Nghe vậy Tử Huyên tự tin cười nói:
- Mạc Lăng Sơn ước chừng ở cảnh giới Lực Huyền lưỡng trọng, loại võ giả bậc này, chúng ta muốn đi, một mình hắn còn không lưu lại được, bốn người bọn họ liên thủ, chúng ta cũng chỉ có thể buông tha cho Long Huyết Đàm rồi!
- Hô!
Thần Dạ nhẹ thở ra, hắn đã sớm suy đoán qua thực lực của Tử Huyên, có lẽ có thể không sợ hãi Mạc Lăng Sơn, sau khi chính tai nghe được, khiếp sợ trong đồng tử đã biến mất lạilần nữa xuất hiện.
- Hì hì, ĐẠi ca ca cảm thấy áp lực rồi.
Linh nhi ở trong ngực đột nhiên mà cười nói.
- Áp lực, áp lực gì?
Thần Dạ cùng Tử Huyên đều có mấy phần kinh ngạc, ba người bọn họ tuy nói không quen không biết, nhưng có Linh nhi khiến quan hệ với nhau mặc dù không phải là thân nhân nhưng hơn hẳn thân nhân.
Đều là loại quan hệ này rồi, Thần Dạ tự nhiên hi vọng thực lực của Tử Huyên càng thêm cường đại, làm gì có cái áp lực gì.
Thấy hai người mờ mịt, Linh nhi lần nữa cười nói:
- Đại ca ca, ngươi không phải thích mẹ ta sao? Ta biết được, bình thường mà nói nam nhân đều hi vọng chính mình có thể mạnh hơn nữ tử mà mình thích, bởi vì vậy mới có thể bảo vệ nữ tử mình thích, lại nói, có chút tương tự chủ nghĩa đại nam tử...
- Mà tu vi của mẹ ta cao hơn Đại ca ca quá nhiều, cho nên Đại ca ca liền có áp lực, có đúng không?
Nghe một phen nói chuyện ra vẻ người lớn này của Linh nhi, Thần Dạ cùng Tử Huyên nhất thời buồn cười không dứt, mà Tử Huyên lại vì nữ nhi của mình cổ quái tinh linh như vậy mà có chút cười khổ, vẫn không quên len lén nhìn hướng Thần Dạ, nàng rất muốn biết mình ở trong lòng của Thần Dạ đến tột cùng sẽ có địa vị như thế nào.
Tuy trong lòng Tử Huyên hiểu được nàng đối với Thần Dạ có hảo cảm, cũng rất muốn cùng Thần Dạ ở chung một chỗ, bất quá nàng tình nguyện đem phần tình cảm này vĩnh viễn chôn ở trong lòng, ở lúc này mình có thể theo ở bên cạnh hắn như vậy đã là hạnh phúc.
Sau này khi Thần Dạ đạt đến hoặc là vượt qua chính mình, như vậy đã đến lúc chính mình nên rời đi.
Hai người mặc dù đều là giang hồ nhi nữ, không cần so đo lời của thế lục, nhưng Tử Huyên không muốn để cho nhân sinh của Thần Dạ boi lên những thứ không đẹp.
Tử Huyên chỉ muốn biết ở trong lòng Thần Dạ, cảm giác của hắn đối với chính mình đến tột cùng là như thế nào!
Tử Huyên không hi vọng xa vời là nhận được yêu thương, nhưng khát vọng người mà mình yêu, ở trong lòng sẽ có vị trí của mình, mà vị trí này không nên là loại nhớ mong thân nhân thuần túy.
Cái này liền đầy đủ rồi!
- Tiểu nha đầu, nói lung tung cái gì đó? Ta tại sao sẽ ở trên người mẹ ngươi cảm thấy áp lực? Còn cái gì là chủ nghĩa đại nam tử?
Thần Dạ cười khổ không dứt.
- Hừ, Đại ca ca, ngươi đừng phủ nhận, ta nhìn ra được.
Linh nhi mân mê cái miệng nhỏ nhắn, hienr nhiên đối với lần giải thích này rất không hài lòng.
- Ách...
Thần Dạ lần nữa thất thần rồi, bất đắc dĩ vỗ vỗ đầu của Linh nhi:
- Tiểu nha đầu, ngươi đừng quản đến chuyện của người lớn nhiều a...
- Cái gì là quản nhiều chuyện, một người là mẹ ta, một người là Đại ca ca thân ái nhất của ta.
Linh nhi lẽ thẳng khí hùng vô cùng.
- Ngươi còn biết ta là Đại ca ca của ngươi a!
- Khanh khách, Đại ca ca cái xưng hô này cũng là có thể đổi lại một chút nha!
Thần Dạ im lặng, lần này đổi lại là hắn phải chạy trối chết rồi.
- Tư Huyên, ta đi bế quan, trong mười ngày này các ngươi cẩn thận một chút.
Sau khi trở lại khách sạn, Thần Dạ nói một tiếng liền lập tức chui vào trong gian phòng chuẩn bị tu luyện.
Thấy Thần Dạ một bộ vẫn còn sợ hãi như vậy, Linh nhi cười duyên:
- Mẹ, người xem, Đại ca ca thẹn thùng, đây cũng là chuyện tốt a!
- Linh nhi, sau này không được hồ nháo như vậy.
Tử Huyên cũng là nhẹ nhàng thở dài nói.
- Tại sao?
Linh nhi nháy động mắt to hỏi:
- Có phải người cho là Đại ca ca không thích người hay không, cho nên...
Tử Huyên lắc đầu nói:
- Nếu hắn thích, ta sẽ vui vẻ, nếu không thích, ta cũng sẽ cảm thấy mất mát, nhưng mà Linh nhi, chúng ta tuyệt không thể trở thành gánh nặng của Thần Dạ, hiểu không?
- Mẹ a!
Linh nhi nhẹ giọng nói:
- Nói không chừng trong lòng Đại ca ca là rất muốn chiếu cố chúng ta.
- Không phải là muốn, hắn nhất định sẽ chiếu cố chúng ta, nhưng mà Linh nhi, ngươi phải hiểu được chúng ta, nhất là ngươi không thể để cho Thần Dạ chút áp lực nào, nếu không mà nói chúng ta đây chính là ân tương cừu báo.
Sắc mặt Tử Huyên bình tĩnh nói.
- Mẹ, ta không phải là rất rõ ràng.
Tử Huyên nhẹ nhàng ôm lấy nữ nhi, ôn nhu cười nói:
- Ở trong thiên địa của hắn, chúng ta có thể không phải là khách qua đường, nhưng nhất định không thể là nhân vật chính. Mẹ chỉ hi vọng sau một chuyến này, trở về Khiếu Lôi tông, đem tất cả mọi chuyện giải quyết lại đi theo Đại ca ca của ngươi một thời gian ngắn, chờ hắn có thể một mình đảm đương một mặt, chúng ta liền muốn rời đi.
- Nhưng mà mẹ, ta rất thích cảm giác ở bên cạnh Đại ca ca, chỉ cần có Đại ca ca ở bên người, ta đã cảm thấy hết thảy đều là tốt đẹp.
Linh nhi nhẹ giọng nói, có lẽ là hiểu ý tứ chân chính trong lời nói của Tử Huyên, ở bên trong ánh mắt của nàng, nước mắt dần dần chảy ra.
- Nha đầu ngốc!
Tử Huyên cười khẽ:
- Đợi ngươi trưởng thành, chờ ngươi có thực lực có thể đến giúp Đại ca ca của ngươi rồi, ngươi cũng có thể đi tìm hắn nha.
- Nhưng ta hi vọng có thể cùng mẹ vĩnh viễn làm bạn với Đại ca ca.
Tử Huyên im lặng, nhìn đến căn phòng mà Thần Dạ ở lại, sau đó mới lại nói:
- Ta còn là câu nói kia, tương lai của Thần Dạ, người làm bạn bên cạnh hắn không phải là ta! Cho nên Linh nhi, những lời giống như hôm nay sau này không nên lại nói tiếp, tránh mang đến áp lực cho hắn.
- Nhưng nếu như trong lòng Đại ca ca nguyện ý thì như thế nào?
Linh nhi chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hỏi.
Nghe vậy Tử Huyên nhợt nhạt cười một tiếng, trên khuôn mặt nhất thời hiện ra vị đạo hạnh phúc...
Trong lúc hai mẹ con nàng nói chuyện, Thần Dạ ở trong phòng tự nhiên là không nghe được, hắn bây giờ đang điều chỉnh tinh khí thần của mình, khiến cho chính mình đạt tới trạng thái tốt nhất, để có thể kéo dài bế quan tu luyện mười ngày.
Hắn đã đạt tới cảnh giới Trung Huyền ngũ trọng, khoảng cách tấn cấp lúc ở Đại Thiên phủ cũng là qua được một đoạn thời gian, mà trải qua tu luyện trong khoảng thời gian này, cộng thêm duyên cớ Hồn biến, dần dần đã làm cho Thần Dạ cảm ứng được tầng thứ Trung Huyền đệ lục trọng đã gần ở phía trước không xa.
Cho nên Thần Dạ nghĩ muốn trước khi tiến nhập Hắc Long sơn, ngâm ở trong Long Huyết Đàm lại đem tu vi tăng lên một tầng.