• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 226 Chương 226. Quả nhiên có quỷ vật cường đại tọa trấn! (2)

Dương Hinh, Dương Văn Vũ và Tuệ Năng cũng vội vàng đuổi theo.

Theo như bọn họ nghĩ, Đế phu xuất thủ trị quỷ, chuyện có liên quan đến tương lai của Thế Tề Quốc. Mặc dù bọn họ không xen tay vào được nhưng có thể đi theo sau lưng Đế phu, quan sát trợ uy, gia tăng kinh nghiệm.

...

Thế Tề Quốc, Hoàng Lăng.

Từ bên ngoài nhìn lại, đây là một rừng rậm nguyên thủy chiếm diện tích mấy ngàn dặm.

Thương cầu cây cối cổ lão mọc hướng về phía mặt trời, khiến cho trong này tràn đầy sức sống.

Mà trong rừng cây, Hoàng Lăng.

Kiến trúc hùng vĩ tráng lệ, tràn ngập khí chất Hoàng gia đồng thời cũng rất giống tế đàn.

Lúc này.

Lối vào Hoàng Lăng, một nam tử mặc đạo bào màu xám dẫn theo ba người đệ tử đang đi vào trong Hoàng Lăng.

Trong tay của nam tử áo bào xám cầm một cái bàn đá hình tròn. Theo hắn tiếp cận cửa vào Hoàng Lăng, kim đồng hồ trên bàn đá trong tay hắn rung động càng ngày càng kịch liệt.

Trong không khí mơ hồ có một mùi hôi thối từ phía trước bay ra.

Trịnh Xích Hà ngẩng đầu nhìn vào chỗ sâu trong Hoàng Lăng, nói: "Hung uế xâm nhập, rồng cuộn không chừng, nơi này quả nhiên có quỷ vật cường đại tọa trấn!"

Hắn chính là tông chủ Mao Sơn Tông Bắc Huyền Thiên.

Bàn đá trong tay chính là Tầm Hung Long Bàn chuyên môn dùng để tìm kiếm quỷ vật.

Phía sau hắn, ba người đệ tử nghe vậy đều lộ ra vẻ mặt ngưng trọng. Bọn họ đi theo sư tôn Trịnh Xích Hà, một đường từ bắc đến nam, dọc theo con đường này đã giải quyết ba con quỷ vật lợi hại.

Nhưng ba con quỷ vật này kém hơn quỷ vật trong Hoàng Lăng quá nhiều. Bởi vì lần này, Tầm Hung Long Bàn trong tay Trịnh Xích Hà chấn động kịch liệt nhất.

Rồng cuộn càng nhanh, đại biểu quỷ vật thực lực càng mạnh.

Hô ~

Ngay lúc Trịnh Xích Hà dẫn theo các đệ tử vừa mới bước vào cửa Hoàng Lăng.

Một đạo tinh quang ám tử sắc rơi xuống. Trịnh Xích Hà vội vàng xoay người nhìn lại. Chỉ thấy quang mang từ từ tiêu tán, một nam tử mặc trường bào màu tím thẫm xuất hiện ở trước mắt của hắn.

Nam tử tóc hoa râm dài, ngũ quan như đao khắc, ánh mắt cực kỳ sắc bén. Mà phía sau lưng hắn cõng một thanh kiếm gỗ dài hơn một trượng. Thông qua chuôi kiếm lộ ra ngoài, Trịnh Xích Hà nhìn thấy phía trên điêu khắc đồ án chín ngôi sao.

"Các hạ là tông chủ Cửu Tinh Tông, Mạnh tiền bối?" Trịnh Xích Hà bước lên phía trước hành lễ hỏi thăm.

Hắn thống lĩnh Mao Sơn Tông, chính là tông môn bắc quỷ xếp hạng thứ ba ở Bắc Huyền Thiên. Còn nếu như hắn đoán không sai, người đứng ở trước mặt hắn chính là tông chủ Cửu Tinh Tông Mạnh Viễn.

Cửu Tinh Tông của Mạnh Viễn cũng là tông môn chuyên đối phó quỷ vật. Môn hạ đệ tử mười lăm vạn, thực lực cao hơn Mao Sơn Tông một bậc. Trong số tông môn bắt quỷ ở Bắc Huyền Thiên, xếp hạng thứ hai.

Mà Mạnh Viễn chẳng những lớn hơn Trịnh Xích Hà chín trăm tuổi, tu vi cũng là cảnh giới Tôn Giả trung kỳ, so Tôn Giả sơ kỳ của Trịnh Xích Hà thì cảnh giới cao hơn một bậc.

Cho nên, Trịnh Xích Hà có chút tôn kính lễ đãi Mạnh Viễn.

Mạnh Viễn khẽ gật đầu: "Là ta."

"Tại hạ tông chủ Mao Sơn Tông Trịnh Xích Hà!" Trịnh Xích Hà ôm quyền hành lễ một lần nữa.

Mạnh Viễn liếc Tầm Hung Long Bàn trong tay Trịnh Xích Hà một cái, lên tiếng nói ra: "Nghe đồn chí bảo Mao Sơn Tông Tầm Hung Long Bàn có thể cảm nhận được khí tức của quỷ vật ngoài mấy ngàn dặm, thoạt nhìn đúng là rất không t ~~ệ~~ ."

~~ệ~~

Trịnh Xích Hà lắc đầu cười một tiếng: "Mao Sơn Tông chúng ta tìm quỷ dựa vào rồng cuộn, so với 'Cửu Diệu Sưu Quỷ Thuật' của tiền bối thì vẫn kém hơn một chút."

Hắn nói như vậy cũng không phải lấy lòng, mà là ăn ngay nói thật. Tìm quỷ chi thuật nổi tiếng nhất Cửu Tinh Tông chính là "Cửu Diệu Sưu Quỷ Thuật". Loại pháp thuật này giống như là Tầm Hung Long Bàn. Nhưng chính xác hơn Tầm Hung Long Bàn, phạm vi bao trùm lại lớn hơn.

Mạnh Viễn khẽ gật đầu, thần sắc trở nên nghiêm túc: "Tông môn ngươi ta không mâu thuẫn với nhau, mọi người cùng nhau diệt quỷ cũng là chuyện tốt."

"Nhưng hôm nay ta nói trước, quỷ vật trong Hoàng Lăng này, ta muốn!"

Trịnh Xích Hà hơi suy nghĩ, sau đó khẽ gật đầu lên tiếng nói ra: "Tiền bối đã nói như vậy, vậy thì làm như vậy đi."

"Nhưng mà tại hạ vẫn phải đi vào, xem xem quỷ vật bên trong rốt cuộc là thứ gì."

Những tông môn bắt quỷ bọn họ vẫn luôn lấy bắt quỷ diệt quỷ để gia tăng tu vi. Quỷ vật trong Hoàng Lăng này rất mạnh, theo như bọn họ nghĩ thì đó chính là một miếng thịt mỡ lớn. Trịnh Xích Hà muốn cướp, bất đắc dĩ thực lực kém hơn Mạnh Viễn một bậc, chỉ có thể gật đầu đồng ý.

Mạnh Viễn ừ một tiếng, cất bước đi vào trong Hoàng Lăng. Lúc này, mười mấy đệ tử Cửu Tinh Tông hắn cũng xuất hiện ở cửa vào Hoàng Lăng, vội vàng đuổi theo.

Bất quá bọn họ đi chưa được mấy bước thì ngừng lại. Một đạo bạch quang rơi xuống trước mặt bọn họ, chặn đường đi. Một lão giả tóc trắng người mặc bạch bào, quanh thân có một đạo long bàn chi khí mơ hồ quanh quẩn. Trong ánh mắt mơ hồ dần hiện ra từng đạo lôi quang, khiến cho Mạnh Viễn và Trịnh Xích Hà đều cảm thấy kiêng kị từ đáy lòng.

"Long bàn quanh người, trong mắt chứa lôi quang, hóa ra là tông chủ Thiên Long Giáo, Bạch lão!"

"Mao Sơn Tông Trịnh Xích Hà bái kiến tiền bối!"

"Cửu Tinh Tông Mạnh Viễn bái kiến tiền bối!"

Giờ khắc này, chẳng những Trịnh Xích Hà, ngay cả Mạnh Viễn đều vội vàng tiến lên hành lễ. Bởi vì trước mặt bọn họ chính là tông chủ đệ nhất tông môn bắt quỷ Bắc Huyền Thiên, Thiên Long Giáo, Bạch Liễu Sinh.

Bạch Liễu Sinh thọ nguyên hơn sáu ngàn năm, tu vi là Tôn Giả đỉnh phong. Nghe đồn hắn có ba cái Đô Thiên Âm Bài cấp pháp bảo hộ thân, có thể trấn giết tất cả quỷ vật Tôn Giả Cảnh trở xuống. Trước mặt cường giả uy tín lâu năm như thế này, ai cũng không dám có bất kính chút nào.

Bạch Liễu Sinh khẽ vuốt cằm, sau đó lên tiếng nói ra: "Hai vị, quỷ vật bên trong thuộc về ta!"

Nói tới đây, Mạnh Viễn và Trịnh Xích Hà đều lắc đầu cười một tiếng. Ý của Bạch Liễu Sinh rất rõ ràng, đó chính là không ai được giành với hắn.
Chương 227 Chương 227. Quỷ vật bên trong

Trước mặt cường giả như thế này, ngoại trừ đồng ý thì bọn họ không còn lựa chọn nào khác!

"Tất cả nghe theo Bạch lão, chúng ta đi theo xem là được rồi." Hai người lên tiếng nói ra.

"Đa tạ." Bạch Liễu Sinh có chút hành lễ.

Đối với loại chuyện này, có thể hảo ngôn hảo ngữ quyết định ra thì không còn gì tốt hơn, dù sao cũng tốt hơn là xuất thủ đánh cho lưỡng bại câu thương.

Mà ngay khi bọn họ quay người, chuẩn bị đi vào chỗ sâu trong Hoàng Lăng. Một giọng nói bỗng nhiên vang lên, khiến cho bọn họ dừng bước lại.

"Đế phu, phía trước chính là Hoàng Lăng Thế Tề Quốc chúng ta."

Đế phu?

Bạch Liễu Sinh, Mạnh Viễn, Trịnh Xích Hà đều mắt sáng lên, vội vàng xoay người lại.

Chỉ thấy một cái nam tử áo trắng, mạo như trích tiên, phong độ nhẹ nhàng đi tới, được mọi người vây quanh như chúng tinh phủng nguyệt.

"Hẳn hắn là Bắc Huyền Thiên Đế phu?"

Ba người đều nhìn thấy bốn tiểu bảo bối bên người Lâm Hiên, kết hợp các loại tin tức, lập tức đoán được thân phận của Lâm Hiên.

Bạch Liễu Sinh vội vàng bước nhanh đi tới trước mặt Lâm Hiên.

Mạnh Viễn và Trịnh Xích Hà thấy thế, lấy làm kinh hãi, vừa rồi Bạch Liễu Sinh dáng vẻ vênh váo hung hăng. Không ngờ được là chỉ chớp mắt, hắn đã đổi lại dáng vẻ nịnh nọt cung kính.

Hai người không khỏi cảm khái, không hổ là Đế phu, ở trước mặt hắn, Bạch Liễu Sinh chỉ có thể lấy lòng.

Nghĩ đến đây, hai người cũng vội vàng đuổi theo.

"Tại hạ tông chủ Thiên Long Giáo Bạch Liễu Sinh, bái kiến Đế phu!"

"Tại hạ tông chủ Cửu Tinh Tông Mạnh Viễn, bái kiến Đế phu!"

"Tại hạ tông chủ Mao Sơn Tông Trịnh Xích Hà, bái kiến Đế phu!"

...

Ba người và tất cả đệ tử sau lưng đều vẻ mặt cung kính hành lễ.

Đế phu, đó là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế, hắn mạnh bao nhiêu, tất cả mọi người đều biết rõ!

Lâm Hiên chỉ tùy ý gật đầu xem như đáp lễ.

Ngược lại là Tuệ Năng bên cạnh hắn lại lộ ra vẻ giật mình: "Tông môn bắt quỷ xếp hạng top ba Bắc Huyền Thiên đều tụ tập ở chỗ này, đúng là hiếm thấy a!"

Bạch Liễu Sinh nói ra: "Gần đây chư quốc trong Bắc Huyền Thiên đột phát quỷ loạn, tại hạ một đường bắt quỷ diệt quỷ đến nơi này."

Mạnh Viễn và Trịnh Xích Hà đồng thời gật đầu: "Chúng ta cũng thế, nghe các tông môn như Thiên Đạo Tông bắt quỷ bất lợi thì lập tức xuống núi trợ giúp lê dân bách tính Bắc Huyền Thiên trừ quỷ."

Lâm Hiên vẻ mặt không cảm xúc, trong lòng lại âm thầm gật đầu.

Quả nhiên giống như hắn nghĩ, quỷ loạn không chỉ cực hạn ở Thế Tề Quốc. Xem ra, lần này phải ra tay độc ác, nhổ cỏ tận gốc, diệt kẻ đầu têu gây ra quỷ loạn mới được!

Bạch Liễu Sinh vẻ mặt cung kính hành lễ với Lâm Hiên: "Đế phu, hẳn là ngươi cũng tới đây diệt quỷ?"

Lâm Hiên khẽ vuốt cằm: "Ừm."

Bạch Liễu Sinh nghĩ thầm, với thân phận và năng lực của Đế phu, đương nhiên không cần quỷ vật bên trong để gia tăng tu vi. Cho nên có thể nói là mình chắc chắn có thể lấy được quỷ vật trong đó.

Chẳng bằng chủ động đi tiêu diệt quỷ vật, biểu hiện trước mặt Đế phu một phen.

Thế là hắn nói ra: "Đế phu thân phận tôn quý, quỷ vật bên trong bẩn uế không chịu nổi, sợ rằng sẽ làm bẩn kim thân của Đế phu và các tiểu công chúa."

"Để cho lão hủ đối phó quỷ vật đi!"

Mạnh Viễn và Trịnh Xích Hà lập tức hiểu tâm tư của Bạch Liễu Sinh. Hai người cũng muốn lấy lòng Lâm Hiên, thế là trăm miệng một lời lên tiếng nói ra: "Tại hạ cũng nguyện thay Đế phu phân ưu!"

Lâm Hiên đã biết bọn họ là tông chủ tông môn bắt quỷ đỉnh cấp ở Bắc Huyền Thiên. Nghĩ thầm chắc hẳn thực lực của bọn họ đều không tệ, thế là gật đầu nói: "Có thể, nhớ kỹ, quỷ vật lớn nhất phải giữ lại, ta còn hữu dụng."

"Rõ!" Trong lòng ba người Bạch Liễu Sinh vui mừng.

Có thể biểu hiện ở trước mặt Đế phu một phen, không những bọn họ, thậm chí ba đại tông môn bọn họ đều sẽ thêm vinh dự a!

Sau đó, ba người vội vàng dẫn theo môn hạ đệ tử tiến vào Hoàng Lăng. Không lâu sau, bọn họ đã tiếp cận mộ thất trung ương Hoàng Lăng.

Tinh mỉ cảm nhận một phen.

Quỷ khí ở đây cực kỳ nồng đậm, gió lớn tanh hôi, mùi quỷ thối xông vào mũi.

Nhưng mà ba người Bạch Liễu Sinh đều vẻ mặt không cảm xúc. Quỷ khí như thế này đối bọn họ thì hoàn toàn không đáng giá nhắc tới.

Có bọn họ dẫn đầu, một đám người tiến vào mộ thất, thân ở trong hoàn cảnh u ám kinh khủng tựa như Địa Phủ.

"Huyết nhục vị thật tươi mới, ta phải nếm thử!"

Một giọng nói âm trầm từ tiền phương vọng lại, sau đó là tầm mười đạo quỷ khí phi thường lăng lệ rào rạt mà tới.

"Bạch lão, quỷ vật như thế này để cho đệ tử chúng ta đối phó đi!" Mạnh Viễn và Trịnh Xích Hà nói.

Bọn họ đã cảm nhận được đối diện có hơn mười quỷ vật Thần Phách Cảnh.

"Ừm." Bạch Liễu Sinh khẽ gật đầu.

Mạnh Viễn và Trịnh Xích Hà lập tức dẫn môn hạ đệ tử xông tới.

"Mao Sơn Thuật" của Mao Sơn Tông và "Cửu Tự Chân Ngôn Thủ Ấn" của Cửu Tinh Tông diễn hóa ra vô biên sát cơ trong tay bọn họ.

Không đến mười hơi, bọn họ đã giết sạch toàn bộ mười mấy quỷ vật Thần Phách Cảnh bên trong mộ thất. Trong lúc nhất thời, trên mặt đất mộ thất máu đen chảy xuôi, cực kỳ tanh hôi.

Nhìn thấy Bạch Liễu Sinh không có mở miệng nói cái gì. Mạnh Viễn và Trịnh Xích Hà lập tức lấy Dưỡng Khí Hồ ra, hút toàn bộ quỷ khí trôi nổi bên ngoài vào trong đó.

Lúc này, tất cả mọi người đã đi đến chính giữa mộ thất.

Trong không gian to lớn mà trống trải, một cái quan tài bằng đồng xanh lớn được đặt ở đó. Một đạo quỷ khí nồng đậm cực kỳ âm hàn từ bên trong nắp quan tài tràn ra ngoài.

Khiến cho Mạnh Viễn và Trịnh Xích Hà đều hơi đổi sắc mặt.

Bạch Liễu Sinh nheo mắt lại, vẻ mặt tràn đầy cảnh giác lên tiếng nói ra: "Tuyệt đối không thể coi thường quỷ vật bên trong quan tài này được."

Hắn có chút hưng phấn, bởi vì hắn dự đoán được quỷ vật bên trong cái quan tài bằng đồng xanh này là quỷ vật mạnh nhất mà hắn từng gặp trong đời.
Chương 228 Chương 228. Quỷ vật bên trong quan tài bằng đồng xanh! (2)

"Nếu biết ta đáng sợ, các ngươi còn vội vàng đi tìm cái chết?"

Lúc này, một giọng nói thâm trầm từ bên trong quan tài bằng đồng xanh vọng ra.

Bành!

Nắp quan tài to lớn mà nặng nề bị một luồng cự lực đụng bay, khí thế kinh người. Sau đó chính là một bóng người màu trắng từ bên trong quan tài đứng lên.

Hắn cao hơn so với người bình thường hai cái đầu, toàn thân trắng toát như là vảy cá, hai mắt đỏ như máu, xương gò má nhô cao lên, răng nanh trong miệng dài nhọn như đao.

Sau khi tỉ mỉ quan sát một hồi thì Bạch Liễu Sinh, Mạnh Viễn và Trịnh Xích Hà đều toàn thân run lên, cất tiếng la thất thanh.

"Ngân Giáp Thi!"

…………………………..

Ngân Giáp Thi. Trong Quỷ Đạo, trong số tất cả Thi Quỷ được luyện chế ra, nó là quỷ vật mạnh mẽ xếp hạng thứ hai. Chỉ kém hơn đệ nhất Kim Giáp Thi, cũng chính là Thi Vương trong truyền thuyết một bậc mà thôi.

Mà đối với người trong hồng trần, Ngân Giáp Thi cũng là quỷ vật cực kỳ hi hữu. Muốn luyện chế một bộ Ngân Giáp Thi, điều kiện cần thiết cực kỳ hà khắc. Chẳng những cần mệnh cách thuần âm, thi thể phải là của người chết vào phá nhật hoặc là giờ âm. Hơn nữa khi còn sống chủ nhân của cỗ thi thể này nhất định phải là người có khí vận nhất định.

Ví dụ như là Ngân Giáp Thi trước mặt này.

Mấy người Bạch Liễu Sinh đều kết luận, lúc còn sống chắc chắn hắn là khai quốc Hoàng đế của Thế Tề Quốc. Nếu không hắn cũng không ngủ say trong quan tài chính giữa mộ thất, có phân chia tôn ti rõ ràng với quỷ vật khác. Mà sau khi tỉ mỉ cảm nhận khí tức của Ngân Giáp Thi, bọn người Bạch Liễu Sinh sau lưng trở nên lạnh lẽo.

"Thứ được phong ấn bên trong hắn lại là một Quỷ Vương cảnh giới Tôn Giả đỉnh phong!"

Cho dù là luyện chế Đồng Giáp Thi, Ngân Giáp Thi hay là Kim Giáp Thi, đều phải lấy thân thể của bọn nó làm vật chứa, cất giữ một hoặc là nhiều quỷ linh trong đó. Làm như vậy mới có thể đạt tới mục đích trong ngoài hợp nhất, để bọn họ biến thành từng cỗ máy giết chóc sức sát thương cực mạnh.

Bọn người Bạch Liễu Sinh không ngờ được là trong cơ thể Ngân Giáp Thi trước mắt lại có một con Quỷ Vương cảnh giới Tôn Giả đỉnh phong.

"Thực lực của hắn tới gần vô hạn Chuẩn Đế Cảnh!"

Ba người Bạch Liễu Sinh và Mạnh Viễn, Trịnh Xích Hà liếc nhau. Sợ hãi trong giây lát ngắn ngủi, ba người đều lộ ra vẻ mặt hưng phấn. Bởi vì cái gọi là cầu phú quý trong nguy hiểm. Trước mắt, Ngân Giáp Thi này thực lực cực kỳ mạnh mẽ, lợi ích mang lại cho bọn họ có thể nói là vượt qua tưởng tượng.

Mà với tuyệt học đối phó quỷ vật của tông môn ba người bọn họ và thực lực bản thân bọn họ cũng không phải là không thể đánh một trận.

Hơn nữa vừa rồi bọn họ đều nói là sẽ thay Lâm Hiên xuất thủ. Nếu bây giờ vỗ mông rời đi, sau đó làm sao bàn giao cho Lâm Hiên?

Suy nghĩ một hồi, ba người quả quyết quyết định xuất thủ: "Giết hắn!"

Mạnh Viễn và Trịnh Xích Hà lên một lượt, điên cuồng điều động chân nguyên trong cơ thể, triển lộ tuyệt học bản tông đến mức tối đa.

"Cửu Tự Chân Ngôn Thủ Ấn!"

"Ngũ Lôi Chú!"

Hàng trăm hàng ngàn cái thủ ấn màu đỏ cực lớn, như bão tố ép tới Ngân Giáp Thi.

Cùng lúc đó.

Tuyệt học trấn tông Mao Sơn Tông Ngũ Lôi Chú dẫn động trăm đạo thiên lôi, trực tiếp nhắm ngay Quỷ Vương trong cơ thể Ngân Giáp Thi.

"Chỉ là trò trẻ con!"

Ngân Giáp Thi nổi giận gầm lên một tiếng, quỷ khí quanh thân đại tác, một đạo quang mang xanh biếc từ trên người hắn bắn ra.

Bành!

Lục quang và sát chiêu của hai người Mạnh Viễn, Trịnh Xích Hà đụng vào nhau, lập tức nổ tung. Hai người chỉ cảm thấy một cỗ uy áp cực lớn đập vào mặt, đồng thời có một mùi hôi thối tuôn tới mình.

"Tránh mau, đây là thi độc!"

Hai người vội vàng lui lại vài chục bước, đệ tử cả hai tông môn đều sợ hãi. Chờ né tránh xong, bọn họ hoảng sợ nhao nhao nhìn về phía Ngân Giáp Thi.

"Ngân Giáp Thi này chẳng những cứng rắn như đồng, tu vi tinh thâm, còn có thi độc bàng thân, phải nói là quá mạnh!"

Hô! ! !

Lúc này ba đạo huyết quang phóng lên tận trời, chiếu sáng cả tòa mộ thất.

"Quỷ vật, nhận lấy cái chết!"

Bạch Liễu Sinh đã rót chân nguyên toàn thân vào trong ba khối Đô Thiên Âm Bài.

Trong lúc nhất thời. Đô Thiên Âm Bài hóa thành ba tòa trấn quỷ đại sơn sấm chớp rền vang, khí thế vạn quân đánh thẳng tới Ngân Giáp Thi. Bọn người Mạnh Viễn và Trịnh Xích Hà thấy thế đều rung động không thôi. Không hổ là pháp bảo của đệ nhất tông môn Bắc Huyền Thiên, Đô Thiên Âm Bài phải nói là đáng sợ!

Bành bành bành! ! !

Nhưng mà đảo mắt một cái, một đạo ngân quang hiện lên, Ngân Giáp Thi cứng đối cứng đụng nát tất cả ba tòa trấn quỷ đại sơn.

"Ta chính là khai quốc Đế Hoàng của Thế Tề Quốc, có khí vận cả nước gia trì, há là loại đồng nát sắt vụn như các ngươi có thể đối phó được?"

Ngân Giáp Thi phát ra tiếng cười vô cùng càn rỡ, mở miệng rộng gào thét với đám người một tiếng.

Rống! ! !

Sóng chấn động kinh khủng xen lẫn khí thể màu xanh biếc, khiến cho bọn người Bạch Liễu Sinh da đầu tê dại một hồi.

"Quá mạnh! Thật sự là không đánh nổi a!"

"Mau trốn!"

Bọn họ không chút nghi ngờ, nếu dính vào một chút thi độc, lập tức sẽ hóa thành Thi Quỷ. Mà cho dù không dính vào thi độc. Với tu vi kinh khủng và nhục thân kinh khủng của Ngân Giáp Thi thì cũng đủ xé bọn họ thành mảnh nhỏ.

Lúc này không trốn, đó chính là choáng váng!

Sau đó, một đám người vội vàng chen chúc chạy tới lối vào mộ thất như điên. Không bao lâu sau, bọn họ xông ra khỏi Hoàng Lăng.

Ngẩng đầu nhìn lên, Lâm Hiên chơi đùa với bọn nhỏ cách đó không xa.

Nhìn thấy nam tử áo trắng đó, trái tim tất cả mọi người đều bình tĩnh lại một cách khó hiểu.

"A, ra ngoài nhanh như vậy?"

Tuyền Hi thấy được mấy người Bạch Liễu Sinh, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Tuyền Châu, Tuyền Hàm và Tuyền Ấu nhao nhao quay đầu nhìn lấy bọn họ: "Đại quỷ đâu? Không phải hứa giúp cha bắt một con quỷ lớn nhất sao?"

Bọn người Bạch Liễu Sinh nghe vậy không khỏi mặt mo đỏ ửng.
Chương 229 Chương 229. Không phải hứa giúp cha bắt một con quỷ lớn nhất sao?

Bọn họ cũng muốn bắt nhưng bất đắc dĩ vì thực lực Ngân Giáp Thi quá mức kinh khủng, có thể trốn được đã là vạn hạnh.

Rống! ! !

Đúng lúc này, sau lưng đám người, một tiếng gào thét trùng thiên vang lên.

Sát ý kinh khủng chấn động đến không khí bốn phía đều khẽ run lên. Ngân Giáp Thi phá vỡ tường thành Hoàng Lăng, từ trong phế tích phóng lên tận trời.

Nhìn thấy hắn xuất hiện, chẳng những mấy người Bạch Liễu Sinh, mấy người Tuệ Năng và Dương Văn Vũ cũng trái tim co rụt lại. Ngân Giáp Thi này quá mạnh, khí tức quỷ vật cổ lão như là một ngọn núi lớn điên cuồng đè xuống.

Bành!

