Mục lục
Đế Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Thần Nguyên đứng ở tại chỗ rất lâu…. Một lúc sau, tâm thần trở về, một chút lạnh lẽo bống nhiên hiển hiện ở sâu trong đồng tử của hắn, không gian quanh thân hắn cũng bởi vì lạnh lẽo này, mà phảng phất như nhiệt độ đều giảm xuống rất nhiều.
- Thần Dạ….
Thần Nguyên đang muốn lầm bầm lầu bầu một câu, đột nhiên tỉnh lại, đây chính là nơi tĩnh tu của lão gia tử!
Thần Nguyên vừa thấy cũng không suy nghĩ đến tâm tư của Thần Dạ, cũng không để hành động đặc biệt của người phía trước ở trong lòng, chỉ đơn giản là thay bọn người Nhị hoàng tử đến tìm hiểu tin tức mà thôi.
Trong đầu Thần Dạ hiện lên một suy nghĩ, hay là trước khi rời đi, hắn nên nói rõ ràng một phen.
Lão gia tử báo cho hắn biết, khi đối mặt với hoàng thất ngàn vạn lần phải nghĩ kỹ rồi mới làm… lúc đầu Thần Dạ căn bản không cho là đúng, nhưng khi cẩn thận nghĩ đến, trong đầu hắn lại xuất hiện một ý nghĩ khác.
Cái ý nghĩ này khiến hắn giật mình không ít.
Lão gia tử đã nói qua, tâm pháp tầng thứ hai của Giao Long thể, thời điểm chính lão gia tử còn chưa đột phá đến tầng thứ ba sẽ không nói cho Thần Dạ. Đây không phải là lão gia tử cố tình giấu diễm, cũng không phải là sợ Thần Dạ dục tốc bất đạt, mà là… rất có thể trong lòng lão gia tử còn có rất nhiều cố kỵ.
Rốt cục thì lão gia tử có cái gì cố kỵ chứ?
Lão gia tử dặn Thần Dạ lúc đối mặt với hoàng thất ngàn vạn phải cẩn thận, thế này chẳng phải là lờ mờ nói cho hắn biết, đương kim hoàng thất căn bản không phải đơn giản giống như bề ngoài sao?
Lão gia tử hẳn là biết rất rõ về thực lực của đương kim hoàng thất, nếu như lão nhân gia ngài đã nói như vậy rồi, thì cái này chắc hẳn là sự thật.
Thần Dạ cũng không nhận ra, đây là vì lão gia tử muốn chính mình bỏ đi cừu hận với hoàng thất mà cố ý nói ra như vậy.
Có thể khiến cho ngay cả lão gia tử cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, như vậy thì sau lưng hoàng thất rốt cục là có lực lượng gì chống đỡ?
Chẳng lẽ, trong trí nhớ, nguyên nhân lão gia tử lúc đối mặt với Thần gia bị diệt, người Thần gia bị giết cũng không ra tay, chính là lão gia tử bị người ta kiềm chế, không cách nào ra tay sao?
Càng nghĩ càng có khả năng này!
Nếu như không phải như thế, vì sao lão gia tử lại không tự nói tâm pháp tầng thứ hai của Giao Long thể cho mình chứ? Phải biết rằng, lão gia tử cùng Hoàng đế năm đó là huynh đệ, lão gia tử biết được thì Hoàng đế cũng sẽ biết, trái lại cũng thế!
Lão gia tử vẫn luôn ẩn nhẫn như vậy, chẳng lẽ là bởi vì với thực lực của hắn, vẫn không có cách nào đối phó với lực lượng đứng sau lưng hoàng thất sao?
- Nếu như tất cả là sự thật, vậy thì vừa rồi chẳng phái ta đã hiểu lầm gia gia rồi sao?
Hoàng thành đế đô vẫn còn đang liên tục duy trì sự yên tĩnh, khoảng cách từ lúc ba người Thần Dạ bị tập kích đã trôi qua rất nhiều ngày rồi, thế nhưng người đứng xem bên ngoài vẫn chưa thấy ba nhà Thần, Diệp, Thiết ra tay trả thù!
Yên tĩnh như thế làm cho một số người vô cùng không hiểu, Diệp gia và Thiết gia thì thôi, chẳng lẽ Thần lão Vương gia cũng không dám bởi vì cháu nội bị tập kích mà nói ra một câu sao?
Chỉ có người biết mới biết rõ, không phải ba nhà sợ hãi không dám làm gì, mà là thời cơ vẫn chưa tới!
Cũng bởi vì thế này nên bây giờ những người tham dự lần tập kích kia đều có chút không yên, thực tế vài người Nhị hoàng tử nghe xong tin tức Thần Nguyên mang về, lại càng thêm đứng ngồi không yên.
Mà thời gian chính là hình thức chờ đợi, từng ngày từng ngày trôi qua….
Thời gian ngày lại ngày trôi qua, đã vào thu nên sắc trời cũng mát mẻ! Khắp nơi trong đế đô có vài phiến lá rơi rụng, tản mát ra một vòng cảm giác nhàn nhạt hiu quạnh!
Hầu như chỉ trong một đêm, cả đế đô đều có được một sự náo nhiệt không giống với bình thường, truyền hết ra khắp những đại gia đình giàu có, những người không có thế lực, thậm chí là dân chúng bình dân, khiến cho đế đó này tuy có chút hiu quạnh nhưng vẫn mang theo sôi động lạ thường!
Bởi vì hôm nay chính là ngay hội săn bắn Đông Giao!
Săn bắn Đông Giao chính là sau khi hoàng triều Đại Hoa được thành lập, Hoàng đế tự mình ban xuống một thánh chỉ, dụng ý nói không cho phép thế hệ sau của các đại vương công quý tộc bởi vì có cuộc sống tôn quý mà dần trở nên thối nát…
Một trận săn bắnĐông Giao thịnh hội làm cho tất cả những người trẻ tuổi đều tham gia, giục ngựa rong ruổi, thi triển ra sở học của mình!
Ở bên trong thịnh hội này, nếu như có được thành tích tốt, bất luận có xuất thân như thế nào cũng đều đạt được phần thưởng nhất định, thậm chí còn có cơ hội dốc sức phục vụ cho triều đình, đạt được hoàn cảnh tu luyện rất tốt.
Trong thế giới võ đạo, có được một hoàn cảnh tu luyện tốt vĩnh viễn là thứ mà mỗi võ giả đều muốn truy cầu!
Hoàng thất Đại Hoa, mặc dù chỉ mới được thành lập ngắn ngủi trong thời gian mấy chục năm, nhưng tiếp nhận được nội tình khổng lồ của tiền triều, vốn dĩ cũng là một con số khổng lồ, có những điều này không sợ không hấp dẫn được nhân tài đến tham gia.
Cũng vì nguyên nhân này nên hoàng thất hôm nay dùng hết sức lực đẩy mạnh thịnh hội săn bắn Đông Giao đến cực đại, thậm chí còn đặc biệt ban xuống một pháp lệnh, phàm là các thế hệ trẻ tuổi của các đại gia đình giàu có ở đế đô, nếu như không có chuyện quan trọng thì phải tham gia!
Sau hoa viên, ở bên trong một mảnh sân yên bình bỗng nhiên vang lên một thanh âm giận dữ rít gào, chấn động cả vương phủ trấn quốc. Chợt, vô số người trong vương phủ đều nhìn thấy ở phía trên bầu trời chợt xuất hiện một trường long màu xanh hư ảo, xoay vòng tròn ở phía trên.
Tư thái dữ tợn, bễ nghễ thiên hạ, mang theo một ít cỗ phách đạo duy ngã độc tôn, làm cho các sinh linh khác trong vương phủ đều nơm nớp lo sợ nằm ngã sấp trên đất mà không hề nhúc nhích.
- Dạ nhi lại đột phá rồi!
Ở vài nơi trong vương phủ, từng tiếng lẩm bẩm chấn kinh không ngừng truyền ra ngoài.
Ở một nơi sâu nhất trong phủ đệ, trên mặt Thần lão gia tử mang theo vẻ khiếp sợ, càng không có lời nào có thể diễn tả được.
Trường long hư ảo cũng không phải là nộ long chân chính, chỉ là dùng Giao Long thể huyễn hóa ra giao long mà thôi, nhưng ở trong tay Thần Dạ lại biến ảo giao long thành nộ long chân chính.
Thủ đoạn như vậy, ngay cả bản thân Thần lão gia tử cũng không thể làm được, phải đến khi Thần lão gia tử tu luyện xong tâm pháp tầng thứ hai của Giao Long thể mới làm ra được, thế nhưng Thần Dạ vẫn chưa tu luyện tâm pháp của tầng thứ hai.
Chỉ cần một điểm này đã có thể nhìn ra thiên phú, khắc khổ và kiên trù của Thần Dạ!
Nhìn nhìn trường long hư ảo không ngừng xoay quanh, tận sâu trong hai mắt của Thần lão gia tử dữ tuôn ra hy vọng vô tận, nhưng đồng thời cũng có một nỗi khổ khó nói nên lời.
Với thực lực hiện tại của Thần Dạ, nếu như giao cho hắn tâm pháp tầng thứ hai của Giao Long thể, như vậy vô luận là đối với Thần Dạ, hay là đối với cả Thần gia mà nói đều có chỗ tốt rất lớn. Thế nhưng…

- Dạ nhi, thật xin lỗi con, bây giờ gia gia không thể giao trình độ tâm pháp tầng thứ hai cho con được, bởi vì nếu để cho người khác biết được, chính bản thân gia gia còn chưa đạt tới mà đã truyền tâm pháp ra bên ngoài, như vậy cả Thần gia sẽ gặp họa sát sinh…
- Hống!
Một tiếng rống giận kinh thiên động địa, hơn mười cây đại thụ chung quanh sân nhỏ đều lắc lư, vô số lá cây bị cuồng phong cuốn lên giữa không trung, tiến vào trong trường long đang xoay quanh, Một luồng lực lượng áp bách bắt đầu bộc phát từ Long thủ, trong nháy mắt liền lan tràn đến cả người trường long, chỉ một lát sau, vô số lá cây đều biến thánh tuyết bay đầy trời….
- Không có tâm pháp của tầng thứ hai, dưới sự trợ giúp của Tiều Đao, Giao Long thể cũng có thể tiếp tục gia tăng uy lực, chỉ là vẫn ở tầng thứ nhất, nên tinh lực cần thiết sẽ càng nhiều hơn, tựa hồ trên thời gian sẽ rất lãng phí.
Trường long hư ảo tiêu tán, Thần Dạ một thân bạch y đứng trong sân, lâm vào trầm tư thật sâu.
Nhưng vào lúc nào, hai đạo âm thanh vó ngựa dồn dập vang lên ở bên ngoài vương phủ, sau đó không lâu, tiếng cười to đã truyền khắp các nơi trong vương phủ.
- Ha ha, Thần Dạ, thời gian săn bắn Đông Giao đã đến rồi, ngươi còn ở nhà làm cái gì vậy hẳ?
Âm thanh chợt tuôn ra, Thần Dạ mỉm cười, bạch y hóa rồng phá không mà đi.
- Phúc bá, mau chuẩn bị ngựa cho ta!
Thần Dạ rơi xuống ở bên ngoài cửa lớn của vương phủ, một lát sau, một vị hạ nhân liền dẫn theo một tử tuấn mã màu đen đi tới.
- Tiểu thiếu gia, ngựa của ngài đây!
Thần Dạ khẽ gật đầu một cái, sau khi nhìn tử hắc tuấn mã một cái liền trở người lên ngựa, tử hắc tuấn mã có lẽ vẫn chưa quen thuộc với Thần Dạ, lập tức vang lên một hồi thành âm “duật duật”, móng trước được nâng lên cao, dường như muốn hất Thần Dạ xuống lưng ngựa.
Thần Dạ không thèm quan tâm đến hành động này, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào một bóng người ngồi phía trên một con tuấn mã khác!
Một lát sau, Thần Dạ lạnh nhạt nói:
- Thương thế của các ngươi đã tốt rồi chứ? Có chịu áp lực từ trong nhà không?
- Ta thì lại khá tốt, hôm nay lão giả tử cùng với lão vương gia đã cùng nhau tiến lui, nên cũng không có gì ảnh hưởng đến ta cả?
Toàn thân mặc tử sam, cầm quạt trắng trước ngực, Diệp Thước có một loại cảm giác tiêu sái không nói nên lời, hắn chỉ một ngón tay vào Thiết Dịch Thiên, nói:
- Ngược lại là người này, thời gian gần đây không được tốt lắm.
- Hoàng thất xuất thủ với Thiết gia sao?
Liếc mắt nhìn qua Thiết Dịch Thiên, âm thanh của Thần Dạ dần dần lạnh như băng.
- Chỉ là có một đạo thánh chỉ.
Thiết Dịch Thiên há miệng cười, nói:
- Trên thánh chỉ nói rằng, Thiết gia luôn luôn trung thành và tận tâm, Thiết Dịch Thiên ta còn trẻ mà đã xuất sắc nên có ban thưởng đặc biệt, Thiết Dịch Thiên có thể tùy thời xuất nhập cấm địa của hoàng cung, tự do xem những võ học mà hoàng gia đã cất kỹ!
Nghe vậy thần sắc của Thần Dạ hơi đổi, lạnh lùng nói:
- Một chiêu này của hoàng đế không chỉ cao thâm mà còn rất quyết đoán!
Cả hoàng triều Đại Hoa, có biết bao người đều hướng tới võ học mà hoàng gia cất kỹ, mặc dù thế lực của Thiết gia ở hoàng thành đế đô không kém, nội tình không tệ, nhưng vẫn không cưỡng lại được sự hấp dẫn này.
Tuy chỉ cho phép một mình Thiết Dịch Thiên được xem, nhưng vì sao lại có cảm giác cả Thiết gia đều có được lợi ích vô cùng to lớn.
Vốn dĩ đã có tình huynh đệ, cho nên Thần Dạ sẽ tin tưởng Thiết Dịch Thiên, nhưng những người khác trong Thiết gia thì Thần Dạ cũng không dám cam đoan cho lắm.
Nhìn thấy thần sắc của Thần Dạ, Diệp Thước liền cười nói:
- Cho nên trong khoảng thời gian gần đây, người này trải qua không được tốt lắm.
- Dịch Thiên, thật xin lỗi…
- Hãy bớt nói sàm đi!
Thiết Dịch Thiên vỗ vỗ lưng ngựa, tuấn mã hí dài, như lưu tinh rong ruổi đi ra ngoài.
- Hôm nay chính là thời gian huynh đệ chúng ta diệt trừ tà ác, hai người các ngươi ngàn vạn lần đừng để bị rớt lại phía sau đấy.
Âm thanh truyền đến, nhưng bóng người đã mất hút.
Diệp Thước cười nhạt một tiếng, lập tức giục ngựa mà đi:
- Thần Dạ, không phải ngươi đang lo lắng Dịch Thiên ứng phó không được đây chứ?
Thần Dạ ngẩn người, nhìn hai vị huynh đệ đã đi xa, trên khóe miệng xuất hiện một độ cong đẹp mắt. Gần một tháng không gặp nhau, tu vi của hai vị huynh đệ này lại thăng tiến thêm một tầng, rất tốt!
Sân bãi của thịnh hội săn bắn Đông Giao là tại một mảnh đất trống cự đại ở phía đông hoàng thành đế đô.
Mảnh đất này phủ kín đấ, ở chỗ chính giữa xây dựng một lôi đài cao mấy mét, đây là nơi để những người trẻ tuổi đứng đầu tỷ thí.
Mà cái thịnh hội này không có gì ngoài việc tỷ thú, nếu đã săn bắn thì tất nhiên sẽ có một hoạt động săn thú to lớn.
Ngoài việc săn một ít dã thú hung mãnh như săn thú, săn hổ, sư, báo, lang, gấu ra, còn có một loại thú khác tên gọi là yêu thú!
Thời điểm ba người Thần Dạ đuổi tới nơi, ở trên mảnh đất trống cự đại này sớm đã có rất nhiều người.
Mà lôi đài ở giữa đất trong bị rất nhiều binh lính mặc trọng giáp đại hoa vây xung quanh, lúc này trên lôi đài đang có một lá cờ Kim Hoàng sắc tung bay theo gió.
Ở phía trên lá cờ có một ngũ trảo kim long trông rất sống động, Long thủ dữ tợn, long thân khổng lồ, đuôi rồng xoay quanh trong không gian, hiện ra một cổ uy hiếp vô cùng tôn quý, từ từ phiêu đãng….
- Thì ra là hoàng đế bệ hạ đã sớm đến đây rồi! Diệp Thước, Dịch Thiên, mau đi tham kiến hoàng đế bệ hạ!
Tại biên giới vùng đất trống, cả đám nhìn thấy ba người Thần Dạ giục ngựa tiếng vào, sau khi bọn họ hô nhỏ một tiếng liền nhanh chóng kéo theo người bên cạnh nhường ra một con đường.
Ba người Thần Dạ vốn rất nổi tiếng ở đế đô, hôm nay liền trở thành diễn viên nghị luận trong miệng của vô số người!
Bất luận ba người bọn họ vĩ đại như thế nào, gia tộc sau lưng bọn họ cường đại như thế nào, nhưng chỉ cần tu vi của ba người cũng không thể thoát khỏi sự trói buộc của hoàng thất. Ở trong mắt của rất nhiều người, những chuyện bọn họ làm nên đều bị cho rằng là lớn mật!
Bởi vậy, nếu như không phải là người có quan hệ đặc biệt tốt với Tam gia, căn bản không dám công khai biểu hiện ra ý tứ nhiệt tình, nói cách khác là không muốn đối địch với Nhị hoàng tử.
Một chút rối loạn nhanh chóng lan tràn ra, chỉ trong nháy mắt, trước mặt ba người hoàn toàn đã trở thành một khu vực không người, thật sự không cần đám người Thần Dạ hô quát đã có thể nhanh chóng tiến thẳng tới phía trước lôi đài.
- Xem ra tiếng xấu của ba người chúng ta không còn nhỏ nữa rồi!
Thiết Dịch Thiên cười nói.
- Cái này mà là tiếng xấu gì chứ, ta thấy trong mắt bọn họ chúng ta đã trở thành những người không thể đến gần rồi.
Diệp Thước hờ hững nói:
- Gần một tháng qua hoàng thất nhìn như không có hành động gì, nhưng trong bóng tối không ngừng có người từ trong hoàng cung đi ra tiến vào các đại hào môn là có ý gì, Thần Dạ, ngươi hẳn là rất rõ ràng chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK