Thoạt nhìn gia chủ Ngô gia có vẻ rất lo lắng, chuyện Ngô Viên Viên đi tìm Trần Dật là do hắn đã ngầm đồng ý, vốn dĩ chuyện ném căn cứ Tự Do đã khiến cho hắn rất hận Sở Du Ninh, huống chi dị năng khống chế dị thú có tác dụng mạnh mẽ như vậy thì sao hắn lại cam tâm để người khác cướp đi.
Vốn dĩ gia chủ Ngô gia cho rằng Tưởng Thanh Vũ sẽ giữ mặt mũi cho Trần Dật, có thể lấy lại căn cứ Tự Do và dị năng khống chế dị thú, nhưng mà… hắn chẳng thể nghĩ tới Tưởng Thanh Vũ thế mà lại không để ý tới Trần Dật!
Nếu như là trước mạt thế thì có lẽ Tưởng Thanh Vũ đã thật sự giữ mặt mũi cho Trần Dật, nhưng mà… khi mạt thế buông xuống đã không còn như trước nữa rồi, Tưởng Thanh Vũ muốn tập hợp tất cả mọi người để chống lại hải thú nên chỉ có thể nói chuyện quy củ chứ không thể nói chuyện nhân tình, nếu như phá lệ vì Trần Dật thì sau này làm sao hắn có thể quản được những người này, bọn họ sẽ nghe hắn nữa sao?
Nhìn ở phương diện đạo lý thì cũng là do Ngô gia trêu chọc Sở Du trước, sau đó dùng dị năng khống chế dị thú thay cho 84 mạng người của Ngô gia, cho dù Ngô Viên Viên không đồng ý đi chăng nữa nhưng mà cũng có thể giết ch*t cô ta trước rồi đoạt dị năng cũng được, kết quả cuối cùng đối với Sở Du Ninh là như nhau cả thôi, lại còn sạch sẽ hơn rất nhiều. Giữ lại cái mạng cho cô ta cũng đã coi như là bọn Cố Đông đã cho Tưởng Thanh Vũ một công đạo.
Nếu nhìn ở phương diện không thèm phân rõ phải trái mà nói thì cho dù là dựa vào mấy chỗ dựa cường đại sau lưng Sở Du Ninh hay là dựa vào năng lực của chính cô đi chăng nữa, nếu chính bản thân cô không thích cho thì ai dám nói thêm một lời sao?
Đạo lý đối nhân xử thế ở trong mạt thế đã không còn đơn giản và hàm súc như trước nữa, Trần Dật… cứ coi đó là điều hiển nhiên.
Cuối cùng, tầm mắt của Trần Dật rơi xuống trên người Sở Du Ninh, Sở Du Ninh vẫn ở trong lòng của Cố Đông như trước, Thẩm Hạo Nam đứng bên cạnh, cô vẫn cười cười nhìn Trần Dật như cũ, nụ cười rất bình thường, không có gì ý khác, nhưng… ở trong mắt Trần Dật lại rất chói mắt.
Không cần nghĩ cũng biết nếu như Ngô Viên Viên muốn để cho Trần Dật giúp cô ta vậy thì chắc chắn sẽ không được lời nào hay về Sở Du Ninh, cô ta sẽ tả cô là một tiểu thư của Tiêu Hồn Động, dựa vào thân thể mà quyến rũ đàn ông, lại còn có liên quan tới rất nhiều đàn ông.
Trần Dật thì sao, trước mạt thế cô ta thật sự là có quan hệ không tồi với Cố Đông, Thẩm Hạo Nam, theo như tính cách của Trần Dật tất nhiên là muốn bảo vệ bọn họ ở dưới cánh chim, cho nên cái loại phụ nữ như Sở Du Ninh ở trong lòng cô ta thì đến cả việc xách giày cho Cố Đông và Thẩm Hạo Nam cũng không xứng. Cô ta nhắm vào Sở Du Ninh cũng là vì muốn tốt cho Cố Đông và Thẩm Hạo Nam.
Cứ như vậy, thật sự là khó có thể xem trọng Sở Du Ninh khi ánh mắt cô ta đã cao sắn rồi, cho nên… cô ta khinh địch.
Cô ta không nghĩ rằng Sở Du Ninh lại không phải là một món đồ chơi bình thường hay là trà xanh bình thường. Mối quan hệ giữa cô và những người đàn ông này là quan hệ giao dịch thân thể, nhưng mà lại cũng không chỉ là quan hệ giao dịch thân thể, ít nhất, ở trong mắt những người đàn ông này thì chính là như thế.
Ánh mắt sắc bén của Trần Dật nhìn chằm chằm Sở Du Ninh thật lâu, giống như muốn nói, rất tốt, tôi nhớ kỹ cô!
Sở Du Ninh lại rất có phong độ nở lại một nụ cười trả cô ta, trong mắt hiện lên tia đắc ý. Cảnh tượng này Trần Dật suýt chút nữa đã tức hộc máu nhưng cô ta cố gắng nhịn xuống.
Sau khi Trần Dật rời đi, đám người Sở Du Ninh lại trở về chỗ ngồi của mình, Lục Dĩ Minh báo cáo rõ ràng đâu vào đấy kết quả của phiếu kín, Sở Du Ninh tính toán không tồi, vừa vặn vào được vị trí thứ mười của đội quân thứ nhất.
Nếu như trước đây thì sẽ có người nghi ngờ Sở gia liệu có được từng này chỗ vật tư thật hay không, và có cái năng lực này hay không. Nhưng sau khi chứng kiến chuyện hôm nay thì không ai dám nói gì, quỷ mới biết được những thứ này có phải do đám đàn ông bị sắc đẹp mê hoặc này đưa cho hay không nữa.
Sau khi kết thúc hội nghị, không nhìn thấy Thẩm Hạo Nam nên Sở Du Ninh định theo Cố Đông trở về Tiêu Hồn Động, nhưng còn chưa tới nơi thì Cố Đông đã nhận được tin tức, là… gia chủ Ngô gia đã chết.
Ngay sau đó chính là tin dữ liên tiếp xuất hiện, những người Ngô gia tham dự vào việc dị thú triều ở căn cứ Tự Do đều lần lượt chết, cuối cùng cũng chỉ còn lại mỗi mình Ngô Viên Viên.