Mà đúng vào giây lát những lực lượng này xuất hiện trở lại thì đám người Tần Tân Nguyệt đều rõ ràng cảm ứng được, có một cỗ sức sống hừng hực lại đang từ từ tán phát ra.
Giờ này khắc này, Niệm Thần đang yên lặng như người ngoài cuộc từ từ để những giọt nước mắt chảy xuống. Cả người nàng đều là vô phương đứng vững,đành tựa vào trên vách núi đá chung quanh mà cảm thấy toàn thân vô lực. Nàng biết, sức sống lại xuất hiện nên bất kể Thần Dạ bị trọng thương ở mức độ ra sao, dẫu cho tình trạng như thế nào thì ít nhất có thể nói rõ một việc. Thần Dạ sẽ không chết, tuyệt đối sẽ không chết.
Thấy được hành động hiện tại của Niệm Thần,ba người Tần Tân Nguyệt không khỏi vẻ sợ hãi kinh ngạc. Thì ra trước đó, Niệm Thần thực sự không phải là có đủ điềm tĩnh hay đủ tin tưởng Thần Dạ nhất định có khả năng vượt qua cửa ải khó, mà là....
Trong lòng Niệm Thần, chỉ sợ sớm đã có tính toán. Nếu như hôm nay Thần Dạ không cầm cự qua được lần này đây, thì như vậy từ nay về sau, cõi lòng của Niệm Thần coi như đã chết. Do đó việc duy nhất có khả năng làm trong quãng đời còn lại của kiếp nầy là tu luyện tu luyện lại tu luyện, không ngừng tu luyện. Cho đến sau khi tu vi bản thân đủ để tương đương với Tà Đế Điện thì sẽ đi kết thúc tất cả điều ân oán này.
Ân oán kết thúc, như vậy, người mà cõi lòng đã chết cũng sẽ chết theo.
- Thần cô nương....
Ba người xúc động,khi nhìn về phía Thần Dạ thì cho dù là Tôn Vĩ, cũng không nhịn được sự kiêng nể hắn. Đến tột cùng hắn thật tốt số ra sao mà lại có thể làm cho Niệm Thần phải nỗ lực như thế.
Trong cơ thể Thần Dạ, đồng dạng có sức sống hừng hực đang bắt đầu khởi động. Thân thể hắn, xương cốt thậm chí cả kinh mạch phảng phất được rót vào sức sống mới. Những khúc những đoạn bị đứt ra thì nay lấy một loại phương thức kỳ dị để biến hóa quay trở lại hình thái ban đầu....
Không phá thì không xây được.
Đây là trạng thái đích thực hiện tại của Thần Dạ.
Thân thể của hắn, bởi vì gượng ép mượn lực của Thiên Đao, cùng với việc hóa thành thân người Long Hồn đã làm cho thân thể không chịu nổi gánh nặng phải chịu. Sau khi loại trạng thái này kết thúc, Thần Dạ giống như là một người đã mất đi tất cả thành trì phòng thủ, cứ để mặc cho lực lượng cắn trả ra sức phá hoại.
Bởi vì không có phòng thủ lại bị mặc sức phá hoại, cho nên ngoại trừ hô hấp không đứt đoạn, tất cả mặt khác của Thần Dạ đều không còn có sinh mệnh đặc thù. Nói cách khác, khi mà lực lượng cắn trả đã phá thể ra ngoài thì thân thể của hắn cũng đã bị phá đến mức không còn chỗ nào có thể phá thêm.
Nếu là những người khác thì hẳn phải chết không nghi ngờ. Thế nhưng đối với Thần Dạ mà nói thì cũng là trùng hợp để kích thích một thứ mà nhiều năm qua, ngay cả chính bản thân Thần Dạ đều vẫn còn không hiểu. Thậm chí mấy năm gần đây hắn đã sắp sửa quên lãng vật đó đi rồi.
Thiên Lâm Huyễn Hương.
Hoa này, là Thần Dạ và Trường Tôn Nhiên cùng nhau hái được ở trong một hẻm núi không biết tên bên ngoài Đại Hoa đế đô.Lúc ấy, hoa nở chung cuống, hắn cùng với Trường Tôn Nhiên mỗi người một đóa.
Sau khi có được Thiên Lâm Huyễn Hương,cụ thể có tác dụng gì thì Dạ thật sự không biết. Chỉ thấy mỗi một lần nó xuất hiện thì đều có ý nghĩa Thần Dạ đang gặp phải nguy cơ trí mạng.
Ở trong đế đô Đại Hoa, khi Vân Thái Hư chặn giết hắn một lần kia. Hay lúc ra bên ngoài rèn luyện, sau khi bị Thiên Nhất Môn ngăn chặn thì Trường Tôn Nhiên cũng là bởi vì nhờ có Thiên Lâm Huyễn Hương mà cảm ứng được hắn đang gặp nguy hiểm, do đó kịp thời chạy tới hỗ trợ hắn vượt qua một lần ý định giết người.
Từ đó về sau, cũng không thấy Thiên Lâm Huyễn Hương xuất hiện, nên chính Thần Dạ đều đã gần như quên hết.
Mà lần này đây, nó xuất hiện lần thứ hai.
Đến khi Thiên Lâm Huyễn Hương mang theo cỗ lực lượng cắn trả kia trở lại thân thể trong Thần Dạ,thì cỗ lực lượng phá hoại này đã không còn tiếp tục tiến hành phá hoại đối với thân thể Thần Dạ.Ngược lại, sau khi có mùi thơm của Thiên Lâm Huyễn Hương bao bọc thì không ngờ hình như nó đã trở thành Huyền Khí tinh thuần của Thần Dạ. Nó bắt đầu rất thong thả mà vận hành lại từng tấc kinh mạch đã vỡ vụn kia.
Đúng là bởi vì cỗ lực lượng phá hoại này thay đổi, mới khiến cho Thần Dạ trong lúc vô ý thức có thể mượn lực lượng này, từ từ vận hành công pháp để hấp thu được linh khí thiên địa, làm cho bản thân tiến vào trạng thái tu luyện, tiến tới khôi phục được thân tàn của hắn.
Nhưng biến hóa không chỉ như thế mà còn vượt xa.
Lần này đây, Thiên Lâm Huyễn Hương tựa hồ quyết định chủ ý phải trợ giúp Thần Dạ đến tận cùng. Hoặc là Thần Dạ đích thực đã làm xúc động Thiên Lâm Huyễn Hương để tạo ra bước ngoặt chuyển tiếp cho hắn.Vào lúc lực lượng phá hoại kia vận hành trong kinh mạch thì mùi thơm của Thiên Lâm Huyễn Hương cũng là từ từ dung nhập hòa tan vào trong đó, bị Thần Dạ từ từ luyện hóa....
Ở trong thân thể Thần Dạ,Thiên Lâm Huyễn Hương đang xòe ra những cánh hoa xinh đẹp nhất của mình. Nó chậm rãi múa lượn xoay tròn, trông như một đóa hoa tiên.
Mỗi khi Thiên Lâm Huyễn Hương xoay tròn hết một vòng, rốt cuộc lại có một giọt mật hoa long lanh trong suốt nương theo mùi thơm của nó tức thì hòa tan vào trong kinh mạch của Thần Dạ.Sau đó vào lúc Thần Dạ thong thả vận hành công pháp thì những linh khí thiên địa được cuốn đi theo cũng đồng loạt được Thần Dạ luyện hóa mà chuyển thành Huyền Khí tinh khiết, rồi tiến vào trong đan điền của hắn !
- Ông ông! Ông ông! Ông ông! !
Nếu có người có thể nhìn thấy đan điền của Thần Dạ thì tất sẽ có thể phát hiện, chỗ Huyền Khí mà hắn luyện hóa khi nhìn từ mặt ngoài thì cũng không có bất cứ gì khác thường. Thế nhưng trên thực tế thì nó lại tràn ngập được một cảm giác cực kì thuần khiết.
Cái đó phảng phất là sau khi trải qua vô số lần luyện hóa thì nó đã luyện ra được một loại Huyền Khí, mà so sánh với Huyền Khí lúc đầu, thì có được mức độ thuần khiết không biết tinh túy được hơn bao nhiêu cấp bậc.
Huyền Khí càng thuần khiết hơn, điều đó cũng có ý nghĩa lực phá hoại càng cường đại hơn!
Cùng lúc đó, những giọt mật hoa còn sót lại từ trong Thiên Lâm Huyễn Hương cũng bao hàm sức sống cường đại. Bởi vậy, sau khi Thần Dạ trong lúc vô ý thức đã luyện hóa xong một giọt mật hoa cuối cùng thì sức sống tuôn trào ra ngoài trong cơ thể hắn liền cơ hồ không còn khác nhiều lắm so với trạng thái vào những thời gian hưng thịnh nhất.
Trong sự thần kỳ như thế,sau khi vừa mới vận hành vô cùng thong thả trọn vẹn một công pháp Đại Chu Thiên thì Thần Dạ bỗng nhiên tỉnh táo lại từ trong hôn mê.
Mà trong khoảnh khắc tỉnh lại,Thần Dạ liền cảm ứng được thân thể của mình không giống ngày xưa !