Điều này sao có thể?
Thần Dạ không nhịn được tự hỏi... Nhưng bất kể có thể hay không thể, tựa hồ tên kia đang làm như vậy!
Mà duy có một điểm, người tạo thành loại biến dị này có lẽ liền cùng với thể chất bản thân của Linh nhi có liên quan, Thần Dạ thật sự là nghĩ mãi mà không rõ đây tột cùng là chuyện gì xảy ra.
- Chết tiệt!
Thần Dạ thầm mắng một tiếng, chợt không chút nghĩ ngợi, tâm thần bao trùm khí tức thần bí nhanh như tia chớp hướng về bên trong cơ thể của Linh nhi dũng mãnh lao tới... Bất quá quá trình này cũng không thuận lợi, phản kháng của khí tức thần bí cũng không bởi vì từng được sử dụng qua một lần mà có nửa phần giảm bớt.
Tựa hồ khí tức thần bí cũng biết lần này Thần Dạ là muốn làm cái gì, cỗ lực kháng cự này ngược lại là càng thêm mãnh liệt.
Sau khi Thần Dạ đem lực lượng của Thiên Đao cùng Cổ Đế điện đều dùng đến, lại vẫn không thể tác động đến khí tức thần bí di động nửa phần.
Tình huống như thế Thần Dạ sớm có dự liệu, lúc này cũng không cảm thấy có nửa điểm ngạc nhiên!
Sau khi từ trong cơ thể của Linh nhi trở về, số lượng của khí tức thần bí lấy mắt thường có thể thấy được đã giảm bớt một chút, mà lần trước còn chỉ là trợ giúp Thần Dạ xem xét trạng huống thân thể của Linh nhi.
Hôm nay là trợ giúp Thần Dạ hóa giải độc đan của Linh nhi, thế tất phải tiêu hao càng nhiều khí tức thần bí, hoặc là sẽ trực tiếp khiến nó tiêu vong cũng nói không chừng.
Cảm thụ được lực chống cự mãnh liệt này, Thần Dạ khẽ cau mày, một lát sau nhẹ hỏi:
- Đao linh, để cho Cổ Đế điện thửu một chút có thể câu thông được hay không, nếu như có thể mà nói, hỏi một chút rốt cuộc phải như thế nào mới có thể trợ giúp ta?
- Chủ nhân, cái này không làm được!
Đao linh không thử, trực tiếp trả lời.
Nghe vậy Thần Dạ nặng nề thở ra một hơi, cũng không đi hỏi Đao linh là chuyện gì xảy ra, nếu Đao linh đã nói là không làm được, như vậy trong lòng Thần Dạ mơ hồ hiểu được một chút.
Khí tức thần bí dù sao cũng là từ trong Cổ Đế điện đi ra ngoài, tuy nói không bị chính mình luyện hóa, nhưng ở lúc nguy cơ quan đầu của chính mình thì nó còn có thể động thân mà ra, đây là thứ nhất.
Mặt khác Thần Dạ cảm giác được khí tức thần bí này xuất hiện ở trong cơ thể mình trừ có thể giúp cho chính mình vượt qua nguy cơ ra, rất có thể nó là mang theo nhiệm vụ nào đó mà đến.
Trước kia không có loại cảm giác này, sau một chuyến truyền thừa chi địa gặp qua chủ nhân cùng Huyền Đế của Thanh sắc đại điện kia, loại cảm giác này liền là xuất hiện rồi.
Mặc dù khí tức thần bí cùng mình còn lộ ra vẻ rất xa lạ, nhưng chính là như vậy nó mới có thể tồn tại ở trong đan điền của mình, dùng thời gian thật dài để quen thuộc với mình.
Nhưng hiện tại bởi vì Linh nhi, Thần Dạ cũng chỉ có thể đem loại trạng thái này cắt đứt, bất kể nhiệm vụ của khí tức thần bí là gì, cũng không quản là tương lai nó có chỗ dùng trọng yếu đối với mình cỡ nào, ở trước mặt Linh nhi, những thứ này đều có thể vứt bỏ.
Khí tức thần bí không nhiều lắm, con ngươi của Thần Dạ bỗng lạnh lại, quát nhẹ:
- Thiên Đao, Cổ Đế điện, các ngươi theo ta cùng nhau khu độc!
Quang mang thiểm thước, bạch quang hỗn hợp với tử sắc quang mang sau nháy mắt liền là xuất hiện ở bên trong thân thể Linh nhi, một cái sát na như vào chỗ không người, lóe lên ở trước phương vòng xoáy hắc ám cự đại.
Hư ảnh do hồn phách biến thành ngay sau đó khẽ động, sau khi được năng lượng của Thiên Đao cùng Cổ Đế điện bao phủ vào, chợt hướng độc đan hung hãn vô cùng mà trùng dũng tới.
Ở sát na vừa mới tới gần vòng xoáy hắc ám, một cỗ áp lực cường đại như núi cao nhất thời từ trong cái vòng xoáy này dữ dội tuôn ra, Thần Dạ cảm ứng được đó cơ hồ giống như là cả một ngọn núi nguy nga đè xuống...
Cảm giác bị áp bức mãnh liệt, mặc dù có Thiên Đao cùng Cổ Đế điện thủ hộ, Thần Dạ cũng cảm thấy hồn phách tự thân phảng phất sắp sử bị ngạnh sinh sinh mà xé rách, đau nhói kịch liệt lấy tâm tính của hắn cũng là khó có thể thừa nhận.
Thậm chí ở dưới trùng kích như vậy, Thần Dạ còn cảm ứng được một cỗ vị đạo thôn phệ mờ mịt, cái này hiển nhiên....
Thần Dạ cắn chặt hàm răng, ỷ vào Thiên Đao cùng Cổ Đế điện sẽ không dễ dàng bị đột phá, ỷ vào hồn biến đã đạt đến giai đoạn sơ hình, mạnh mẽ đánh sâu vào.
Hiện tại đã là thân ở trong vòng xoáy hắc ám, độc đan ở trước mắt cũng không phải là quá xa xôi, vì vậy trong chốc lát ngắn ngủi, áp lực của vòng xoáy hắc ám cùng với vị đạo thôn phệ kia hiển nhiên không thể đem hồn phách của Thần Dạ ngăn cản.
Tới trước độc đan, ánh mắt của Thần Dạ chợt ngưng tụ, hắn không hoài nghi năng lực của mình nhưng cũng không tự đại!
Lấy sự quỷ dị cùng cường đại của vòng xoáy hắc ám, áp lực mãnh liệt ở lúc vừa mới tiếp xúc, tự thân hồn phách nếu muốn đi tới trước đọc đan không đơn giản và dễ dàng như vậy, xem ra đây là có chút cố ý rồi.
Nhưng đây đối với Thần Dạ mà nói ngược lại là chuyện tốt.
Vô luận là vòng xoáy hắc ám muốn làm cái gì, ít nhất hồn phách của mình đã va chạm vào độc đan rồi, vậy thì đã có thể bắt đầu cơ hội, mặc dù cơ hội này có lẽ cũng là đại biểu cho Thần Dạ hắn gặp phải nguy hiểm chưa bao giờ gặp.
- Cả đời chính mình, ngay cả chuyện trọng sinh đều đã gặp phải, bên bờ sinh tử cũng là bồi hồi qua rất nhiều lần, còn có thể e ngại những thứ này sao?
Hồn phách nhìn thoáng qua vòng xoáy hắc ám một cái, chợt liền ở dưới sự khống chế của tâm thần, linh hồn lực từ trong bản thể dữ dội tuôn ra, hóa thành một tấm lưới lớn vô hình đem độc đna kia bao vây thật chặt vào trong đó, sau đó trực tiếp lấy lực lượng linh hồn đi luyện hóa.
Sử dụng năng lượng huyền khí luyện hóa không thể nghi ngờ là càng nhanh hơn một chút, hơn nữa cũng càng bảo đảm một chút, nhưng mà Linh nhi không có tu luyện qua, kinh mạch cùng thân thể của nàng căn bản không chịu được năng lượng huyền khí của Thần Dạ dũng động cùng trùng kích vào, sử dụng linh hồn lực chính là biện pháp duy nhất.
Linh hồn lực lượng mới vừa bao trùm lên độc đan, một đạo hào quang nhàn nhạt liền là từ bên trong vòng xoáy hắc ám đi qua độc đan, lấy xu thế bẻ gãy hết thảy mà hướng linh hồn lực lượng của Thần Dạ trùng kích tới.
Tấn mãnh, cường địa, chỉ trong nháy mắt chẳng những chặn lại sự luyện hóa của lực lượng linh hồn, ngược lại cực lực dọc theo con đường đó, nhìn bộ dáng kia như muốn đem lực lượng linh hồn của Thần Dạ liên đới hồn phách của hắn cùng nhau bao phủ ngược lại.
Cảm ứng được một màn này, Thần Dạ không khỏi lạnh lùng cười một tiếng:
- Ngươi cái gia hỏa này rốt cuộc hiện ra bộ mặt thật sự rồi, rất tốt, vậy thì xem một chút hôm nay rốt cuộc là ngươi đem hồn phách của ta tiêu tan sạch hay là ta đem độc đan vạn ác như ngươi luyện hóa hết!