nếu tình hình này cứ tiếp tục kéo dài thì tất cả mọi người đều biết tinh anh của Bách tộc chỉ còn một con đường chết!
“Cho dù thế nào thì cũng không được lùi bước, giết hết bọn chúng cho lão tử!!!”
Hai mắt Hà Hồng Tuấn đỏ hoe, hắn giơ vũ khí trong tay lên rồi lao ra ngoài.
"Hehe, sắp chết đến nên mà còn ngoan cố chống cự, nhân tộc các ngươi đúng là ngu ngốc đến nực cười!”
Một luồng khí cuồng bạo xuyên qua lũ Phệ Xỉ Cự Xà.
Yêu Hoàng Ô Minh huyễn hóa thành hình người cầm hắc kim đại khảm đao lao về phía Hà Hồng Tuấn.
Phía sau hắn còn có bảy cỗ năng lượng ma quỷ cuồng bạo đang cuồn cuộn trên mây, rào rạt đánh tới.
Ánh mắt Hà Hồng Tuấn run rẩy:
“Tám thống lĩnh Yêu Hoàng của tộc Phệ Xỉ Cự Xà… đồng thời xuất động!”
Hắn hít sâu một ngụm khí lạnh.
Tộc Phệ Xỉ Cự Xà đồng thời xuất động tám đại thống lĩnh Yêu hoàng, hiển nhiên là đang muốn dùng tốc độ nhanh nhất chiếm lấy cốc này, sau đó đưa binh thẳng tiến!
“Hà Phó minh chủ, chúng ta tới giúp ngươi!"
Giữa khung cảnh bị tà khí áp đảo, năm luồng khí tức Đế Cảnh đột nhiên xuất hiện ở phía sau Hà Hồng Tuấn.
Hà Hồng Quân vẻ mặt vui mừng khôn xiết. năm vị Phó minh chủ khác cũng đến rồi!
Lúc này, tám đại thống lĩnh Yêu Hoàng do Ô Minh cầm đầu cũng đến gần trước mặt Hà Hồng Tuấn, Ô Minh cười lạnh một tiếng:
“Minh chủ Bách tộc là rùa đen rút đầu à? Sao lại để sáu Phó minh chủ ra đánh thế này?”
Một Yêu Hoàng đứng sau hắn cười nhạo.
"Mọi người đều là Đế Cảnh, lấy năm chọi tám, các ngươi lấy đâu ra tự tin?"
Trong lúc nói chuyện thì yêu khí xung quanh bọn chúng cũng bắt đầu trở nên cuồng bạo, uy áp của của Đế Cảnh liên tục phóng ra như không muốn sống.
hắc kim đại khảm đao trong tay Ô Minh hóa thành cầu vồng vạn dặm rồi chém thẳng xuống.
"Cửu Cực Trảm!"
Ầm ầm!!
Đao khí cuồng bạo mang theo sức mạnh hủy diệt, ập đến đỉnh đầu của đám người Hạ Hồng Quân như một cơn sóng dữ.
"Giết!"
Hà Hồng Quân và sáu Phó minh chủ khác không hề lui bước, bọn họ lần luượt phóng thích linh khí của Đế Cảnh, dùng thực lực mạnh nhất của bản thân để nghênh chiến trực diện.
Rầm rầm rầm!
Linh khí và yêu khí bùng nổ một cách điên cuồng.
Một loạt đao quang kiếm ảnh xuyên qua khói lửa mây mù, phát ra hàng ngàn làn sóng lạnh lẽo trong sơn cốc.
Mặc dù Hạ Hồng Tuấn và những người khác đã cố gắng hết sức để chống cự phản kích, những tên thống lĩnh của bát đại Yêu Hoàng vốn có thần lực kinh người, cộng thêm nhục thân không gì địch nổi và khả năng phản ứng vô song, vừa mới giao thủ bị bọn họ đã bị trấn áp một nửa.
Hơn nữa quân số của đối phương cũng nhỉnh hơn một chút, tám chọi năm, ưu thế thực sự rõ ràng, lục đại Phó minh chủ rất nhanh đã bị áp chế đến mức khó thở.
Bùm bùm ~
Năng lượng ma quỷ bùng nổ khiến tan gió tản mây, nghiền nát kiếm ảnh đao quang của đám người Hà Hồng Tuấn, đồng thời đánh cho bọn họ lùi lại mấy trăm trượng.
“Hự!”
Hà Hồng Tuấn nhịn không được ôm lấy ngực, cảm giác được lồng ngực đau nhức kịch liệt, nội tạng mơ hồ bị vỡ vụn.
Hắn thản nhiên liếc nhìn thì thấy năm Phó minh chủ cũng lộ vẻ mặt đau đớn, rõ ràng là bị thương nặng.
"Đám nghiệt súc này thật sự quá mạnh!"
Hà Hồng Tuấn không khỏi thầm mắng.
Nhìn thấy Hạ Hồng tuấn và năm Phó minh chủ khác bị thương và bất lực, Ô Minh không khỏi cười lớn:
"Hahaha, sáu tên phế vật, các ngươi tiếp tục phản kháng đi chứ!"
"Để ta xem các ngươi có thể nhịn được bao lâu!"
Yêu phong chấn động, hắn lại cầm hắc kim đại khảm đao giết tới.
Bảy tên thống lĩnh Yêu Hoàng còn lại cũng xông vào, buộc đám người Hà Hồng Tuấn phải rút lui.
Do mất đi chủ tướng nên ba trăm vạn tinh anh của Bách tộc rất nhanh bị đại quân của Phệ Xỉ Cự Xà đánh cho tan tác, không thể điên cuồng rút lui về phía Thiên Môn quan.
Trong lúc công thủ, ba vạn dặm rất nhanh đã hết!
Lúc đám người Hà Hồng Tuấn xoay người nhìn lại thì không khỏi hít một hơi khí lạnh.
"Nguy rồi!"
Lúc này đội quân của Bách tộc đã rút đến trước cửa Thiên Môn quan, mà tứ đại minh chủ đến nay chưa ra, điều này chứng tỏ bọn họ đã bị việc gì đó quấn lấy.
Trên đường bọn họ rút lui thì số lượng Phệ Xỉ Cự Xà cũng tăng vọt lên rất nhiều.
Hạ Hồng Tuấn nhìn xung quanh, bây giờ trước mặt hắn ít nhất cũng có năm trăm vạn cự xà đang vắt ngang như thủy triều.
Thiên Môn quan hoàn toàn không thể ngăn cản được bọn chúng!
“Ha ha ha, các ngươi hết đường lui rồi, thôi cứ ngoan ngoãn chịu chết đi!”
Ô Minh cũng thu hết toàn cảnh chiến cuộc vào mắt, cảm thấy đại cục đã định, hắn đặc biệt cười to ba tiếng rồi giơ cây hắc kim đại khảm đao lên bổ thẳng về phía đỉnh đầu Hạ Hồng Tuấn.
Một đao kia tỏa ra ánh đao mười vạn dặm, khí thế cực lớn khiến cho Hà Hồng Tuấn và những người còn lại trong Bách tộc siết chặt trái tim.
Quá mạnh!
Chỉ là một yêu hoàng của tộc Phệ Xỉ Cự Xà thôi cũng đã khó đánh như vậy, Bách tộc lấy gì để đánh với bọn chúng đây?
Đang lúc mọi người đang hoảng loạn thì một giọng nói lớn vang lên:
“Đế phu của Bắc Huyền Thiên đến rồi, chư vị đừng hoảng sợ!”
Hả?
Mọi người đều sững sờ khi nghe thấy điều này.
Đúng lúc này, một tiên kiếm trắng như tuyết chiếu sáng toàn bộ Thiên Môn quan, phá vỡ hư không lao ra như thiểm điện.
Phốc phốc!
Tiên kiếm dùng một tốc độ không thể nhìn thấy xuyên thủng cơ thể của Ô Minh, sau đó kiếm khí vỡ tung như sao sáng. Ầm một tiếng! Khiến cho Ô Minh bị nổ thành bột phấn.
Cảnh tượng này khiến ba trăm vạn tinh anh của Bách tộc và năm trăm vạn cự xà đều im lặng tập thể!
Một thế lực vĩ đại như thống lĩnh yêu hoàng lại bị diệt trong nháy mắt?
Không chỉ người của bộ tộc Hà Hồng Tuấn mà cả phía tộc Phệ Xỉ Cự Xà cũng đang sửng sốt không thể diễn tả.
Đó là Ô Minh thuộc cấp thông lĩnh, sức mạnh của hắn đã đạt đến đỉnh phong yêu hoàng, tương đương với đỉnh phong đế cảnh của nhân tộc.
Ngoài ra, Phệ Xỉ Cự Xà sinh ra với lớp vảy da độc đáo, mang trên mình khả năng tự vệ mạnh mẽ, có thể chống lại mọi vũ khí.
Chương 702 Chương 702. Người chặn giết người, tiên chặn tru tiên!
Khả năng phòng thủ của Ô Minh còn được coi là đỉnh của đỉnh.
Bởi vì hắn và bảy vị quỷ hoàng còn lại đều là thiên tài có thiên phú bẩm sinh trong tộc Phệ Xỉ Cự Xà.
Vảy da của bọn chúng không chỉ cứng như thép, mà còn có khả năng phản đòn mạnh mẽ.
Nói cách khác.
Để tổn thương bọn chúng, không chỉ cần phá vỡ khả năng tự vệ của vảy da, mà còn phải chịu đựng mức tổn thương phản hồi từ vảy da này.
Nhưng...
Đối diện với đòn đánh của Lâm Hiên, Ô Minh không khác gì bột nhão, bị tiêu diệt trong nháy mắt!
Không có khả năng phòng thủ nào, không có khả năng phản đòn nào, tất cả đều là mây bay!
Hừ~
Lúc này Lâm Hiên mới xuất hiện, hắn đứng trong không trung nâng tay phải lên thu lại thanh kiếm tiên.
Một thân áo trắng phong hoa tuyệt đại, hắn đứng đấy, đạinhư một vòng mặt trời trắng chiếu sáng cả Thiên Môn quan.
Hai bên với hơn tám trăm vạn sinh linh đều nhìn lên hắn, ánh mắt tỏ ra sự sùng kính không giới hạn.
"Đế phu của Bắc Huyền Thiên!"
Hà Hồng Tuấn và sáu Phó minh chủ khác thầm lẩm bẩm:
“Cửu Thiên Tiên Vực sinh ra một yêu nghiệt như vậy, cách cục của cả thiên hạ sẽ hoàn toàn bị thay đổi!”
Hơn hai mươi nghìn năm trước, những người đến từ Cửu Thiên Tiên Vực đã đưa kiến thức của họ vào Thế giới cổ đại Hồng Hoan này.
Do đó đám người Hà Hồng Tuấn cũng biết được đại khái tình hình ở Cửu Thiên Tiên Vực.
Vào thời điểm đó, hoàng đế của Cửu Phương Thiên Địa vẫn là người có tu vi Đế Cảnh.
Với cú đánh của Lâm Hiên, đám người Hà Hồng Tuấn biết chắc rằng hắn nhất định đạt đến cấp Đại Thánh trở lên.
người trẻ tuổi như vậy lại có sức mạnh phi thường như vậy, thê tử của hắn còn là nữ đế của Bắc Huyền Thiên.
Có thể nghĩ đến.
Có đôi vợ chồng yêu nghiệt này tọa trấn Bắc Huyền Thiên, tình hình sau này của toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực sẽ bị ảnh hưởng lớn.
Khi nghĩ đến điều này, Hà Hồng Tuấn và sáu Phó minh chủ còn lại đều cúi đầu hành lễ:
“Hà Hồng Tuấn, Tư Không Thắng Quốc, Vương Hàn, Châu Tinh Thần… Phó minh chủ của Bách tộc xin bái kiến Đế phu của Bắc Huyền Thiên!"
Ba trăm vạn binh sĩ tinh anh của Bách tộc, tính cả một trăm vạn chiến sĩ đang canh giữ trong Thiên Môn quan cũng đều quỳ xuống đất, tiếng gọi vang trời.
“Xin bái kiến Đế phu của Bắc Huyền Thiên!"
Yến Vân Khinh, Ngụy Huyền Cơ đều tỏ ra ngạc nhiên.
"Hơn vài trăm nghìn người cùng cúi đầu hành lễ, cảnh tượng chấn động như vậy, không hổ là Đế phu!”
Là một thế hệ Thương Thánh, Tông Sư, họ đã trải qua rất nhiều sự kiện hoành tráng.
Tuy nhiên khi so với cảnh tượng trước mắt thì thực sự là như giọt nước trong biển cả, khác biệt như trời và đất.
Họ không khỏi cảm thán, chỉ khi bên cạnh Lâm Hiên thì họ mới có thể thấy được cảnh tượng vĩ đại như vậy.
Khi thấy người của Bách tộc đều kính trọng Lâm Hiên, bảy vị thống lĩnh yêu hoàng của tộc Phệ Xỉ Cự Xà đều cau mày.
Việc Lâm Hiên tiêu diệt U Mịnh chỉ trong một đòn kiếm, cản trở trăm ngàn quân đã khiến bảy vị thống lĩnh yêu hoàng cảm thấy e sợ.
Họ biết rất rõ nếu muốn chiếm được Thiên Môn quan thì phải vượt qua được cửa ải của Lâm Hiên.
Hơn nữa phải dùng hết toàn lực!
Nghĩ đến điều này, một trong bảy vị thống lĩnh yêu hoàng, Độc Hạc, quay sang nhìn sáu người còn lại.
Họ rõ ràng hiểu rằng để chiếm được Thiên Đình, họ phải vượt qua được Lâm Hiên và phải cố gắng hết sức.
"Sử dụng Khống Hồn Cốt Địch!"
Sáu vị Thống lĩnh yêu hoàng cùng gật đầu và cùng lúc lấy ra một chiếc cốt địch thuộc hàng bảo vật.
Chiếc cốt địch này toàn thân màu xanh biếc, có khắc những đường vân kỳ quái và nhấp nháy ánh sáng huyền bí.
Sau đó, bảy vị Thống lĩnh yêu hoàng đồng thời hít sâu một hơi, sau đấy bắt đầu thổi Khống Hồn Cốt Địch.
ù ~ ù ~
Một loạt sóng âm thanh màu đen từ trong hư không bay ra, nhanh chóng bao trùm toàn bộ sơn cốc Thiên Môn quan.
Rống!
Một tiếng gầm vang trời.
Trăm vạn yêu khí bùng phát, ngưng tụ thành làn khói đen đáng sợ bay lên trời cao hàng ngàn dặm.
Đám người Hà Hồng Tuấn đã rất sốc khi nhìn thấy tất cả Phệ Xỉ Cự Xà đều tăng kích thước lên hơn mười lần chỉ trong một cái chớp mắt.
Yêu khí của bọn chúng cũng như thủy triều dâng, ngay lập tức đã tăng vọt mấy lần!
“Trời ạ! Là yêu nộ!”
Hà Hồng Tuấn và tất cả người của Bách tộc đều cảm thấy da đầu tê dại, bất an run rẩy trước áp lực kinh khủng của tộc Phệ Xỉ Cự Xà.”
Yêu nộ!
Đó là trạng thái cuồng bạo khiến tiềm năng của cơ thể tăng lên gấp mười lần thông qua kỹ thuật kích thích và kiểm sooát linh hồn cổ xưa.
Thông qua phương pháp cổ xưa này, đám Phệ Xỉ Cự Xà có thể mạnh mẽ tăng lên một nửa thậm chí là một đại cảnh giới!
Nói cách khác, bên trong đại quân Phệ Xỉ Cự Xà trước mặt này có lẽ đã có ít nhất mười vạn yêu tướng bị cưỡng chế kéo cấp lên đến cấp bậc gần với Yêu Hoàng!
Thậm chí, với cách tiếp cận cổ xưa này, có thể khiến ít nhất mười vạn chúa yêu có thể nâng cao sức mạnh của họ lên gần bằng Đại Yêu.
Mười vạn Yêu Hoàng!
Chỉ cần nghĩ đến điều đó thôi thì Hà Hồng Tuấn và binh sĩ tinh anh của Bách tộc đều cảm thấy tim mình muốn nổ tung.
"Giết đế phu của Bắc Huyền Thiên cho ta!"
Độc Hạc chỉ tay về phía Lâm Hiên.
Nhiều Phệ Xỉ Cự Xà cấp Đại Yêu như vậy vây công một mình Lâm Hiên, hắn không tin không thể đánh sập ngọn núi lớn này!
Lâm Hiên đứng giữa không gian, áo trắng tung bay, tóc đen như mực, trong mắt sáng hiện lên sự khinh thường.
“Các ngươi thật sự cho rằng chỉ cần dựa vào những binh tôm tướng cua này là đã có thể làm chao đảo thiên hạ sao?"
Hắn chắp hai tay lại với nhau rồi tạo một đoàn ánh sáng trắng đen cực lớn, sau đó bắn nó lên trời cao ngàn dặm.
Hô!
Những đám mây đen trên bầu trời cách đó hàng trăm vạn dặm bắt đầu tan đi, sau đấy là một luồng sáng khổng lồ che khuất bầu trời đang không ngừng xoay tròn.
Mọi người đều bị sốc khi nhìn thấy nó.
Chương 703 Chương 703. Người chặn giết người, tiên chặn tru tiên! (2)
Khi ánh sáng trắng này phát triển thành tám vòng tròn ánh sáng thì linh khí từ tám hướng bắt đầu đổ vào các vòng tròn ánh sáng như trăm sông đổ về biển.
Toàn bộ thế giới như cũng bị vòng sáng hút lại và từ từ xoay tròn dưới sự dẫn dắt của nó.
Vút!!!!
Sau tiếng nổ lớn, từ trong vòng tròn ánh sáng bắn ra một thanh kiếm màu trắng dài hàng trăm thước.
Tốc độ của nó nhanh như tia chớp.
Trong nháy mắt nó đã đâm vào một con rắn khổng lồ đang bay giữa không trung và làm nó nổ tung thành bột mịn.
Vút vút vút…
Trước khi mọi người kịp phản ứng thì vòng sáng khổng lồ như ngân hà đang nghiêng, điên cuồng bắn ra những thanh kiếm khổng lồ dày đặc như mưa phùn.
Những thanh kiếm này đâm vào Phệ Xỉ Cự Xà một cách chính xác và tạo ra những luồng kiếm khi cực kỳ bén nhọn.
Chưa đến ba hơi thở, những con Phệ Xỉ Cự Xà đang lao đến Lâm Hiên đã bị nát thành bụi trong bão kiếm vô tận.
Ngay sau đó, cơn mưa kiếm trở nên dày đặc hơn, hàng tỷ thanh kiếm rơi từ trên trời xuống.
Chúng rơi thẳng xuống, hoặc vòng ra một vòng cung nghịch thiên bắn về phía đại quân Phệ Xỉ Cự Xà trên mặt đất.
Năng lượng kiếm hỗn loạn và đáng sợ bùng nổ điên cuồng trong sơn cốc trước Thiên Môn quan, nghiền nát đám cự xà thành bột phấn rồi ném chúng lên trời.
Nhìn thấy cảnh tượng ngoạn mục như vậy, tất cả mọi người thuộc Bách tộc đều sững sốt.
“Sát trận mạnh mẽ thế này quả thật là chưa bao giờ có. Chẳng lẽ là thần trận chỉ có ở trên trời?”
Hà Hồng Tuấn nghẹn ngào hô to.
Sau khi Ngụy Huyền Cơ xem xét cẩn thận thì chắp tay kêu lên.
“Là Tru Tiên kiếm trận, sát trận mạnh nhất thời thượng cổ, không phải là đại năng thuộc cảnh giới Cổ Thần thì không thể nào phát động!!!”
Hít hà!!
Một câu này khiến cho toàn trường chấn kinh.
Tru Tiên kiếm trận chính là sát trận có uy danh hiển hách nhất thời thượng cổ, một khi trận pháp hình thành thì có thể hấp thu linh khí vô tận của thiên địa rồi biến nó thành một kiếm trận dày đặc như mưa bão.
Trận này chỉ có đại năng cảnh giới Cổ Thần mới có thể phát động.
Người chặn giết người, tiên chặn tru tiên!
lực sát thương có thể nói là vô tiền khoáng hậu, tuyệt đối là sát trận thuộc cấp bậc đại khủng bố!
Hà Hồng Tuấn, Yến Vân Khinh, thậm chí cả Độc Hạc và các yêu hoàng khác không thể ngờ rằng lại có thể tận mắt nhìn thấy sát trận này được hình thành.
Trong chớp mắt đó, đám Hạ Hồng Tuấn quả thật sùng bái và kính sợ Lâm Hiên đến mức tột cùng!
Về phần Độc Hạc và sáu đại yêu hoàng khác thì đã bắt đầu run lên lên một cách không kiểm soát, bọn chúng thậm chí không thổi nổi Khống Hồn Cốt Địch.
Độc Hạc tuyệt vọng thở dài.
“Đế phu của Bắc Huyền Thiên cuối cùng cũng sẽ trở thành cơn ác mộng trong sự quật khởi của tộc ta!”
Hắn ta và sáu vị yêu hoàng còn lại nhanh chóng trao đổi mắt, chuẩn bị bỏ chạy.
Đối mặt với một con quái vật như Lâm Hiên, nếu ở lại thì chắc chắn cũng sẽ trở thành pháo hôi trong tay hắn, không bằng tranh thủ thời gian bỏ chạy.
Nhưng ngay vào lúc bảy đại thống lĩnh yêu hoàng hóa thành cơn gió táp và lao về phía bắc.
Thì có một luồng sáng trắng còn nhanh hơn đã ngăn bọn chúng lại.
Bảy người Độc Hạc sợ đến mức đồng tử co lại:
"Nhanh quá!"
Lâm Hiên cách bọn chúng khoảng chừng hơn hai trăm dặm, nhưng chỉ mới một thoáng là đã đuổi kịp.
Vận tốc như thế này...
Đám Độc Hạc thật sự đều sinh ra xúc động muốn quỳ xuống.
Lâm Hiên tay phải cầm tiên kiếm, ánh mắt như vì sao:
“Ta còn chưa toàn lực đuổi theo, là bởi vì các ngươi quá chậm.”
Độc Hạc và sáu đại yêu hoàng khác:
“…”
Trước khi họ kịp phản ứng thì Lâm Hiên đã sử dụngVô Cực Kiếm Pháp đánh về phía này.
Tư thế dùng kiếm thì khéo léo tựa như vụng về, nhưng kiếm thì lại mộc mạc sắc bén đến cực điểm.
Một tia kiếm biến thành cầu vồng hình vòng cung dài mười vạn dặm, chớp mắt đã xuyên qua cơ thể của bảy đại yêu hoàng, cắt đôi bọn chúng trong hư không!
"Cái này. . ."
Bảy đại Yêu Hoàng thống lĩnh bị một đòn kiếm chặt đứt đầu, thân thể ầm ầm ngã xuống.
Hơn năm trăm vạn Phệ Xỉ Cự Xà bị tiêu diệt chỉ trong một thoáng chốc dưới kiếm trận tru tiên nghịch thiên kia.
Nhìn thấy cảnh này, Hạ Hồng Tuấn và những chiến sĩ tinh anh của Bách tộc đều không nói nên lời.
Thực sự, chỉ với một người duy nhất, toàn bộ tình hình chiến đấu đã bị đảo ngược.
Đánh trận dễ dàng vậy sao?
Hạ Hồng Tuấn và những người khác lắc đầu, chiến đấu với đám yêu tộc mạnh mẽ và tàn ác như Phệ Xỉ Cự Xà vốn không hề là chuyện dễ dàng,
Lý do mà tình hình chiến đấu trở nên dễ dàng và rõ ràng như vậy hoàn toàn là do có sự hiện diện của Lâm Hiên!
Hạ Hồng Tuấn không thể kiểm nổi tiếng cười:
"Nếu sớm biết trên thế giới này có những người mạnh mẽ như Đế Phu thì Bách tộc chúng ta không bằng đầu nhập vào Bắc Huyền Thiên luôn cho rồi!”
Tư Không Thắng Quốc và các phó minh chủ khác cũng không khỏi cảm khái.
“Đúng vậy, Bách tộc chúng ta đã bị tộc Phệ Xỉ Cự Xà chà đạp và tàn phá hơn hai vạn năm, nếu chúng ta gia nhập Bắc Huyền Thiên sớm hơn, liệu có cần phải trải qua những khó khăn này không?"
“Aiz, đé phu vừa ra tay thì đã vượt qua khổ công hơn hai vạn năm của Bách tộc của chúng ta rồi, quả thật là không so thì thôi, một khi so sánh thì chắc chắn sẽ giật mình!”
“Hay là đợi tộc Phệ Xỉ Cự Xà bị diệt sạch thì chúng ta đi nương tựa Bắc Huyền Thiên hết đi?"
...
Sau khi mọi người nói xong, họ nhìn nhau rồi cười một tiếng.
Việc gia nhập Bắc Huyền Thiên chỉ là lời nói thoáng qua, bởi vì họ cảm thấy mình không đủ tư cách để làm điều đó.
Có thể nhận được sự giúp đỡ của Lâm Hiên thì đã là một phép màu rồi.
Nếu lại mong muốn xa vời có được mối quan hệ với một người mạnh mẽ như Lâm Hiên thì chính là tham lam quá mức.
Trong lúc bọn họ nói chuyện thì năm trăm vạn đại quân của Phệ Xỉ Cự Xà đều bị tiêu diệt hoàn toàn.
Chương 704 Chương 704. Mấy tiểu nha đầu rất có tài vè!
Ánh sáng trắng trên bầu trời đột nhiên tán đi, chẳng bao lâu sau Tru Tiên kiếm trận cũng biến mất, bầu trời lại trở nên bình thường.
Tà áo trắng tinh như tuyết của Lâm Hiên xuyên qua những đám mấy, tỏa ra tia sáng rạng ngời đáp xuống giữa đám đông.
Bốn tiểu bảo bối Tuyền Châu lập tức lao vào vòng tay của Lâm Hiên.
Các bảo bối vừa dùng sức vỗ tay vừa gật gù đắc ý nói.
“Cha cha thật lợi hại, yêu tộc đều bị đánh bại!"
"Cha cha bất khả chiến bại, tất cả bại hoại đều sợ cha!”
...
Lâm Hiên không khỏi nhướng mày, trong lòng yêu thích không thôi.
Bài vè của mấy tiểu nha đầu này không những càng đầy đủ ý nghĩa mà vần điều còn hài hào, quả thật là có tài mà!
Đối mặt với những đứa bé đáng yêu và thông minh này, Lâm Hiên cười đến không ngậm miệng được, không khỏi hôn đi hôn lại khuôn mặt nhỏ nhắn đầy thịt của chúng.
Bốn chiếc áo khoác bông nhỏ này càng lớn càng thông minh.
Dẫn chúng theo bên người quả thật còn cảm thấ ấm áp hơn mặt trời mùa đông nữa!
Tất cả mọi người đều mỉm cười nhị Lâm Hiên thân mật với nữ nhi của mình, trong lòng cũng có rất nhiều cảm xúc.
“Đế phu trẻ như vậy mà đã có sức mạnh hơn người, con gái của hắn cũng đều là tài không đợi tuổi, đúng là cha nào con nấy mà!”
"Ôi, làm người ta ghen tị thật đấy!"
Sau khi Lâm Hiên và mấy tiểu bảo bối ngọt ngào xong thì Hà Hồng Tuấn và Tư Không Thắng Quốc vội vàng bước tới hành lễ.
"Cảm ơn Đế Phu đã giúp đỡ giải quyết cuộc tấn công của Phệ Xỉ Cự Xà, lần này Bách tộc chúng ta quả thật vô cùng cảm kích!”
Lâm Hiên bình tĩnh nói:
“Tiêu diệt yêu tộc là trách nhiệm của nhân tộc, không cần phải đa lễ.”
Đám người Hạ Hồng Tuấn đều gật đầu im lặng.
Không hổ là đại danh nhân, có công mà không kiêu ngạo, trong mắt đều là đại nghĩa của nhân tộc, cảnh giới này quả thật khiến người theo mà không kịp.
"Bái kiến đế phu!"
Lúc này từ trong đám đông bước ra một người đàn ông già mặc áo lam, râu tóc trắng bạc, khuôn mặt nghiêm nghị, nhưng khi đối mặt với Lâm Hiên thì lại rất kính trọng.
Hạ Hồng Tuấn và các người khác quay đầu lại nhìn, ai nấy đều lộ vẻ kinh ngạc.
Người đàn ông già này tên là Cư Lôi Dự, địa vị trong Bách tộc chính là dưới tứ đại Minh Chủ, trên lục đại Phó minh chủ.
Có thể nói, mặc dù lão không có thực quyền nhưng trong Bách tộc thật sự rất quyền uy, là một người quan trọng có thể làm rung chuyển các Bách tộc chỉ bằng một cái dậm chân.
Lý do lão già này có tầm ảnh hưởng phi thường như vậy là bởi vì tổ tiên của Cư Lôi Dự từng là một vị tộc trưởng.
Tộc trưởng, chính là người lãnh đạo lớn nhất của Bách tộc trong thế giới cổ đại hồng hoàng này.
Sau này Bách tộc bị phân hóa, dẫn đến việc chức tộc trưởng cũng bị thất truyền, điều này cũng khiến cho tổ tiên của Cư Lôi Dự càng trở nên truyền kỳ hơn.
Cư Lôi Dự cũng được mọi người trong Bách tộc hết mực tôn kính, cộng thệm viẹc lão là người công chính liêm minh, rất được lòng mọi người.
Hạ Hồng Tuấn nhanh chóng giới thiệu với Lâm Hiên:
"Đế Phu, đây là Cư Lôi Dự, Cư lão là một người rất có quyền uy trong Bách tộc chúng ta.”
Lâm Hiên gật đầu đáp lễ:
“Rất vui được gặp Cư lão tiền bối.”
“Không dám nhận!”
Cư Lôi Dự sợ hãi nói.
“Đế phu có sức mạnh thông thiên, đã thành người trời, lão hủ nào dám đứng chung hàng với Đế phu?”
Hà Hồng Tuấn và những người khác đều gật đầu đồng tình.
Dù ở bất kỳ thế giới nào thì đều lấy cường giả làm đầu, thánh giả làm tôn.
Sức mạnh và phẩm hạnh của Lâm Hiên đều vượt trội hơn Cư Lôi Dự gấp nhiều lần.
Cư Lôi Dự lại nói.
“Cuộc tấn công lần này của Phệ Xỉ Cự Xà đã được giải quyết, chúng ta cũng có một chút thời gian nghỉ ngơi."
“Xin mời đế phu và các công chúa dời tôn giá đến phòng nghị sự trong quan, tại hạ đã sai người chuẩn bị bữa trưa cho đế phu và các công chúa.”
Lâm Hiên thờ ơ gật đầu:
"Được."
Trời cũng giữa trưa, cũng nên dẫn các tiểu bảo bối đi ăn rồi.
Còn về việc của tộc Phệ Xỉ Cự Xà, Lâm Hiên cũng không để trong lòng.
nếu không đến thì đợi các tiểu bảo bối ăn xong thì lại giết tới hang ổ của bọn chúng, tiêu diệt cự xà lão tổ.
"Đế Phu, xin mời!"
Sau đó, Cư Lôi Dự dẫn Lâm Hiên vào Thiên Môn quan, r đưa hắn đến phòng nghị sự.
Hà Hồng Tuấn thấy tứ đại minh chủ vẫn chưa xuất hiện, bèn tò mò hỏi.
“Cư lão, minh chủ đâu? Sao bọn họ vẫn chưa xuất hiện nữa?”
Tư Không Thắng Quốc và các phó minh chủ khác cũng lộ vẻ nghi hoặc.
Theo lý mà nói thì trong trận tấn công vừa rồi, tứ đại minh chủ phải ra tay giúp đỡ mới đúng.
Nhưng từ nãy đến giờ vẫn chưa thấy ai trong bọn họ xuất hiện.
Cư Lôi Dự khẽ thở dài:
“Tứ đại minh chủ đang dốc hết toàn lực luyện chế Hồng Hoang Cổ Kiếm."
“Tộc Phệ Xỉ Cự Xà có ngàn vạn cường binh, còn có những tồn tại siêu phàm như tam đại yêu tổ và cự xà lão tổ.”
“Các minh chủ cảm thấy chỉ khi luyện chế ra Hồng Hoang Cổ Kiếm thì mới có cơ hội nghịch chuyển xu hướng suy tàn, cho nên khi nãy mới không ra ngoài đó trợ giúp các ngươi!”
Hà Hồng Tuấn và năm phó minh chủ khác nghe vậy đều gật đầu.
“Ta hiểu rồi!”
tứ đại minh chủ làm như thế thì cũng đã cân nhắc cho toàn bộ đại cục.
Bởi vì trước khi Lâm Hiên xuất hiện, Hồng Hoang Cổ Kiếm quả thật chính là niềm hy vọng cao nhất của Bách tộc.
Chỉ khi luyện được kiếm này thì Bách tộc mới có hi vọng áp chế Phệ Xỉ Cự Xà tộc, tìm ra một con đường sống.
Vì vậy cho nên việc luyện chế Hồng Hoang Cổ Kiếm là nhiệm vụ cấp thiết và quan trọng nhất.
Tứ đại minh chủ đang toàn lực luyện kiếm, bọn họ để cho Phó minh chủ toàn lực ngăn chặn tộc Phệ Xỉ Cự Xà chắc cũng vì muốn tranh thủ thêm một chút thời gian.
Cư Lôi Dự đột nhiên đổi chủ đề.
“Nhưng hiện tại đế phu đã đến, có lẽ Hồng Hoang Cổ Kiếm cũng không còn quan trọng như thế nữa.”
Đám người Hạ Hồng Tuấn đều gật đầu.
“Không sai!”
Chương 705 Chương 705. Mấy tiểu nha đầu rất có tài vè! (2)
Tư Không Thắng Quốc chợt hỏi một câu.
“Cư lão, chẳng lẽ đến bay giờ Hồng Hoang Cổ Kiếm vẫn chưa được luyện xong sao?”
Cư Lôi Dự cười khổ lắc đầu:
"Mọi người cũng biết Hồng Hoang Cổ Kiếm chính là thanh kiếm thần kỳ mạnh mẽ nhất trong thế giới này, sao có thể luyện chế dễ dàng được chứ?”
“Các ngươi không biết đó thôi, trước đây tứ đại minh chủ đã tốn vỏn vẹn năm năm mới có thể luyện ra bốn mảnh vỡ.”
“Lúc này lại phải dung hợp bốn mảnh này lại thành một tiên kiếm chân chính, quả thật là khó như lên trời!”
Đám người Hà Hồng Tuấn nghe xong thì đều lộ vẻ kinh ngạc.
tứ đại minh chủ hiện tại đều là cường giả thuộc cảnh giới Đại Thánh, bốn người bọn họ hợp lực lại với nhau nhưng phải mất đến năm năm mới luyện ra bốn mảnh vỡ.
bây giờ lại muốn dung luyện bốn mảnh vỡ này lại thành một, độ khó quả thật không có cách nào tưởng tượng được!
Trong Thiên Môn quan, phía sau phòng nghị sự có một căn phòng khác.
Bên trong, ngọn lửa đang bén, khói mù nghi ngút.
Những tia ánh sáng huyền bí xoay tròn giữa trời, giống như rồng bay phượng múa.
Ở trung tâm căn phòng có đặt một cái vạc, trên vạc có khắc hai con rồng xanh lớn, chúng vòng quanh vạc rồi hướng lên trên, tạo cảm giác như chúng đang đâm xuyên chín tầng trời.
Vạc này là thượng phẩm Linh Bảo, tên là Thăng Long Đỉnh.
Ở bốn hướng Đông, Nam, Tây, Bắc, có bốn người đàn ông trung niên đang ngồi xếp bằng.
Bốn người này chính là tứ đại minh chủ của Bách tộc, Lư Đào, Tất Tấn Khâu, Cơ Phiên, Điêu Thắng.
Bốn người này lần lượt được sinh ra trong bốn tộc: Chung Túc, Vân Mẫu, Đại Nông và Phi Vũ.
Họ là những tài năng võ thuật xuất sắc nhất trong thế giới cổ đại Hồng Hoang này trong khoảng hai ngàn năm qua.
Dựa vào một thân tu vi Đại Thánh tung hoành Bách tộc, đồng thời còn có nhiều tài năng khác như luyện khí, luyện đan.
Quả thật không thẹn với vị trí lãnh tụ của Bách tộc.
Vào lúc này.
Bốn người đang vận chuyển chân nguyên của cơ thể, biến linh lực mạnh nhất thành linh hỏa, hòa quyện với Tiên Thiên Lôi Hỏa có sẵn trong Thăng Long Đỉnh, cố gắng luyện hóa bốn mảnh vỡ của Hồng Hoang Cổ Kiếm.
Vù vù vù!
Linh hỏa sôi trào, lôi quang sáng rực.
Lửa trong Thăng Long Đỉnh đang nhảy múa mạnh mẽ hơn, có dấu hiệu của tiên kiếm đại thành!
Bốn người Lư Đào nhìn nhau, quyết định dùng thêm sức mạnh để luyện hóa tiên kiếm trong một lần.
Bùm!
Nhưng ngay sau khi họ tiếp tục đổ linh lực vào Thăng Long Đỉnh thì ngọn lửa bất chợt nổ tung, biến thành một cơn gió rực cháy thổi quét bốn phía.
Cả bốn người đều cảm thấy có một luồng nhiệt bùng lên trong cơ thể, vội vàng thôi động chân nguyên dùng linh khí hộ thể.
Tuy nhiên, trong làn sóng lửa này còn mang theo kiếm khí của Hồng Hoang Cổ Kiếm, chúng mạnh mẽ xuyên qua cương khí hộ thể của bốn người, sau đó xuyên thẳng qua ngực họ.
Tê ~
Bốn người đau đớn hít một hơi, nhanh chóng sử dụng linh lực bảo vệ trái tim và các cơ quan khác để tránh bị kiếm khí của tiên kiếm ăn mòn.
Lư Đào nghiến răng nghiến lợi nói:
“Chết tiệt! Đã dùng đến cả cửu chuyển linh hỏa mà vẫn khong thể kết hợp các mảnh vỡ lại với nhau!”
Cửu chuyển linh hỏa là một kỹ thuật luyện khí rất mạnh mẽ.
Nó yêu cầu cường giả cấp Đại Thánh trở lên dùng linh khí của bản thân chuyển thành lửa đỏ, sau đó hợp tác với nhau để gia tăng nhiệt độ và sức mạnh của lửa.
Mỗi lần biến đổi đều tương đương với một vòng tròn nhỏ, và sức mạnh của lửa cũng theo đó mà tăng lên.
Sau chín lần biến đổi thì uy lực của linh hỏa sẽ đạt đến đỉnh điểm.
Ở tình huống bình thường thì hoàn toàn có thể dùng nó để luyện chế tiên khí.
Nhưng Hồng Hoang Cổ Kiếm thực sự quá khó luyện chế, cho dù sử dụng cửu chuyển linh hỏa, kết hợp với linh bảo như Thăng Long Đỉnh thì vẫn không thể thành công.
Điều này khiến Lư Đào cảm thấy rất thất vọng.
Ba người Tất Tấn Khâu, Cơ Phiên, Điêu Thắng cũng đều cảm thấy buồn phiền.
Chiêu cửu chuyển linh hỏa này đã tiêu hoa sáu phần chân nguyên của bọn họ.
Đối với những người có thiên phú như bốn người bọn họ mà nói thì đây quả thật là một sự mất mát không thể tưởng tượng được.
Nhưng dù bốn người có cố gắng thế nào thì kết quả cũng không mấy lạc quan, họ hoàn toàn không thể kết hợp bốn mảnh vỡ lại với nhau.
Lư Đào lấy ra bốn viên Phục Nguyên Đan trung phẩm Thánh giai, tự mình ăn một viên rồi chia ba viên còn lại cho đám người Tất Tấn Khâu.
Sau đó hắn nói:
"Nếu không có Hồng Hoang Cổ Kiếm thì chúng ta căn bản là không có cơ hội đánh thắng Phệ Xỉ Cự Xà, chỉ có thể cố gắng thử thêm lần nữa thôi!”
“Được!”
Ba người Tất Tấn Khâu gật đầu không chút do dự.
Sau khi dùng Phục Nguyên Đan, bốn người lại tiếp tục hợp lực, thậm chí không tiếc tiêu hao chân nguyên để rót linh khí vào Thăng Long Đỉnh.
Bùm!
Hồng Hoang Cổ Kiếm giống như đang phân cao thấp với bốn người, bọn họ càng rót linh khí vào nhiều thì tốc độ thất bài lại càng nhanh hơn.
Hơn nữa mỗi lần thất bại thì sự phản phệ của kiếm khí và linh hỏa cũng tăng lên gấp đôi, một làn sóng lửa nữa lại ùa ra.
“Mau tránh ra!”
Lần này bốn người Lư Đào không dám dùng linh lực để ngăn cản, bọn họ gào lên một tiếng rồi liên tục rút về sau hơn trăm bước, thậm chí còn đụng nát cả tường phòng.
Ầm ầm!
Bốn người quay đầu lại nhìn thì thấy Thăng Long Đỉnh đã bị làn kiếm khí và linh hỏa vừa rồi làm cho nổ tung.
dưới đất chỉ còn lại những mảnh vụn rải rác, hỗn độn đến mức khiến người ta tuyệt vọng.
"Xong đời!"
“Ngay cả Thăng Long Đỉnh cũng hỏng rồi, chúng ta sao có thể luyện ra Hồng Hoang Cổ Kiếm?"
“Haiz, chẳng lẽ Bách tộc của chúng ta đã được định sẵn là bị yêu tộc tiêu diệt hay sao?”
bốn người Lư Đào, Tất Tấn Khâu, Cơ Phiên, Điêu Thắng đều lộ vẻ chán nản.
bọn họ bất lực những bốn mảnh vỡ đang rải rác trên mặt đất.
Bốn người trong số họ đều là những tài năng thuộc cấp bậc Tông sư trong việc luyện khí.
Nhưng kể cả khi họ hợp sức thì cũng không thể luyện chế Hồng Hoang Cổ Kiếm, còn phá hủy cả linh bảo duy nhất hiện có.