Nghe đến đó, Triệu Vạn Phúc không khỏi lộ ra vẻ giật mình. Thiên Tề Quốc cách Lam Vân Quốc một tỷ dặm, chính là đệ nhất đại quốc Đông Hoang, có thể nói là quốc gia kiệt xuất trong số mấy vạn quốc gia Đông Hoang.
Không ngờ được là đại danh mỹ nam tử của thiếu gia nhà mình truyền đi xa như vậy!
Mà công chúa Thiên Tề Quốc Vân Ngưng Nhu cũng là một nhân vật nổi tiếng Đông Hoang.
Tục truyền nàng có một ngoại hiệu là "Vạn Quốc Mỹ Nhân".
Chính là nói nàng diễm ép vạn quốc, mỹ mạo như tiên.
Triệu Vạn Phúc nghĩ đến đây, không khỏi khe khẽ thở dài. Không ngờ được là ngay cả "Vạn Quốc Mỹ Nhân" cũng từ xa ức dặm đến cầu hôn, có thể thấy được thiếu gia nhà mình rất có mị lực.
Chỉ đáng tiếc là trong thiên hạ này chỉ có nữ nhân không thể địch nổi như Huyền Băng Nữ Đế mới có thể có được thiếu gia nhà mình!
"Công chúa, trở về đi!" Triệu Vạn Phúc khuyên nhủ.
"Trước khi tới nơi này, ta đã lập lời thề, nhất định phải theo đuổi được Lâm Hiên!" Vân Ngưng Nhu vẻ mặt kiên quyết: "Để tỏ lòng quyết tâm của ta, ta đã mang đồ cưới đến!"
Nói xong thì có trên trăm thị vệ nâng bốn năm mươi cái rương lộng lẫy đến.
Triệu Vạn Phúc nhìn sơ lược một chút, có thể thấy tài phú trong những cái rương này có thể nói là phú khả địch quốc!
"Lâm Hiên, đi theo ta đi! Đi Thiên Tề Quốc làm phò mã, ta có thể cho ngươi tất cả những gì ngươi muốn!"
Vân Ngưng Nhu vô cùng rung động: "Mà ta, không cần bất kỳ thứ gì của ngươi! Chỉ cần ngươi!"
Lâm Hiên lắc đầu, vừa muốn từ chối thì nghe một giọng nói non nớt từ trong phòng vọng ra: "A di, cha ta không thể theo ngươi!"
Bốn tiểu nha đầu Tuyền Châu không ngừng vọt ra, tất cả đều ngăn trước mặt Lâm Hiên.
"Cha..." Vân Ngưng Nhu nghe xưng hô thế này, trong lòng không khỏi trầm xuống.
Tuyền Châu nói: "A di, cha ta đã kết hôn với mẫu thân, hắn sẽ không theo những nữ tử khác!"
"Ừm ừm!" Cái đầu nhỏ của Tuyền Hi gật gật: "Cha ta và mẫu thân rất thương nhau! Bọn họ sẽ cùng tắm rửa cho chúng ta, sẽ cùng ăn cơm, đi ngủ với chúng ta!"
"Đúng đó đúng đó, tình cảm bọn họ khá tốt! Có đôi khi bọn họ sẽ nhìn chằm chằm nhau thật lâu!"
Sau khi Tuyền Hàm nói xong, giang cánh tay của mình, vẻ mặt kiên định: "A di, chúng ta sẽ không để cho bất kỳ cô gái nào cướp cha ta đi!"
Tuyền Ấu ừm ừm ừm! Gật đầu, sau đó móc Cửu Đầu Thiên Mãng từ trong ngực ra: "Nếu có người muốn cướp cha của ta cha, ta sẽ cho tiểu Cửu cắn bọn họ!"
Nói xong, nàng ném Cửu Đầu Thiên Mãng xuống đất.
Hô!
Trong nháy mắt, Cửu Đầu Thiên Mãng biến thành cao ngàn trượng, ngăn trước mặt Vân Ngưng Nhu.
Vân Ngưng Nhu kinh ngạc há to miệng.
Nàng không ngờ được là Lâm Hiên lại có nữ nhi tứ bào thai.
Càng không ngờ được là hôm nay mình tỉ mỉ chuẩn bị nghi thức cầu hôn, tràn đầy tự tin mà tới. Lại bị những tiểu nha đầu này cho mình ăn cẩu lương thay cho phụ mẫu các nàng!
"Xem ra tình cảm giữa Lâm Hiên và thê tử của hắn rất tốt."
"Bọn họ thân mật như thế trước mặt hài tử, có thể tưởng tượng hai người thương nhau như thế nào."
Nghĩ tới đây, Vân Ngưng Nhu không khỏi cảm nhận được cảm giác thất bại nồng đậm.
Hai ngày này, nàng ở trong thâm cung. Trong lúc vô tình nghe nói ở Lam Vân Quốc xa xôi có một mỹ nam tử mạo như trích tiên tên là Lâm Hiên. Còn nghe nói Lâm Hiên tuấn mỹ đã mức khiến cho nữ tử cả nước đều điên cuồng.
Nhưng khiến cho người ta ngạc nhiên là đối mặt vô số kiều hoa tre già măng mọc cầu ái tỏ tình, Lâm Hiên bất vi sở động. Chuyện này khiến cho Vân Ngưng Nhu vô cùng hiếu kì, muốn tận mắt nhìn rốt cuộc là một nam tử như thế nào.
Thế là bị lòng hiếu kỳ điều khiển, nàng quyết định tự mình đến Lam Vân Quốc. Mà cân nhắc đến thân phận mình cao quý, còn có mỹ mạo được công nhận. Nàng cảm thấy chỉ cần mình nỗ lực thực tình, có lẽ có thể đả động Lâm Hiên, kết xuống một đoạn lương duyên với hắn.
Thế là nàng đầu óc nóng lên, cho thủ hạ chuẩn bị một phần đồ cưới phong phú, mang đủ thành ý tới đây tìm Lâm Hiên.
Mà đồ cưới của nàng đã bao hàm trên trăm tòa thành trì của Thiên Tề Quốc, còn có trăm vạn lượng hoàng kim châu báu, một ngàn bộ công pháp đan quyển. Ngoại trừ những thứ này, lễ vật nặng chính là thân phận phò mã gia Thiên Tề Quốc.
Nàng cảm thấy mình đã làm tốt nhất. Nào ngờ được là Lâm Hiên chẳng những đã thành hôn, còn có tứ bào thai nữ nhi. Hơn nữa nghe bọn nhỏ nói như vậy, chứng tỏ là tình cảm giữa Lâm Hiên và thê tử của hắn vô cùng thâm hậu, phu thê tình thâm.
Vân Ngưng Nhu nàng dù có ngàn vạn bản lĩnh cũng không thể theo đuổi được Lâm Hiên a!
"Rốt cuộc là cô gái nào có thể may mắn có được nam nhân như Lâm Hiên?"
Vân Ngưng Nhu không khỏi âm thầm suy đoán.
Nữ nhân đó chắc chắn là vô cùng hoàn mỹ.
"Trở về đi." Lâm Hiên lạnh nhạt nhìn vẻ mặt thất lạc của Vân Ngưng Nhu.
Vân Ngưng Nhu nghe vậy sắc mặt hơi đổi một chút. Nàng phát hiện mặc dù Lâm Hiên chỉ nói ba chữ vô cùng đơn giản nhưng ẩn chứa uy áp trong đó lại làm nàng cảm thấy kính sợ.
Không chỉ có như thế, nàng phát hiện trên trăm thị vệ bên người cũng mặt lộ vẻ kính sợ.
Chuyện này khiến Vân Ngưng Nhu cảm thấy Lâm Hiên là một nam nhân cực kỳ khó lường!
"Chắc chắn là ta không xứng với hắn!"
"Hơn nữa chẳng những là ta, tất cả nữ tử trước kia đều không xứng với hắn, cho nên hắn mới có thể cự tuyệt tất cả mọi người!"
"Mà nữ tử kết hôn sinh con với hắn, chắc chắn là kỳ nữ ức vạn người khó được!"
Trong nháy mắt, Vân Ngưng Nhu hiểu rõ rất nhiều chuyện.
Đến đây, nàng không còn dám quấy rầy nhiều, rất ngoan gật đầu: "Nếu như Lâm công tử đã có hôn phối con cái, vậy tiểu nữ sẽ không quấy rầy."
"Chúc công tử và phu nhân răng long đầu bạc, ân ái cả đời!"
Nói xong, vô cùng lưu luyến nhìn Lâm Hiên một chút, dẫn theo một đám thị vệ hậm hực rời đi.
Chương 267 Chương 267. Ma đầu lớn như thế nào thì cha cũng có thể chế phục nó!
Triệu Vạn Phúc đang đứng bên cạnh âm thầm gật đầu. May mắn công chúa Thiên Tề Quốc này thông minh lanh lợi, cũng không nói ra cái gì xúc phạm Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U. Nếu không, hôm nay nàng đến cầu ái, sẽ khiến cho Thiên Tề Quốc gặp một lần đại kiếp!
"Công chúa Thiên Tề Quốc vẫn xưng tiểu nữ, xem ra nàng đã đoán được thân phận của thiếu gia và phu nhân." Triệu Vạn Phúc nói.
Vân Ngưng Nhu ức dặm xa xôi đến cầu yêu, chứng tỏ còn không biết thân phận chân chính của Lâm Hiên. Cuối cùng bỗng nhiên thay đổi xưng hô đối với mình, chứng tỏ là nàng đã nhận ra được cái gì.
Lâm Hiên tùy ý ừ một tiếng, hắn chưa bao giờ chú ý đến ý nghĩ của những nữ nhân này, thế là nói ra: "Triệu thúc, đóng kỹ cửa, hôm nay đừng cho bất kỳ kẻ nào quấy rầy, người một nhà chúng ta ăn sinh nhật!"
"Được!" Triệu Vạn Phúc vui vẻ ra mặt, vội vàng đi vào tiền viện đóng kỹ cửa.
"Cha không có bị a di đó đem đi, đúng là quá tốt!"
"Ừm ừm ừm, chắc chắn là do Tiểu Cửu của ta hù dọa bọn họ!"
Lúc này, các tiểu nha đầu đều lộ ra nụ cười cực kỳ hưng phấn.
Lâm Hiên cưng chiều vuốt vuốt cái đầu nhỏ của các nàng: "Yên tâm, bất kỳ nữ tử nào cũng sẽ không khiến cho ta rời khỏi các ngươi được!"
"Ừm ừm ừm!"
Các tiểu nha đầu lập tức gương mặt hạnh phúc nhào tới trong ngực Lâm Hiên. Đây là cha cam đoan, cả một đời đều sẽ không thay đổi!
Sau đó, Lâm Hiên và bọn nhỏ chúc thọ cho Triệu Vạn Phúc.
