Nhưng Ngô Viên Viên khoe khoang phong tình ở trước mặt đàn ông như này thì cũng có khác gì với Sở Du Ninh đâu? Chỉ bởi vì gia thế cô ta tốt cho nên bộ dáng khoe khoang phong tình, quyến rũ đàn ông cũng cao quý hơn so với Sở Du Ninh sao? Cô ta quá tự cao rồi đúng không?
Sở Du Ninh nghiêng đầu hứng thú nhìn Ngô Viên Viên, đôi mắt của Ngô Viên Viên hồng hồng nhu nhược đáng thương nhìn tiến sĩ K: “Tôi thật sự không biết trong căn cứ vẫn còn có trẻ em và phụ nữ, tình huống ở trong căn cứ chú hai chưa từng nói cho tôi biết… nếu như tôi biết nhất định đã không trợ Trụ vi ngược…”
Bộ dáng Ngô Viên Viên thoạt nhìn rất chân thành, giống như cô ta thật sự chẳng hay biết gì cả, cái gì cũng đều không hay. Đến cả Sở Du Ninh cũng không tìm ra một chút sơ hở nào.
Người phụ nữ này đúng là rất thú vị, vừa rồi lúc ở bên ngoài Sở Du Ninh đã vạch trần lời nói dối của cô ta, nếu như là người bình thường thì hẳn đều nên có cảm giác chột dạ, nhưng mà… Ngô Viên Viên bằng phẳng, nếu không phải ngay từ đầu Sở Du Ninh đã chú ý tới cô ta, có lẽ cô đã tin mấy lời ma quỷ của cô ta.
“Tiến sĩ…” Ngô Viên Viên thấy tiến sĩ K không nói một lời nào, đôi mắt ngập nước ủy khuất nhìn chằm chằm vào hắn, hy vọng có thể đả động lòng trắc ẩn của hắn: “Tôi biết các người cũng không thật sự muốn dị năng của tôi, tôi có thể vì Ngô gia mà chuộc tôi, sau này tôi sẽ sẽ cố gắng hết sức đi cứu giúp phụ nữ và trẻ em có được không, cầu xin anh, tha cho tôi có được không?” Vẽ ra một chiếc bánh lớn, giống như mấy người giả nhân giả nghĩa giỏi nhất chính là việc vẽ ra một cái bánh nướng thật lớn.
Nếu như là một người đàn ông bình thường thì tám phần đã không chịu nổi mà mềm lòng rồi… nhưng mà tiến sĩ K căn bản đâu phải là một người đàn ông bình thường..
Ngô Viên Viên ở trong mắt hắn chính là một tài liệu thí nghiệm, hiện giờ trong lòng hắn đều là những cách để tước đoạt dị năng của cô ta như nào mới có thể
hoàn mỹ nhất, rồi đưa tới trong cơ thể của Sở Du Ninh.
Cho nên… phong tình của Ngô Viên Viên đúng là ném hết cho chó ăn rồi, thật là đáng buồn… đáng tiếc…
Lúc này Sở Du Ninh còn có chút đồng tình với Ngô Viên Viên, dù sao trước đây cũng đã ném cho chó ăn một đoạn thời gian rất dài đấy, nếu không phải da mặt cô đủ dày, và có chút đặc biệt với tiến sĩ K thì cô cũng không tự tin sẽ tóm được hẳn.
Mặc dù đến bây giờ tiến sĩ K cũng đối xử với cô tốt hơn rất nhiều nhưng cũng chỉ đến đó mà thôi, dù sao cái tên này cũng là con mọt cuồng khoa học kỹ thuật, Sở Du Ninh có thể có một góc ở trong lòng hắn với khoa học kỹ thuật đã cảm thấy đủ rồi.
Bởi vì đã đoán được tất cả cho nên lúc tiến sĩ K cắm sợi tơ kim loại vào đỉnh đầu Ngô Viên Viên thì Sở Du Ninh cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, còn về Ngô Viên Viên… biểu tình không dám tin kia nhìn qua còn có cảm giác khá vui vė.
Động tác của tiến sĩ K rất nhanh, chẳng lâu sau đã rút ra dị năng trong linh mạch của Ngô Viên Viên, Ngô Viên Viên cảm nhận rất rõ ràng dị năng từng chút một bị tước đoạt ra khỏi cơ thể, cô ta đau khổ, sợ hãi, và bi phẫn.
Nhưng động tác của tiến sĩ K cũng chẳng ngừng, sau khi dị năng rời khỏi cơ thể thì nguyên hạch trong đầu Ngô Viên Viên mất đi sự chống đỡ của dị năng, chậm rãi ảm đạm trong suốt, cuối cùng biến mất hoàn toàn…
Tiến sĩ K rất tự nhiên cắt đứt sợi tơ kim loại tiếp xúc với Ngô Viên Viên, ánh mắt nhìn về phía Sở Du Ninh vẫn lạnh nhạt như cũ, nhưng giọng nói lại nhẹ nhàng hơn một ít: “Hơi đau đấy, cố gắng nhịn một chút.” Ánh mắt Sở Du Ninh hơi lóe, nhìn tròng mắt như muốn lòi ra phủ đầy tơ máu của Ngô Viên Viên, trông thế kia mà hắn bảo là chỉ có hơi đau thôi sao? Nhưng mà khi dị năng chảy vào cơ thể theo sợi tơ kim loại của tiến sĩ K, Sở Du Ninh đúng là thật sự chỉ cảm thấy đau chút xíu, giống như cồn sát khử khuẩn vết