Trong lúc tất cả mọi người đang có mặt ở đây khẩn trương bất an. Một đạo quang mang màu lam nhạt phá không bay lên, phát ra tiếng rít to lớn trên không trung.

Tất cả mọi người đang có mặt ở đây tập trung nhìn lại, nó là một con Điện Long dài đến ngàn trượng. Quanh thân Điện Long lôi quang lóng lánh, Lôi Hỏa trùng thiên, uy phong lẫm liệt!

Mà người tay cầm Điện Long chính là Lâm Hiên!

Theo một tiếng dòng điện bạo liệt vang lên, Lâm Hiên điều khiển Điện Long bỗng nhiên quất vào người Ngân Giáp Thi, đồng thời cuốn chặt lấy hắn. Ngũ Hành lôi lực kinh khủng xuyên thấu thân thể Ngân Giáp Thi, đánh thẳng tới Quỷ Vương trong cơ thể hắn, thiêu đến Quỷ Vương quỷ khóc sói gào một trận.

Thấy thế, bọn người Bạch Liễu Sinh đều lộ ra vẻ mặt vạn phần kính ngưỡng.

"Không hổ là Đế phu, tay cầm Điện Long, khí thế vô song, bất kỳ quỷ vật gì gặp được hắn đều phải quỳ xuống!"

Bành!

Lâm Hiên cổ tay rung lên, hất Ngân Giáp Thi xuống đất.

Lôi lực kinh khủng thiêu đốt Quỷ Vương, làm cho cả Ngân Giáp Thi giống như đồng nát sắt vụn, nằm im dưới đất hoàn toàn không thể động đậy.

Sau đó, Lâm Hiên thả La Sát Thần Niệm ra, cưỡng chế xâm nhập thức hải Quỷ Vương, điên cuồng cướp đoạt tất cả ký ức của hắn.

Rốt cục, hắn đạt được tin tức mình muốn.

Bành!

Sau đó hắn điều khiển Ngũ Hành lôi lực cưỡng chế xâm nhập cơ thể Ngân Giáp Thi, đánh cho Quỷ Vương bên trong nổ thành bột phấn trong khoảnh khắc.

Thấy thế, bọn người Bạch Liễu Sinh đều kính sợ không thôi, vội vàng cúi người hành lễ: "Đế phu uy vũ!"

Lâm Hiên lạnh nhạt nhìn bọn người Dương Tuần một chút, sau đó dẫn chúng nữ nhi rời khỏi đây.

Vừa rồi hắn biết được từ ký ức của Quỷ Vương, Ngân Giáp Thi này chính là Huyết Linh Giáo vụng trộm luyện chế ra trong Hoàng Lăng. Sở dĩ bọn họ chọn Hoàng Lăng là bởi vì chỗ này là một cái phong thủy bảo địa cực tốt. Hơn nữa người được chôn tại đây đều là lịch đại Đế Hoàng của các quốc gia, khi còn sống chính là người có đại khí vận. Lợi dụng thi thể của các Đế Hoàng này luyện thi hoặc là bồi dưỡng quỷ vật. Chẳng những có thể nhanh chóng bồi dưỡng được quỷ vật mạnh mẽ, lại có thể lập tức gây họa cho hoàng cung nơi đó.

"Huyết Linh Giáo, sổ sách hơn ba vạn năm trước còn chưa thanh toán, các ngươi lại ra làm loạn."

"Nếu như các ngươi một lòng muốn chết, vậy ta sẽ đưa tất cả các ngươi xuống Địa ngục!"

Trong ánh mắt Lâm Hiên lóe ra một tia lạnh lẽo.

Bắc Huyền Thiên là nơi mà hắn sinh sống với các cô con gái của mình, cũng là sự nghiệp của Đông Hoàng Tử U, không thể để cho bất cứ kẻ nào làm hỏng. Ai dám có tâm tư không tốt, vậy thì hắn sẽ khiến cho đối phương chết không có chỗ chôn!

Nhìn thấy bóng lưng vĩ ngạn của Lâm Hiên dần dần biến mất. Tất cả mọi người đang có mặt ở đây cả buổi cũng không thể lấy lại tinh thần, vẫn đắm chìm trong sự mạnh mẽ của hắn.

Hồi lâu sau, Dương Hinh lộ ra một tia kiên quyết: "Phụ hoàng, ta muốn tập võ tòng quân."

Nàng vốn là một nữ tử vô cùng nhu nhược, yêu thích cầm kỳ thư họa văn nghệ.

Nhưng trải qua nhiều chuyện như vậy khiến cho nàng hiểu được, thế đạo này chỉ có vũ lực mới có thể bảo vệ mình và người nhà. Càng quan trọng hơn là, năng lực Đế phu cao lớn như trời. Nàng muốn thông qua tập võ tu đạo để kéo gần khoảng cách với Đế phu hơn một chút!

Mà bọn người Dương Tuần đều không ngờ được là. Công chúa Dương Hinh đã từng tay trói gà không chặt, không lâu sau thì trở thành nữ Võ Thần uy danh hiển hách Thế Tề Quốc!

...

Bắc Huyền Thiên, chín ngàn vạn dặm bên ngoài biên cảnh, có một khu vực mộ địa tồn tại vô cùng lâu.

Mộ địa này chiếm diện tích vài trăm dặm, đưa mắt nhìn lại, mồ mả san sát, bạch cốt như rừng. Mà mảnh đất này cũng cực kỳ đáng sợ. Đất màu đỏ như máu trải rộng khắp nơi, giống như là máu tươi trong cơ thể người không ngừng chảy.

Một đạo tử quang yêu diễm hiện lên.

Đông Hoàng Tử U xuất hiện ở trên không mộ địa.

Cẩn thận điều tra mộ địa một hồi, sau đó nàng phát hiện nơi này lại có một cái trận pháp viễn cổ thủ hộ. Mà bên trong trận pháp này thì có có một tòa Huyết Sơn cao tới trăm vạn trượng, cao vút trong mây.

Ngay lúc Đông Hoàng Tử U muốn động thủ phá trận pháp, bỗng nhiên hai bóng người ngăn cản trước mặt của nàng.

"Các ngươi là người của Huyết Linh Giáo?" Đông Hoàng Tử U lạnh nhạt hỏi.

Hai người thủ hộ tông môn đó thấy Đông Hoàng Tử U khí chất phi phàm, trong giọng nói có chút kính sợ, lên tiếng trả lời: "Các hạ là người nào? Đến Huyết Linh Giáo chúng ta có chuyện gì?"

Đông Hoàng Tử U lạnh lùng nói: "Diệt môn."

Xoát!

Một đạo hào quang màu xanh nhạt loé lên, nàng một kiếm chém hai người.

…………………………..

Huyết Sơn cao tới trăm vạn trượng. Chính giữa ngọn núi có một thành trì phạm vi ngàn dặm, chính là đại bản doanh của Huyết Linh Giáo.

Lúc này, trung ương thành trì, bên trong Huyết Linh Đại Điện.

Một nam tử người mặc giáo bào đỏ như máu, ở giữa trán có một ấn ký huyết nguyệt đang ngồi ngay ngắn trên tử linh bảo tọa. Hắn chính là đương nhiệm giáo chủ Huyết Linh Giáo, Độc Cô Cương.

"Giáo chủ, trước mặt người của chúng ta đã lợi dụng Hoàng Lăng của Đại Minh Quốc, Thế Tề Quốc, Lạc Nguyệt Quốc và hơn một trăm quốc gia ở Bắc Huyền Thiên nuôi dưỡng rất nhiều Quỷ Vương."

"Trong đó, có hơn mười quốc gia đều bồi dưỡng được Đồng Giáp Thi hoặc là Ngân Giáp Thi."

"Chắc chắn không bao lâu sau, những Thi Quỷ này sẽ nhanh chóng xâm chiếm các quốc gia xung quanh, từ đó khiến cho toàn bộ Bắc Huyền Thiên rung chuyển."
Chương 230 Chương 230. Nữ nhân này đúng là quá độc ác!

Đại trưởng lão Kinh Âu vẻ mặt kính sợ mà nhìn Độc Cô Cương.

Huyết Linh Giáo tự khi lập giáo đến nay. Ngoại trừ khai sơn tổ sư Huyết Linh Lão Tổ gây họa cho Bắc Huyền Thiên ra thì luôn hành quân lặng lẽ.

Mà bây giờ. Độc Cô Cương giơ cao đại kỳ tấn công Bắc Huyền Thiên lần nữa, chuyện này khiến cho Kinh Âu và một đám giáo chúng Huyết Linh Giáo có chút chấn kinh và kính sợ.

Dù sao bây giờ Bắc Huyền Thiên có Huyền Băng Nữ Đế cường thế tọa trấn, không ai muốn trêu chọc.

Có thể quy mô xâm phạm Bắc Huyền Thiên như Độc Cô Cương, có thể nói là cần quyết đoán và dũng khí rất lớn.

Vượt qua dự tính của Kinh Âu. Độc Cô Cương không có hưng phấn như hắn tưởng tượng.

Ngược lại lại tạt cho hắn một chậu nước lạnh: "Ngươi cũng không cần lạc quan như thế, Huyền Băng Nữ Đế đó nếu như dễ đối phó như vậy thì Bắc Huyền Thiên nàng đã bị người ta phân chia hết từ lâu rồi."

Hắn đã phát hiện ra Quỷ Vương và thần thức do mình thông qua bí pháp bản giáo bồi dưỡng đang nhanh chóng biến mất. Điều này đại biểu cho đám Thi Quỷ mà hắn sai người bồi dưỡng ở Bắc Huyền Thiên đang bị tông môn bắt quỷ và quân đội hoàng triều Bắc Huyền Thiên nhanh chóng tiêu diệt.

"A?" Kinh Âu vẻ mặt giật mình, chợt thăm dò: "Giáo chủ, hẳn là ngài còn có dự định lớn hơn nữa?"

Độc Cô Cương nở một nụ cười thần bí: "Có câu nói gọi là ý không ở trong lời."

Nói xong, hắn xoay người, vung tay lên.

Một đạo huyết quang hiện lên.

Ầm ầm ~

Vách tường trước mặt hắn bỗng nhiên vỡ ra, biến thành hai cánh cửa. Một cái mật thất lớn đập vào mi mắt.

Kinh Âu hoảng sợ nhìn, trong mật thất có trên trăm quỷ vật cao lớn. Những quỷ vật này đa số đều là Đồng Giáp Thi, có mười mấy Ngân Giáp Thi. Mà đặc biệt nhất chính là số quỷ vật cao lớn nhất, năm màu khác nhau.

"Bắc Huyền Thiên có được hơn mười vạn quốc gia lớn nhỏ, bản tọa có thể bồi dưỡng quỷ vật cho dù có nhiều như thế nào đi nữa cũng không thể khiến cho Bắc Huyền Thiên lâm vào tuyệt cảnh trong thời gian rất ngắn."

"Cho nên đã đến lúc để những kì binh này xuất động!"

Độc Cô Cương vẻ mặt kiên quyết lên tiếng nói ra: "Kinh Âu, bây giờ ngươi lập tức dẫn bọn họ chui vào Huyền Băng Cung Bắc Huyền Thiên."

