Cách Diệp Thước không xa, Thiết Dịch Thiên cười to một tiếng, thiết côn trong tay múa vù vù lập tức làm xuất ra vô số bóng dáng vô cùng cứng rắn. Từng đạo bóng dáng trước sau kết liền, rồi trong giây lát sau đó, phảng phất ở trong tay hắn, có một cây trường côn đủ để cũng có thể đâm thủng trời cao.
Thiết Dịch Thiên chính là đệ tử duy nhất mà Thành Tự Tại đã thu hoạch . Lão cũng rất yêu thích đối với hắn , cho tới bây giờ đều không hề giấu diếm cái gì. Nhiều năm ở chung, Thành Tự Tại dốc sức dạy dỗ, hơn nữa chính Thiết Dịch Thiên không chịu thua kém. Cho nên, mặc dù hắn không có sự mạnh mẽ tràn trề sức lực hay khổ cực rèn luyện như Thần Dạ và Thiết Dịch Thiên, thế nhưng bản lĩnh mà hắn có được thì nhìn khắp thiên hạ, cũng vô cùng cường đại.
Cô Sơn Lão Tẩu, thực sự không phải là hạng người tầm thường. Nếu không tại năm đó, khi Thành Tự Tại một mình xuất hiện thì sẽ không làm cho Liễu Triêu Dương kiêng kỵ không thôi .
Bên kia, tiếng Long Ngâm vang vọng. Long Hoàng hóa thành Ngũ Trảo Kim Long khổng lồ với ánh vàng rực rỡ lóng lánh . Nó nâng Phong Ma, ngạo nghễ bay lên đứng giữa không trung .
Trong vùng trời này, bởi vì Phong Ma xuất hiện mà biến sắc. Ở trên trời cao, vô số vì sao lóe ra từng đạo ánh sao. Do chúng đã bị dẫn dắt nên toàn bộ rơi vào đến trên người Phong Ma.
Đưa mắt nhìn khắp, ánh sao lóng lánh đúng là đang những sắc màu đang từ từ biến ảo . Từ màu tím lúc ban đầu, hóa thành ánh bạc hiện tại không thể hình dung . Có thể nghĩ, Phong Ma hiện tại đối với Tinh Thần Quyết, không nghi ngờ là đã tu luyện tới trình độ cực cao .
Đối diện Phong Ma, Liễu Nghiên cực kỳ bình tĩnh. Bản thân nàng không có bất cứ hành động gì quá lớn. Chỉ có một đạo khí tức cường đại cao hơn Phong Ma, Diệp Thước, Thiết Dịch Thiên đang bắt đầu từ từ khởi động xuất hiện ra.
Có khí tức cường đại kia vờn quanh, Liễu Nghiên mặc dù còn chưa đột phá Thánh Huyền để đạt tới cảnh giới Thiên Huyền, nhưng ở trong cảm nhận của người khác , thì tựa hồ nàng chính là cảnh giới Thiên Huyền.
Đối mặt cao thủ Thiên Huyền đích thực , Liễu Nghiên hiển nhiên đã phát huy Thiên Thánh thân thể đến trình độ cao nhất.
Nàng bây giờ, trải qua việc được Thần Dạ và người trẻ tuổi thần bí kia hỗ trợ, Thiên Thánh thân thể này đã đích thực khống chế được. Hiện tại khi toàn lực thi triển, không những sẽ không mang đến cho bản thân Liễu Nghiên bất cứ ảnh hưởng xấu nào, ngược lại là uy lực càng đáng sợ hơn.
Tại bên này, U Nhi vẫn là dùng cái khăn che mặt để che khuất gương mặt , Bạch Ngọc Tán nhẹ nhàng trôi nổi trên đỉnh đầu nàng. Nó huyễn hóa ra vô tận uy nghiêm .
Có uy nghiêm kia bao phủ đã làm cho người ta cảm giác , hiện tại U Nhi phảng phất là Huyền Đế tái sinh!
Trong số truyền nhân của bốn vị đại đế, có thể là Phong Ma và Thần Dạ được nhận truyền thừa với thời gian lâu nhất. Nhưng nếu như là ai hiểu rõ nhất đối với đại đế , tiếp xúc sâu nhất đối với mỗi lần truyền thừa thì không nghi ngờ chính là U Nhi!
Lực lượng mênh mông quay chung quanh U Nhi, Bạch Ngọc Tán nhẹ nhàng xoay tròn. Một cỗ uy phong không thể nhìn thẳng , cứ tự tự nhiên như vậy mà phun ra, khiến cho đám người Liễu Triêu Dương lại cũng không cách nào khinh thường U Nhi.
Mà ở phía dưới, Hóa U Côn Bằng giương cánh bay lượn với khí tức tà ác ngập trời. Ngay cả là so ra còn kém Băng Linh Hổ Giao, thế nhưng cùng là tộc Mãnh Thú, nhất là đã làm bạn với Huyền Đế và U Nhi nhiều năm, như mưa dầm thấm đất , biến đổi dưới loại cơ may này nên hung uy mà Hóa U Côn Bằng hiện ra trước mắt , hiển nhiên cũng không phải Băng Linh Hổ Giao có khả năng so sánh với nó.
Cách đó không xa ở bên cạnh Thần Dạ, là Huyền Lăng ít tuổi nhất trong số mọi người !
Mặc dù nhỏ tuổi nhất, tuy nhiên, khí thế sắc bén thế kia cũng là tồn tại đáng sợ nhất trong số mọi người!
Vô Thượng Kiếm Thể bẩm sinh , Thần Dạ cũng không biết Huyền Lăng hiện tại rốt cuộc đã tu luyện tới loại tình trạng nào, khống chế đến trình độ gì. Hắn chỉ thấy được có một vệt sáng lóng lánh màu tím , vào lúc bay ra từ mi tâm của Huyền Lăng đến giữa không trung , từng đạo âm thanh kiếm ngân véo von . Âm thanh này không thể bị áp chế đang quanh quẩn ở trong hư không .
Tuy nhiên, trong hư không này không tồn tại một thanh trường kiếm!
Không có trường kiếm, nhưng âm thanh kiếm ngân vẫn vang vọng rõ ràng. Giác quan kỳ quái đến mức này làm cho trong lòng đám người Liễu Triêu Dương phải dè chừng phi thường!
Đến khi vầng ánh sáng màu tím kia phát ra đến mức chói mắt nhất , từ phía chân trời có vô số thanh trường kiếm bỗng đột ngột xuất hiện. Mỗi một thanh trường kiếm đều mang theo cảm giác chém sắt như bùn . Mức độ sắc bén kia, vào lúc trường kiếm vừa mới xuất hiện cũng đã khiến cho không gian phải xuất hiện những vết nứt chi chít .
Những vết nứt này cũng là vô phương bị không gian tự động khép lại. Hoặc là nói, nếu muốn khép lại thì phải cần một đoạn thời gian rất dài , ít nhất không phải trước mắt có khả năng làm được.
Vạn đạo trường kiếm, trong khi im lặng xoay quanh Huyền Lăng thì bỗng đột nhiên , nó tỏa hào quang vạn trượng, bao phủ tất cả trường kiếm vào. Liền đúng vào lúc này, bóng dáng Huyền Lăng lại bỗng nhiên biến mất .
Trong tích tắc , vạn kiếm nhất tề reo vang, mọi người rõ ràng cảm giác thấy vạn thanh trường kiếm kia bắt đầu từ lúc đó liền phảng phất có được linh trí không thể thay thế được. Mỗi một thanh kiếm sắc kia, phảng phất đều là có được uy năng của Hồn Nguyên Chi Bảo.
Cái này mặc dù là không chắc chắn lắm, nhưng có thể bồi dưỡng ra uy thế như vậy thì không thể không làm cho người ta rung động, Vô Thượng Kiếm Thể bẩm sinh đúng là khủng bố như thế!
Vào lúc sáu đạo khí tức cùng uy thế , ở trong mắt người bình thường là cực kỳ đáng sợ tản mát ra , mặc dù bốn người Liễu Triêu Dương đều là cao thủ Thiên Huyền, hơn nữa đều là cao thủ cảnh giới giữa Thiên Huyền Nhị Trọng đến Tam Trọng , nhưng giờ này khắc này đều là không khỏi phi thường dè chừng .
Bọn họ rốt cục có chỗ đã hiểu rõ ràng. Tại sao đám người này, tu vi của bản thân cũng không đến cảnh giới Thiên Huyền, nhưng lại có can đảm như thế đến khiêu chiến bọn họ. Thì ra, trong đám này ai nấy đều là có con bài chưa lật mạnh tới như vậy .
Chỉ là đám người Liễu Triêu Dương nghĩ sai lầm rồi. Có gan khiêu chiến bọn họ, thực sự không phải là mấy người Diệp Thước này tự nhận có con bài chưa lật cường đại. Mà là, bản thân bọn họ còn có can đảm này. Điều này không quan hệ cùng thực lực thủ đoạn của mỗi người.