Chiến đấu như vậy, tam công tử Liễu Hàn Nguyệt đã là không cách nào xác định được kết quả cuối cùng sẽ là như thế nào.
Nghĩ tới đây, ba người liếc nhau một cái, đều là phát ra một tiếng cười khổ, nếu như Vân Đông Lưu thua, vậy cũng ý nghĩa bốn cái gọi là công tử này đã thua bởi thanh niên xa lạ kia.
Bắc vực nam bộ tứ đại công tử tự nhiên có ngạo khí của riêng mình, nhưng không thừa nhận cũng không được, thực lực của bốn người bọn họ cho tới bây giờ là xấp xỉ, không có người nào có thể tăng thêm một bậc.
Điểm sáng đầy trời tiêu tán, Vân Đông Lưu lăng không mà đứng, ánh mắt băng hàn tập trung vào đạo thanh sắc thân ảnh ở giữa không trung xa xa kia, năng lượng huyền khí trong lòng bàn tay giống như phong bạo tịch quyển mà ra.
Hắn cũng không nghĩ tới đối thủ này lại khó dây dưa như thế.
Bất quá cũng vẻn vẹn là khó dây dưa mà thôi, nếu như hôm nay không cách nào đem đối thủ đánh bại, thanh danh của Vân Đông Lưu hắn từ đây chẳng những biến thành chê cười, hắn càng không có tư cách đi nhận lấy được thứ mà hắn thập phần mong muốn.
Vì người ở trong lòng kia, hôm nay cho dù chết cũng thề phải đem người trẻ tuổi xa lạ này chém giết ở chỗ này!
Quyết tâm ở trong lòng chậm rãi khởi động, vẻ mặt của Vân Đông Lưu càng thêm dữ tợn, cùng lúc đó một cỗ ba động không tầm thường lặng lẽ nhạo nhạo ở trong thiên địa này...
Trên người Vân Đông Lưu, từng đạo ba động không tầm thường lặng lẽ tản mát mà ra, chỉ là trong chốc lát lấy hắn làm trung tâm, ở bên trong phương viên trăm thước đều là bị cỗ ba động này bao phủ.
- Tiểu tử, ngươi thật sự là muốn tìm cái chết a!
Ba động lưu chuyển, thanh âm của Vân Đông Lưu cũng là biến thành cực kỳ trầm thấp, nhưng cỗ sát ý này trở nên càng thêm nồng đậm.
Nghe vậy Thần Dạ cười nhạt một tiếng:
- Nếu như ngươi có thể làm được, ta kỳ thật là sẽ không để ý, chỉ sợ đến cuối cùng ngươi sẽ thất vọng.
- Kiệt kiệt!
Vân Đông Lưu lớn tiếng cười quái dị:
- Tiểu tử, ta sẽ cho ngươi biết, xuất hiện hôm nay của ngươi là ở thời điểm ngươi chết đều sẽ hối hận.
Chân mày của Thần Dạ đột nhiên cau lại, ngược lại không phải là bởi vì lời nói uy hiếp của Vân Đông Lưu, mà là phía dưới đồng dạng có từng đợt ba động năng lượng kinh người tịch quyển mà đến, kiếm quang gào thét, lạnh lẽo bức nhân... Mắt thường cũng là có thể thấy được phương đài cao kia hiện tại đã là bị hủy diệt hoàn toàn.
Thần Dạ không tin Niệm Thần sẽ bại bởi Hoàng Vũ, nhưng đại chiến giằng co, kết cục cuối cùng cho dù Niệm Thần thắng nhất định cũng là trọng thương, Thần Dạ cũng không muốn thấy Niệm Thần bị thương nặng.
Xem ra phải mau chóng kết thúc chiến đấu với Vân Đông Lưu.
Tựa hồ nhận thấy được lo lắng của Thần Dạ, đúng lúc này từ trong cơ thể của Vân Đông Lưu, ám thanh sắc quang mang phô thiên cái địa mà tuôn ra, cả bầu trời đều là bị quang mang này che đậy lại.
Phàm là người bị quang mang này bao phủ xuống, tu vi hơi yếu môt chút, cả người đều nhịn không được mà run rẩy lên, hơn nữa trong ám thanh sắc quang mang thế nhưng ẩn chứa một cỗ yêu khí nồng đậm...
Chnawgr lẽ bản thể của Vân Đông Lưu này là yêu thú.
Cái này không thể nào, Vân Đông Lưu cảnh giới Lực Huyền, cho dù thế lực sau lưng hắn thi triển ra thủ đoạn đặc thù, có thể lmaf cho Vân Đông Lưu hóa hình mà ra, giống như là ở bên trong chung gia ở Hải vực Phong thành ở đông vực nhìn thấy Hổ Lực của bọn họ.
Tu vi của Hổ Lực cũng là chưa tới, cũng không thể hóa hình thành người, cái gọi là hình người của hắn chỉ là một loại thủ đoạn đặc thù tạo thành, nói trắng ra chính là một loại huyễn thuật theo người bình thường nói mà thôi.
Loại huyễn thuật này giấu diếm được người bình thường nhưng không giấu diếm được võ giả có tu vi thành tựu.
Nếu nói tu vi thành tựu, người có cảnh giới Thông Huyền trở lên là có thể nhìn thấy được minh bạch rồi.
Hơn nữa sau khi thi triển loại huyễn thuật này, bản thân sẽ mang theo một cỗ yêu khí nồng đậm, Hổ Lực cũng không ngoại lệ, sau khi gặp đám người Diệp Thước, bọn họ cũng biết Hổ Lực chính là yêu thú.
Yêu thú hóa hình thành người ít nhất cần cảnh giới Hoàng Huyền, còn phải thừa nhận qua thiên phạt lôi kiếp mới có thể giống như nhân loại.
Nhưng Vân Đông Lưu này, ở lúc trước Thần Dạ không có phát hiện ra chút khác thường nào, đây là chuyện gì xảy ra.
- Hống!
Một tiếng gầm thét kinh thiên từ trong miệng Vân Đông Lưu này dữ dội vang lên, ám thanh sắc quang mang kia cũng là bay thẳng lên bầu trời.
- Hóa Yêu!
Tiếng gầm gừ vang dội thiên địa, dưới sự bao phủ của ám thanh sắc quang mang, từng đạo quang trụ hướng bốn phương tám hướng mà bắn đi, chợt dưới vô số ánh mắt khiếp sợ nhìn đến, thấy được ở bên trong ám thanh sắc quang mang đầy trời kia, thân thể của Vân Đông Lưu nhanh chóng biến mất, thay vào đó là một đầu kỳ thú toàn thân tản ra ám thanh sắc quang mang, toàn thân hiện đầy lân phiến bén nhọn.
Con thú này cao chừng mười mấy thước, giống như là một cự nhân khổng lồ, cặp thú đồng kia đồng dạng bắt đầu khởi động ám thanh quang mang, uy phong lẫm liệt, thanh thế kinh người cực kỳ.
Sau khi con thú này xuất hiện, cả bầu trời phảng phất như là không chịu nổi trọng lượng của nó, đều là nặng nề run rẩy một chút, một loại uy áp kinh người phát ra khiến cho không khí đều trở nên bị đè nén.
- Tiểu tử, nhận lấy cái chết!
Kỳ thú do Vân Đông Lưu biến thành phát ra một tiếng quát chói tai, chợt đứng dậy mà động, tốc độ thế nhưng so sánh với lưu tinh còn nhanh hơn một bậc, cơ hồ trong nháy mắt đã đến trước người Thần Dạ.
- Xem ta xé xác ngươi như thế nào!
Tiếng cười của kỳ thú kia như sấm, chợt chỉ nhìn thấy móng vuốt khổng lồ kia của nó đột nhiên nắm lại, sau đó trực tiếp hướng về phía Thần Dạ hung ác mà đánh.
Có lòng nghĩ thử một chút, Vân Đông Lưu hiện tại hóa hình thành yêu thú, rốt cuộc lực lượng có bao nhiêu lớn, hơn nữa... Nếu là những người khác phát ra công kích cường đại như vậy, Thần Dạ ít nhiều sẽ có chỗ úy kỵ, nhưng mà Vân Đông Lưu thì...
- Ngâm!
Long ngâm kinh thiên đột nhiên vang dội thiên địa, một đạo quang mang đen như mực lóe lên trong trời đất, quang mang ngưng tụ, sau một sát na một đầu chân long ở trong ánh mắt kinh hãi của vô số người hóa hình mà ra.
- Vân Đông Lưu, cho dù ngươi biến thành quái vật, hôm nay cũng đừng hòng còn sống mà rời đi khỏi chỗ này.
Chân Long quanh quẩn ở trên bầu trời, long uy thuần khiết dữ dội tuôn ra, mặc dù không có tạo thành động tĩnh lớn giống như kỳ thú ở đối diện, nhưng có thể rõ ràng nhìn thấy trong thú đồng của kỳ thú kia trong nháy mắt liền có vẻ sợ hãi thật sâu.
- Bách Chiến quyết, Long Phệ Thiên Hạ!
- Hống!
Chân Long bàng đại rống giận lao ra, cự trao mang theo lực lượng đủ để xé rách sơn phong hung hăng hướng phía trên oanh kích.