"Chờ ta hiệu lệnh, tùy thời khởi xướng tập kích Huyền Băng Cung!"

Hắn đã phái ra thám tử tình báo tiến về Bắc Huyền Thiên. Một khi biết được Đông Hoàng Tử U rời khỏi Huyền Băng Cung, lập tức để cho những kì binh này xâm chiếm Huyền Băng Cung.

Đợi đến đại thế đã thành. Hắn sẽ để cho toàn thể Huyết Linh Giáo xuất động, cho Đông Hoàng Tử U một cái tiền hậu giáp kích, từ đó triệt để khống chế Bắc Huyền Thiên!

"Rõ!" Kinh Âu vội vàng lĩnh mệnh.

Hắn âm thầm phán đoán, chắc chắn Độc Cô Cương đã bay mưu tính kế rất hoàn mỹ. Mà kế hoạch này đối với Huyền Băng Nữ Đế và Bắc Huyền Thiên, sẽ là trí mạng.

Sau đó, Độc Cô Cương điều khiển những quỷ vật này đi ra khỏi mật thất.

"Những quỷ vật này tu vi đều cảnh giới Tôn Giả đỉnh phong trở lên, còn có bí pháp của ta gia trì, Quỷ Vương trong cơ thể vô cùng mạnh mẽ!"

"Nhất là năm Ngũ Hành Thi này, có thể hội tụ thiên địa Ngũ Hành Chi Lực, tu vi đạt tới Chuẩn Đế."

"Đông Hoàng Tử U, Huyền Băng Cung ngươi nhất định phải trở thành nhân gian luyện ngục a!"

Độc Cô Cương nói xong, ra lệnh cho Kinh Âu dẫn theo toàn bộ những quỷ vật này tiến về Bắc Huyền Thiên. Sau đó, hắn đưa mắt nhìn vào bài vị tổ sư gia trong mật thất, khóe miệng nở một nụ cười tự tin, lên tiếng nói ra: "Lão tổ tại thượng, lúc trước ngài không có hoàn thành hành động vĩ đại này, bây giờ để cho đồ tôn hoàn thành thay ngài đi!"

Ầm ầm! ! !

Đúng lúc này, một tiếng vang thật lớn phá vỡ bầu trời đêm yên tĩnh của Huyết Sơn.

Độc Cô Cương bỗng nhiên buông thần thức ra, thấy bóng dáng yểu điệu vũ mị của Đông Hoàng Tử U đang lơ lửng phía trên Huyết Sơn.

"Xem ra ngươi chính là Đông Hoàng Tử U, dám đơn thương độc mã giết tới Huyết Linh Giáo ta, đúng là muốn chết!"

Nói xong, hắn hóa thành một đạo lưu quang xông ra ngoài.

Lúc này.

Đông Hoàng Tử U sau khi cưỡng chế phá vỡ hộ sơn đại trận của Huyết Linh Giáo, sau đó đi thẳng tới trên không thành trì của Huyết Linh Giáo.

Chín trưởng lão còn lại của Huyết Linh Giáo dẫn theo hơn một vạn giáo chúng chặn đường nàng.

"Các hạ hẳn là Huyền Băng Nữ Đế Đông Hoàng Tử U?" Nhị trưởng lão híp mắt nói.

Gần đây Huyết Linh Giáo nhằm vào Bắc Huyền Thiên, làm ra nhiều chuyện như vậy. Mắt thấy Đông Hoàng Tử U đẹp tuyệt thiên hạ, khí thế vô song, trong hấp dẫn còn có uy nghiêm đế vương. Hắn lớn gan suy đoán thân phận của nàng.

"Nếu biết, vậy thì chịu chết đi!"

Đôi mắt đẹp của Đông Hoàng Tử U sáng lên, một đạo tử quang huyền diệu từ trong con mắt bắn ra.

Sau đó, toàn thân nàng chân khí đại tác, như gió lốc quét qua. Uy áp kinh khủng khiến cho phạm vi trăm dặm bầu trời đột nhiên biến sắc.

"Thiên Nguyên Kiếm Quyết!"

Huyền Băng Kiếm trong tay ngọc của nàng bộc phát ra uy năng xé nứt thiên địa.

Bên trong Huyền Băng Chi Khí còn có ma khí tuôn ra. Mà kiếm pháp Thánh giai được nàng thi triển ra, như sát thần giáng lâm, không ai bì nổi!

Oanh!

Một đạo kiếm quang từ trong tay nàng bắn ra, khí thế như bài sơn đảo hải rơi vào trong đám người của Huyết Linh Giáo.

Lập tức.

Kiếm quang hóa thành một cơn lốc xoáy màu tím đen tuôn ra, thỏa thích xé nát tất cả mọi người xung quanh.

"Kiếm quyết thật là mạnh!"

"Một kiếm trảm giết ngàn người, nữ nhân này đúng là quá độc ác!"

"Mọi người tranh thủ tản ra!"

Không ngờ được là Đông Hoàng Tử U hung ác như thế, đám người của Huyết Linh Giáo bị một kích này của nàng đánh cho sợ hãi.

Bọn họ vội vàng phân tán ra, muốn tránh né sát chiêu kinh khủng của Đông Hoàng Tử U.

Đông Hoàng Tử U thấy thế thì lạnh lùng cười một tiếng. Nàng ngọc thủ lắc một cái, đổi hướng Huyền Băng Kiếm. Một đạo ma khí từ thân kiếm phóng lên tận trời.

"Thiên Ma Trảm!"

Oanh! !

Lại một đạo kiếm quang nổ tung, hóa thành sóng kiếm hình tròn nhanh chóng khuếch tán ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK