Trên người mẫu thân Mộc Phong tại sao lại có linh tính mà sinh linh khác mới có, điểm này tạm thời không đi truy cứu, nàng có thể cảm ứng được vị trí của Linh Tâm tủy, Linh Tâm tủy lại một mực đi theo nàng, có thể hiểu được đồ vật kia nhất định là Linh Tâm tủy không thể nghi ngờ.
Từ trong sinh tử diễn sinh ra, Linh Tâm tủy nếu so sánh với bất kỳ vật có linh tính nào khác càng thêm khát vọng được sinh tồn, cho nên cuối cùng cả đời nó đều đang tìm kiếm một không gian sinh tồn thích hợp nhất.
Năng lực này ở trên những vật có linh tính khác thì không có, hết thảy thiên tài đại bảo đều là không chống lại mà thuận theo, yên lặng thừa nhận áp lực do hoàn cảnh mang đến, cuối cùng cầu đột phá.
Chỉ có Linh Tâm tủy mứi là có thể tự hành tìm kiếm.
- Mẹ, người nhanh lên một chút đem gia hỏa kia đưa ra đi, hài nhi cũng muốn nhìn thấy nó, ca ca cùng tỷ tỷ đều là người tốt, người tin tưởng hài nhi đi.
Mắt thấy mẫu thân do dự, Mộc Phong lôi kéo tay của mẫu thân làm nũng nói.
Thần Dạ cùng Niệm Thần cũng không thúc dục, nếu như mẫu thân của Mộc Phong thật sự không nguyện ý tin tưởng, vậy thì quên đi, vốn cũng chỉ là muốn biết một chút về Linh Tâm tủy trong truyền thuyết, trợ giúp Mộc gia để cho Linh Tâm tủy từ nay về sau sẽ không mang đến phiền toái cho bọn hắn.
Đối với Thần Dạ mà nói, Linh Tâm tủy ẩn tàng cho dù là hoàn toàn thành thục, có năng lực nghịch thiên, hắn cũng sẽ không quá cần, những thứ mình có đã là đủ nhiều rồi.
Thiên Đao, Cổ Đế điện, Thiên Địa Hồng Hoang tháp, có cái nào không phải là vật nghịch thiên, phụ trợ tu luyện còn có Hỗn Nguyên châu cùng Hồn biến, cần gì Linh Tâm tủy này.
Chỉ là Thần Dạ không muốn, Niệm Thần càng là không muốn trái nghịch ý nguyện của hắn, cho nên hai người thản nhiên vô cùng.
Sau ước chừng mấy phút đồng hồ, mẫu thân của Mộc Phong có lẽ là thấy được vẻ mặt thản nhiên của hai người, rốt cuộc là có điều buông lỏng, sau khi gật đầu chợt mở hai tay ra, sau một sát na, cỗ linh tính vốn có kia của nàng trở nên rõ ràng một chút.
Song thủ của mẫu thân Mộc Phong nhẹ vẫy, linh tính mang theo kia bạo dũng mà ra, lướt về một phương hướng nào đó.
Thần Dạ hướng Niệm Thần gật đầu, nàng tâm thần lĩnh hội, lặng yên không một tiếng động ẩn nặc xuống.
Ở dưới bao phủ của mẫu thân Mộc Phong, chỗ sâu mặt đất cách đó không xa, một đạo quang trụ lúc trước nhìn thấy qua ở trên không trung chui từ dưới đất mà ra, xông vào trong linh tính.
Mà ở bên trong quang trụ giờ khắc này có một vật trong suốt giống như là một động vật nhỏ đang tham lam hưởng thụ thư thái mà linh tính này mang đến cho nó.
- Đây chính là Linh Tâm tủy sao?
Ngoài mẫu thân của Mộc Phong ra, những người khác cũng là lần đầu tiên nhìn thấy vật kia, mọi người đều là hiếu kỳ không dứt, chính là cái gia hỏa này thiếu chút nữa để cho Mộc gia bị chém tận giết tuyệt.
Thần Dạ càng là có cảm thụ bất đồng.
Ở sát na Linh Tâm tủy xuất hiện ở trong trời đất, rõ ràng phương viên chỗ này, vô số thiên địa linh khí nhanh chóng tịch quyển mà đến, nhưng bất đồng với người khác tạo thành động tĩnh, đại lượng linh khí tuôn ra mà đến cũng không tạo thành bất cứ thanh thế nào, như thế, người có linh hồn cảm giác lực không xuất sắc căn bản sẽ không phát hiện được kỳ thật phương thiên địa chỗ này đã trở nên bất đồng.
Trừ cái này ra, khi Linh Tâm tủy xuất hiện còn có một cỗ ba động khác thường đang chậm rãi tản ra, hết sức không lưu loát cùng huyền ảo, trong thời gian ngắn, Thần Dạ căn bản không cách nào lĩnh hội rõ ràng.
Đợi đến Linh Tâm tủy ở dưới linh tính bao phủ của mẫu thân Mộc Phong hiện ra bộ dáng có mấy phần say mê kia, thân ảnh của Niệm Thần như quỷ mị trực tiếp xuất hiện ở phía trước nó, tay thò ra nhanh như điện chụp vào Linh Tâm tủy.
Gia hỏa này, bản sự xu cát tị hung không phải là mạnh bình thường, thời điểm Niệm Thần mới xuất hiện còn chưa động thủ, nó cũng đã thức tỉnh lại, chợt vô cùng nhanh chóng hướng chỗ sâu mặt đất lao đi.
Tốc độ của Linh Tâm tủy hết sức nhanh, chưa tới một cái nháy mắt, đạo quang trụ kia đã tiếp cận mặt đất, mắt thấy liền muốn bắn xuyên vào trong lòng đất...
Một đạo tử sắc quang mang trống rỗng mà hiện, quang mang kia đang tật tốc hướng lòng đất bắn xuyên qua phảng phất như bị định thân chú, trực tiếp dừng lại ở trên mặt đất, cho dù là nó giãy dụa ở bên trong đó như thế nào cũng là không ra được.
Một màn này, mọi người của Mộc gia nhìn thấy lần nữa trợn mắt há mốc mồm.
Bọn họ cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy quang mang này, có lẽ đều chưa từng thấy qua rõ ràng vật ở trong quang mang, bởi vì trong Mộc gia còn không có ai có thể đem đạo quang mang này lưu lại.
Mọi người của Mộc gia mặc dù biết một nam một nữ này thực lực cường đại, nhưng cũng không cho là bọn họ có thể đem gia hỏa kia ngăn chặn lại, phải biết rằng cái này cùng với thực lực không có quan hệ quá lớn, tốc độ của gia hỏa kia thực sự quá nhanh, nhanh đến ánh mắt động một cái liền biến mất không nhìn thấy.
- Qua đây đi, tiểu gia hỏa!
Thần Dạ vẫy vẫy tay, mọi người lại là cả kinh, đạo quang mang kia thế nhưng hướng tới Thần Dạ vọt tới, không có chống cự, là cam tâm tình nguyện mang theo ý vui thích lướt vào trong lòng bàn tay của Thần Dạ.
Ngay cả Niệm Thần cũng là tò mò nhìn Thần Dạ một cái.
Thần Dạ cười nhạt, hắn thân mang Hỗn Độn chí bảo, mặc dù tồn tại như Cổ Đế điện cùng với những vật thông linh này có khác nhau căn bản nhưng thân là khí trung chí tôn, đối với Linh Tâm tủy cũng là có được lực hấp dẫn nhất định.
Quang mang tản đi, bản thể của Linh Tâm tủy rõ ràng xuất hiện ở trong lòng bàn tay của Thần Dạ.
Mọi người vội vàng nhìn tới, đó là một vật toàn thân trong suốt, hiện lên màu xanh biếc, thật giống như là một khối phỉ thúy, toàn thân Linh Tâm tủy trơn bóng như pha lê, không có một chút tỳ vết nào, hoàn mỹ giống như là một tác phẩm nghệ thuật.
Thần Dạ nắm Linh Tâm tủy rõ ràng cảm ứng được một cỗ thiên địa linh khí ở trạng thái chính mình cũng không có tu luyện lại là thật nhanh tràn vào trong thân thể, tiếp đó lại càng tự hành vận chuyển ở trong kinh mạch, sau đó hóa thành huyền khí tinh thuần tan vào trong đan điền.
Bản thân Linh Tâm tủy là có thể hội tụ đại lượng thiên địa linh khí, mà nay xem ra, khối Linh Tâm tủy này đã thoát khỏi trạng thái bản năng, tiến vào giai đoạn đang phát triển rồi, khó trách thiên phú của mẫu thân Mộc Phong không ra cái hình dáng gì cũng có thể đạt tới cảnh giới Thông Huyền.
Sau khi khiếp sợ, Thần Dạ nhẹ giọng nói:
- Tiểu gia hỏa, sau này an phận một chút đi theo người ngươi muốn, ngàn vạn lần không nên đi quấy rối, nếu không ngươi hại người khác cũng là hại chính ngươi.