Mục lục
Đế Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thân ở trong này, Thần Dạ cùng Thanh Lăng là người khởi xướng cũng bị cắn trả thật lớn, hai đạo thân ảnh cơ hồ trong cùng một lúc bị sóng xung kích năng lượng đánh trúng, riêng mình hướng về phía sau chật vật ngã lui về.

- Phác xích!

Hai người đều có máu tươi phun ra ngoài, khí tức nhanh chóng uể oải xuống.

Nhưng thương tích mà Thần Dạ phải chịu so sánh với Thanh Lăng phải nhẹ hơn một chút, tu luyện thân thể vào lúc này thể hiện ra tác dụng thật lớn.

Bất quá Thần Dạ cũng là phát hiện thương tích của Thanh Lăng cũng không phải là rất nghiêm trọng, tu vi cảnh giới Thông Huyền cũng là đã chiếm rất nhiều ưu thế.

Chung quy mà nói, đại chiến mới bắt đầu, hai người còn chưa phân ra một cái kết quả chân chính.

Nơi xa, Thanh Lăng lau đi vết máu nơi khóe miệng, nhìn đối thủ lạnh lùng mà nói:

- Ngược lại là không dự liệu được thực lực của ngươi sẽ mạnh như vậy...

- Hắc hắc, đó là ngươi quá tự đề cao mình.

Thần Dạ cười nói, điểm thương tích này đối với hắn mà nói căn bản sẽ không tạo thành ảnh hưởng quá lớn, mà Thanh Lăng nàng tuy tu vi cao hơn một chút, thoạt nhìn cũng không nghiêm trọng như vậy, nhưng không có tu luyện qua thân thể, trạng thái sau khi bị thương sẽ càng ngày càng kém, ưu thế của hắn sẽ từ từ thể hiện ra.

Dưới tình huống này Thanh Lăng nếu muốn chiến thắng trừ phi có thực lực mang tính áp đảo mới có thể làm được.

Nghe vậy Thanh Lăng liền là bình tĩnh trở lại, nàng hít một hơi thật sâu nói:

- Ta thừa nhận vừa mới đầu là ta khinh địch một chút, cho nên mới có ngươi đắc ý như hiện tại, nhưng kế tiếp ta sẽ không.

Vừa dứt lời, trong cơ thể Thanh Lăng có năng lượng huyền khí màu xanh nhàn nhạt liên tục không ngừng hướng bên ngoài trào ra.

Lúc này trường kiếm trong tay nàng run rẩy, cơ hồ ở mấy giây sau Thần Dạ rõ ràng cảm ứng được thanh trường kiếm kia đã xảy ra biến hóa kịch liệt.

Trường kiếm của Thanh Lăng nguyên vốn là một tiên thiên linh bảo, mà Thần Dạ từng đã gặp qua nàng dùng phương pháp ôn dưỡng cùng câu thông với nó, để cho trường kiếm này cùng bản thân nàng đạt tới trình độ hoàn toàn dung hợp.

Biến hóa hiện tại của trường kiếm ở Thần Dạ thoạt nhìn không chỉ đã cùng bản thân Thanh Lăng đạt tới một độ phù hợp tương đối cao, thậm chí là bản thân trường kiếm, linh tính của nó... Cư nhiên đang tăng trưởng trên phạm vi lớn.

Tiên thiên linh bảo lại tiến một bước chính là Thần binh!

Trường kiếm của Thanh Lăng thế nhưng ở trong tiến hóa.... Tuy nói cũng không phải là chuyện không thể nào, Tiên thiên linh bảo chỉ cần có linh tính đầy đủ, trải qua biến hóa liền cũng có thể đạt tới phẩm chất của Thần binh, song, loại này có xác suất vô cùng nhỏ, nhỏ đến cơ hồ để cho người khác vô pháp tin tưởng.

Dù sao sau khi mỗi một kiện Tiên thiên linh bảo cùng Thần binh bị rèn tạo, linh tính cũng là bị cố định rồi, muốn tiến hóa thì điều kiện là hà khắc vô cùng.

Thần Dạ tin tưởng cho dù đem nó đặt ở trong Thiên Địa Hồng Hoang tháp, để cho vô số Tiên thiên linh bảo cấu tạo ra một thanh Tiết Vô Nghịch, đó cũng là cần một thời gian rất dài.

Vì vậy Thanh Lăng có thể làm được loại trình độ này sao không để cho người ta giật mình.

- Ha hả!

Ở thời khắc này Thanh Lăng bỗng nhiên cười một tiếng, chuôi trường kiếm cổ phác này cư nhiên tự hành có thanh âm kiếm ngâm thanh thúy vang lên, lấy tốc độ giống như điện vây quanh nàng mà xoay tròn, bộ dáng vui thích như vậy giống như là trẻ con mới sinh!

- Nó vốn là một thanh Thần binh, chỉ bất quá ở thời điểm ta nhận được nó từng bị thương quá nghiêm trọng, nhiều năm qua ta hao hết tâm tư mới đem nó phục hồi như cũ.

Thanh Lăng đạm mạc nói:

- Hôm nay là nó tái hiện thời khắc quang huy, ngươi có thể chết ở dưới nó hẳn là rất vinh quang.

Thần Dạ cười mà từ chối cho ý kiến, kinh ngạc của hắn chỉ ở biến hóa của thanh trường kiếm kia, nếu trường kiếm kia vốn là Thần binh, hôm nay khôi phục, cũng hiện ra thủ đoạn cùng kiên trì của Thanh Lăng, những thứ khác bất quá như vậy mà thôi.

- Thần binh... Thần Dạ thấy nhiều rồi, ngay cả Hỗn Nguyên chi bảo cũng đã có hai kiện, mà một cái Thiên Địa Hồng Hoang tháp khác thoạt nhìn tựa hồ càng thêm quỷ dị.

Thấy vẻ mặt xem thường của Thần Dạ, Thanh Lăng ngạo nghễ nói:

- Ta sẽ dùng cái chết của ngươi hướng đám người sư trưởng chứng minh, đương kim Khiếu Lôi tông ta mới là ưu tú nhất, chỉ có ta mới là Thánh nữ duy nhất!

- Huyễn Phong Lôi Vân Kiếm!

Lại là một thức đồng dạng, song, chẳng những quang mang càng thêm chói mắt, phong lôi gào thét mà đến kia thậm chí có loại dấu hiệu sắp sửa trở thành chân thật, lấy Thanh Lăng làm trung tâm, hơn phân nửa Huyền thạch thai trong không gian đều bị phong lôi chi lực bao bọc.

Theo trường kiếm nhẹ nhàng chỉ ra, tất cả lực lượng phong lôi cấp tốc ngưng tụ, đến cuối cùng cư nhiên ở trên không trung hóa thành một đạo Phong Lôi kiếm cương khổng lồ.

- Hống!

Phong lôi kiếm cương giống như nộ long gào thét, dữ tợn bá đạo, giống như muốn diệt thế.

Thần binh chính là Thần binh, Thần Dạ thanh lãnh cười một tiếng, nếu như đây chính là lá bài tẩy lớn nhất của Thanh Lăng, như vậy trận chiến này sẽ sắp phải kết thúc.

Thanh mang lan tràn, một cái trường cung màu xanh bị Thần Dạ từ trong hư không lấy ra, khi thanh sắc lợi tiễn đặt ở trên dây cung, khí tức hủy diệt bắt đầu từ từ lan ra.

Nếu như Tử Huyên đang ở trong kết giới, nhất định là có thể cảm thụ được khí tức hủy diệt này so sánh với Thần Dạ trước kia thi triển nồng đậm hơn rất nhiều.

Tu luyện ở trong Lôi trì, Thần Dạ không chỉ dựa vào lôi đình lực tinh thuần để cho thân thể cùng tu vi huyền khí của hắn tăng lên rất nhiều, Hồn biến thành công ngưng tụ hình thái thứ hai cũng là không nói, một chỗ tốt khác lớn nhất chính là để cho hắn phát hiện ngay cả uy lực của Hàn Nhật Xạ Nguyệt tiễn cũng tăng phúc không ít.

Nguyên lai lôi đình lực là có thể cùng với thức vũ kỹ này tương liên.

Hàn Nhật Xạ Nguyệt tiễn sau khi rèn luyện so sánh với ngày thường đã là nhiều thêm vài phần bá đạo của thiên lôi!

- Xuy!

Sát na tiếp theo lợi tiễn phá không mà ra!

Trên không trung, Phong lôi kiếm cương cùng thanh sắc lợi tiễn kia phảng phất như hai đầu thú loại viễn cổ hồng hoang ầm ầm chạm vào nhau.

Va chạm chỉ một thoáng, một đạo năng lượng rung động giống như kinh lôi giống như là thực chất từ chỗ trung tâm bạo xạ mà ra, cho dù kết giới xung quanh vô cùng bền chắc, dưới mắt nhìn lại cũng là để cho nó sinh sôi xuất hiện nhiều tia khe hở.

May mà khe hở cũng không lan tràn ra, mà trên thực tế tu vi của hai người có thể làm ra động tĩnh lớn như thế cũng là cực kỳ khiếp sợ, nếu như có thể đánh vỡ kết giới không khỏi cũng quá dọa người rồi.

Ở trong hỗn loạn kéo dài này, ước chừng hơn mười giây trôi qua, một đạo thanh âm vỡ vụn rất nhỏ chợt vang dội lên, nguyên lai là trên Phong Lôi kiếm cương chẳng biết lúc nào đã xuất hiện một đạo khe hở.

Nó cũng không lớn, nhưng đang từ từ vỡ vụn ra.

- Thanh Lăng sư tỷ nàng thế nhưng thua sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK