Thần Dạ không khỏi bĩu môi. Năm giai đoạn Hồn Biến, hiện tại mới là giai đoạn Sơ Hình. Thần Dạ nhắm mắt lại đều phỏng đoán ra, muốn đạt tới giai đoạn Hóa Hình thì thứ nó cần, không chỉ có riêng cố gắng tu luyện là đủ rồi.
Nếu mà nói như vậy là đủ rồi , với tu vi chủ nhân cũ của Thiên Đao đạt mức không gì sánh kịp , vậy tại sao còn không có tu luyện Hồn Biến đến tình trạng Đại Thành?
Chuyện không hề đơn giản !
Bởi vậy, Thần Dạ mặc dù đối với Hồn Biến cực kỳ tò mò đến cuồng nhiệt, nhưng lại cũng không có quá phận đắm chìm mê muội vào trong đó. Hiện nay hắn đã có trạng thái Hồn Biến, đây đều là nhờ duyên cớ bên trong nên mới có được, vì vậy hắn không dám cầu mong quá nhiều .
- Chủ nhân, kỳ thật sau khi Hồn Biến thì lợi ích lớn nhất cũng không phải hồn phách có khả năng kề vai chiến đấu cùng ngươi . . .
- A!
Thần Dạ kinh ngạc kêu một tiếng.
Nhìn thấy vẻ mặt hiện tại của Thần Dạ, Đao Linh cũng cười:
- Chủ nhân, ngươi quên rằng ta vừa mới nói cho ngươi . Hồn Biến đại biểu cho loại phương thức tu luyện thứ ba ?
Ánh mắt Thần Dạ lập tức gắt gao nhìn Thiên Đao. Tin tưởng, nếu mà có khả năng ăn được Thiên Đao thì Thần Dạ tuyệt đối sẽ "ục" một cái mà nuốt chửng hắn vào trong bụng .
- Đao Linh, ngươi từ từ nói!
- Sau khi Hồn Biến , có thể làm cho người ta trở nên cường đại . Nguyên nhân căn bản nhất liền ở chỗ, bắt đầu từ lúc này bản thân hồn phách liền có khả năng tự động tu luyện. Ở trong quá trình nó tu luyện thì hơn phân nửa những gì đoạt được là để làm lớn mạnh tự thân nó. Còn hơn một nửa khác sẽ quay về tặng chủ nhân ngươi.
Thần Dạ chỉ cảm thấy, số lần giật mình của mình hôm nay so với hơn một năm qua thì đều chắc phải lớn hơn rất nhiều .
Cái gì gọi là hồn phách có khả năng tự động tu luyện? Cái gì gọi là tu luyện thu hoạch được thì có hơn một nửa sẽ quay về tặng cho mình? Trước không cần đề cập tới hơn một nửa này là bao nhiêu. Nhưng chỉ nếu có thể có thêm lượng rót vào, cho dù là một chút ít thì với thời gian đủ lâu, cũng có thể hội tụ thành vô số.
- Đương nhiên , chủ nhân ngươi cũng đừng rất cao hứng.
Đao Linh nói tiếp:
- Hồn phách tự thân tu luyện thì có tốc độ thập phần chậm chạp. Nếu muốn từ chỗ hồn phách thu được cũng đủ lợi ích , không đề cập tới ngươi cần trả giá bao nhiêu vốn liếng, mà thời gian cũng là một con số thật lớn .
- Trong lòng ta đã hiểu rồi!
Thần Dạ gật đầu đáp lời. Chủ nhân cũ của Thiên Đao kia cường đại ra sao, mà cũng còn không đạt tới cảnh giới Đại Thành. Nhưng trong lòng Thần Dạ, hắn chưa từng có hy vọng xa vời quá, rằng một ngày kia chính mình có thể tu luyện Hồn Biến đến tình trạng Đại Thành .
Thần Dạ chỉ nghĩ rằng đạt tới giai đoạn Hóa Hình thì đó cũng rất khá rồi. Ở bên cạnh mình, tùy thời có tồn tại với tu vi ngang nhau cùng chính mình, điều này đối với kẻ địch mà nói thì tuyệt đối là trí mạng.
Về phần lúc hồn phách tu luyện sẽ có tặng lại, Thần Dạ muốn càng thêm nhiều hơn, tích tiểu thành đại. Chỉ cần như vậy là đủ rồi, có Hồn Biến đây thì lúc mình tu luyện, trong hoàn cảnh thiên phú bẩm sinh ngang nhau thì so sánh với những người khác chính mình sẽ nhanh hơn một chút .
Làm người, ngàn vạn lần không thể rất tham!
Lời tuy như thế, trong lòng Thần Dạ đối với cao thủ không biết tên đã thành toàn cho mình kia, hắn có sự biết ơn sâu sắc !
Sự tồn tại của Thiên Đao không hề nghi ngờ là vị cao thủ biết được thập phần rõ ràng . Từ sự kiêng kỵ của ý chí tà ác đối với Thiên Đao mà xét, một khi Thiên Đao khôi phục đến trạng thái cường thịnh, có khả năng đủ phát huy ra được uy lực thì điều đó tuyệt đối khó có thể tưởng tượng.
Thiên Đao cường đại như thế, nhưng lại vẫn không thể để cho vị cao thủ kia hoàn toàn yên tâm, tiến tới không tiếc tất cả, dùng hồn phách hoàn toàn tiêu tan đến thành toàn cho Hồn Biến của mình . . . .
Băn khoăn đến mức này , hơn nữa còn đến từ chính chủ nhân cũ của Thiên Đao! Phải biết rằng, ông ta dù sao cũng đã ngã xuống . Mà Thần Dạ còn nhớ rõ sự kích động của vị cao thủ kia lúc mới gặp gỡ chính mình . Nhưng sau đó liền thay đổi thái độ. Điều này đủ để nói rõ một chút vấn đề .
Giờ này khắc này, Thần Dạ trong mơ hồ đã nắm được một chút bí mật về phương diện này mà không một người bình thường nào được biết .
Chỉ tiếc, hiện tại Thiên Đao vẫn còn trong quá trình khôi phục , trí nhớ của nó cũng vẫn một đám mơ hồ. Nói cách khác, liền không có loại nghi vấn gì cả .
Đao Linh hẳn là không rõ ràng lắm suy nghĩ trong lòng Thần Dạ, nhưng mà âm thanh của hắn vào giờ khắc này cũng trở nên cực kỳ trịnh trọng:
- Chủ nhân, nói Hồn Biến có khả năng mang đến lợi ích như vậy cho ngươi, nhưng tiếp theo, như đã nói , bởi vì Hồn Biến mà trong tương lai ngươi sẽ gặp phải nguy hiểm.
- Ngươi cứ việc nói, những gì ngươi biết, tất cả đều nói cho ta nghe!
Thần Dạ khẽ nhướn mày kiếm một cái, nguy hiểm sao? Hắn cũng không sợ!
Dừng lại chỉ chốc lát, Đao Linh trầm giọng nói:
- Chủ nhân, hiện tại Hồn Biến của ngươi, nhìn như ở vào giai đoạn Sơ Hình cấp thứ nhất . Nhưng kỳ thật, ngươi cũng chưa hề đạt tới giai đoạn Sơ Hình đích thực. Lúc này chỉ là Hồn Biến vừa mới bắt đầu , nên mới hình thành một loại trạng thái tạm thời .
- Sau này trong năm tháng , ngươi không cần tận lực đi quản việc hồn phách tu luyện. Bởi vì nó sẽ tự động dựa theo truyền thừa sau khi được Hồn Biến để tu luyện. Trừ phi chủ nhân chiếm được loại thiên tài địa bảo trời sinh liền mang theo khí tức hồn phách . . . .
- Mà ta nói nguy hiểm, chính là lúc đến từ Hồn Biến tự động tu luyện . Tới khi nó đạt tới một giai đoạn sau thì sẽ lập tức xuất hiện.
- Hả?
Thần Dạ nhướn mày một cái!
Đao Linh tiếp tục nói:
- Hồn Biến, vốn không nên xuất hiện trong thiên địa. Nó chỉ là một loại sản phẩm cực kì khéo léo, huyền diệu khó giải thích . Cho nên, nó sẽ không được thiên địa tiếp nhận. Bởi vậy, đến khi Hồn Biến đạt tới một đoạn nào đó thì trời xanh sẽ đánh xuống thần lôi.
- Thần lôi này trực tiếp xuất hiện ở trong không gian ý thức , phải dùng hồn phách bản thân đi đón nhận. Nếu như đón nhận được, thì bậc này là một đoạn hoàn mỹ . Còn nếu không, hồn phách vĩnh viễn tiêu tan trong thiên địa!
Những lời của Đao Linh đã nói làm cho Thần Dạ hít một hơi thật sâu. Thần lôi chi kiếp, trực tiếp nhằm vào hồn phách mà đến. . . .
Đừng nói hồn phách . Nếu như một người có tu vi không ở trạng thái cường đại thì đều không chịu nổi thần lôi giáng xuống . . .
- Chủ nhân thật cũng không cần phải quá mức lo lắng. Hồn phách tự động tu luyện, nên nó cũng tự cô đọng lại bản thân.