Nhưng có chút kỳ quái, bao phủ khí tức tử vong, Thần Dạ có thể cảm thụ được chúng nó tồn tại. Nhưng những khí tức này vẫn chưa mang đến cho bản thân bất luận điều gì không tốt. Thậm chí là một chút ảnh hưởng cũng đều không có.
Sau khi cánh cửa thật lớn cuối cùng vững chắc hạ xuống, ba người Phương Đông Lưu liền đình chỉ cử động. Mà lại nhìn về phía cao không, trong cánh cửa kia lần nữa đã có ba động không tầm thường nhè nhẹ, trong lúc mơ hồ bắt đầu khởi động sinh cơ nhàn nhạt.
Sinh cùng tử đồng thời tồn tại, mới có thể đủ hình thành một phương thế giới, bằng không, nào có thiên hạ đại loạn!
- Tiểu huynh đệ, Nhất Tuyến Thiên đã mở ra, ngươi đi vào thôi!
Ba người Phương Đông Lưu đã ngồi xếp bằng ở trên cự thạch, có thể nhìn ra được, ba người thật sự là suy yếu tới cực điểm. Nếu như lúc này xuất thủ đối với ba người bọn họ, tin tưởng một kích tất trúng!
Thần Dạ chậm rãi đi tới trước mặt bọn họ, nhìn về phía Nguyễn Tiêm Hủy, gật đầu nói:
- Không biết tiền bối có điều gì muốn nhắc nhở?
- Ha ha!
Nguyễn Tiêm Hủy cười khẽ nói:
- Đáp ứng ta, nhất định phải cứu Nhiên nhi ra, nói cho nàng, cái gì cũng đều không quan trọng, bảo toàn bản thân mới là quan trọng nhất, vi sư ở bên ngoài chờ nàng.
- Dạ!
Thần Dạ trong lòng cảm động đáp/
Nguyễn Tiêm Hủy lại nói:
- Trong cơ thể ngươi, có khí tức của Băng Tâm Tố Nữ Công, lại thêm Huyền Dương Ngọc của môn chủ đại nhân, có thể khiến ngươi trong thời gian ngắn nhất tìm được Nhiên nhi. Bất quá ngươi phải nhớ kỹ, trong Nhất Tuyến Thiên, chuyện ngoài ý muốn nào cũng có khả năng phát sinh, do đó, tin tưởng bản thân!
- Đa tạ tiền bối nhắc nhở!
Thần Dạ thần sắc nghiêm túc, trầm giọng đáp.
- Được, đi thôi, ta ở chỗ này, chờ hai người các ngươi đi ra!
Nguyễn Tiêm Hủy chậm rãi nhắm mắt lại, nàng đã không còn quá nhiều khí lực để nói chuyện nữa.
- Tiền bối bảo trọng!
Thần Dạ cũng không dừng lại, thân hình khẽ động, từ trong cánh cửa thật lớn kia, bạo xa mà vào.
Mà sau khi Thần Dạ tiến nhập Nhất Tuyến Thiên, phiến thiên địa này lại lần nữa nặng nề run lên, lập tức nửa ngày qua đi, cánh cửa lớn từ trong cái khe kia xuất hiện, ở dưới không gian ba động chậm rãi biến mất không thấy.
Ở phía dưới, vân vu khắp bầu trời lại lần nữa hội tụ mà đến, đem tuyệt phong này, lại một lần nữa che giấu xuống, dần dần cũng phủ lên thân thể ba người Phương Đông Lưu.
- Sư muội, ngươi thực cho rằng, người thanh niên này nhất định có thể tìm được Trưởng Tôn Nhiên, đồng thời đem nàng bình an đưa trở về sao?
Trong biển mây, Phương Đông Lưu nặng nề hỏi.
- Ta tin tưởng hắn có thể làm được!
Nguyễn tiêm hủy không chút nào che giấu nàng đối với Thần Dạ tín nhiệm, để kiên định lòng kiên trì trong lòng mình, lời nói tuy nhẹ nhàng, lại phát ra khí phách lớn lao!
Nghe vậy, Phương Đông Lưu đang ngồi xếp bằng kia bỗng nhiên mở hai mắt ra, trong ánh mắt càng lóe ra tinh mang chấn nhiếp người khác, phảng phất như xuyên thấu vân hải, đang ở trên người Thần Dạ bên trong Nhất Tuyến Thiên kia.
Biểu hiện như vậy lại nào có xuất hiện trên thân một người giống như cực kỳ suy yếu…
- Hô!
Tiến nhập Nhất Tuyến Thiên nghênh đón mà đến là tiền phương hắc ám vô cùng vô tận tựa như đã không có đường đi. Lại giống như không gian thông đạo kia không có tận cùng, cũng biết lúc nào mới có thể đi tới đích.
Bây giờ Thần Dạ chân chính đã tiến vào một mảnh đất bị phong bế, tìm không được phía trước, lại không có đường quay lại. Tiếng rít vào rơi vào trong tai của hắn chỉ có cương phong vô cùng sắc bén cùng khí tức sinh tử giao hợp.
Khắp bầu trời hắc ám cùng với đao phong che trời liên miên bất tuyệt, mãi mãi không hết như thế trùng kích, Thần Dạ cho dù sớm có chút chuẩn bị tâm lý cũng rất nhanh đã đạt tới giới hạn tâm lý chịu đựng của hắn.Thật sự là cái thông đạo đen kịt này khiến người ta cảm giác quá mức áp lực.
Nếu như không phải biết được phía sau thông đạo này là Nhất Tuyến Thiên thực sự, Trưởng Tôn Nhiên là ở chỗ này chờ đợi hắn, loại cảm giác bị đè nén này, Thần Dạ căn bản không dám đụng vào con đường tựa như đang đi xuống Hoàng Tuyền này.
Tựa như thiểm điện bay vút về phía trước, cũng không biết qua thời gian bao lâu vẫn là khiến Thần Dạ không có cảm ứng được tận cùng. Mà cương phong quanh thân càng phát ra dày đặc hơn, cuối cùng hầu như cũng không có năng lượng huyền khí cách trở, hướng thân thể thiết cát mà đến.
Nếu như ở đây không có tận cùng, Thần Dạ tự nhận đừng nói hắn hiện tại mới vào Địa Huyền cảnh giới. Cho dù là ở cảnh giới cao hơn một hai lần, cái mạng nhỏ này sợ rằng đều phải bị tiêu tan ở đây, bởi vì tiêu hao quá lớn.
- Ông ông!
Một thời khắc đó, giữa lúc Thần Dạ muốn thay đổi một loại phương thức khác để đi tới. Trong cơ thể đột nhiên hiện ra một loại ba động kỳ lạ, mà bản thân hắn trước đây chưa từng có cảm giác được…
Thần Dạ âm thầm mi tâm nhíu thật chặt, cổ ba động này không thể nghi ngờ là đến từ Trưởng Tôn Nhiên, sau khi cứu hắn, nếu nói Băng Tâm Tố Nữ Công trước đây chưa bao giờ cảm giác được do đó chưa từng biết đến.
Song sau khi biết được, trong mấy lần tu luyện vẫn như trước chưa từng tìm ra được vết tích Tà Dương Môn Trưởng Tôn Nhiên đã từng lưu lại cho mình. Thực lực chỉnh thể đều không phải quá mạnh mẽ, phần thủ đoạn này không ngờ lại phi phàm như thế.
Mà Nhất Tuyến Thiên này…nếu như không phải là cần công pháp tu luyện riêng biệt của Tà Dương Môn mới có thể tiến vào. Chỉ e rằng tại Bắc vực địa giới đã sớm bị những thế lực lớn khác cứng rắn mà chiếm cứ.
Nghĩ đến những thế lực lớn khác cũng là đang tìm cách giành lấy Băng Tâm Tố Nữ Công của Tà Dương Môn đi sao!
Tuy rằng vẫn là bên trong thông đạo vẫn chưa thấy được Nhất Tuyến Thiên chân chính. Nhưng cho dù vậy, thông đạo này nói đến thực sự cũng là một phiến phúc địa tu luyện.
Cương phong đầy trời tập kích muốn ở trong này sống sót, nhất định phải đả khởi mười hai vạn phần tinh thần. Cao độ tập trung như thế đến tu luyện không thể nghi ngờ sẽ đạt được hiệu quả làm ít công to.
Sau khi Băng Tâm Tố Nữ Công trong cơ thể ba động truyền, thông đạo đen kịt lực lớn run rẩy một cái. Ngay phía trước ba động hội tụ một chỗ, từng điểm quang mang nhanh chóng khuếch tán thành một phiến lốc xoáy khổng lồ.
Phía sau lốc xoáy từng điểm quang lượng xuyên thấu mà vào…
- Quả nhiên đủ thần kỳ!
Thần Dạ cũng không có suy nghĩ nhiều, đẩy nhanh tốc độ hướng phía trong lốc xoáy, lướt đến. Sau giây lát đã đi qua lốc xoáy. Ánh mặt trời cùng sáng sủa lập tức tràn ngập ở trong hai mắt của hắn.
Đây là một phiến đại địa vô biên vô tận, sinh cơ dạt dào, cây cỏ xanh biếc, phóng tầm mắt lướt qua cùng thế giới bên ngoài chân thật cũng không có quá nhiều khác biệt.