Nhìn ra áp lực trong lòng Hải Huyền Thanh Trạc Ly ngược lại cười cười nói
Cho dù uy danh Dạ Minh khiến bọn người Hải Huyền Thanh khuất phục, cuối cùng nguyện ý gia nhập Dạ Minh, nhưng những điều đó phải chăng có thể khiến cho bọn người Hải Huyền Thanh thành tâm gia nhập hay không thì vẫn còn nói còn quá sớm
Dạ Minh từ sau khi thành lập đến nay rất nhiều quy củ cũng đã cải biến, nhưng có một quy củ vô luận thế nào cũng không thay đổi.
Muốn nhập Dạ Minh, ít nhất cần thông qua hai khảo nghiệm, một cái trong đó đám người Hải Huyền Thanh đã có tư cách, một cái khảo nghiệm khác lại cần Trường Tôn Nhiên tự mình đến chủ trì.
Những việc này tạm thời còn không cần cho bọn họ biết ro, đợi đến lúc bọn hắn quay lại tông môn Dạ Minh lại để bọn hắn chậm rãi đi nhận thức là tốt rồi. Mà giai đoạn hiện giờ chính yếu nhất chính là không thể để cho bất luận kẻ nào quấy rầy đến Thần Dạ và Tử Huyên, đồng thời cũng phải cho thấy thực lực của Dạ Minh, cho bọn người Hải Huyền Thanh đầy đủ lực chấn nhiếp
Biết rõ thì biết rõ nhưng nếu không tận mắt nhìn thấy thì lực chấn nhiếp vẫn không đủ lớn.
Quỷ khí hạo hạo đãng đãng đầy trời dùng xu thế không thể ngăn cản bạo tuôn tới chỗ Phong Tam Nương như thiểm điện. Lúc mây đen tựa như một tầng lại một tầng kia đè xuống, Thông Thiên đại đạo do Âm Dương La Bàn dựng thành cũng vào thời khắc này bị sinh sinh chôn xuống.
Mặc dù Thần Dạ tự tay khống chế lấy những Luân Hồi chi lực kia, nhưng hiện giờ vẫn không cách nào cảm ứng được sự hiện hữu của bọn nó, tựa hồ Thông Thiên đại đạo kia đã bị quỷ khí từ khắp nơi đổ đến đánh tan rồi vậy.
Chỉ có quỷ khí lúc xuyên qua Thông Thiên đại đạo sẽ có giảm bớt rõ ràng, qua đó mới khiến người biết rõ Âm Dương Luân Hồi Lực cũng không tán loạn mất.
Có thể làm được điểm này, Phong Tam Nương cũng đủ để tự ngạo rồi, phải biết rằng Âm Dương Luân Hồi Lực này vốn là xuất từ Quỷ Chân Nhân, càng là thần thông vì tiêu trừ huyền khí của nhất mạch hắn mà lĩnh ngộ ra.
Đối với Phong Tam Nương mà nói, có trùng kích không cách nào ngăn cản được, tuy rằng hiện giờ còn không cách nào phán định Phong Tam Nương phải chăng có thể ngăn cản được hay không, nhưng có sức hoàn thủ cũng đã chứng minh Phong Tam Nương đã vững vàng bước ra bước đầu tiên tìm đến bầu trời thuộc về nàng rồi.
Nhưng Thần Dạ biết rõ, cái này còn xa xa không đủ
- Luân Hồi Lộ Âm dương tương tế, cá nước tương dung.
Trên không trung, Thần Dạ quát nhẹ, Âm Dương La Bàn trong tay hắn cũng theo đó đại lực run lên, sau đó Âm Dương như song ngư ở phía sau La bàn trong nháy mắt liền tương dung làm một thể, không hề phân biệt lẫn nhau.
Bởi vậy, sinh cơ bừng bừng từ trong la bàn kia bạo tuôn ra cũng bởi vậy hợp thành một thể, lúc quán chú vào trong Thông Thiên đại đạo kia, toàn bộ Thiên Địa đều chấn động.
Rầm rầm
Từng đạo năng lượng rung động đáng sợ từ trong Thông Thiên đại đạo ầm ầm mà hiện, hiện giờ phảng phất như từ vô hình hóa hữu hình, năng lượng rung động lan tràn không dứt phảng phất như Thôn Phệ Chi Lực trong cơ thể Thần Da nhanh chóng chủ đông xông tới nghênh đón quỷ khí kia.
Năng lượng rung động phô thiên cái địa mà đi trong tích tắc liền ngăn cản quỷ khí đầu trời kia ở giữa không trung, mà cổ lực lượng đáng sợ phảng phất như thôn phệ kia vào lúc này cũng thỏa thích tinh lọc lấy quỷ khí, khiến cho chúng không cách nào chạm mặt Phong Tam Nương.
Tất cả những thứ này hiển nhiên đều nằm trong dự liệu của Phong Tam Nương, bởi vậy tát cả biến hóa cũng chỉ khiến nàng khẽ cười, sau đó bàn tay trắng nõn thăm dò vào không trung, đôi mắt đẹp kia chậm rãi nhắm lại.
Ông
Lúc hai mắt Phong Tam Nương khép hờ, nàng mở hai tay ra, trên đầu ngón tay cái liền có một giọt huyết dịch đỏ tươi như hạt châu bay ra.
Hai giọt máu tươi nhanh chóng ngưng tụ vào trong quỷ khí ở sau lưng nàng, thình lình sau nháy mắt, hai giọt máu tươi phảng phất như dòng sông dần dần nhuộm hết quỷ khí.
Bị máu tươi nhuộm dần, nhưng quỷ khí lại không thấm nhiễm lên một tia đỏ tươi mà vẫn lộ ra đen kịt vô tận, nhưng mà màu đỏ tươi kia vẫn khiến người rõ ràng bắt được, loại giác quan kỳ quái này khiến Tử Huyên đang ở xa xa trông xem cảm thấy phi thường không thoải mái
Lý trí nói cho Tử Huyên biết, lúc này phải ngăn cản Phong Tam Nương, nhưng trong lòng nàng càng thêm rõ ràng, giờ khắc này, đừng nói nàng khó có thể ngăn cản, mặc dù có thể thì cũng không nên làm.
Đây là cơ hội duy nhất của Phong Tam Nương, Tử Huyên không cách nào quyết đoán được.
Oanh
Một cổ chấn động đáng sợ lập tức khi huyết dịch nhuộm dần tất cả quỷ khí liền chợt điên cuồng nổ tung, mức độ cường đại thậm chí trực tiếp chấn cho khu vực ở phụ cận Phong Tam Nương cứ thể thành hư vô.
- Ngưng
Phong Tam Nương quát lên một tiếng chói tai, hai tay nhanh chóng kết lấy pháp ấn, sau thoáng qua quỷ khí đã bị máu tươi nhuộm dần ở sau lưng liền lấy tốc độ cực nhanh biến hóa lấy, trong khoảng thời gian ngắn, một tòa cung điện khổng lồ liền từ trong quỷ khí kia hội tụ thành.
Cung điện tản ra khí tức cực kỳ sâm lãnh, giống như hàn băng vạn năm không thay đổi vậy, bất luận kẻ nào đến gần đều sẽ trong thời gian cực ngăn bị giam cầm hòa tan, , à huyết dịch tràn ngập kia lại khiến cung điện này lộ ra huyết tinh chi vị nồng đậm, phảng phất cung điện này chính là một tòa đại điện hấp thu vô số tánh mạng máu tươi của sinh linh vậy.
Đứng sững giữa không trung, đại điện nghiêm nghị ở đó, cả phương Thiên Địa đều vô cùng âm trầm, tựa hồ nương theo vô số tiếng quỷ khóc lan tràn ra khiến người hoài nghi đây có phải là Sâm La Đại Điện của Minh Giới hay không.
Đại điện ra, lúc này Phong Tam Nương mới chậm rãi mở hai mắt nhìn đại điện do một tay nàng biến ảo thành, cảm thụ được khí tức tản mát ra từ trong đại điện, trên mặt nàng lộ ra vẻ vui vẻ khác thường.
- Sư tôn, vô số năm trước ngài lấy trí tuệ và thần thông vô thượng của mình cảm ngộ được Luân Hồi chi đạo thần bí khó lường nhất trên thế gian này, hi vọng dùng nó để cùng Thiên Đạo tương dung, từ đó thành tựu địa vị vô thượng. Đáng đáng tiếc ngài cuối cùng nhất vẫn thất bại, cho nên đồ nhi không muốn đi con đường của ngài, bởi vì đồ nhi không muốn đến cuối cùng vẫn gặp phải kết cục giống ngài.
- Hôm nay đồ nhi dùng Tạo Hóa bản thân mình ngộ ra đến xác minh với Luân Hồi chi đạo của ngài, xem thử đồ nhi đến cùng có phải có tư cách chẳng những có thể kéo dài truyền thừa của ngài, phát dương quang đại nó mà càng trò giỏi hơn thầy, đùng đạo của ngài để thành toàn thế giới mà đồ nhi chưa được thấy hay không.
Nhìn lên đại điện, Phong Tam Nương nhoẻn miệng cười, rồi sau đó quát nhẹ:
- Sâm La Quỷ Điện, đi thôi!
Phong Tam Nương vẫy nhẹ hai tay, đại điện âm u xoay quanh giữa không trung liền hoạch xuất một vòng cung lạnh lùng, hăng hái bay về phía trước.