Thần Dạ hít một hơi thật sâu, sau đó lại lần nữa nhìn về phía hắc mạc khổng lồ kia, trầm giọng quát:
- Phong cô nương, ta là Thần Dạ, ngươi có nhớ rõ ta không?
- Thần Dạ, hắn dĩ nhiên lại là Thần Dạ!
Hải Huyền Thanh, cùng với một đám cao thủ kia lại lần nữa nhìn về phía Thần Dạ, trong ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.
Ở trên thế gian này, Tà Đế Điện chính là thế lực đệ nhất không thể bàn cãi, tuy ẩn nhẫn vô số năm , khiến rất nhiều người đều đã quên mất Tà Đế Điện, nhưng thế lực này chỉ cần hơi chút cử động thì răng nanh sắc bén kia đã đủ khiến cả thế gian khiếp sợ rồi.
Mà dưới thế lực cường đại này chính là Tứ đại siêu cấp thế lực, nhưng khi bọn hắn chậm chạp xuất hiện trong tầm mắt mọi người thì một cái tên cũng dần xuất hiện trong đầu, đó chính là Thần Dạ!
Thế lực như thế, phóng lời nói muốn bắt một người, có thể nghĩ, người này đối với Tà Đế Điện mà nói trọng yếu bực nào , nhưng mà, người này, cho tới bây giờ vẫn mạnh khỏe đứng trước mặt mọi người.
Dưới Huyền khí bao trùm, thanh âm kia như điện xuyên vào trong, một thoáng sau, toàn bộ hắc mạc liền như nước bị đun sôi, cuồn cuộn mà động, từng đạo rung động như thiểm điện thình lình xuất hiện trong hắc mạc kia, thỏa thích lan tràn.
Thần sắc Thần Dạ có chút giãn ra, hiển nhiên, lời hắn nói Phong Tam Nương có lẽ đã nghe thấy được.
Nhưng mà lúc thanh âm kia không ngừng vang vọng, mà đáp lại lại không quá nhiều, tiếp sau đó động tĩnh càng ngày càng yếu, cho đến lúc vô thanh vô tức.
- Trạc Ly tiền bối, ngươi ở chỗ này chờ, ta cùng Tử Huyên vào xem.
Dựa theo bổn ý của Thần Dạ thì không muốn mang Tử Huyên tiến vào mạo hiểm đấy, nhưng bây giờ, Tử Huyên khẳng định không muốn.
- Thần Dạ, quá nguy hiểm, có nên truyền lời để Ngao Thiên tiền bối bọn hắn đến không?
Trạc Ly cũng là Thánh Huyền cao thủ, có thể cảm ứng được sự đáng sợ của hắc mạc Luyện Ngục.
- Yên tâm, những quỷ khí này không thể nguy hại đến ta.
Ở chỗ Thần Dạ có một tia Luân Hồi chi lực, cùng với Thôn Phệ Chi Lực, tất nhiên không cần lo lắng quỷ khí xâm nhập rồi.
- Tử Huyên, chúng ta đi!
Thần Dạ tay nắm Tử Huyên, song song bắn vào như điện.
- Trạc Ly tiền bối, truyền lời bảo Dạ Minh chuẩn bị chiến tranh, trước khi ta và Tử Huyên còn chưa đi ra , nếu như có người muốn cưỡng ép hủy diệt nơi này thì giết không tha!
Chỉ có tự mình tiếp xúc thì mới có thể cảm nhận được sự đáng sợ của Luyện Ngục hiện giờ, Thần Dạ cũng không dám cam đoan, khi gặp được Phong Tam Nương nhất định có thể giúp được nàng, nhưng vô luận như thế nào, cũng không thể để Phong Tam Nương gặp chuyện không may được, mặc dù nàng đã gây họa thiên hạ!
Sắc mặt Trạc Ly hơi dừng một chút, rồi sau đó phất tay nói với người trong Dạ Minh:
- Truyền lời đi, bảo Trường Tôn Nhiên cô nương phái thêm một ít người phong tỏa lấy nơi nàa, từ nay về sau về sau, không cho bất luận kẻ nào tiến vào nữa.
- Hải tiền bối!
Trạc Ly chắp tay nói:
- Hiện giờ nơi này tạm thời do Dạ Minh tiếp quản, nếu có đắc tội tiền bối thì kính xin thông cảm.
- Khách khí!
Hải Huyền Thanh nói:
- Nếu lão phu đã ở đây thì có cần lão phu thêm chút sức không?
- Kỳ thật ta cũng đang có ý này, chẳng qua là ngại phiền toái tiền bối thôi!
Trạc Ly có chút ngẩn người, chợt cười nói.
Hải Huyền Thanh lập tức cũng cười nói:
- Vậy sau này là người một nhà, mọi người cũng đừng có quá khách khí.
Tứ đại siêu cấp thế lực tồn tại nhiều năm, bằng vào thực lực của Hải Huyền Thanh nếu muốn gia nhập, tự nhiên có thể đạt được đãi ngộ và địa vị tốt nhất, bất quá, tồn tại đã nhiều năm cũng chưa chắc sẽ cho Hải Huyền Thanh đầy đủ không gian.
Dạ Minh mới vừa thành lập, tuy uy danh hiển hách, nhưng lại cầu hiền như khát nước, không như Tứ đại siêu cấp thế lực, Hải Huyền Thanh tự nhiên sẽ thiên hướng Dạ Minh hơn, trước mắt chính là cơ hội tốt nhất
Trạc Ly tự nhiên hiểu rõ suy nghĩ trong lòng Hải Huyền Thanh, muốn trở thành người nhà chính thức, cũng không phải chỉ giúp đỡ một chút liền được.
Trong Luyện Ngục, Thần Dạ tay ôm Tử Huyên, hai người rất nhanh tiến lên, từng đạo quỷ khí cực kỳ đầm đặc phô thiên cái địa mà đến, cũng không lâu lắm, lời Hải Huyền Thanh nói đã được xác nhận.
Hai người ở trong này cũng dần dần cảm ứng được quỷ khí quanh thân ăn mòn lấy bản thân.
Lúc có quỷ khí tràn ngập tới, nếu như không có huyền khí tinh thuần ngăn cản, da thịt bản thân liền sẽ nhanh chóng bị hòa tan thành bạch cốt um tùm , mà mặc dù dùng huyền khí ngăn cản, nếu không đủ cường đại thì huyền khí cũng sẽ như băng tuyết gặp Liệt Hỏa, rất nhanh bị phân giải hòa tan mất.
Thần Dạ và Tử Huyên dĩ nhiên có thể ứng phó những quỷ khí này, bất quá vẫn cảm ứng được, huyền khí bản thân ở chỗ này tiêu hao cực kỳ nhanh chóng.
Mà mỗi khi tiêu hao chút huyền khí ở trong này đều không thể khôi phục, bởi vì phiến Thiên Địa này ngoài quỷ khí đáng sợ ra liền không có chút Thiên Địa linh khí nào cả , mà ngay cả không gian lực lượng trong không gian cũng bị quỷ khí xơi tái không còn gì.
Chính vì nguyên nhân này, mới khiến cho các cao thủ, kể cả Hải Huyền Thanh trong đó đều không cách nào qua lại ở chỗ này quá lâu được.
- Tử Huyên, còn bao xa nữa mới có thể tới chỗ sơn mạch Phong cô nương ở?
Nơi này bầu trời bị che khuất, đưa tay không thấy được năm ngón, chung quanh quỷ khí tràn ngập, lại có trận trận gió lạnh , hiển nhiên là một Địa Ngục nhân gian, hai người tuy rằng có thể trông thấy tình cảnh chung quanh, nhưng lại không có một tia sinh cơ, chút màu trắng có thể mơ hồ thấy được thì cũng là bạch côt um tùm.
- Còn mấy ngàn dặm nữa!
Tử Huyên có chút thở hắt ra, lúc huyền khí kích động ngăn cách những quỷ khí kia ở bên ngoài , ánh mắt của nàng cũng trở nên ngưng trọng.
Thực không rõ , Phong Tam Nương đến cùng tu luyện gì, rõ ràng có thể làm ra động tĩnh lớn như vậy?
Động tĩnh càng lớn, ý nghĩa áp lực Phong Tam Nương phải chịu cũng càng lớn!
- Còn xa vậy sao?
Thần Dạ đã không đợi được nữa , ngược lại trầm giọng quát
- Bổn mạng hồn phách!
Một đạo thân ảnh, nhanh như như thiểm điện xuất hiện giữa không trung trên đỉnh đầu hai người, rồi sau đó hai tay kết ấn, một đạo khí tức quỷ dị từ trong mi tâm bổn mạng hồn phách mãnh liệt bắn ra, bao phủ hai người Thần Dạ vào trong.
Đây chính là Luân Hồi chi lực hấp thu từ Quỷ Thi.
Lúc Luân Hồi chi lực xuất hiện liền cảm ứng được, quỷ khí quay chung quanh thân hai người Thần Dạ lại như gặp phải đế vương vậy, nhanh chóng lui ra xa xa.
- Đi!
Đã không có quỷ khí ngăn trở và trói buộc, hai người liền tăng tốc độ lên mức tận cùng, dần dần, rốt cục, ở trước mặt hai người xuất hiện một quái vật khổng lồ!
- Phong cô nương nàng đang ở trong sơn mạch kia sao?
- Không sai!