Sở Du Ninh không biết Lý Nhiên là lương thiện thật sự hay là bởi vì tác dụng dị năng của cô ta không lớn nên mới chọn đi một con đường khác, nhưng mặc kệ
nói như thế nào, cô ta thực sự thông minh, chỉ cần cô ta duy trì thiết lập tính cách như vậy, hơn nữa còn có thân phận của giáo sư Lý giúp đỡ, cô ta rất nhanh có thể đứng vững gót chân ở căn cứ của Lôi Dịch, hơn nữa còn lấy được một vị trí nhỏ.
Một người phụ nữ tốt đẹp lương thiện giống như thiên sứ luôn dễ dàng lọt được vào mắt của mấy người đàn ông.
Lý Nhiên sắp xếp tốt tất cả rồi đỡ giáo sư Lý thượng phòng xe, bởi vì có thêm hai người cho nên nơi dừng chân phải thay đổi.
Lý Nhiên và giáo sư Lý ở tầng trên, còn tiểu đội ngoại trừ Sở Du Ninh, những người còn lại đều phân ra hai đội để gác đêm, đúng vậy, Triệu Tiêm Tiêm chủ động yêu cầu gác đêm.
Lôi Dịch, Triệu Tiêm Tiêm, người đàn ông mặc áo choàng là một tổ. Lục Dĩ Minh, Lâm Phong, Bằng Khắc Nam là một tổ. Lục Dĩ Minh phân tổ như vậy cũng là muốn giúp cho Lôi Dịch hòa hoãn với Triệu Tiêm Tiêm, trong lòng hai người cũng hiểu rõ ràng cho nên cũng tiếp nhận sự sắp xếp như vậy.
Còn về Sở Du Ninh….. Cô dọn tới tầng trên, một ngày thì ngủ cùng tổ Lôi Dịch, một ngày ngủ với tổ Lục Dĩ Minh.
Ngày đầu tiên là tổ của Lục Dĩ Minh gác đêm, lúc ngủ Sở Du Ninh vẫn chậm chạp không có lên giường, chờ tới khi thật sự không thể kéo dài thêm được nữa mới đi lên thì phát hiện Triệu Tiêm Tiêm ngủ ở một bên, bên phải là Lôi Dịch, sau đó là người đàn ông mặc áo choàng, vị trí ngoài cùng là để lại cho Sở Du Ninh.
Đối với sắp xếp như vậy Sở Du Ninh đã sớm đoán trước, nếu như Lôi Dịch và Triệu Tiêm Tiêm không thể xé rách mặt thì sớm muộn gì cũng sẽ có chuyện này. Cô nhẹ nhàng không dấu vết thở ra, sau đó mới bò lên trên giường nhắm chặt mắt lại.
Trên thực tế mặc dù đã cố gắng giảm âm thanh nhẹ hết cỡ, nhưng ba người vẫn nghe được rõ ràng. Lôi Dịch vẫn luôn biết Sở Du Ninh cũng không muốn làm người phụ nữ của anh, từ đầu đến cuối đều không muốn. Anh hiểu đối với cô mà nói anh chỉ là một người đàn ông của người khác, cho nên cô muốn tìm người để dựa vào cũng sẽ không lựa chọn anh. Nhưng…… đã hưởng qua hương vị của cô sao anh có thể buông tay, cô có đồng ý hay không cũng không thể thay đổi cái gì.
Có giáo sư Lý ở trong xe, Lôi Dịch và Triệu Tiêm Tiêm dù muốn hòa hảo cũng không thể làm cái gì. Toàn bộ hành trình Sở Du Ninh vẫn luôn duy trì bộ dáng xấu xí, cố gắng cách xa người đàn ông mặc áo choàng một chút. Cô giống như có chút hồi hộp, mãi đến sau nửa đêm mới ngủ. Người đàn ông mặc áo choàng kể cả khi ngủ vẫn luôn bọc mình kín mít, căn bản không thể nhìn thấy bộ dáng của hắn, nhưng điều này cũng không gây trở ngại Sở Du Ninh quan sát hắn.
Thực ra hắn muốn gϊết chết cô ngay bây giờ, chỉ cần sử dụng một chút dị năng ám hệ thì ngay lập tức cô sẽ hóa thành một bãi máu loãng, nhưng còn chưa được, hắn sẽ khiến cô lặng yên không một tiếng động biến mất.
Đối diện với vách xe Sở Du Ninh đột nhiên mở mắt, có sát khí, hơn nữa rất gần rất gần, kề sát mình, là người đàn ông mặc áo choàng sao? Hắn muốn gϊết cô? Bởi vì Triệu Tiêm Tiêm?
Nghĩ đến dị năng ám hệ của người đàn ông mặc áo choàng lông tơ của Sở Du Ninh dựng thẳng đứng. Chỉ cần người đàn ông mặc áo choàng muốn, dị năng ám hệ của hắn có thể phá hủy mọi thứ, cũng có nghĩa là mặc kệ cô biến thành bộ dáng gì cũng không thể trốn thoát khỏi sự tấn công của hắn.
Ánh mắt của Sở Du Ninh đột nhiên lóe lên, vốn dĩ cô không định công lược người đàn ông mặc áo choàng, lý do thứ nhất là bởi vì hắn có thể là trung khuyển của Triệu Tiêm Tiêm, một lý do nữa là bởi vì công lược hắn cũng không có ích lợi mấy, nhưng bây giờ xem ra vì bảo vệ cái mạng nhỏ này cô cần phải công lược hắn.
Không cần thiết phải làm người đàn ông mặc áo choàng yêu cô, chỉ cần khiến hắn không thể ra tay hạ sát thủ là được.
Sát ý chợt lóe sau đó lại biến mất, cái này làm Sở Du Ninh nhẹ nhàng thở ra, điều này chứng tỏ hắn sẽ không gϊết cô bây giờ, vậy chỉ cần cô cẩn thận một chút không ở một mình là được.