Dưới một tên, không gian băng liệt, có Mạc Lăng Sơn ở phía trước quấy nhiễu, Nhạc Hùng căn bản không cách nào dùng hết được tất cả lực lượng đi ứng phó, giờ khắc này hắn cũng chỉ có thể thúc dục huyền khí trong cơ thể, cơ hồ là không có chút giữ lại nào mà tuôn ra dữ dội, sau đó ở bên ngoài thân thể kia tạo thành một đạo bình chướng cực dày.
Ở trên bình chướng này có quang mang nhàn nhạt đang lóe lên, làm cho người ta có một loại cảm giác chắc chắn.
Nhưng mặc dù làm được những thứ này, tâm thần của Nhạc Hùng như cũ là không cách nào chân chính an tâm được, bởi vì hắn biết ngay cả một mũi tên này không giết được hắn, nhưng chiến đấu với Mạc Lăng Sơn cũng sẽ là ở không lâu sau phân ra một cái thắng bại chân chính.
Mà thắng bại lần này sẽ không còn là toàn thân trở lui, có chỉ là sống hoặc chết!
- Bồng!
Nhìn lợi tiễn mang theo tất cả lực lượng hung hăng bắn lên bình chướng ở ngoài thân thể Nhạc Hùng, Thần Dạ lập tức liền thu hồi ánh mắt, chiến đấu kế tiếp cũng không còn là chuyện của hắn.
Nếu như là như vậy mà Mạc Lăng Sơn cũng còn không thu thập được đối thủ của hắn, như vậy Thần Dạ cũng là hữu tâm vô lực rồi.
Uy lực của Hàn Nhật Xạ Nguyệt tiễn không nghi ngờ gì là cường đại, nhưng đồng thời lấy tu vi hiện tại của Thần Dạ cũng tuyệt không thể nào phát ra được mũi tên thứ ba.
Năng lượng huyền khí lưu lại trong cơ thể cũng không cách nào duy trì cho Thần Dạ lần nữa cùng cao thủ Lực Huyền đánh một trận!
Sau khi lần nữa đem Linh nhi ôm vào trong ngực, nhìn Tử Huyên một cái, hắn chợt liền nhắm hai mắt lại, tâm thần vừa động, một đạo năng lượng huyền khí nhanh chóng thẩm thấu vào trong thân thể của Linh nhi, ngay sau đó trong cơ thể của Linh nhi bắt đầu chuyển động.
Lo lắng Linh nhi sẽ có nguy hiểm tính mạng hay không, cho dù không có nguy hiểm về tính amngj, nhưng lưu lại di chứng không cách nào khép lại, vì vậy Thần Dạ không có một chút khinh thường, toàn tâm thao túng năng lượng huyền khí dò xét tình huống thân thể của Linh nhi.
Sau ước chừng mấy phút đồng hồ, Thần Dạ thở ra một hơi thật dài.
Linh nhi bị Cương Thi lão nhân kích sát, đây là sự thực, thương tổn nhận được hơi tốn chút khí lực là Thần Dạ liền có thể cảm ứng đến, song, chân chính lmaf cho Linh nhi hôn mê nhưng không phải nguyên nhân do Cương Thi lão nhân, mà là...
Trước đó, Thần Dạ đã nghe Tử Huyên nói với hắn, thân thể của Linh nhi có chút cổ quái, độc đan mặc dù bị phong ấn nhưng thời điểm chỉ cần Linh nhi gặp phải nguy hiểm về tính mạng, lực lượng của độc đan sẽ lần nữa bạo dũng mà hiện.
Hơn nữa cũng không biết đã xảy ra biến dị nào khiến cho cỗ lực lượng này cường đại đến trước này chưa từng có.
Trước kia Thần Dạ còn là không thể nào tin được, nhưng hiện tại hắn là tận mắt nhìn thấy, đối mặt với một kích của cao thủ Lực Huyền lại có thể giữ được tính mạng của Linh nhi, cỗ lực lượng này thật là phi phàm.
Lần tao ngộ này nhưng là một gã cao thủ cảnh giới Lực Huyền lục trọng, vì vậy lực lượng mà độc đan bộc phát ra cũng là dị thường cường đại, mặc dù bảo vệ Linh nhi không bị Cương Thi lão nhân đánh chết, nhưng tu vi của bản thân Linh nhi lại không cách nào hoàn toàn tiếp nhận được đạo lực lượng này.
Đây mới là nguyên nhân thực sự khiến cho Linh nhi hôn mê! Hôn mê thuộc về hôn mê, lại không ảnh hưởng đến tính mạng của nàng, đồng thời cũng sẽ không mang đến tác dụng phụ gì cho nàng, nếu không Thần Dạ chỉ sợ đều phải nổi điên rồi.
Phát giác được đến chỗ này, Thần Dạ không khỏi đối với độc đan kia lần nữa sinh ra hiếu kỳ thật sâu, gia hỏa này rốt cuộc là xảy ra biến dị gì, lại là quái dị như thế?
Nhất niệm đến đây, ở trong mi tâm, một đạo linh hồn lực thiểm lướt ra, ở dưới sự khống chế của Thần Dạ xông vào trong thân thể của Linh nhi.
Độc đan do tiên thiên chi độc ngưng hóa mà thành đã tạm thời bị phong ấn lại, lúc này Thần Dạ lần nữa đi vào không có gặp gỡ bất kỳ trở ngại nào, khiến cho linh hồn lực của hắn thật nhanh liền đi tới chỗ của độc đan.
Nơi đó như cỹ lộ ra vẻ giống như vũ trụ vô biên vô hạn, ở vị trí trung tâm này độc đan yên lặng ở lại, bởi vì bị phong ấn, ngay cả Thần Dạ lúc này cũng không cách nào cảm ứng được độc đan có bất kỳ dị thường nào.
Hơi dừng lại chốc lát, Thần Dạ lại không chậm trễ, lực lượng linh hồn nhất loạt mà lên, đem độc đan kia bao vây vào trong, mặc dù độc đan đã bị phong ấn, nhưng phong ấn này chính là lực lượng của Thần Dạ.
Cho nên bản thân Thần Dạ không cảm ứng được biến hóa của độc đan, nhưng thông qua linh hồn lực tin tưởng có thể biết được một hai.
Quả nhiên khi linh hồn lực đem độc đan bao vây tiến vào, Thần Dạ liền là cảm ứng được có một cỗ khí tức giống như đã từng quen biết ở trong đó lặng lẽ di chuyển.
Khí tức này hôm nay cảm ứng được cũng không phải là rất cường đại, thậm chí có thể nói là vô cùng nhỏ yếu, nhưng mà lại có tính bền bỉ cực mạnh, Thần Dạ tin tưởng để cho Linh nhi ở dưới tay của Cương Thi lão nhân có thể giữ được một mạng, hẳn là nguyên nhân do khí tức này.
Chân mày của Thần Dạ không khỏi nhíu lại một chút!
Nếu như trí nhớ của hắn còn chưa xảy ra hỗn loạn mà nói, như vậy hắn hoàn toàn hiểu rõ, ngày đó ở trong Đại Thiên phủ, thời điểm chính mình mạnh mẽ khống chế linh hồn lực tới đây, tiến tới muốn đem độc đan phong ấn tuyệt đối không cảm ứng được tồn tại của cỗ khí tức này.
Như vậy nói cách khác là Thần Dạ sau khi đem nó phong ấn, cỗ khí tức này mới sẽ xuất hiện.
Thần Dạ bất giác ngây người ra một lúc, khó có thể, chính mình vẫn là làm chuyện tốt hay chuyện xấu đây?
Tuy nói khí tức này tồn tại là một đạo bùa hộ mệnh của Linh nhi, nhưng cũng không thể phủ nhận tồn tại không biết rõ này thủy chung là không cách nào để cho người ta an tâm.
Bởi vì người nào cũng không rõ rnagf cỗ khí tức này đối với Linh nhi mà nói đến tột cùng là ý nghĩa một tràng tạo hóa hay là lực lượng đoạt mệnh đây?
Có lẽ theo tu vi của Linh nhi từng bước tinh tiến, có thể tự hành luyện hóa được độc đan, tiến tới đem khí tức này đều luyện hóa, nhưng người nào có thể bảo đảm ở trước lúc Linh nhi làm được những thứ này, gia hỏa kia sẽ không làm một cái tạo phản?
Ánh mắt của Thần Dạ ngưng tụ, chợt tâm thần phi động, linh hồn lực vây ở ngoài độc đan kia tùy theo mà động, hướng tới phía trước nhanh chóng lao đi.
Phía trước chính là hắc ám cực hạn!
Nếu như diễn hóa thành thiên địa chân thực, như vậy phía trước chính là chỗ sâu tinh không mênh mông mà khôn cùng, chỉ bất quá tinh không tự có quang mang thiểm thước, mà ở trong đó cũng là đưa tay không thấy được năm ngón.