều."

"Ta chuẩn bị sử dụng tuyệt học cấm kỵ của Cố gia chúng ta, ra tay từ Đông Hoàng nhất tộc!"

Tuyệt học cấm kỵ!

Bọn người Cố Hàn nghe xong đều ánh mắt run lên. Cố gia thành lập mấy trăm vạn năm, tuyệt học duy nhất có thể được gọi là tuyệt học cấm kỵ chỉ có một, đó chính là "Huyết Mạch Chú Sát" chi thuật!

Một khi thôi động thuật này thì có thể cách không dùng huyết mạch gom tất cả người chí thân của người đó lại sau đó đồng thời chú sát!

Bởi vì thuật này cực kỳ hiểm ác âm độc cho nên một khi sử dụng, rất có thể sẽ khiến cho thiên đạo trừng phạt.

Nhưng mà nghĩ đến người muốn đối phó là Lâm Hiên, người của Cố gia đều cảm thấy đáng giá!

Nhưng...

"Đại ca, Huyết Mạch Chú Sát chính là công pháp cấp truyền thuyết, nó tồn tại thật sao?"

Bọn người Cố Hàn đều lộ ra vẻ mặt nghi ngờ.

Bởi vì bọn họ chưa từng nghe Cố Vĩ Khôn nói tới bây giờ Cố gia có một môn công pháp như thế.

"Ta đã nói như vậy thì chắc chắn là có!"
Chương 294 Chương 294. Bàn chân nhỏ đầy mùi sữa! (2)

Cố Vĩ Khôn vẻ mặt chắc chắn, sau đó nói ra: "Nhị đệ, các ngươi dùng tốc độ nhanh nhất tìm được bất kỳ một người nào có được huyết mạch của Đông Hoàng nhất tộc, lấy máu của hắn mang về."

"Hai ngày sau, linh mạch Cố gia chúng ta sẽ đạt tới nồng độ cao nhất trong ngàn năm, là thời cơ tốt để chúng ta có thể hội tụ linh lực, chống cự Thiên Đạo trừng phạt, thi triển Huyết Mạch Chú Sát!"

"Đã rõ!" Bọn người Cố Hàn đều nở một nụ cười đắc thắng.

Kể từ đó có thể lấy cái giá thấp nhất báo thù Bắc Huyền Thiên!

...

Thủy Tinh Cung.

Ánh nắng sáng sớm vẩy vào trên giường rộng lớn, khiến cho bốn tiểu nha đầu ngủ trên đó đều đáng yêu giống như thiên sứ. Mà Lâm Hiên vẫn giữ thói quen đi ngủ, sau khi tỉnh lại cũng cảm nhận được có gì đó để trên ngực của mình.

Mở mắt ra xem xét.

Khá lắm!

Là hai cái bàn chân nhỏ non mềm!

Lâm Hiên thậm chí có thể ngủi được mùi sữa nhàn nhạt.

"Để ta xem một chút là hai đứa nhỏ tin nghịch nào để chân lên trên người của ta."

Lâm Hiên vẻ mặt cưng chiều, cầm hai bàn chân nhỏ lên.

Đứng dậy xem xét, hóa ra là hai tiểu khả ái Tuyền Hi và Tuyền Hàm.

Lâm Hiên dời chân Tuyền Hi và Tuyền Hàm đi, các nàng đồng thời tỉnh.

"A? Sao ta lại ngủ ngược?"

"Đúng thế, ta cũng vậy!"

Hai tiểu nha đầu nhìn thấy mình không có ngủ cùng hướng với Lâm Hiên thì lập tức giật mình.

Lâm Hiên cười ha ha nói: "Cha xem xét biết tối hôm qua hai người các ngươi không có ngoan ngoãn ngủ."

Thật ra thì cho dù là nam hài hay là nữ hài, khi còn bé ngủ đều sẽ quậy. Đó là bởi vì bọn họ đang ở giai đoạn phát dục, xoay quanh lăn lộn trên giường chính là đang không ngừng điều chỉnh và tìm kiếm tư thế thoải mái nhất để ngủ.

Hơn nữa Lâm Hiên chăm chúng nữ nhi ngủ lâu như vậy, đã biết ban đêm các nàng ngủ đều thích động. Chỉ là bởi vì giường lớn, không sợ các nàng sẽ rơi xuống. Cho nên nhiều khi tùy các nàng lộn xộn.

"Thế nhưng ta cũng không có cảm thấy!" Tuyền Hi vẻ mặt ngây thơ.

Tuyền Hàm gật gật đầu: "Ta cũng là như vậy!"

"Các ngươi ngủ thiếp đi, đương nhiên không biết mình đang quậy."

Lâm Hiên dùng tay cào lòng bàn chân Tuyền Hàm một chút: "Tựa như cha cào lòng bàn chân Tuyền Hàm bảo bối, nàng cũng không biết a!"

"Ha ha ha ~ "

Tuyền Hàm lập tức cười: “Hóa ra cha thừa dịp người ta ngủ cào lòng bàn chân người ta, cha thật là xấu!"

Nói xong, tiểu nha đầu còn không phục lắm nâng chân nâng lên đá tay Lâm Hiên.

Lâm Hiên bắt lấy chân của nàng, lại dùng tay cào mấy lần, Tuyền Hàm thiếu chút nữa cười ra nước mắt.

Đùa giỡn như thế, Tuyền Châu và Tuyền Ấu cũng đồng thời tỉnh lại.

Mắt thấy thời gian đã không còn sớm, Lâm Hiên đứng dậy nói ra: "Các bảo bối, rời giường đi, cha mặc quần áo cho các ngươi!"

"Hôm nay ta tự muốn mình mặc!"

Tuyền Ấu giơ tay nhỏ lên, vẻ mặt tự tin: "Bởi vì ta mơ thấy mình trưởng thành!"

Tuyền Hi cũng nói: "Vậy ta cũng muốn tự mình mặc, như vậy cha sẽ không có mệt mỏi như vậy á!"

Lâm Hiên nở một nụ cười vui vẻ: "Đúng là tiểu bảo bối vừa ngoan vừa hiếu thảo, vậy hôm nay cha sẽ dạy các ngươi mặc quần áo!"

Có được giáo trình vú em hoàn mỹ. Hắn có tự tin cho dù là quần áo nữ kiểu dáng gì cũng có thể nhanh chóng dạy cho các tiểu bảo bối mặc.

"Được!"

Bốn tiểu nha đầu lập tức vui vẻ đập tay.

Khoát áo mỏng cho các nàng, trong phòng nhiệt độ ổn định, Lâm Hiên cũng không lo lắng các nàng sẽ lạnh. Tiện tay lấy một cái áo khoát Huyền Băng Cung đặc chế, còn có váy bách hoa của các tiểu bảo bối.

Lâm Hiên để chúng nó lên giường, nói ra: "Mỗi ngày sau khi các ngươi rời giường, phải mặc áo khoát, sau đó lại mặc váy."

"Cash mặc áo khoát chính là mở hết cúc áo, trải lên giường, dùng một tay xỏ vào trong ống tay áo, sau đó luồn tay còn lại vào trong ống tay áo còn lại."

"Giống như thế này... rõ chưa?"

Vì để cho chúng nữ nhi hiểu rõ, hắn làm mẫu.

"Đã hiểu!"

Các tiểu nha đầu lập tức làm theo, lập tức mặc xong áo khoát.

"Rất tốt, các bảo bối thật thông minh!" Lâm Hiên hài lòng gật đầu.

Những bảo bối nhà mình rất thông minh, học cái gì cũng có thể lập tức biết ngay!

Làm cha của các nàng, vừa có cảm giác thành tựu vừa bớt lo!

"Cha, như vậy thì váy mặc như thế nào?"

Lập tức học được cách mặt áo khoát, các tiểu nha đầu cũng vô cùng vui vẻ, vội vàng hỏi Lâm Hiên cách mặc váy.

Bởi vì váy bách hoa chính là đặc chế, rất thích hợp tuổi mấy người Tuyền Châu. Lâm Hiên trải váy lên giường.

Sau đó đem váy váy hướng lên trên rồi, trở nên rất ngắn, giống áo đồng dạng lớn nhỏ.

"Cách mặc váy này là tròng qua từ đầu trước, sau đó duỗi hai tay trái phải ra hai bên rồi kéo váy xuống."

"Tuyền Châu, ngươi đến, cha làm mẫu cho các ngươi!"

Sau đó Lâm Hiên ôm Tuyền Châu vào trong ngực, cầm lấy váy mặc cho nàng. Sau đó giúp nàng duỗi hai tay ra.

"A ~ hóa ra là mặc như thế này."

"Thoạt nhìn khó hơn mặc áo khoác một chút!"

"Nhưng mà cha dạy đơn giản như vậy, ta thấy cũng dễ!"

Tuyền Hi, Tuyền Hàm và Tuyền Ấu chớp chớp mắt to mà nhìn Tuyền Châu.

"Ta cũng có thể mặc!"

Nhìn thấy các muội muội đều vẻ mặt tự tin, Tuyền Châu cũng vẻ mặt tự tin, vội vàng nói Lâm Hiên cởi váy ra. Sau đó, bốn tiểu nha đầu chia nhau ôm một cái váy bách hoa đặt lên giường.

Sau đó dựa theo phương pháp Lâm Hiên dạy các nàng, mặc váy lên người.

Lâm Hiên ngạc nhiên nhìn thấy mặc dù ngay từ đầu các tiểu nha đầu có chút phí sức nhưng sau đó thì rất nhuần nhuyễn. Bốn tiểu bảo bối đều một lần mặc được váy, có thể nói là cực kỳ thuận lợi.

"A, ta mặc xong!"

"Ta cũng vậy!"

"Ừm, hóa ra ta cũng có thể tự mình mặc váy!"

"Hay hay hay!"

Các tiểu nha đầu đều vọt tới trong ngực Lâm Hiên, ôm mặt của hắn hôn lấy hôn để.

Đều là cha dạy tốt!

Các nàng nhớ trong Đông Hoàng nhất tộc có mấy tỷ tỷ, trước kia đều bởi vì không biết mặc quần áo mà bị người ta chế giễu.

Lâm Hiên cảm nhận được nhiệt tình của chúng nữ nhi, trong lòng tình thương của cha như nước sông cuồn cuộn.

Đinh!
Chương 295 Chương 295. Cha thật là xấu!

Cũng đúng lúc này, giọng nói máy móc của hệ thống bỗng nhiên vang lên ở trong đầu của Lâm Hiên.

"Ngươi kiên nhẫn cẩn thận, dạy chúng nữ nhi nhanh chóng học được kỹ năng mặc quần áo, ban thưởng: Thiên Cức Ly Phệ Đan!"

Thiên Cức Ly Phệ Đan!

Nhìn thấy cái tên này, Lâm Hiên hơi nhíu lông mày, cảm thấy có chút ngưu!

Khi hắn cẩn thận nghiên cứu viên đan dược này, không khỏi có chút tâm huyết bành trướng. Nó là một viên đan dược Tiên giai thượng phẩm! Nói cách khác, đây là vô địch bảo đan của tiên giới, nhân gian tuyệt đối không có!

So với nó, Thánh giai đan dược được vô số người coi là Tiên Đan giống như đồ dỏm!

Mà công hiệu của nó cũng cực kỳ cường hãn. Dựa theo mặt chữ giải thích, Tiên Đan này giống như bụi gai, có thể bắn ngược tất cả tổn thương từ bên ngoài. Mà tỉ lệ bắn ngược của nó tương đối biến thái. Có thể bắn ngược gấp trăm lần tổn thương do hết thảy vũ khí, thuật pháp tạo thành, không thể triệt tiêu!

Nói cách khác, nếu như ăn đan dược này. Nếu có người cầm đao chặt mình một cái, như vậy mình chẳng những sẽ không thụ thương, sẽ còn khiến cho người này nhận hiệu quả một trăm đao phản phệ.

Tình cảnh này, ngẫm lại cũng cảm thấy rất kích thích a!

"Ta bây giờ có vô địch hộ thể thần kỹ 'Vô Địch Cấm Vực' bàng thân, bất kỳ thứ gì cũng không thể tổn thương đến ta, đâu cần phản phệ?"

Lâm Hiên nghĩ như vậy, ánh mắt dừng lại ở trên người chúng nữ nhi. Hắn định cho nữ nhi bảo bối của mình dùng viên Tiên Đan này.

Chỉ là đan dược này chỉ có một viên. Sau khi ăn vào chỉ có thể phát huy hiệu quả một lần.

Chỉ là hàng chỉ dùng được một lần, nên sử dụng như thế nào?

Lâm Hiên nghĩ nghĩ, điều ra tin tức trong Thái Diễn Đan Quyển, tiếp tục tìm tòi hiệu dụng của Thiên Cức Ly Phệ Đan. Cuối cùng hắn quyết định chia đan dược này ra làm bốn cho chúng nữ nhi phục dụng.

Tuy nói sau khi tách ra, hiệu quả phản phệ của nó yếu bớt gấp đôi. Nhưng dù sao cũng là Tiên Đan, vẫn tương đối có uy lực. Hơn nữa mấu chốt nhất là Tiên Đan này có thể bắn ngược tất cả tổn thương thuật pháp tạo thành, như vậy đối với một chút uy hiếp tiềm ẩn cũng rất có tác dụng.

Đây mới là nguyên nhân Lâm Hiên quyết định dùng nó trên người chúng nữ nhi.

Hạ quyết tâm.

Lâm Hiên lấy Thiên Cức Ly Phệ Đan ra, chia nó làm bốn phần, cưng chiều đưa cho mấy người Tuyền Châu: "Các bảo bối, đan dược này có chút đắng, nhưng ăn xong có thể khiến cho các ngươi trở nên càng đáng yêu, càng thông minh, các ngươi muốn ăn không?"

Hết cách, Lâm Hiên biết đan này vị đắng, chỉ có thể dùng cớ này để dỗ mấy người Tuyền Châu.

"Cha nói có thể càng đáng yêu, càng thông minh, vậy chắc chắn đan dược cực kỳ tốt!"

"Ừm ừm, vậy thì ăn đi!"

"Nếu là quá đắng, chút nữa cha cho ta ăn kẹo!"

"Ta cũng nghĩ như vậy!"

Các tiểu nha đầu biết cha cho mình thì chắc chắn là tốt nhất, cho nên không chút do dự đồng ý.

Về phần đắng, các nàng cũng có cách giải quyết, chính là đòi cha cho kẹo ăn.

"Thật ngoan!"

Lâm Hiên nhìn chúng nữ nhi cau mày nhưng vẫn rất kiên cường ăn đan dược, không khỏi nở một nụ cười từ ái.

………………………………….

Vì ban thưởng cho chúng nữ nhi tiếp tục mình vô điều kiện, cũng làm một người cha tốt nói lời giữ lời.

Mới buổi sáng Lâm Hiên đã vào phòng bếp, làm kẹo cho các nàng.

Có được trù nghệ cấp Tông sư.

Tự chế bánh kẹo đối với Lâm Hiên thì đơn giản giống như chơi.

Dùng đường phèn, mạch nha, nước và các loại nước rau quả hỗn hợp lại với nhau, Lâm Hiên nhanh chóng làm xong hơn mười viên kẹo hoa quả. Vì để cho chúng nữ nhi thuận tiện ăn, hắn còn cắm thêm que vào mỗi viên kẹo.

Thế là hơn mười cây kẹo que ra đời như vậy!

Chờ hắn đem những kẹo que này ra, trong mắt các tiểu nha đầu nhao nhao lóe ra ánh sáng sáng.

"Oa ~ kẹo này nhìn thật đẹp!"

"Hương vị thật thơm ngọt, người ta nhịn không được chảy nước miếng!"

"Ta lần đầu tiên nhìn thấy dùng que cắm vào kẹo, thật thú vị a!"

"Cha, bữa sáng hôm nay ta không ăn, chỉ ăn kẹo!"

Nhìn thấy chúng nữ nhi thích như thế, Lâm Hiên cảm thấy thành tựu bạo rạp.

Sau khi chia kẹo cho các nàng, cưng chiều nói ra: "Kẹo ăn nhiều không tốt cho sức khỏe, nhất là sáng sớm, không nên ăn kẹo, sau này buổi sáng chúng ta vẫn ăn điểm tâm bình thường được không?"

Thật ra thì những kẹo này được hắn điều phối, chỉ để lại vị ngọt, hàm lượng đường trong đó đã rất ít. Nhưng vì bồi dưỡng thói quen ăn uống lành mạnh cho chúng nữ nhi, Lâm Hiên đành phải nói như vậy.

"Ừm ừm! Biết rồi!"

Các tiểu nha đầu thỏa mãn liếm láp kẹo, cái đầu nhỏ gật gật.

Đợi đến sau khi các nàng ăn xong. Lâm Hiên dẫn các nàng đi súc miệng, sau đó lại dỗ dành các nàng ăn điểm tâm xong.

Mắt thấy trời sáng khí trong, hoàn cảnh thoải mái. Lâm Hiên dẫn theo các tiểu nha đầu tản bộ trong hoa viên để dễ tiêu. Đi một hồi, các tiểu nha đầu yêu cầu, hắn khiêu vũ, ca hát, chơi đùa với các nàng, rất vui vẻ!

Lúc này.

Đông Hoàng Tử U dẫn theo hai cung nữ, còn có một lão giả khí chất phi thường trầm ổn tiến vào Thủy Tinh Cung.

Nhìn thấy Lâm Hiên vui đùa ầm ĩ với chúng nữ nhi ở phía xa, Đông Hoàng Tử U khóe miệng hơi nhếch lên.

Lâm Hiên sủng ái mấy người Tuyền Châu luôn khiến cho nàng nhớ tới khi còn bé phụ thân cưng chiều mình. Điều này cũng làm cho trái tim cứng nhắc của nàng cảm thấy có chút ấm áp khó hiểu.

Mà cung nữ và lão giả thì âm thầm cảm khái không thôi. Đế phu cưng chiều chúng nữ nhi như thế, nói rõ hắn là một người cực kỳ có lòng yêu thương, chắc hẳn đây cũng là nguyên nhân Nữ Đế bệ hạ nhìn trúng hắn.

Đông Hoàng Tử U nện bước bước đi tới chỗ mấy người Lâm Hiên.

"Mẫu thân!"

Mấy người Tuyền Châu vừa nhìn thấy nàng thì cực kỳ vui vẻ. Vội vàng tiến lên giữ chặt tay Đông Hoàng Tử U: "Mẫu thân, ngươi cũng tới chơi với chúng ta đi!"

Đông Hoàng Tử U nhìn thấy các nàng đang tay cầm tay ca hát khiêu vũ với Lâm Hiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK