Sở Du Ninh bĩu môi, thật xin lỗi, cũng không phải cô không muốn phối hợp, nếu như ai mà nghe được mấy lời này mà còn có tâm tình động dục thì cô xin kính họ là hán tử chân chính.
Thấy Sở Du Ninh yên tĩnh trở lại tiến sĩ K hài lòng gật đầu, nhưng sau khi nhìn về phía màn hình thì lông mày nhíu chặt lại, sau đó những sợi kim loại đó quấn quanh ngực của cô, sợi kim loại mỏng manh thô ráp ôm lấy núm v* của cô rồi chậm rãi cọ xát đầu v*.
Sở Du Ninh cố gắng bỏ qua cảm xúc khác thường ở chỗ ngực, cô nhắm mắt lại muốn nghĩ tới chuyện khác để quên đi chuyện này, ví dụ như là các chiến đội ở thủ đô hầu hết đã mượn sức của những thế lực của các gia tộc, điều này đã dẫn
tới giai đoạn tranh chấp giữa các thế lực, giai đoạn này vô cùng hỗn loạn nhưng cũng là thời cơ quật khởi tốt nhất…
Sợi xích ở chỗ đùi Sở Du Ninh lại giống như một con rắn đang chậm rãi bò về phía tiểu huy*t của cô, đầu của sợi xích lắc lư đẩy ra miệng huy*t đầy đặn chui vào bên trong. Hành động này đã làm Sở Du Ninh cứng ngắc, nhưng chút phản ứng nhỏ đến khó phát hiện này của cô lại giống như đã thổi lên tiếng kèn tấn công, không chỉ có một sợi xích ở chỗ chân kia mà ngay cả cái móng vuốt ở bên hông của cô cũng tách ra vài sợi kim loại hướng tới tiểu huy*t của cô.
Sở Du Ninh đột nhiên cương cứng cơ thể, cô không muốn làm cho tiến sĩ K được như ý, rõ ràng có rất nhiều cách để làm cô cao trào nhưng mà hắn lại cố tình chọn cái cách khiến người ta xấu hổ nhất. Cho dù là hắn ngại phiền phức thì cũng không quan trọng, cùng lắm thì cô có thể tự làm mình cao trào là được, nhưng cố tình hắn lại…
Sở Du Ninh tức giận, không phải là do cấu tạo mạch não của tiến sĩ K quá kỳ lạ mà là cho dù bị như vậy mà cơ thể của cô cũng có phản ứng được, lần đầu tiên cô tức giận vì cơ thể mình quá nhạy cảm…
Vốn dĩ tiến sĩ K còn đang nhăn mày cuối cùng đã giãn ra, nghĩ một chút hắn giơ tay nhấc dao cắt váy của Sở Du Ninh lần nữa, tốc độ lần này quá nhanh, đợi tới khi cô phản ứng lại thì váy đã bị cắt thành hai phần.
Ngay sau đó móng vuốt ở chỗ cổ chân của cô dùng một chút lực làm cho chân của cô bị kéo ra hai bên, một vật thể hình nhãn cầu rơi từ trên đỉnh nóc nhà xuống và lơ lửng ở giữa hai chân của cô.
Tiến sĩ K vươn tay kéo một cái màn hình bằng kính lơ lửng ở trên đầu của Sở Du Ninh, trên màn hình lại đang phát cảnh tượng tiểu huy*t của cô.
Chỉ thấy những sợi kim loại màu vàng và hồng quấn vào với nhau tạo thành hình dạng như một cái côn th*t, sau đó chạm từng chút vào cửa miệng tiểu huy*t của cô, ngẫu nhiên còn cọ xát một chút.
Sở Du Ninh sửng sốt, đúng lúc này, cái côn th*t bằng những sợi kim loại kia đột nhiên mở miệng tiểu huy*t của cô ra rồi đi vào. Sở Du Ninh nhìn chằm chằm màn hình cắn chặt hàm răng, nếu như lúc này mà kêu ra thành tiếng thì quá xấu hổ, cô vẫn còn muốn giữ mặt mũi, phải nhịn, chẳng phải cũng chỉ là… một bức tranh d*m đãng thôi sao, cô thể chịu được.
Côn th*t bằng sợi kim loại sau khi đi vào cũng không vội vàng mà chỉ chậm rãi chuyển động, đúng vậy… chậm rãi chuyển động, vô sợ sợi kim loại nếu đã có thể kết hợp thì cũng có thể tách ra, sau khi kết hợp thì chúng là một vũ khí sắc bén, còn khi tách ra thì chúng lại là vô số những con bọ bằng kim loại đang cần mẫn tìm điểm mẫn cảm của Sở Du Ninh.
Sở Du Ninh chịu đựng cảm giác khác thường ở bên trong tiểu huy*t, quay đầu nhìn về tiến sĩ K, Cố Đông nói tiến sĩ K là dị năng giả hệ kim, các thiết bị kim
loại ở nơi này đều xuất phát từ hắn, như vậy thì cô có thể đảo ngược lại hay không, có phải tiến sĩ K cũng có thể thông qua những sợi kim loại này mà cảm nhận được thân thể của cô? Nghĩ đến đây, Sở Du Ninh chậm rãi thả lỏng thân thể, thử dùng tiểu huy*t bao lấy côn th*t bằng kim loại ở trong cơ thể.
Tiến sĩ K bất chợt hơi dừng một chút, sau đó điều khiển côn th*t bằng kim loại chậm ra rút ra chọc vào. Bởi vì vẫn chưa tìm được điểm mẫn cảm của cô cho nên mỗi lần chọc vào đến miệng tử c*ng thì những sợi kim loại đó lại giống như bàn chải nhỏ nhẹ nhàng chạm vào hoặc đảo qua miệng tử c*ng của cô.
Sở Du Ninh có ý đồ kéo duỗi tiểu huy*t, côn th*t bằng kim loại của tiến sĩ K sẽ thuận thế mà dài ra theo, cho nên mặc kệ như nào thì Sở Du Ninh cung không thể trốn thoát. Nếu đã như vậy thì cô sẽ không trốn nữa, cố gắng che đậy thật chặt miệng tử c*ng của mình.
Tuy rằng tiến sĩ K che giấu phản ứng của mình rất tốt nhưng mà vẫn bị Sở Du Ninh bắt được, cho nên… Sở Du Ninh từ từ phóng túng bản thân.
Vốn dĩ đã vô cùng nhạy cảm, nay đã buông lỏng lại thêm ý đồ câu dẫn tiến sĩ K cho nên cô rất nhanh đã đạt cao tr/ào.
Tiến sĩ K lại dừng trong giây lát, chờ đến khi những cơn co thắt ở trong tiểu huy*t của Sở Du Ninh giảm bớt hắn mới chậm rãi rút những sợi kim loại kia ra, lúc này có một thứ chất lỏng tỏa ra mùi hương nhàn nhạt bám theo sợi kim loại cùng ra ngoài.