Trên đỉnh Thiên Táng sơn mạch, một tòa hành cung khổng lồ mà giản dị dựng lên sừng sững, ở trong gian phòng lớn nhất có hơn hai mươi người đang đứng, vẻ mặt tối tăm.
Trước mặt bọn hắn được đặt mấy chục cỗ thây khô, khủng bố dị thường.
Dù những người ở đây trong tay dính đầy máu tươi, trong khoảng thời gian này liên tục đại chiến giết chóc vô số, nhưng khi nhìn thấy những cỗ thây khô kia bọn hắn đều cảm thấy trái tim băng giá.
- Tiêu huynh.
Bên trái vị trí đầu não là một lão bà tóc bạc, khí tức dung hợp trong không gian, làm cho người ta có cảm giác áp lực cường đại, hiển nhiên là một cao thủ tôn huyền.
Vị trí đầu não bên phải là một lão giả, mắt lộ hung quang hung dữ nói:
- Cả Ưng Giản yếu tắc cùng Vọng Xuyên hà đều nằm trong sự phong tỏa của chúng ta, không thể nào là người của bọn hắn.
Nói tới đây ánh mắt lão giả nhìn về phía xa.
- Những người ở Trung Vực đều bị cao thủ Tà Đế Điện kềm chế, không thể thoát thân chạy đến, cho nên cũng không phải những lão gia hỏa kia.
Giữa không trung truyền ra một thanh âm.
- Như vậy có phải là Thần Dạ đã tới hay không…
Lời này vừa nói ra, những người khác đều giật mình, bọn hắn rất rõ ràng Tà Đế Điện cao cao tại thượng sở dĩ cần bọn hắn hợp tác, hơn nữa trợ giúp tu vi bọn hắn tiến nhanh, còn phái cao thủ bao vây tiễu trừ ba đại thế lực, làm như vậy chính là vì Thần Dạ.
- Bất kể là phải hay không, đã có người quấy rối thì phải bắt tới tay, Tiêu Lang Anh, Tuyệt Mệnh bà bà, biết nên làm như thế nào đi.
- Tôn giả yên tâm.
Lão giả cùng lão bà kia đồng thanh đáp.
Người kia tựa hồ còn chưa hài lòng với thái độ của hai người, lại âm trắc trắc nói:
- Tà Đế Điện có thể cấp tu vi hiện tại cho các ngươi, cũng có thể tùy lúc thu hồi…
- Thỉnh tôn giả yên tâm, vô luận là ai nếu đã đến Thiên Táng sơn mạch, đừng mơ tưởng sống sót rời đi, cho dù không địch lại Lăng Tiêu Điện cùng Tuyệt Minh Tông dù dùng thân thể đi lấp đầy cũng phải chôn vùi bọn hắn nơi này.
Tiêu Lang Anh vội vàng kiên quyết nói.
- Kiệt kiệt, tốt lắm, lần này mục tiêu Tà Đế Điện là Thần Dạ, nếu có thể bắt lấy hắn đừng nói là Đông Vực, khi Tà Đế Điện quân lâm thiên hạ, những địa vực khác tùy các ngươi chọn lựa, mà đại môn thánh huyền, thậm chí thiên huyền đều rộng mở cho các ngươi.
- Đa tạ tôn giả đại nhân.
Đám người Tiêu Lang Anh mừng rỡ, lời này nói ra từ trong miệng cao thủ Tà Đế Điện bọn hắn không có gì hoài nghi, bởi vì bọn hắn đã tự mình cảm thụ qua.
Chẳng những Tiêu Lang Anh cùng Tuyệt Mệnh bà bà phá tan được xiềng xích, đạt tới cảnh giới tôn huyền, những người còn lại cũng đột phá, nếu không trong cuộc đại chiến ứng đối ba đại thế lực, cao thủ Tà Đế Điện cũng chưa ra tay vài lần, bọn hắn làm sao có thể bức bách ba thế lực chỉ còn lưu lại một đạo phòng tuyến cuối cùng.
- Đừng cao hứng quá sớm, đem chuyện các ngươi cần làm thực hiện cho xong trước đã.
- Dạ.
Chờ sau khi người kia đi xa, Tiêu Lang Anh nhìn Tuyệt Mệnh bà bà, bà lão gật nhẹ đầu, Tiêu Lang Anh lạnh lùng nói:
- Lão nhị, lão tứ, Minh Hoa bà bà, mang theo mọi người tìm kiếm từng tấc một, cho dù lật ngược Thiên Táng sơn mạch cũng phải tìm được người kia cho lão phu.
- Đại ca yên tâm, không chạy thoát được đâu.
Tiêu Lang Hiên nghiêm túc nói, được Tà Đế Điện hỗ trợ, tu vi của hắn đã đạt tới hoàng huyền bát trọng, tu vi Tiêu Lang Đoạn cùng Minh Hoa bà bà đều ngang ngửa nhau.
Ba cao thủ hoàng huyền bát trọng, liên hợp những người trong này đủ bao phủ cả Thiên Táng sơn mạch, cho dù cao thủ tôn huyền xuất hiện cũng đừng mơ tưởng tiếp tục ẩn giấu.
Thiên Táng sơn mạch khổng lồ lan tràn khắp vạn dặm, nhưng lần này Tà Đế Điện bỏ ra tài lực đủ lớn, toàn bộ người của hai thế lực lớn đều gia tăng tu vi, hơn nữa lúc khuếch trương vô số thế lực lớn nhỏ đều bị thu vào trong túi, khiến thực lực bọn hắn cường đại chưa từng có.
Vô số cao thủ trải rộng khắp Thiên Táng sơn mạch, giờ phút này cùng nhau hành động, quả nhiên là có thể tìm tòi từng tấc đất khắp cả Thiên Táng sơn mạch.
Bị tìm kiếm nghiêm ngặt như thế, đừng nói là một người, dù là con kiến cũng bị tìm ra, nhưng tìm suốt một ngày thời gian chẳng những không tìm được người, ngược lại có người còn phát hiện đồng bọn của mình lần lượt bị giết chết, mà trạng huống tử vong cũng giống như những người đầu tiên như đúc.
Trời ngày càng tối, người chết càng nhiều, trong những người chết có cả cao thủ hoàng huyền.
Mùi máu tươi bốc lên trên sơn mạch, làm kẻ khác vạn phần hoảng sợ chính là giết chết cao thủ bình thường còn có thể không gây ra âm thanh, nhưng giết cao thủ hoàng huyền cũng không chút động tĩnh, làm người ta không cảm ứng được tung tích gì, địch nhân xuất hiện trong sơn mạch chẳng lẽ thật sự là cao thủ tôn huyền?
Một cỗ khí tức sợ hãi dần dần lan tràn, mãi cho tới cuối cùng dù là cao thủ hoàng huyền cũng không dám một mình dẫn đội, mặc dù là vậy mãi cho tới sáng hôm sau trong hành cung vẫn đặt thật nhiều thi thể cao thủ hoàng huyền.
Đồng thời sau khi chết không thấy hồn phách, máu tươi khô cạn, dáng vẻ cực kỳ đáng sợ.
- Tiêu huynh, địch nhân muốn tiêu diệt từng người, nếu còn tiếp tục như thế chỉ sợ người của chúng ta sẽ bị giết sạch, có cần báo…
- Không cần.
Lời của Tuyệt Mệnh bà bà còn chưa nói xong, đã bị Tiêu Lang Anh cắt đứt, hắn dữ tợn quát:
- Nếu nói cho tôn giả đại nhân, chẳng phải nói hai chúng ta không giải quyết được chuyện này sao, không có giá trị lợi dụng, ngươi cho rằng chúng ta còn giữ được tính mạng!
- Người này tuyệt đối không phải Thần Dạ, mấy năm trước hắn chỉ có cảnh giới lực huyền mà thôi, dù thiên phú hơn người chỉ vài năm ngắn ngủi cũng không thể đạt tới tình trạng như Minh Hoa bọn họ, càng không phải đối thủ của ta cùng ngươi, nhưng mặc dù là Minh Hoa bọn hắn ra tay cũng không khả năng làm được không chút động tĩnh như thế.
Tuyệt Mệnh bà bà lạnh lùng nói:
- Chuyện này có lẽ không cần nói cho tôn giả đại nhân, nhưng chúng ta nhất định phải xuất thủ, nếu không người chết sẽ ngày càng nhiều, đến lúc đó giá trị lợi dụng của chúng ta cũng hạ xuống.
Tiêu Lang Anh nhíu mày, nghiêm túc nói:
- Được, ta cùng ngươi tự mình ra tay, thật muốn xem một chút hắn làm sao tiếp tục ẩn giấu.
- Bá!
Trong hành cung giản dị khổng lồ, từng đạo thân ảnh do Tiêu Lang Anh cùng Tuyệt Mệnh bà bà suất lĩnh tản ra khắp bốn phương tám hướng.
Hai cao thủ tôn huyền hiện trên bầu trời, linh hồn lực lượng bàng bạc, xen lẫn tà ý lan tràn khắp các phương hướng.
Ở bên dưới, lấy đỉnh núi Thiên Táng sơn mạch làm trung tâm, nhóm người Tiêu Lang Hiên từng bước từng bước tìm tòi hướng về xa xa.
Dọc đường đi qua, mỗi tấc đất đều bị thẩm thấu đi vào, trừ phi trốn sâu trong lòng đất mấy ngàn thước, nếu không tuyệt đối không tránh khỏi sự phát hiện của Tiêu Lang Anh cùng Tuyệt Mệnh bà bà.