• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 81 Chương 81. Rốt cuộc là đại năng phương nào?

"Một đoàn thi độc này là ta vừa đề luyện ra từ bên trong Tiên Thiên Thánh Thi."

"Một khi vô ý hút vào sẽ nhanh chóng biến thành cái xác không hồn."

Nói xong, hắn ném thi độc cho Diêm Cẩn.

Diêm Cẩn nghĩ nghĩ, nói ra: "Tông chủ muốn cho thuộc hạ tiến về hoàng cung phóng độc?"

Triệu Lệ Văn gật gật đầu: "Không sai, ngươi chính là trời sinh Quỷ Linh Thể, vô ảnh vô hình, một khi giấu kín khí cơ thì có thể giấu diếm được tất cả mọi người."

"Theo suy đoán của ta, đêm nay chắc chắn Triệu Hồng Diêu sẽ xếp đặt yến hội ở hoàng cung, khao người trợ giúp hắn. Ngươi mượn cơ hội này truyền bá thi độc trong hoàng cung."

Diêm Cẩn nghe vậy khẽ gật đầu, một chiêu này có thể nói là cực kỳ âm độc, khiến người ta khó mà phòng bị.

"Cẩn thận Kim Long Đại Trận trong hoàng cung!" Sau đó Triệu Lệ Văn không quên căn dặn một câu.

Hoàng cung Địch Nguyệt Quốc có một cái Kim Long Đại Trận cự đại thủ hộ. Trận này được xây dựng từ mới bắt đầu lập quốc, chính là đại trận cấp Thuần Dương, cho dù là quỷ vật hay là quỷ tu đều không dám tuỳ tiện xâm nhập.

Đây cũng là nguyên nhân tại sao mà tu vi của Triệu Lệ Văn cao thâm như vậy cũng không dám trực tiếp xâm nhập hoàng cung.

"Đa tạ tông chủ quan tâm, thuộc hạ nhất định không có nhục sứ mệnh!" Diêm Cẩn ngữ khí kiên quyết.

Quỷ Linh Thể của hắn đã tu luyện đến hóa cảnh, có thể giải thể, chia thành tốp nhỏ, che giấu quỷ khí của bản thân ở mức độ cao nhất. Hắn có lòng tin có thể lặng lẽ chui vào hoàng cung Địch Nguyệt Quốc không phát động Kim Long Đại Trận.

...

Trăng sáng.

Triệu Hồng Diêu thịnh tình mời Lâm Hiên và Mộ Ấu Khanh tham gia tiệc ăn mừng trong hoàng cung. Để tỏ lòng tôn kính Lâm Hiên, hắn gọi tất cả quyền quý trong hoàng thất đi qua để làm nền. Trong lúc nhất thời, Lâm Hiên đối mặt với đủ kiểu lấy lòng của mọi người.

Ở trước mặt của hắn, Triệu Hồng Diêu đường đường nhất quốc chi quân, gần như là ngay cả cơ hội để chen vào nói chuyện cũng không có.

Nhưng mà Triệu Hồng Diêu cũng không cần.

Bắc Huyền Thiên Đế phu là đại nhân vật như thế nào. Hắn có thể xuất hiện ở hoàng cung Địch Nguyệt Quốc đã khiến cho hoàng cung bồng tất sinh huy. Có thể tự mình ăn cơm với Đế phu một bữa, có thể nói là may mắn nhất trong cuộc đời này rồi!

Qua ba lần rượu.

Lâm Hiên bỗng nhiên nhướng mày, thần niệm đã sớm bao phủ lại hoàng cung phát hiện một tia dao động dị thường.

"Đã tính trước được là ngươi sẽ đến." Lâm Hiên nghiền ngẫm cười một tiếng.

Quỷ vật trong Bành Thành bị diệt, chuyện lớn như vậy, hắn kết luận người giật dây chắc chắn sẽ không thờ ơ. Quả nhiên đối phương vẫn không kềm chế được chui vào hoàng cung!

Mà lúc này.

Diêm Cẩn hết sức che dấu khí tức của mình, rốt cục lặng yên không một tiếng động xâm nhập vào hoàng cung. Ngẩng đầu nhìn kim loan đại điện đèn đuốc sáng trưng, nghe được mùi rượu thịt trong không khí, hắn không khỏi cười lạnh.

"Chờ ta phóng xuất thi độc, các người cũng không còn cười được nữa đâu."

Hắn cẩn thận từng li từng tí khống chế khí tức của mình, chuẩn bị lấy thi độc lấp lóe lục quang ra.

Hô!

Bầu trời phía trước bỗng nhiên lóe ra một đạo kim quang sáng chói như cự thần giáng lâm.

Diêm Cẩn cảm nhận được một cỗ thần niệm to lớn giống như đến từ viễn cổ, trong nháy mắt khóa chặt lấy mình.

Sau đó nhìn thấy một cái mặt người kim sắc xuất hiện trên không trung.

Không nhìn rõ được dung mạo.

Nhưng Diêm Cẩn có thể cảm nhận được uy áp kinh khủng khiến cho người ta không thể chống lại đó.

"Ông trời ơi, không phải là Triệu Hồng Diêu mời một vị đại năng thần tiên đến giúp đở đó chứ? !"

Diêm Cẩn bỗng nhiên có chút hối hận mình lỗ mãng xông tới đây như vậy.

Không đợi hắn làm ra phản ứng, một giọng nói vang lên trên không trung: "Hóa ra là Quỷ Linh Thể, khó trách lén lén lút lút như thế."

Hô!

Một cái bàn tay to lớn màu vàng óng đột nhiên xuất hiện, bắt lại Diêm Cẩn, kéo hắn lên trên không trung.

Chớp mắt một cái.

Khi Diêm Cẩn lấy lại tinh thần, hắn đã bị một cỗ thần lực trói lại, nằm ở dưới đất hoàng cung đại điện.

Ngẩng đầu, chỉ thấy một năm tử dáng vẻ cực kỳ tuấn mỹ ngồi ở trước mặt mình.

Bên cạnh có bốn nữ hài đáng yêu như là búp bê.

"Tuổi còn trẻ mà đã mạnh mẽ như thế, rốt cuộc đây là đại năng phương nào?"

Diêm Cẩn đối mặt Lâm Hiên, nhất thời cực kỳ hoảng sợ.

…………………………………..

Diêm Cẩn đột nhiên xuất hiện trong đại điện, Tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều tập trung ánh mắt nhìn vào hắn.

Bọn người Triệu Hồng Diêu đều cảm thấy kinh ngạc. Sao lại đột nhiên có thêm một người quỷ dị như vậy?

Mọi người vội vàng nhìn về phía Lâm Hiên, lập tức sáng tỏ. Chắc chắn là Đế phu sử dụng thần thông thuật pháp gì cách không bắt được người này tới trong đại điện.

Lúc này Diêm Cẩn run run rẩy rẩy nói ra: "Đại nhân..."

Triệu Hồng Diêu vội vàng quát lớn: "Đại nhân cái gì? Ở trước mặt ngươi chính là Đế phu!"

Diêm Cẩn nghe vậy khẽ run lên, kính sợ ngắm Lâm Hiên một chút. Khó trách người này trẻ tuổi tuấn mỹ như vậy, thực lực lại siêu tuyệt như thế, hóa ra hắn là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế!

Đại danh Huyền Băng Nữ Đế như sấm bên tai ở Bắc Huyền Thiên. Đó chính là một nữ nhân yêu nghiệt. Mà nam nhân của nàng, đương nhiên cũng là một yêu nghiệt!

Lúc này Lâm Hiên lạnh nhạt lên tiếng: "Nói đi, ngươi lén lút trốn vào trong hoàng cung là muốn làm gì?"

Diêm Cẩn chịu uy áp của Lâm Hiên, hắn không dám nói dối nên đành phải nói thật hết tất cả mọi chuyện: "Hồi Đế phu, tiểu nhân phụng tông chủ chi mệnh, chui vào nơi này lén phóng thích thi độc."

Nói xong, lấy lục sắc quang đoàn thi độc ra.

Lâm Hiên nhìn thấy thi độc, không khỏi ánh mắt phát lạnh. Loại Tiên Thiên Thánh Thi thi độc này, Nếu như không cẩn thận hít vào một chút thì chỉ sợ trong nháy mắt sẽ lập tức biến thành một cái xác không hồn.

Hắn có được "Vô Địch Cấm Vực", có thể không quan tâm loại thi độc này. Nhưng bọn nhỏ bên cạnh hắn, nếu cách hắn xa một chút thì không có được "Vô Địch Cấm Vực" bảo hộ.
Chương 82 Chương 82. Có người phải xui xẻo!

Một khi hoàng cung bị thi độc tràn ngập, Sẽ tạo thành uy hiếp rất lớn với bọn nhỏ. Ngoại trừ bọn nhỏ ra thì còn có Mộ Ấu Khanh, còn có người ở chỗ này đều là người vô tội. Nếu như bị thi độc lây nhiễm, hậu quả khó mà lường được.

Cho dù hắn có thể luyện chế ra tuyệt thế Thần Đan giải cứu tất cả mọi người. Nhưng Như vậy cũng không có nghĩa là người phóng độc có thể được tha thứ!

Nghĩ đến đây, tâm tình bình tĩnh đã lao của Lâm Hiên dâng lên sát ý mãnh liệt một lần nữa.

Hắn vốn là một người thích cá ướp muối, có rất nhiều chuyện hắn chẳng muốn đi làm. Nhưng nếu như có người nào dám uy hiếp được tới chúng nữ nhi hoặc là những người thân cận bên cạnh hắn thì đó chính là tử địch của hắn!

Cảm nhận được một tia tức giận như có như không của Lâm Hiên, Tất cả mọi người đang có mặt ở chỗ này đều sắc mặt đại biến.

Sắc mặt Đế phu thoạt nhìn có chút không tốt, có người sắp xui xẻo rồi!

Triệu Hồng Diêu vội hỏi Diêm Cẩn: "Ngươi đến từ tông môn nào? Tại sao lại hạ độc thủ như vậy?"

Hô ~

La Sát Thần Niệm của Lâm Hiên vô cùng có sức uy hiếp đối với Quỷ Linh Thể Diêm Cẩn.

Hắn chỉ thoáng tăng cường một chút thì đã đè cho Diêm Cẩn nằm sấp dưới mặt đất không thể động đậy một chút nào.

Diêm Cẩn đã hiểu, đây là Đế phu đang cảnh cáo hắn, nếu như dám nói láo một chữ nào thì hắn sẽ lập tức hôi phi yên diệt.

"Hồi Đế phu, tiểu nhân đến từ Ngự Quỷ Tông, tông chủ là Triệu Lệ Văn."

Nghe được ba chữ Triệu Lệ Văn, Triệu Hồng Diêu và đám quyền quý đang có mặt ở đây đều sắc mặt đại biến.

Hóa ra Triệu Lệ Văn không chết, hóa thành tông chủ Ngự Quỷ Tông!

Diêm Cẩn tiếp tục nói ra: "Triệu Lệ Văn bởi vì tranh đoạt hoàng vị thất bại mười ba năm trước mà ghi hận trong lòng, mưu toan luyện chế đồng giáp thi, dẫn môn hạ quỷ tu xâm chiếm Địch Nguyệt Quốc."

"Hôm nay, nhìn thấy đồng giáp thi bị tiêu diệt toàn bộ, hắn lập tức nghĩ ra chiêu số âm độc này, để tiểu nhân đến tai họa toàn bộ hoàng cung, trợ giúp hắn thực hiện dã tâm."

Nghe đến đó, Triệu Hồng Diêu tức giận tới mức đập đùi.

"Hay cho Triệu Lệ Văn, vì báo thù năm đó mà hung tàn ngoan độc như thế!"

"Ba mươi vạn bách tính Bành Thành đều bị ngươi tai họa, ngươi còn muốn làm cho cả Địch Nguyệt Quốc biến thành địa ngục trần gian sao?"

"Triệu Lệ Văn ơi là Triệu Lệ Văn, khó trách lúc trước phụ hoàng không chịu truyền vị cho ngươi, hắn đã nhìn thấy được ngươi là một người tàn bạo!"

Một đám quyền quý đang có mặt ở đây cũng tức giận không thôi.

"Truyền ngôn Ngự Quỷ Tông chính là Quỷ đạo tông môn xếp hạng top mười trong Bắc Huyền Thiên, môn hạ quỷ tu hơn mười vạn."

"Triệu Lệ Văn Lại làm ra chuyện như thế, đúng là mất hết nhân tính mà!"

Mọi người ngẫm lại thì đều cảm thấy hoảng sợ.

Ngự Quỷ Tông, mười vạn quỷ tu, tu vi đều phi thường cao thâm. Nếu không phải hôm nay vừa lúc Đế phu giáng lâm, chỉ sợ tất cả mọi người đang có mặt ở đây có sống qua được đêm nay hay không cũng chẳng biết được đâu.

Lâm Hiên uống cạn một ngụm rượu cuối cùng trong chén, quay đầu nhìn về phía Mộ Ấu Khanh: "Ngươi dẫn bọn nhỏ đi chơi một lát đi."

Mộ Ấu Khanh nhu thuận khẽ gật đầu.

Nàng có thể cảm nhận được cơn giận ở trong lòng Lâm Hiên, đương nhiên biết Lâm Hiên muốn đi làm gì.

"Các bảo bối, cha ra ngoài có chút việc, sẽ nhanh chóng trở về."

Sau đó Lâm Hiên cưng chiều nhìn về phía chúng nữ nhi, trên mặt nở một nụ cười ôn nhu.

"Ừm, cha yên tâm, chúng ta sẽ ngoan!"

Các tiểu nha đầu trong mồm nhét đồ ăn vào tới phình lên, vẻ mặt ngoan ngoãn chớp chớp đôi mắt to.

Lâm Hiên cười cười, lặng yên không một tiếng động gia trì một cái trận pháp phòng ngự cực mạnh cho hoàng cung.

Sau đó xong việc, quay người lạnh lùng nhìn Diêm Cẩn một chút, dẫn theo hắn tan biến bên trong đại điện.

Sơn cốc chỗ Ngự Quỷ Tông, phía trên hắc thủy đàm.

Lâm Hiên lơ lửng giữa không trung nhìn xuống phía dưới.

Diêm Cẩn cung kính nói ra: "Đế phu, ngàn trượng phía dưới hắc thủy đàm có một Thế giới rộng rãi với phạm vi mười vạn dặm, chính là chỗ của Ngự Quỷ Tông."

Lâm Hiên khẽ vuốt cằm.

Diêm Cẩn lấy lòng nói: "Ta hiểu rõ đường tắt có thể đến phía dưới..."

"Ai nói ta muốn xuống dưới?" Lâm Hiên ngắt lời Diêm Cẩn.

Đồng thời, hai tay của hắn chậm rãi nâng lên, toàn lực vận chuyển Đế Cảnh chân nguyên trong cơ thể.

Ngũ Hành Lôi Khí tiềm ẩn trong ngũ phủ, trong nháy mắt hội tụ ở trong bàn tay hắn, hình thành một cái ấn quyết kỳ ảo ngũ thải vờn quanh.

Cảm nhận được lôi lực cuồn cuộn bên trong ấn quyết, Quỷ Linh Thể Diêm Cẩn sợ đến sắp hồn phi phách tán.

"Hắn chơi một chiêu này là muốn diệt môn hay sao!"

Diêm Cẩn lập tức hiểu được tâm tư của Lâm Hiên.

Lôi lực khủng bố như thế nếu như triệu hồi ra lôi vân thì đừng nói là hắc thủy đàm chỉ ngàn trượng này. Cho dù là Ngự Quỷ Tông phía dưới cũng sẽ chết không được tử tế!

Ầm ầm ~

Lâm Hiên ném ấn quyết ra ngoài, trên không trung cao vạn trượng có tiếng sấm vang rền.

Không đến ba hơi.

Một đoàn ngũ thải lôi vân phạm vi ngàn dặm chiếu sáng bầu trời đêm, lồng lộng trôi nổi trên bầu trời.

Nhìn thấy lôi vân khổng lồ kinh khủng như thế, Diêm Cẩn nhịn không được than thở ở trong lòng một tiếng: "Ngự Quỷ Tông, Sau khi qua đêm nay thì chắc chắn sẽ trở thành lịch sử!"

Ầm ầm! ! !

Lúc này một tiếng sét đùng đoàng vang lên.

Ngũ thải lôi vân trong nháy mắt rơi xuống ức vạn đạo sấm sét năm màu thô to. Như từng con cuồng long khát máu, hung ác phóng tới trong sơn cốc.

Bành bành bành...

Sau đó là vô số tiếng nổ tung vang lên.

Trong nháy mắt, nước bên trong hắc thủy đàm bị nổ khô, mặt đất đáy đầm bị vô số lôi điện điên cuồng xuyên thấu, nổ chia năm xẻ bảy.

Rất nhanh, Ngự Quỷ Tông phía dưới thấy ngàn vạn đạo lôi điện từ trên trời giáng xuống.

Điện Long đếm mãi không hết rơi vào tất cả kiến trúc tông môn của Ngự Quỷ Tông, còn có vô số quỷ tu, không chút lưu tình vỡ ra.
Chương 83 Chương 83. Phát hiện bí mật nhỏ của Tuyền Hàm!

"Lão thiên gia, sao đột nhiên lại có lôi điện tập kích tông môn chúng ta?"

"Lôi điện khủng bố như thế thì có thể nói là thiên kiếp!"

"Không phải là chúng ta tu hành Quỷ đạo, khiến cho thiên uy nổi giận đó chứ?"

"Đây là muốn diệt môn mà!"

Trong tiếng vang, lôi quang lóng lánh, loạn thạch bay tán loạn, giống như tận thế.

Ngự Quỷ Tông cho dù là quỷ tu cảnh giới gì Cũng đều hóa thành bột mịn trong khoảnh khắc bên dưới ngũ sắc lôi kiếp.

Mà đỉnh núi chỗ đại điện Ngự Quỷ Tông vốn cao tới vạn trượng, chỉ trong nửa nén hương đã bị san bằng.

Cảnh tượng Bất thình lình này khiến cho toàn bộ quỷ tu của Ngự Quỷ Tông cảm nhận được nỗi sợ hãi tận thế.

Nghe tiếng sấm khủng bố vang lên bên ngoài như thế, Triệu Lệ Văn đang giấu trong mật thất tu hành không khỏi ánh mắt run lên. Hắn vội vàng đứng lên đi đến cửa sơn động, ngẩng đầu nhìn lại. Chỉ thấy dưới bầu trời đêm vạn trượng, một đoàn ngũ thải lôi vân vô cùng to lớn lơ lửng ở nơi đó. Trong lôi vân, điện chớp năm màu du tẩu không thôi, giống từng con cự long, thanh thế to lớn. Bị đoàn lôi vân này chiếu rọi xuống, giống như chúng sinh đều trở nên nhỏ bé như sâu kiến.

"Nhìn dáng vẻ như thế này, Diêm Cẩn cũng không có trốn khỏi lòng bàn tay của vị đại năng."

"Chắc chắn là hắn bị vị đại năng đó bắt được sau đó dẫn theo đại năng đó đến đây để diệt môn!"

Lôi quang chiếu rọi xuống, trên mặt Triệu Lệ Văn hiện ra vẻ sợ hãi nồng đậm.

"Triệu Hồng Diêu, suy cho cùng thì ngươi vẫn là người tốt số!"

Triệu Lệ Văn không cam lòng lẩm bẩm.

Ngẩng đầu nhìn về nơi xa, kiến trúc tông môn Ngự Quỷ Tông đã bị tạc hủy hơn phân nửa. Chắc hẳn không bao lâu, toàn bộ tông môn đều sẽ bị san bằng thành bình địa.

Về phần mười vạn quỷ tu ở tông môn...

Trước mặt vị đại năng đó bọn họ còn có đường sống hay sao?

"Triệu Hồng Diêu, Ngự Quỷ Tông không có, nhưng ta vẫn còn, một ngày nào đó ta muốn để ngươi chết không có chỗ chôn!"

Triệu Lệ Văn hóa thành một cái bóng mờ, muốn thừa dịp hỗn loạn chạy thoát.

Bành!

Bỗng nhiên một đạo cự lực đụng vào bộ ngực hắn, suýt chút nữa là chấn vỡ lục phủ ngũ tạng của hắn.

Một nam tử áo trắng tuấn mỹ đang cản ở trước mặt hắn.

Mà bên cạnh nam tử áo trắng đó chính là Diêm Cẩn với dáng vẻ khúm núm.

"Tông chủ, người Triệu Hồng Diêu mời là Đế phu!" Diêm Cẩn bất đắc dĩ thở dài.

"Đế phu?" Triệu Lệ Văn ánh mắt rung động quan sát Lâm Hiên, đây chính là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế sao? Nghĩ lại, không hổ là người Huyền Băng Nữ Đế coi trọng, thực lực đúng là kinh khủng.

Có thể chế tạo ra lôi vân khủng bố như thế, chỉ với lôi đạo tạo nghệ như thế này thì có thể nói là Thần cấp!

"Nếu như nhiệm vụ của ngươi đã xong thì ngươi cũng có thể đi chết được rồi."

Lâm Hiên điều khiển La Sát Thần Niệm, trực tiếp bóp Diêm Cẩn thành mảnh vỡ. La Sát Thần Niệm kinh khủng ở chỗ. Đối với pháp tướng hình thành từ linh khí hoặc là tinh thần lực, linh thể đều có lực sát thương cực kỳ mạnh mẽ.

Cho nên, lần này Diêm Cẩn bị giết là hoàn toàn chết thật.

Quỷ Linh Thể hóa cảnh của hắn hoàn toàn không có tác dụng gì khi bị La Sát Thần Niệm nghiền ép!

"Tê!"

Nhìn thấy Lâm Hiên miểu sát Diêm Cẩn như thế, Triệu Lệ Văn không khỏi hít một hơi khí lạnh. Nam nhân này đủ hung ác, ra tay đúng là hoàn toàn không nể tình!

"Đế phu, đắc tội!"

Triệu Lệ Văn kết luận Lâm Hiên sẽ không bỏ qua hắn, hội tụ quỷ khí toàn thân, hóa thành một thanh quỷ kiếm to lớn đâm về phía trán Lâm Hiên.

"Ngươi ngại mình chết không đủ nhanh?" Lâm Hiên khinh miệt nói.

Trong nháy mắt tay phải hắn hội tụ ra một đoàn Ngũ Hành lôi đoàn, lôi đoàn nhắm ngay Triệu Lệ Văn ném ra ngoài.

Bành!

Lôi đoàn kinh khủng dẫn theo ức vạn quân lôi lực thôn phệ quỷ kiếm, sau đó đâm vào người Triệu Lệ Văn.

"A..."

Sau một tiếng hét thảm, Triệu Lệ Văn bị tạc thành bột mịn.

Lâm Hiên quay người nhìn lại, lúc này toàn bộ Ngự Quỷ Tông đều bị tạc thành đất bằng. Tiện tay vung lên thu lôi vân vào, hắn thôi động Thần Hành Thủ Trạc nhanh chóng trở về.

Chờ Lâm Hiên trở lại đại điện Địch Nguyệt Quốc, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.

"Ngự Quỷ Tông nghe nói có mười vạn quỷ tu, Đế phu đi chuyến này, vừa đi vừa về cũng nửa nén hương, cái này. . ."

Đám nhân sĩ giới võ đạo Phùng Vũ, Trương Vũ Bằng, Du Nguyên Quân cẩn thận tính toán thời gian từ khi Lâm Hiên xuất phát đến diệt môn Ngự Quỷ Tông, sau đó kinh hãi nuốt một ngụm nước bọt.

"Đế phu đúng là một đại yêu nghiệt a!"

Càng nghĩ, cuối cùng tất cả mọi người chỉ có thể cảm thán một câu như vậy.

...

Vào đêm.

Lâm Hiên không buồn ngủ, lấy nạp giới của Độc Tí Viên Vương ra tiến hành lục soát.

"Không hổ là cường giả Yêu tộc uy tín lâu năm, đồ vật trong nạp giới cũng không ít."

Lâm Hiên thông qua điều tra, phát hiện bên trong có ít nhất hơn vạn viên thượng phẩm linh thạch, hai trăm viên Thiên giai đan dược. Đáng chú ý là Lâm Hiên còn phát hiện một bản kiếm phổ viết tay.

Nhìn sơ vài trang, Lâm Hiên kết luận đây chính là lĩnh ngộ kiếm đạo của Độc Tí Viên Vương. Trong đó, chỗ đặc biệt chính là hắn làm như thế nào để lấy thân thể Yêu tộc tiến hành hấp thu và cân bằng kiếm thuật của nhân tộc.

"Bản kiếm phổ này, hẳn là có thể được xưng là công pháp Thiên giai thượng phẩm."

"Nếu ta là một kiếm tu bình thường, hẳn là sẽ xem kiếm phổ này như bảo bối khó được, đáng tiếc ta không phải!"

Lâm Hiên khẽ lắc đầu.

"Vô Cực Kiếm Pháp" của hắn chính là Thánh giai thượng phẩm, công pháp cực kì trân quý.

Bản kiếm phổ này của Độc Tí Viên Vương khi so với "Vô Cực Kiếm Pháp" thì kém hơn quá nhiều.

"Ừm?"

Ngay lúc Lâm Hiên định ném kiếm phổ vào bên trong nạp giới thì phát hiện ra một tấm da dê màu nâu nhạt từ bên trong kiếm phổ rớt xuống. Lâm Hiên lập tức mở tấm da dê da phát hiện phía trên là mấy tấm bản đồ được vẽ tay.
Chương 84 Chương 84. Phát hiện bí mật nhỏ của Tuyền Hàm! (2)

Trên bản đồ vẽ ra hình dạng Cửu Thiên Tiên Vực, đồng thời ở một ít vị trí còn có đánh dấu đặc biệt. Lâm Hiên phát hiện những tiêu ký này đều là hình dáng của yêu thú.

"Hẳn là tấm bản đồ này ghi lại bản đồ phân bố Yêu tộc bên trong Cửu Thiên Tiên Vực?"

Lâm Hiên ánh mắt sáng lên.

Sau khi cẩn thận xác nhận lại thì trên môi của hắn nở một nụ cười tươi.

Tấm bản đồ này tám chín phần mười chính là bản đồ phân bố Yêu tộc ở trong Cửu Thiên Tiên Vực. Quả nhiên, vẫn có thể lấy được đồ tốt trên người Độc Tí Viên Vương!

Mặc dù thoạt nhìn tấm da dê này có số tuổi cực kỳ xa xưa rất có thể so với sự phân bố của Yêu tộc bây giờ thì có chút sai lệch. Nhưng dù sao thì có còn tốt hơn là không có!

Giờ phút này trong lòng Lâm Hiên cũng có một nhận thức rõ ràng hơn về Yêu tộc cất giấu bên trong Cửu Thiên Tiên Vực.

Ha ha ha ~

Lúc này trên giường vang lên tiếng cười nhỏ. Lâm Hiên quay người nhìn lại, thấy trong tay Tuyền Châu ôm bàn chân nhỏ của Tuyền Hàm. Hai tiểu nha đầu đều ngủ thiếp đi, nhưng mà thoạt nhìn hẳn là Tuyền Châu đang nằm mơ.

Chỉ thấy Tuyền Châu dùng tay nhỏ cào cào vào lòng bàn chân của Tuyền Hàm, trên miệng không ngừng nói mớ:

"Gấu nhỏ, tại sao tay của ngươi không có lông?"

Lâm Hiên lắc đầu cười một tiếng, hóa ra Tuyền Châu xem chân Tuyền Hàm thành tay gấu.

Mà xưng hô gấu nhỏ hẳn là đến từ câu chuyện "Chú gấu Boonie" mà Lâm Hiên đã từng kể cho các nàng nghe.

Xem ra Tuyền Châu đối có ấn tượng rất sâu đối với câu chuyện này. Nếu không cũng sẽ không nằm mơ thấy mình đang chơi đùa với gấu nhỏ.

Cảm thấy tiếng cười của Tuyền Hàm càng lúc càng lớn, Lâm Hiên vội vàng lấy chân nàng ra. Nếu còn để cho Tuyền Châu tiếp tục cào nữa thì sợ là tiểu nha đầu này sẽ tỉnh lại.

Nhưng mà chính bản thân Lâm Hiên cũng không có nhịn được, dùng ngón tay nhẹ nhàng cào cào vài lần vào lòng bàn chân của Tuyền Hàm. Nhìn thấy tiểu nha đầu giãy dụa bàn chân nhỏ, phát ra tiếng cười khanh khách, trong lòng Lâm Hiên đắc ý.

"Không ngờ được là bình thường Tuyền Hàm điềm đạm nho nhã, vậy mà sợ nhột như thế."

Phát hiện được bí mật nhỏ này của nữ nhi trong lòng Lâm Hiên cảm thấy cực kỳ thành tựu.

Sợ Tuyền Hàm tỉnh lại, hắn tranh thủ kéo tiểu nha đầu. Rất nhanh, tiểu nha đầu an ổn ngủ say.

Một đêm cứ trôi qua như thế.

Sáng sớm hôm sau, Lâm Hiên và Mộ Ấu Khanh dẫn theo bọn nhỏ rời khỏi hoàng cung Địch Nguyệt Quốc tiến về Thái Sơ Thánh Địa.

...

Động Nguyên Thiên.

Động Nguyên Đại Đế Không Kình Thương thống lĩnh ba mươi vạn quốc gia, cư trú ở bên trong Thiên Nguyên Cung.

Lúc này, hậu cung Thiên Nguyên Cung.

Không Kình Thương ôm một mỹ nhân chừng hai mươi tuổi trong ngực uống rượu trò chuyện vui vẻ.

Không bao lâu, Không Thanh Vũ vội vàng đi đến.

Nhìn thoáng qua phụ thân và phi tử Đỗ Ưu Nhu vừa cưới trong ngực hắn, Không Thanh Vũ cau mày nói: "Phụ hoàng, vừa nhận được tin tức, Bắc Huyền Thiên Đại thống lĩnh Nhược Ảnh dẫn người đến Thiên Tinh Quốc cướp người."

"Thiên Tinh Quốc quốc quân và Thái tử bởi vì ngăn cản đều bị đánh cho một trận tơi bời khói lửa!"

………………………….

"Cái gì? !"

Không Thanh Vũ nói như vậy khiến cho Không Kình Thương và Đỗ Ưu Nhu như ở trong mộng mới tỉnh. Quốc quân Thiên Tinh Quốc và Thái tử bị đánh, chính là ca ca và cháu ruột của Đỗ Ưu Nhu. Không chỉ là Đỗ Ưu Nhu, Không Kình Thương cũng trong lòng tràn ngập lửa giận.

"Bắc Huyền Thiên Nhược Ảnh, thật to gan!"

Buông Đỗ Ưu Nhu ra, Không Kình Thương vỗ bàn đứng dậy. Tu vi Đế Cảnh kinh khủng của hắn hóa thành uy áp mạnh mẽ đủ để xé rách không gian khiến cho không khí trong phạm vi mười dặm rung lên bần bật.

Thái tử Thiên Tinh Quốc Đỗ Quân Minh và Thái tử Thương Nguyệt Quốc Ngô Tư Vũ, chuyện của hai người Đỗ Ưu Nhu đã nói cho Không Kình Thương biết.

Sở dĩ Không Kình Thương án binh bất động chính là vì muốn mượn cơ hội này khiến cho Thiên Tinh Quốc giam giữ Ngô Tư Vũ mấy ngày, nhờ vào đó cho Bắc Huyền Thiên một hạ mã uy.

Nào ngờ được hắn còn chưa kịp hạ lệnh thả Ngô Tư Vũ đi thì Nhược Ảnh đã dẫn người xông vào Thiên Tinh Quốc, còn đả thương nhạc phụ đại nhân của hắn.

Không Thanh Vũ ánh mắt lạnh lùng: "Phụ hoàng, nếu như Nhược Ảnh không có đạt được mệnh lệnh từ Đông Hoàng Tử U thì chắc chắn nàng không dám lớn lối như vậy đâu!"

"Hừ!" Sát ý trong mắt Không Kình Thương tăng vọt.

"Đương nhiên đều là chủ ý của Đông Hoàng Tử U nàng!"

"Không ngờ được là cũng lớn gan như vậy, lẽ nào nàng cho là Động Nguyên Thiên chúng ta sợ nàng hay sao?"

Không Thanh Vũ hỏi: "Phụ hoàng, vậy kế tiếp chúng ta nên ứng đối ra sao?"

Không đợi Không Kình Thương trả lời, Đỗ Ưu Nhu đã thêm mắm dặm muối nói: "Bệ hạ, Đông Hoàng Tử U làm càn như thế, chính là đang đánh mặt Động Nguyên Thiên, đánh mặt ngài!"

"Ngài chính là Động Nguyên Đại Đế tiếng tăm lừng lẫy Cửu Thiên Tiên Vực, chắc chắn phải cho nữ nhân đó một bài học mới được!"

Không Kình Thương siết chặt nắm đấm: "Đó là chuyện đương nhiên! Thù này nhất định phải báo!"

"Bệ hạ, thư tín đến từ Bắc Huyền Thiên!"

Lúc này một đại thần vội vàng đi đến, trong tay cầm một phong thư tín được làm từ lá vàng.

Bên ngoài lá vàng là một đạo hồng sắc ấn tỷ quang mang lóng lánh, còn có một đoàn băng khí huyền diệu quanh quẩn.

Không Kình Thương nhìn thoáng qua thì nhíu mày: "Đây là Đông Hoàng Tử U tự tay viết!"

Hắn nhận ra được ấn tỉ chính là Đế Hoàng ngọc tỉ của Đông Hoàng Tử U.

Cầm lấy phong thư, Không Kình Thương dùng linh lực hóa giải Huyền Băng Chi Khí ở mặt ngoài. Sau đó, bốn chữ lớn hùng hồn mạnh mẽ xuất hiện ở trước mắt của hắn.

Muốn chiến liền chiến!

Chẳng những Không Kình Thương, Không Thanh Vũ và Đỗ Ưu Nhu đều bị bốn chữ này gây kinh hãi.

Đông Hoàng Tử U nói nghiêm túc.

Chuyện lần này nếu như Không Kình Thương không truy cứu còn tốt. Nếu như dám truy cứu, Bắc Huyền Thiên nàng sẽ không tiếc ác chiến một trận với Động Nguyên Thiên.

"Nữ nhân thật là bá đạo!"
Chương 85 Chương 85. Khó trách hôm nay không giống bình thường như thế!

Trong lòng ba người đồng thời hô lên một tiếng này.

"Đông Hoàng Tử U, quả nhân thành toàn ngươi, chiến một trận với ngươi!"

Không Kình Thương sau khi chấn kinh trong giây lát ngắn ngủi thì lộ rõ sát khí. Hắn vận ra một đạo chân khí bóp phong thư trong tay thành bột phấn.

Hô!

Một đạo hắc quang huyền diệu quỷ quyệt bỗng nhiên từ bên trong bột phấn toát ra.

Không Kình Thương và Không Thanh Vũ tỉ mỉ cảm nhận sau đó không khỏi giật nảy cả mình.

"Ma khí!"

"Tại sao Đông Hoàng Tử U lại có được ma khí?"

Không Kình Thương hiểu.

Đông Hoàng Tử U phong ấn một đạo ma khí bên trong phong thư này. Chính là muốn nói cho hắn, Đông Hoàng Tử U nàng không những tu tiên, còn tu ma.

Mà từ xưa nay Tiên Ma bất lưỡng lập. Một người cho dù có kỳ tài ngút trời như thế nào đi nữa thì cũng không có thể vừa tu tiên vừa tu ma được.

Nhưng bên trong Huyền Băng Chi Khí của Đông Hoàng Tử U xen lẫn ma khí. Chuyện này cũng chứng minh là nàng đang Tiên Ma đồng tu.

"Nếu như quả nhân đoán không sai, chắc chắn là Đông Hoàng Tử U đã lấy được công pháp Ma tộc từ Vạn Ma Quốc."

"Nàng đưa phong thư này cho quả nhân chính là hiển lộ một chút át chủ bài, để cho quả nhân sợ ném chuột vỡ bình."

"Tiên Ma đồng tu, đúng là có thiên phú đúng là có can đảm!”

Không Kình Thương nở một nụ cười âm độc.

Không Thanh Vũ nghĩ đến nữ nhân mình đã từng ái mộ lại là kỳ tài ngút trời như thế, trong lòng càng vô cùng phẫn hận với chuyện Đông Hoàng Tử U cự tuyệt mình.

"Phụ hoàng, vậy bây giờ chúng ta phải làm gì?"

Không Kình Thương bỗng nhiên cười ha ha hai tiếng, nói ra: "Từ Đông Hoàng Tử U đăng cơ, số phận đã định trước quả nhân phải có một trận chiến với nàng."

"Nếu như nàng Tiên Ma đồng tu, vậy thì để cho nàng tu luyện lâu thêm một chút đi."

"Quả nhân có kiên nhẫn chờ!"

Hắn cũng không nói, Động Nguyên Thiên Hoàng tộc có tuyệt học tuyệt đối cấm kỵ.

Thôn Thiên Thần Công!

Có thể cưỡng chế thôn phệ toàn bộ tu vi của đối thủ!

Đông Hoàng Tử U có thiên phú yêu nghiệt như thế, nếu đợi một thời gian nữa thì chắc chắn sẽ tu luyện ra được tu vi kinh khủng có thể khiến cho toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực chấn kinh.

Đến lúc đó...

Nếu như Không Kình Thương có thể tìm được cơ hội thôn phệ tu vi của Đông Hoàng Tử U, như vậy thì chắc chắn hắn có thể trở thành người mạnh nhất Cửu Thiên Tiên Vực.

Động Nguyên Thiên thừa dịp cơ hội lần này mà nổi lên chiếm đoạt Bắc Huyền Thiên, thậm chí toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực cũng không phải là chuyện khó gì! Cho nên Không Kình Thương nói với mình, người thành đại sự, không câu nệ tiểu tiết.

Nhịn cơn giận nhất thời này. Đợi đến "Thôn Thiên Thần Công" của mình đại viên mãn, lợi dụng mấy minh hữu Nam Huyền Thiên chiếm đoạt Bắc Huyền Thiên. Sau đó lại tiêu diệt từng bộ phận, xâm chiếm toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực.

"Xem ra, phụ hoàng ngài đã có thượng sách đối phó Đông Hoàng Tử U!"

Không Thanh Vũ cũng sẽ không ngốc đến cho là phụ hoàng mình sẽ bị Đông Hoàng Tử U hù sợ. Hắn kết luận, trong lòng phụ hoàng chắc chắn đang mưu đồ một kế hoạch lớn kinh thiên.

Không Kình Thương cười ngạo nghễ, dựng thẳng một đầu ngón tay lên: "Tối đa một năm nữa là quả nhân có thể khiến cho Đông Hoàng Tử U quỳ ở trước mặt ngươi, sám hối vì lúc trước nàng đã cự tuyệt ngươi!"

"Nếu đúng là như vậy thì không còn gì tốt hơn được nữa!" Không Thanh Vũ ánh mắt sáng lên.

Nghĩ đến cảnh Đông Hoàng Tử U quỳ ở trước mặt mình, hắn không khỏi toàn thân nhiệt huyết sôi trào.

...

Thái Sơ Thánh Địa.

Mây bay lượn lờ, băng khí bay lên, nhìn cảnh tượng trắng như tuyết giống như là tiên cảnh.

Thánh Địa có tổng cộng mười vạn sơn phong.

Chủ phong Thái Sơ Phong, trong ngoài năm ngàn dặm có tổng cộng mười chín tòa sơn phong địa vị gần với chủ phong vờn quanh. Mười chín chủ phong này chính là nơi ở của lịch đại trưởng lão đức cao vọng trọng hoặc là người nổi bật trong số đệ tử chân truyền của Thánh Địa.

Nói cách khác, người có thể cư trú ở trên mười chín chủ phong này gần như đại biểu cho toàn bộ Thánh Địa, địa vị cao thượng dưới một người trên vạn người.

Mà Thái Sơ Thánh Địa sáng lập trăm vạn năm, đệ tử chân truyền có thể cư trú ở chủ phong không quá mười người.

Lần này Thánh Địa Đại sư huynh Lâm Nhược Phi chính là một trong số đó.

Thần hi chiếu vào tẩm cung Lâm Nhược Phi, khiến cho dung mạo tuấn mỹ phi phàm của hắn có thêm mấy phần phong thái xuất trần.

"Nhược Thủy Tam Thiên, Ngô Chích Thủ Nhất Biều."

"Ấu Khanh, hôm nay ta sẽ để cho ngươi hiểu được tâm ý của ta!"

Sau khi cẩn thận rửa mặt trang điểm xong, Lâm Nhược Phi mặc một bộ trường bào màu trắng, áo mũ chỉnh tề. Hắn ngồi trước bàn sách viết một phong thư, chuẩn bị thừa dịp hôm nay Mộ Ấu Khanh đến Thánh Địa khảo hạch, đưa thư cho Mộ Ấu Khanh. Mà nội dung bức thư chính là tâm tình mà hắn muốn thổ lộ với Mộ Ấu Khanh.

Từ khi Mộ Ấu Khanh tới Thánh Địa lúc mười tuổi lúc, hắn luôn nhớ mãi không quên Mộ Ấu Khanh.

Những năm này, mắt thấy Mộ Ấu Khanh từ một nữ oa trưởng thành thành một nữ thần duyên dáng yêu kiều, Lâm Nhược Phi càng khó mà kìm nén được cảm xúc của mình.

Lâm Nhược Phi hắn, đệ tử chân truyền xuất sắc nhất của Thái Sơ Thánh Địa, tướng mạo xuất chúng, bị ngàn vạn sư tỷ sư muội Thánh Địa ái mộ không thôi. Nhưng mà qua nhiều năm như vậy, trong lòng của hắn chỉ có một người duy nhất đó chính là Mộ Ấu Khanh.

Cẩn thận xếp thư lại để vào trong tay áo, Lâm Nhược Phi mở cửa tẩm cung ra. Cảm thấy hôm nay yên tĩnh khác với thường ngày, Lâm Nhược Phi có chút kỳ quái nhíu mày.

"Ngày bình thường, sáng sớm là sẽ có rất nhiều sư tỷ sư muội ở dưới chân núi gọi tên của ta tại sao hôm nay lại trở nên yên tĩnh như vậy?"

Lâm Nhược Phi âm thầm lắc đầu.

Sau đó thấy sư đệ của mình Vương Đằng vội vàng đi lên núi, nói: "Đại sư huynh, Bắc Huyền Thiên Đế phu đến rồi!"

"Toàn bộ Thánh Địa, ba mươi vạn đệ tử, tất cả đều đi bái kiến Đế phu, ngươi cũng mau đi đi!"

Lâm Nhược Phi nghe vậy bừng tỉnh đại ngộ, hóa ra là Đế phu tới, khó trách hôm nay không giống bình thường như thế!

……………………………….

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK