Cho nên Thần Dạ tin tưởng nhất định sẽ có bước kế tiếp.
Quả nhiên sau mấy phút đồng hồ, từng đạo thân ảnh từ trong rừng rậm bốn phương tám hướng bạo xa mà qua, nhìn nghiêm chỉnh huấn luyện cùng với chỉnh tề của bọn hắn để cho người ta biết đây là thuộc vê một cái thế lực, mà nếu như không có đoán sai hẳn là người của Chung gia.
Ánh mắt của Thần Dạ chỉ sau chốc lát đặt ở trên người hai người tỏng đó.
Một người trong đó chính là vị trung niên nhân, hắn ăn mặc cực kỳ chú ý, trên quần áo gắn tử kim, trong lúc long hành hổ bộ có ngạo nghễ cùng với uy nghiêm không nói ra lời.
Có rất nhiều cao thủ đi theo phía sau hắn, mặc dù mọi người đều là khí thế bất phàm nhưng đối với người trung niên này mà nói đúng là vẫn còn kém một chút, bọn họ rập khuôn đi theo để cho Thần Dạ có thể phân biệt ra được người trung niên này cho dù không phải là Chung gia chi chủ Chung Khiếu, chắc hẳn cũng là nhân vật nhất ngôn cửu đỉnh ở Chung gia.
Sau khi tất cả mọi người đều hiện thân, những cao thủ khác đều đối với trung niên nhân cung kính có thừa, như vậy càng thêm xác nhận phỏng đoán của Thần Dạ.
Bên cạnh trung niên nhân là một nữ tử trẻ tuổi, tuổi xấp xỉ với Tử Huyên, bộ dạng hai mươi sau hai mươi bảy tuổi, nàng mặc một bộ tử la lan trường quần, bên hông buộc lên một cái đai lưng tơ vàng, đem cái eo thon nhỏ nhẹ nhàng của nàng siết chặt lại.
Ba ngàn thanh ti rơi tới kiều đồn, gió nhẹ thổi tới, thanh ti chợt động, để lộ ra một cỗ kiều mị không nói ra lời, mà dung mạo của nàng cũng là cực đẹp, hai mắt sáng ngời như bảo thạch, lông mi cong hình lá liễu...
Nhất là da thịt kia cực kỳ trắng nõn giống như dương chi bạch ngọc... Để cho người ta sau khi nhìn một cái sẽ khó mà quên mất!
Không thể nghi ngờ ở bên trong những nữ tử mà Thần Dạ biết, có thể so sánh với nàng cũng chỉ có Huyền Lăng cùng Trường Tôn Nhiên.
Mà Tử Huyên lại là thắng ở trên khí chất... Kinh qua nhiều năm khổ nạn, sau khi khổ tận cam lai, dung quang tân sinh hoán phát ra lại không phải là dung mạo có thể bổ túc được.
Chỉ bất quá bên khóe miệng của nữ tử này cư nhiên thời khắc đều giương lên một phần ý vị sâm lãnh, điều này làm cho điểm số của nàng hạ xuống thật lớn. Dĩ nhiên cái này cũng không ảnh hưởng tới cỗ tưởng niệm kia ở trong lòng nam nhân.
Ngoài trung niên nhân ra cũng chỉ có nữ tử trẻ tuổi kia là cùng với trung niên nhân song song đi tới, ở bên trong thần sắc của nàng cũng không nhìn thấy cung kính mà những người khác đều có.
Nữ tử này hẳn là người phi phàm!
Sau khi những người này xuất hiện, riêng lẫn nhau lạnh lùng cười cười, chợt trung niên nhân kia vươn ra một cái tay, trong lòng bàn tay lại có một đạo cùng quang mang của quang tráo này giống nhau như đúc bắt đầu khởi động.
Sau một khắc trung niên nhân đưa bàn tay đặt ở trên quang tráo, rõ ràng nhìn thấy quang tráo kia nhẹ nhàng rung động, một lát sau một cánh cửa từ từ kéo ra, trung niên nhân liền cùng nàng kia bước chậm vào tỏng kết giới.
- Chung Khiếu, thì ra hết thảy cái này đều là Chung gia các ngươi giở trò quỷ!
Có lẽ là nguyên nhân hai người đi vào, cũng có lẽ là kết giới cũng không hoàn toàn bắt đầu phong tỏa, thanh âm nói chuyện của người bên trong rốt cuộc là Thần Dạ có thể nghe thấy được.
Quả nhiên trung niên nhân kia chính là Chung gia chi chủ Chung Khiếu!
Thần Dạ cũng đối với người này cực kỳ bội phục, thực lực của hắn đúng như theo lời của Tử Huyên, cảnh giới Địa Huyền, nhiều nhất cũng chỉ là Địa Huyền nhất, nhị trọng.
Nhưng chính là tu vi như vậy mang theo Chung gia lại làm ra một lần động tĩnh lớn như thế.
Ở bên trong kết giới kia, cao thủ Lực Huyền đông đảo, ngay cả cao thủ Địa Huyền cũng có mấy người, trong ngày thường ở Đại Hoa hoàng triều, ngay cả cao thủ Thông Huyền cũng không thấy nhiều, nơi này thì giống như là ở trên chợ tùy ý có thể thấy được.
Đông vực chính là đông vực, không phỉa là cái gọi là thế giới thế tục kia có thể sánh bằng đấy!
Liền là ở chỗ cao thủ tụ tập này, đông đảo người lại bị Chung Khiếu vây ở nơi đây, không thể không nói phần thủ đoạn này đúng là làm cho người ta khiếp sợ.
Mà có thể lấy quang trụ mở ra Chúng Thần chi mộ làm ngụy trang, đem rất nhiều cao thủ dẫn tới chỗ này, Thần Dạ cơ hồ có thể khẳng định không phải là Chung Khiếu đủ khả năng làm được, ở trong tay hắn nhất định là có vật phi phàm đang tương trợ.
Nhìn đến quần tình kích động kia, hơn nữa vây qua, cả đám người đều muốn động thủ, vẻ mặt của Chung Khiếu không thay đổi, nhàn nhạt cười nói:
- Chư vị, ta còn là khuyên các ngươi tỉnh táo một chút, trong một niệm của ta, phương kết giới này sẽ nổ tung, đến lúc đó..
Giọng nói rất hiền hòa, ý uy hiếp lại là dị thường mãnh liệt.
- Hừ, kết giới nổ tung, chúng ta tuy là phải chết, Chung Khiếu người cũng trốn không thoát, lấy mạng đổi mạng, mạng của Chung gia gia chủ ngươi so với chúng ta phải đáng giá hơn rất nhiều.
Trong đám người không thiếu một ít người hung ác, chịu không nổi uy hiếp của Chung Khiếu, lúc này tức giận quát lên.
- Mạng, đáng giá chút ít?
Chung Khiếu khẽ lắc đầu, mỉm cười:
- Mạng của Chung mỗ có lẽ là đáng giá mấy đồng tiền, bất quá mạng của mỗi một vị ở trong tràng chắc hẳn so với ta càng thêm đáng giá.
- Nếu ta dám hiện thân liền sẽ không để ý các ngươi nói những lời này, cho nên vẫn là an tĩnh một chút, chúng ta đi nói chút ít điều kiện đi!
Quả nhiên là có khí phái của người đứng đầu một phương thế lực!
Trong đám người chậm rãi tiêu sái đi ra một vị trung niên, bàn về tu vi không ở dưới Chung Khiếu, bàn về khí độ cũng là phong phạm cao thủ, hắn nhìn Chung Khiếu bỗng nhiên trong chốc lát liền nói:
- Chung gia chủ, ngươi cũng đã biết có ít người nơi này là ngươi chọc không nổi, nhưng còn là hết lần này tới lần khác đi trêu chọc, ta có thể hay không cho là Chung gia hiện tại đã cường đại đến trình độ có thể không nhìn đến chúng ta?
- Đó thật không có, Phong Kình huynh, ngươi đừng hiểu lầm!
Chung Khiếu cười nói:
- Lần này ta làm như vậy chỉ là muốn nói cho các ngươi biết, Vô Tận chi hải chính là chuyện tình của Hải vực Phong thành ta, những người khác hẳn là còn chưa có tư cách tham dự vào, cho nên dùng phương thức này xin rời đi mà thôi, liền đơn giản như thế.
- Dĩ nhiên nếu có người không thức thời, muốn lưu lại mà nói, vậy chúng ta cũng chỉ có thể lựa chọn một ít thủ đoạn máu tanh rồi.
Trung niên nhân tên là Phong Kình kia không khỏi chân mày hơi nhíu lại, chợt nói:
- Lấy lực của một nhà Chung gia các ngươi tới uy hiếp mọi người chúng ta, Chung gia chủ, ngươi cũng là rất có quyết đoán.
- Không dám!
Chung Khiếu vung tay lên nói:
- Đạo kết giới này có thể xuất hiện, Phong Kình huynh, ngươi nên hiểu được ta có bao nhiêu quyết tâm. Hiện tại hãy bớt sàm ngôn đi, nguyện ý rời đi thì ta sẽ cho đi, những người gian ngoan mất linh kia, cũng chỉ có thể...
Sát ý lặng lẽ bắt đầu khởi động.