Dị năng hiện tại của cô là cấp 3, còn Cao Dương cao hơn so với cô một cấp là cấp 4. Trước kia Cao Dương từng giết một thây ma cấp 4 phòng ngự, vô tình từ thây ma này có được tinh hạch không có thuộc tính, Cao Dương vì để lúc làm t.ình với cô càng thêm sướng, bèn đưa viên tinh hạch không có thuộc tính này cho cô, đó là viên tinh hạch cấp 4 duy nhất mà cô hấp thụ, năng lượng táo bạo lớn mạnh suýt chút nữa làm cô nổ tung thành thịt vụn. Cao Dương tìm ba dị năng giả hệ chữa trị luân phiên không ngừng chữa trị cho cô, khó khăn lắm cô mới giữ được tính mạng.
Đương nhiên hành động này khiến cho rất nhiều người bất mãn, rốt cuộc thì cô chỉ là một nữ biến hình yếu đuối. Lãng phí tài nguyên của ba dị năng giả hệ chữa trị còn chưa nói, còn để cô hấp thụ tinh hạch cấp 4…. Nhưng nắm tay Cao Dương lớn, bọn họ cho dù oán hận cũng chỉ dám nói nói ở sau lưng, đối mặt với Cao Dương đến một cái rắm cũng không dám đánh.
Đương nhiên, bọn họ bận tâm là Cao Dương lại không sợ hãi Sở Du Ninh, dù sao đây cũng là người phụ nữ mà Cao Dương mang về nguyên nhân những người đó còn vui vẻ hơn so với Cao Dương, bọn họ nhịn cô rất lâu.
Nghĩ đến năng lượng tinh hạch cấp 4 kia, lại cảm nhận năng lượng trong cơ thể, luồng năng lượng này so với cấp 4 kia chỉ nhiều chứ không ít, như vậy vấn đề nói tới… thây ma cao cấp này rốt cuộc cấp mấy?
Tốt thôi, một ý niệm nảy ra ở trong đầu cô hiện lên trong chớp mắt, ngay sau đó cô liền điên cuồng hấp thụ năng lượng trong cơ thể, nếu để cho loài người biết tinh d*ch của thây ma có hiệu quả giống như tinh hạch, thậm chí khi hấp thụ còn càng thêm dịu dàng không biết có bao nhiêu dị năng giả nữ sẽ xua như xua vịt… điều này thật sự là phát hiện thần kỳ.
Cảm nhận được thây ma đẩy theo khẩu súng lên tới đỉnh, Sở Du Ninh không có lực che ở trước ngực nhìn hắn lắc lắc đầu “Nếu lại làm nữa tôi sẽ chết….” Cô không biết thây ma nghe có hiểu hay không, nhưng vẫn muốn giãy giụa một chút. Cũng may thây ma nghe hiểu, tuy rằng không cam lòng nhưng vẫn buông tha cho cô. Lúc sau thây ma liền nằm xuống kéo cô vào trong ngực nhắm hai mắt lại.
Sở Du Ninh kinh ngạc nhìn hắn một cái, thây ma cũng ngủ sao? Tuy rằng nghi hoặc nhưng cô cũng không có quá nhiều thời gian suy nghĩ, cô tiếp tục hấp thu năng lượng.
Lúc này rốt cuộc Cao Dương phát hiện Sở Du Ninh mất tích, cơ bản không đến mức đến như vậy mới phát hiện, nhưng hắn suy nghĩ bắt buộc Sở Du Ninh phải nhanh chóng cúi đầu, vì thế thậm chí còn bảo người làm dừng việc đưa cơm cho cô, người đàn ông như Cao Dương vốn cảm thấy cô sẽ vì tức giận trong lòng mà không chịu thua nhưng vì không muốn chết vì đói bụng cũng sẽ cúi đầu, nhưng đợi đến hai ngày cũng không nhận được tin tức cô chịu thua, Cao Dương càng ngày càng tức giận, cuối cùng thật sự nhịn không được dùng một chân đá văng cửa phòng Sở Du Ninh, vốn tưởng rằng sẽ nhìn thấy cảnh tượng Sở Du Ninh đói đến thở thoi thóp nhưng ai biết trong phòng rỗng tuếch, không… còn có xiềng xích bị ném xuống đất nằm yên hoàn chỉnh, nhìn xiềng xích kia được dị năng giả tự xưng cấp 4 chế tạo tỉ mỉ cứ như vậy nằm yên tĩnh ở nơi đó, dường như lớn tiếng cười nhạo hắn.
“Cô chạy…” Cao Dương cầm lấy xiềng xích mắt đỏ lên nghiến răng, giờ khắc này Cao Dương mới nhớ tới dị năng biến hình không phải chỉ có thể biến hình ở trên giường lộ ra tia sáng kỳ dị, cô đã cấp 3, dị năng cấp 3 có thể duy trì biến hình cho cô bao lâu? Tuy rằng thời điểm hai người bọn họ chơi đùa đến điên duy trì suốt một đêm, nhưng hắn sẽ không cho rằng cô chỉ có thể duy trì được một đêm.