Mục lục
Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đàn ông vẫn không nói gì, Ngụy Tử Hân giống như cũng đã thành thói quen, cô ta cũng không cái gì, chỉ là lấy cái vòng khóa dị năng lần nữa ra đưa cho Sở Du Ninh “Đeo đi!”

Sở Du Ninh im lặng một lát rồi cuối cùng vẫn nhận lấy cái vòng tay rồi thong thả ung dung đeo lên.

Trong mắt Ngụy Tử Hân mang theo chờ mong nhè nhẹ nhìn về phía người đàn ông “Tiếp theo chính là thời khắc chứng kiến kỳ tích!” Nói xong, cô ta ấn vào cái nút khởi động quen thuộc. Dòng điện quen thuộc hiện lên, Sở Du Ninh biến trở về bộ dáng ban đầu.

Sở Du Ninh rũ mắt, cả người cứng đờ, lông mi run rẩy giống như có chút sợ hãi, trong lúc nhất thời trong phòng lâm vào yên tĩnh. Lúc này Ngụy Tử Hân cũng không sốt ruột nói chuyện mà là kiên nhẫn chờ người đàn ông mở miệng. Ánh mắt của người đàn ông như có thực thể, cảm giác tồn tại vô cùng mãnh liệt. Sở Du Ninh cảm giác như thời gian tựa hồ trôi qua chậm, rất chậm rất chậm…

“Cấp bốn?” Đột nhiên người đàn ông đó mở miệng, giọng nói như đàn cello từ tính làm xương sống của Sở Du Ninh bỗng nhiên truyền đến một cảm giác tê dại không hề báo trước, cô không dám tin trừng lớn mắt, Sở Du Ninh thế mà chỉ vì nghe thanh âm của người đàn ông này liền ướt…

Sau đó Sở Du Ninh liền lấy lại tinh thần “… Đúng vậy!” “Có năng lực gì?”

Sở Du Ninh mờ mịt “Không biết… Vừa mới lên cấp còn chưa xem qua. Nếu không…bây giờ tôi thử xem?”

Người đàn ông rũ mắt “Không cần, đi ra ngoài đi!”

Sở Du Ninh chưa bao giờ nghĩ rằng người đàn ông này lại chơi bài vô lý như vậy, theo bản năng cô nhìn hắn một cái, lại đối diện với một đôi mắt lạnh nhạt vô tình. Trong lòng Sở Du Ninh căng thẳng, ngoan ngoãn lui ra ngoài.

Ra khỏi văn phòng Sở Du Ninh buồn bực đi về phòng, vừa đi vừa suy nghĩ, người đàn ông này…hoàn toàn không bị sắc đẹp của cô ảnh hưởng.

Đúng vậy, Sở Du Ninh đã từng gặp không ít đàn ông, đặc biệt là những người đàn ông đã thấy qua gương mặt thật của cô, nhưng ai cũng đều kinh vi thiên nhiên khi nhìn thấy cô.

Khi cô lộ ra dung mạo thật sự của mình tuy người đàn ông này cũng không làm lơ cô như lúc trước, nhưng…cái sự hứng thú đấy không hề có một chút nào liên quan đến tình dục. Ánh mắt vừa rồi của hắn…

Sở Du Ninh hơi híp mắt, là đánh giá! Đánh giá ngoại hình và dị năng của cô có thể đem đến ích lợi gì cho hắn!

Không thể không nói Sở Du Ninh vẫn là cảm thấy có chút thất bại, mỹ mạo của cô thế mà cũng có lúc vô dụng! Sau đó cô phát hiện ra người đàn ông đó đi tới phòng của Ngụy Tử Hân, một đêm này Ngụy Tử Hân cũng không tới ăn cơm.

Chẳng lẽ Ngụy Tử Hân thật sự là chân ái của người đàn ông đó cho nên ngoại trừ Ngụy Tử Hân thì những người phụ nữ khác có xinh đẹp như nào cũng không lọt được vào mắt của hắn?

Không! Tuy chỉ thấy một mặt này nhưng thực lực của người đàn ông này sâu không lường được. Không biết có phải là do liên quan đến dị năng hay không, Sở Du Ninh ít nhiều có thể cảm giác đại khái thực lực của một người, năng lực này sau khi lên cấp càng thêm rõ ràng, giống như cái người phụ trách đấu trường kia, mặc dù hắn là cấp 6 trung kỳ, chênh lệch hơn 2 cấp với cô nhưng mà cô vẫn có thể cảm giác được thực lực của hắn.

Nhưng người đàn ông này cô lại chỉ cảm thấy như một vực sâu hắc ám…

Nếu được một người đàn ông như vậy thích thì người phụ nữ sẽ phải bán thân để kiếm lời cho mình sao? Đương nhiên sẽ không! Cho nên… rốt cuộc quan hệ giữa hắn và Ngụy Tử Hân là quan hệ gì?

Từ niềm vui sướng khó nén của Ngụy Tử Hân hôm nay không khó nhìn ra cô ta thật sự thích người đàn ông này, nhưng mà… Cô ta ở trước mặt hắn lại có vẻ như vậy quy củ. Hay là quan hệ của hai người này ở trên giường và dưới giường không phải là cùng một hình thức?

Có thể là bởi vì đây là người trong lòng của Ngụy Tử Hân cho nên đây là lần đầu tiên cô ta khoá cửa. Thôi đi… dù sao cô cũng hoàn toàn không muốn nhìn có được không!

Nghĩ đến chuyện ông chủ hỏi dị năng của cô…Sở Du Ninh rốt cuộc bắt đầu xem xét hiệu quả sau khi lên cấp, sở dĩ cũng không sốt ruột là bởi vì sau khi cô lên cấp cũng không có cảm giác rõ ràng, chính là dung lượng dị năng lớn hơn một chút.

Khác với những người khác phải lên cấp khó khăn thì mỗi lần Sở Du Ninh lên cấp thì dung lượng của dị năng cũng sẽ lớn lên theo, nếu như lúc từ cấp 0 lên cấp 1 thì nguyên hạch ở trong đầu sinh ra chỉ lớn bằng hạt gạo, lúc từ cấp 1 lên

cấp 2 hạt gạo liền biến thành trân châu tám milimet. Lần này lên cấp, nguyên hạch có kích thước to như quả bóng bàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK