- Ngươi cho dù không có lòng mang thương sinh, nhưng vì thân nhân và bằng hữu của ngươi, trận chiến này ngươi không tránh được.
Thần Dạ nói:
- Ta cũng không cự tuyệt đại chiến với Tà Đế một lần, nhưng mà có chút chuyện ta không rõ, tâm của ta không cách nào an tĩnh được.
Chuyện trọng sinh cho tới nay vẫn là mê hoặc, nhưng hiện tại giống như có lẽ sắp xua tan sương mù nhìn thấy trời sinh rồi!
Bị vận mệnh khống chế, đây là chuyện sinh linh cả đời không thể nào bước ra được, Thần Dạ cũng chưa bao giờ kháng cự, bởi vì đây là không thể tránh né, nhưng nếu bị nó bài bố thì Thần Dạ không muốn.
Huyền Đế lại cảm thán một tiếng, nói:
- Ta hiện tại cũng không ép ngươi, nhưng mà ta hi vọng thời điểm đại chiến tiến tới, cho dù trong nội tâm của ngươi không tình nguyện thế nào, thỉnh xem mặt mũi của chúng ta, ra tay giải cứu thương sinh của thiên địa này.
Thần sắc Thần Dạ run lên, Cổ Đế, Thanh Đế, Huyền Đế, Bạch Đế, bốn người này bọn họ làm tất cả đúng là được người ta kính nể... Cười khổ một tiếng, Thần Dạ nói:
- Vãn bối chỉ có thể đáp ứng ngươi, nỗ lực hết sức!
- Cũng thế!
Huyền Đế cũng cực kỳ bất đắc dĩ, qua một hồi và nói:
- Thần Dạ, tính tình của con người đôi khi cần phải cải biến, quá cứng dễ gãy! Người Đình Sơn Cốc cho dù làm nhiều chuyện ngươi không nhịn được, thế nhưng mà biết rõ Huyền Linh Thánh Trận ở phía trước, cho dù như thế nào ngươi cũng phải nhịn xuống, suy nghĩ vì đại cục.
- Những người khác đã biết không chịu nổi, đã biết không có khả năng đồng tâm, giết thì giết, lưu bọn chúng lại thì chúng tùy thời đào ngũ, quá phiền toái.
Thần Dạ cười nhạt một tiếng, lập tức hỏi:
- Tiền bối, nếu U Nhi cô nương đã thành truyền nhân của ngươi, ngươi còn mở nơi truyền thừa này, phân tán nhiều tài nguyên, còn không bằng toàn bộ giao cho U Nhi cô nương thật tốt.
- Vây quét Tà Đế điện, người trong thiên hạ đều có trách nhiệm, Huyền Linh Thánh Trận tương lai chính là khảo nghiệm đại chiến với Tà Đế điện, không có cao thủ đứng đầu đứng ra đại chiến với Tà Đế, những người còn lại phải đối mặt cũng không thẻ quá ít.
Huyền Đế giọng lạnh lẽo, nói:
- Ta cũng muốn thừa dịp này dẫn cao thủ Tà Đế điện tới, trước khi t đi lại giết một ít người, đáng tiếc, bọn chúng không có mắc lừa.
Thần Dạ lúc này nhíu mày, hỏi:
- Tiền bối, ngươi nhiều lần cường điệu đại chiến với Tà Đế một trận chiến, ta muốn biết, đại chiến năm đó Tà Đế đi nơi nào? Tương lai một ngày hắn lại xuất hiện sao?
Nghe vậy Huyền Đế trầm mặc hồi lâu, sau đó nói:
- Nói thật sau trận chiến này chúng ta chỉ cảm ứng Tà Đế biến mất, về phần có chết không thì không cách nào phán đoán, cho nên cũng không biết hắn có xuất hiện lần nữa hay không, nhưng có một điểm, sau này các ngươi nhất định gặp phải.
- Dùng Tà Đế cường đại, năm đó hắn mặc dù có vẫn lạc, nhưng mà nhất định lưu lại không ít truyền thừa cho hậu nhân của hắn, một ngày kia có thể đạt tới trình độ của Tà Đế, nói như vậy các ngươi có lẽ không tin, nhưng ta tin như vậy.
- Chỉ có giao thủ với Tà Đế mới hiểu hắn cường đại như thế nào!
Huyền Đế cảm thán nói ra.
Nghe đến đó, Thần Dạ im lặng một hồi lâu, nói:
- Tiền bối, dùng thực lực năm đó của các ngươi, cùng thu hoạch Thiên Đạo chi lực dung hợp vẫn không phải đối thủ của Tà Đế, ngài cho rằng hiện tại chúng ta có thể làm được chuyện các ngươi làm năm đó không?
Huyền Đế lại trầm mặc, thật lâu sau mới lên tiếng:
- Đối mặt chủ nhân Tà Đế điện, bất luận kẻ nào cũng không dám nói có tuyệt đối tin tưởng đánh chết hắn, nhưng mà...
Huyền Đế chăm chú nhìn qua Thần Dạ, nghiêm nét mặt nói:
- Chúng ta đối với ngươi có đầy đủ tin tưởng!
- Vì cái gì?
Thần Dạ nhướng mày.
Huyền Đế cái gọi là chúng ta, không thể nghi ngờ là Thanh Đế, Bạch Đế và chính cô ta!
- Năm đó trong Thanh Đế truyền thừa, ta cùng Bạch Đế còn có Thanh Đế đều gặp ngươi, ngươi có lẽ còn nhớ rõ Thanh Đế đã từng nói ra lai lịch không thể tưởng tượng của ngươi, còn nhớ rõ không?
Thần Dạ gật gật đầu, nói:
- Thanh Đế tiền bối là người đầu tiên nhìn ra lai lịch của ta.
- Thần Dạ, ngươi rốt cuộc như thế nào?
Tử Huyên cùng U Nhi cả kinh, Thần Dạ có lai lịch gì, không phải thiếu chủ Thần gia ở Đại Hoa hoàng triều sao?
Có lẽ Tử Huyên còn không hiểu, nhưng U Nhi đối với Thần Dạ thập phần hiểu, quá hiểu, nhưng bây giờ nghe vậy thì dường như không phải như vậy.
Không để ý đến Tử Huyên cùng U Nhi, Huyền Đế tiếp tục nói:
- Bởi vì lai lịch của ngươi, cho nên chúng ta mới tin tưởng tuyệt đối vào ngươi, bởi vì trong thế gian này không có người nào giống như ngươi.
Nghe nói như thế, Thần Dạ cười khổ, nói:
- Tiền bối, ta làm sao nghe được ta trên thế gian này, sở dĩ còn sống chính là vì chiến một trận với Tà Đế vậy?
Huyền Đế bật cười lắc đầu, trong đôi mắt đẹp dịu dàng mang theo một tia giảo hoạt và tinh quái.
- Thần Dạ ah, bất kể như thế nào, đây là chuyện ngươi không thể cự tuyệt, phải biết rằng, nữ tử đều rất keo kiệt, ngươi hôm nay có thể cự tuyệt ta nhiều lần, không nên chọc ta tức giận, nói cái gì nên nói, nói cái gì không nên nói, trong lòng ngươi nên rõ ràng.
- Ách?
Thần Dạ cũng không nghĩ tới, đường đường Huyền Đế bệ hạ lại có biểu hiện như tiểu nữ nhi, nhưng mà trong nội tâm của hắn trở nên sầu não.
Năm đó dùng thực lực Huyền Đế, hạng gì cao cao tại thượng, nhưng mà vì cái gọi là thiên địa thương sinh, rơi vào kết cục hôm nay, hôm nay tương kiến thì không còn tương kiến nữa. Dĩ vãng có Cổ Đế, Huyền Đế, Thanh Đế cùng Bạch Đế, tương lai còn không biết có bao nhiêu người sẽ có kết cục như vậy, mà gần nhất chính là hắn và người bên cạnh hắn.
Nhìn thấy suy nghĩ trong lòng Thần Dạ, Huyền cười nói:
- Vì khiến ngươi có đầy đủ tâm tư đặt lên Tà Đế điện, hiện tại ta trước hết giúp Tử Huyên cô nương áp chế tà tâm loại xuống. Thời gian năm năm chắc hẳn có thể giúp Tử Huyên tăng tu vị lên, có tinh tiến thật lớn.
- Sau khi tới cảnh giới Thánh Huyền, Tử Huyên có thể hóa không gian chi lực và lực lượng thiên địa, đến lúc đó cũng là có thể chậm rãi áp chế tà tâm loại, nếu có thể trong thời gian này, trạng thái hồn biến của Thần Dạ ngươi đủ mạnh, nghĩ đến có thể tăng lên cấp độ khác, kể từ đó ngươi cũng có thể tiến vào không gian ý thức của Tử Huyên, chậm rãi khu trừ lực lượng của tà tâm loại.
- Đa tạ tiền bối!
Thần Dạ cùng Tử Huyên ôm quyền nói ra.
- Hôm nay từ biệt, khó có thể có ngày gặp lại, chúng sau này vĩnh biệt rồi!
Huyền Đế cười cười, nhìn qua Thần Dạ, một lát sau thở dài, thân ảnh chậm rãi biến mất, thân ảnh Tử Huyên cũng chậm rãi suy yếu.
- Tiền bối!
Đột nhiên Thần Dạ quỳ rạp xuống đất:
- Ta đáp ứng tiền bối, nếu có ngày đó, cho dù ta không có ý niệm vì thiên địa thương sinh, nhưng mà ta cũng không khiến ngươi thất vọng.
-Tốt, tốt!