Mục lục
Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Du Ninh cuối cùng cũng phát hiện hôm nay baba thật khác lạ, cô sợ tới mức òa một tiếng khóc lớn: “Baba, baba làm sao vậy?”

Lúc này Lục Dĩ Minh đã kéo Sở Du Ninh đến mép giường, cúi người nhìn cô. Cô rất nhỏ, có lẽ chỉ tầm 1m40, bất lực nằm dưới thân hắn giãy giụa khóc thút thít. Từng tiếng gọi gọi baba làm khí huyết Lục Dĩ Minh dâng trào, cuối cùng, hắn hôn lên đôi môi kiều nộn của cô.

Một mùi hương sữa nhàn nhạt từ từ tản ra ở giữa môi cô, đôi môi mềm như đậu hũ, đầu lưỡi nhỏ bé lành lạnh, trơn trơn, vô lực đón nhận sự tham lam của hắn.

Sở Du Ninh giống như một tiểu bạch thỏ bất lực vặn vẹo ở dưới thân của hắn, chỉ mỗi việc hôn môi đơn thuần không hề làm Lục Dĩ Minh thỏa mãn, hắn đưa tay bắt lấy được cặp bánh bao nhỏ trắng nõn, ngực của Sở Du Ninh cũng không lớn, nhưng so với những đứa trẻ cùng tuổi thì lại không hề nhỏ. Xoa bóp cũng rất có cảm xúc nhưng mà không làm cho người ta thấy thỏa mãn.

Xúc cảm như vậy làm đáy lòng Lục Dĩ Minh ngứa ngáy, giống như có thứ gì đó muốn thỏa mãn cho nên chỉ có dùng sức xoa bóp.

“Huhu…” Lần này giống như làm đau Sở Du Ninh, đau đớn đã khiến cô khóc lên giống như một con thú nhỏ vẫn còn chưa cai sữa.

Lục Dĩ Minh dừng lại động tác rồi hít một hơi thật sâu, giống như sợ mình không thể khống chế nổi mà làm cô bị thương, mà khi hắn mở mắt ra nhìn thấy đôi mắt hồng hồng của Sở Du Ninh đáng thương hề hề nhìn hắn, Lục Dĩ Minh đột nhiên cảm thấy đầu óc như ong lên, khi mình chưa kịp phản ứng thì một tay đã xé rách quần áo của Sở Du Ninh.

Bởi vì tuổi còn nhỏ cho nên chưa cần mặc áo lót nên trên người Sở Du Ninh chỉ còn lại có một cái quần lót màu trắng họa tiết hoa anh đào đáng yêu, bất lực nằm ở trên giường nhìn hắn, bên dưới là chiếc váy công chúa rách nát, hình ảnh này…

Sở Du Ninh giống như không hiểu tình huống hiện giờ là như thế nào, nhưng theo bản năng vẫn vòng tay che lấy ngực của mình.

Lục Dĩ Minh đưa tay kéo cánh tay của cô ra, một bàn tay nắm lấy hai tay đặt lên đỉnh đầu của cô, Sở Du Ninh bị Lục Dĩ Minh nhìn tới mức run bần bật: “Baba, baba bị làm sao vậy, đừng như vậy, con rất sợ hãi!” Dứt lời, từng giọt nước mắt rơi xuống.

Lục Dĩ Minh không trả lời cô, chỉ cúi đầu nhìn cảnh trước mắt, Sở Du Ninh đẹp tới mức giống như một con búp bê Tây Dương tinh xảo, thân thể non nớt mang theo dụ hoặc không gì sánh được, Lục Dĩ Minh tin tưởng bất kỳ kẻ nào nhìn thấy cảnh này thì chắc chắn sẽ trở nên điên cuồng, cho nên…chẳng liên quan gì tới việc biến thái của hắn.

Lục Dĩ Minh đột nhiên đè xuống, thân thể của Sở Du Ninh nhỏ xinh càng làm nổi bật lên cơ thể cao lớn của hắn. Lục Dĩ Minh cúi đầu ngậm lấy núm v* nhỏ của Sở Du Ninh, kích thích làm Sở Du Ninh run rẩy, lúc đầu cô vẫn còn rất chống cự nhưng vì hắn liến mút quá thuần thục cho nên cơ thể của Sở Du Ninh dần trở nên buông lỏng: “Baba…” Cô bất lực gọi một tiếng.

Lục Dĩ Minh đổi qua bên khác ăn tiếp, bàn tay to trượt xuống dọc theo eo của Sở Du Ninh, hắn duỗi tay cởi cái quần lót trẻ con của cô ra. Đem cái côn th*t cứng ngắc sắp nổ tung của hắn để ở giữa tiểu huy*t của Sở Du Ninh.

Quy đ*u của Lục Dĩ Minh quá lớn, tất nhiên Sở Du Ninh không muốn chịu tội, nhưng lại muốn xây dựng cảm giác non nớt của bé gái nhỏ cho nên nhất định

phải khống chế độ chặt chẽ của tiểu huy*t.

Lục Dĩ Minh kiên nhẫn chọc chọc một lát, vừa chọc vừa đưa tay xoa bóp tiểu trân châu của cô, Sở Du Ninh đột nhiên run lên, bất lực bắt lấy cánh tay của Lục Dĩ Minh nhưng chút sức lực nhỏ này của cô không dùng được, Lục Dĩ Minh nhân cơ hội đột nhiên thọc vào, nửa cái quy đầy liền cứ như vậy mà đi vào.

“A!” Sở Du Ninh bị đau hét lên một tiếng: “Baba, đau quá!”

Ngón tay linh hoạt của Lục Dĩ Minh an ủi tiểu huy*t đang bị căng ra của Sở Du Ninh, nhưng côn th*t lại không màng tới tiếng khóc của cô mà ra sức đâm chọc, mãi cho đến khi hắn chạm phải một tầng lá chắn. Lục Dĩ Minh sửng sốt, đây là…

Không sai, tiểu huy*t của Sở Du Ninh thế mà lại có thêm cái màng trinh, dù sao cũng là diễn trò, bé gái mười tuổi sao có thể không phải là xử nữ. Cho dù biết đây là giả, là do dị năng của Sở Du Ninh biến ra nhưng mà Lục Dĩ Minh vẫn rất kích động! Hắn nhẹ nhàng hít vào một hơi, điều chỉnh lại tư thế của hai người, sau đó lên một tiếng trống tinh thần hăng hái rồi chọc vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK