- Vân Đông Lưu, ngươi có phải là vẫn cao hứng quá sớm hay không?
- Như vậy sao? Ta không cảm thấy! Xem ra ngươi có lòng tin rất lớn rồi, như vậy chúc ngươi hết thảy thuận lợi a, ha ha!
- Tự nhiên là sẽ rất thuận lợi, hơn nữa cũng sẽ để cho ngươi tận mắt nhìn đến ta như thế nào làm được.
Vân Đông Lưu bất giác ngây ngốc, lời này, gia hỏa kia còn thật dám nói!
- Ông!
Không đợi Vân Đông Lưu có quá nhiều châm biếm, long khí thuần khiết hiện tại đã chiếm cứ mỗi một chỗ của thân thể kỳ thú, điều này cũng có ý nghĩa ý thức của Vân Đông Lưu sẽ bị vĩnh viễn lau đi.
Nhưng mà đối với phát sinh ở ngoại giới, Vân Đông Lưu thế nhưng cũng là có thể cảm ứng được hết sức rõ ràng, giống như chuyện gì đều chưa có phát sinh qua.
- Lưu lại một chút ý thức cho ngươi, để ngươi ở trong tuyệt vọng cùng thất vọng mà chết đi, chắc hẳn tư vị kia nhất định ngươi sẽ cảm thấy rất hưởng thụ.
Thanh âm của Thần Dạ nhàn nhạt vang lên, ý thức của Vân Đông Lưu không tự chủ được mà hiện ra sợ hãi thật sâu, hắn hiện tại rốt cuộc hiểu được hai chữ tàn nhẫn là được viết như thế nào rồi.
Một lát sau Thần Dạ thở dài ra một hơi, ở bên trong mi tâm kia một điểm u mang nhanh như tia chớp lướt vào bên trong cơ thể kỳ thú.
Đây là thôn phệ chi lực!
Nói thật Thần Dạ cũng không quá chắc chắn phải như thế nào mới có thể để cho trạng thái hồn phách tương liên của kỳ thú cùng Vân Đông Lưu bị giải trừ, cho nên lưu lại một chút ý thức của Vân Đông Lưu cũng là có tính toán cuối cùng.
Thôn phệ chi lực ở dưới sự dẫn dắt của lực lượng linh hồn, một đường nhanh chóng ở trong cơ thể kỳ thú thiểm lướt mà qua, trong lúc này chưa từng có ngăn cản mảy may.
Một chút ý thức của Vân Đông Lưu bị phong ấn ở một nơi nào đó, cỗ thân thể này chỉ còn kỳ thú đang làm chủ, nó như thế nào phản kháng hành động hiện tại của chủ nhân long khí?
Vì vậy, hết sức rõ ràng, hết sức mau lẹ, thôn phệ chi lực liền xuất hiện ở một khu vực!
- Đi!
Thanh âm của Thần Dạ ở trong đầu kỳ thú vang dội, kỳ thú nghĩ cũng không nghĩ từ bên trong giải đất này, một đoàn hư ảo chậm rãi phiêu phù ra.
Đây chính là hồn phách, là hồn phách của kỳ thú cùng Vân Đông Lưu.
Mà cảm ứn được xuất hiện của hồn phách, ý thức của Vân Đông Lưu lại không nhịn được mà bị hù dọa một cái, cư nhiên có thể làm đến trình độ này, tiểu tử kia thật chỉ là một võ giả cảnh giới Lực Huyền thôi sao?
Đồng thời, vui vẻ ở trong lòng từng điểm từng điểm biến mất, Vân Đông Lưu đã có chút tin tưởng Thần Dạ có lẽ thật có thể làm được như lời của hắn.
Nhìn hồn phách, thôn phệ chi lực nhẹ nhàng lóe ra u mang, lực lượng linh hồn của Thần Dạ giờ phút này động cũng không dám động một chút.
Hồn phách của Vân Đông Lưu cùng hồn phách của kỳ thú đúng là tương dung ở một chỗ, muốn tách ra hồn phách của hai người, hơn nữa đem hồn phách của Vân Đông Lưu lau đi, như vậy mới có thể nhận được đầu kỳ thú kia.
Chỉ là phải làm như thế nào mới có thể chia ra được?
Hồn phách là ăn bản của nhân thân, rất cường đại cũng rất yếu ớt, một cái không cẩn thận, tiếp theo để cho hồn phách ở trước mặt tan thành mây khói.
- Hắc hắc, nhìn thấy Thần Dạ không có tiếp tục hành động, ý thức của Vân Đông Lưu không khỏi cười lên.
Thần Dạ cau mày, không để ý tới tiếng cười châm chọc của Vân Đông Lưu, hắn nghĩ đến rốt cuộc là phải làm như thế nào.
Nếu như trạng thái hồn biến của hồn phách mình đạt đến giai đoạn hóa hình, dùng hồn phách đối phó hồn phách ngược lại là rất nhẹ nhàng... Ra lệnh kỳ thú chính mình mạnh mẽ tách ra đó hiển nhiên cũng là không được, như vậy có thể song song hư vô tiêu tnas.
Chẳng lẽ thật muốn đem hồn phách này thôn phệ?
- Chủ nhân, chỉ có thể thôn phệ hết mới có thể làm được.
Đao linh đột nhiên nói.
Thần Dạ vội nói:
- Nói rõ hơn một chút!
Không phải là không tin Đao linh, mà là Thần Dạ có chút lo được lo mất rồi, dù sao hiện tại thành công mà nói, mưu kế tương lai mới có thể nắm chắc đầy đủ, ngược lại cũng thế!
Đao linh nói:
- Thôn phệ chi lực không có linh tính, nhưng trong lòng chủ nhân ngươi có ý nghĩ a, ngươi muốn để cho nó thôn phệ người nào liền thôn phệ người đó.
- Chỉ đơn giản như vậy?
Thần Dạ ngẩn ra, đây không khỏi cũng quá... Theo lời Đao linh, cái này cùng ăn cơm, uống nước giống nhau, ta muốn ăn cơm liền ăn cơm, muốn ăn món này, không muốn ăn món kia, tay của mình cầm đũa sẽ dựa theo tâm nguyện của chính mình mà đi gắp mon ăn mình thích.
Nhưng sao có thể đơn giản như thế?
- Chính là đơn giản như vậy!
Đao linh khẳng định nói:
- Hôm nay chủ nhân đã có thể tùy tâm sở dục sử dụng thôn phệ chi lực, cho nên không cần nghĩ quá phức tạp.
Trầm ngâm chốc lát, Thần Dạ khẽ cắn răng một cái, hung hăng nói:
- Tốt, liền thử một lần, mặc dù không thành công, đó cũng là một lần nếm thử, sau này sẽ có một cái lựa chọn khác.
Đao linh cười:
- Chủ nhân yên tâm đi, ta cũng không dám lừa gạt ngươi.
- Hô!
Hướng tới đoàn hồn phách kia, thôn phệ chi lực ở dưới lực lượng linh hồn thao túng gào thét mà ra, trực tiếp đem kỳ thú bao vây mà vào...
Thôn phệ chi lực quả nhiên là không gì không nuốt, cho dù là hồn phách ở dưới sự bao vây của thôn phệ chi lực cũng là rất nhanh bị tan rã nuốt chửng!
Linh hồn lực của Thần Dạ gắt gao khống chế thôn phệ chi lực, một chút khinh thường mảy may cũng không dám, sợ là ở trong quá trình này xuất hiện bất kỳ không may nào, mặc dù trong lòng hắn rất rõ ràng loại thôn phệ này có thật lớn khả năng sẽ đem hồn phách toàn bộ cắn nuốt sạch.
Đối với lời nói của Đao linh, Thần Dạ tuy tin tưởng vạn phần, song chuyện này thực sự quá quỷ dị, dù sao thôn phệ hồn phách cùng ăn cơm uống nước chính là hành động hoàn toàn bất đồng.
Thời gian từng chút qua đi, ở bên trong thôn phệ chi lực, đoàn hồn phách kia đang từng chút bị tan rã, tựa hồ là nghiệm chứng lời của Đao linh, ở bên trong cảm ứng, hồn phách còn chưa bị thôn phệ tràn đầy yêu khí nòng đậm, hoàn toàn thuộc về đầu kỳ thú kia.
- Chủ nhân, chớ khẩn trương, yên tâm đi, gia hỏa kia bản thể chính là lực lượng thôn phệ, thế gian vô song, trời sinh liền có linh tính, mặc dù sau đó bị chủ nhân ngươi đạt được, cỗ linh tính kia tieu thất. Nhưng mà thôn phệ chi lực cũng là lực lượng, nếu đã bị chủ nhân luyện hóa rồi, chủ nhân ngươi liền có thể giao cho nó linh tính.
- Mặc dù chủ nhân còn chưa từng làm qua dạng như vậy, nhưng chủ thời gian mà chủ nhân nhận được thôn phệ chi lực cũng đã lâu rồi, một cách tự nhiên nó liền sẽ có được khí tức của chủ nhân, nói cách khác, cũng chính là linh tính!
Thần Dạ một bên khống chế linh hồn lực, một bên tò mò hỏi:
- Còn có chuyện như vậy?