Hử… dùng Triệu Tiêm Tiêm làm thực nghiệm, thành công tự nhiên không cần phải nói. Nếu mà thất bại… chẳng qua cũng chỉ là diệt trừ chướng ngại vật mà thôi.
Nghĩ đến đây, Sở Du Ninh hơi hơi dừng một chút: “Lôi Dịch, anh ta… biết sao?”
Ánh mắt Lục Dĩ Minh hơi lóe lên: “Giáo sư Lý tính nói cho anh ấy. Nhưng… thời điểm hiện tại chưa phải lúc.”
Sở Du Ninh gật đầu, đúng vậy, Lôi Dịch dù chán ghét Triệu Tiêm Tiêm, cũng không thể phủ nhận tình nghĩa vào sinh ra tử giữa bọn họ, dù sao cũng đều cưới, dị năng đặt ở trên người Lý Nhiên còn có 50% tỷ lệ thất bại, còn không bằng mặc kệ trên người Triệu Tiêm Tiêm càng an toàn.
“Em sẽ không hiếu kỳ, giáo sư Lý dự tính khi nào nói cho anh ấy sao?” Lục Dĩ Minh rất có hứng thú nói.
Sở Du Ninh lạnh lùng cười: “Đợi khi tìm được em, lúc đó lại thiết kế để em chết ở trong tay Triệu Tiêm Tiêm!” Đến lúc đó nói không chừng Lôi Dịch sẽ làm Triệu Tiêm Tiêm đền mạng vì cô, nhưng làm cho Triệu Tiêm Tiêm chết thật quá dễ dàng, nhưng để cho căn cứ Chiến Lôi mất đi dị năng không gian của Triệu Tiêm Tiêm, tới lúc đó chính là thời cơ tốt nhất để giáo sư Lý ra tay.
Lục Dĩ Minh cười: “Em đã xác định bản thân mình ở trong lòng Lôi Dịch có quan trọng như vậy?”
Sở Du Ninh hơi quay đầu liếc mắt nhìn Lục Dĩ Minh một cái, nở rộ ra một nụ cười tươi xinh đẹp mê hoặc, cũng chưa nói cái gì, một chút tự tin cũng không có, Sở Du Ninh cô còn chơi đùa với đàn ông gì!
Lục Dĩ Minh chà xát ngón tay phải, bộ dạng kiêu ngạo này của Sở Du Ninh thật đúng là làm người ta muốn ôm vào trong ngực hung dữ xoa xoa.
“Em sẽ để bọn họ tìm được sao?” Lục Dĩ Minh trầm giọng hỏi. Đây là nhắc nhở Sở Du Ninh tương kế tựu kế, ý tứ nhân cơ hội này loại bỏ Triệu Tiêm Tiêm.
Sở Du Ninh lại cười: “Anh cho rằng em chán ghét Triệu Tiêm Tiêm, cho nên muốn muốn đẩy cô ta vào chỗ chết?”
“Tại sao không? Cô ta năm lần bảy lượt hãm hại em, em cũng không tức giận?” Lục Dĩ Minh nhướng mày hỏi.
Sở Du Ninh trầm mặc một lát, sau đó cười lắc đầu: “Em chưa bao giờ đặt cô ta ở trong mắt.” Đối với Sở Du Ninh mà nói, Triệu Tiêm Tiêm chẳng qua chỉ là tên hề nhảy nhót mà thôi, có chết hay không với cô cũng không có quan hệ gì. Nếu còn sống mà nói… có lẽ còn có thể tạo một việc vui để xem.
Ánh mắt Lục Dĩ Minh hơi hơi lóe lên, Sở Du Ninh này… không hổ là người phụ nữ hắn cảm thấy hứng thú.
Sở Du Ninh không khỏi nghĩ đến chuyện Lục Dĩ Minh muốn cô thay váy: “Em thấy… là anh suy nghĩ muốn nhân cơ hội này loại bỏ cô ta đi!” Ừ… Sở Du Ninh vuốt ve nó.
Nếu Sở Du Ninh theo ý Lục Dĩ Minh thay đổi váy… Lôi Dịch còn có thể có tâm tư cử hành hôn lễ sao? Không ôm cô rồi chơi trò biến mất thì uổng công Sở Du Ninh nỗ lực làm việc chăm chỉ trên người hắn.
Một hôn lễ không có chú rể, không thể tiến hành được chính là kết thúc một cách qua loa. Nếu vậy Lục Dĩ Minh có thể có được chỗ tốt gì? Chắc hẳn là không phải chỉ đơn giản trả thù đơn giản như vậy.
“Gần đây cô ta luôn trước mặt anh và…” Mới vừa nói về sự bắt đầu, Lục Dĩ Minh nhìn thấy được Sở Du Ninh, ngươi kể thì ngươi cứ tiếp tục kể, biểu tình như nghe mẹ già của cô. Lục Dĩ Minh không khỏi bật cười, hắn quay đầu nhìn về phía trước: “Căn cứ Chiến Lôi có chút nhỏ.”
Sở Du Ninh nhướng mày, à… từ khi nào tên gia hỏa này có động lực như vậy?
Nếu là trước kia có lẽ Sở Du Ninh còn không rõ ý tứ của Lục Dĩ Minh, nhưng từ sau khi đi thành phố, sau khi vào chợ đen tầm mắt của cô đã không giống trước kia, hiện tại cô thực sự có thể lý giải được suy nghĩ của Lục Dĩ Minh.
Nhưng mà, khác với việc cô chưa hiểu việc đời, nếu Lục Dĩ Minh biết Cố Đông, chắc hẳn là biết hoàn cảnh ở thành phố, như vậy trước đó hắn có thể hoà mình ở căn cứ Chiến Lôi, vậy hiện tại tại sao hắn không dám làm như thế này tại đây?
Sở Du Ninh không biết, suy nghĩ của Lục Dĩ Minh đã bắt đầu thay đổi sau khi nhìn thấy cô ở bên Cố Đông. Hắn là một người có mục đích rõ ràng, hắn nghĩ được đến Sở Du Ninh, tất nhiên phải có thể nắm lấy được thực lực của cô. Hiện giờ căn cứ Chiến Lôi đã không thể thỏa mãn được hắn, hắn cũng chỉ có thể nghĩ ra biện pháp khác cho mình.