Trong lúc bất tri bất giác, mặt trời chiều ngã về tây, sắc trời dần dần muộn. Sau khi tạm biệt Triệu Vạn Phúc, Lâm Hiên dẫn theo chúng nữ nhi trở về Thanh Dực Phi Điểu Ngọc Liễn.
"Đế phu!"
Lâm Hiên mới vừa xuất hiện, nơi xa có người vội vàng quát to một tiếng. Mấy trăm nam tử quần áo lộng lẫy, một thân khí chất Hoàng gia vội vàng tiến lên đón.
Thủ lĩnh chính là quốc quân Lam Vân Quốc Đường Vũ.
"Đường gia gia!"
Các tiểu nha đầu vừa nhìn thấy Đường Vũ, lập tức nhiệt tình hô một tiếng.
Đường Vũ vội vàng lên tiếng chào hỏi các tiểu nha đầu, sau đó sắc mặt ngưng trọng nói với Lâm Hiên: "Đế phu, xảy ra chuyện lớn! Đại cục Đông Hoang đại địa chúng ta cần Đế phu chủ trì!"
Mấy trăm người đi theo sau lưng Đường Vũ vội vàng nói: "Xin Đế phu chủ trì đại cục, cứu vớt ức vạn bách tính bách quốc chúng ta khỏi nạn thủy hỏa!"
Lâm Hiên nghe đến đó, lập tức hiểu được những người này đều là quốc quân một nước.
Thế là nói ra: "Xảy ra chuyện gì?"
Ngay cả Đường Vũ đều ra mặt, nói rõ Lam Vân Quốc cũng ở vào trong nguy cơ, đương nhiên Lâm Hiên sẽ không ngồi yên mặc kệ.
Đường Vũ nói: "Đế phu, chuyện này mời quốc quân Tử Thân Quốc nói với ngươi đi!"
Sau khi nói xong, một lão giả tuổi gần trăm từ phía sau hắn đi ra, hắn chính là quốc quân Tử Thân Quốc Đậu Kính.
Sau khi hành lễ với Lâm Hiên, Đậu Kính vội vàng nói toàn bộ mọi chuyện ra.
Hóa ra, Tử Thân Quốc của Đậu Kính chính là nước lớn nhất khu vực Tây Bắc Đông Hoang đại địa. Nước này ở vùng đất hiểm ác, có bình phong thiên nhiên làm cửa ải. Vừa khéo chặn ngoại nhân tiến vào khu vực Tây Bắc. Bởi vậy được các nước khu vực Tây Bắc coi trọng.
Có thể nói, Tử Thân Quốc chẳng những thân ở khu vực cứ điểm. Nó cũng thành đạo phòng tuyến thứ nhất chống cự ngoại địch xâm nhập của tất cả quốc gia khu vực Tây Bắc.
Mà một ngày trước, loại cân đối này bị đánh vỡ!
Nguyên nhân gây ra chuyện này chính là bởi vì nữ nhi Đậu Kính gả đến Long Đường Quốc, bị đương triều quốc quân Long Đường Quốc Hàn Diệp làm lô đỉnh, luyện hóa mất.
Khi Đậu Kính biết việc này, nhất thời tức không nhịn nổi, dẫn theo đại quân tiến về Long Đường Quốc đòi một lời giải thích. Nhưng Long Đường Quốc chính là siêu cấp cường quốc võ đạo thịnh vượng nhất Đông Hoang đại địa. Hàn Diệp không những không xem cha vợ Đậu Kính ra gì.
Còn vây quét mười vạn đại quân Đậu Kính dẫn đến, suýt chút giết Đậu Kính. Đậu Kính một đường hoảng hốt trốn về Tử Thân Quốc, ngồi còn chưa nóng cái mông thì nghe tin đại quân Long Đường Quốc áp cảnh.
Hắn lập tức kết luận, Hàn Diệp muốn đuổi tận giết tuyệt Tử Thân Quốc hắn.
Thế là hắn nhanh chóng triệu tập tất cả quốc quân khu vực Tây Bắc đến đây thương nghị việc này. Tất cả mọi người cảm thấy mục tiêu của Hàn Diệp tuyệt đối không phải chỉ có Tử Thân Quốc.
Bởi vì Long Đường Quốc mặc dù võ đạo cực kỳ hưng thịnh nhưng thực lực tổng hợp lại kém hơn Thiên Tề Quốc một bậc.
Nếu như Hàn Diệp có thể công phá Tử Thân Quốc, có thể một hơi chiếm đoạt tất cả quốc gia khu vực Tây Bắc, dẫn đầu Long Đường Quốc nhảy lên trở thành đệ nhất đại quốc Đông Hoang!
"Hàn Diệp, người này cực kỳ hung tàn, lòng lang dạ thú!"
"Nhớ ngày đó ta gả nữ nhi cho hắn, hắn còn không phải Thái tử!"
"Bây giờ hắn lên làm quốc quân, lập tức xem nữ nhi của ta như lô đỉnh luyện hóa mất, có thể nói là không khác gì cầm thú!"
Đậu Kính nói, chảy nước mắt căm hận và đau lòng.
Đường Vũ và mấy trăm quốc quân vội vàng nói: "Sau lưng Long Đường Quốc có ba đại Thánh Địa đỉnh tiêm Đông Hoang làm chỗ dựa, giới võ đạo trong những quốc gia chúng ta đều sợ bọn họ."
"Một khi Tử Thân Quốc bị công phá, Long Đường Quốc trở thành đệ nhất đại quốc, với tác phong hung tàn của Hàn Diệp, chắc chắn hắn sẽ khởi xướng chiến loạn càng lớn, cho đến khi hắn trở thành bá chủ Đông Hoang đại địa mới thôi!"
"Trong quá trình này chết bao nhiêu người, chúng ta không dám tưởng tượng!"
Mấy người Tuyền Châu nháy mắt nghe bọn họ nói nhiều chuyện lớn như vậy, không khỏi nhao nhao che ngực, vẻ mặt sợ hãi.
"Người này thật là đáng sợ nha!"
"Mặc dù không hiểu rõ lắm, nhưng mà hình như Hàn thúc thúc đó là một đại ma đầu rất đáng sợ!"
Lâm Hiên cưng chiều vuốt vuốt cái đầu nhỏ của các nàng: "Các bảo bối đừng sợ, ma đầu lớn như thế nào thì cha cũng có thể chế phục hắn."
"Ân ân ân! Đương nhiên cha lợi hại nhất!"
Có Lâm Hiên an ủi, trong nháy mắt, vẻ sợ hãi trên mặt mấy người Tuyền Châu đều biến mất sạch sành sanh.
Chương 268 Chương 268. Trước mặt đại khủng bố như thế này, đế vương chi mệnh gì đều là phù vân!
Mà trên mặt Đậu Kính, Đường Vũ và mấy trăm quốc quân cũng không khỏi lộ ra vẻ trấn định.
Đúng vậy, có Đế phu ở đây là có hi vọng!
…………………………………………….
Tử Thân Quốc, bắc bộ.
Hai núi kẹp một cốc, sâu ba trăm dặm.
Trong cốc quần phong uốn lượn, thẳng đứng ngàn trượng, địa thế hiểm ác không gì sánh kịp!
Đây là bình chướng trọng yếu nhất Tử Thân Quốc, Thiên Môn Quan!
Cửa ải này chẳng những bảo hộ Tử Thân Quốc, còn bảo hộ tất cả quốc gia khu vực Tây Bắc Đông Hoang. Tầm quan trọng của nó, không cần nói cũng biết!
Lúc này.
Bông tuyết trắng bay bay, hàn phong ào ào.
Trấn quốc đại nguyên soái Tử Thân Quốc Tưởng Phi không khỏi ngẩng đầu nhìn bầu trời tối tăm mờ mịt bị tuyết bay che khuất một chút. Không khỏi thở dài một tiếng: "Hẳn là hôm nay Tưởng Phi ta sẽ chiến tử ở Thiên Môn Quan này hay sao?"
Từ khi đại quân Long Đường đến đây tiến công Thiên Môn Quan. Chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi, Tưởng Phi suất lĩnh một trăm vạn đại quân biên phòng đã hao tổn hơn phân nửa.
Hiện nay, trên tay hắn chỉ có không đến ba mươi vạn binh lực. Mà đại quân Long Đường phía dưới Thiên Môn Quan vẫn còn có hơn một trăm năm mươi vạn. Cho dù ỷ vào ưu thế Thiên Môn Quan lạch trời hiểm ác, Tưởng Phi cũng biết mình tuyệt đối không thủ được bao lâu!
Thả mắt nhìn lại, trong đất tuyết dưới Thiên Môn Quan, khắp nơi đều là thi thể tướng sĩ Tử Thân Quốc, Tưởng Phi không khỏi hốc mắt đỏ lên. Đời này, hắn chưa bao giờ cảm thấy tuyệt vọng như vậy!
"Tưởng Phi, chớ có dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, nhanh ra đầu hàng đi!"
"Thiên Môn Quan này mặc dù hiểm yếu nhưng ngươi cũng không thể luôn trốn tránh làm con rùa đen rút đầu như thế chứ?"
"Long Đường ta có một trăm năm mươi vạn đại quân áp trận, mỗi người một miếng nước bọt đều có thể làm chìm Thiên Môn Quan, các ngươi vẫn nên ngoan ngoãn ra đầu hàng đi!"
"Đúng đó, đầu hàng đi, tâm tình chúng ta tốt thì tha cho cái mạng nhỏ của các ngươi cũng khó nói, ha ha ha!"
...
Dưới Thiên Môn Quan.
Đệ nhất sát tướng Long Đường Bạch Trảm Vân dẫn đầu, tướng sĩ vô tình trào phúng và trêu tức mấy người Tưởng Phi. Thậm chí xuyên thủng thân thể tướng sĩ Tử Thân Quốc chiến tử nâng giữa không trung. Không ngừng dùng cung tiễn xạ kích, dùng nó để nhục nhã mấy người Tưởng Phi.
"Cẩu tặc Bạch Trảm Vân, các tướng sĩ bản soái có thể giết không thể nhục, bây giờ ta lập tức tử chiến với ngươi!"
Tưởng Phi bạo rống một tiếng, muốn xông ra Thiên Môn Quan liều mạng với Bạch Trảm Vân.
"Đại soái, chớ có xúc động!"
Quân sư vội vàng kéo Tưởng Phi: "Bây giờ nếu ngươi ra ngoài, sẽ trúng phải phép khích tướng của bọn họ!"
Tưởng Phi ngẩng đầu nhìn về phía thương thiên, hai mắt đẫm lệ mông lung: "Bản soái há có thể không biết đây là phép khích tướng của bọn họ?"
"Nhưng những binh sĩ này đi theo bản soái nhiều năm, sao bản soái có thể nhẫn tâm nhìn thấy bọn họ sau khi chết còn bị làm nhục như vậy?"
Quân sư thở dài: "Chúng ta còn có hơn ba mươi vạn đại quân, có Thiên Môn Quan thủ hộ, đại quân Long Đường nhất thời bán hội không giết vào được."
"Chỉ cần kiên nhẫn chờ một chút, chờ bách quốc viện quân tới."
Tưởng Phi lắc đầu nói: "Tử Hằng, ngươi quá lạc quan. Bây giờ bách quốc đều run lẩy bẩy dưới dâm uy của Long Đường, ốc còn không mang nổi mình ốc."
"Ngươi cho bọn họ một trăm lá gan, bọn họ cũng không dám phái binh ra nhanh như vậy."
Trương Tử Hằng nói: "Nhưng vì kế hoạch hôm nay, chỉ có chờ mới có đường sống!"
Tưởng Phi không khỏi lộ ra một tia bi quan: "Chỉ sợ đợi không được!"
Dát! ! !
Đúng lúc này, bên ngoài Thiên Môn Quan truyền đến một tiếng vang rung trời.
Tưởng Phi và trương Tử Hằng kinh hãi, vội vàng ngẩng đầu nhìn lại. Chỉ thấy trăm vạn đại quân Long Đường tách ra, từ giữa nhường ra một con đường, đẩy ra một khung chiến xa to lớn cao ngàn trượng. Chiến xa này toàn thân đồng kiêu thiết chú, ở giữa có một cây đồng trụ to lớn ít nhất trăm trượng. Trên đồng trụ điêu khắc hai con Hồng Long to lớn, quấn quanh đồng trụ, như đám mây bay lượn.
Có thể nói là khí thế hùng hổ, uy phong lẫm liệt, sát khí dạt dào!
"Tê ~ là công thành lợi khí của Long Đường đế quốc, Hồng Long Chiến Xa!"
"Chiến xa này còn lớn còn hung mãnh hơn trong truyền thuyết, chắc chắn là vì công phá Thiên Môn Quan mà đặc chế!"
"Khó trách đại quân Long Đường không gấp tấn công vào, hóa ra bọn họ còn có vũ khí nghịch thiên như thế!"
...
Nhìn thấy Hồng Long Chiến Xa, trong lòng chúng tướng sĩ Tử Thân Quốc trên Thiên Môn Quan lạnh lẽo.
Bạch Trảm Vân giơ cao chiến đao nói: "Tưởng Phi tiểu nhi, chờ ta công phá Thiên Môn Quan, chắc chắn lấy đầu của ngươi làm cái bô!"
"Ha ha ha!"
Đại quân Long Đường nghe vậy không khỏi phát ra tiếng cười nhạo kinh thiên.
"Giết! ! !"
Bạch Trảm Vân hét lớn một tiếng.
Hồng Long Chiến Xa to lớn, giống như phát điên vọt thẳng tới Thiên Môn Quan.
Cây Hồng Long đồng trụ vô cùng thô to trên nó giống như một cây kình thiên trụ khí thế phi phàm.
"Nguy rồi!"
Tưởng Phi sắc mặt trắng bệch.
Hồng Long Chiến Xa đúc bằng đồng thép, tốc độ cực nhanh, nặng như đại sơn, Thiên Môn Quan hoàn toàn không ngăn được a!
Hô!
Ngay lúc Hồng Long Chiến Xa đi được một nửa, bỗng nhiên một trận gió lốc kinh thiên nổi lên.
Trong nháy mắt, bông tuyết đầy trời bị thổi tan, đại địa ầm vang rạn nứt!
Bành một tiếng.
Dưới một cỗ lực lượng huyền diệu mà kinh khủng, Hồng Long Chiến Xa bị xé nát!
Các loại bộ vị linh kiện giống như hoa tuyết phóng lên tận trời, khiến cho người ta nhìn thấy mà hoa mắt.
Chợt, Thiên Môn Quan vang lên tiếng hô kinh thiên của tướng sĩ Long Đường và Tử Thân Quốc.
"Ông trời ơi, Hồng Long Chiến Xa lại bị xé nát!"
"Ta không phải đang nằm mơ chứ?"
"Nếu như là nằm mơ thì tốt! Ta có dự cảm mãnh liệt, sẽ có tuyệt thế đại năng giáng lâm ở đây!"
...
Một đạo hào quang hoa mỹ phá vỡ hư không, chiếu lên trên không Thiên Môn Quan.
Đám người vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy bốn con Thanh Dực Phi Điểu to lớn đập vào mi mắt.
Sau lưng chúng kéo một cái Ngọc Liễn Xa cực kỳ xa hoa.
"Đây là Ngọc Liễn của Bắc Huyền Thiên Hoàng tộc!"
Chương 269 Chương 269. Trước mặt đại khủng bố như thế này, đế vương chi mệnh gì đều là phù vân! (2)
Phàm là người có chút kiến thức, lập tức nhận ra lai lịch của Thanh Dực Phi Điểu Ngọc Liễn.
Đúng lúc này, một giọng nói tràn ngập từ tính của một nam tử trẻ tuổi vang lên: "Lấy khe làm ranh giới, ai còn dám tiến lên một bước, giết không tha!"
Hô ~
Một đạo kim sắc gợn sóng đẩy ra trên không trung, hóa thành thần niệm vô cùng kinh khủng, trong chớp mắt bao trùm phạm vi hơn mười dặm.
Một trăm năm mươi vạn đại quân Long Đường đều cảm thấy trái tim có chút co rụt lại. Chỉ cảm thấy giống như có một vị viễn cổ cự thần ngồi trên Ngọc Liễn nhìn xuống tất cả đại quân Long Đường phía dưới. Chỉ cần ai dám không nghe thì sẽ bị thần niệm kinh khủng của hắn xé nát trong nháy mắt!
Đám người cúi đầu nhìn lại. Chỉ thấy nơi Hồng Long Chiến Xa bị xé nứt, đã xuất hiện một cái khe rãnh dài mười dặm, sâu không thấy đáy.
Người vượt qua rãnh này, giết không tha!
Lâm Hiên cảnh cáo, như là giọng nói của Ma Thần, khắc thật sâu trong lòng tất cả đại quân Long Đường. Cho dù là đệ nhất sát tướng Long Đường Bạch Trảm Vân nhưng dưới cỗ uy áp này thì cũng mặt mũi tràn đầy sợ hãi và kính sợ.
Hắn vội vàng buông chiến đao xuống, vẻ mặt khiêm tốn nói: "Thượng tiên có lệnh, sao dám không theo!"
Lâm Hiên không hề lộ diện, Bạch Trảm Vân vì muốn cho ổn thoả, trực tiếp tôn xưng hắn là "Thượng tiên".
Theo Bạch Trảm Vân, có thể không lộ mặt mà đã xé nát Hồng Long Chiến Xa, năng lực này đã khiến cho hắn kinh động như gặp thiên nhân.
Hơn nữa hắn không chút nghi ngờ, chỉ cần mình dám nói nửa chữ không. Thì cỗ thần niệm bao phủ ở trên người hắn sẽ khiến cho hắn hồn phi phách tán trong khoảnh khắc.
Trước mặt đại khủng bố như thế này, đế vương chi mệnh gì đó đều là phù vân, chỉ có thể tước vũ khí phục tùng!
Mà Bạch Trảm Vân nói xong câu đó.
Phía sau hắn, một trăm năm mươi vạn đại quân cũng bận bịu bỏ vũ khí trong tay xuống, bày tỏ thần phục.
Thấy cảnh này, Tưởng Phi và bọn người Trương Tử Hằng đều sợ ngây người.
"Nếu như ta đoán không lầm, người bên trong Ngọc Liễn hẳn là Bắc Huyền Thiên Đế phu."
Tưởng Phi mắt lộ ra vẻ kính sợ: "Trong lúc giơ tay nhấc chân xé nát sát khí to lớn, dọa tất cả đại quân Long Đường đều cúi đầu, đó chính là uy nghiêm Đế phu sao!"
"Cút đi." Lúc này Lâm Hiên lạnh nhạt nói.
Bạch Trảm Vân hoàn toàn không dám ngỗ nghịch một chút nào, vội vàng hạ lệnh cho toàn quân rút lui.
Nhìn thấy Lâm Hiên mặt cũng không có lộ một chút mà đã bức lui một trăm năm mươi vạn đại quân Bạch Trảm Vân.
Đậu Kính và bách quốc tinh nhuệ phía sau hắn đều bội phục đầu rạp xuống đất.
Nhưng mà Lâm Hiên không có thời gian nghe bọn họ a dua nịnh nọt.
Không có ở lại, kêu Đậu Kính dẫn đường, dẫn mình đến Long Đường Quốc.
………………………………………..
Long Đường Quốc, hoàng cung.
Dưới tia sáng u ám, một đạo huyết tử sắc quang mang nổ tung, chậm rãi xoay tròn thành rồng trên không trung. Khi chín con huyết tử sắc trường long hội tụ. Trên người Hàn Diệp bộc phát ra một đoàn huyết khí cực kỳ nồng đậm.
Khi đoàn huyết khí này xuất hiện, cả ngôi đại điện đều bao phủ trong uy áp kinh khủng. Không chỉ có không gian run rẩy, mặt đất và kiến trúc cũng rung động bất an, mơ hồ có dấu hiệu bị chấn nát.
"Không hổ là công pháp Ma tộc Thiên giai thượng phẩm 'Cửu Tử Ma Công'!"
"Ta đã mãnh liệt cảm giác được huyết khí trong cơ thể mạnh đạt đến mức trước nay chưa từng có!"
Hàn Diệp mở hai mắt ra, trong con ngươi hiện lên hai đạo huyết tử sắc quang mang.
Hắn hơi nắm hữu quyền. Một đạo huyết tử sắc quang mang kinh khủng dẫn theo vô số đạo thiểm điện nhỏ bé lấp lánh trên nắm tay hắn không thôi.
"Lực lượng Tôn Giả đỉnh phong, đúng là khiến người ta rất hưng phấn a!"
Hàn Diệp nhịn không được cười to không thôi.
Cửu Tử Ma Công tổng cộng có cửu trọng. Vì tăng nó lên tới đệ ngũ trọng, hắn bất đắc dĩ luyện hóa thê tử có được Huyền Xá Chi Thể của mình.
Hiện tại xem ra đúng là được ích lợi không nhỏ!
Hắn trực tiếp từ Thần Phách trung kỳ nhảy lên tới Tôn Giả đỉnh phong, có được lực lượng mình chưa từng dám tưởng tượng!
"Bây giờ ngươi chỉ tăng lên tới cảnh giới Tôn Giả đỉnh phong mà thôi, không cần đắc ý quên hình như thế!"
Một tiếng nói già nua vang lên, rất có uy nghiêm. Sau đó là một lão giả người mặc huyết tử sắc trường bào, cầm huyết sắc thủ trượng trong tay xuất hiện.
Nhìn thấy hắn, Hàn Diệp lập tức lộ ra vẻ mặt kính sợ, đứng dậy hành lễ nói: "Sư tôn!"
Sư tôn hắn chính là người đã từng là Ma tộc Đại Tế Ti Lãnh Cốt, thâm bất khả trắc.
Mà "Cửu Tử Ma Công" của hắn chính là Lãnh Cốt tương truyền.
Cho nên, Hàn Diệp rất là kính sợ và sùng bái Lãnh Cốt.
"Ừm." Lãnh Cốt khẽ vuốt cằm, quan sát Hàn Diệp một chút: "Với thiên phú của ngươi, rất có hi vọng tăng lên tới Đế Cảnh."
"Cho đến lúc đó lại vui vẻ cũng không muộn!"
"Vâng! Đệ tử nhớ kỹ!" Hàn Diệp tất cung tất kính.
"Nhưng mà ngươi muốn tăng lên đến Đế Cảnh, quan trọng nhất vẫn là phải lấy được chư quốc Tây Bắc Đông Hoang." Lãnh Cốt tiếp tục nói: "Chỉ có mời Ma Quân đại nhân ra thì ngươi mới có thể có được lực lượng ngươi muốn!"
"Mời sư tôn yên tâm, tất cả đều ở trong lòng bàn tay!" Hàn Diệp nghe vậy có chút vui mừng.
"Đại quân của ta đã công về phía Thiên Môn Quan, rất nhanh là có thể cầm xuống Thiên Môn Quan."
"Đến lúc đó, mấy trăm quốc gia khu vực Tây Bắc chính là đồ trong túi!"
"Ừm, vậy là tốt rồi!" Lãnh Cốt hài lòng gật đầu.
Hàn Diệp âm thầm nắm chặt nắm đấm, lộ ra vẻ kiên quyết.
Từ mười năm trước khi hắn gặp được Lãnh Cốt, được Lãnh Cốt dạy bảo, tu vi tiến triển cực nhanh. Lại chính Lãnh Cốt trợ giúp, hắn mới có thể thuận lợi đoạt được hoàng vị, trở thành Long Đường chi chủ.
Cho nên hắn gần như nghe lời Lãnh Cốt không dám cãi. Dù là giết vợ chứng đạo hắn cũng không chút do dự! Càng mấu chốt chính là hắn biết sau lưng Lãnh Cốt còn có một thế lực cổ xưa càng mạnh mẽ hơn.
U Minh Ma Quân!
Chương 270 Chương 270. Đế phu vậy lại đối mặt với Huyền Minh Chi Nhãn!
Đó là một tồn tại kinh khủng khiến cho vô số người tu đạo trong Thương Long đại lục nghe tin đã sợ mất mật!
Tục truyền hắn chính là thứ ngoài vòng giáo hóa không thể diễn tả. Thân mang vận rủi và tai nạn, nhất là thích thôn phệ hồn phách và linh lực của tu sĩ mới vào đường tu đạo.
Đối với vô số người tu đạo, U Minh Ma Quân kinh khủng nhất có ba cái:
Không thể nhìn thẳng!
Không thể đụng vào!
Thôn phệ hồn phách linh lực!
Một khi hắn xuất hiện, có thể xé rách hư không, lấy thần niệm vô cùng cường hoành bao phủ hết thảy. Nếu như dám đụng vào hắn, tất nhiên sẽ bị cưỡng ép kéo vào vết nứt không gian, bị vô tình nghiền nát.
Mà bản thể của hắn tựa như là một cái lỗ đen thật lớn, có thể điên cuồng hấp thu hết thảy linh lực, pháp thuật và linh áp xung quanh.
Trong truyền thuyết, cho dù là cường giả Đế Cảnh liên thủ cũng rất khó cưỡng ép tổn thương đến bản thể của hắn. Có thể vây khốn hắn, để hắn không thể nào giáng lâm đến nhân gian, chỉ có thời không chi lực hư vô mờ mịt do đại đạo sáng tạo.
Nhưng!
Mục tiêu của Lãnh Cốt chính là để Hàn Diệp chiếm đoạt tất cả quốc gia khu vực Tây Bắc Đông Hoang, khu vực này sẽ cấu tạo thành một cái tế đàn cực lớn. Lấy tế tự chi lực trợ giúp U Minh Ma Quân giáng lâm Thương Long đại lục!
Căn cứ Lãnh Cốt nói, toàn bộ khu vực Tây Bắc Đông Hoang địa hình hết sức đặc thù. Sửa chữa một chút thì có thể lấy dãy núi làm điểm tựa, lấy sông biển làm trục, sáng tạo ra một cái tế đàn Ma tộc vô cùng to lớn.
Một khi tế đàn xây thành, hắn có thể thông qua tế tự trợ giúp U Minh Ma Quân giáng lâm. Cho nên đây mới nguyên nhân Hàn Diệp động võ với Tử Thân Quốc!
Hơn nữa mục đích của hắn còn không chỉ triệu hồi ra U Minh Ma Quân. Hắn muốn mượn lực lượng Ma Quân thống trị toàn bộ đại lục!
"Nhưng mà sư tôn, trước mắt kế hoạch chúng ta chưa thành công, đại động can qua như vậy, khó tránh khỏi sẽ trêu chọc đến một số cường giả không biết tên." Hàn Diệp vẻ mặt cung kính nói.
"Ta hiểu ý ngươi, hơi cẩn thận một chút là đúng." Lãnh Cốt gật gật đầu.
"Cho nên, ta dùng Huyền Minh Chi Nhãn che lại toàn bộ hoàng thành."
"Chỉ cần nơi này an toàn, chúng ta có vô hạn cơ hội áp dụng kế hoạch!"
"Ừm!" Hàn Diệp sau khi nghe xong thì yên tâm khẽ gật đầu.
Huyền Minh Chi Nhãn chính là ma khí cấp Linh Bảo, trong đó ẩn chứa Đế Cảnh niệm lực cực kỳ cường hoành.
Phàm là người đối mặt với nó hoặc là trong phạm vi ngàn dặm mà nó phóng thần niệm ra, sẽ bị đánh tan thần thức trong khoảnh khắc, kẻ nặng thậm chí sẽ lập tức tử vong!
Có nó bảo hộ, đại bản doanh nơi này đúng là giống như tường đồng vách sắt, không thể phá vỡ!
...
Đậu Kính dẫn theo hơn mười vạn tinh nhuệ đi trước mở đường, nhanh chóng đi tới Long Đường Quốc cảnh nội.
"Đó là vật gì?"
Nhìn thấy trên không trung xa xa có một đoàn Hỗn Độn Chi Quang màu đen đang lóe lên, Đậu Kính và rất nhiều người đều lộ ra vẻ nghi ngờ.
"Hẳn là pháp khí rất huyền diệu nào đó!"
Một người đi từ sau lưng Đậu Kính ra, hắn chính là tông chủ Kỳ Huyền Tông Đông Hoang La Kim Vũ.
Hắn nói như vậy, mọi người tại đây đều âm thầm gật đầu.
Kỳ Huyền Tông chính là tông môn tinh thông luyện khí, có hơn ba mươi vạn năm đạo thống. Đại bộ phận pháp khí Bảo khí trên đời này, bọn họ nhìn một cái là có thể nhìn ra được.
Đậu Kính hỏi: "Vậy La tông chủ, ngươi có phương pháp phá mất pháp khí này hay không?"
Tất cả mọi người đang có mặt ở đây không ngốc, một kiện pháp khí như thế bao phủ trên không hoàng thành, đương nhiên là vì bảo vệ hoàng thành. Nếu như không phá kiện pháp khí này, như vậy thì không thể tuỳ tiện tiến vào hoàng thành.
Mắt thấy Ngọc Liễn của Lâm Hiên sắp đến nơi này.
Bọn người Đậu Kính đều cảm thấy vẫn nên phá giải pháp khí trước mới tốt.
Thân phận Đế phu tôn quý như thế, cũng không thể chuyện gì cũng để cho hắn đi làm. Nếu không, chẳng phải là tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều vô năng?
Hơn nữa trước mặt Đế phu, những tông chủ giáo chủ tông môn khu vực Tây Bắc Đông Hoang này đều muốn lộ mặt một lần.
Đâu thể ngồi yên chờ Đế phu xuất thủ?
Thế là La Kim Vũ nói: "Nếu như có thể biết nó là cái gì thì ta có niềm tin rất lớn là có thể phá nó."
Nói xong, hắn thả người bay về phía trước. Thôi động chân nguyên trong cơ thể, đồng thời lấy trấn tông chi khí Kỳ Huyền Tông "Chiếu Khí Kính" ra.
Có người nhận ra Chiếu Khí Kính đều âm thầm gật đầu.
Kính này chính là bảo vật cấp pháp bảo, có thể phá vỡ hư ảo, soi sáng ra rất nhiều diện mạo chân chính của pháp khí Linh khí.
"Để ta xem ngươi rốt cuộc là cái gì."
La Kim Vũ lập tức nhắm Chiếu Khí Kính ngay đám Hỗn Độn Chi Quang màu đen đó.
Trong chớp mắt, một đạo quang mang thuần kim sắc rơi vào Hỗn Độn Chi Quang.
Hô ~
Nhưng mà đạo kim quang này lập tức bị cắn nuốt hết.
Mà đám Hỗn Độn Chi Quang đó lại nở rộng ra trong nháy mắt. Giống như một con mắt lớn, trực tiếp nhắm ngay La Kim Vũ.
"A! ! !"
Sau đó La Kim Vũ cũng cảm nhận được một đạo niệm lực kinh khủng vọt vào trong đầu của mình, ầm vang nổ tung trong đầu của hắn.
Kêu thảm một tiếng, sau đó La Kim Vũ vội vàng nhắm mắt lại, điên cuồng thối lui về phía sau mấy trăm trượng.
"Nó lại là một con mắt!"
La Kim Vũ mở mắt ra, trong mắt không khỏi chảy ra hai vết máu, nhìn cực kỳ khiếp người.
Lúc này, đám người Đậu Kính cũng đều xoay người sang chỗ khác, không dám nhìn con mắt to đó.
"Rốt cuộc thì đó là pháp khí gì?"
"Từ lúc chào đời tới nay, đây là thứ tà môn đáng sợ nhất mà ta từng gặp!"
"Ai có thể cho ta biết nó là cái gì hay không?"
Đám người nhất thời hoảng sợ. Con mắt to này mở ra, chỉ nhìn nó một cái là khiến cho La Kim Vũ hai mắt phun máu. Có thể nghĩ nếu như tới gần một chút, đối mặt với nó, sợ là sẽ chết bất đắc kỳ tử trong nháy mắt.