Sở Du Ninh kinh hoàng quay đầu lại nhìn: “Đừng mà, xin anh, đội trưởng, em thật sự không nổi nữa!”
Nghe thấy cô gọi Lôi Dịch là đội trưởng trong lòng anh hiện lên một tia vui sướng, điều này làm cho anh cảm giác như chính mình là một ác bá chuyên dùng mưu lợi cá nhân, lợi dụng chức vụ của mình mà cưỡng b/ức người đẹp nhỏ non mềm trong đội phải thừa nhận anh chịu đựng anh như mưa bão gió dữ.
Lôi Dịch lại dùng cây gậy th*t đang cứng ngắc đẩy đẩy vào huy*t nhỏ của cô, bám chặt lấy cô ở bên tai khàn khàn nói: “Anh thích em gọi anh là đội trưởng!”
Dứt lời không quan tâm Sở Du Ninh kêu khóc giãy giụa mà làm tới.
Lôi Dịch có chủ ý quyết định sẽ làm cô suốt một đêm, một là trả thù Triệu Tiêm Tiêm, hai cũng là tuyên bố chủ quyền với đồng đội.
“Không muốn, tha cho em đi, xin anh!” Sở Du Ninh khônh chịu nổi gào khóc.
Lôi Dịch vẫn như cũ không nghe theo cũng không buông tha, anh vừa hung dữ bóp lấy núm v* của cô vừa dữ tợn nói: “Gọi đội trưởng, nếu không đêm nay anh sẽ làm em đến chết!”
Nghe đến đây Sở Du Ninh không nhịn được mà than thở trong lòng, Lôi Dịch này thường ngày thoáng nhìn qua thì ra vẻ đạo mạo, lúc bắt đầu “yêu” liền có thể làm bất cứ điều gì!
Nhưng cô vẫn run lên bần bật kêu lên đội trưởng, từng tiếng kêu bất lực bên trong tiếng rên rỉ hỗn loạn, Lôi Dịch thấy máu trong huyết mạch chảy nhanh, thi thoảng lại ngẫu nhiên vang lên tiếng khóc nhè nhẹ lôi cuốn mang theo sự tuyệt vọng khiến cho Lôi Dịch hận không thể thật sự làm cho cô chết đi ở dưới cơ thể mình.
Sự vui sướng cực hạn từ cơ thể đến linh hồn, thoả mãn như vậy làm cho đầu óc Lôi Dịch trống rỗng, anh không nhớ nổi cái gì, trong đầu tất cả đều là hình ảnh người phụ nữ điên cuồng dưới thân anh.
Mắt Lâm Phong đỏ lên nhanh chóng di chuyển gậy th*t của chính mình, tưởng tượng người làm cho Sở Du Ninh kêu khóc xin tha chính là mình, Anh không
biết cơ thể Sở Du Ninh mềm mại bao nhiêu, cũng không biết huy*t nhỏ của cô cực phẩm bao nhiêu, chỉ là nghe cô kêu d*m đãng như vậy khiến cho anh b.ắn ra mấy lần.
Giống như Lâm Phong còn có Bằng Khắc Nam cũng chịu không nổi, kêu quá to, con mẹ nó kêu quá to, Sáu người thuộc tiểu đội thì Bằng Khắc Nam là nhỏ tuổi nhất, ngày thường cũng không phải là chưa từng thấy qua Lôi Dịch và Triệu Tiêm Tiêm làm t.ình, nhưng lần này không giống nhau.
Triệu Tiêm Tiêm cũng nằm ở một bên, đội trường lại đè một người phụ nữ ở dưới thân làm cho chết đi sống lại, ngẫm lại mối quan hệ trong đó Bằng Khắc Nam liền hưng phấn, mông căng lên lại b.ắn ra rồi.
Khoảng cách giữa Lục Dĩ Minh và hai người là gần nhất, anh thậm chí có thể ngửi được mùi hương nồng đậm của tinh d*ch pha với dân thủy. Anh tất nhiên cũng cứng, nhưng anh không giống Lâm Phong cùng Bằng Khắc Nam tự an ủi giống nhau. Anh nhắm mắt lại nghe Sở Du Ninh rên rỉ, hưởng thụ bên dưới thân đang cương đến đau mà anh chưa bao giờ trải nghiệm qua, cướng đến mức giống như lập tức phát nổ lớn vậy.
Triệu Tiêm Tiêm cũng ưỡn người tuyệt vọng, Lôi Dịch không phải không được sao? Ả đã thử rất nhiều lần mới dám xác định phỏng đoán của chính mình, lúc này mới to gan hạ thuốc cho Lục Dĩ Minh, nhưng đêm nay đã nói cho ả biết tất cả, ả sai rồi, thật sự quá sai rồi, là chỉnh thủ đoạn của ả đem người đàn ông của chính mình đẩy vào trong ngực con đi*m kia, quan trọng chính là ả còn không có được làm với Lục Dĩ Minh, cuối cùng lại thành tiện nghi cho Lâm Phong!
Đứt tay đứt chân Triệu Tiêm Tiêm cũng chưa từng khóc thút thít thì rốt cuộc cũng chảy nước mắt. Vì sao? Vì sao Sở Du Ninh lại biến thành bộ dạng này? Nếu cô ta sớm dùng bộ dạng này để xuất hiện, ả sao thể có chủ ý lên người người đàn ông khác?
Đều là cô ta, đều là cô ta sai! Cô ta chắc chắn là cố ý! Đúng, tất cả chắc chắn đều là âm mưu của con đi*m này!
Không thể không nói….. Lời Triệu Tiêm Tiêm nói là sự thật.
Nằm ở bên cạnh Triệu Tiêm Tiêm là người đàn ông mặc áo choàng nghe được tiếng khóc của Triệu Tiêm Tiêm trong mắt hiện lên một luồng sáng lạnh, xem ra Sở Du Ninh này không thể để lại!