Ngay lúc hắn thất thần, đột nhiên, một đạo kiếm khí lăng lệ từ hư không đánh xuống, nhanh chóng tới gần đầu của hắn.
Thương Thái cắn răng một cái, vội vàng thôi động chân nguyên nhanh chóng triệt lùi về sau, đồng thời lấy Liệt Diễm Long Cốt Mâu ngăn cản.
Ba! ! !
Nhưng mà vẫn chậm hơn một chút, bị Đông Hoàng Tử U một kiếm chém vào mặt.
"Ngươi!"
Thương Thái giận điên lên.
Một kiếm này hắn tránh khỏi, không có bị tổn thương.
Nhưng đường đường nhất đại chủ tướng bách tộc liên quân lại bị Đông Hoàng Tử U dùng kiếm vả mặt, nhục nhã này khiến cho hắn không thể chịu đựng được.
Cái gọi là tổn thương thì không nhưng sỉ nhục cực mạnh.
Thương Thái tức giận đến tròng mắt kém chút phun ra máu.
"Xú nữ nhân, chết đi cho lão tử!"
Thương Thái giơ cao Liệt Diễm Long Cốt Mâu, hung hăng đánh thẳng tới Đông Hoàng Tử U lần nữa.
Khí thế đáng sợ, trực tiếp khiến phạm vi trăm vạn dặm, thiên địa vỡ nát.
Đông Hoàng Tử U vẫn lù lù bất động, cho đến Thương Thái cách mình không đến ngàn trượng mới bỗng nhiên xuất động.
Nàng đạp Thiên Ma Bát Bộ, cực kỳ linh xảo tránh đi thế công của Thương Thái, một kiếm đâm vào chỗ yếu hại của Thương Thái.
Lần này, Thương Thái dựa vào tu vi và huyết mạch chi lực siêu cấp cường hoành, không có bị Đông Hoàng Tử U đâm trúng chỗ yếu hại.
Nhưng bảo vệ được mạng cũng phải trả giá lớn.
Theo một tiếng phốc vang lên, cổ tay trái của hắn bị kiếm khí sắc bén của Đông Hoàng Tử U chặt đứt, hắc huyết phun tung toé trăm trượng.
"Đáng chết!"
Thương Thái tức giận đến muốn thổ huyết, nhiều lần gãy kích trong tay Đông Hoàng Tử U khiến cho hắn gần như muốn nổi điên.
Lúc này, một giọng nói hùng hậu xông phá mây xanh: "Giết cho ta!"
Càn Túc thấy Thương Thái nhiều lần lạc bại, đành phải suất lĩnh quân đội phát khởi tổng tiến công Đông Hoàng Tử U.
Hắn quan sát, tu vi Đông Hoàng Tử U cực kỳ cường hoành, cũng không kém gì ba chủ tướng bọn họ.
Mà Đông Hoàng Tử U thân kiêm kiếm pháp sắc bén và thân pháp quỷ dị, tính linh xảo cũng không kém.
Kể từ đó, đơn đả độc đấu thì bất cứ ai trong số ba chủ tướng tiến lên đơn đấu với Đông Hoàng Tử U đều không chiếm được lợi.
Cùng lắm đánh ngang tay.
Thương Thái chính là một ví dụ sống.
Cho nên Càn Túc quyết định không một đánh một với Đông Hoàng Tử U mà phát động tổng tiến công, lợi dụng quân đội sau lưng tiêu diệt quân đội của Đông Hoàng Tử U.
Mà hắn và Cái Thiên Giang, Thương Thái có thể thừa cơ vây công Đông Hoàng Tử U, đánh giết nàng.
Như thế cũng không cần lo lắng bị mất mặt trước mặt ngàn vạn tướng sĩ.
Có thể nói là nhất cử lưỡng tiện, kế sách hoàn mỹ!
Mà nhìn thấy bách tộc liên quân mãnh liệt như nước thủy triều giết tới đây, gương mặt xinh đẹp che dấu dưới nón trụ của Đông Hoàng Tử U nở một nụ cười.
Mắc câu rồi!
Khi Nhược Ảnh thông báo tin tức Cửu Đỉnh Thiên tiến công Thiên Linh Sơn và vực ngoại Yêu tộc tới gần Bắc Huyền Thiên.
Đông Hoàng Tử U đã nghĩ ra biện pháp hóa giải nguy cơ.
Nói tóm lại chính là bốn chữ, mượn đao giết người!
Nàng cảm thấy lấy binh lực Bắc Huyền Thiên, cho dù là liều mạng với Cửu Đỉnh Thiên hay là vực ngoại Yêu tộc đều sẽ giết địch một ngàn, tự tổn tám trăm.
Trước mắt, hai mặt thụ địch, trước có sói sau có hổ, liều mạng là tự chịu diệt vong.
Cho nên nàng muốn cho Bắc Huyền Thiên an toàn rút lui khỏi tình huống hai mặt thụ địch.
Để bọn họ đánh nhau, sau đó ngồi làm ngư ông thu lợi.
Khi Cửu Đỉnh Thiên và vực ngoại Yêu tộc đánh nhau chết sống, xuất động đại quân Bắc Huyền Thiên, giết bọn họ trở tay không kịp.
Kể từ đó có thể giải tình thế nguy hiểm!
Về phần làm thế nào...
Đông Hoàng Tử U phái Nhược Ảnh dẫn ba trăm vạn quân trợ giúp Thiên Linh Sơn vạn quốc hội trường, đây là thứ nhất.
Thứ hai, nàng tự mình dẫn một đội tử sĩ cải trang thành một vị chiến tướng của Bắc Huyền Thiên, nhiều lần khiêu khích liên quân.vực ngoại Yêu tộc
Lấy thiên phú bất thế Tiên Ma đồng tu và tu vi siêu tuyệt của nàng, có thể cam đoan mình sẽ không bị giết chết.
Như vậy.
Thông qua thực lực áp chế, ngôn ngữ khiêu khích, khiến cho vực ngoại Yêu tộc quân tâm đại loạn, chủ soái mất khống chế.
Như vậy thì nàng có thể thừa dịp tâm loạn dẫn dụ bọn họ đến chỗ đại quân Cửu Đỉnh Thiên ẩn thân.
Tiếp theo, nàng sẽ có biện pháp càng không tưởng tượng được để bọn họ chém giết lẫn nhau.
Trước mắt, bách tộc liên quân đã mắc câu.
Nàng muốn ném mồi nhử đủ mê người ra ngoài, để bách tộc liên quân triệt để cắn câu.
"Giết cho ta!"
Đông Hoàng Tử U kiều quát một tiếng, không chút do dự dẫn theo quân đội sau lưng xông ra ngoài.
Ba chủ tướng Càn Túc, Cái Thiên Giang và Thương Thái thấy Đông Hoàng Tử U đối mặt ngàn vạn yêu binh, không lùi mà tiến tới thì lập tức tức trợn trừng mắt lên như sắp rách ra.
Bọn họ không ngờ được là yêu triều lần này sẽ liên tiếp gặp được cường giả Bắc Huyền Thiên ngăn cản.
Đầu tiên là Bắc Huyền Thiên Đế phu Lâm Hiên ra tay, trợ giúp Vô Lượng Đại Đế bình định đợt cường binh thứ nhất của Long Tích Tộc thứ nhất.
Bây giờ, một nữ tử nhân tộc năm lần bảy lượt nhục nhã Long Tích Tộc, còn dám chủ động ứng chiến bách tộc liên quân.
Nếu không chém tận giết tuyệt chi quân đội của Bắc Huyền Thiên trước mắt thì bách tộc liên quân sẽ trở thành trò cười cho Yêu tộc thiên hạ!
Căn cứ vào tâm tính này.
Ba chủ tướng đều yêu khí trùng thiên, xé rách hư không, uy thế ngập trời đánh thẳng tới Đông Hoàng Tử U.
Mà bên cạnh bọn họ, ngàn vạn Yêu tộc cường binh như mãnh hổ xuống núi, phát ra tiếng gào thét chấn động thiên địa, đánh thẳng tới hơn hai vạn tử sĩ sau lưng Đông Hoàng Tử U.
Mắt thấy song phương sắp tiếp xúc.
Đông Hoàng Tử U bóp ra một đạo tử sắc ấn quyết huyền diệu, hóa thành một vầng Tử Nhật nổ tung trên không trung.
Hàng vạn tử sắc quang đoàn tinh chuẩn bắn vào thân thể tử sĩ, để thân thể của bọn họ bị một tầng tử quang huyền diệu bao phủ.
Chương 727 Chương 727. Mộng bức Cửu Đỉnh Thiên quân!
Đây là hộ thể ma công mà Đông Hoàng Tử U tự sáng tạo.
Mục đích của nàng là phòng ngừa các tử sĩ bị giết chết.
"Ma công!"
Mà nhìn thấy Đông Hoàng Tử U sử dụng hộ thể ma công, Càn Túc và các chủ tướng khác đều âm thầm kinh hô một tiếng.
Sau đó Càn Túc khinh thường nói: "Chỉ là hộ thể ma công mà thôi, có thể giúp các ngươi ngăn cản bao lâu?"
Quanh thân yêu khí như sao bạo, hắn không còn quan tâm hai vạn tử sĩ mà giơ tay lên, cầm Khai Thiên Phủ chém tới Đông Hoàng Tử U.
"Khai Thiên Trảm!"
Ầm ầm ~
Lôi đình bạo liệt, sao trời nát.
Tu vi mạnh mẽ sánh ngang Cổ Thần Cảnh khiến cho Càn Túc bộc phát ra uy năng đáng sợ có thể đánh nát trăm tòa cự sơn.
Không chỉ như thế!
"Long Diễm Phá!"
"Bách Liệt Thánh Thủ!"
Thương Thái và Cái Thiên Giang cũng đồng thời thôi động chân nguyên mạnh nhất, lấy phách tuyệt thương thiên chi thế đi theo bên cạnh Càn Túc, hợp lực đánh thẳng tới Đông Hoàng Tử U.
Đối mặt một kích hợp lực có thể cắt đứt vạn cổ của ba chủ tướng.
Đông Hoàng Tử U linh xảo giẫm Thiên Ma Bát Bộ, chân sinh ma liên lui về phía sau, không cứng đối cứng.
Nàng Tiên Ma đồng tu, thiên phú tuyệt thế, thực lực đơn thể hơi cao hơn ba chủ tướng Càn Túc, Cái Thiên Giang và Thương Thái.
Nhưng cho dù đơn đấu, đối mặt ba chủ tướng đến từ vực ngoại Huyết Vương Tinh thì nàng cũng không có tự tin có thể miểu sát bất kỳ một người nào.
Cho nên dưới tình huống lấy một đối ba, cứng đối cứng không phải cử chỉ sáng suốt.
Bành! ! !
Ba chủ tướng linh khí nổ tung, trực tiếp chấn vỡ không gian trong phạm vi mười dặm.
Một hư ảnh mà Đông Hoàng Tử U cố ý lưu lại bị sóng xung kích kinh khủng của bọn họ chấn vỡ nát.
Ba chủ tướng thấy thế, coi là Đông Hoàng Tử U bị hoàn toàn áp chế, không còn sức đánh trả, chỉ có thể chật vật trốn tránh.
Càn Túc cười một tiếng: "Bản tọa cho là ngươi dám lấy một địch ba, bây giờ xem ra ngươi vẫn biết tiến thối mà!"
Cái Thiên Giang xùy cười một tiếng: "Chỉ cần ba người chúng ta nghiêm túc thì một đối một cũng sẽ không thua nàng, nàng dám một đánh ba thì tuyệt đối là muốn chết!"
Thương Thái nhe răng cười không nói, biểu cảm giống như đã thấy cảnh mình xé Đông Hoàng Tử U thành mảnh nhỏ, lộ ra vẻ hưng phấn.
Đông Hoàng Tử U hừ lạnh một tiếng: "Nói nhiều như vậy, không phải ba người các ngươi cũng không giết được ta sao?"
Càn Túc, Cái Thiên Giang, Thương Thái: "..."
Lòng tự trọng của ba chủ tướng bị những lời này của Đông Hoàng Tử U đánh nát.
"Tiện tỳ, nhận lấy cái chết!"
Càn Túc, Cái Thiên Giang, Thương Thái bị triệt để chọc giận, đồng thời tiến công, sát khí kinh khủng phóng tới Đông Hoàng Tử U.
Lúc này.
Hộ thể ma công trên người hơn hai vạn tử sĩ bị vô số cường binh Yêu tộc trùng kích vỡ nát.
Đông Hoàng Tử U thấy thế, vội vàng lệnh cho bọn họ đi theo mình.
"Muốn chạy trốn?"
Bọn người Càn Túc một lòng muốn giết Đông Hoàng Tử U, thấy nàng dẫn binh rút lui thì hận không thể nuốt sống nàng và tất cả tử sĩ.
Không suy nghĩ nhiều, bọn họ suất lĩnh bách tộc liên quân điên cuồng đuổi giết.
Đông Hoàng Tử U thấy bọn họ đã triệt để bị mình nắm mũi, cố ý bảo trì tiết tấu.
Thường cách một khoảng cách sẽ dùng hộ thể ma công bảo vệ các tử sĩ, sau đó bắt đầu khiêu khích kích thích đám Yêu tộc Càn Túc.
Bọn người Càn Túc bị nàng liên tục kích thích, hoàn toàn không có chú ý tới truy đuổi dọc đoạn đường này, bọn họ đã cách Bắc Huyền Thiên càng ngày càng xa.
Mà mặc dù Đông Hoàng Tử U giao Huyền Quang Kính cho Nhược Ảnh nhưng vẫn có thể mượn Huyền Quang Kính nhìn thấy tình huống của Cửu Đỉnh Thiên.
Có Huyền Quang Kính hiệp trợ, nàng đã tìm được chỗ ẩn thân của tám trăm vạn quân Cửu Đỉnh Thiên.
Bây giờ nàng vừa kích thích Càn Túc và ngàn vạn cường binh Yêu tộc vừa dẫn dụ bọn họ tiến về chỗ tám trăm vạn phục binh của Cửu Đỉnh Thiên.
...
Bởi vì Cửu Đỉnh Thiên Huyền Vũ Chiến Thần Bạch Nam Chu chỉ đánh nghi binh vạn quốc hội trường, cho nên Nhược Ảnh suất lĩnh ba trăm vạn tinh nhuệ đến thì dễ dàng đánh bại bọn họ.
Sau đó dựa theo yêu cầu của Đông Hoàng Tử U, làm bộ một đường truy sát.
Cho đến khi Huyền Quang Kính tuôn ra chỗ ẩn thân của tám trăm vạn phục binh do Thanh Vũ Lão Tổ dẫn đầu thì Nhược Ảnh mới cố ý để đại quân giảm tốc độ.
Cứ như thế cho đến khi cách chỗ phục binh của Thanh Vũ Lão Tổ một vạn dặm, Nhược Ảnh lại phái ra năm ngàn binh sĩ khua chiêng gõ trống đuổi theo sau lưng Bạch Nam Chu, giả bộ tiếp tục truy đuổi.
Sau đó nàng dẫn số quân còn lại tìm một chỗ ẩn nấp trốn đi, chờ mệnh lệnh kế tiếp của Đông Hoàng Tử U.
...
Phong Hàn Cốc.
Nơi đây chính là vị trí Thanh Vũ Lão Tổ và Tam Chiến Thần mang binh phục kích.
Hai bên sơn cốc này có nhiều cỏ cây cự thạch, rất thích hợp phục binh ẩn nấp.
Mà giữa sơn cốc, trước rộng sau hẹp, một khi tiến vào sơn cốc sẽ rất khó lui ra ngoài.
Có thể nói là vị trí bố trí mai phục cực tốt.
Lúc này.
Thanh Vũ Lão Tổ một bộ thanh bào, cưỡi trên Hồng Hoang Cự Sư, hắn và ba chiến thần Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước nhìn chằm chằm miệng sơn cốc.
"Huyền Vũ về đến rồi!"
Nhìn thấy Bạch Nam Chu cấp tốc tới gần, bọn họ đều mừng rỡ.
Rất nhanh, song phương tụ hợp, Bạch Nam Chu cười hắc hắc nói: "Bắc Huyền Thiên trúng kế!"
"Bọn họ phái hơn ba trăm vạn tinh nhuệ đến đây truy sát quân ta, bây giờ cách Phong Hàn Cốc không đến hai mươi dặm, hẳn là sắp tới!"
Thanh Vũ Lão Tổ ngưng thần nghe, chỉ nghe nơi xa tiếng la giết chấn thiên, trống trận ầm ầm, dường như có một lượng lớn quân đội đang đuổi giết tới.
Hắn cười lạnh một tiếng: "Truyền lệnh tam quân chuẩn bị chiến đấu, nếu như quân địch không vào sơn cốc, chúng ta hoả tốc giết ra ngoài!"
Hắn tin chắc với thực lực Thánh Cảnh Kiếm Thánh của mình, tăng thêm một ngàn vạn cường binh Cửu Đỉnh Thiên.
Dưới khoảng cách ngắn như vậy, cho dù không mai phục ba trăm vạn quân Bắc Huyền Thiên thì cũng có thể lao ra tru sát tất cả bọn họ.
"Rõ!"
Chương 728 Chương 728. Mộng bức Cửu Đỉnh Thiên quân! (2)
Sau khi lệnh chiến đấu được truyền xuống không lâu, tiếng hò hét xa xa bỗng nhiên ngừng lại.
"Ừm?" Thanh Vũ Lão Tổ nhướng mày: "Xem ra bọn họ phát hiện mánh khóe, chỉ có thể công ra!"
Bốn chiến thần Bạch Nam Chu lập tức vung tay hô to: "Tam quân nghe lệnh, giết cho ta!"
Trống trận vang lên, tiếng sấm ầm ầm.
Ngàn vạn binh sĩ từ bốn phương tám hướng hội tụ, hoả tốc xông ra khỏi sơn cốc.
Nhưng mà rất nhanh, tất cả mọi người ngừng lại.
Bọn người Thanh Vũ Lão Tổ khiếp sợ nhìn thấy cách đó không xa có một chi quân đội toàn thân mặc áo giáp màu đen, đội nón trụ màu đen, không rõ là của thế lực đang hoả tốc tới gần.
Mà phía sau nhánh quân này có yêu khí trùng thiên, vô số yêu thú mạnh mẽ tuôn tới.
"Đây là tình huống như thế nào?" Thanh Vũ Lão Tổ nhìn về phía Bạch Nam Chu.
Bạch Nam Chu: "..."
Hắn cũng mộng bức.
Vừa rồi người đuổi theo mình rõ ràng là quân của Bắc Huyền Thiên, sao lại biến thành quân đội không rõ lai lịch và quân Yêu tộc?
Không chờ bọn họ kịp phản ứng, Đông Hoàng Tử U dẫn theo các tử sĩ đi tới trước mặt.
Dưới nón trụ, khóe môi Đông Hoàng Tử U nở một nụ cười trêu tức, ôm quyền với Thanh Vũ Lão Tổ, vận đủ khí lực hô to: "Bệ hạ có lệnh, tứ phương chiến thần bao gồm tướng soái nhất định phải toàn lực tru sát Yêu tộc, không được lười biếng!"
Nghe nói như vậy, Thanh Vũ Lão Tổ và bốn chiến thần đều yên lặng không nói gì.
Vẻ mặt mộng bức.
? ? ?
Chẳng những Thanh Vũ Lão Tổ và tứ phương chiến thần, ngàn vạn quân đội Cửu Đỉnh Thiên cũng không hiểu ra sao.
Tình huống như thế nào?
Không phải nói mai phục Bắc Huyền Thiên sao?
Sao đột nhiên biến thành tiến đánh Yêu tộc?
Còn nữa, mẹ nó những Yêu tộc này từ đâu tới, sao lại mạnh như thế?
Thanh Vũ Lão Tổ nhướng mày, mơ hồ cảm thấy chuyện này có kỳ quặc, hắn truy vấn: "Ngươi là người phương nào? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, ngươi nói rõ ràng!"
Đông Hoàng Tử U cười lạnh một tiếng, quay người giơ trường kiếm lên nói: "Yêu tộc đại quân đã tới, bây giờ không phải là thời điểm nói nhảm, giết cho ta!"
Giờ phút này, nàng và hai vạn tử sĩ thân phận không rõ, hẳn bọn người Thanh Vũ Lão Tổ cũng không dám tùy ý động thủ.
Cho dù không động thủ cũng không sợ!
Đông Hoàng Tử U có đủ thực lực bảo vệ mình và các tử sĩ không bị giết chết.
Hơn nữa nàng tin lấy năng lực của ba chủ tướng Yêu tộc Càn Túc, chắc chắn nghe được cuộc nói chuyện của mình và Thanh Vũ Lão Tổ.
Cho dù bọn người Thanh Vũ Lão Tổ tin hay không, Đông Hoàng Tử U cảm thấy bọn người Càn Túc chắc chắn tin.
Một đám Yêu tộc giết đến đỏ mắt, tức hổn hển, sao có thể bỏ qua quân Cửu Đỉnh Thiên?
Cho dù hai bên đều hiểu thì cũng cần thời gian nhất định.
Mà trước đó, bọn họ đã sớm động thủ.
Cho nên nàng hoàn toàn không cho hai bên quá nhiều thời gian phản ứng.
Mà trực tiếp lấy thân phận Cửu Đỉnh Thiên tuyên chiến với Yêu tộc bách tộc liên quân.
Một bên khác.
Nghe Đông Hoàng Tử U hạ lệnh khai chiến cho bọn người Thanh Vũ Lão Tổ, Càn Túc nghiến răng nghiến lợi nói: "Hóa ra là kế sách dẫn xà xuất động, quân Bắc Huyền Thiên chờ chúng ta ở chỗ này!"
"Được, vậy để các ngươi lĩnh giáo sự lợi hại của bách tộc liên quân chúng ta!"
"Giết cho ta!"
Ra lệnh một tiếng, ngàn vạn yêu thú bách tộc liên quân gào thét đánh rung động trăm vạn dặm thiên địa, khí thế như nước thủy triều.
Đối với bọn họ mà nói, trước khi lên đường bọn họ đã chuẩn bị tinh thần sẽ cứng đối cứng với Bắc Huyền Thiên.
Bọn họ còn đang lo quân Bắc Huyền Thiên sẽ tránh chiến.
Không ngờ được là bây giờ quân "Bắc Huyền Thiên" gần ngay trước mắt.
Nếu còn không đánh một trận, như vậy bọn họ trở lại Huyết Vương Tinh sẽ bị Yêu tộc trên tinh cầu chửi chết.
Cho nên giờ phút này.
Càn Túc, Cái Thiên Giang, Thương Thái và tất cả Yêu tộc đều nhiệt huyết sôi trào, dáng vẻ khát máu cuồng bạo đánh thẳng tới Phong Hàn Cốc.
Đám người Thanh Vũ Lão Tổ vẫn còn mộng bức phát hiện những yêu thú cuồng bạo này đã gần ngay trước mắt.
Trong lòng biết một trận chiến này tránh không khỏi, Thanh Vũ Lão Tổ cắn răng một cái: "Giết cho ta!"
Tứ phương chiến thần lập tức giơ vũ khí, suất lĩnh tinh binh cường tướng vọt vào đại quân yêu thú.
Bọn họ đều biết, bây giờ nếu như chạy trốn, tốc độ không sánh bằng đám yêu thú thì sẽ bị giết rất thảm.
Chỉ có liều mạng mới có thể giữ lại một chút hi vọng sống.
Cứ như vậy, ngàn vạn quân Cửu Đỉnh Thiên hỗn chiến với ngàn vạn liên quân bách tộc Huyết Vương Tinh.
Mà người khơi dậy trận chiến này, Đông Hoàng Tử U thừa dịp loạn dẫn theo hai vạn tử sĩ nhanh chóng rời khỏi chiến trường, tìm được Nhược Ảnh.
Thông qua Huyền Quang Kính thấy Đông Hoàng Tử U từ dẫn dụ Yêu tộc đến thúc đẩy Yêu tộc chiến với quân Cửu Đỉnh Thiên, rốt cuộc Nhược Ảnh cũng hiểu.
"Bệ hạ một chiêu mượn đao giết người dùng thật là khéo!"
"Mượn lực đả lực, để Cửu Đỉnh Thiên và vực ngoại Yêu tộc tàn sát lẫn nhau, mưu kế sâu xa khiến người ta sợ hãi thán phục!"
Nhược Ảnh tỏ vẻ khâm phục Đông Hoàng Tử U: "Chỉ là quá nguy hiểm, trên đời này sợ là trừ bệ hạ ngài ra thì không có người nào dám làm như thế!"
Nhược Ảnh nói như vậy cũng không có khoa trương chút nào, rất được nhiều tướng lĩnh Bắc Huyền Thiên đồng ý.
Dẫn theo hai vạn tử sĩ mà dám khiêu khích ngàn vạn vực ngoại Yêu tộc, còn một đường dẫn bọn họ tới chỗ quân Cửu Đỉnh Thiên.
Chẳng những cần trí tuệ và tu vi cực cao mà còn phải có dũng khí không gì sánh kịp mới có thể làm được giọt nước không lọt như vậy.
Tất cả mọi người cảm thấy chỉ bằng một trận chiến hôm nay, Đông Hoàng Tử U có tư cách trèo lên danh sách truyền kỳ Đế Hoàng ở Cửu Thiên Tiên Vực.
Đông Hoàng Tử U thông qua Huyền Quang Kính quan sát Cửu Đỉnh Thiên chiến với Yêu tộc, lạnh nhạt nói: "Binh đi nước cờ hiểm, có khi không làm ra cử chi vượt quá tưởng tượng thì sao có thể gạt được những kẻ địch mạnh mẽ giảo hoạt đó?"
Chương 729 Chương 729. Cửu Thiên Tiên Vực truyền kỳ Đế Hoàng!
Nhược Ảnh và chư tướng đều hành lễ: "Bệ hạ thánh minh, thụ giáo!"
Trong lúc nói chuyện, trước Phong Hàn Cốc, tiếng binh qua như lôi, tiếng la giết kinh thiên động địa.
Các loại linh khí yêu khí va chạm nhau, hóa thành gió quét sạch tất cả.
Từng dòng máu tươi và thi thể không ngừng bay tung tóe, khói lửa cuồn cuộn, tình hình chiến đấu thảm liệt chưa từng có.
Cường binh Cửu Đỉnh Thiên chừng một ngàn vạn, mặc dù nhân số bằng với bách tộc liên quân. Nhưng bách tộc liên quân chính là vực ngoại Yêu tộc, độ cường huyết mạch mạnh mẽ quá sức tưởng tượng.
Ngang cảnh giới, thực lực các chiến sĩ Yêu tộc bách tộc liên quân cao hơn các chiến sĩ Cửu Đỉnh Thiên một bậc.
Như vậy khiến cho quân số Cửu Đỉnh Thiên đang nhanh chóng giảm bớt.
Cùng lúc đó.
Thánh Cảnh sơ kỳ Thanh Vũ Lão Tổ cũng đang khổ chiến.
Hắn chính là lão tổ nhất đại Thánh Địa, có được trăm vạn năm đạo thống, đơn thể thực lực không kém ba chủ tướng Càn Túc, Cái Thiên Giang, Thương Thái.
Cho nên lấy một địch ba, hắn cực kỳ phí sức.
Không đến ba ngàn hiệp, hắn rơi vào hạ phong.
Quay đầu nhìn thoáng qua Cửu Đỉnh Thiên, Thanh Vũ Lão Tổ cắn chặt hàm răng: "Đáng chết, nếu Cửu Đỉnh Đế đến đây tương trợ thì tốt!"
Ầm ầm!
Một tia chớp rơi xuống, nổ tung trước mặt Thanh Vũ Lão Tổ.
Mặc dù hắn kịp thời tránh né nhưng vẫn bị lôi hỏa đáng sợ đốt rách da, cảm giác nóng rực làm hắn nhịn không được đau đến nhe răng.
"Khốn kiếp!"
Thanh Vũ Lão Tổ giận chửi một câu, quanh thân linh khí như nước thủy triều, chân nguyên vận chuyển liên tục, hắn nổi điên.
Kỳ Lân Kiếm trong tay hắn bộc phát ra kiếm quang che trời, như lôi cuốn ngàn vạn tinh thần chi lực bổ ra.
"Chân Vũ Thần Kiếm Quyết!"
Kiếm chiêu mãnh liệt hóa thành mười vạn dặm trường hồng, từ trên không rơi xuống, khí thế vô cùng cường hoành.
Kiếm quyết này chính là công pháp Thánh giai, uy lực cường hoành vô song, có thể trích dẫn chu thiên tinh thần chi lực, lực sát thương bạo tăng gấp trăm lần.
Vốn là chung cực sát kỹ hắn định dùng để đối phó Lâm Hiên, bây giờ bị ép sử dụng.
Càn Túc, Cái Thiên Giang và Thương Thái nhìn thấy kiếm quang như mưa vọt tới, không khỏi nhướng mày.
"Kiếm khí thật mạnh!"
"Bắc Huyền Thiên yêu nghiệt không ít!"
Ba chủ tướng vội vàng thôi động chân nguyên, nhao nhao sử dụng bản lĩnh giữ nhà vây giết Thanh Vũ Lão Tổ.
Kịch chiến một phen, một canh giờ đảo mắt đã qua.
Lúc này, trước Phong Hàn Cốc, xác chết như núi, máu chảy thành biển.
Đưa mắt nhìn lại, gần tám trăm vạn tướng sĩ Cửu Đỉnh Thiên hài cốt trải rộng hoang dã.
Mặt khác, năm trăm vạn thi thể Yêu tộc lấy các loại tư thái xuất hiện trên chiến trường.
Nhược Ảnh và chúng tướng sĩ Bắc Huyền Thiên thấy cảnh này thì trong lòng đều rung động không thôi.
Nếu là Bắc Huyền Thiên giao chiến với bất cứ phe nào trong số hai phe Cửu Đỉnh Thiên, vực ngoại Yêu tộc thì sợ cũng sẽ có mấy triệu người chết.
Nghĩ đến đây, mọi người nhịn không được kính nể mà nhìn Đông Hoàng Tử U.
Nhất đại Nữ Đế, lấy sức một mình khiến cho Cửu Đỉnh Thiên và vực ngoại Yêu tộc tổn thất nặng nề.
Đúng là danh vang sử sách, công cao thiên cổ!
Trong lúc mọi người ở đây giật mình, giọng nói lãnh khốc của Đông Hoàng Tử U vang lên: "Chư tướng nghe lệnh, theo trẫm giết ra ngoài!"
Đông Hoàng Tử U thấy hai phương Cửu Đỉnh Thiên và bách tộc liên quân bắt đầu có dấu hiệu ngừng chiến, nàng vốn thông thạo binh pháp, trong lòng biết bây giờ chính là thời khắc tốt nhất để tiêu diệt song phương.
Bởi vậy ra lệnh một tiếng, cầm Băng Phượng Kiếm trong tay giết ra ngoài.
"Giết! ! !"
Nàng dẫn đầu, hơn ba trăm vạn quân Bắc Huyền Thiên trống trận như sấm, sĩ khí như nước thủy triều, hoả tốc đánh thẳng tới Phong Hàn Cốc.
Nhìn thấy Đông Hoàng Tử U dẫn quân Bắc Huyền Thiên đến, Thanh Vũ Lão Tổ và Càn Túc đều bỗng nhiên sững sờ.
Bọn họ hoàn toàn không ngờ được là gần đó còn có một nhánh quân mấy trăm vạn.
Mà thấy rõ huyền băng chiến kỳ sau lưng Đông Hoàng Tử U, Thanh Vũ Lão Tổ không khỏi con ngươi co rụt lại: "Huyền Băng Nữ Đế!"
Đầu hắn nổ vang, ong ong như bị sấm đánh.
Liên tưởng đến nữ võ tướng thần bí trước đó, hắn đột nhiên bừng tỉnh, phát hiện đây là một âm mưu.
Mà hắn và ngàn vạn quân Cửu Đỉnh Thiên đã hãm sâu trong âm mưu này, tổn thất nặng nề!
"Huyền Băng Nữ Đế đáng chết, lão tổ ta hận không thể ăn sống ngươi!"
Thanh Vũ Lão Tổ bi phẫn không thôi.
Tất cả tâm huyết, tất cả ẩn núp, nhẫn nại của hắn đều hóa thành bọt nước trong khoảnh khắc này.
Bây giờ ba cường tướng Yêu tộc phía trước, mà Huyền Băng Nữ Đế dĩ dật đãi lao giết tới đây, hắn hoàn toàn không có đường sống!
"Không! Lão tổ ta có thể rời khỏi nơi này, ẩn núp lần nữa!"
"Giữ được núi xanh, sau này còn có cơ hội báo thù Huyền Băng Nữ Đế và nam nhân của nàng!"
Nghĩ đến đây, Thanh Vũ Lão Tổ quyết định từ bỏ chúng tướng sĩ Cửu Đỉnh Thiên, quay người hóa thành một đạo lưu quang hoả tốc thoát đi.
Đông Hoàng Tử U thấy thế, không khỏi ánh mắt phát lạnh: "Trốn chỗ nào!"
Nàng vận chuyển chân nguyên, giẫm lên Thiên Ma Bát Bộ hoả tốc đuổi theo, đảo mắt đã ngăn trước mặt Thanh Vũ Lão Tổ.
Ngọc thủ khẽ vẫy, kiếm quang như ảnh, một kiếm cắt đứt cổ Thanh Vũ Lão Tổ.
"Cái này. . ."
Nhìn thấy Thanh Vũ Lão Tổ lâm trận bỏ chạy lại bị Đông Hoàng Tử U một kiếm cắt cổ, Bạch Nam Chu và tứ phương chiến thần đều lộ ra vẻ mặt hoảng sợ.
Bốn người là nguyên soái chiến thần đứng đầu Cửu Đỉnh Thiên, giờ bọn họ cũng nhận ra mưu kế của Đông Hoàng Tử U.
Bọn họ có thể khẳng định, nữ võ tướng thần bí bỗng nhiên xuất hiện trước đó chính là Đông Hoàng Tử U cải trang.
Mà mục đích của nàng rất rõ ràng, chính là dẫn dụ Yêu tộc đại quân đại chiến với Cửu Đỉnh Thiên.
Đợi đến song phương lưỡng bại câu thương, lại dẫn theo quân Bắc Huyền Thiên công đến, làm ngư ông thu lợi.
Vừa nghĩ đến đây, tứ phương chiến thần nhịn không được gào thét.
"Nữ nhân này đúng là đáng sợ!"
"Có thể dùng kế đùa bỡn tất cả mọi người trong lòng bàn tay, tướng soái trong thiên hạ không ai sáng được nàng!"
Chương 730 Chương 730. Đông Hoàng Tử U làm thật!
"Huyền Băng Nữ Đế... hôm nay ta mới biết được nàng kinh khủng như thế nào!"
"Ai! Một trận chiến này hôm nay trở thành sỉ nhục suốt đời bản soái, Thiên Hà Chi Thủy cũng khó rửa sạch a!"
...
Cảm khái xong, tứ phương chiến thần lộ ra vẻ mặt thất bại nồng đậm.
Trong lòng bọn họ cười khổ không thôi.
Mình tung hoành sa trường cả đời, lại thua trong tay một Nữ Đế trẻ tuổi như thế.
Tất cả vinh dự kiêu ngạo đều thành công dã tràng trong hôm nay a!
Không giống như tứ phương chiến thần Cửu Đỉnh Thiên, Càn Túc, Cái Thiên Giang, Thương Thái và đám Yêu tộc vẫn còn đang mộng bức.
Tất cả bọn họ đều vẻ mặt khiếp sợ nhìn về phía Đông Hoàng Tử U.
Chỉ thấy nàng phong hoa tuyệt đại, khí chất như tiên, trong vô tận mỹ lệ có hiên ngang, có uy nghiêm Đế Hoàng.
Nữ nhân như vậy khiến cho đám Yêu tộc Càn Túc đều ngưỡng vọng không thôi.
Tựa hồ nàng chính là thần nữ từ Thần Giới hạ xuống, quang hoa vạn trượng, xinh đẹp không gì sánh được.
"Hóa ra đó là Huyền Băng Nữ Đế!"
Hồi lâu, Càn Túc là người đầu tiên lấy lại tinh thần, tự lẩm bẩm.
Cái Thiên Giang rống một tiếng: "Ta hiểu!"
Thương Thái nhíu mày nhìn về phía hắn: "Ngươi biết cái gì rồi?"
Cái Thiên Giang nói: "Trước đó, nữ nhân mặc áo giáp màu đen khiêu khích ta chính là Huyền Băng Nữ Đế!"
Càn Túc cắn răng thở dài: "Nữ nhân này quả là lợi hại! Để bách tộc liên quân chúng ta đánh ngươi chết ta sống với Cửu Đỉnh Thiên, kết quả Bắc Huyền Thiên nàng chiếm hết tiện nghi!"
Hắn cẩn thận nhìn thoáng qua Cửu Đỉnh Thiên chiến kỳ và Bắc Huyền Thiên chiến kỳ, tất cả đều sáng tỏ.
Bách tộc liên quân, đánh nhầm!
"Chuyện này. . . khốn kiếp!"
Thương Thái phản ứng chậm nhất, nhưng mà giờ phút này hắn cũng hiểu.
Hắn muốn rách cả mí mắt nhìn về phía Đông Hoàng Tử U: "Nữ nhân ghê tởm này, nàng khiến cho bách tộc liên quân chúng ta tổn thất nặng nề a!"
Một đạo tử sắc quang ảnh yêu diễm phi tốc tới gần.
Đông Hoàng Tử U tay áo phiêu tiên, tử quang phần phật, dáng người nở nang vũ mị khiến cho thiên địa ảm đạm.
Nàng bá khí nhìn ba chủ tướng: "Binh bất yếm trá, các ngươi thua một nước cờ, thua là thua, chịu chết đi!"
Hô ~
Tử quang ngoại phóng, lam quang bùng lên.
Nàng thôi động chân nguyên, lấy linh khí vô cùng cường hoành rót vào trong Băng Phượng Kiếm, nhanh như thiểm điện giết tới Thương Thái.
"Thiên Nguyên Kiếm Quyết!"
Một kiếm ra, thiên nguyên động!
Mười vạn dặm kiếm quang xanh thẳm chiếu sáng toàn bộ Phong Hàn Cốc, khí thế cực kỳ bá đạo.
Càn Túc, Cái Thiên Giang nhao nhao lộ ra vẻ chấn kinh, một kiếm thật là khí phách!
So với trước đó Đông Hoàng Tử U khiêu khích kích thích bọn họ, một kiếm này mới cho thấy sinh tử quyết đoán chi uy.
Cho dù thiên kiêu Yêu tộc Huyết Vương Tinh như Càn Túc và Cái Thiên Giang cũng nhịn không được tán thưởng Đông Hoàng Tử U thực lực mạnh, khoáng cổ thước kim.
"Ta muốn giết ngươi!"
Lúc này Thương Thái đã triệt để lâm vào điên cuồng.
Bành một tiếng, hiện ra bản thể, hóa thành một con Long Tích lớn bay về phía Đông Hoàng Tử U.
Trên không, hắn yêu khí trùng thiên.
Mây đen cuồn cuộn tùy thân mà động, khí thế cực kỳ bá đạo.
Bành! ! !
Khi nhục thân Long Tích cường hoành của Thương Thái chạm vào kiếm khí của Đông Hoàng Tử U.
Thương Thái hoàn toàn không ngờ được là phòng ngự lân giáp cường hoành của thượng cổ Long Tích Tộc lại bị kiếm khí xuyên thấu trong nháy mắt!
Một đạo ma lực huyền diệu xâm nhập nhục thân, sau đó tiến vào ngũ tạng lục phủ, đau đến Thương Thái kém chút ngất đi.
"A!"
Thương Thái kêu thảm một tiếng, vừa muốn quay đầu chạy trốn thì bị ma lực huyền diệu xé thành mảnh nhỏ.
Kiếm khí mạnh như cương phong bỗng nhiên nổ tung, triệt để xoắn thân thể đã vỡ vụn của hắn thành bột mịn.
"Tê!"
Một màn này khiến cho Càn Túc và Cái Thiên Giang không khỏi hít vào một hơi khí lạnh.
Bọn họ biết Đông Hoàng Tử U làm thật.
Mà với thực lực của Đông Hoàng Tử U, muốn đối phó bọn họ đã hao tổn một nửa chân nguyên thì dễ như trở bàn tay.
Thương Thái chính là ví dụ tốt nhất!
Theo bản năng cầu sinh, Càn Túc và Cái Thiên Giang vội vàng liếc nhau: "Mở truyền tống trận ra!"
Trước lần tiến công Bắc Huyền Thiên này, kế hoạch của bọn họ là một khi gặp được bất trắc thì chạy trốn như thế nào.
Bây giờ phe mình đã mất đại thế, Bắc Huyền Thiên binh cường mã tráng, Nữ Đế uy vũ, bọn họ cảm thấy đã đến lúc dùng truyền tống trận trở lại cửa vào thời không.
Thế là hai người đồng thời lấy ra một khối huyết sắc tinh thạch, lấy chân nguyên thôi động, sau đó giờ lên trời.
"Mở!"
Hai vầng sáng hình tròn từ huyết sắc tinh thạch bay ra, nhanh chóng hình thành hai cái trận pháp truyền tống hình tròn lớn trên không.
Mắt trần có thể thấy.
Hai cái pháp trận không ngừng hiện ra văn tự Huyết Vương Tinh viễn cổ mà huyền bí, số lượng càng ngày càng nhiều, như muốn lấp đầy trận pháp truyền tống.
Đông Hoàng Tử U quan sát một chút, sau đó lập tức thôi động chân nguyên, cầm Băng Phượng Kiếm trong tay, một kiếm quét ra.
"Thiên Ma Trảm!"
Kiếm khí kinh khủng trực tiếp nhắm ngay huyết sắc tinh thạch trong tay Càn Túc và Cái Thiên Giang, hóa thành một đạo băng cầu nghịch thiên đánh vào tinh thạch.
Răng rắc răng rắc!
Trong nháy mắt, tinh thạch bị đóng băng.
Sau khi bị băng phong, hai khối tinh thạch lập tức mất đi tác dụng, hai trận pháp truyền tống trên bầu trời cũng trở nên mơ hồ.
Bành! Bành!
Hai đạo huyền diệu tử sắc ma hỏa đánh vào tinh thạch, đánh nát chúng nó.
"A cái này? !"
"Nát!"
Đang vận công, Càn Túc và Cái Thiên Giang đột nhiên bừng tỉnh, không khỏi lộ ra vẻ mặt vô cùng tuyệt vọng.
Huyết sắc tinh thạch này là Huyền Không Pháp Thạch cấp bậc gần như Tiên giai, một khi vỡ vụn thì không thể tu bổ, trận pháp truyền tống nó gia trì cũng sẽ tan theo mây khói.
Điều này đại biểu bọn họ không đường có thể trốn!
Càn Túc không khỏi quay qua nhìn Đông Hoàng Tử U, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ: "Nữ nhân này là một yêu nghiệt!"
Hô ~
Một làn gió thơm bay tới.