Mục lục
Đế Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Một người khác?

Ánh mắt Trường Tôn Nhiên nháy động, nói ra:

- Ta nghe Kiền lão đã từng nói qua, cháu của bà con bên vợ của hắn nói qua, bên cạnh ngươi có một nữ đệ tử Kiếm Tông, có phải là nàng hay không?

- Đúng!

Thần Dạ đáp:

- Nàng tên là Niệm Thần, ngươi lúc trước đã gặp được rồi, lần đi Đại Hoa hoàng triều, nàng đứng bên cạnh Lăng nhi, nàng từ Thiên Nhất Môn theo giúp ta tới bắc vực, vô thượng kiếm thể chính là nàng, thời điểm ở Thiên Kiếm Môn đạt được thiên kiếm thì có thu hoạch!

- Niệm Thần!

Trường Tôn Nhiên nhíu mày, sau một lát nói:

- Nàng cùng ngươi và ta chỉ quen biết lẫn nhau, nhưng bởi vì Huyền Lăng công chúa mới cùng xuất hiện, nàng tiến tới Thiên Nhất Môn hẳn là ý của Huyền Lăng công chúa, đi theo bên cạnh ngươi cũng là ý của công chúa, nhưng vô thượng kiếm thể cực kỳ trọng yếu đấy!

- Tại Đại Hoa hoàng triều, Huyền Lăng là công chúa cần che giấu tung tích, cho dù là cô gái áo đen che mặt hay những người khác đều phải nghe Huyền Lăng công chúa điều khiển, có thể là người của Kiếm Tông.

Trường Tôn Nhiên nói:

- Thần Dạ, cho dù Huyền Lăng công chúa tại Kiếm Tông địa vị bất phàm, nhưng vô thượng kiếm thế là tồn tại khó lường, ngươi có biết vì cái gì mà nàng làm thế hay không? Niệm Thần nàng thích ngươi đấy!

Thần Dạ cười khổ, cuộc đời này vì chữ tình mà hắn phụ quá nhiều người, hắn tuyệt đối có thể nghĩ tới Niệm Thần vì cái gì mà làm ra cử động mạo hiểm như thế.

- Tình ý của nàng, Thần Dạ ngươi không nên phụ nàng!

Sau khi im lặng một hồi, Trường Tôn Nhiên thấp giọng nói ra.

- Ta biết rõ, ta biết rõ, nhưng ta ngươi nên nói cho ta biết, làm thế nào mới không phụ tình nàng?

Thần Dạ nặng nề nói:

- Tâm của ta không chúa người khác, cũng không muốn chứa người khác, nên biết làm như vậy đối với các nàng đều là tổn thương đấy.

Trường Tôn Nhiên nhẹ giọng cười nói:

- Kỳ thật tâm của Thần Dạ ngươi không cần dung quá nhiều người, cũng chỉ nhiều ra một mình nàng mà thôi.

- Trường Tôn cô nương, ngươi có ý gì?

Thần Dạ biết rõ những lời này cũng không đơn giản như biểu hiện.

- Thần Dạ ah Thần Dạ, cũng không biết nói ngươi cái gì mới tốt!

Trường Tôn Nhiên trợn mắt nhìn Thần Dạ, nói:

- Cả Đại Hoa hoàng triều đều nói Thần gia tiểu thiếu gia là thiên tài, linh tính mười phần, vừa học đã có thể suy một ra ba, nhưng vì cái gì ngươi không nghĩ ra điểm mấu chốt chứ? Chẳng lẽ thật sự là thông minh cả đời hồ đồ nhất thời?

Thần Dạ ngạc nhiên:

- Ngươi đang nói cái gì?

- Ngươi nên nghe cho kỹ, cô nương kia tên là Niệm Thần, ngươi hảo hảo đọc tên của nàng một chút, ngươi có cảm thấy kỳ quái hay không?

Trường Tôn Nhiên nhìn qua Thần Dạ, trong đôi mắt đẹp dịu dàng mang theo hàm xúc mãnh liệt.

- Nơi kỳ quái? Là Niệm Thần... Ta và nàng ở chung một thời gian ngắn... Cảm thấy...

Thần Dạ nghi hoặc nói ra.

- Ngươi đấy!

Trường Tôn Nhiên vừa cười vừa nói:

- Niệm Thần Niệm Thần... Ta không phải nói cái tên, mà là ý của nó, Niệm Thần không phải là nhớ Thần sao?

Thần Dạ tâm thần đại chấn, ánh mắt nhìn qua Trường Tôn Nhiên ngây ngốc, Niệm Thần chính là có ý nhớ Thần Dạ!

- Nếu như niệm Thần cô nương không phải Huyền Lăng công chúa, ngươi nên suy nghĩ kỹ đi, hai người phải chăng có đôi khi có điểm nào đó khiến người quen thuộc hay không?

Thần Dạ vỗ mạnh đầu, từ Thiên Nhất Môn nhìn thấy Niệm Thần, thời điểm nhớ tới đột nhiên đầu óc của hắn nhớ Niệm Thần lúc giới thiệu chính mình, thời điểm đó lại cường điệu giải thích tên của mình.

Hiện tại nghĩ tới thì đúng là như vậy, như vậy có thể giải thích vì cái gì mỗi lần gặp mặt nhau, Thần Dạ rõ ràng cảm giác được giọng của Niệm Thần khác biệt lớn như lúc ở Đại Hoa hoàng triều.

Trừ những chuyện này ra, Thần Dạ có đôi khi còn cảm giác được hai người trong dĩ vãng có nhiều điểm giống nhau, có lẽ tuổi của Niệm Thần lớn hơn hắn một chút, trong lúc hữu ý vô ý đều thể hiện ra tư thái nữ nhân, còn có...

- Chẳng lẽ niệm Thần cô nương thật sự là Lăng nhi sao?

- Vô thượng kiếm thể trọng yếu thế nào? Nếu không Huyền Lăng công chúa tuyệt đối sẽ không làm như vậy, đương nhiên có lẽ Niệm Thần cô nương thật sự thích ngươi đấy...

Trường Tôn Nhiên cười nói:

- Ngươi ngày đó bị Vân Thái Hư đuổi giết, chúng ta đều đuổi tới, ta từng nghe dược tên của cô gái áo đen, nhưng mà nàng không phải Niệm Thần, Huyền Lăng công chúa cũng không có phái người khác tới đâu...

- Niệm Thần, thật sự là Lăng nhi!

Thần Dạ mờ mịt nhìn qua Trường Tôn Nhiên, trong nội tâm đau từng cơn, càng đau gấp trăm lần, lúc đó ở cạnh nàng nhưng hắn không biết là nàng, đây chẳng phải là giày vò sao?

Nhưng dù vậy, nàng vẫn cam tâm tình nguyện ở bên cạnh mình, bất ly bất khí, còn hết sức áp chế tình cảm của nàng...

- Thần Dạ, đi gặp Huyền Lăng công chúa, dù dù gặp mặt không nói cái gì, nhưng mà ta chắc chắn nàng sẽ được an ủi rất nhiều.

Trường Tôn Nhiên ôn nhu nói ra.

- Lăng nhi hiện tại tuyệt đối không muốn ta đi Kiếm Tông tìm nàng, mà ta...

Thần Dạ đắng chát cười cười nói:

- Trường Tôn cô nương, ngươi không phải nói có hai tin tức sao? Tin còn lại là gì?

Trong nội tâm Trường Tôn Nhiên thầm than, chợt nói ra:

- Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu gần đây có động tác liên tiếp, không ngừng phái môn hạ đệ tử hành tẩu nhân gian, chúng ta còn chưa rõ chúng làm gì.

Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu và Thần Dạ có gút mắc quá sâu, Trường Tôn Nhiên tất nhiên sẽ chú ý, dù sao chuyện xảy ra ở Tinh Vân Thành rất che dấu, nhưng mà quá nhiều người biết, hơn nữa sau đó Niệm Thần... Huyền Lăng công chúa trong quá trình này hoàn hoàn chỉnh chỉnh nói ra ngoài, muốn không chọc giận ngươi khác chú mục là không được...

- Đã phái người chú ý mật thiết hành động của Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu...

Mi tâm Thần Dạ rét lạnh, Huyền Lăng và Tôn Vĩ chính là đệ tử Kiếm Tông, hai người còn khiến Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu không dám hành động thực tế quá lớn, đám người Huyền Lăng cũng không dám động đậy.

Nhưng Hoàng Vũ và mẫu thân Tần Tân Nguyệt, Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu có đầy đủ lý do ra tay với nàng, dùng chuyện này chặn miệng của Kiếm Tông.

Ngày nay Kiếm Tông được Huyền Lăng bày mưu đặt kế, làm ra trận thế lớn như vậy, có lẽ là giúp Thần Dạ hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người, ngoài ra cũng có ý chấn nhiếp Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu.

- Không thể chờ nữa!

Thần Dạ tự nhận tu vị thực lực và thủ đoạn của mình, cao thủ Hoàng Huyền bình thường với hắn mà nói không có lực chấn nhiếp quá lớn, nhưng Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu quá cường đại, mà Lăng Tiêu điện thế lực khổng lồ, hiện tại Thần Dạ cùng Tàn Dương Môn không có khả năng đối phó.

Kiếm Tông có suy tính của Kiếm Tông, bây giờ dựa theo ý của Huyền Lăng công bố tin tức vô thượng kiếm thể ra ngoài là thiên đại ân tình, nếu như Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu thật muốn ra tay với mẫu tử Hoàng Vũ và Tần Tân Nguyệt, khiến Kiếm Tông hỗ trợ quả không có ý tứ.

Cho nên mau chóng khôi phục Thiên Đao lại, Thần Dạ mới có đầy đủ át chủ bài chống lại cả Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu.

- Trường Tôn cô nương, chúng ta đi.

Hai đạo thân ảnh xuyên qua không trung, nhanh như thiểm điện tới nơi cần tới, Thần Dạ hơi quay đầu nhìn qua hướng Kiếm Tông bên kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK